Đừng Thức Đêm Nữa

Chương 4: Dọa người không thành còn bị đè ngược, bảo vệ hoa cúc nhỏ của quỷ

Trước Sau
Edit: Nananiwe

Đêm khuya, lúc Khanh Lương bay tới bên giường Hướng Trạc thì cậu đã ngủ rồi.

Hướng Trạc biết gần đây mình chọc giận Khanh Lương, thế là cứ tới 11 giờ đêm là đi ngủ, kiên quyết không chịu thức đêm, không cho Khanh Lương có cơ hội dọa mình.

Nhưng cậu đúng là quá ngây thơ. Khanh Lương lộ ra một nụ cười nhạt, quỷ không chỉ có thể biến ra ảo cảnh dọa người mà còn có thể đi vào giấc mơ của người khác.

Ánh mắt Khanh Lương khẽ chớp, thoắt cái đã vào trong giấc mơ của Hướng Trạc.

Giấc mơ này của Hướng Trạc rất bình thường, cậu đang ở trong phòng của mình. Bởi vì trong mơ Hướng Trạc cho rằng vẫn là ban ngày nên nhìn thấy Khanh Lương cũng không sợ.

Cậu nằm trên giường nhìn Khanh Lương không nói gì, cũng không rõ ánh mắt kia có ý nghĩa gì.

Không sợ nhưng cũng không giống những lúc bình thường, Khanh Lương không hiểu lắm, hìn chằm chằm Hướng Trạc một hồi. Còn Hướng Trạc thì cắn răng, vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Phiêu Phiêu, lại đây."

Hướng Trạc ngoắc ngoắc tay với Khanh Lương, ngữ điệu này từ trước đến nay y chưa từng gặp. Nó hệt như một mệnh lệnh, âm sắc trầm trầm khó có thể diễn tả bằng lời.

Khanh Lương nghe vậy trong lòng căng thẳng, lập tức nghiêng đầu để tóc đen rũ xuống che khuất khuôn mặt, thoáng cái đã bay lên trần nhà.

Trong phòng đột nhiên trở nên tối tăm, cửa sổ có ánh sáng đỏ kỳ lạ chiếu vào. Khanh Lương giơ hai tay về phía trước, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, vừa bay còn vừa kéo dài âm thanh oán thán: "Đền... mạng... cho... tôi..."

"Chụt~" Hướng Trạc nắm lấy tay nam quỷ, hôn chụt một cái vang dội.



"?"

Đôi mắt màu đỏ của Khanh Lương chớp chớp rồi biến về màu đen, đáy mắt tràn đầy mờ mịt. Hướng Trạc vừa mới làm gì? Hơn nữa tại sao lại có thể chạm vào quỷ?

Nam quỷ vẫn còn chìm trong khiếp sợ chưa hoàn hồn, lập tức bị Hướng Trạc xoay người chặn lại.

Khanh Lương nổi giận, màu mắt lại chuyển sang đỏ như máu, mở miệng chuẩn bị cắn người.

Hướng Trạc nhân lúc này chen miệng vào, ngậm lấy môi y hôn một cái thật sâu.

Thế này là đang mơ cái gì?!!!

Có người tốt nào mà đi nằm mộng xuân không? Mộng xuân thì thôi đi, vì sao trong mơ ngay cả quỷ cũng không buông tha?

Nam quỷ bị khinh bạc trợn tròn hai mắt, đây cũng là lần đầu tiên y tiến vào mộng xuân của người khác, vì sao trong giấc mơ của Hướng Trạc sức lực của y lại không mạnh bằng đối phương?

Má ơi, quá dọa quỷ!

Khanh Lương muốn phản kích, đánh cho Hướng Trạc một trận, sau khi phát hiện không phản kích được thì lại muốn chạy.

Đáng tiếc Hướng Trạc không cho y cơ hội này. Một tay cậu giữa chặt cổ tay Khanh Lương, hai chân cũng tách ra quấn chặt lấy nửa người dưới của Khanh Lương.

Xoẹt —— Âm thanh khiến quỷ tuyệt vọng vang lên, Khanh Lương cúi đầu xuống không thể tin được. Hướng Trạc dùng tay không xé quần áo của mình xuống?!

Mùa hè quỷ cũng sẽ sợ nóng, Khanh Lương chỉ mặc một chiếc áo và một cái quần. Áo trắng thuần bị xé lập tức lộ ra da thịt trơn mịn trắng ngần của y. Dáng người Khanh Lương hơi gầy, co lại trong ngực Hướng Trạc có chút sợ hãi.

Da thịt trắng mịn đập vào mắt khiến Hướng Trạc không kìm lòng được trực tiếp luồn tay vào. Lần này cậu không thô lỗ xé đồ nữa nhưng vẫn thuần thục cởi quần lót của Khanh Lương ra.



Cả quần và áo đều bị lột sạch, trên người Khanh Lương trừ mấy mảnh vải này thì không còn gì cả. Y khóc không ra nước mắt, ý đồ muốn thức tỉnh Hướng Trạc.

"Tôi là quỷ đó, chẳng phải cậu sợ quỷ nhất sao? Thả tôi ra tôi sẽ không dọa cậu nữa."

"Không sợ." Hướng Trạc khàn giọng trả lời, hai tay đã bắt đầu lướt khắp người Khanh Lương. Cậu cắn bờ môi Khanh Lương, động tác triền miên lại mang theo dục niệm.

Trong lúc thở dốc, Hướng Trạc còn có tâm trạng đánh giá: "Phiêu Phiêu, giấc mơ hôm nay chân thực quá, trước đây em luôn không hôn được tới anh."

Nói xong câu cuối cùng còn có chút tủi hờn, lại hung ác hôn Khanh Lương thêm một cái nữa, chỉ có Khanh Lương đầy bụng bi phẫn.

Có ý gì hả! Thằng nhóc này không phải lần đầu tiên mộng xuân thấy y ư?

Nhưng mà Khanh Lương nhanh chóng không còn thời gian để tức giận nữa, trong đầu tràn ngập suy nghĩ làm thế nào để ứng phó với nụ hôn của Hướng Trạc. Từng cái hôn đều rất sâu rất triền miên, khi thì dịu dàng khi thì hung mãnh.

Biểu cảm rất phong phú.

Khi còn sống là người độc thân, đến chết rồi thì là quỷ độc thân, Khanh Lương hoàn toàn không có năng lực chống đỡ. Cũng may Hướng Trạc cũng là tay mơ, không rõ giữa đàn ông với nhau thì làm tình thế nào.

Cậu chỉ cọ cọ giữa hai chân Khanh Lương, vừa niết vừa cắn, lực mạnh đến mức không chịu được, đã vậy lại còn thở gấp yêu cầu nam quỷ đang bị ức hiếp kẹp chặt một chút.

Bàn tay Hướng Trạc lướt qua da thịt mềm mịn, vỗ nhẹ một cái rồi lại bóp một cái, sau đó cười rất suồng sã: "Xúc cảm không tệ, sau này thường tới nhé."

Nam quỷ chỉ có thể nghẹn khuất nghe lời, ngoan ngoãn mở chân ra mặc người ta bắt nạt, nước mắt đầm đìa chờ giấc mộng này kết thúc, hoặc là chờ Hướng Trạc mau chóng làm xong.

Trời xanh không phụ lòng quỷ, Hướng Trạc cọ được một nửa thì giấc mơ đột nhiên thay đổi, Khanh Lương nhân lúc chuyển cảnh này chạy khỏi giấc mơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau