Đừng Có Học Hư

Chương 2: Hot search bôi đen

Trước Sau
Chúng ta hòa (với nhau là) khi đỉnh núi không còn góc cạnh nữa, đất trời hợp làm một

Sau 0 giờ tiệc tối mới kết thúc, Châu Phó tìm cả buổi trời mới tìm ra Lộ Thức Thanh trong xe bảo mẫu.

Xe bảo mẫu: Xe có từ 7 chỗ ngồi trở lên, không gian rộng, thường chở người hoặc hàng hóa, có thể dùng làm phòng nghỉ lâm thời hoặc phòng thay đồ, hóa trang

Để tới tham gia lễ trao giải, hóng hớt chuyện, Lộ Thức Thanh phải mất 2 giờ để tạo hình, mái tóc dài nửa đầu cực khó xử lý, may mà cậu cũng không ham chỗ đông vui, thường thì có thể gồng đến lúc về tẩy trang cũng không rối sợi nào.

Chỉ là lần này Lộ Thức Thanh lại như đi đại náo thiên cung mới về, đầu bù tóc rối như ổ gà, cả người uể oải ngồi dựa ghế sau, trông cứ như mới bị người ta chà đạp ấy, rặt bộ hồn sắp về Tây Thiên đến nơi.

Châu Phó khó hiểu: "Sao vậy?"

Lộ Thức Thanh đang nghĩ coi sân thượng tòa nhà nào dễ nhảy nhất, lắc đầu không hó hé gì cả.

Châu Phó cũng không nghĩ nhiều làm gì mà lái xe đưa cậu về nhà.

Lộ Thức Thanh mặc kệ sự đời ngồi dựa hàng ghế sau, tay cầm điện thoại gõ cộc cộc.

[Nếu tình cờ gặp minh tinh bạn đã thích từ rất lâu, anh ta còn chủ động chào hỏi bạn, nhưng bạn lại quay đầu chạy trối chết thì nói lên điều gì?]

Nửa đêm là thời gian lướt mạng đẹp nhất, rất nhanh đã có người trông thấy bài đăng này, lục tục trả lời.

[domino: Chứng tỏ you đã tới thời kỳ chó liếm "idol để ý hay không cũng kệ", đáng noi theo.]

Chó liếm: Đu bám đến không còn mặt mũi

[Ùa vào con tim: Cách thức độc đáo đặc biệt hấp dẫn idol sao, đã get.]

[Trống rỗng: Hết cứu rỗi, vote đem chôn.]

Lộ Thức Thanh: "..."

***

Hai ngày nay Châu Phó xoay như chong chóng, qua mấy ngày nữa thì phải đưa Lộ Thức Thanh vào đoàn. Anh định bụng sau khi kết thúc lễ trao giải thì ngủ một giấc cho đã thèm, ai có ngờ qua hôm sau thì công ty gọi cháy máy.

Hot search bạo mất rồi.

#Lộ Thức Thanh Bệnh ngôi sao#

#Lộ Thức Thanh Dung Tự#

Bài đầu tiên trong hashtag là blogger, weibo có 3 triệu fans: [#Lộ Thức Thanh Dung Tự# Tiệc tối sau lễ trao giải, Lộ Thức Thanh phớt lờ ảnh đế mới lên Dung Tự, hoài nghi hai người có mối bất hòa cá nhân.]

Đăng kèm là video Lộ Thức Thanh với Dung Tự vội vã chạm mặt nhau.

Trong video, Dung Tự mỉm cười chào hỏi Lộ Thức Thanh nhưng Lộ Thức Thanh chỉ liếc nhìn hắn, không nói câu nào đã ngoảnh đầu đi mất.

Phối với BGM và caption cố ý dẫn dắt, Lộ Thức Thanh nghiễm nhiên trở thành kẻ cao quý lạnh lùng xinh đẹp, ngạo mạn làm người ta không dám trèo cao.

Bình luận trong hashtag đã nổ tung. Mười bài đăng thì có tám bài chửi Lộ Thức Thanh là cọng hành nào ở Sơn Đông.

Sơn Đông cái gì cũng to, hành lá cao đến hơn 2.5m =)). Ý ở đây là Lộ Thức Thanh là ai lớn lối quá

Châu Phó suýt nửa xỉu ngang, chạy không kịp thở vọt tới chỗ Lộ Thức Thanh ở.

"Lộ Thức Thanh!!!"

Hễ đến ngày mưa dầm là Lộ Thức Thanh lại không thích ra khỏi cửa, màn hình TV to đùng trong phòng khách còn đang phát đi phát lại show cấp S "Chuyến du lịch của Sao" nổi đình đám mấy năm gần đây.

Khuôn mặt đẹp trai của Dung Tự choáng hết nguyên cái màn hình.

Phòng khách không có lấy bóng người, Lộ Thức Thanh chui trong phòng ngủ kéo rèm, cửa sổ đóng chặt cứng, không lọt ra khe hở nào.

Châu Phó đẩy cửa đi tới cạnh giường, đưa tay xóc mạnh chăn lên: "Tốt nhất là cậu hãy cho anh một lời giải thích."

Bóng đen trên giường mơ màng trở người, khẽ phát ra âm thanh khàn khàn: "Buồn ngủ."

"Khoan ngủ đã." Châu Phó lạnh lùng nói, "Ăn chửi xong rồi hẵng ngủ tiếp."

Trong bóng tối vang lên tiếng quần áo ma sát, chiếc đèn ngủ lờ mờ sáng lên, đèn ngủ xông hương có ánh sáng nhu hòa như tăng thêm bộ lọc cho cậu thanh niên ngồi ở đầu giường.

Mái tóc đen rối bù, trông như nhà tạo hình mốt cố ý làm ra cảm giác lười nhác chán đời, dựa lõm vào là tấm poster. Chắc cả đêm không ngủ, Lộ Thức Thanh mở mắt không lên, giọng điệu ủ rũ.

"Sao vậy? Hôm nay không phải ngày nghỉ à?"

Đối diện với khuôn mặt đó, Châu Phó vốn đã chuẩn bị cả sọt lời mắng cũng ngây ra hồi lâu mới miễn cưỡng duy trì tự tôn của của nhan cẩu.

"Thấy hot search chưa?"

Lộ Thức Thanh mơ màng lắc lư: "Chưa."

Đêm qua cậu thức trắng, cứ nhắm mắt là lại nhớ tới chuyện ngu si mình đã làm, hơn nửa đêm còn xấu hổ muốn chết, cứ đấm tay vào không khí, đày đọa mình tới tận hừng đông, hết chịu nổi mới ngủ thiếp đi.



Châu Phó dằn lại lửa giận, anh ta bật trang hot search đã bạo tím dí vào mặt cậu.

Lộ Thức Thanh nhíu này lùi ra sau tránh, gật gà muốn ngủ liếc nhìn màn hình.

… Sợ bay cơn buồn ngủ ngay và luôn.

"Cậu hay lắm." Châu Phó tức đến bật cười, "Hôm qua anh đã dặn cậu cả buổi trời, cậu không nghe lọt tai tiếng nào phỏng?"

Lộ Thức Thanh: "..."

Lộ Thức Thanh run tay trượt trong hashtag, gần như cả màn hình đều đang chửi cậu mắc bệnh ngôi sao.

Kể cả fan nhan sắc có nhiều hơn đi chăng nữa thì giờ tác phẩm tiêu biểu của Lộ Thức Thanh vẫn chỉ có mỗi quảng cáo nước hoa nọ, Truyền thông Tinh Trần còn chưa góp sức bắt đầu push, đại fan chạy theo dư luận, lại thêm video làm chứng, người nói giúp cậu lèo tèo được vài mống.

Lộ Thức Thanh nhíu chặt mày hơn nữa.

Cậu mới vào vòng giải trí, còn chưa có tác phẩm gì, lễ trao giải với tiệc tối hôm qua là cầm thư mời của Tạ Hành Lan đến đu idol tham gia náo nhiệt. Trước khi đi còn thề non hẹn biển tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tổn hại gì, ai có ngờ…

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, điện thoại để đầu giường đột ngột đổ chuông.

Trên đó hiển thị người gọi: [Tạ Hành Lan]

Chắc Lộ Thức Thanh có phản ứng kịch liệt với tiếng chuông điện thoại, cả người run lên bần bật.

Châu Phó đau đầu: "Tiểu Tạ tổng gọi tới hỏi tội kìa."

Tai Lộ Thức Thanh thiếu điều dựng đứng lên nữa thôi, cậu dè dặt nhìn sang Châu Phó rồi lại liếc nhìn chiếc điện thoại đang kêu gào: "Anh… Anh nghe đi."

Nghe tiếng chuông thoai cũng đã cảm nhận được cơn giận dữ của Tạ Hành Lan roài.

Cậu sợ ăn chửi.

Châu Phó tức giận trừng mắt với cậu, tay thì thành thạo nhận cuộc gọi.

"Tạ tổng… vâng, ừm ừm, Thức Thanh đang tắm, không tiện nghe máy, ừm… hot search thật sự chỉ là hiểu lầm thôi, phòng cậu ta toàn là poster Dung Tự, làm gì mà mặt lớn mặt nhỏ với thần tượng của mình được chứ?"

Lộ Thức Thanh nghe Châu Phó qua loa lấp liếm với Tạ Hành Lan, tay thì cầm điện thoại Châu Phó lên mở video ra xem, kéo thanh tiến độ tới lui.

Châu Phó đối phó lấy lệ với Tạ tổng một buổi, cúp điện thoại thì nói: "Tiểu Tạ tổng nói công ty sẽ sắp xếp quan hệ công chúng, nhưng cụ thể làm gì thì phải xem thái độ phía phòng làm việc của Dung Tự. Xùy, cậu rảnh nên quá ngứa da hay gì, phía dưới toàn chửi cậu, đừng…"

Châu Phó vừa định khuyên cậu đừng xem nữa thì thấy Lộ Thức Thanh nhìn chằm chằm vào giao diện tạm dừng của video.

… Là cảnh Dung Tự bắt chéo chân cười với cậu.

Lộ Thức Thanh không hó hé tiếng nào, vành tai từ từ ửng đỏ.

Châu Phó: "..."

Hot search chửi cậu hết cái này tới cái kia bạo tím, cậu thì hay rồi, đối diện với cái ảnh mờ căm má ruột nhìn còn không ra lại đỏ mặt cho được.

Lạ lùng vỡi!

Đã rất nhiều lần Châu Phó hỏi cậu, "một đứa sợ giao tiếp xã hội như cậu vào giới giải trí làm gì", giờ thì coi như biết rồi đó.

Hóa ra là để đu idol.

"Đừng có cười ngớ ngẩn nữa." Châu Phó trợn trắng, "Nếu đã thích người ta tới vậy thì sao người ta chào cậu cậu lại ngoảnh mặt đi mất thế? Đó không phải cơ hội làm quen thần tượng quá tốt hay sao?"

Lộ Thức Thanh gồng cơ mặt: "Em sợ sợ sợ lắm."

Châu Phó: "..."

"Người sống sờ sờ ra đó có cái gì mà sợ." Châu Phó không hiểu lắm, anh ta cau mày, "Cửu Trùng truyện" hao phí tiền bạc thời gian, chuẩn bị tạo ra IP bạo khoản, đạo diễn đó rất nghiêm khắc, lần này không xử lý tin hắc cho tốt, tuần sau cậu còn vào đoàn được hay không còn là ẩn số đó."

Lộ Thức Thanh tạm dời mắt khỏi điện thoại: "Nghiêm trọng đến vậy hả?"

Trước kia cậu cũng có tin hắc giống thế nhưng chẳng có tiếng gió gì, quan hệ công chúng hạ hot search đi, qua mấy ngày thì hết chuyện.

Châu Phó tức muốn bật cười: "Hôm qua Dung Tự gánh áp lực nhận giải, hot search hắc #thủy đế# còn chưa kịp hạ, fan anh ta thức trắng đêm phản hắc trong tag kìa."

Nhiệt độ hot search cứ không chịu hạ, số fan tới trước hô hào "Dung Tự đức không xứng với vị trí", còn cả một mớ người qua đường không biết gì cũng hùa theo bôi đen. Fan Dung Tự bận thành bạch tuộc có tám cái tay cũng không bật lại từng người được.

Cuối cùng idol mình cũng cầm được cup, chuyện vui đáng ăn mừng thế mà lại ăn chửi, fan đang ôm cục nghẹn lại tìm không ra chỗ xả thì cái hot search #Lộ Thức Thanh Bệnh ngôi sao# lại nhảy dù ra trước mắt.

Cái này còn không phải bia ngắm chói lòa thì cái nào mới phải?

Dung Tự tuổi trẻ thành danh, giờ đã là đỉnh lưu trong ngành, fan chiến đấu nổi tiếng hung hãn, nửa giờ đã đồ sát quảng trường của Lộ Thức Thanh.

Lộ Thức Thanh: "Vậy… vậy giờ phải làm gì?"

Châu Phó day mi tâm: "Trước mắt chỉ có thể liên hệ phía phòng làm việc Dung Tự xem bên đó nghĩ gì, giải thích chuyện này chỉ là hiểu lầm, xem xem liệu anh ta có phối hợp tuyên truyền, giải thích với fan hay không."



Lộ Thức Thanh "à" một tiếng, ướm hỏi: "Vậy liệu em còn… có, thể, khụ, gặp lại anh ấy không?"

"Nghĩ hay quá ha." Châu Phó lạnh lùng vô tình, "Trong video cậu đúng ngầu lòi kẻ không phận sự xin chớ lại gần, dù Dung Tự có rộng lượng hơn nữa cũng không thể không chút vướng mắc trong lòng… Hơn nữa chắc gì người ta biết cậu là ai."

Lộ Thức Thanh bị mắng tới nỗi gục đầu xuống, nhỏ giọng rì rầm.

"Anh ta biết."

Anh ta còn kêu mình là "Lộ lão sư" nè.

Dù rằng thì là mà Lộ lão sư chẳng thèm ngó ngàng gì tới anh ta hết, còn lạnh lùng tàn nhẫn làm anh xấu mặt, đã vậy còn để mọi người biết hết nữa.

Lộ Thức Thanh cắm đầu xuống, vừa xấu hổ vừa giận dữ, chỉ hận không thể đâm đầu vào chiếc gối chết quách cho xong.

Hay thôi mình cứ giải nghệ luôn đi.

***

Sau buổi tiệc tối, Dung Tự gấp rút quay về khách sạn bên ngoài phim trường ở Yến Thành ngay trong đêm. Còn chưa chợp mắt được một giấc đã bị báo thức gọi dậy đi quay phim, cả người hắn tỏa ra áp suất thấp.

Hóa trang đã hợp tác với hắn nhiều lần, biết ngày thường hắn khá tốt tính, duy có lúc mới dậy có hơi gắt ngủ nên cũng không bắt chuyện với hắn làm gì, tay chân nhanh nhẹn hóa trang cho hắn.

Đỗ Lâm để bữa sáng xuống, dựa vào bàn hóa trang gõ điện thoại, cười nói: "Cái cậu Lộ Thức Thanh này lai lịch không nhỏ, chỉ vì xử lý tin xấu này mà Tạ Hành Lan bên Truyền thông Tinh Trần đích thân liên lạc, còn đưa ra không ít tài nguyên cho cậu mặc sức chọn nữa."

Dung Tự nhướng mí mắt: "Tin xấu gì?"

Vương Lâm giơ điện thoại cho hắn xem cái hot search bạo đã lâu, còn chu đáo nói: "Chị biết giờ cậu chỉ muốn tập trung quay phim nên từ chối khéo giúp cậu rồi."

Dung Tự tùy ý liếc nhìn cô rồi cau mày: "Khoan đã."

"Hửm?"

"Chị đưa giùm cái điện thoại trên sô pha qua cho em đi."

Đỗ Lâm à lên một tiếng, cô cầm chiếc điện thoại đang sạc pin lên, đúng lúc trông thấy màn sáng lên do đang phát một đoạn video.

Hình như là một đoạn quảng cáo nước hoa thời gian trước khá hot.

Dòng nước hoa ấy tên Burn, tiếng Trung là "Liêu Nguyên"

Liêu nguyên: Lửa lớn cháy lan ra khắp đồng cỏ

Một cái tên vốn mang ý nghĩa cháy bỏng, thế mà phía nhãn hàng lại chọn Lộ Thức Thanh có khí chất trong trẻo, lại thêm có truyền thông Tinh Trần bắt tay, cuối cùng tạo ra một quảng cáo có thể nói là bữa tiệc thị giác.

Bối cảnh trong video là ở châu Úc.

Lá ngân hạnh cuối thu như cánh bướm khoác ánh tà dương, chàng thanh niên ngồi trên chiếc ghế dài ven hồ nhìn cảnh mặt trời lặn. Ánh cam ấm áp giao hòa cùng sắc đỏ thẫm giữa cảnh thu, gam màu nóng đối lập với một Lộ Thức Thanh lạnh lùng xa cách tựa như liệt hỏa thiêu đốt, làm tan chảy khối băng lạnh căm kia.



Ngân hạnh

Dung Tự hệt như không phát giác thấy ánh mắt kỳ lạ của Đỗ Lâm, hắn mở weibo ra, bấm vào bài đầu tiên trong hot search, sau khi tiện tay gõ mấy chữ thì ném điện thoại lên bàn, tiếp tục nhắm mắt để tạo hình.

Khóe miệng Đỗ Lâm co rút, thoáng có dự cảm chẳng lành.

Quả chuẩn mẹ nó nhiên, cô mở điện thoại lên làm mới thì trông thấy Dung Tự share bài weibo của blogger nọ.

[Dung Tự V: Con mắt nào của cậu thấy chúng tôi bất hòa?]

Tác giả có lời muốn nói:

Cảm ơn đã ủng hộ meo!



Đại fan: Fan lớn có số lượng người theo dõi lớn, có tiếng nói và uy tín nhất định trong fandom, thường sẽ có nhiệm vụ dẫn dắt, hướng dẫn khống bình…

Đỉnh lưu: Ngôi sao có lưu lượng (độ thảo luận, số liệu…) hàng đầu, đôi khi sẽ có các danh từ như đỉnh lưu đoạn tầng (bỏ xa người thứ 2), thứ đỉnh lưu (vững vàng top 2)

Fan chiến đấu: Fan thường tham gia vào các hoạt động khống bình, phản hắc (đính chính tin tiêu cực), đôi khi còn là fan có khả năng "cãi nhau". Một số kiểu fan khác có fan nhan sắc (đu vì nhan sắc), fan số liệu (chuyên làm số liệu), fan mẹ/ chị/ bạn gái, fanboy, fan phỏng vấn, fan đại ngôn (yêu thích thương hiệu do minh tinh làm người đại diện)...

Quảng trường: Gõ từ khóa lên thanh tìm kiếm weibo, một loạt bài có liên quan xuất hiện ở trang chủ, đó gọi là quảng trường.

Đồ sát quảng trường (Cày nát quảng trường): fan nhà A gắn tên người B kèm bài viết mình mong muốn, số lượng áp đảo, tương tác cao, những bài viết đó sẽ xuất hiện đầu tiên khi gõ tên người B mà fan B không có sức đẩy bài mình mong muốn lên.

Tuần quảng trường: Kịp thời phát hiện quảng trường xuất hiện bài viết tiêu cực, tiến hành khống bình…

Tẩy quảng trường: Post bài mang nội dung tích cực kèm tên đầy đủ/ tag để đẩy bài tiêu cực xuống

Bạo khoản: Phim ăn khách, không đến mức bạo

Dung Tự V: V ở đây là chứng thực tài khoản chính chủ của weibo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau