Đường Độc Là Một Đôi

Chương 50: Đón nhận áp lực kiểm tra đi nam chính!

Trước Sau
Tần Minh vội vàng chạy tới, mang mọi người đến chỗ ở, ngày mai lại dẫn bọn họ đến gặp lãnh đạo học viện, đem toàn bộ mọi chuyện đã được bàn bạc nói ra.

Tần Minh đem mọi người đến một sân bên trong giáo khu phía Tây học viện Thiên Đấu Hoàng Gia. Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, hơn nữa mỗi người đều có phòng riêng, còn có một phòng khách. Đồ dùng sinh hoạt mới tinh. Toàn bộ sân như tách biệt hoàn toàn, điều kiện so với học viện Sử Lai Khắc tốt hơn không biết là bao nhiêu lần.

Tiệc tối phong phú hơn so với tưởng tượng. Tuy rằng thời gian có chút vội vàng nhưng Tần Minh vẫn cố hết sức chuẩn bị tốt thức ăn chiêu đãi mọi người. Một bữa cơm ăn tới lúc trăng treo cao mới kết thúc.

Trở lại phòng, Thẩm Tu suиɠ sướиɠ trên chiếc giường lớn mềm mại lăn một cái, cười cong cả mắt. Bất quá nào có chuyện tốt như vậy…

Thẩm Tu ngáp một cái, mắt đào hoa trong trẻo dần nhắm lại. Tiếng hít thở đều đều, dung nhan ngủ bình yên.

Cửa số vốn khép kín đột nhiên không chút tiếng động mở ra, một thân ảnh len vào. Đôi chân trần như ngọc không tiếng động bước trên sàn, bước đến gần chiếc giường Thẩm Tu đang ngủ, bàn tay trong tay áo chậm rãi vươn…

Lúc Thẩm Tu mở mắt ra lần nữa đã là sáng sớm. Y lười biếng xoa xoa đôi mắt, phát hiện mình vẫn còn mặc đồ của ngày hôm qua. Qua một buổi tối quân áo đã trở nên nhắn nhúm. Thẩm Tu tùy ý thay một bộ đồ đen, trong buồng vệ sinh dùng nước lạnh tạt lên mặt. Có chút kỳ quái hôm qua mình ngủ sâu đến vậy, chẳng lẽ hôm qua đi đường quá mệt mỏi?

Dùng một vòng tử sắc quét qua một lần từ đầu tới chân, Thẩm Tu vuốt cằm mở ra giao diện hệ thống. Hình như hôm qua mơ mơ màng mang nghe được tiếng của hệ thống thì phải…

Giao diện hệ thống cũng không có gì kì lại. Thẩm Tu nghi hoặc nhíu mày. Chẳng lẽ y nghe lầm?

Tìm hiểu cả nửa ngày cũng không ra kết luận, Thẩm Tu đơn giản không nghĩ đến nữa. Nhảy chân sáo ra khỏi cửa đi tìm đám người Đường Tam cùng nhau ăn sáng.

Trong phòng, bức màn bị Thẩm Tu kéo ra hơi phất động, để lộ hai phiến cửa sổ kín mít.

Ăn xong cơm sáng, Tần Minh liền tìm tới, đại khái nói về tình huống của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện cho mọi người.

Bởi vì Thiên Đấu Hoàng Gia học viện là thuộc quyền quản lý của hoàng thất, trên danh nghĩa viện trưởng học viện cũng chính là đương kim Hoàng Đế bệ hạ. Bởi vậy trong học viện không hề có chức viện trưởng. Việc quản lý do ba vị có tư cách nhất cũng ba vị là có thực lực mạnh nhất tạo thành giáo ủy hội định đoạt, Tần Minh nói đến cao tầng học viện cũng là chỉ bọn họ!

Học viện mọi việc lớn nhỏ đều do giáo ủy quyết định, ngoại trừ có một số ít chuyện trọng yếu phải hỏi Thiên Đấu đế quốc hoàng thất.



Thiên Đấu đế quốc hoàng thất đối với học viện phi thường coi trọng. Mặc dù Thiên Đấu Hoàng Đế không trực tiếp chỉ đạo, nhưng cũng sẽ cấp một vị hoàng thất tôn quý phụ trách học viện, kể cả ba vị giáo ủy nhiều lúc cũng phải hỏi ý kiến khi quyết định sự vụ.

Trước mắt Thiên Đấu hoàng gia học viện, ba vị cao tầng giáo ủy nguyên lão giáo sư đều là hơn cấp tám mươi Hồn Đấu La, bản thân lực lượng cực kỳ hùng hậu. Thiên Đấu giáo sư có tám người, tại Thiên Đấu đế quốc cũng là cực kỳ hiếm thấy.

Thiên Đấu hoàng gia học viện, giáo ủy khu được đặt ở trung tâm giáo khu, là tòa kiến trúc lớn nhất, mặc dù cũng là kiến trúc đơn tầng, nhưng lại cao hơn mười thước, nhìn qua có vài ba phần giống Võ Hồn điện.

Khi bọn họ bước vào bên trong khu giáo ủy học viện Thiên Đấu Hoàng Gia, ba vị lão nhân đã đứng đợi sẵn tự bao giờ.

Ba vị lão nhân này mặc dù chỉ đơn giản đứng ở nơi này, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác đặc thù, phảng phất ba người bọn họ chính là hạch tâm chủ giáo khu, thậm chí là của cả học viện. Bọn họ trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng loại khí chất đặc thù thuộc về cường giả này cũng vô pháp che dấu.

Ba lão nhân trên người đều mặc hắc sắc trường bào, trên áo dùng chỉ vàng thêu một ít đồ hình kỳ dị. Trường bào loại này không phải là do học viện đặc chế cho họ, mà là hơn cấp tám mươi Hồn Đấu La mới có thể đến Võ Hồn điện nhận. Đại biểu cho thân phận của mình và cũng là lễ phục định chế, tiếp cận hồng sắc lễ phục của phong hào đấu la.

Ăn mặt như vậy chính là thể hiện học viện Thiên Đấu Hoàng Gia coi trọng mọi người ở Sử Lai Khắc.

Phất Lan Đức tiến lên hành một lễ vãn bối, lão giả chính giữa trong ba người bên trong cười nâng Phất Lan Đức dậy. Ông ta râu tóc bạc trắng, thân hình thon gầy nhưng tinh thần lại phi thường minh mẫn, gương mặt hồng hào, đúng là giáo vụ thủ tịch sáng lập Mộng Thần Cơ. Võ Hồn Hắc Miêu, tám Hoàn Chiến Hồn Đấ La cấp 86 hệ Khống Chế. Lão giả bên trái Mộng Thần Cơ dạng người không cao nhưng lại cực mập. Là thủ tịch giáo úy Bạch Bảo Sơn Hồn Đấu La, Võ Hồn Thiên Tinh Lô, Chiến Hồn Đấu La tám Hoàn cấp 85 hệ Phòng Ngự. Còn bên phải ông là tam thủ tịch Trí Lâm Hồn Đấu La, tám Hoàn Khí Hồn Đấu La cấp 83 hệ Khống Chế. Trí Lâm tướng mạo bình thường nhưng đôi mắt lại lóe ra quang mang cơ trí sáng ngời.

Vào bên trong giáo vụ, Sử Lai Khắc Bát Quái đứng ở phía sau chỗ ngồi Phất Lan Đức. Mộng Thầm Cơ tỏ vẻ rất tán thưởng với thực lực tám người họ.

Trí Lâm tiến hành khảo hạch áp lực với Đường Tam, Thấy hắn mười phần dẻo dai cũng nổi lên tâm tư tò mò, muốn nhìn thử xem Đường Tam có thể kiên trì đến cỡ nào.

Áp lực liên tục gia tăng, Đường Tam đau khổ chống đỡ. Sáu người khác Sử Lai Khắc vốn đang có chút lo lắng lại thấy bộ dáng Thẩm Tu bình tĩnh thong dong liền yên tâm. Nếu Thẩm Tu cũng chưa biểu hiện gì thì bọn họ cũng không cần lo lắng. Rốt cuộc không ai biết, Thẩm Tu mới là người lo lăng cho Tam ca nhất ╮(╯▽╰)╭.

Cấp 35…cấp 38…cấp 40…cấp 45!

Đường Tam rốt cuộc chống đỡ đến cực hạn, Bát Chu Mâu sau lưng phá thể trồi ra. Bát Chu Mâu màu tím giống như đôi cánh nhẹ nhàng luận động sau lưng Đường Tam. Hai mắt hắn nhắm bặt, thân thể tự động bày ra tư thế đả tọa, trên trán xuất hiện hoa văn mạng nhện, hơn nữa còn cực kì rõ.

“Đa tạ Trí Lâm Hồn Đấu La thành toàn.” Đại Sư mang vẻ mặt mỉm cười đứng lên, hành lễ với Trí Lâm. Hóa ra, Trí Lâm Hồn Đấu La tạo uy áp với Đường Tam đã giúp Bát Chu Mâu hoàn toàn dung hợp. Đếu nỗi ba người khi nghe đến ngoại phụ Hồn Cốt đều khϊếp sợ, nhìn Phất Lan Đức cười hết sức sảng khoái.



Đường Tam tỉnh lại ở gian giao thiệp, Đại Sư ở phía sau bộ dáng thành thật đi lại. Thẩm Tu kéo ra giao diện hệ thống, tâm niệm vừa động tư liệu của Đường Tam liền hiện lên.

Họ Tên: Đường Tam.

Môn phái: Đường Môn.

Cấp bậc: 34.

Tuổi: 12 tuổi.

Nội công: Huyền Thiên Công.

Võ Hồn: Lam Ngân Thảo (chưa phải dạng thức tỉnh cuối cùng), Hạo Thiên Chuy.

Hồn lực: cấp 34, ba Hoàn hệ Khống Chế Đại Hồn Sư.

Hồn Hoàn: Trăm năm, trăm năm, ngàn năm.

Hồn kỹ: Quấn Quanh, Ký Sinh. mạng Nhện Trói Buộc.

Ghi chú: Hiện đã đả thông tâm mạch trong kì kinh bát mạch.

Hồn lực tăng lên một bậc. Thẩm Tu mỉm cười tắt đi giao diện. Kéo cánh tay Đường Tam, từ trong hông đạo khí lấy ra bộ quần áo đưa cho hắn. Đường Tam xoa đầu Thẩm Tu, nhanh chóng đi đổi bộ quần áo bị Bát Chi Mâu xuất hiện làm rách. Chỗ tốt lần này đạt được khiến Đường Tam có chút kích động. Nếu kỳ kinh bát mạch càng sớm đả thông càng tốt, hơn nữa cực kì có trợ giúp trong việc tu luyện. Bất quá hắn chỉ mới thông một mạch mà thôi, không giống tiểu Tu… Tầm mắt Đường Tam lướt qua sườn mặt tinh xảo của Thẩm Tu. Thiên mạch thân thể, trời sinh thông bát mạch. Đây cũng là lý do vì sao một Phụ Trợ hệ Hồn Sư như Thẩm Tu lại có tốc độ tu luyện có thể so sánh với Áo Tư Tạp Tiên Thiên mãn hồn lực.

Thẩm Tu đúng là được trời cao ưu ái. Đương nhiên, càng là ngươi được hắn ưu ái. Đường Tam kiêu ngạo nghĩ.

Nếu Thẩm Tu biết được suy nghĩ này của Đường Tam y sẽ cạn lời luôn. Được trời cao ưu ái thiên chi kiêu tử là Tam ca đó được không? Với lại, hoàn mĩ cải tạo của hệ thống cũng không phải nói chơi ╮(╯▽╰)╭.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau