Chương 18
Hoàng Tuấn Huy dừng động tác, nhìn khuôn mặt lo lắng của Vũ Ngọc Quỳnh, anh từ tốn nói:
“Là chuyện gì mà khiến em lo lắng vậy?”
“Thật ra chuyện này hơi khó mở lời, uhm…anh còn nhớ người trong bữa tiệc kỷ niệm 40 năm thành lập tập đoàn không?”
Hoàng Tuấn Huy nhăn mặt, suy nghĩ hồi lâu.
“Là ai? Hôm đó anh gặp nhiều người nên anh không nhớ”
“Là một cô gái họ Lý, anh không nhớ thật à? Cô ấy là Tổng Giám Đốc Công ty thiết kế thời trang Mon, anh không có ấn tượng gì sao?”
“Không ấn tượng, mà em hỏi vậy để làm gì?”
“À, hiện giờ cô ấy là bạn của em, sắp tới cô ấy có cho ra mắt một thiết kế mới, thiết kế của cô ấy em cảm thấy rất phù hợp với bản thiết kế mà em đã đưa cho anh, cho nên em muốn hỏi anh là có thể hợp tác với công ty của cô ấy cho ra mắt sản phẩm nhằm tăng giá trị thương hiệu của cả hai bên, có được không ạ?” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn Hoàng Tuấn Huy với ánh mắt mong chờ.
“Huhm… nghe có vẻ cũng được đấy, vậy để anh sắp xếp hẹn một buổi gặp để bàn về chuyện hợp tác này”
“Anh đồng ý thật sao?” Vũ Ngọc Quỳnh không ngờ Hoàng Tuấn Huy đồng ý nhanh như vậy.
“Đương nhiên là anh đồng ý rồi, những yêu cầu mà em đưa ra thì anh chắc chắn em đã tìm hiểu rất kỹ mới nói cho anh biết, anh hoàn toàn tin em” Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng xoa đầu Vũ Ngọc Quỳnh, cô cảm động quá đi thôi.
“Dạ, em cảm ơn anh, em sẽ liên hệ với cô ấy về việc này”
“Được rồi, được rồi, mau ăn đi nào, chuyện liên lạc để sau”
Hoàng Tuấn Huy cắt nhỏ phần sandwich bón cho Vũ Ngọc Quỳnh, cô gật đầu lia lịa và vừa ăn vừa cười rất vui vẻ.
Sau khi ăn trưa xong, Hoàng Tuấn Huy gọi chú Thái đến đón Vũ Ngọc Quỳnh, anh tiễn cô xuống đại sảnh, thấy cô lên xe đi khuất rồi anh thu lại dáng vẻ một người chồng yêu thương chiều chuộng vợ, thay vào đó là một dáng vẻ của một người sếp lạnh lùng đáng sợ. Các nhân viên xung quanh thầm cảm thán, nghề bán bánh tráng chắc là nghề phụ của boss đây mà.
- ----
Về tới nhà, Vũ Ngọc Quỳnh lấy điện thoại định gọi cho Lý Tuệ Nhung nhưng cô dừng động tác. Kể từ ngày Vũ Ngọc Quỳnh gọi cho Lý Tuệ Nhung, đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì, có lẽ cô ấy vẫn chưa suy nghĩ xong thì sao, hay là cố gắng đợi thêm chút nữa. Vũ Ngọc Quỳnh bồn chồn suy nghĩ, đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo, cô vui mừng bắt máy.
“Alo, cô suy nghĩ xong rồi à?”
“Phải, tôi muốn gặp cô, địa điểm cô quyết” giọng Lý Tuệ Nhung ở đầu dây bên kia vang lên.
“Ok, tôi sẽ nhắn tin qua cho cô"
"Được"
Vũ Ngọc Quỳnh soạn tin nhắn gửi địa điểm cho Lý Tuệ Nhung và nhanh chóng gọi cho Trần Ái Vy qua đón cô cùng đi đến điểm hẹn.
- ----
Quán cà phê Sun
Vũ Ngọc Quỳnh đã đến trước đợi Lý Tuệ Nhung, không lâu sau thì Lý Tuệ Nhung cũng đến, cô đi đến quầy order nước rồi đi lại chỗ bàn Vũ Ngọc Quỳnh đang ngồi.
“Xin lỗi tôi đến trễ, bận một chút việc”
“Không sao, tôi cũng mới đến thôi”
“Tôi không nói dài dòng nên vào thẳng vấn đề luôn đi”
“Được, trước tiên cô muốn biết chuyện gì?”
“Tại sao cô lại nói với tôi về Hoài Thu?”
Vũ Ngọc Quỳnh mỉm cười, uống một ngụm nước và nói:
“Tôi tình cờ biết được một số chuyện về cô gái tên Hoài Thu đó, cô có muốn nghe không?”
“Tại sao tôi phải tin cô?” Lý Tuệ Nhung nghi hoặc nhìn Vũ Ngọc Quỳnh.
“Tin hay không cũng được, coi như hôm nay chúng ta nói chuyện phiếm, nhưng chuyện này đối với cô sẽ rất có ích cho vài ngày tới”
Nhân viên phục vụ từ quầy nước đi đến để ly nước xuống trước mặt Lý Tuệ Nhung, Lý Tuệ Nhung nói cảm ơn với nhân viên phục vụ. Quay về chuyện chính, cô mơ hồ nhìn Vũ Ngọc Quỳnh, cô cũng muốn biết Vũ Ngọc Quỳnh sẽ nói những gì với cô.
“Được xem như là nói chuyện phiếm, cô nói đi”
“Nếu cô bị phản bội bởi người mà cô tính nhiệm thì cô sẽ làm gì?”
“Tôi sẽ loại trừ người đó ra khỏi ngành, tuyết đối không nhân nhượng”
“Được, vậy cô có biết Hoài Thu, trợ lý của cô cấu kết với Hà Tổng để hãm hại cô hay không?”
Lý Tuệ Nhung kinh sợ, Hoài Thu là người mà cô xem trọng, sao có thể như vậy?
“Không thể nào, Hoài Thu sẽ không làm như vậy với tôi, cô ấy đã theo tôi từ lúc công ty chưa có gì, tôi không tin”
Vũ Ngọc Quỳnh đưa những bức hình tình tứ của Hoài Thu và Hà Tổng cho Lý Tuệ Nhung xem, cô nói:
“Đây là những tấm hình tôi đã nhờ người bên IT lấy chúng từ camera, tôi lấy được những bức hình này là do bọn họ hẹn ở nhà hàng mà gia đình tôi làm chủ, tôi chỉ có ý tốt muốn nhắc nhở cô, họ sẽ hãm hại và hủy hoại danh tiếng của cô bằng cách lan truyền thông tin các bản thiết kế của cô từ trước đến giờ đều là ăn cắp của các nhà thiết kế nổi tiếng khác, cô không muốn công ty mà mình gây dựng nên suốt bao năm nay bị người khác hủy hoại trong chốt lát như vậy chứ, đúng không?”
Lý Tuệ Nhung cầm những bức hình lên xem mà không thể tin vào mắt mình, ánh mắt Lý Tuệ Nhung tràn đầy sự thất vọng.
“Tại sao lại là em ấy? Mà sao cô biết Hoài Thu là trợ lý của tôi trong khi tôi chưa nói với cô?”
“Tôi có điều tra một chút về cô và công ty nên tôi biết điều này chuyện bình thường”
“Cô điều tra tôi để làm gì? Không phải vì lý do trong bữa tiệc trước đó chứ?” Lý Tuệ Nhung nghi ngờ nhìn Vũ Ngọc Quỳnh.
“Cô nghĩ tôi như vậy sao?” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn Lý Tuệ Nhung cười, cô đâu có ghen như vậy chứ.
“Rất tiếc là không phải, cô có nhớ tôi nhắc đến chuyện hợp tác không?”
Lý Tuệ Nhung gật đầu thay cho câu trả lời, Vũ Ngọc Quỳnh này thật sự đang muốn làm gì chứ?
“Tôi muốn cô hợp tác với công ty của chồng tôi”
“Cô nói cái gì? Hợp tác với công ty chồng cô? Hoàng Tổng sao?” Lý Tuệ Nhung bất ngờ, lời đề nghị gì đây.
“Phải, hợp tác đôi bên có lợi”
Lý Tuệ Nhung bình tĩnh suy nghĩ, sau đó thì cô nở nụ cười, xem ra cô hiểu Vũ Ngọc Quỳnh muốn làm gì rồi.
“Ý định của cô là muốn lợi dụng việc hợp tác này để dụ rắn ra khỏi hang, có phải vậy không?”
“Hình như chúng ta bắt đầu hiểu nhau rồi đó, họ muốn hại cô thân bại danh liệt vậy thì chúng ta cho họ được như ý nguyện, mà chồng tôi thì cũng được lợi”
“Cô đã nói với Hoàng Tổng chưa? Về việc hợp tác?”
“Tôi đã nói với anh ấy vào trưa nay và anh ấy đã đồng ý rồi, tôi đang chờ câu trả lời từ cô, không biết đáp án của cô có phải là thứ tôi cần hay không?”
“Được, tôi đồng ý hợp tác, vậy phiền cô về chuyển lời với Hoàng Tổng ngày mai ký hợp đồng"
"Được, tôi sẽ chuyển lời, càng nhanh càng tốt"
"Tôi còn một thắc mắc, vì sao cô lại giúp tôi?" Lý Tuệ Nhung tò mò hỏi Vũ Ngọc Quỳnh.
"Lý do của tôi rất đơn giản, vì tôi muốn giúp cô, chỉ vậy thôi" Vũ Ngọc Quỳnh nhúng vai trả lời.
Lý Tuệ Nhung nghe xong đáp án, cô cười, đưa tay về phía Vũ Ngọc Quỳnh với ý muốn bắt tay, Vũ Ngọc Quỳnh cũng đưa tay về phía tay của Lý Tuệ Nhung, cả hai đồng thanh.
"Hợp tác vui vẻ"
“Là chuyện gì mà khiến em lo lắng vậy?”
“Thật ra chuyện này hơi khó mở lời, uhm…anh còn nhớ người trong bữa tiệc kỷ niệm 40 năm thành lập tập đoàn không?”
Hoàng Tuấn Huy nhăn mặt, suy nghĩ hồi lâu.
“Là ai? Hôm đó anh gặp nhiều người nên anh không nhớ”
“Là một cô gái họ Lý, anh không nhớ thật à? Cô ấy là Tổng Giám Đốc Công ty thiết kế thời trang Mon, anh không có ấn tượng gì sao?”
“Không ấn tượng, mà em hỏi vậy để làm gì?”
“À, hiện giờ cô ấy là bạn của em, sắp tới cô ấy có cho ra mắt một thiết kế mới, thiết kế của cô ấy em cảm thấy rất phù hợp với bản thiết kế mà em đã đưa cho anh, cho nên em muốn hỏi anh là có thể hợp tác với công ty của cô ấy cho ra mắt sản phẩm nhằm tăng giá trị thương hiệu của cả hai bên, có được không ạ?” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn Hoàng Tuấn Huy với ánh mắt mong chờ.
“Huhm… nghe có vẻ cũng được đấy, vậy để anh sắp xếp hẹn một buổi gặp để bàn về chuyện hợp tác này”
“Anh đồng ý thật sao?” Vũ Ngọc Quỳnh không ngờ Hoàng Tuấn Huy đồng ý nhanh như vậy.
“Đương nhiên là anh đồng ý rồi, những yêu cầu mà em đưa ra thì anh chắc chắn em đã tìm hiểu rất kỹ mới nói cho anh biết, anh hoàn toàn tin em” Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng xoa đầu Vũ Ngọc Quỳnh, cô cảm động quá đi thôi.
“Dạ, em cảm ơn anh, em sẽ liên hệ với cô ấy về việc này”
“Được rồi, được rồi, mau ăn đi nào, chuyện liên lạc để sau”
Hoàng Tuấn Huy cắt nhỏ phần sandwich bón cho Vũ Ngọc Quỳnh, cô gật đầu lia lịa và vừa ăn vừa cười rất vui vẻ.
Sau khi ăn trưa xong, Hoàng Tuấn Huy gọi chú Thái đến đón Vũ Ngọc Quỳnh, anh tiễn cô xuống đại sảnh, thấy cô lên xe đi khuất rồi anh thu lại dáng vẻ một người chồng yêu thương chiều chuộng vợ, thay vào đó là một dáng vẻ của một người sếp lạnh lùng đáng sợ. Các nhân viên xung quanh thầm cảm thán, nghề bán bánh tráng chắc là nghề phụ của boss đây mà.
- ----
Về tới nhà, Vũ Ngọc Quỳnh lấy điện thoại định gọi cho Lý Tuệ Nhung nhưng cô dừng động tác. Kể từ ngày Vũ Ngọc Quỳnh gọi cho Lý Tuệ Nhung, đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì, có lẽ cô ấy vẫn chưa suy nghĩ xong thì sao, hay là cố gắng đợi thêm chút nữa. Vũ Ngọc Quỳnh bồn chồn suy nghĩ, đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo, cô vui mừng bắt máy.
“Alo, cô suy nghĩ xong rồi à?”
“Phải, tôi muốn gặp cô, địa điểm cô quyết” giọng Lý Tuệ Nhung ở đầu dây bên kia vang lên.
“Ok, tôi sẽ nhắn tin qua cho cô"
"Được"
Vũ Ngọc Quỳnh soạn tin nhắn gửi địa điểm cho Lý Tuệ Nhung và nhanh chóng gọi cho Trần Ái Vy qua đón cô cùng đi đến điểm hẹn.
- ----
Quán cà phê Sun
Vũ Ngọc Quỳnh đã đến trước đợi Lý Tuệ Nhung, không lâu sau thì Lý Tuệ Nhung cũng đến, cô đi đến quầy order nước rồi đi lại chỗ bàn Vũ Ngọc Quỳnh đang ngồi.
“Xin lỗi tôi đến trễ, bận một chút việc”
“Không sao, tôi cũng mới đến thôi”
“Tôi không nói dài dòng nên vào thẳng vấn đề luôn đi”
“Được, trước tiên cô muốn biết chuyện gì?”
“Tại sao cô lại nói với tôi về Hoài Thu?”
Vũ Ngọc Quỳnh mỉm cười, uống một ngụm nước và nói:
“Tôi tình cờ biết được một số chuyện về cô gái tên Hoài Thu đó, cô có muốn nghe không?”
“Tại sao tôi phải tin cô?” Lý Tuệ Nhung nghi hoặc nhìn Vũ Ngọc Quỳnh.
“Tin hay không cũng được, coi như hôm nay chúng ta nói chuyện phiếm, nhưng chuyện này đối với cô sẽ rất có ích cho vài ngày tới”
Nhân viên phục vụ từ quầy nước đi đến để ly nước xuống trước mặt Lý Tuệ Nhung, Lý Tuệ Nhung nói cảm ơn với nhân viên phục vụ. Quay về chuyện chính, cô mơ hồ nhìn Vũ Ngọc Quỳnh, cô cũng muốn biết Vũ Ngọc Quỳnh sẽ nói những gì với cô.
“Được xem như là nói chuyện phiếm, cô nói đi”
“Nếu cô bị phản bội bởi người mà cô tính nhiệm thì cô sẽ làm gì?”
“Tôi sẽ loại trừ người đó ra khỏi ngành, tuyết đối không nhân nhượng”
“Được, vậy cô có biết Hoài Thu, trợ lý của cô cấu kết với Hà Tổng để hãm hại cô hay không?”
Lý Tuệ Nhung kinh sợ, Hoài Thu là người mà cô xem trọng, sao có thể như vậy?
“Không thể nào, Hoài Thu sẽ không làm như vậy với tôi, cô ấy đã theo tôi từ lúc công ty chưa có gì, tôi không tin”
Vũ Ngọc Quỳnh đưa những bức hình tình tứ của Hoài Thu và Hà Tổng cho Lý Tuệ Nhung xem, cô nói:
“Đây là những tấm hình tôi đã nhờ người bên IT lấy chúng từ camera, tôi lấy được những bức hình này là do bọn họ hẹn ở nhà hàng mà gia đình tôi làm chủ, tôi chỉ có ý tốt muốn nhắc nhở cô, họ sẽ hãm hại và hủy hoại danh tiếng của cô bằng cách lan truyền thông tin các bản thiết kế của cô từ trước đến giờ đều là ăn cắp của các nhà thiết kế nổi tiếng khác, cô không muốn công ty mà mình gây dựng nên suốt bao năm nay bị người khác hủy hoại trong chốt lát như vậy chứ, đúng không?”
Lý Tuệ Nhung cầm những bức hình lên xem mà không thể tin vào mắt mình, ánh mắt Lý Tuệ Nhung tràn đầy sự thất vọng.
“Tại sao lại là em ấy? Mà sao cô biết Hoài Thu là trợ lý của tôi trong khi tôi chưa nói với cô?”
“Tôi có điều tra một chút về cô và công ty nên tôi biết điều này chuyện bình thường”
“Cô điều tra tôi để làm gì? Không phải vì lý do trong bữa tiệc trước đó chứ?” Lý Tuệ Nhung nghi ngờ nhìn Vũ Ngọc Quỳnh.
“Cô nghĩ tôi như vậy sao?” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn Lý Tuệ Nhung cười, cô đâu có ghen như vậy chứ.
“Rất tiếc là không phải, cô có nhớ tôi nhắc đến chuyện hợp tác không?”
Lý Tuệ Nhung gật đầu thay cho câu trả lời, Vũ Ngọc Quỳnh này thật sự đang muốn làm gì chứ?
“Tôi muốn cô hợp tác với công ty của chồng tôi”
“Cô nói cái gì? Hợp tác với công ty chồng cô? Hoàng Tổng sao?” Lý Tuệ Nhung bất ngờ, lời đề nghị gì đây.
“Phải, hợp tác đôi bên có lợi”
Lý Tuệ Nhung bình tĩnh suy nghĩ, sau đó thì cô nở nụ cười, xem ra cô hiểu Vũ Ngọc Quỳnh muốn làm gì rồi.
“Ý định của cô là muốn lợi dụng việc hợp tác này để dụ rắn ra khỏi hang, có phải vậy không?”
“Hình như chúng ta bắt đầu hiểu nhau rồi đó, họ muốn hại cô thân bại danh liệt vậy thì chúng ta cho họ được như ý nguyện, mà chồng tôi thì cũng được lợi”
“Cô đã nói với Hoàng Tổng chưa? Về việc hợp tác?”
“Tôi đã nói với anh ấy vào trưa nay và anh ấy đã đồng ý rồi, tôi đang chờ câu trả lời từ cô, không biết đáp án của cô có phải là thứ tôi cần hay không?”
“Được, tôi đồng ý hợp tác, vậy phiền cô về chuyển lời với Hoàng Tổng ngày mai ký hợp đồng"
"Được, tôi sẽ chuyển lời, càng nhanh càng tốt"
"Tôi còn một thắc mắc, vì sao cô lại giúp tôi?" Lý Tuệ Nhung tò mò hỏi Vũ Ngọc Quỳnh.
"Lý do của tôi rất đơn giản, vì tôi muốn giúp cô, chỉ vậy thôi" Vũ Ngọc Quỳnh nhúng vai trả lời.
Lý Tuệ Nhung nghe xong đáp án, cô cười, đưa tay về phía Vũ Ngọc Quỳnh với ý muốn bắt tay, Vũ Ngọc Quỳnh cũng đưa tay về phía tay của Lý Tuệ Nhung, cả hai đồng thanh.
"Hợp tác vui vẻ"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất