Em Yêu Anh Ư….. Không Em Yêu Anh Ta
Chương 20: Sự hi vọng của anh dành cho cô
Anh sau khi mua đồ ăn cho Hoàng Anh xong. Anh trở về nhà của mình. Anh lại nhớ lại những tháng ngày Hoàng Anh đang bị bắt cóc cô lúc nào cũng ở bên anh. Chăm sóc và lo lắng cho anh.
Nhưng anh không ngờ rằng người cô ấy yêu mãi mãi không phải là anh mà trái tim cô chỉ có Hoàng Anh mà thôi. Cô chưa bao giờ yêu ai cô chưa bao giờ động lòng với ai ngoài Hoàng Anh. Cô chưa yêu ai nhiều như Hoàng Anh.
Khi Hoàng Anh được tình cảm của cô anh ghen tỵ. Anh ước rằng người mà cô ấy yêu không phải là Hoàng Anh. Anh nhiều lần ước rằng, anh hi vọng giá như anh đến sớm hơn Hoàng Anh thì anh có thể yêu được cô.
Nhưng cuối cùng đó cũng chỉ là hi vọng viển vông của anh. Anh hi vọng mk k phải là người đến sau anh hi vọng rằng cô yêu anh. Nhưng cô lại chưa từng yêu anh cho dù chỉ một chút. Bệnh viện lúc này thông báo Hoàng Anh đã tỉnh anh lại đến bệnh viện. Nhưng điều anh không ngờ tới là Hoàng Anh như kiểu từ trai thẳng thành trai cong vậy.
Anh xuất hiện Hoàng Anh tự nhiên nói Khôi anh nhớ em quá. Anh hỏi bác sĩ rằng tại sao bạn anh lại bị như vậy nhưng anh quan sát kĩ đây không phải Hoàng Anh. Lúc này bạn anh mới xuất hiện anh ta nói:" Mày đến rồi đấy à, tao có chuyện muốn nói với mày". Hoàng Anh nói:" Chuyện trước khi tao ngất là thật thật sự là ba tao cho người khử tao". Khôi nói:" Ừ vì tao có đầy đủ chứng cứ rồi".
Hoàng Anh chỉ gật đầu câu sau cùng anh nói với Khôi:" Tao mong chuyện này chỉ có hai ta biết tao không muốn cho người yêu tao biết". Khôi gật đầu đồng ý rồi nói:" Ừ mày nghỉ ngơi đi tao mua cho mày ít đồ ăn". Lúc này Khôi gật đầu đi ra để mua đồ ăn cho Hoàng Anh.
Trong lúc Khôi đang đi mua đồ ăn cho Hoàng Anh anh nhận được cuộc gọi của Hoàng Anh. Trong cuộc gọi của anh với Hoàng Anh thì Hoàng Anh mới nói với anh là chuyện anh bị vào bệnh viện không được kể cho Phương biết.
Đến lúc này hi vọng của anh dập tắt một lần nữa. Hi vọng anh dành cho cô lớn bao nhiêu đều bị Hoàng Anh dập tắt hi vọng ấy. Anh chưa bao giờ bị mất hi vọng nhưng Hoàng Anh lúc nào cũng làm anh mất hi vọng dần dần.
Nhưng tình cảm của Khôi dành cho Phương chưa hề thay đổi. Phương không hề biết rằng Khôi yêu cô vì cô chỉ coi Khôi là bạn mà thôi. Tình cảm tình bạn cô dành cho Khôi chưa bao giờ thay đổi.
Nhưng anh không ngờ rằng người cô ấy yêu mãi mãi không phải là anh mà trái tim cô chỉ có Hoàng Anh mà thôi. Cô chưa bao giờ yêu ai cô chưa bao giờ động lòng với ai ngoài Hoàng Anh. Cô chưa yêu ai nhiều như Hoàng Anh.
Khi Hoàng Anh được tình cảm của cô anh ghen tỵ. Anh ước rằng người mà cô ấy yêu không phải là Hoàng Anh. Anh nhiều lần ước rằng, anh hi vọng giá như anh đến sớm hơn Hoàng Anh thì anh có thể yêu được cô.
Nhưng cuối cùng đó cũng chỉ là hi vọng viển vông của anh. Anh hi vọng mk k phải là người đến sau anh hi vọng rằng cô yêu anh. Nhưng cô lại chưa từng yêu anh cho dù chỉ một chút. Bệnh viện lúc này thông báo Hoàng Anh đã tỉnh anh lại đến bệnh viện. Nhưng điều anh không ngờ tới là Hoàng Anh như kiểu từ trai thẳng thành trai cong vậy.
Anh xuất hiện Hoàng Anh tự nhiên nói Khôi anh nhớ em quá. Anh hỏi bác sĩ rằng tại sao bạn anh lại bị như vậy nhưng anh quan sát kĩ đây không phải Hoàng Anh. Lúc này bạn anh mới xuất hiện anh ta nói:" Mày đến rồi đấy à, tao có chuyện muốn nói với mày". Hoàng Anh nói:" Chuyện trước khi tao ngất là thật thật sự là ba tao cho người khử tao". Khôi nói:" Ừ vì tao có đầy đủ chứng cứ rồi".
Hoàng Anh chỉ gật đầu câu sau cùng anh nói với Khôi:" Tao mong chuyện này chỉ có hai ta biết tao không muốn cho người yêu tao biết". Khôi gật đầu đồng ý rồi nói:" Ừ mày nghỉ ngơi đi tao mua cho mày ít đồ ăn". Lúc này Khôi gật đầu đi ra để mua đồ ăn cho Hoàng Anh.
Trong lúc Khôi đang đi mua đồ ăn cho Hoàng Anh anh nhận được cuộc gọi của Hoàng Anh. Trong cuộc gọi của anh với Hoàng Anh thì Hoàng Anh mới nói với anh là chuyện anh bị vào bệnh viện không được kể cho Phương biết.
Đến lúc này hi vọng của anh dập tắt một lần nữa. Hi vọng anh dành cho cô lớn bao nhiêu đều bị Hoàng Anh dập tắt hi vọng ấy. Anh chưa bao giờ bị mất hi vọng nhưng Hoàng Anh lúc nào cũng làm anh mất hi vọng dần dần.
Nhưng tình cảm của Khôi dành cho Phương chưa hề thay đổi. Phương không hề biết rằng Khôi yêu cô vì cô chỉ coi Khôi là bạn mà thôi. Tình cảm tình bạn cô dành cho Khôi chưa bao giờ thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất