Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?

Chương 66

Trước Sau
Tổ tiên đều nói giặc tới cùng đường chớ nên đuổi theo.

Nếu là đối thủ bình thường, cho dù chạy trốn, cũng không phải là thù hận sâu sắc.

Tuy nhiênnnn! Mấy con sư tử đực này và Liên minh sáu sư tử quả thật là có tồn tại thù-hận-sâu-sắc.

Chẳng qua là có một số Kiều Thất Tịch biết đến, một số cậu lại không biết. Cho dù như vậy, khi cậu nhận ra trong đó có mùi của hai con sư tử đực là kẻ thù muốn giết Cục Bột mà mình đau khổ tìm kiếm, nắm tay cậu đột nhiên cứng lại, lửa giận phừng phừng.

Alexander cùng năm anh em hùng hổ đuổi theo, trong lòng còn hùng hổ nói thầm, hai con sư tử rác rưởi này còn có đồng bọn, hơn nữa thực lực thoạt nhìn cũng không yếu, phần thắng nghiêng về bọn họ không phải là nhiều.

Nhưng mà tạm thời đánh không lại cũng phải đuổi, phải nhìn xem hang ổ của đối phương ở chỗ nào, sẽ có ngày nhân lúc tên đó đổ bệnh lấy mạng nó.

Otis dừng như cũng nhận ra mùi của hai kẻ thù, thời điểm bắt đầu đối đầu với đối phương, ánh mắt xanh lam của hắn gắt gao nhìn chằm chằm đối phương. Lúc chạy, vết sẹo trên bụng còn chưa mờ theo đó mà căng lên.

Tuy rằng hắn không giống Đại Viên Tử không ngừng rít gào, càng không ra oai, dùng khí thế trấn áp đối phương, nhưng con sư tử đực bị hắn nhìn chắm chú lại kiêng kị, không dám chần chừ thêm chút nào, bỏ chạy về phía xa.

“Rống ——” đàn sư tử đuổi bốn con sư tử xâm lấn đuổi ra khỏi lãnh thổ của mình, quẩn quanh ở sườn núi rống giận ra oai rất lâu sau chưa hề rời đi.

Alexander đứng ở trên cao, nhìn chằm chằm bóng dáng mấy con sư tử rác rưởi. Được rồi, thì ra nhà của bọn bây ở hướng đó, cậu nhớ kỹ!

Đuổi kẻ xâm lấn, đã xong.

Kiều Thất Tịch: kết thúc công việc.

Trong lòng Alexander cuồng lông xù nhớ thương đàn sư tử con ở lãnh thổ của mình, vì thế cậu hướng về phía đã không còn nhìn thấy bóng dáng kẻ địch rống lên hai tiếng. Sau đó làm người đầu tiên quay đầu chạy về, chạy bước nhỏ vừa vui vừa nhảy nhót.

Otis nhìn về phía của kẻ thù, lúc này lại thấy gấu nhỏ chạy, hắn trừng mắt nhìn, không chút do dự mà quay đầu đi theo.

Sư tử trắng chạy chậm, mang theo vài phần khẩn trương.

Nhiếp ảnh gia: sư tử trắng lớn như vậy còn dính người!

Kiều Thất Tịch phát hiện Otis theo kịp mình, nhất thời ánh mắt trừng lớn. Theo lý thuyết thì Otis nên ở cùng Đại Viên Tử và những đứa khác thêm một lúc nữa mà đúng không?

Thật là, hay là không tin tưởng cậu?!

Lúc này, sư tử mẹ Melissa cùng với đàn sư tử con vẫn còn ở trong lãnh thổ của hàng xóm, đang chờ đợi tin tức của nhóm sư tử đực. Rất nhanh sau đó, chúng nhìn thấy có hai con sư tử đã trở lại, điều này có nghĩa bốn con xâm lấn đã rời đi.

Thủ lĩnh của đàn sư tử của Melissa tên là Lena, nó chủ động tiến lên, dường như muốn tiếp xúc với Alexander. Phỏng chừng ở trong mắt thủ lĩnh Lena, Alexander cũng là thủ lĩnh của đàn sư tử đực.

Đàn sư tử cái cần sư tử đực bảo vệ, Lena thích đàn sư tử đực cường tráng hiệp nghĩa này.

Dù cho nó không cần sinh sư tử con, nhưng trong đàn sư tử nó dẫn dắt có nhiều sư tử cái trẻ tuổi, tụi nó còn thậm chí chưa trưởng thành.

Lena chủ động bày tỏ ý tốt, làm cho nhóm nhiếp ảnh gia đứng ngoài thích thú. Đó là một khung cảnh đầy bong bóng hồng, xem ra hai đàn sư tử sắp sửa cùng nhau chung sống.

Alexander: đúng đúng!

Nếu hai đàn sư tử sát nhập, cậu lắc đuôi tán thành!

Nhưng mà chuyện tiến hành không quá thuận lợi. Otis đang quan sát kỹ gấu nhỏ, sau đó đột nhiên từ đằng sau vọt lên, lấy thân mình chặn ngang hai con sư tử, nháy mắt ngăn trở ánh mắt tò mò của nhóm sư tử cái.

Đồng thời trong cổ họng còn phát ra âm thanh khủng bố cảnh cáo, dường như nhắc nhở: Mấy cô nên trở về nhà của mình đi.

Ở trong mắt nhiếp ảnh gia chụp sư tử, đây là biểu hiện không hiểu phong tình của sư tử trắng chưa trưởng thành. Chỉ có Alexander mới biết, Otis đang ghen. Cậu đỡ trán, thật xấu hổ mà, bởi vì người ta đều là sư tử già! Tuổi già!

Cũng rất thái quá, Otis ghen mà chẳng phân biệt đối tượng.

Lena phát hiện con sư tử đực chưa trưởng thành không hợp tác thì cũng không miễn cưỡng. Nó là một con sư tử cái trung niên dũng mãnh thiện chiến, kinh nghiệm phong phú. Bị từ chối thì nó duỗi lại thắt lưng, sau đó kêu gọi nhóm đồng bọn của mình về nhà.

Nhóm sư tử trải qua trao đổi ngắn ngủi, vẫn chưa hòa hợp cùng một chỗ.

Trơ mắt mà nhìn nhóm sư tử tử cái mang sư tử con đi, trong lòng Kiều Thất Tịch rỉ máu. Ô ô y y, cậu quyết định phản kháng một chút, lách qua Otis lòng dạ hẹp hòi và ngang ngược, đuổi kịp để tiễn nhóm sư tử tuột lại phía sau.

Otis lạnh lùng nghiêm mặt, dường như quyết dịch dùng hành động liếm móng vuốt để giảm bớt nỗi xấu hổ bản thân không quản lý được gấu nhỏ.

La la la, Alexander cầm biểu ngữ tiễn khách, một đường đi còn chơi đùa cùng đàn sư tử con, có mấy lần còn nằm cả xuống.

Đàn sư tử con bị cậu thu hút nên tuột lại phía sau, nhảy lên trên người cậu, lấy móng vuốt bày tỏ sự yêu thích với tai và đuôi của cậu.

Mỗi lần như vậy, sư tử cái phải quay đầu gọi đám sư tử con về, có thế chúng mới có thể lần nữa thoăn thoắt theo sát đàn.

Với ý định tiễn chúng đến rìa lãnh thổ của mình, Kiều Thất Tịch cảm thấy hài lòng, thậm chí còn muốn nằm lăn ra lăn hai vòng tại chỗ, chao ôi, sư tử con thật đáng yêu.

Nhưng mà trong nhà cũng có lão baby đáng yêu mà, Kiều-hải vương-gấu nhỏ, vô cùng cao hứng nhảy về nhà.

Yo, cậu đến đây!

Kiều Thất Tịch nhào một cái về phía sư tử trắng đang ngồi xổm trên mặt đất sửa sang lại bộ lông. Otis phản ứng cực kỳ nhanh, lập tức phản công gấu nhỏ, không cho đối phương cơ hội để chiếm tiện nghi.

Không chỉ như thế, hắn còn làm ra bộ dáng dữ tợn, giả bộ muốn cắn cổ gấu nhỏ.

“Gào khóc!” Kiều Thất Tịch trừng mắt, dường như không tin được bản thân cứ thế bị đánh bại, chẳng lẽ sau khi làm gấu ăn chay* bản thân tiến bộ nhiều năm như vậy vẫn là một con sư tử ăn chay,cậu không phục!

*Chắc ý tác giả là không có dã tính như động vật thật.

Kiều gấu nhỏ cùng với bạn trai cậu quay cuồng trên mặt đất, đánh nhau túi bụi.

Nhưng chỉ cần nhìn kỹ sẽ thấy bọn nó chỉ làm bộ màu giương nanh, không cắn thật.

Đặc biệt là sư tử trắng, ngoài mặt vừa hiền vừa dữ, rõ ràng mỗi lần đều có cơ hội làm cho Alexander kinh ngạc, nhưng hắn lại giơ cao đánh khẽ.

Bộ dạng vừa uy phong lẫm liệt vừa dịu dàng làm cho người ta hoài nghi.

Đây là tình yêu?!

Nhiếp ảnh gia: chúng tôi cảm giác như đang nhìn hai con mèo nhà đánh nhau, móng vuốt khua mấy ngàn lần nhưng vô ích.

Thằng cả cùng mấy nhóc khác trở về, thấy Kiều Thất Tịch và Cục Bột đánh nhau. Đầu tiên là không hiểu gì. Hả? Này, sao lại đánh nhau rồi?

Đại Viên Tử: lúc này các em không nên cử động, anh lớn nhất để anh đi khuyên.

Hậu quả cho việc để cho Đại Viên Tử đi khuyên can chính là bên trong Liên minh sáu sư tử đã xảy ra hỗn chiến đáng sợ.

Một tuần sau, Kiều Thất Tịch vẫn là không thể hiểu được mình là một con sư tử có duyên tốt như vậy, mà vì sao trong cuộc hỗn chiến ngày đó lại bị ăn mấy chiêu bí mật?

Hiện tại xương sườn cậu còn hơi đau đau.



Mẹ nó! Đến cuối cùng là đứa nào làm?!

Nhưng mà so sánh với cậu thì Otis còn thảm hại hơn một chút, cơ hồ là bị các anh em vây đánh, cuối cùng gấu nhỏ còn phải đi ngăn lại.

Kiều gấu nhỏ: phá án, là để giúp Otis bị thương!

Sau một tuần nhóm sư tử mặt mày xám xịt, cuối cùng cũng có trận mưa đầu tiên kể từ mùa khô, chúng vui vẻ trú mưa, thỉnh thoảng nghiêng đầu để giũ nước khỏi bờm.

Thậm chí còn ngửa đầu uống nước mưa.

Nhóm nhiếp ảnh gia chụp được cảnh tượng hoang dã này, có chút xúc động. Rất nhiều đàn sư tử bị tổn thất nghiêm trọng vào mùa khô, thậm chí là tan rã.

Đàn sư tử này chăm sóc bản thân rất tốt, cũng chăm sóc luôn đàn sư tử ở sát bên.

Sau cái ngày hai đàn sư tử lớn hợp lại đẩy lùi kẻ thù, hai lãnh thổ khác nhau của hai đàn cũng không còn bị quấy rầy nghiêm trọng nữa.

Những con sư tử con của cả hai đàn bình yên vượt qua một mùa mưa thuận lợi với nhiều thức ăn.

Bởi vì Alexander vẫn nhớ thương nhóm sư tử con của đàn sư tử sát bên, thỉnh thoảng cậu tìm được cơ hội sẽ tha chân hoặc miếng xương sườn của con mồi, nhẹ nhàng meo meo đi sang sát bên xem sư tử con.

Đây là đồ cậu tự mình đi săn, ngạc nhiên chưa!

Trong lãnh thổ, Otis buồn ngủ, đang ăn con mồi gấu nhỏ mang về, con mồi này hơi lạ nhỉ, thiếu mất một cái đùi.

Đương nhiên, bởi vì cái đùi được Kiều Thất Tịch giấu trong bụi cỏ gần đó, cậu ăn cùng mọi người, sau đó chuẩn bị lén trốn đi.

Và lý do mỗi lần cậu lẻn đi như vậy là để đi ra ngoài cho thuận tiện, gọi là trốn thoát.

Nhưng mà Otis sẽ nghi ngờ điều đó nếu tần suất tăng lên, chẳng hạn như lần này, gấu nhỏ còn chưa đi hắn đã liếm miệng, nhìn về phía gấu nhỏ giấu thức ăn.

Mùi máu nồng như thế, không lẽ mũi của hắn dùng để trưng thôi sao?

Nhưng mà Otis cũng không có vạch trần ý của gấu nhỏ, hắn cười như không cười nhìn gấu nhỏ, cúi đầu lôi một cái xương sườn, cắn một cái giòn tan.

Kiều Thất Tịch:.....

Cũng không có gì, chỉ là bản thân hơi run rẩy.

Bởi vì bị Otis hù dọa! Lần này Alexander không hề khiên cưỡng. Cậu thành thật cùng mọi người ăn xong đồ ăn, liền chờ cơ hội tiếp theo.

Đại Viên Tử thường xuyên ăn nhiều hơn mọi người, lúc sau ăn xong thì liếm nanh, không biết có phải ảo giác hay không, nhóc cảm giác phần ăn hôm nay có hơi ít.

Đó là đương nhiên, nguyên bản một con mồi là đủ cho mọi người ăn. Thiếu một cái đùi là vừa đủ phần ăn nhẹ trong miệng nhóc.

Bỗng nhiên, Đại Viên Tử giật giật cái mũi, đứng dậy đi về phía chỗ Alexander giấu thịt.

Kiều Thất Tịch nhất thời xù lông:!!!

A a a, không được nhúc nhích!

Vì bảo vệ đồ ăn cho đàn sư tử, Alexander nhào về phía Đại Viên Tử, đem Đại Viên Tử đang mờ mịt và ủy khuất quay trở về.

Nhưng cậu cũng không quản được nhiều như vậy, gào khóc vài tiếng tỏ vẻ mình muốn đi WC sau đó liền bỏ chạy.

Otis lười biếng mà ghé vào một hòn đá khô mát, dùng ánh mắt hiểu rõ tất cả, hí mắt nhìn về phía gấu nhỏ rời đi.

Có lẽ hắn biết Kiều Thất Tịch muốn đi làm gì, chẳng qua là không ngăn cản.

Loại thái độ này dường như cho thấy, chỉ cần khi trở về, gấu nhỏ không dính mùi của sư tử cái thì Otis liền nguyện ý mắt nhắm mắt mở cho qua.

Dần dần có lẽ Otis cũng biết, Alexander chính là ham chơi, thích chơi đùa với sư tử con mà thôi.

Đối với sư tử đực sát bên luôn tha đồ ăn đến xem sư tử con, đàn sư tử cái Malissa cũng mắt nhắm mắt mở cho qua giống Otis.

Bọn họ có thể làm gì khác với một con sư tử đực đặc biệt và thú vị như vậy?

Bằng mắt thường có thể nhìn thấy nhóm sư tử con trưởng thành, trong đàn có sư tử trưởng thành tăng lên, tụi nó có nhu cầu cấp bách sinh đời sau cùng sư tử đực.

Gầy đây cũng không phải là không có một ít con sư tử đực hùng tráng tới tiếp xúc với tụi nó, ý đồ gia nhập đàn sư tử, chính là nhóm sư tử cái trong đàn của Melissa đều không có ý tứ, tụi nó dường như đang chờ đợi sư tử đực sát bên trưởng thành.

Nếu tụi nó tiếp nhận các sư tử đực khác, cảm tình hai đàn sư tử lập ra lúc trước sẽ vỡ tan, thủ lĩnh Lena thông minh trí tuệ sẽ không để chuyện này phát sinh.

Nó tình nguyện mang theo toàn thể đàn sư tử trải qua những ngày thanh tâm quả dục, không tham muốn, tâm trong sáng cũng không tiếp nhận sư tử đực khác, dù sao bên kia cũng không đi tìm sư tử cái khác.

Như thế, phải biết rằng Alexander trưởng thành đã lâu, nhưng cậu chưa cũng chưa từng giao phối với sư tử cái đâu.

Lúc đầu mọi người tưởng sư tử trắng không cho phép, sư tử trắng tính cách bá đạo luôn phá hư Alexander và sư tử cái tiếp xúc với nhau, cơ tình của hắn và Alexander bộc lộ rất rõ ràng.

Mọi người: tình yêu của các cậu chúng tôi đã biết, nhưng mà không cho Alexander trở thành một người chồng thực sự?

Trên thảo nguyên sư tử cho dù đồng tính, cũng sẽ để cho người bạn đồng tính lưu lại đời sau.

Chẳng lẽ Alexander của chúng ta không xứng??

Sau đó bọn họ trợn mắt há mồm phát hiện, cho dù Alexander có cơ hội tiếp xúc với sư tử cái, cậu căn bảng cũng không có ý ở phương diện kia?

Alexander mang thức ăn đi lại sát bên kia không phải vì sư tử cái, cậu đi rõ ràng chính là vì muốn chơi đùa cùng sư tử con! Alexander thường xuyên đùa với sư tử con lăn lộn đầy đầu, toàn thân đều viết muốn nuôi sư tử con, rất muốn rất muốn.

Suy nghĩ thực sự của Alexandẻ: Đúng đó! Thậm chí còn thầm tưởng tượng Otis sẽ sinh ra đàn sư tử, có thể nói là to gan dũng cảm, hehehe.

Cho nên nói, một con sư tử đực trưởng thành không thích sư tử cái, cùng một đàn sư tử cái trưởng thành từ chối sư tử đực khác, bọn nó liên hợp lại cùng nhau bảo hộ sư tử con lớn lên, thật đáng ngạc nhiên, không hề nghĩ tới.

Có người đoán nhóm sư tử cái của đàn sư tử Melissa chờ đợi năm anh em Norman lớn lên. Nếu thật là vậy, như vậy thủ lĩnh Lena của tụi nó thật sự đã có một sự lựa chọn quyết đoán và can đảm, gan dạ sáng suốt thuyết phục người khác.

Cuối cùng sư thật chứng minh, chúng chờ đợi là đáng giá.

Sau đó năm tháng trôi qua một cách khá suôn sẻ, nhóm tiểu tử choai choai đã lớn thành những thanh niên bình tĩnh cẩn thận, tiểu cô nương sát bên cũng lớn thành những đại cô nương duyên dáng yêu kiều.

Anh em Norman trưởng thành, thể trạng to lớn tráng kiện, năm nay màu sắc của bờm lại càng sẫm, dày tự nhiên mà dọc ở trên lưng, uy phong lẫm liệt.

Khuôn mặt điển trai và uy nghiêm cũng như khí chất nam tính toát ra từ cơ thể đã khiến các sư tử nhà bên cạnh phải ngất ngây, mong được giao lưu.

Trong vài lần gặp gỡ gần đây nhất, bốn con sư tử vàng đã đối xử tốt hơn với chúng, nhưng con màu trắng và con trưởng thành còn lại vẫn không tiếp cận chúng như trước.

Con sư tử đực đã sớm trưởng thành kia dường như chỉ hứng thú với sư tử con, chỉ thích giúp sư tử cái nuôi nấng sư tử con chứ không muốn sinh sư tử con cùng tụi nó.

Con sư tử đực màu trắng kia thì siêu cấp lạnh lùng, đối xử với sư tử cái thì không quá hung dữ nhưng thời điểm đuổi đánh địch cực kỳ anh dũng, đã vô số lần bảo hộ đàn sư tử cái.

Thậm chí có đôi khi cũng sẽ ở bênh cạnh sư tử đực lớn xem sư tử đực lớn đem theo sư tử con, không ngại mà để sư tử con bứt râu của hắn lúc hắn ngủ.



Kiều gấu nhỏ: Lhìn bảng đen! Lớn tiếng đọc theo: yêu, nhà và uuuuuu

Chạng vạng hôm nay, gió êm dịu nhẹ nhàng thổi, thời tiết cũng thật thoải mái, đàn thú ăn cỏ tụ tập ở xung quanh đầm lầy, cúi đầu nhàn nhã gặm cỏ non xanh nhạt.

Mà mảnh đất ẩm ướt yên tĩnh này, vừa rồi đã xảy ra một cuộc giao tranh ác liệt.

Chim săn mồi bay thấp trên thảo nguyên, đã ở trên mảnh đất ẩm ướt này tìm kiếm thức ăn.

Đống xương sau khi bọn sư tử ăn xong là một lựa chọn không tồi cho bọn chúng.

Đám sư tử ăn no xong trước chạm mặt nhau trên bãi cỏ, chỉ còn lại sư tử cái và sư tử con vẫn đang ăn.

Alexander ở đàn bên này, hai con sư tử vẫn đang ăn, chúng không tìm kiếm một người nào đó, chúng không hẹn hò, không ăn thì làm gì bây giờ?

Món sườn trâu cũng ăn ngon mà, một bên ăn, một bên xem.

Hôm nay là lần thứ ba tiếp xúc với nhau, chắc hẳn chúng ta sẽ rất hợp nhau đi?

Sau khi hai đàn sư tử tiếp xúc, cũng không có lập tức có thể ghép đôi thành công, bởi vì sối lượng ở hai phía đàn sư tử rất nhiều, trong đó trừ bỏ vấn đề ghép thành đôi, còn có vấn đề phân phối chia quyền giao~ phối.

Trong lúc đó bốn anh em sẽ không vì vậy mà đánh nhau, bọn nó sẽ phối hợp.

Bốn con sư tử đực đẹp trai lịch sự được sư tử cái ưa thích, nếu chúng cũng thích thì sẽ đáp lại, nếu không thấy thì sẽ không đáp lại.

Nhưng họ là những quý ông, thường được chấp nhận khi thể hiện tốt.

Trong số đó, Đại Viên Tử nhiệt tình, chủ động có sức hấp dẫn khác phái nhất, đừng nhìn nó trên chiến trường rất ác liệt, lúc  đối với người khác phái lại rất dịu dàng đấy!

Tiếp theo là thằng hai Thừa Phong, tính cách tao nhã, ổn định rất được các quý cô lớn tuổi ưu ái, gần như phân nửa các quý cô lớn tuổi đều thích nó, tụ tập ở trước mặt nó.

Sư tử cái khá coi trọng Thanh Sương vừa mới trưởng thành, có một chút chút coi trọng Tử Điện, Tử Điện to lớn giống như bị kéo đến góp đủ số, dường như rất không quen khi phải đối mặt với sư tử khác phái.

Ttừ nhỏ Tử Điện đã không được tiếp xúc nhiều với các anh em, đây là tính cách độc đáo của nó, nhưng sau đó Kiều Thất Tịch luôn có ý xấu muốn nhảy lên người và cắn nó, nhưng cũng là để chữa trị cho nó chuyện này.

Sau một thời gian lựa chọn lẫn nhau, quyền giao phối giữa anh em dường như đã được định sẵn, không quy định ai nhiều hơn ai ít hơn.

Cũng không có sự ghen tuông lẫn nhau.

Mấy con sư tử cái lớn tuổi không cần gây giống và hai con sư tử cái mang theo con nhỏ, tụi nó thoạt nhìn cực kỳ mong chờ cuộc sống sau khi hai đàn sư tử nhập lại.

Về phần hai con sư tử đực không tham dự chia quyền giao~ phối, tụi nó dường như tập mãi thành quen.

Khi đêm tối của ngày buông xuống, nhóm sư tử đực đều đem theo vợ của mình, hướng đến lùm cây xung quanh phía tây.

Không lâu sau, xem ra đàn sư tử vô cùng khổng lồ bọn họ sẽ có sư tử con mới được sinh ra.

Kiều Thất Tịch vui mừng không thôi, thậm chí còn muốn khóc, nhớ lại lúc trước vừa tới thảo nguyên, thật sự rất không dễ dàng.

“Hu hu hu”. Cậu vừa khóc vừa ăn no, bởi vì hôm nay đồ ăn chưa có ai ăn, cậu cũng không nghĩ gì liền ăn rất nhiều, sau đó dựa vào thân thể Otis: “Huhuhu”

Alexander cuối cùng cũng hiểu, vì sao mỗi làm tham gia hôn lễ ba mẹ cô dâu chú rể luôn khóc, bởi vì rất không dễ dàng.

Gấu nhỏ đột nhiên khóc, Otis chả hiểu gì nhưng mà rất nhanh đã dùng lực quen thuộc mà cọ cọ gấu nhỏ, dịu dàng liếm nước mắt gấu nhỏ, hiển nhiên là đang an ủi cậu.

Để khiến cho Kiều Thất Tịch vui vẻ, Otis còn làm giống như lúc trước ở Bắc Cực, cúi đầu phát ra âm thanh dài ngắn ngủn, một con sư tử đực như hắn mà làm như vậy, khỏi bàn có bao nhiêu buồn cười.

“......” nước mắt Kiều Thất Tịch chuẩn bị rơi xuống liền bị phá rối.

Ghét chưa!

Otis híp hai mắt, rửa sạch sẽ khuôn mặt bừa bộn của gấu nhỏ, sau đó lẳng lặng nhìn đối phương, liếm liếm miệng.

Để làm gì?! Để làm gì?!

Nét mặt già nua của Kiều Thất Tịch đỏ lên, tròng mắt đảo tới đảo lui, Otis giật giật cái đuôi rất nhanh, có ý làm nũng thúc giục.

Những người anh em khác đã đưa bạn tình của mình đi tìm lùm cây vì chúng đã đến tuổi trưởng thành, và Otis chắc chắn đã bước vào tuổi trưởng thành, và cũng cần phải thân mật với bạn đời của mình.

Kỳ động dục của sư tử không hề mãnh liệt hơn kỳ động dục của gấu Bắc Cực, và Otis cũng chỉ muốn được gần gũi với người bạn đời của mình, không liên quan gì đến dục vọng.

Nhưng hắn cũng không muốn ép buộc gấu nhỏ, nếu thật lâu sau mà không có hồi đáp lại, hắn sẽ bỏ cuộc.

Kiều Thất Tịch làm sao mà từ chối được, khụ khụ, rụt rè một chút là được, cậu đòng ý.

Otis nhận được sự đồng ý, đôi mắt lóe sáng, thoạt nhìn thật cao hứng, hắn đứng dậy đi lên đằng trước, mang gấu nhỏ đi đến bãi đất.

Alexander đi theo phía sau, càng đi càng cảm thấy sai, đây không phải đường đi đến lùm cây mà anh ơi.

Tất nhiên là không, bởi vì họ đang leo lên một ngọn đồi.

Kiều Thất Tịch tròn mắt: Không phải chứ?! Cuộc hẹn hò đã đi từ một con dốc đầy tuyết đến một con dốc đất nhỏ!

Dường như dù Otis có đổi từ gấu Bắc Cực sang sư tử châu Phi thì cũng không thay đổi được thói quen yêu thương từ chỗ cao của hắn.

Nhìn sườn núi cũng không quá cao, ở trong lòng Kiều Thất Tịch phàn nàn bạn trai: tại sao lại không trèo lên cây hả anh?

Đêm nay trăng đẹp, gió cũng dễ chịu.

Sư tử đực trắng dịu dàng liếm bạn tình đáng yêu của mình, và sau đó leo lên háng của bạn tình…

Chưa kể, khu vực xung quanh trụi lủi, quả thực không có thêm cảnh tượng nào làm phiền họ.

Sư tử đực tuy trọng lượng chỉ 300 350 cân* nhưng cũng khá khó chống đỡ, sư tử đực màu vàng dường như đã nhìn xa trông rộng, liền tìm đến một cái cây lớn để mượn sức, cúi nửa thân trên xuống giống sư tử cái nghênh đón sư tử đực.

*Chia đôi ra nhé các bạn.

Như vậy cẳng tay tay dài và khỏe của sư tử trắng có thể tiếp đất, do đó trọng lượng của phía bên kia sẽ không đè lên cậu.

Ở trong dự đoán của Alexander, bọn họ sẽ đi lên một lúc, sau đó sẽ đi xuống nhanh thôi.

Mà cậu đã đoán sai rồi, dù cho Otis không chống lại số phận đã mạnh hơn cậu rất nhiều, nhưng đàn ông trên thảo nguyên đều nổi tiếng là tính bằng giây. Dù Otis có mạnh hơn cậu 5-6 lần gì đó nhưng cũng chả hay ho gì mà đem khoe khoang bởi vì làm tròn lên vẫn rất là nhanh.  

Nhưng mà huhuhu, thời gian ** của đối phương ngắn quá, đôi khi không cảm thấy cao trào mà đã xong rồi, tâm trạng Kiều Thất Tịch lên xuống thất thường.

Sư tử đực màu trắng híp mắt sung sướng, thỉnh thoảng nhẹ nhàng gặm gáy sư tử đực vàng, thỉnh thoảng thấp giọng gầm gừ trong cổ họng, dường như rất thích thân mật như vậy.

Cùng lúc đó, ở lùm cây xa xôi, bốn con sư tử đực trong cùng một liên minh cũng đang cố gắng làm hài lòng những con sư tử cái để chúng có thể thụ thai càng sớm càng tốt, sớm sinh ra những chú sư tử con dễ thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau