Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?

Chương 42

Trước Sau
Một? Chỉ có một thôi á? Sau khi chia nhau thức ăn trong xô, cả hai chú gấu đều cảm thấy chưa đủ thỏa mãn. Cũng đúng, bình thường cá biển chỉ để nhét kẽ răng. Cá biển nhiều nhất cũng chỉ để làm dịu một phần cơn đói mà thôi.

Nhưng mùi vị vẫn rất ngon.

Lúc này Kiều Thất Tịch mới nhìn Otis. Cậu muốn xem xem sau hơn một tháng ngủ nướng liệu hắn có gầy đi không?

Câu trả lời là có, dù việc tiêu hao năng lượng khi ngủ là rất ít nhưng vẫn là có gầy đi một chút nhỉ? Nhưng hiện tượng này thường xảy ra ở các con gấu khác cơ.

Chắc là do cân nặng? Hai cơ thể lớn như thế này, điều này hẳn có thể xảy ra.

Có thể Otis đau lòng vì việc Thất Tịch gầy đi, sau khi ăn những thứ cậu đưa qua, hắn bắt đầu săn nhiều cá biển hơn.

Mấy ngày kế tiếp, bọn họ ở lại vịnh này để chỉnh đốn lại bản thân, sau đó tương tự như mấy năm trước, đi dọc theo bờ biển tìm mỏm đá thích hợp để đi ra biển.

Gấu Bắc Cực là loài luôn bình tĩnh và không sợ hãi, khó có thể khiến người ta tin rằng chúng có thể chạy nhanh tới như vậy?

Bởi vì có rất nhiều dấu chân được lưu lại trên tuyết nên đường đi trở nên quen thuộc và ổn định. Hơn nữa Otis, chú gấu ở bên cậu, từ một người bạn đã trở nên thân thiết hơn mang đến cho Kiều Thất Tịch một cảm giác an toàn.

Nói trắng ra là cậu thích cuộc sống như bây giờ.

Trừ việc mùa hè không tìm thấy nhiều thức ăn ra thì còn lại đều ổn cả.

Giống như lời cậu nói, dù cậu có bơi sai hướng đến tám lần đi chăng nữa thì trái tim cậu vẫn thúc giục giành quyền bơi dẫn đầu trong chuyến đi trở về. Có thể nói, Otis cực kì nuông chiều cậu, không hề dị nghị mà để cậu tiếp tục bơi trước hắn.

Vào ban đêm thì sẽ không có máy bay không người lái nhìn trộm nữa.

Điều này có nghĩ là họ sẽ không còn bị mang ra làm trò đùa cũng như không còn lý do để xấu hổ nữa, điều này có cả ưu và nhược điểm.

Sau khi xuống nước, Alexander cảm thấy mọi thứ đều tốt, từ nhiệt độ nước, khí hậu, đến cả khua khoắng tức chi dưới nước, tất cả đều dễ dàng.

Còn về việc trời tối có ma, ủa, cậu đã là một chú gấu Bắc Cực to lớn trưởng thành rồi nha, đã vượt qua rào cản ấy rồi.

Nó đã được khắc phục.

Có thể do không còn áp lực tâm lý, hoặc do cậu may mắn.

Lần này Alexander biểu hiện rất khá, rất mượt mà, chỉ mắc có hai lỗi thôi.

Kiều gấu nhỏ: “…”

Ủa cái này có gì mà đáng tự hào?



May mắn là không có máy bay không người lái, nếu không đây sẽ không còn là xấu hổ, mà là tăng thêm lịch sử đen tối của cậu.

Rầm. Tiếng băng vỡ trong đêm đen tĩnh lặng đặc biệt rõ ràng.

Kiều Thất Tịch và Otis đã lên bờ, nhìn thấy trong đêm có một con gấu Bắc Cực to lớn, vóc dáng không khác Otis là mấy? Chỉ có điều màu lông thì không trắng bằng.

Nhìn kỹ lại, đối phương có khí chất mạnh mẽ và vẻ ngoài cũng rất cân đối.

Để xem nào, chú gấu Bắc Cực gầy yếu lôi thôi Kiều Thất Tịch cảm thấy vui mừng, thật tốt quá. Sau khi mùa hè qua đi, cuối cùng đã gặp được một chú gấu có da thịt hơn rồi.

Có một giả thiết cho rằng, có một số gấu Bắc Cực giống như cậu và Otis, có thể sống tốt qua mùa hè.

Có lẽ là do thể chất mạnh mẽ của con gấu kia. Chậc chậc, rất tốt, xem ra là một thợ săn cừ khôi.

Chú gấu Bắc Cực bị tiểu Kiều nhòm ngó leo lên bờ, dùng sức lắc nước biển ra khỏi người, sau đó nó chú ý đến cảnh tượng ở gần đó.

Nó liền quay đầu lại nhìn Kiều Thất Tịch.

Tất nhiên những gì nó nhìn thấy không phải là một chú gấu Bắc Cực nhỏ, mà là một con gấu Bắc Cực trưởng thành trắng trẻo và dễ thương, trên người tỏa ra mùi giống đực nhàn nhạt, trái ngược hẳn với con gấu Bắc Cực trưởng thành đầy hung hãn bên cạnh.

Có rất nhiều gấu Bắc Cực như vậy chăng? Mắt nó lướt nhìn qua, vừa nhìn Kiều Thất Tịch, vừa vội vã nhìn sang Otis.

Nó không thích mùi hương nồng đậm đầy tính công kích trên người Otis, ngược lại, nó thích chú gấu trưởng thành kế bên hơn. Vì thế nó lại nhìn về phía Kiều Thất Tịch một lần nữa.

Một số gấu Bắc Cực không bài xích những con cùng giới, thậm chí khi ngẫu nhiên gặp nhau ở trên đường, chúng còn tiến đến bày tỏ ý tốt, tỏ vẻ sẵn lòng để làm bạn.

Ví dụ như Otis và Alexander, cũng từ xa lạ rồi trở nên thân thuộc.

Con gấu Bắc Cực đực gần đây rất có thể là một trong những con gấu Bắc Cực không bài xích cùng giới.

Phát hiện con gấu Bắc Cực kia cứ nhìn chằm chằm vào Kiều Thất Tịch, Otis biểu hiện cực kì rõ ràng, lợi dụng thân hình cao lớn của mình, Otis liền đứng lên đem gấu nhỏ che ở phía sau.

Chỉ có điều gấu con rất hiếu kỳ, khó có thể gặp được một con gấu Bắc Cực dễ nhìn, cậu cực kỳ hào hứng và tiếp tục nhìn đối phương.

Không ngờ ánh mắt của đối phương cũng rất thiện chí, thoạt nhìn bước tiếp theo chính là ngửi mùi của nhau. Nếu không có Otis kế bên, phỏng chừng con gấu kia đã đi đến chỗ cậu rồi.

Hiện tại vì có Otis kế bên, con gấu Bắc Cực kia đành phải đứng tại chỗ, chờ đợi xem gấu nhỏ đầy tò mò giống như nó không, có đi tới chỗ nó không.

Kiều Thất Tịch đương nhiên không hề biết đối phương đang đợi mình, cậu chỉ đang tò mò nhìn xem.

Dần dần một bầu không khí kỳ lạ cứ bao trùm lên, quay xung quanh ba con gấu Bắc Cực đứng im trên mặt băng.



Cơ bản là Otis sợ đối phương sẽ làm hại đến Alexander, hắn nheo mắt của mình lại, bỗng nhiên đứng lên, cả người tỏa ra ý địch đầy dữ dội, hướng về phía con gấu Bắc Cực đực không muốn rời đi kia.

Cực kỳ mạnh mẽ.

Kiều Thất Tịch bị giấu sau lưng, ngay sau đó cảm nhận được Otis đang bất mãn, tùy nhiên bất mãn ấy không hướng vào cậu mà đang nhằm vào con gấu Bắc Cực kia.

Đây là vì sao?

Bình thường Otis sẽ không như vậy, bình thường khi tình cờ gặp một con gấu khác, hắn sẽ chọn cách lười biếng là không nhìn thấy mà?

Trừ khi đối phương chủ động trêu chọc Otis.

Giờ phút này, con gấu đối diện không rít gào cũng như công kích, chắc hẳn nó cũng đang xem xét mà thôi.

Làm sao vậy, Sao Otis lại nóng tính như như vậy, bây giờ xem xét cũng không được luôn?

Như vậy thì có ngông cuồng quá không?

Nội tâm Kiều Thất Tịch không muốn có đánh nhau, cậu tò mò xem cuộc chiến, nếu như Otis đánh nhau cùng đối phương, cậu sẽ đứng ra hạ hỏa.

Đều là động vật sắp tuyệt chủng với nhau, đánh nhau thì có gì tốt đâu?

Cũng may là con gấu đối diện Kiều Thất Tịch dường như cũng không cố chấp đến như thế. Khi vừa lên bờ đã cảm nhận được Otis cả người đầy địch ý, nó không muốn phải chiến đấu với Otis nên do dự một lát rồi rời đi.

Mãi đến khi con gấu kia rời đi, Kiều Thất Tịch vẫn không biết cụ thể đã có chuyện gì xảy ra.

Chắc hẳn cả đời này cậu cũng không biết rằng, ngoại trừ Otis thì bản thân đã được gấu khác để ý.

Chỉ là gấu đẹp trai vùng Cực Bắc Otis đã không lưu tình mà chặn đi đường đào hoa của cậu.

Điều đáng nói là tuy rằng gấu Bắc Cực hạn chế trong việc xử lý thông tin ở một số phương diện, nhưng ở hai phương diện này thì cực kì nhạy bén và vượt trội.

Một là thức ăn, hai là giao phối.

Nếu không động đến một trong hai phương diện này, thì chúng có thể làm như không biết. Nhưng một khi động vào rồi thì chỉ có bản thân mới có thể giải quyết.

Có lẽ đối với Otis mà nói, việc cướp mồi của hắn không giống việc này. Dám mơ ước gấu nhỏ hắn cực khổ nuôi lớn ư? Không có cửa.

Otis mang theo Kiều Thất Tịch rời đi, hướng ngược lại với con gấu kia đã đi.

Mãi đến khi đi được một khoảng xa, đến khi không còn ngửi thấy mùi của con gấu kia nữa, Kiều Thất Tịch mới cảm thấy khí tức của Otis từ từ thu liễm lại rồi biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau