Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Chương 88: Ngây ngẩn

Trước Sau
—o0o—

“Chú Sirius à, con thật sự phải đi đó.” Harry nhìn chú Sirius ôm chính mình không buông, cực kỳ bất đắc dĩ nói.

“Harry à, con đến trường nhất định phải chú ý hoàn cảnh quanh mình, hiện tại giới pháp thuật không an toàn, phải luôn luôn không được bỏ đũa phép của mình ra…” Bên sân ga, chú Sirius kéo tay Harry, lặp lại lời nói luôn luôn lặp lại kể từ sau Cúp Quidditch thế giới.

“Chú Sirius à, con biết rồi, con thật sự biết rồi mà!” Harry còn kém không trợn trắng mắt nữa thôi, “Không phải chú cần đi báo danh sao, chú phải nhanh đi thôi, hơn nữa sau khi cuộc thi Tam Pháp thuật bắt đầu chú không phải cũng đến đây ư, cho nên chú nhanh chóng đi qua đó đi!”

“Nhưng… Chú không yên lòng, không được, chú đi theo con tới trường học trước rồi mới tới báo danh ở văn phòng Thần Sáng nhé.” Chú Sirius còn lo lắng cho con đỡ đầu nhà mình hơn cả thời điểm biết Bellatrix vượt ngục vào năm trước.

“Hic, chú Sirius à, đừng như vậy!” Harry không khỏi bóp trán, “Con có phê chuẩn của Bộ Pháp thuật có thể tùy thời dùng pháp thuật, hơn nữa con còn mang theo Khóa Cảng, con đồng ý với chú nếu phát hiện xíu không ổn thôi thì con sẽ lập tức mở Khóa Cảng được không ạ?”

Chú Sirius do do dự dự, thoạt nhìn vẫn không yên lòng.

“Được rồi, thật sự con không sao đâu, chú ngoan đi mà, chúng ta rất nhanh sẽ gặp mặt thôi.” Harry đẩy đẩy ba đỡ đầu của mình, ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài. Rốt cuộc ai mới là con đỡ đầu ai mới là ba đỡ đầu vậy, vì sao lại cảm giác ba đỡ đầu còn nhỏ hơn cả mình chứ, ba đỡ đầu mới là người cần dỗ dành đó – được rồi, tuổi thực của mình thật sự còn lớn hơn nhiều so với ba đỡ đầu nhà mình.

“Được rồi Sirius à, chỉ cần đi một ngày thôi thì Harry đến Hogwarts cũng liền an toàn rồi, cậu cứ yên tâm đi.” Chú Remus đi sau ngăn cản lại chú Sirius định lên xe cùng Harry, cười hiền hòa với Harry, “Harry à, nhanh đi thôi, tàu sắp chạy rồi.”

Harry gật gật đầu với chú Rumus, vẫy tay chào tạm biệt, liền lên xe, lưu lại một mình chú Remus xử lý chú Sirius.

Harry không đi tới toa xe dành riêng cho gia tộc Potter, mà đi tới nơi Draco, không ngoài dự đoán thấy được Draco đang ngẩn người và Blaise đầy mặt bất đắc dĩ trong toa, “Pansy đã đến chưa?” Harry khó hiểu hỏi.

Blaise sờ sờ mũi, “Hermione và Ron đang ở nơi đó.”

Harry sáng tỏ, cậu tới bên cạnh Draco, “Draco, thế nào rồi?” Không biết có còn hồi phục tinh thần hay chưa nữa?

“Harry?” Draco dường như mất một lúc mới phản ứng với Harry đã vào trong, cậu nhìn Harry một cái, một giây sau lại bắt đầu ngốc.

“Rất không có tinh thần.” Harry lắc đầu, ngày đó Lucius biết huyết thống Draco vì Hermione vì thức tỉnh cũng không có tinh thần như vầy, không ngừng nhắc đi nhắc lại cái gì mà ‘một Muggle’, ‘làm sao có thể’, ‘muốn tìm phương pháp phong ấn lại huyết thống đã thức tỉnh của rồng nhỏ’ linh tinh, Harry biết chính mình không có khả năng khiến Lucius ngay lập tức chấp nhận Hermione, cho nên cậu nói chuyện với Lucius.

Bọn họ nói chuyện rất lâu, lời nói của Harry vẫn quay quanh thành tích của Hermione, tương lai sau này, hơn nữa trực tiếp nói cho Lucius rằng nếu chấp nhận Hermione thì tuyệt đối có lợi nhiều hơn hại đối với một nhà Malfoy.

Khi Lucius ôm Draco về biệt thự cũng không tỏ thái độ gì nhưng Harry biết không từ chối chính là có hy vọng, có lẽ Lucius muốn quan sát một thời gian, nhìn xem Hermione được Harry cực lực đề cử sẽ có thành tích gì vài năm tới, dù sao thì Draco hiện tại mới năm thứ tư. Một nhà Malfoy tuy rằng rất lâu rồi cũng không có huyết thống ai thức tỉnh, nhưng trước kia cũng đã từng ghi lại chuyện liên quan đến huyết thống thức tỉnh, chỉ cần Lucius muốn tìm thì khả năng có thể tìm được phương pháp phong ấn được huyết thống, tuy rằng khả năng này cực kỳ nhỏ nhưng trong khi Lucius chưa chấp nhận Hermione nhất định sẽ theo đến cùng.

Khi Harry đưa Hermione về nhà thì Hermione nói cho cậu, sau khi trận đấu chấm dứt cô vốn ở cạnh gia đình Weasley nhưng sau đó trong hỗn loạn làm cô và Ron tách ra, rồi lại thấy nhóm người diễu hành đi tới phía cô. Hermione chưa được Fudge cho phép nên không thể dùng pháp thuật, hơn nữa đối phương cũng không chính xác chỉ đũa phép vào cô, nên tình huống như vậy cũng không được coi là tình huống đặc biệt gì, điều duy nhất Hermione có thể làm chính là chạy trốn.

Mà Draco cũng là trong hỗn loạn tách Blaise ra, cậu vốn muốn đi tìm Lucius nhưng dưới tình huống không có kết quả chỉ có thể đồng ý đề nghị gia tinh muốn dẫn cậu độn thổ về nhà, mà ngay khoảnh khắc đó cậu thấy được Hermione đang chạy trốn cùng với đám người áo đen đang giơ đũa phép chỉ vào sau cô.

Dường như không hề suy nghĩ Draco liền chạy thẳng về hướng Hermione.

Chuyện sau đó Hermione cũng không nhớ rõ, cô bị Draco ôm lăn một cái, trong hỗn loạn cô chỉ cảm giác được cơ thể Draco nóng lên một trận, hơn nữa cánh tay cô được Draco ôm vào đang có chất lỏng thấm ướt quần áo của cô.



Cho đến khi Snape đuổi tới, Hermione mới biết được pháp lực Draco xung đột làm cho đám người đuổi theo bọn họ hôn mê, rồi Snape mang theo bọn họ độn thổ đến một nơi, không để ý đến cô liền ôm Draco vào một phòng chữa trị. Mà Hermione lăng lăng nhìn cửa phòng đóng chặt ngẩn người, cho đến khi Snape bận rộn xong rồi đi phát ra Thần Hộ mệnh cô mới vào thăm Draco.

Sắc mặt và cơ thể Draco có một số chỗ gần như tái nhợt, khi nhìn qua giống hệt giấy trắng.

Trên đường Harry đưa Hermione trở về, Hermione không hề che dấu sự lo lắng và khó hiểu của mình với Harry, cô không rõ vì sao Draco lại vì cô mà pháp lực xung đột, bộ dáng của Draco trước khi rời đi cũng khiến cô lo lắng không thôi.

Nhưng Harry biết, cái cớ ‘pháp lực xung đột’ chỉ có thể lừa cô gái phù thủy thông minh này trong nhất thời mà thôi, lúc Snape nói huyết mạch Draco thức tỉnh cũng không tránh Hermione, cho nên Hermione đã biết chuyện huyết mạch Draco thức tỉnh. Huyết mạch gia tộc Malfoy cũng không phải bí mật gì, trong ‘Sinh mà cao quý’ còn có trích ra, vị nữ phù thủy hiếu học này rất nhanh sẽ tra được chuyện liên quan tới huyết mạch Malfoy, đến lúc đó khi hai người gặp mặt có lẽ sẽ càng thêm xấu hổ.

Sau khi Harry đưa Hermione trở về không thể về lại Đường Bàn Xoay được nữa, cậu bị ba đỡ đầu gửi cú kêu trở về, cũng từ ngày đó chưa rời khỏi biệt thự Potter, vì ba đỡ đầu nhờ mình luôn lo lắng chỉ cần cậu ra ngoài một mình thôi sẽ bị tấn công ngay lập tức.

Chú Sirius đương nhiên rất vui đi ra ngoài chơi cùng con đỡ đầu nhà mình nhưng Harry không thể đưa ba đỡ đầu đến nhà của người yêu, trừ khi Harry cực kỳ nhàm chán muốn nhìn hai người đánh nhau.

Regulus Arcturus đã tỉnh lại, tuy rằng chú vẫn suy yếu, sau khi Tom tỏ vẻ chính mình có thể chăm sóc tốt người yêu thì chú Sirius nhìn thấy ‘Nhật báo Tiên tri’ liền lo lắng vào ở biệt thự Potter.

Sau khi biết chuyện Harry đã làm ở Cúp Quidditch thế giới, chú Sirius không ngừng khen con đỡ đầu nhà mình làm tốt lắm, không chỉ thấy việc khó hăng hái dũng cảm xông vào cùng với quyết đoán đánh tan Dấu hiệu Đen trên bầu trời đều là chỗ mà chú Sirius khen ngợi.

Sau rồi cụ Dumbledore đến khiến Harry rốt cuộc có được một tia thả lỏng.

Cụ Dumbledore nói Dấu hiệu Đen có thể là dấu hiệu mà Voldemort bắt đầu quật khởi, mà năm nay Hogwarts lại sắp sửa tổ chức cuộc thi Tam pháp thuật, nhưng cũng từ đó động tác của Fudge càng lúc càng lớn, rõ ràng có ý muốn chèn ép cụ Dumbledore. Ông ta thậm chí ẩn ẩn đưa ra việc thay đổi hiệu trưởng Hogwarts, nhưng mà cụ Dumbledore lo lắng Fudge vì đem tâm tư đặt hạ ở vị trí chủ tịch Wizengamot mà xem nhẹ khả năng sẽ có người lợi dụng cuộc thi Tam Pháp thuật động tay động chân vào chuyện này nên cụ Dumbledore nhờ chú Sirius nhận lời mời do Sở Thần Sáng Bộ Pháp thuật, trở thành Sở phó Sở Thần Sáng, hơn nữa tự mình dẫn đội.

Thần Sáng Bộ Pháp thuật đóng ở Hogwarts sẽ chỉ làm mọi người cho rằng Bộ Pháp thuật đã tiêu hao rất nhiều tâm tư ở trận đấu lần này nên Fudge không có lý do gì không đồng ý, hơn nữa sau khi chú Sirius khôi phục thân phận luôn luôn cố gắng khởi dựng gia tộc của mình. Gia tộc Black lại là quý tộc lâu đời nhất, Fudge không thể không nể mặt chú Sirius, có thể nói chỉ cần chú Sirius làm Sở phó Thần Sáng hơn nữa tự mình dẫn đội tới Hogwarts thì trong lúc diễn ra cuộc thi Tam Pháp thuật quyền điều khiển Thần Sáng sẽ hoàn toàn nằm trong tay chú, mà sau đó nếu Fudge muốn khống chế Sở Thần Sáng chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.

Chú Sirius chấp nhận đề nghị của cụ Dumbledore, từ chức ở Hogwarts lại chấp nhận lời mời từ Sở Thần Sáng Bộ Pháp thuật, cụ Dumbledore để chú Remus tiếp nhận chức của chú Sirius, về phần giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thì cụ tỏ vẻ mình đã chọn được người rồi.

Đây là quyết định sau khi cụ và Harry cùng thảo luận, để sự tình phát triển theo ký ức của Harry, cố gắng không để chúng lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều.

Sau khi bọn họ bàn bạc xong tất cả thì thời gian khai giảng cũng đến, Harry sau khi phiền não xong chuyện của ba đỡ đầu lại còn phải phiền não về chuyện của bạn tốt.

Thay đổi trên người Draco có lẽ có thể làm Blaise khó hiểu nhưng không thể gạt được Harry, dung mạo bị thần chú che dấu càng trở nên tinh xảo và quyến rũ hoàn hảo. Mái tóc bạch kim càng trở nên mềm mại và bóng loáng, Draco căn bản không cần dùng keo xịt tóc như thường, bản năng cầu bạn đời của sinh vật pháp thuật khiến bề ngoài của Draco lúc nào bảo trì ở trạng thái tốt nhất. Nếu loại tình huống này nếu xảy ra ở ngày xưa, Draco sẽ vui sướng không thôi, dù sao thì người gia tộc Malfoy cực kỳ chú trọng vẻ ngoài của mình, có thể lúc nào cũng phải luôn luôn bảo trì trạng thái tốt nhất tự nhiên là vui sướng của bọn họ, nhưng giờ phút này có lẽ chỉ có thể làm Draco càng phiền não hơn.

Hơn nữa Harry ngồi trước mặt Draco cũng cảm giác được dao động pháp lực bên người Draco, từ sau khi huyết mạch thức tỉnh, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, Draco hai lần xung đột pháp lực làm mọi người sợ hãi, cho dù độc dược của Severus cũng không áp được.

Cuối cùng vẫn là Lucius biết được từ nơi một vị tổ tiên trong gia tộc đã từng huyết mạch thức tỉnh, pháp lực Draco xung đột cũng không nguy hiểm, chẳng qua huyết mạch thức tỉnh mang đến pháp lực lần thứ hai tăng trưởng trên diện rộng mà thôi.

Chẳng qua sắp tới Draco cũng rất mệt mỏi, pháp lực tăng trưởng trên diện rộng quả thực khó nuốt với cơ thể hiện tại của cậu, thậm chí xuất hiện hiện tượng sưng phồng cơ thể. Vẫn là Harry đưa ra ý kiến để Draco sử dụng pháp lực trên diện rộng tiêu hao pháp lực rồi uống độc dược trợ giúp của Snape mới có thể cho Draco dễ chịu một chút.

Vì thế, vốn là hẳn ở năm thứ sáu mới bắt đầu học pháp thuật không tiếng động và năm thứ bảy mới bắt đầu tiếp xúc với pháp thuật không đũa phép đã phải huấn luyện cho Draco trước tiên. Đối với quý tộc mà nói, lệnh cấm sử dụng pháp thuật khi nghỉ hè chẳng qua là lời nói ngoài miệng mà thôi. Quý tộc có khi dùng biện pháp cũng làm Bộ Pháp thuật muốn tra cũng không được đứa nhỏ nhà mình sử dụng pháp thuật.

Nhưng Harry cũng không đề nghị Draco sử dụng đũa phép để luyện tập, Draco thân là người thừa kế gia tộc Malfoy, việc học tập nặng hơn rất nhiều so với bạn cùng tuổi, rất nhiều thần chú mà học sinh năm trên miễn miễn cưỡng cưỡng mới nắm giữ được cũng đã được Draco vận dụng tự nhiên, cho nên Harry đề nghị Lucius trực tiếp dạy Draco pháp thuật không đũa phép không tiếng động.



Không thể không nói đề nghị của Harry rất hiệu quả, cơ thể Draco không hề xuất hiện hiện tượng sưng phồng cơ thể nữa, pháp lực mỗi ngày tuy tăng trưởng trên diện rộng cũng không còn làm Draco xuất hiện xung đột pháp lực, chẳng qua thay đổi bên ngoài của Draco khiến cho tất cả mọi người đều phải đau đầu.

Cơ thể thiếu niên cùng với vẻ ngoài cơ thể là thay đổi nhanh nhất, ngắn ngủi chưa đến nửa tháng mà Draco dường như đã thay đổi lớn, Harry dám xác định, bộ dáng Draco sáu trưởng thành tuyệt đối là đối tượng mà cả con trai và con gái đều yêu thích.

May mắn người gia tộc Malfoy chỉ kiêu ngạo chứ không phải kiêu căng quá đáng, trước đó Draco đã ếm cho mình một thần chú đơn giản khiến mọi người không phát hiện bộ dáng của mình thay đổi, hơn nữa Harry xác định người yêu của mình đã đưa độc dược để Draco ăn vào giảm bớt sự thay đổi do huyết thống thức tỉnh mang đến.

Harry nhìn Draco dường như vẫn ỉu xìu không vui, nháy mắt với Blaise,  Blaise hiểu ý rời khỏi toa xe.

“Draco à,” Harry nhẹ nhàng kêu, cũng không đợi Draco trả lời, hỏi tiếp, “Cậu muốn từ bỏ Hermione sao?”

“Cái gì… cái gì?” Draco chưa kịp phản ứng, ngây ngốc nhìn Harry.

“Nếu ba cậu không đồng ý thì cậu muốn từ bỏ Hermione sao?” Harry hỏi thẳng.

“Mình…” Draco hơi ngơ ngác, cậu khác với Hermione, cậu biết huyết mạch thức tỉnh mang ý nghĩa gì, nhưng nghĩ đến sự kiên trì máu trong Draco thế nào cũng không ngờ chính mình sẽ động tình với một phù thủy Muggle. Tuy vì Harry mà chính mình và Hermione đến được rất gần, tuy rằng học thức xuất sắc của đối phương cũng làm chính mình thích cùng cô tham khảo một ít vấn đề, nhưng cậu chưa từng nghĩ tới mình sẽ yêu Hermione.

Nhưng cho dù cậu phủ nhận thế nào đi nữa cũng không đúng, huyết mạch thức tỉnh là căn cứ chân thực nhất xác minh, ba mẹ của mình tuy rằng là đám hỏi gia tộc nhưng tình cảm của bọn họ cũng rất tốt. Draco nhìn được tình cảm giữa ba mẹ cũng không đơn giản chỉ là tình bạn mà là tình yêu chân chính, nhưng Draco không rõ vì sao huyết mạch ba không thức tình mà chính mình còn chưa nhận rõ được lòng mình thế nhưng đã thức tỉnh huyết mạch rồi?

“Draco à, năm nay diễn ra cuộc thi Tam Pháp thuật đó, cậu biết không?” Harry hỏi.

“Đương nhiên.” Không rõ vì sao Harry chuyển đề tài, Draco trả lời.

“Vậy nói cho mình biết, cậu có thể chịu được trên lễ hội Giáng sinh, tay của Hermione đặt trên tay của người con trai khác, khiêu vũ cùng người khác sao?” Cậu nhớ rõ kiếp trước Ron vì Hermione và Krum khiêu vũ với nhau mà ghen tuông vô đối, tuy rằng rất lâu về sau cậu mới hiểu được Ron lúc đó đang ghen.

Harry cũng từng bối rối việc nếu Draco và Hermione ở cạnh nhau thì Ron làm sao bây giờ, dù sao thì kiếp trước Ron và Hermione ở cạnh nhau. Nhưng khi cậu nói lo lắng của mình cho người yêu thì người yêu trả lời, “Có tên nhóc Zabini kia ở đó thì cho dù rồng nhỏ không ở cạnh với cô gái biết n thứ kia, thì cô bé biết n thứ kia và Weasley cũng không có khả năng”, Harry nhìn giấy viết thư cả buổi mới hiểu được ý gì, sau đó cậu lại khó hiểu thêm một chuyện: khi nào Ron và Blaise đã bắt đầu vậy?

Draco nghe xong lời nói của Harry, sắc mặt khó coi, ở trong lòng cậu nghĩ nghĩ trường hợp như lời của Harry, tức giận bừng bừng đứng lên, “Mình không cho phép!” Nói xong, chính cậu cũng ngây ngẩn cả người.

Harry cười vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Draco à, theo lòng của cậu đi, ba cậu bên kia không hề khó khăn, thật sự đó!”

Harry cảm thấy chính mình hẳn là để Draco im lặng một chút, vì thế cậu rời khỏi toa xe, đi tới toa xe Pansy, không ngoài dự đoán thấy được Hemrione đang đọc sách, cậu nhìn đối phương hơi hơi nhíu mày, quyển ‘Sinh mà cao quý’ trong tay bị cô nắm chặt.

Harry vỗ trán mình một cái, cậu quên Hermione không chỉ ở mượn sách ở thư viện không thôi, hơn nữa còn mua nhiều thêm mấy quyển giải trí ở lúc khai giảng, nhìn qua, lúc này đây vì chuyện của Draco nên Hermione mua quyển sách này rồi?

Có lẽ chuyện giữa hai người của bọn họ cũng không khó khăn như Harry tưởng chăng?

Ai biết được!

– Hết chương 87 –

Tác giả có lời muốn nói: Yêu yêu, Dra đáng thương, pháp lực tăng trưởng là vì cậu về sau có thể bảo vệ Hermione thật tốt đó, hiện tại chịu chút khổ chỉ vì hạnh phúc sau này, ai~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau