Eo Nhỏ

Chương 12:

Trước Sau
Nhưng Quý Hoài An cùng toàn bộ Quý gia liền không giống Tần vương.

Gia nghiệp của bọn họ toàn bộ đều ở kinh thành, về sau còn muốn dựa vào Ngụy Thỉ mà sinh sống, lúc trước thời điểm cùng Tần Vương có hôn ước, thân cận với Tần Vương còn dễ nói, tiên đế xem ở mặt mũi Tần Vương cũng không dám quá khó xử bọn họ.

Hiện giờ hai nhà không còn hôn ước, lại bỏ gần tìm xa mà đi dựa vào Tần Vương phủ, đó chính là rõ ràng cùng tượng trưng muốn đối nghịch với tân đế, tân đế lại há có thể bao dung bọn họ?

Quý Hoài An cũng minh bạch đạo lý này, biết Tần vương là vì muốn tốt cho Quý gia, liền gật gật đầu: “Ngài không cần phải nói ta cũng minh bạch, ngài đây cũng là vì tốt cho Quý gia chúng ta.”

Nói xong nhìn lại người đã từng một lần sắp trở thành con rể của hắn, nặng nề mà thở dài.

“Là Quý gia chúng ta cùng Vương gia không có duyên phận.”

Ngụy Hoằng lắc đầu: “Đại nhân đừng nói như vậy, là ta không có phúc khí, không thể cưới được nữ tử tốt như Vân Thư vậy.”

Nhắc tới nữ nhi đoan trang hiền thục kia của chính mình, mặt Quý Hoài An lộ vẻ bi thương.

Khó được nhất là Tần Vương cùng Vân Thư lưỡng tình tương duyệt, trai tài gái sắc, không nghĩ tới……

Càng không nghĩ tới lần này Tần Vương hồi kinh, bệ hạ sẽ đột nhiên sẽ ban hôn Diêu gia đại tiểu thư cho hắn, từ đó, ý niệm của Quý Hoài An muốn đem một nữ nhi khác gả cho Tần Vương cũng chỉ có thể triệt tiêu.

Hai người lại trò chuyện một hồi, Ngụy Hoằng liền đứng dậy cáo từ, bình thường lui Quý gia, Quý Hoài An luôn lưu hắn lại dùng cơm, lần này biết là không thích hợp, liền tính mời, hắn cũng sẽ không đáp ứng, đơn giản liền không mở miệng, cho người đưa hắn tiễn đi ra ngoài.



Ngụy Hoằng được hạ nhân Quý gia dẫn dắt, hướng đi ra phía ngoài, trên đường lại gặp được một nữ tử.

Nàng kia đứng ở dưới tàng cây, dáng người thẳng thắn, cổ thon dài, trên người ăn mặc một kiện váy màu xanh lục, dưới chân là ủng mềm, chợt vừa thấy, cùng Quý Vân Thư đã chết, cơ hồ giống nhau như đúc, ngay cả gương mặt kia lúc sau khi quay đầu, cũng có bảy tám phần tương tự.

Quý Hoài An chỉ có hai nữ nhi, Quý Vân Thư đã chết, cũng chỉ dư lại một mình Quý Vân Uyển, hiện tại đứng ở chỗ này, đúng là Quý Vân Uyển.

Nàng cùng một nha hoàn trước sau đang đi tới, nhìn thấy Ngụy Hoằng, thủ lễ cúi đầu bái chào, cười nói: “Ta liền biết ở chỗ này có thể chờ được Vương gia.”

Quý Hoài An là ở tại tiền viện gặp Ngụy Hoằng, tiểu thư nội trạch tự nhiên sẽ không từ thật xa mà “Đi ngang qua” nơi này, cho nên nàng không có giải thích đây chỉ là trùng hợp, thản nhiên thừa nhận nàng chính là ở chỗ này chờ hắn.

Ngụy Hoằng ở thời điểm nàng xoay người liền đã thu hồi tầm mắt, đứng ở tại chỗ, không có động.

“Nhị tiểu thư tìm ta có chuyện gì sao?”

Quý Vân Uyển lắc đầu: “Không có việc gì, chính là đến xem Vương gia. Trước kia Vương gia mỗi lần hồi kinh, không đến mấy ngày liền sẽ đến trong phủ chúng ta gặp tỷ tỷ, lần này đã thật lâu, ta đoán…… Về sau ngài đại khái cũng sẽ không tới, cho nên thay tỷ tỷ đến xem ngài.”

Nhắc tới Quý Vân Thư, biểu tình lạnh nhạt của Ngụy Hoằng nhu hòa hơn vài phần.

Quý Vân Uyển rũ mắt tiếp tục nói: “Nếu tỷ tỷ còn sống, nhất định cũng sẽ tới gặp Vương gia.”

Ngụy Hoằng lắc đầu: “Nàng nếu còn sống, ta đã tới từ sớm, sẽ tự đi gặp nàng, như thế nào lại khiến cho nàng phải chờ?”



Trước kia, mỗi lần hồi kinh, Ngụy Hoằng nói là tới thăm Quý Hoài An, kỳ thật đều là mượn cớ tới gặp Quý Vân Thư.

Nhưng hiện tại, sẽ không còn lại được gặp nàng nữa.

Hắn nói xong cũng không hề tiếp tục cái đề tài này, nói: “Nhị tiểu thư còn có chuyện khác sao? Không có gì cần nói, ta liền cáo từ.”

Quý Vân Uyển nghe vậy liền thối lui đến ven đường, thi lễ.

“Không có, ta chỉ là thay tỷ tỷ tới hoàn thành tâm nguyện của nàng, hy vọng Vương gia sau này bình an an khang, vạn sự trôi chảy, như thế…… Tỷ tỷ dưới chín suối cũng có thể an tâm.”

Ngụy Hoằng trầm mặc một lát, hơi hơi gật đầu, nhấc chân đi rồi.

Quý Vân Uyển nhìn theo bóng dáng của hắn, hồi lâu cũng chưa động, thẳng đến khi tấm lưng kia hoàn toàn biến mất, mới thấp giọng lẩm bẩm.

“Hắn không còn kêu ta là nhị muội, cũng không có chuẩn bị lễ vật cho ta ……”

Bàn Hương thấy sắc mặt nàng không tốt, vội nói: “Vương gia đây cũng là vì muốn tốt cho Quý gia chúng ta, vì tốt cho nhị tiểu thư ngài. Ngài trước đó không phải cũng đã nói sao, xảy ra chuyện tứ hôn đó, hắn tám phần là muốn cùng Quý gia chúng ta phủi sạch quan hệ.”

Nếu đã sớm nghĩ thông suốt điểm này, vậy trong lòng nên có chút chuẩn bị mới đúng.

Lời tuy là như thế, nhưng chính mắt nhìn thấy bộ dáng hắn lạnh nhạt như người xa lạ, trong lòng Quý Vân Uyển vẫn là cảm thấy bị đè nén.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau