[ Edit – Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Chương 78: Thiên Tài Bị Ghét Bỏ

Trước Sau
Thịnh Tân Thủy thận trọng đi vào phòng, nhìn thấy hai vị sư đệ mới còn nhỏ, đầu tiên là nhiệt tình chào hỏi đại hán trước. " Hổ ca hôm nay về sớm thế!"

Đại hán không để ý đến hắn, vẫn nằm trên giường, đại hán tên là Hồ Hổ. Thịnh Tân Thủy cũng không tức giận, xoay người ngồi trên ghế, lại nhìn Thượng Quan Huyền Ý cùng Tiêu Lăng Hàn.

"Xin chào hai sư đệ, ta tên Thịnh Tân Thủy, các ngươi có thể gọi ta là Thịnh sư huynh. Hổ sư huynh tính tình rất tốt, chỉ cần mỗi tháng các ngươi đưa linh thạch đúng hạn cho hắn, ngươi đừng trách Hổ sư huynh, chuyện này là quy định của nội viện, các sư huynh ở phòng khác còn nhận được nhiều hơn.” Thịnh Tân Thủy bất đắc dĩ nói.

Tiêu Lăng Hàn ngẩng đầu liếc nhìn hắn, tên này dung mạo trung bình, không xấu cũng không đẹp, hai mươi bảy tuổi, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ. Trong nội viện đầy nhân tài này, hắn là một trong những người bình thường với thành tích tầm thường.

Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý thấy hắn khá lắm lời, không đần độn như đại hán nên cùng hắn tìm hiểu về học viện Hoàng Cực. Quả nhiên, theo quy định của học viện, cái gì cũng phải tốn linh thạch, đương nhiên nếu lọt vào top 10 trong danh sách thì mọi thứ đều miễn phí, bất kể là Tàng Thư Lâu, Tu Luyện Tháp hay là Trọng Lực Thất.

Đêm trôi qua rất nhanh...

Sáng sớm hôm sau, bảy người mới vào nội viện đang đợi ở cửa, chia thành hai ba người nói chuyện. Nhìn thấy Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ tới gần, bọn họ đều kinh ngạc nhìn ba người. Tưởng chừng ba người này sẽ bị các sư huynh đánh bầm dập, không ngờ cả ba người đều bình an vô sự. Chẳng lẽ cả ba người đều gặp được một sư huynh dễ nói chuyện sao? Bảy người đồng thời đều suy đoán điều này trong lòng.

Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý không bị đánh là vì sư huynh sống cùng phòng của họ không thể đánh bại Tiêu Lăng Hàn. Sở dĩ Ân Thiên Duệ không bị thương là vì anh trai hắn đến gặp hắn. Danh tiếng của Ân Thiên Thịnh ở học viện Hoàng Cực khá nổi tiếng đó là kiếm si! Không ai muốn gây rối với một kiếm si luôn muốn cùng ngươi tỷ thí kiếm cả. Những người cùng phòng rất nhiệt tình với Ân Thiên Duệ sau khi họ biết hắn là em trai của Ân Thiên Thịnh.

Một thời gian sau, một nữ đạo sư xinh đẹp tiên khí phiêu phiêu đến nhóm, tu vi của nàng đã ở Kim Đan hậu kỳ. Đứng trước một nhóm người, nàng bắt bẻ mà nhìn ba người chỉ mới ở Luyện Khí kỳ. Thầm nghĩ, ba người này còn chưa đến Trúc Cơ kyd, cũng không biết dùng thủ đoạn mờ ám nào để vào nội viện, học viện cũng thật là, vì linh thạch mà thu nhận tất cả mọi người.

Nàng hắng giọng nói: "Ta tên là Hoắc Mai, các ngươi có thể gọi ta là Hoắc đạo sư."

"Chào Hoắc đạo sư!"

"Nếu lần này các ngươi đã lọt vào top mười tân sinh viên, ta tin tưởng các ngươi hẳn là đều có thực lực tương ứng. Học viện chúng ta sẽ không bao giờ cho phép gian lận. Kỳ thi xếp hạng hàng năm sẽ được tổ chức sau năm tháng. Đến lúc đó các ngươi đừng xấu hổ." Nói đến đây, Hoắc Mai nhìn Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý và Ân Thiên Duệ, suýt chút nữa là nhắc đến tên.

Thượng Quan Huyền Ý: “…” Nàng xinh đẹp như vậy nhưng lại là rắn độc, nữ nhân quả thực không tốt, ta nguyền rủa ngươi không lấy được chồng!

Ân Thiên Duệ: "..." Nữ nhân này thật đáng ghét.

Tiêu Lăng Hàn: “…” Còn tưởng là một tiên nữ, vừa mở miệng ra đã bại lộ sự xấu xa trong lòng, người xấu thật sự càng làm nhiều trò ác độc hơn!

Ba người mặc dù trong lòng đang nói xấu nữ đạo sư nhưng trên mặt cũng không có chút biểu cảm khác thường nào.

"Vâng, cảm tạ Hoắc lão sư chỉ điểm!" Mười người đồng thanh nói.

"Ừ." Hoắc Mai hài lòng gật đầu, "Bây giờ ta sẽ dẫn các ngươi đến từng phân viện. Những ai đã học qua pháp thuật, hãy cho ta biết pháp danh của các ngươi."

" Hoắc đạo sư, ta tên Cổ Bác Đào, ta là trận pháp sư cấp hai."

" Hoắc đạo sư, ta tên Chung Hạo Chu, là phù sư cấp hai."

" Hoắc đạo sư, ta tên Tăng Lê Tân, ta cũng là phù sư cấp hai."

" Hoắc đạo sư, ta tên là Thẩm Thu Hoằng, ta là trận pháp sư cấp hai."

" Hoắc đạo sư, ta tên là Thi Nhược Lan và ta là một đan sư cấp hai."



" Hoắc đạo sư, ta tên Đỗ Tư Hạng, ta muốn đến Võ Viện."

" Hoắc đạo sư, ta tên là Tiền Chí Trạch, ta cũng đến Võ Viện."

" Hoắc đạo sư, ta.."

"Được rồi, chúng ta đi thôi!" Hoắc Mai đột nhiên nói, cắt đứt lời nói của Ân Thiên Duệ, sau đó liền dẫn đường.

Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ đều là sắc mặt khó coi, Hoắc Mai đạo sư này rõ ràng không coi trọng ba người bọn họ, cố ý không cho bọn họ nói chuyện, hoàn toàn không để ý tới bọn họ. Những người khác dùng ánh mắt hả hê nhìn ba người, tràn đầy giễu cợt và khinh thường, cho dù đi vào nội viện bằng cửa sau cũng chẳng qua là được.

Một lúc sau, cả nhóm đã đến lối vào của Đan Viện, nơi có một luyện đan sư cấp ba đang đợi. Đám người theo hắn đi vào Đan Viện, vừa tiến vào đã bị mùi thơm của đan truyền đến, xem ra lúc này hẳn là có người đang luyện chế đan dược.

"Không biết trong số mười người các ngươi có bao nhiêu người chọn Đan Viện?" Luyện đan sư cấp ba hỏi khi đi đến cửa phòng luyện đan.

"Tên ta là Thi Nhược Lan , là đan sư cấp hai."

"Ta tên Ân Thiên Duệ, ta cũng là đan sư cấp hai."

Khi Ân Thiên Duệ mở miệng, những người khác đều nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, Hoắc Mai thậm chí còn nói: " Ngươi chỉ là một Luyện Khí Kỳ, lại nói mình là luyện đan sư cấp hai? Không biết trời cao đất dày, mặc dù ta không phải là luyện đan sư nhưng ta cũng biết để trở thành luyện đan sư cấp hai, thì người phải có tu vi Trúc Cơ kỳ. Ngươi đây là ở loè thiên hạ! Còn không lui xuống, đừng làm xấu mặt mình trước mặt Cát đan sư." Hoắc Mai xoay người lại và trừng mắt nhìn Ân Thiên Duệ một cách hung dữ, đầy lạnh lùng.

" Cát đan sư, xin hãy thứ lỗi cho ta. Hắn là học sinh mới, không hiểu nhiều quy tắc." Hoắc Mai ra vẻ trưởng bối và nói lời xin lỗi với đan sư cấp ba. Thầm nghĩ, tên này thiếu chút nữa đã phá hỏng chuyện của mình, mình cũng muốn cùng Cát đan sư có quan hệ tốt.

Đan sư cấp ba là đạo sư của Đan Viện, tên là Cát Thâm, tu vi Kim Đan đỉnh, chỉ cần hắn đột phá Nguyên Anh, việc hắn sẽ trở thành đan sư cấp bốn chỉ là vấn đề thời gian. Đây chỉ là một trong những nguyên nhân khiến Hoắc Mai lấy lòng hắn, còn một nguyên nhân khác là Cát Thâm còn có thân phận khác, là đồ đệ của viện trưởng Đan Viện.

"Không sao đâu. Nếu hai người đều muốn vào Đan Viện thì trước tiên hãy đi thi. Đan sư cấp một sẽ được phân vào lớp sơ cấp, đan sư cấp hai sẽ được phân vào lớp trung cấp." , còn đan sư cấp ba sẽ được phân vào lớp cao cấp."

Cát Thâm giới thiệu từng người một, thể hiện sự kiên nhẫn tuyệt vời và không phủ nhận Ân Thiên Duệ chỉ vì những gì Hoắc Mai nói. Hắn biết rằng một số người có linh hồn lực mạnh mẽ có thể vượt cấp để luyện chế đan dược, cũng như việc một số người có sức chiến đấu mạnh mẽ có thể vượt cấp khiêu chiến cũng là điều hợp lý.

Cát Thâm mở một phòng luyện đan, bên trong có mười vị trí luyện đan để đạo sư chỉ dạy mười người một lần. Tuy nhiên, hiện tại trong phòng luyện đan này không có học sinh nào, Ân Thiên Duệ cùng Thi Nhược Lan mỗi người tìm một nơi để luyện đan.

Thấy hai người đã chuẩn bị sẵn sàng, Cát Thâm lấy ra sáu phần linh thảo của Bổ Linh Đan cấp hai chia cho hai người, mỗi người ba phần.

" Các ngươi có ba cơ hội. Nếu thất bại ba lần, hãy luyện chế đan dược cấp một. Hãy bắt đầu khi sẵn sàng." Nói xong, Cát Thâm mở trận pháp.

"Đây là trận pháp phòng ngự cấp bốn. Trận pháp này nhằm bảo vệ luyện đan sư khỏi bị quấy rầy trong khi luyện đan, đồng thời cũng để ngăn chặn đan lô nổ tung trong lúc giảng bài và ảnh hưởng đến người khác." Cát Thâm giới thiệu với những người còn lại. mọi người xem mà phấn khích.

"Cát đan sư thật sự là lợi hại, biết nhiều như vậy." Hoắc Mai nịnh nọt nói, nàng cuối cùng cũng có cơ hội tiếp xúc với Cát Thâm, nhất định phải tận dụng cơ hội này.

" Lợi hại sao? Mọi người ở Đan Viện đều biết!" Cát Thâm nghiêm túc nói với vẻ mặt như muốn nói: " Ngươi đùng có lừa ta."

Mọi người một bên đều muốn cười nhưng không dám.

Tiêu Lăng Hàn thầm nghĩ, Cát Thâm này quá chính trực, đúng là một thẳng nam! Hắn thậm chí còn không nhận ra rằng Hoắc Mai rõ ràng đang cố gắng lấy lòng hắn, không có gì lạ khi hắn vẫn độc thân dù đã lớn tuổi, nguyên nhân chính là do hắn chưa tiết nguyên dương.

"Ta là gieo trồng sư, đương nhiên không hiểu trận pháp. Nếu không phải Cát đan sư giới thiệu, ta cũng không biết đây là trận pháp cấp bốn." Hoắc Mai cười xấu hổ, nghĩ thầm bản thân Cát Thâm hoàn toàn không hiểu tình thú gì cả, chẳng trách không tìm được bạn lữ và xứng đáng độc thân cả đời.



Gieo trồng sư có thể thủy linh căn hoặc là mộc linh căn, hai loại linh căn này thuộc tính ôn hòa, sẽ không bị thương linh thảo, Hoắc Mai chính là thủy thổ song linh căn.

Cát Thâm gật đầu đồng ý, không nói nữa mà nghiêm túc nhìn hai người luyện đan phía dưới. Nhìn thấy Ân Thiên Duệ dùng ngọn lửa luyện đan, đồng tử hắn co rút trong chốc lát, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, không ai có thể nhận ra hắn có điểm gì kỳ quái.

Một giờ sau, lò luyện đan của Thi Nhược Lan bắt đầu tỏa ra từng đợt đan hương.

" Nhược Lan tiểu thư đã liền luyện chế thành công, thơm quá a!"

"Đúng!"

" Thi tiểu thư thật lợi hại!"

" Nhược Lan vẫn luôn tuyệt vời!"

" Đan dược thế gia quả nhiên không giống bình thường!"

"..."

Ngay sau đó, Thi Nhược Lan thực hiện Thi Nhược Lan, thấy nàng ngừng di chuyển, Cát Thâm mở ra trận pháp.

Thi Nhược Lan cẩn thận bỏ đan dược vào lọ, hai tay cung kính đưa cho Cát Thâm, "Cát đạo sư, ta đã luyện chế xong rồi, mời ngài kiểm tra."

"Ừm" Cát Thâm cầm lấy lọ đan dược Thi Nhược Lan đưa tới, đổ đan dược ra nhìn xem sau đó cau mày, giọng điệu không chút dao động nói: " Cấp hai hạ phẩm, luyện chế ra ba viên đan dược. Tổng cộng thì chỉ vừa đủ. Miễn cưỡng vượt qua bài kiểm tra đi! Sau này ngươi phải luyện tập thường xuyên hơn và đừng lười biếng ”.

Thi Nhược Lan vui vẻ trả lời: "Cảm Cát đạo sư. Sau này ta nhất định sẽ tiếp tục cố gắng."

Những người còn lại cũng tiến lên chúc mừng, chỉ có Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý đứng ở đó, không hề có ý định đi lên chúc mừng. Thi Nhược Lan thấy hai người không đến lấy lòng mình, nàng cau mày, trong mắt hiện lên một tia không vui, vừa lúc bị Đỗ Tư Hạng, người đang ngưỡng mộ nàng nhìn thấy.

" Nhược Lan, đừng để ý tới hai tên đi cửa sau kia, ngươi mới hai mươi tuổi, là luyện đan sư cấp hai, bọn họ không hiểu điều này có ý nghĩa gì." Đỗ Tư Hạng an ủi Thi Nhược Lan đang không vui. Thi Nhược Lan của hắn là nhất. Được rồi, hai tên ngốc nhà quê không có ánh mắt, khi có cơ hội mình sẽ cho chúng biết tay.

Tiêu Lăng Hàn: “…” Vì sao ta lại trở thành một kẻ nhà quê?

Thượng Quan Huyền Ý: “…” Hai mươi tuổi hắn mới đạt tới cấp hai! Còn kém xa Thiên Duệ, không thể so sánh được với Tiêu Đại Ma Vương, không biết ngươi tự hào về điều gì?

"Ừm, ta không sao. Tư Hạng, ta chỉ đang băn khoăn không biết hai người đó sẽ chọn viện nào thôi."

“Mặc kệ bọn họ chọn viện nào, nếu bọn họ chọn Võ Viện, ta nhất định sẽ chăm sóc bọn họ thật tốt.” Đỗ Tư Hạng giơ tay lên, nắm chặt nắm đấm, dùng sức nhấn mạnh hai chữ “chăm sóc”.

"Nếu họ chọn Phù Viện, ta sẽ chăm sóc họ thật tốt." Tằng Lê Hân cũng đứng lên nói, nghĩ rằng Thi Nhược Lan hiện tại là một luyện đan sư cấp hai, nếu thiết lập mối quan hệ tốt với nàng thì sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề đan dược trong tương lai.

“Nếu bọn họ tiến vào Trận Viện, ta cũng sẽ chiếu cố hai người đó.” Thẩm Thu Hoằng cũng lập tức bày tỏ quan điểm của mình, Thẩm gia và Thi gia vốn dĩ là quan hệ thông gia nên hắn đương nhiên sẽ phụ họa.

-------------- End chương 78: ----------------

Editor: Mình dùng cả bản trung lẫn bản ở wikidich nên có một số tên của nhân vật mình thấy ko hay thì mình sẽ đổi theo bản trung nhé :) ヾ(≧▽≦*)o

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau