Chương 26: Chương. 26
Cậu chạy ra khỏi được bữa tiệc nhưng chưa đầy 2 phút sau thì có một nhóm người mặc quần áo vets đen lại bao vây quanh cậu với vẻ mặt nghiêm nghị, cậu hoảng loạn định hỏi thì cậu bất ngờ bị bắt đi.
...----------------...
Trong một căn phòng tối tâm, rộng lớn (nó lớn bằng nhà trọ mà cậu ở khi làm ở quán cà phê) lấy màu đen là màu chính và còn trang trí một số bức tranh nổi tiếng của các nước mà nổi bật lên sự tôn nghiêm và huyền bí. Một lát sau có tiếng bước chân bước vào và tiến về phía cậu, theo phản xạ của mình thì cậu nhanh chóng lùi về phía sau, thì có một giọng nói cất lên:
" Sao lâu ngày không gặp cậu đã quên tôi rồi à?" tiến sát vào tai cậu nói với giọng ma mị pha chút chiêu trò.
"……!" Đèn bỗng sáng lên và cậu thấy được gương mặt của người đang nói chuyện với mình, làm cậu giật bắn người, khi thấy phản ứng của cậu đã làm hắn thích thú và nở một nụ cười gian xảo nhìn cậu.
Khi cậu thấy nụ cười của hắn làm cậu nỗi da gà " Anh... vẫ.. n nhớ tôi... à? " cậu hỏi lại hắn với giọng ấp úng.
Hắn cũng không vòng vo với cậu mà nói thẳng với giọng mang một chút bực bội và cợt nhả cậu " Làm sao tôi có thể quên được cái người đã gây ra một ân tượng khó làm tôi quên được chứ~".
Cậu không biết làm gì trước tình huống này, cậu chỉ đang nghĩ coi có cách nào thoát khỏi cái con người đang đứng trước mặt cậu. Khi thấy Thanh Hạ đang mất tập trung thì Hùng Khắc nhanh chóng nói: " Cậu đang nghĩ cách làm sao để thoát khỏi tôi à? ".
Thanh Hạ bất ngờ khi Hùng Khắc đoán được suy nghĩ của mình. Nhìn thấy vẻ mặt của cậu thì hắn đã biết câu nói của mình là đúng và hắn nói thêm " Nếu cậu muốn thoát khỏi tôi thì cũng khó.... Nếu cậu làm của tôi và tôi thoải mái thì tôi có thể sẽ suy nghĩ lại và thả cậu ra " hắn nói với giọng khiêu khích, vừa nói, vừa ngồi xuống cái ghế sofa phía sau cậu.
Cậu quay lại nhìn hắn; suy nghĩ nếu mình nghe lời hắn thì sẽ được tự do nếu hắn chơi tráng cậu hoặc là cậu bỏ trốn giống những năm trước... Sau một hồi suy nghĩ thì cậu nói:
" Tôi sẽ đồng ý với anh, nhưng anh phải chấp nhận một số điều kiện của tôi" cậu tự tin nhìn vào hắn nói. Thấy cậu như vậy hắn cảm thấy thú vị và đồng ý với cậu. Khi hắn đã đồng ý thì cậu nói: " Tôi cần một tờ giấy hợp đồng thỏa thuận những điều kiện giữa anh và tôi để làm chứng cứ".
...----------------...
Trong một căn phòng tối tâm, rộng lớn (nó lớn bằng nhà trọ mà cậu ở khi làm ở quán cà phê) lấy màu đen là màu chính và còn trang trí một số bức tranh nổi tiếng của các nước mà nổi bật lên sự tôn nghiêm và huyền bí. Một lát sau có tiếng bước chân bước vào và tiến về phía cậu, theo phản xạ của mình thì cậu nhanh chóng lùi về phía sau, thì có một giọng nói cất lên:
" Sao lâu ngày không gặp cậu đã quên tôi rồi à?" tiến sát vào tai cậu nói với giọng ma mị pha chút chiêu trò.
"……!" Đèn bỗng sáng lên và cậu thấy được gương mặt của người đang nói chuyện với mình, làm cậu giật bắn người, khi thấy phản ứng của cậu đã làm hắn thích thú và nở một nụ cười gian xảo nhìn cậu.
Khi cậu thấy nụ cười của hắn làm cậu nỗi da gà " Anh... vẫ.. n nhớ tôi... à? " cậu hỏi lại hắn với giọng ấp úng.
Hắn cũng không vòng vo với cậu mà nói thẳng với giọng mang một chút bực bội và cợt nhả cậu " Làm sao tôi có thể quên được cái người đã gây ra một ân tượng khó làm tôi quên được chứ~".
Cậu không biết làm gì trước tình huống này, cậu chỉ đang nghĩ coi có cách nào thoát khỏi cái con người đang đứng trước mặt cậu. Khi thấy Thanh Hạ đang mất tập trung thì Hùng Khắc nhanh chóng nói: " Cậu đang nghĩ cách làm sao để thoát khỏi tôi à? ".
Thanh Hạ bất ngờ khi Hùng Khắc đoán được suy nghĩ của mình. Nhìn thấy vẻ mặt của cậu thì hắn đã biết câu nói của mình là đúng và hắn nói thêm " Nếu cậu muốn thoát khỏi tôi thì cũng khó.... Nếu cậu làm của tôi và tôi thoải mái thì tôi có thể sẽ suy nghĩ lại và thả cậu ra " hắn nói với giọng khiêu khích, vừa nói, vừa ngồi xuống cái ghế sofa phía sau cậu.
Cậu quay lại nhìn hắn; suy nghĩ nếu mình nghe lời hắn thì sẽ được tự do nếu hắn chơi tráng cậu hoặc là cậu bỏ trốn giống những năm trước... Sau một hồi suy nghĩ thì cậu nói:
" Tôi sẽ đồng ý với anh, nhưng anh phải chấp nhận một số điều kiện của tôi" cậu tự tin nhìn vào hắn nói. Thấy cậu như vậy hắn cảm thấy thú vị và đồng ý với cậu. Khi hắn đã đồng ý thì cậu nói: " Tôi cần một tờ giấy hợp đồng thỏa thuận những điều kiện giữa anh và tôi để làm chứng cứ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất