Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 90: Màn cầu hôn của Võ Đình Nam
Cả hai cùng nhau tới công ty.
Nhóm Uni5 trêu chọc, tối chắc ngủ chung nên sáng đi làm chung chứ gì.. Cả hai chỉ cười mà không trả lời.
"Thôi em về phòng làm việc đây, anh đi với mấy anh đi"
"Bye bye bé yêu" Người về phòng tổng giám đốc, người về phòng thu.
"Tụi mày giờ rảnh không , tao có việc muốn nhờ tụi mày giúp đây." Nam nói
"chuyện gì"
"Tao muốn cầu hôn với bé, mà tao không biết cầu hôn kiểu gì cho nó đặc biệt, cho nó lãng mạn" Nam nhờ nhóm giúp cầu hôn
"Tụi mày kết hoin rồi, cần gì cầu hôn nữa" Lục Huy cười ha ha
"Mày mua 1 bó hoa, 1 chiếc nhẫn. Đi ăn ở 1 nhà hàng sang chảnh yên tỉnh, 1 người kéo đàn viôlông. Quỳ xuống cầu hôn" Tùng vừa nói vừa miêu tả bằng cách, quỳ xuống cầu hôn thử với K. O
"Cách này cổ điển quá, quen thuộc quá rồi, tao muốn đặc biệt và lạ" Nam không tán thành
Tùng lấy điện thoại ra,đọc tin nhắn xong giật mình rơi điện thoại xuống đất.
"Chuyện gì mà hốt hoảng vậy mày" Nam hỏi
"Chắc tao phải cưới trước mày rồi. Han có thai rồi" Tùng chia sẽ
"Hả"
"Cái gì"
"Tụi mày nhanh dữ vậy."
"Quá nhanh quá nguy hiểm"
"Mày tính đám cưới thật à, mình không lo ảnh hướng tới sự nghiệp à." K. O lo lắng vì nếu có vợ, rồi con sẽ không có nhiều thời gian cho âm nhạc nữa
"Cưới chứ mày, cưới nhanh chứ để bầu lơn rồi ảnh hưởng tới Han của tao." Tùng nói...
"Đúng vậy mình cũng phải nhanh chóng rước em về nhà. Không thể để người khác bàn tán không hay về em được." Nam nghĩ
Mấy ngày sau Tùng dẫn Han về ra mắt gia đình. Nói rõ ràng là Han đã có thai, xin ba mẹ cho cưới gấp. Cả hai bên gia đình đều tán thành.
2 tuần sau đám cưới của Han và Tùng
Cả bọn và Dương mặc đồ phù rể
Dương hôm nay mặc bộ vest màu hông nhìn xinh trai lắm. Nam bước ra bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về phía anh. Nhà báo phóng viên đều đua nhau chụp hình..
"Anh hôm nay đẹp trai lắm. Nếu là ngày cưới của chúng ta, anh sẽ đẹp hơn. Bao giờ tới lượt tụi mình đây anh. Sao tới giờ em vân chưa thấy anh cầu hôn em. Anh muốn em đợi bao lâu nữa, em đâu thể nào cầu hôn anh. Hay anh sợ cưới sớm quá ảnh hưởng đến công việc của chúng ta" Dương nghĩ(Vì Dương rất hiểu Nam)
"Em đang suy nghĩ gì mà trầm tư thế?" Nam bước tới cầm tay Dương hỏi
"Em chỉ đang muóin biết, chừng nào tới đám cưới tụi mình thôi" Dương thẳng thắn trả lời
Ôm eo Dương ép sát vào người mình"Sao vậy em nôn làm đám cưới với anh rồi à? "
" Ạnh làm vậy kỳ quá, đây có nhà báo và phóng viên đấy, để họ thấy không hay đâu" Dương lo đám nhà báo nhiều chuyện nói lung tunh
"Sợ gì nưa, lần trước chẳng phải em đã tuyên bố với mọi người anh là chồng em rồi à" Nam cười hả hê
"Lúc đó là vì tình hình cấp bách quá.. Nên em mới...
Cô dâu, chú rể bước vào kễ đường. 2 bên là những đứa trẻ rải đầy hoa. Không khí lãng mạn làm sao, khiên cho đôi trẻ Nam và Dương lại càng bồi hồi, càng nôn nao....
Đột nhiên suy nghĩ lóe lên trong đầu Nam. Anh đã có cách cho màn tỏ tình của riêng mình rồi.
Sau hôn lễ Nam đưa Duong về nhà. Hôm nay anh không hề gọi Dương ở lại vì anh cần chuẩn bị nhiều thứ quan trọng.
Nam về tiếp tục viết tiếp lời bài hát "Tình yêu xanh mượt" còn đang giở dang....
Hôm sau ở công ty,.
Tổng giám đốc thông báo tháng sau nhóm Uni5 có show lớn ở thành phố Hồ Chí Minh. Cả nhóm về chuẩn bị thật kỹ cả vũ đạo và hát.
Suốt 1 tuần sau đó, cả hai chỉ gặp nhau ở công ty nói chiyện vài câu. Vì ai cũng bận nên chẳng hẹn hò gì cả.
"Sao cả tuần nay anh ấy không rủ mìn đi đâu, cũng chẳng qua nhà, chẳng gọi mình qua luôn. Tại sao vậy" Dương nghĩ
Cả tuần nay Nam đang tập trung sáng tác... Cuối cùng thì cũng xong bài hát, bài này anh dành để tặng cho Dương.
Lại 1 tuần nữa trôi qua. Dương rủ anh đi chơi anh luôn trả lời là anh đang bận chuẩn bị sho show tháng sau...
Dương buôn lắm, cậu không biết anh sao lại bận rộn đến thế.
Trong khi đó Nam lại không có 1 chút thời gian nghĩ ngơi anh vừa chuẩn bị bài hát. Vừa học xếp hạc và hình ngôi sao mục tiêu là 1000 con hạc,1000 ngôi sao...
Tôi cũng biết gần đây thờ ơ với em, nhưng tôi muốn tạo bất ngờ cho em. Nếu đê em biết thì không còn gì ý nghĩa nữa cả...
Nam đưa bài hát cho giám đốc âm nhạc của công ty bảo nhờ anh chuyển lờu cho tổng guám độc. Baot em ấy tới ngày đó, hát song ca với Nam. Dương đồng ý và cầm bản nhạc về tập hát. Cậu thấy là bài hát này giống như dành roêng chi cậu vậy. Cậu vào bài rất dể, dể thuộc nữa.
1 tháng sau, show diễn của nhóm Uni5 tới.
"Nhóm hôm nay diễn xuaats sắc lắm. Nhất là anh của em nhảy đẹp, rap tuyệt. Lại rẫt cuốn hút nưa chứ. Chắc do tháng vừa qua anh lo chuẩn bị cho show diễn này nên bận đúng khômg?" Dương nghĩ.
Diễn xong Nam bước xuống sân khấu tìm Dương.
"Hôm nay em cũng có tiết mục song ca phải không? Em biết mình hát với ai chưa?"
"Chưa,".
Nam cười hả hê làm sao...
"Sau đây là ca khúc Tình yêu xanh mượt do ca sĩ Võ Đình Nam viết lời. Trình bày Võ Đình Nam và Đỗ Hoàng Dương..."
"Là là anh sao, sao anh không nói gì với em hết vậy!!" Dương hơi tức giận
"Anh muốn cho em bất ngờ mà".Nam ra hiệu cho Uni5 chiẩn bị đạo cụ
Cả hai cùng lên sân khấu. Bài hát vừa cất lên thì ở trên trần sân khấu rớt xuống bóng bay màu hồng, xanh dương... Vừa hát Nam vừa dùng những cử chỉ âu yếm với Dương. Khiến fan khóc thét vì quá đẹp đôi. Cả hai hát tới điệp khúc thì Uni5 rải thêm hạc và ngôi sao do chính tay Nam gấp, đầy đủ các màu sắc..
"Không khí lãng mạn vậy ta, show này chuẩn bị cũng kỹ lưỡng quá nhỉ" Dương chỉ nghĩ là của chương trình sắo xếp sẵn, không hề biết là chính tay Nam làm tất cả
"Chẳng hiểu vì sao cứ nhớ nhau nhiều, không phải điêu nhá?
Chẳng hiểu vì sao cứ thấy mắt mờ, mờ ê mê á"
Hát tới câu này Nam vừa nhảy vừa di chiyển từ từ bước lại gần bé, ôm từ phía sau. Nụ hôn ngọt ngào lên trán bé.. Fan hò hét ầm ĩ lên.... Tất cả đều muốn đẩy thuyền cho họ
Ở trong cánh gà Tùng và K. O chuẩn bị. Bỏ hộp nhẫn lên 1 con hạc thật lớn bên phải sân khấu. Bó hoa nhỏ lên con hạc lớn đặt bên trái sân khấu. Hai con hạc đã được cột sẵn dây. Chỉ cần Nam kéo thì 2 còn hạc từ hai bên sân khấu sẽ trượt tới giữa sân khấu liền.
Bài hát vừa kết thúc Dương cúi chào khán giả rồi bước xuống.
"Đỗ Hoàng Dương em đứng lại đó, em tính đi đâu." Nam đưa tay nắm 2 sợi dây kéo 2 con hạc ra giữa. Lấy hộp nhẫn và bó hoa.
Dương quay lại Nam vội quỳ 1 chân xuống
Tay đưa bó hoa tặng Dương, hai tay cầm hộp nhẫn quỳ xuống cầu hôn.
"Bé yêu của anh, em có biết bài hát này dành cho ai không? Anh viết nó dành cho em, bài hát đó thay lời anh muốn nói với em. Hạc giấy, ngôi sao giấy cũng là do anh xếp 1000 con đấy. Anh thức đêm suốt thời gian qua để học làm để chuẩn bị cho hôm nay đấy. Em biết chúng có ý nghĩa gì không? Nó có ý nghĩa là sự kiên nhẫn trong tình yêu và còn giúp ước mơ trở thành sự thật. Ước mơ của anh là sẽ cùng em xây dựng một gia đình. Và nó cũng có ý nghĩa cho sự may mắn, vì em bên anh lúc nào cũng bị tổn thương vậy nên anh hy vọng sau này em sẽ gặp nhiều may mắn hơn.
Em biết không trên thế giới có hơn 7 tỷ nụ cười, nhưng với anh nụ cười của em là đẹp nhất. Đỗ Hoàng Dương em là định mệnh, ông trời sắp đặt sẵn cho anh. Dù có đi đâu, bao lâu chăng nữa vẫn quay về bên nhau. Dù từ cõi chết trở về vẫn mãi chỉ yêu em. Dù sau này chúng ta giàu có hay nghèo khổ. Anh cũng sẽ cùng em tiến bước về phía trước. Dù ốm đau hay khỏe mạnh anh cũng sẽ ở bên em, mãi mãi không chia lìa. Bé yêu của anh, amh xin lỗi vì thời gian qua vô tâm với em, nhưng em yên tâm sau này sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra.
Một người lúc nào cũng suy nghĩ cho anh, làm việc gì cũng nghĩ tốt cho anh. Chưa bao giờ lo nghĩ cho bản thân cả. Nếu người đàn ông tốt như thế anh không cưới, thì sau này thằng khác cướp mất em anh biết làm sao?
Từ khi gặp em, em đã cho anh biết kiên nhẫn, chờ đợi, biết khóc… nhưng anh chỉ xin em đừng cho anh biết cái cảm giác mất đi người mà anh yêu thương nhất. Em có biết tại sao khi ăn cơm, người ta phải cần đến hai chiếc đũa, đi hai chiếc giày? Vì chúng mãi mãi là một đôi không thể nào tách rời, nếu thiếu một trong hai thì cái còn lại trở nên vô nghĩa. Em có biết anh cần em như những điều đơn giản nhất cần có nhau, và anh cũng cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa nếu không có em. Chúng mình sẽ mãi mãi là một đôi không thể tách rời, phải không em?
Em biết không khoảnh khắc đôi môi anh chạm lên vầng trán em, anh nghĩ mình đang là người hạnh phúc nhất, hãy để anh được làm điều đó mỗi ngày,.Hãy đê anh trải qua tất cả những ngày lễ ngày sinh nhật của em được không.
Em có muốn làm chủ nhân căn nhà của anh không. Em có muốn hàng tháng nhận tiền cat xê của anh không? Em có muốn sẽ là người giữ thê atm của anh không....em có đồng ý làm người bạn đời của anh không ?
Dương òa lên mà khóc, cậu không hiết rằng anh vì cậu mà làm ra những chuyện này. Cậu thậm chí còn không biết gấp hạc, gấp ngôi sao. Vậy mà anh kiên trì học và xếp 1000 con, chỉ để cầu hôn cậu. Anh còn thức đêm để viết lời bài hát,bài hát tặng riêng cho cậu..... Vậy mà cậu không biết gì, còn giận dỗi anh vì vô tâm với cậu
Ở dưới fan của Cody bà Uni5 cùng hô to" Đồng ý đi"
Rất nhiều người ở đó cảm động khóc luôn rồi.
Nhóm Uni5 trêu chọc, tối chắc ngủ chung nên sáng đi làm chung chứ gì.. Cả hai chỉ cười mà không trả lời.
"Thôi em về phòng làm việc đây, anh đi với mấy anh đi"
"Bye bye bé yêu" Người về phòng tổng giám đốc, người về phòng thu.
"Tụi mày giờ rảnh không , tao có việc muốn nhờ tụi mày giúp đây." Nam nói
"chuyện gì"
"Tao muốn cầu hôn với bé, mà tao không biết cầu hôn kiểu gì cho nó đặc biệt, cho nó lãng mạn" Nam nhờ nhóm giúp cầu hôn
"Tụi mày kết hoin rồi, cần gì cầu hôn nữa" Lục Huy cười ha ha
"Mày mua 1 bó hoa, 1 chiếc nhẫn. Đi ăn ở 1 nhà hàng sang chảnh yên tỉnh, 1 người kéo đàn viôlông. Quỳ xuống cầu hôn" Tùng vừa nói vừa miêu tả bằng cách, quỳ xuống cầu hôn thử với K. O
"Cách này cổ điển quá, quen thuộc quá rồi, tao muốn đặc biệt và lạ" Nam không tán thành
Tùng lấy điện thoại ra,đọc tin nhắn xong giật mình rơi điện thoại xuống đất.
"Chuyện gì mà hốt hoảng vậy mày" Nam hỏi
"Chắc tao phải cưới trước mày rồi. Han có thai rồi" Tùng chia sẽ
"Hả"
"Cái gì"
"Tụi mày nhanh dữ vậy."
"Quá nhanh quá nguy hiểm"
"Mày tính đám cưới thật à, mình không lo ảnh hướng tới sự nghiệp à." K. O lo lắng vì nếu có vợ, rồi con sẽ không có nhiều thời gian cho âm nhạc nữa
"Cưới chứ mày, cưới nhanh chứ để bầu lơn rồi ảnh hưởng tới Han của tao." Tùng nói...
"Đúng vậy mình cũng phải nhanh chóng rước em về nhà. Không thể để người khác bàn tán không hay về em được." Nam nghĩ
Mấy ngày sau Tùng dẫn Han về ra mắt gia đình. Nói rõ ràng là Han đã có thai, xin ba mẹ cho cưới gấp. Cả hai bên gia đình đều tán thành.
2 tuần sau đám cưới của Han và Tùng
Cả bọn và Dương mặc đồ phù rể
Dương hôm nay mặc bộ vest màu hông nhìn xinh trai lắm. Nam bước ra bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về phía anh. Nhà báo phóng viên đều đua nhau chụp hình..
"Anh hôm nay đẹp trai lắm. Nếu là ngày cưới của chúng ta, anh sẽ đẹp hơn. Bao giờ tới lượt tụi mình đây anh. Sao tới giờ em vân chưa thấy anh cầu hôn em. Anh muốn em đợi bao lâu nữa, em đâu thể nào cầu hôn anh. Hay anh sợ cưới sớm quá ảnh hưởng đến công việc của chúng ta" Dương nghĩ(Vì Dương rất hiểu Nam)
"Em đang suy nghĩ gì mà trầm tư thế?" Nam bước tới cầm tay Dương hỏi
"Em chỉ đang muóin biết, chừng nào tới đám cưới tụi mình thôi" Dương thẳng thắn trả lời
Ôm eo Dương ép sát vào người mình"Sao vậy em nôn làm đám cưới với anh rồi à? "
" Ạnh làm vậy kỳ quá, đây có nhà báo và phóng viên đấy, để họ thấy không hay đâu" Dương lo đám nhà báo nhiều chuyện nói lung tunh
"Sợ gì nưa, lần trước chẳng phải em đã tuyên bố với mọi người anh là chồng em rồi à" Nam cười hả hê
"Lúc đó là vì tình hình cấp bách quá.. Nên em mới...
Cô dâu, chú rể bước vào kễ đường. 2 bên là những đứa trẻ rải đầy hoa. Không khí lãng mạn làm sao, khiên cho đôi trẻ Nam và Dương lại càng bồi hồi, càng nôn nao....
Đột nhiên suy nghĩ lóe lên trong đầu Nam. Anh đã có cách cho màn tỏ tình của riêng mình rồi.
Sau hôn lễ Nam đưa Duong về nhà. Hôm nay anh không hề gọi Dương ở lại vì anh cần chuẩn bị nhiều thứ quan trọng.
Nam về tiếp tục viết tiếp lời bài hát "Tình yêu xanh mượt" còn đang giở dang....
Hôm sau ở công ty,.
Tổng giám đốc thông báo tháng sau nhóm Uni5 có show lớn ở thành phố Hồ Chí Minh. Cả nhóm về chuẩn bị thật kỹ cả vũ đạo và hát.
Suốt 1 tuần sau đó, cả hai chỉ gặp nhau ở công ty nói chiyện vài câu. Vì ai cũng bận nên chẳng hẹn hò gì cả.
"Sao cả tuần nay anh ấy không rủ mìn đi đâu, cũng chẳng qua nhà, chẳng gọi mình qua luôn. Tại sao vậy" Dương nghĩ
Cả tuần nay Nam đang tập trung sáng tác... Cuối cùng thì cũng xong bài hát, bài này anh dành để tặng cho Dương.
Lại 1 tuần nữa trôi qua. Dương rủ anh đi chơi anh luôn trả lời là anh đang bận chuẩn bị sho show tháng sau...
Dương buôn lắm, cậu không biết anh sao lại bận rộn đến thế.
Trong khi đó Nam lại không có 1 chút thời gian nghĩ ngơi anh vừa chuẩn bị bài hát. Vừa học xếp hạc và hình ngôi sao mục tiêu là 1000 con hạc,1000 ngôi sao...
Tôi cũng biết gần đây thờ ơ với em, nhưng tôi muốn tạo bất ngờ cho em. Nếu đê em biết thì không còn gì ý nghĩa nữa cả...
Nam đưa bài hát cho giám đốc âm nhạc của công ty bảo nhờ anh chuyển lờu cho tổng guám độc. Baot em ấy tới ngày đó, hát song ca với Nam. Dương đồng ý và cầm bản nhạc về tập hát. Cậu thấy là bài hát này giống như dành roêng chi cậu vậy. Cậu vào bài rất dể, dể thuộc nữa.
1 tháng sau, show diễn của nhóm Uni5 tới.
"Nhóm hôm nay diễn xuaats sắc lắm. Nhất là anh của em nhảy đẹp, rap tuyệt. Lại rẫt cuốn hút nưa chứ. Chắc do tháng vừa qua anh lo chuẩn bị cho show diễn này nên bận đúng khômg?" Dương nghĩ.
Diễn xong Nam bước xuống sân khấu tìm Dương.
"Hôm nay em cũng có tiết mục song ca phải không? Em biết mình hát với ai chưa?"
"Chưa,".
Nam cười hả hê làm sao...
"Sau đây là ca khúc Tình yêu xanh mượt do ca sĩ Võ Đình Nam viết lời. Trình bày Võ Đình Nam và Đỗ Hoàng Dương..."
"Là là anh sao, sao anh không nói gì với em hết vậy!!" Dương hơi tức giận
"Anh muốn cho em bất ngờ mà".Nam ra hiệu cho Uni5 chiẩn bị đạo cụ
Cả hai cùng lên sân khấu. Bài hát vừa cất lên thì ở trên trần sân khấu rớt xuống bóng bay màu hồng, xanh dương... Vừa hát Nam vừa dùng những cử chỉ âu yếm với Dương. Khiến fan khóc thét vì quá đẹp đôi. Cả hai hát tới điệp khúc thì Uni5 rải thêm hạc và ngôi sao do chính tay Nam gấp, đầy đủ các màu sắc..
"Không khí lãng mạn vậy ta, show này chuẩn bị cũng kỹ lưỡng quá nhỉ" Dương chỉ nghĩ là của chương trình sắo xếp sẵn, không hề biết là chính tay Nam làm tất cả
"Chẳng hiểu vì sao cứ nhớ nhau nhiều, không phải điêu nhá?
Chẳng hiểu vì sao cứ thấy mắt mờ, mờ ê mê á"
Hát tới câu này Nam vừa nhảy vừa di chiyển từ từ bước lại gần bé, ôm từ phía sau. Nụ hôn ngọt ngào lên trán bé.. Fan hò hét ầm ĩ lên.... Tất cả đều muốn đẩy thuyền cho họ
Ở trong cánh gà Tùng và K. O chuẩn bị. Bỏ hộp nhẫn lên 1 con hạc thật lớn bên phải sân khấu. Bó hoa nhỏ lên con hạc lớn đặt bên trái sân khấu. Hai con hạc đã được cột sẵn dây. Chỉ cần Nam kéo thì 2 còn hạc từ hai bên sân khấu sẽ trượt tới giữa sân khấu liền.
Bài hát vừa kết thúc Dương cúi chào khán giả rồi bước xuống.
"Đỗ Hoàng Dương em đứng lại đó, em tính đi đâu." Nam đưa tay nắm 2 sợi dây kéo 2 con hạc ra giữa. Lấy hộp nhẫn và bó hoa.
Dương quay lại Nam vội quỳ 1 chân xuống
Tay đưa bó hoa tặng Dương, hai tay cầm hộp nhẫn quỳ xuống cầu hôn.
"Bé yêu của anh, em có biết bài hát này dành cho ai không? Anh viết nó dành cho em, bài hát đó thay lời anh muốn nói với em. Hạc giấy, ngôi sao giấy cũng là do anh xếp 1000 con đấy. Anh thức đêm suốt thời gian qua để học làm để chuẩn bị cho hôm nay đấy. Em biết chúng có ý nghĩa gì không? Nó có ý nghĩa là sự kiên nhẫn trong tình yêu và còn giúp ước mơ trở thành sự thật. Ước mơ của anh là sẽ cùng em xây dựng một gia đình. Và nó cũng có ý nghĩa cho sự may mắn, vì em bên anh lúc nào cũng bị tổn thương vậy nên anh hy vọng sau này em sẽ gặp nhiều may mắn hơn.
Em biết không trên thế giới có hơn 7 tỷ nụ cười, nhưng với anh nụ cười của em là đẹp nhất. Đỗ Hoàng Dương em là định mệnh, ông trời sắp đặt sẵn cho anh. Dù có đi đâu, bao lâu chăng nữa vẫn quay về bên nhau. Dù từ cõi chết trở về vẫn mãi chỉ yêu em. Dù sau này chúng ta giàu có hay nghèo khổ. Anh cũng sẽ cùng em tiến bước về phía trước. Dù ốm đau hay khỏe mạnh anh cũng sẽ ở bên em, mãi mãi không chia lìa. Bé yêu của anh, amh xin lỗi vì thời gian qua vô tâm với em, nhưng em yên tâm sau này sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra.
Một người lúc nào cũng suy nghĩ cho anh, làm việc gì cũng nghĩ tốt cho anh. Chưa bao giờ lo nghĩ cho bản thân cả. Nếu người đàn ông tốt như thế anh không cưới, thì sau này thằng khác cướp mất em anh biết làm sao?
Từ khi gặp em, em đã cho anh biết kiên nhẫn, chờ đợi, biết khóc… nhưng anh chỉ xin em đừng cho anh biết cái cảm giác mất đi người mà anh yêu thương nhất. Em có biết tại sao khi ăn cơm, người ta phải cần đến hai chiếc đũa, đi hai chiếc giày? Vì chúng mãi mãi là một đôi không thể nào tách rời, nếu thiếu một trong hai thì cái còn lại trở nên vô nghĩa. Em có biết anh cần em như những điều đơn giản nhất cần có nhau, và anh cũng cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa nếu không có em. Chúng mình sẽ mãi mãi là một đôi không thể tách rời, phải không em?
Em biết không khoảnh khắc đôi môi anh chạm lên vầng trán em, anh nghĩ mình đang là người hạnh phúc nhất, hãy để anh được làm điều đó mỗi ngày,.Hãy đê anh trải qua tất cả những ngày lễ ngày sinh nhật của em được không.
Em có muốn làm chủ nhân căn nhà của anh không. Em có muốn hàng tháng nhận tiền cat xê của anh không? Em có muốn sẽ là người giữ thê atm của anh không....em có đồng ý làm người bạn đời của anh không ?
Dương òa lên mà khóc, cậu không hiết rằng anh vì cậu mà làm ra những chuyện này. Cậu thậm chí còn không biết gấp hạc, gấp ngôi sao. Vậy mà anh kiên trì học và xếp 1000 con, chỉ để cầu hôn cậu. Anh còn thức đêm để viết lời bài hát,bài hát tặng riêng cho cậu..... Vậy mà cậu không biết gì, còn giận dỗi anh vì vô tâm với cậu
Ở dưới fan của Cody bà Uni5 cùng hô to" Đồng ý đi"
Rất nhiều người ở đó cảm động khóc luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất