Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 97: Muốn có con
Cả ngày hôm qua đám cưới tối về yêu nhiều quá 5 hiếp giao đấu, người không còn chút sức. Mệt rã rời. Anh xã vẫn côa dậy sơm hơn để nấu bữa sáng cho "bé yêu"
"Bé yêu dậy đi em. Nếu không chúng ta trễ làm đó." Nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc của bé, hôn lên trán bé.
"Em mệt quá anh ơi. anh bế em dậy nha" Khuôn mặt đáng yêu đó, nhõng nhẽo đòi anh bế
Anh dịu dàng bế bé của anh dậy. Vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng với nhau
"Anh có đang mơ không đây, mình đã cưới nhau rồi à" Nam ngồi cười ngây ngô
"Sao đấy, hối hận à". Bé hỏi thách thức anh.
"Anh nào dám... Chụt" hôn bé
"Em đang đánh răng mà"
Hôm nay hai người tới công ty trễ. Tơi nới đựoc thư ký Song báo là vào phòng họp ngay. Cả phòng họp đang đợi hai vợ chồng mới cưới. Cả hai đẩy của vào "trời đang đợi tụi minh sao? "
Cả hai cúi xuóing xin lỗi vì để mọi người đợi lâu.
"Hai con cũng tới rồi, chúng ta bắt đầu họp luôn"
Buổi họp này chủ tịch tuyên bố nhường ghế chủ tịch kại chi con trai ruột Đỗ Hoàng Dương. Con rể Võ Đình Nam sẽ thay thế giũ vị trí tổng giám đốc.
...
"Ngày mai vợ chồng tao mời tụi mày tới ăn tiệc, coi như tân gia nhà mới nha." Nam mới Uni5
"Ok tụi tao sẽ tới"
"Anh Tùng nhớ dẫn Han đi cùng nha, lâu nay em chưa gặp cậu ấy." Dương tiếp lời chồng
Dương gọi cho Linh Mai nhưng hai người đó chưa về nước. Gọi cho Thịnh mà Thịnh cũng đi Mỹ với vợ rồi.
...
Dương không thích thuê giúp việc, cậu muốn chai vợ chồng cùng nhau gánh vác việc nhà, cùng nhau nấu ăn. Cậu cũng muóin tự mình chăm sóc tổ ấm của mình.
Tối tan làm về, hai vợ chồng vào viêc. Chồng dọn dẹp nhà cửa, vợ nấu ăn... Sau bữa tối anh dành việc rủa chén, em lên ngồi xem tivi. Anh rửa chén xong đi lên thì thấy bé đã nằm cuồn tròn trên ghế ngủ quên rồi. "Ngủ rồi sao, hôm qua em ngủ không đủ giấc phải không"
Anh nhẹ nhàng bế bé len lầu vào phòng ngủ. Anh nằm xuống cho bé gối đầu vào tay anh mà ngủ.. " Chúng ta không phải anh em mà, không phải đâu mà, Dương òa khóc trong mơ. ". Nam đưa tay vỗ vỗ sau lưng, "Anh đây, anh đây dừng khóc nữa. " Chắc ngày em biết tin đó em đã đau khổ lăm phải không. Xin lỗi anh chẳng hay biết gì về những nỗi khổ đó cả. Anh tệ vậy mà lại được em yêu thương như thế. Ông trài tốt với anh quá.... Dương khóc trong mơ, rồi tiếng nấc của em cứ nấc mãi. Anh cứ thế cả đêm vỗ về an ủi bé..
Dương dậy sớm nấu bữa sáng. Anh tỉnh giấc thấy không có ai. Vôin vả chạy xuống bếp thấy Dương đang nấu ăn, anh chạy tời ôm Dương từ phía sau. Anh tưởng rằng em lại bỏ anh đi nưa, anh rất sợ điều đó.
"Ngốc, giờ em đã cưới anh rồi. Em cìn bỏ đi đâu được nữa." Bé quay lại quàng tay qua cổ ôm anh. "Chụt.. Yêu anh... Chụt yêu chồng... Em yêu Võ Đình Nam... Chụt em yêu .Cody... Chụt chụt "
"Giờ được chưa"
"Vậy mới được chứ."
Sau bữa sáng cả hai dọn dẹp nhà của vì hôm nay mời bạn tới chơi.
"Dọn dẹp xong chúng ta sẽ đi siêu thị mua đồ về mấu ăn."
"Không cần đâu, anh đặt nhà hàng rồi, lát trưa họ đem tới. Anh không muốn em vất vả quá. Bình thường nấu hai vợ chồng ăn thì được. Nấu bữa tiệ lớn thế vất vả lắm, anh xót...
Dương cũng ngoan ngoan nghe lời.
Ting... Ting... Chuông cửa reo...
Uni5 tới, một lúc sau Tùng và Han tới...
Han chạy tới ôm Dương liền. "Mày đi từ từ thôi, mày đang có thai đấy" Dương nhắc nhở
"Tụi mày uống gì bia hay rựou vang." Nam hỏi.
"Bia đi" Bàn đồ ăn nhà hàng đã đưa tới sắp xếp trên bàn rồi.
Hai người kia vào phòng nói chuyện.
"Mang thai là cảm giác như thế nào vậy Han" Dương rất tò mò
"Rất kỳ diều, ngày tao đi khám thai. Tai nhìn lền màn hình máy tính thấy mặt đứa bé. Tao cảm giác vừa vui, vừa lo lắng. Sao đứa trẻ lại có thể ở trong cái bụng chật chội vậy được chứ. Sinh con là sinh mệnh của người phụ nữ." Han chân thành chia sẽ
Dương đặt tay lên xoa xoa bụng Han." ước gì tao cũng có thể có con, tao muốn cho anh ấy một đứa con. Nhưng tồi tệ thật, tao lại không thể làm được. " Dương roi nước mắt.
" Mày đừng buồn quá, tụi mày cũng có thể xin con nuôi mà. Xin những đứa mới lọt lòng mà bị bỏ rơi ý. Nuôi nó lớn eồi sẽ thành con ruột thôi".
"Cảm ơn mày, mà thôi nói chuyện mày đi. Từ lúc mang thai có mệt mỏi gì không?" Duong hỏi han sức khoẻ
"Tao cũng bước qua tháng thứ 3 rồi. Giờ nghén nhiều hơn rồi. Thèm chua, thèm ăn kin khủng ý" Han nói
"Vậy chúng ta xuống ăn thôi không thể để bé yêu đói được"
"Mày hãy gọi nó là Saru nha"
Dương xoa xoa cái bụng "Saru à, chúng ts đi án nha. Bác đặt nhiều món ngin lắm đấy. Con sẽ thích đúng không?"
Hai cùng đi xuống. Cầu thang hơi cao, Han xém té rồi, Nam đã đỡ kịp thời.
"Em có sao không Han". NAM hỏi thăm
"Em không sai, may mà có anh. Cảm ơn anh"
Nam vừa đụng trúng bụng của Han. Nam cứ nhìn chằm chằm bụng đó, bụng Han cũng lộ ea rồi.
"Trong đó là một đứa trẻ sao, thằng Tùng nó sắo làm cha sao, thật kỳ diệu." Nam cứ mãi nhìn Han và suy nghĩ, anh khiing để ý rằng bé của anh đã thấy ánh mắt đó của anh nhìn bụng Han. "Em biết, em hiểu anh cũng muốn có con. Nhưng em biết làm sao đây... Dương rưng rưng, nước mắt làm nhòe đi đôi mắt. Cậu lén vào nhà vệ sinh khóc xong. Rửa mặt tỉnh táo đi ra.
... 6 tháng sau... Han sinh em bé...
Tung đang tậo voíe nhóm thì mẹ Tungd gọi điện báo.
"Tai phải về nhà ngay bây giờ vợ tao sắp sinh, mày báo lạu với mọi người chi tao nha Nam"
"Sinh sao, tao đi với mày."
Cả hai chạy ngay tơiz bệnh viện phụ sản Từ Dũ
Dương cũng được mẹ Han báo, nên đang tới.
... Ca phẫu thuật thành công, mời người nhà lại bế bé...
Tùng đang đi nghe điện thoại. Thấy Nam đứng đơ người ở đó. Y ta goị"Anh kia vợ sinh rồi, không vào bế con đi, con đứng ngay đó."
Nam bước tới nhận lây dứa tể từ tay y tá
"Đây là bé trai sao, nó đáng yêu quá. Oe oe...... Nam bắt đầu dỗ dành bé con..." Ngoan ngoan nào ta thương con."
Dương cũng đã tới, thấy anh đang ẵm saru. Lòng cậu đau như cắt, bì cậu biết anh muốn có con. Cậu đấm vài bụng của mình" Cái bụng đáng ghét này tại sao lại không có con được chứ. Ước gì mình là một phụ nữ.. Ước gì gì.. "Cậu bỏ đi không vào thăm Han nữa.
"Bé yêu dậy đi em. Nếu không chúng ta trễ làm đó." Nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc của bé, hôn lên trán bé.
"Em mệt quá anh ơi. anh bế em dậy nha" Khuôn mặt đáng yêu đó, nhõng nhẽo đòi anh bế
Anh dịu dàng bế bé của anh dậy. Vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng với nhau
"Anh có đang mơ không đây, mình đã cưới nhau rồi à" Nam ngồi cười ngây ngô
"Sao đấy, hối hận à". Bé hỏi thách thức anh.
"Anh nào dám... Chụt" hôn bé
"Em đang đánh răng mà"
Hôm nay hai người tới công ty trễ. Tơi nới đựoc thư ký Song báo là vào phòng họp ngay. Cả phòng họp đang đợi hai vợ chồng mới cưới. Cả hai đẩy của vào "trời đang đợi tụi minh sao? "
Cả hai cúi xuóing xin lỗi vì để mọi người đợi lâu.
"Hai con cũng tới rồi, chúng ta bắt đầu họp luôn"
Buổi họp này chủ tịch tuyên bố nhường ghế chủ tịch kại chi con trai ruột Đỗ Hoàng Dương. Con rể Võ Đình Nam sẽ thay thế giũ vị trí tổng giám đốc.
...
"Ngày mai vợ chồng tao mời tụi mày tới ăn tiệc, coi như tân gia nhà mới nha." Nam mới Uni5
"Ok tụi tao sẽ tới"
"Anh Tùng nhớ dẫn Han đi cùng nha, lâu nay em chưa gặp cậu ấy." Dương tiếp lời chồng
Dương gọi cho Linh Mai nhưng hai người đó chưa về nước. Gọi cho Thịnh mà Thịnh cũng đi Mỹ với vợ rồi.
...
Dương không thích thuê giúp việc, cậu muốn chai vợ chồng cùng nhau gánh vác việc nhà, cùng nhau nấu ăn. Cậu cũng muóin tự mình chăm sóc tổ ấm của mình.
Tối tan làm về, hai vợ chồng vào viêc. Chồng dọn dẹp nhà cửa, vợ nấu ăn... Sau bữa tối anh dành việc rủa chén, em lên ngồi xem tivi. Anh rửa chén xong đi lên thì thấy bé đã nằm cuồn tròn trên ghế ngủ quên rồi. "Ngủ rồi sao, hôm qua em ngủ không đủ giấc phải không"
Anh nhẹ nhàng bế bé len lầu vào phòng ngủ. Anh nằm xuống cho bé gối đầu vào tay anh mà ngủ.. " Chúng ta không phải anh em mà, không phải đâu mà, Dương òa khóc trong mơ. ". Nam đưa tay vỗ vỗ sau lưng, "Anh đây, anh đây dừng khóc nữa. " Chắc ngày em biết tin đó em đã đau khổ lăm phải không. Xin lỗi anh chẳng hay biết gì về những nỗi khổ đó cả. Anh tệ vậy mà lại được em yêu thương như thế. Ông trài tốt với anh quá.... Dương khóc trong mơ, rồi tiếng nấc của em cứ nấc mãi. Anh cứ thế cả đêm vỗ về an ủi bé..
Dương dậy sớm nấu bữa sáng. Anh tỉnh giấc thấy không có ai. Vôin vả chạy xuống bếp thấy Dương đang nấu ăn, anh chạy tời ôm Dương từ phía sau. Anh tưởng rằng em lại bỏ anh đi nưa, anh rất sợ điều đó.
"Ngốc, giờ em đã cưới anh rồi. Em cìn bỏ đi đâu được nữa." Bé quay lại quàng tay qua cổ ôm anh. "Chụt.. Yêu anh... Chụt yêu chồng... Em yêu Võ Đình Nam... Chụt em yêu .Cody... Chụt chụt "
"Giờ được chưa"
"Vậy mới được chứ."
Sau bữa sáng cả hai dọn dẹp nhà của vì hôm nay mời bạn tới chơi.
"Dọn dẹp xong chúng ta sẽ đi siêu thị mua đồ về mấu ăn."
"Không cần đâu, anh đặt nhà hàng rồi, lát trưa họ đem tới. Anh không muốn em vất vả quá. Bình thường nấu hai vợ chồng ăn thì được. Nấu bữa tiệ lớn thế vất vả lắm, anh xót...
Dương cũng ngoan ngoan nghe lời.
Ting... Ting... Chuông cửa reo...
Uni5 tới, một lúc sau Tùng và Han tới...
Han chạy tới ôm Dương liền. "Mày đi từ từ thôi, mày đang có thai đấy" Dương nhắc nhở
"Tụi mày uống gì bia hay rựou vang." Nam hỏi.
"Bia đi" Bàn đồ ăn nhà hàng đã đưa tới sắp xếp trên bàn rồi.
Hai người kia vào phòng nói chuyện.
"Mang thai là cảm giác như thế nào vậy Han" Dương rất tò mò
"Rất kỳ diều, ngày tao đi khám thai. Tai nhìn lền màn hình máy tính thấy mặt đứa bé. Tao cảm giác vừa vui, vừa lo lắng. Sao đứa trẻ lại có thể ở trong cái bụng chật chội vậy được chứ. Sinh con là sinh mệnh của người phụ nữ." Han chân thành chia sẽ
Dương đặt tay lên xoa xoa bụng Han." ước gì tao cũng có thể có con, tao muốn cho anh ấy một đứa con. Nhưng tồi tệ thật, tao lại không thể làm được. " Dương roi nước mắt.
" Mày đừng buồn quá, tụi mày cũng có thể xin con nuôi mà. Xin những đứa mới lọt lòng mà bị bỏ rơi ý. Nuôi nó lớn eồi sẽ thành con ruột thôi".
"Cảm ơn mày, mà thôi nói chuyện mày đi. Từ lúc mang thai có mệt mỏi gì không?" Duong hỏi han sức khoẻ
"Tao cũng bước qua tháng thứ 3 rồi. Giờ nghén nhiều hơn rồi. Thèm chua, thèm ăn kin khủng ý" Han nói
"Vậy chúng ta xuống ăn thôi không thể để bé yêu đói được"
"Mày hãy gọi nó là Saru nha"
Dương xoa xoa cái bụng "Saru à, chúng ts đi án nha. Bác đặt nhiều món ngin lắm đấy. Con sẽ thích đúng không?"
Hai cùng đi xuống. Cầu thang hơi cao, Han xém té rồi, Nam đã đỡ kịp thời.
"Em có sao không Han". NAM hỏi thăm
"Em không sai, may mà có anh. Cảm ơn anh"
Nam vừa đụng trúng bụng của Han. Nam cứ nhìn chằm chằm bụng đó, bụng Han cũng lộ ea rồi.
"Trong đó là một đứa trẻ sao, thằng Tùng nó sắo làm cha sao, thật kỳ diệu." Nam cứ mãi nhìn Han và suy nghĩ, anh khiing để ý rằng bé của anh đã thấy ánh mắt đó của anh nhìn bụng Han. "Em biết, em hiểu anh cũng muốn có con. Nhưng em biết làm sao đây... Dương rưng rưng, nước mắt làm nhòe đi đôi mắt. Cậu lén vào nhà vệ sinh khóc xong. Rửa mặt tỉnh táo đi ra.
... 6 tháng sau... Han sinh em bé...
Tung đang tậo voíe nhóm thì mẹ Tungd gọi điện báo.
"Tai phải về nhà ngay bây giờ vợ tao sắp sinh, mày báo lạu với mọi người chi tao nha Nam"
"Sinh sao, tao đi với mày."
Cả hai chạy ngay tơiz bệnh viện phụ sản Từ Dũ
Dương cũng được mẹ Han báo, nên đang tới.
... Ca phẫu thuật thành công, mời người nhà lại bế bé...
Tùng đang đi nghe điện thoại. Thấy Nam đứng đơ người ở đó. Y ta goị"Anh kia vợ sinh rồi, không vào bế con đi, con đứng ngay đó."
Nam bước tới nhận lây dứa tể từ tay y tá
"Đây là bé trai sao, nó đáng yêu quá. Oe oe...... Nam bắt đầu dỗ dành bé con..." Ngoan ngoan nào ta thương con."
Dương cũng đã tới, thấy anh đang ẵm saru. Lòng cậu đau như cắt, bì cậu biết anh muốn có con. Cậu đấm vài bụng của mình" Cái bụng đáng ghét này tại sao lại không có con được chứ. Ước gì mình là một phụ nữ.. Ước gì gì.. "Cậu bỏ đi không vào thăm Han nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất