Dựa Vào Tỏ Tình Thông Quan Trò Chơi Chết Chóc
Chương 26
Đoạn Văn Chu nháy mắt với Tiêu Tễ, ý tứ không cần nói cũng biết.
Vị bác sĩ đẹp trai lạnh lùng dừng lại, cuối cùng không thể chịu nổi lời cầu xin của cậu. Hắn hơi ngẩng đầu lên, môi nhẹ nhàng chạm vào mặt Đoạn Văn Chu.
So với nụ hôn giữa người yêu nhau, nó giống như an ủi một đứa trẻ đang hoảng loạn hơn.
"Ngoan, đừng sợ."
Giọng điệu của hắn nhẹ nhàng, mang lại cho người ta cảm giác an tâm và tin tưởng. Cảm giác mát lạnh và mềm mại lướt qua má cùng với hơi thở, giống như một đám mây bồng bềnh.
Mẹ kiếp!
Ai có thể chịu được điều này chứ!
Đoạn Văn Chu không nhịn được, ai có ngờ hắn lại hôn mình. Cả gương mặt cậu ta lập tức đỏ bừng, đầu óc cứ quay cuồng mãi.
May mắn thay, lúc này ánh sáng mờ ảo, khán giả không thể nhìn rõ khuôn mặt đỏ bừng của cậu, điều này giúp cậu không bị cảnh cáo OOC.
Đoạn Văn Chu trong lòng mềm mại, thanh âm cũng dịu đi, cậu vòng tay thật chặt quanh eo Tiêu Tễ, nắm tay Tiêu Tễ không cho hắn đi.
"Vợ ơi, em thật tốt bụng ~
Anh biết vợ anh yêu anh nhất mà!”
Tiêu Tễ:………Quên đi.
Chỉ cần có thể thành công rời khỏi mật thất, những thứ khác đều chỉ là chuyện nhỏ nhặt tầm thường, không cần để ý.
[À! Nhìn này, bọn họ hôn nhau nè!]
[Bọn họ thật sự rất xứng đôi (> ਊ
Vị bác sĩ đẹp trai lạnh lùng dừng lại, cuối cùng không thể chịu nổi lời cầu xin của cậu. Hắn hơi ngẩng đầu lên, môi nhẹ nhàng chạm vào mặt Đoạn Văn Chu.
So với nụ hôn giữa người yêu nhau, nó giống như an ủi một đứa trẻ đang hoảng loạn hơn.
"Ngoan, đừng sợ."
Giọng điệu của hắn nhẹ nhàng, mang lại cho người ta cảm giác an tâm và tin tưởng. Cảm giác mát lạnh và mềm mại lướt qua má cùng với hơi thở, giống như một đám mây bồng bềnh.
Mẹ kiếp!
Ai có thể chịu được điều này chứ!
Đoạn Văn Chu không nhịn được, ai có ngờ hắn lại hôn mình. Cả gương mặt cậu ta lập tức đỏ bừng, đầu óc cứ quay cuồng mãi.
May mắn thay, lúc này ánh sáng mờ ảo, khán giả không thể nhìn rõ khuôn mặt đỏ bừng của cậu, điều này giúp cậu không bị cảnh cáo OOC.
Đoạn Văn Chu trong lòng mềm mại, thanh âm cũng dịu đi, cậu vòng tay thật chặt quanh eo Tiêu Tễ, nắm tay Tiêu Tễ không cho hắn đi.
"Vợ ơi, em thật tốt bụng ~
Anh biết vợ anh yêu anh nhất mà!”
Tiêu Tễ:………Quên đi.
Chỉ cần có thể thành công rời khỏi mật thất, những thứ khác đều chỉ là chuyện nhỏ nhặt tầm thường, không cần để ý.
[À! Nhìn này, bọn họ hôn nhau nè!]
[Bọn họ thật sự rất xứng đôi (> ਊ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất