Fanfict Love By Chance – Tình Cờ Yêu
Chương 33: Fict 33: Face Goodnhất định bẻ cong em
Hay không? Hay!
Bao nhiêu đứa đòi viết Gút: hơn 120 thím!
Thế tại sao: Viết rồi: Đéo voi. Đéo com mèn?. Đéo share?
Người đâu. Mang ra ngoài: TRẢM LẬP QUYẾT!
Ấu dề. Thế đéo nào là phê? Ngồi bổ 15 quả bưởi xong 13h về đến nhà ngồi viết đến giờ này cho các thím gần 6 ngàn chữ!. Giức đầu giức vai méo chịu nổi ý!
Thế mà đéo khen cho 1 câu!. Ta GHIM!!!!!!
================================
Face: TÂM CƠ MẶT DÀY CÔNG
Good: ĐƠN THUẦN NGÂY NGÔ THỤ
Ngữ cảnh Fict 33: Là sự tiếp nối của Fict 32.
Fict này có thể đọc riêng thành 1 cháp riêng lẻ.
Trong Fict này của mình. Good là thụ
Face: Sự kết hợp một chút mặt dày của Bum, một chút mưu mẹo của Kla.
Đây là Face mà mình xây dựng.
**********************
Phát súng đầu tiên: Va chạm.
Good: Chậm thì sao? đáng yêu là được! Good cũng nhận được biết bao nhiêu là trái tim to nhỏ nha!
Chỉ có điều, đang ôm bó hoa to đó, thực muốn trả lại cho Tin, thì lại bị đám người nhốn nháo trước mặt xem trò vui của cặp Tin Can đó, mà xô Good ngã trúng lồng ngực của một kẻ đẹp trai a!
- Em có sao không?
- Không... sao...
Kẻ đẹp trai ấy thế mà lại mỉm cười. đôi mắt xếch lóe lên vài tia đánh giá, sau đó, đỡ lấy cánh tay của Good:
- Em tên gì?
- Em.. Good, Good..
- À... Good,
- Anh tên Face, có thể làm quen với em được không?
- Làm..làm... quen.. sao?
***********
Các bạn định nghĩa như thế nào về " nhất kiến chung tình? "
Chỉ một cái nhìn thoáng qua lại khiến ta ngỡ ngàng mà yêu mến đến thế?
Chỉ mới lướt qua bờ vai nhau lại làm trái tim ta day dứt biết bao nhiêu ngày?
Trên đời âu cũng là lắm chuyện lạ kỳ,
Người cầu thì không được
Người có được ngay khi chẳng cầu,
Hò hẹn nhau tám vạn năm trăm năm, lại chẳng thấy trái tim mình rung động,
Mới vừa gặp nhau có một khắc, liền ghi nhớ nhau một đời!
Good chậm chạp ấy thế mà cũng chẳng bao giờ nghĩ được rằng,vài cánh hoa hồng rơi trên áo, cái lắc đầu làm bay bay làn tóc mềm mại nhu hương của mình,
Lại khiến cuộc đời mình mọc ra một cái đuôi lớn, không thể tách rời.
Face cũng không thể nào biết được, ông chủ của một chuỗi nhà hàng cây xanh phong thủy, vì đến nghiên cứu địa hình cho đơn đặt hàng của trường đại học X, lại vô tình va phải một cục bông mềm... Giây phút chạm vào cánh tay của cậu bé đó, những xúc cảm mang lại còn vấn vương tới nỗi liền vác cái mặt vốn dầy của mình đến phòng hồ sơ.
Búng tay lên bìa hồ sơ có dán gương mặt ảnh thẻ của Good, Face đưa chiếc lưỡi nhỏ, liếm qua đôi môi dày dặn của mình một chút. Được lắm, đúng là very, very Good!
**********************
Ngay buổi chiều tối Valentine hôm đó,
Good thất thểu dắt bước chân ra khỏi cổng trường...
Nói sao cho rõ nhỉ... Cái cảm giác chạnh lòng không thể nào là không có!.
Dù trên ngực có biết bao trái tim được dán đỏ chót đi... Nhưng...
Mọi năm chí ít còn có Can bên cạnh, hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng,ít ra Valentine sẽ không cô đơn, bây giờ lại không thể thế được!.Nhìn cái mặt Tin – bạn trai Can ý, lúc nào cũng hằm hằm hè hè. Mình sợ lắm!. Mình không dám ôm Can, thậm chí kể cả bám vào tay Can cũng phải nhìn trước ngó sau xem có Tin ở đó không nữa!
Good thở dài, thực sự không muốn buồn đâu, nhưng hôm nay cả đội bóng không ai rảnh để đi chơi với mình hết... thôi... ai bảo chi? Ngày lễ này chỉ dành cho những kẻ yêu nhau... Còn mình.. vẫn chưa có bạn gái mà? Bạn gái sao, nhắc mới nhớ, cả cái đội bóng toàn là có bạn trai...sao chúng nó cứ cong veo hết lên thế nhỉ... Mình tuy chậm một chút mà tốt nga!. Dẫu sao vẫn còn thẳng...
- Ái!!!!
Cái ngày xui xẻo gì vậy! Tận hai lần đập trúng người khác a!
Ơ!... Good ngẩng mặt lên.. tận hai lần đập trúng mà lại trúng có một người!
Face nở một nụ cười vô cùng ngọt ngào:
- Chào Good!
- Ơ... ơ,... P"Face?
- Đúng rồi, bé ngoan nhận ra anh sao? Làm anh vui mừng không kịp nha!
- Bé... bé... ngoan?Em.. sao?
- Đúng vậy!
Face lợi dụng sự lúng túng của Good mà đưa tay lên, tranh thủ xoa thử mái tóc mềm mại kia. Oa! Quả con mẹ nó đúng là mát hết cả tay!. Thích thích thích!.
Good còn đang ngơ ngác, Face liền đặt một bó hoa hồng to y như bó hồng của Tin vào trong tay Good:
- Cái này là anh sai do đã va phải em, anh thấy áy náy quá nên đã cố tình chờ em ở đây để tặng trả lại cho em đó!
- Ơ... không... em không.. thể.. nhận.. được!
- Vì sao?
- Chỉ.. yêu... nhau.. mới nhận.. hoa... hồng thôi...
- Thế vì sao sáng nay em lại cầm hoa hồng của bạn?
- Đó... không.. phải... là... là nhầm... nhầm...
- Good, em không nhận hoa cũng được, hay là... chúng ta đi dạo cùng nhau một chút đi? chứ không là anh cảm thấy có lỗi lắm á?
- Dạo.. dạo...
Good thật sự có chút chậm chạp.Face thì trước giờ cũng chẳng quan tâm tới mặt mình dày mỏng ra sao, liền một đường kéo Good lên xe...
*****************************
Phát súng thứ hai: gương mặt.
Sau khi ăn tối, dưới sự hào hứng của Face và sự khó hiểu của Good, Good thật sự không biết tại sao mình là người va phải P"Face, mà rút cuộc P"Face lại là người xin lỗi.
Còn nữa, P"Face tỏ ra vô cùng thân thiện, thực sự rất muốn làm bạn với mình đó.
Thực ra, trong một ngày lễ như thế này, cái không khí nhộn nhịp vui tươi tràn ngập hương vị của tình yêu, cũng khiến trái tim con người ta thực sự bất giác mà muốn vui vẻ.
Ban đầu còn ngượng một chút, nhưng sau khi đi dạo vòng quanh ở Siam, Trong lòng Good thật sự cảm thấy P"Face cũng không tệ một chút nào nha!.
Thấy Good liên tục đưa tay ra gạt chút tóc mái đang lòa xòa trước mắt.
Face lập tức nảy ra một ý định trong lòng:
- Good, anh có một người bạn mở tiệm cắt tóc ở gần đây, hay là anh đưa em tới đó nhé?
- Sao... tóc.. ạ?
- Đúng vậy, tóc em cũng dài rồi, mà gần lắm, tiện anh ghé thăm bạn luôn?
- À... vậy.. tốt.. quá... vì.. em... cũng.. định..cắt...
Good một khi đã có thiện cảm với ai, thì thật sự cũng chẳng câu nệ mà cứ cười tít mắt thôi. Trong lòng Good giờ đây cảm giác buồn bã tủi thân thực sự bay biến hết! P"Face đúng là người tốt tốt lắm lắm vậy đó! Thật may mắn khi va phải P"Face nha. Nếu không giờ này chắc chắn sẽ đang ngồi thu lu một góc trong nhà đó!.
Tới tiệm.
Face dẫn Good bước vào trong:
- Good, em chờ ở đây một chút nhé, anh vào chào bạn anh trước đã.
- Dạ...
Trong khi Good vô cùng gật gù mà khen nơi này, đẹp, đẹp quá nha! Sang trọng quá nha!. Cũng chỉ là cắt mái tóc thôi, mà Good cũng chưa từng nghĩ sẽ tới mấy nơi như này, trước giờ, chưa úp cái tô lên đầu mà cắt theo viền tô, cũng đã là tốt rồi!
Sâu trong tiệm, chủ tiệm là một anh bóng lộ, đang lựa lựa vài bộ quần áo, thấy khách quen bước vào, liền ra đon đả:
- Ây chộ ôi. Sao thế? Face? Nhớ em hả?
Face không gỡ đôi tay sơn xanh đỏ ra khỏi người mình, mà chỉ tay lên màn hình camera:
- Thấy cậu nhóc mặc đồng phục kia không?
Thím tiệm lập tức nhìn lên màn hình, rồi như nhặt được bảo bối:
- Ây gu!. trời đất ơi, hàng ngon hàng ngon. Mình xin mình xin. Đúng là bạn tốt á nha!
Thấy dường như thím này sắp rớt nước miếng tới nơi, Face liền trừng mắt cảnh cáo:
- Đừng có rụng trứng sai người!. Bảo bối đó là của tôi!
- À... ha?
Thím chủ quán cũng chưa thôi:
- Cũng chưa từng thấy mang tới đây làm đẹp mua sắm khi nào?!. cạnh tranh là phải công bằng nha!
- Này, chế, em ấy cũng nằm dưới đó!.Chế tính cạnh tranh với tôi rồi về sơn móng tay cho nhau à?
- Xí!....
Thím chủ quán bĩu cái môi sơn đỏ choét ra, vừa ấm ức vừa gắt:
- Chưa thử sao biết chỉ có thể nằm dưới chứ?. xí, nói, tóm lại có chuyện gì?
- Cắt tóc cho cậu ấy đi, đẹp nhất có thể đó.
- Rồi, bộ còn không tin tưởng vào tay nghề tôi sao?
Nói rồi, thím chủ quán định nguẩy mông đi, thì Face liền giữ lại, thì thầm vào tai vài câu gì đó, khiến mặt thím chủ quán khẽ nhăn lại, chửi nhỏ: cái tên chết bằm này, đồ mặt dày!
Trong khi thím chủ quán đích thân ra cắt tóc mần đẹp cho Good, Good thực sự có chút ngạc nhiên:
- P" Face... đâu.. ạ?
- Ời... ra ngoài cửa hàng bên cạnh... mua ít đồ để câu trai rồi....
- Câu... trai...
- Ừm, nói là phải mua để câu trai... à lộn lộn... lộn, chế lộn chế lộn, là mua quà sinh nhật cho em trai ảnh.
- Mà.. rồi... cắt tóc... sao lại còn... soi da... tẩy trang... là...s..ao..?
- Ở đây đó, khi tới cắt tóc còn khuyến mại thêm làm đẹp da mặt nữa...
- Ồ... vậy... sao... quán.. tốt... tốt.. quá...!
- Ờ... hơ, tốt, quán này của chế là nổi tiếng cho dân Gay mà sao không tốt được?.
- Gay... sao?
- Thì đúng rồ..i ồi. Lỗi mồm lỗi mồm. Ý chế là thẳng. thẳng -thẳng.
Mẹ nó, tại cái cậu nhóc ngây thơ này cứ nói chậm chậm là, làm mình bị nhịu theo. Tý nữa thì lộ hết cả, tốt nhất là dán mồm lại thôi!.Nghĩ rồi thím chủ quán đem luôn cái lược ghim vào mồm.
Khi Face quay trở lại. Good đã được " chỉnh hình" xong.
Thím chủ quán cười đắc chí, xoay ghế ngồi về phía Face.
Đẹp... đẹp trai quá... làn da trắng cứ như một cục bông thật mềm thật mềm vậy....
Face thực sự đứng hình, mấy túi đồ trong tay rớt bịch xuống đất:
- Trời ạ!. Good!, là em đây sao?
Gần như không thể tin vào mắt mình, cũng là một người thôi, mà sau khi thay đổi kiểu tóc, làm sáng da lên, lại có thể... thay đổi tới hoàn hảo như vậy!
Phát súng thứ 2 bắn cái bòm vào trong trái tim Face,
Không rỉ ra máu, mà rỉ ra một đống nước miếng!
Nước miếng của Face bây giờ cũng suýt đủ nhấn chìm cả Băng Kốc luôn rồi!
Good!. Con mẹ nó đúng là quá Good rồi!.
Lựa chọn của mình, đặc biệt đúng!
Tới khi trả tiền, dù Good có năn nỉ ra sao, Face cũng nhất mực không cho trả. Lý do là, Face là người đã đi làm, còn Good chỉ là học sinh...và ở đây " rẻ lắm"
Sâu trong tiệm, Face móc ra cả xấp tiền đập vô ngực thím chủ quán:
- Làm tốt, xứng đáng, bo!
- Ây gu, ây gu, cảm ơn cảm ơn... lần sau nếu như em ấy cần wax lông mọi chỗ. a hí hí, nhất định đưa tới đây nhé, chế sẽ nhẹ nhàng mà... sờ... à nhầm... mà wax
- Ê chế, muốn tôi lấy lại tiền đúng không?
- Ai nha, cũng keo kiệt quá đó. Mà hàng thượng hạng đó nha! Tôi xem liệu anh bẻ cong cậu nhỏ kiểu gì?. Lại còn nữa, nói cho mà biết!. Cái lũ khách ra vào quán ai ai nhìn thấy hàng nhỏ đó, đều muốn đớp một phát chui thẳng vào bụng:
- Crap!. Liệu mà trông chừng!
Face trước khi bước khỏi cửa phòng, nở ra một nụ cười chuẩn mặt dày công:
- Lì là cái gì cũng có!
- Nhưng, diện mạo, chưa bao giờ là tất cả!. Để xem trái tim của em có bao nhiêu đáng yêu nữa, giống như vẻ ngoài của em vậy.
Good. Anh muốn làm một phép thử.
************************************
Phát súng thứ ba: tâm hồn.
Tâm sự của Can
Dạo này Can bận yêu lắm,
Tin thì suốt ngày đổ dấm khắp nơi.
Khiến Can chẳng gần gũi Good được như xưa nữa luôn!
Cầm tay cũng không được!
Đi ăn chung thì Tin đòi đi theo!
Đi theo thì thôi đi, cứ nhìn chằm chằm vào Good, khiến Good run tới mức đánh rớt cái thìa tới 4 lần trong một bữa ăn!
Can giận lắm, Can tính cách phải chơi lớn!. Tin dẫu có là người yêu đi, thì cũng không thể để Good cô đơn quá!
Thế mà Good bảo Good không hề cô đơn nha!.
Good có một anh bạn làm tại cửa hàng cây xanh,
Tên Face á!.
Can cũng gặp qua mấy lần rồi, đúng là người tốt nha!
Can thật sự muốn cảm ơn anh Face lắm lắm luôn. Vì dù như thế nào, Can cũng bớt biết bao nhiêu là áy náy.
Good cũng đã quen P"Face cũng gần 2 tháng rồi chứ bộ!
Good còn kể, rảnh một cái là anh ấy lại tới chở Good đi chơi.
Rảnh một cái là Good cũng đạp xe tới cửa hàng cây xanh phụ anh ấy nha.
Thậm chí hôm nay, P"Face đã chính thức cầm hồ sơ gốc của Good đưa lên cửa hàng để xin việc cho Good cơ đấy!
Thật may mắn quá đi! Good lại tìm được công việc làm thêm mùa hè nhanh tới vậy!
Good đã gần như nhảy lên ôm lấy cổ P"Face vì quá đỗi vui mừng đó!.
Can xem cảnh đó mà cảm động hơn cả phim đờ ram ma Hàn Quốc chiếu lúc 21h nha!.
Nhưng... cái tên người yêu mặt lạnh làm Can thật cụt hứng hết cả:
Can cười nói hớn hở kể chuyện vui cho Tin.
Tin chỉ cười bằng nửa cái miệng, hỏi lại:
- Vậy ra, tên Good đó với cậu đều không cần dùng tới não?
- Á? Sao... sao cơ?
Tin chép miệng:
- Cái xe đó bao nhiêu tiền?
- Hả? xe ư?
- Nhân viên một công ty cây xanh có nhổ cả chậu đem đi bán cũng không đủ tiền lái chiếc xe đó!.
- Ái? Thật tức chết mà!
Trả lời như thế là cái nghĩa gì cơ chứ?
Bực hết cả bội!
Nhưng mà dẫu sao thì Tin nói cũng đúng nga. Không biết được hoàn cảnh của P"Face thì cũng đáng lo cho Good quá. Nếu gặp phải một người đáng yêu như Kla thì may mắn quá, nhưng nếu gặp phải một Tin thối tha nữa thì đúng khổ!
À mà... sao tự nhiên mình lại nghĩ xa vậy nè?
Không phải là bạn thôi sao?
Mà bạn cũng cần điều tra lý lịch nha!
Thế nên, ngay sáng hôm sau, Can đem chuyện này đến nói với Good.
Good không đáp lại, chỉ lấy môi trên bặm xuống môi dưới mà thôi!
**************
Good đã tới cửa hàng này làm thêm được 2 ngày rồi, vẫn không thấy bóng dáng Face.
Nghe mọi người nói Face thường xuyên phải đi các nơi thăm nắm địa hình để quyết định số lượng và chủng loại cây trồng,
Nhưng khi hỏi về gia đình của Face thì lại chẳng ai biết cả.
Thế nên, Hôm nay khi vừa thấy Face tới đón trước cửa nhà,
Good nhất định phải hỏi cho rõ.
Good vừa ngồi vào xe,
Face đã nhận thấy có gì không ổn.
- Em sao vậy, Good?
- P"Face... em hỏi.. chuyện này....
- Đều đã là anh em cả, có chuyện gì em cứ nói ra nha?
- Em... gia đình anh... rất... giàu... đúng không?
Hơi thoáng giật mình, nhưng ngay lập tức Face lấy lại bình tĩnh:
- Sao em lại nghĩ vậy?
- Xe này... xe này.... Đắt.. tiền...
Ra là vậy. Face đủng đỉnh:
- Đây là xe của cửa hàng cấp cho, em cũng biết cửa hàng này là cả một chuỗi các cửa hàng cây xanh, đá phong thủy, hòn non bộ rất nhiều rất nhiều, đúng không?. Làm sao có thể để một người nhân viên chuyên đi gặp khách hàng lại đi cái xe quá tệ được!.
- Vậy... là.. vậy sao?
Thấy Good có vẻ gật gù. Face lại bồi thêm:
- Gia đình anh, thật ra rất... nghèo... anh đi làm cũng không được bao nhiêu hết. Em thấy đó, anh toàn ăn mì ăn liền không hà?
- Ừm... đúng ha?...
Good lập tức như tỉnh ra, ai nha, đúng là P"Face nghèo thật, mấy hôm đầu tới, cứ thấy P"Face vừa vội vàng xem vừa ăn mì không à!. Cậu còn xót ruột nên có mấy lần đã làm cơm cuộn từ nhà mang đi cho nữa cơ!.
Good liền cảm thấy cái lý do của Tin thật vớ vẩn!.
Cái người gì đâu đáng sợ thì thôi đi, phán ra cũng toàn những chuyện vô lý. Thế cho nên Good liền hỏi lại:
- Gia... đình... anh... nghèo... lắm... sao?
- Ừ thì đó, anh còn nợ tiền học đại học đã trả hết đâu?
Good tròn xoe mắt:
- Thật... thật....?
- Thật!. Anh đáng thương lắm a!.
- Vậy... vậy... chờ em... một lát nha...
Lại thêm một chút giật mình, một chút buồn cười, Face cũng thực sự không hiểu cái con người đang co giò chạy ngược vào nhà kia, định làm gì nữa.
Nhưng, như vậy cũng là tốt đi.
Face cũng thực sự muốn biết,
Good có thực tâm thực tâm là một người ngây thơ vô tư lự như mình nghĩ hay không?
Còn Good,vừa chạy vào nhà, vừa cảm thán, thảo nào a, mấy nhân viên ở đó thương cảm P"Face tới mức không dám nói tới gia cảnh anh ấy luôn!
Good bước tới, do đi nhanh lên hơi thở đã mạnh hơn một chút, khi ngồi lại vào xe, trên trán đã có chút mồ hôi.
Face chỉ kịp để ý tới gương mặt ấy, mà lại không để ý thứ trên tay Good vừa đưa tới: Một con heo đất????
- P"Face...
- Cái này....
- P"Face... không... không...không nhiều.. lắm.. nhưng... tấm... lòng...
- Anh....
- P"Face... cũng không... ít... lắm... anh.. đừng... chê...
- .................!!!
Thực sự, có treo ngược não, Face cũng không thể nghĩ ra nổi... cái thứ tình tiết chỉ có trong phim này!....
Good.... Anh thực sự... gục ngã rồi...
Phát súng thứ ba này lại bắn tới bòm thêm phát nữa vào tim, thực sự... khiến Face chết không lối thoát!
Trong khi Good loay hoay moi tiền ra khỏi con heo thông qua vết đập khá lớn.
Trái tim của Face vẫn chưa kịp được bơm máu đầy đủ.
Nhìn sang đôi môi phớt đỏ của Good,
Lại nhìn sang những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Good, Face lập tức ghé lại gần:
- Good, anh cảm thấy rất thích em.
- Thích... sao? Em cũng... rất thích... anh.. nha? Anh.. rất.. tốt bụng...!
- Không, Good, ý anh là thích theo kiểu khác kia...
- Kiểu... kiểu.. khác?
Face đưa tay lên vuốt nhẹ lên má Good, khiến Good hơi giật mình, tạm ngưng đếm tiền, ngẩng mặt lên,
- Làm bạn trai anh, được không?
- Hả???
- Làm bạn trai anh, nhé?
- Em... cũng... đâu... phải.. con... gái! Dĩ.. nhiên... là... bạn.. trai.. rồi...
- Vậy... làm người yêu của anh, được chứ?
- Cái đó..,.
- Sao nào?
- Ơ.... thì...thì.... không...được!
- ............?
- Em... em... em... là... trai... thẳng... nga!!!!!!!
Sau khi dùng não phân tích một xíu, Good dùng hết sức bình sinh, gạt tay Face ra khỏi má mình, vội vàng bỏ cả chú heo đất trong tay mà phi ra khỏi xe.Tốc độ đạt lên Level max như khi chạy bóng ngoài sân!
Đáng yêu,
Good.
Anh nhất định bẻ cong em!
Đôi môi khẽ câu lên một nụ cười: Mặt dày là cái gì cũng phải có!
***********************
Trong lớp học.
Cả lớp vô cùng xốn xang khi có một anh chàng đẹp trai lịch lãm tiến tới,
Dáng người khá đậm đà với làn da nâu khỏe mạnh như hút hết tất cả mọi vật xung quanh:
- Ối, xỉu xỉu, sao lớp của mình cứ có duyên đón toàn hốt boi không a?
- Đỡ tao, đỡ tao.
- Kìa, Xim, không dẹo nữa hả? ha ha ha ha
Chàng đẹp trai cũng chẳng ngại ngần gì mà thả ra một nụ cười mê hồn, đã thế lại còn cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ nữa chứ. Khiến đứa nào cũng phải một phen nhẩm lại ngày sinh tháng đẻ của mình xem có trúng sinh nhật không.
Chỉ riêng có Good là giờ đây mặc kệ hết tất cả! Kể cả Bố Tin giờ đây cũng không thể ngăn cản được Good dính chặt lấy Can. Can lập tức nhận ra P"Face. Liền vui vẻ mà hét lên:
- P"Face! ở đây, ở đây nè!
- Ớ?...
Good thật muốn che miệng Can lại, nhưng không kịp rồi...
Mặt Good xanh lét, trong khi Face coi mọi người là không khí hết. chào sơ qua Can một câu, rồi chẳng nói chẳng rằng, mở chiếc hộp trong tay ra, khiến Can lập tức hét lên:
- Một chiếc dây chuyền nha!
Cả bọn trong lớp chỉ hận không thể nhào lên mà xem, bản chất hóng hớt tăng không phanh!
Face lấy sợi dây chuyền ra, đeo lên cổ Good:
- Kỷ niệm ngày đầu tiên yêu nhau!
- Yêu... yêu... ai... ai...?
Good gần như là bị bất động. cố gắng mở mắt tròn xoe, dỏng tai lên xem có nghe nhầm hay không?
Face nở một nụ cười rồi nhân cơ hội mà đặt lên má Good một nụ hôn:
- Chóc!
Tiếng hú hét khắp lớp vang lên trong tiếng giày quay gót đi của Face.
Can thì liên tục liên tục lắc vai Good tới muốn gãy.
Xong rồi xong rồi! Thế này cả trường đều nghĩ mình là gay mất!
Thế rồi, chẳng để Good có thời gian mà suy nghĩ tới chuyện từ chối.
Face lập tức trồng cây si trước cửa nhà Good.
Sáng đón, chiều đưa, không thiếu một hôm nào!
Lại nữa, Good không muốn lên xe. Hắn bảo: nếu không lên xe, hắn sẽ đè Good ra hôn ngay tại giữa cổng nhà!. Trời đất ạ!. Good cũng còn chưa muốn ba mẹ nghĩ mình là gay nha! Lên xe thì lên xe!
Lại nữa, Good không muốn đeo cái vòng chết tiệt đó. Hắn bảo: nếu không đeo, hắn lập tức mua thêm 10 cái nhẫn, cho Good đeo đủ 10 ngón tay!. Trời đất ạ, Good cũng còn chưa muốn cả trường nghĩ mình là kẻ biến thái a!. Đeo thì đeo!.
Lại nữa, Good không muốn tới cửa hàng cây xanh làm việc chung với hắn nữa. Hắn bảo: nếu không tới đây nữa, hắn sẽ đốt trụi bộ hồ sơ gốc của mình. Trời đất ạ, Good cũng còn chưa muốn vì mất toàn bộ giấy tờ mà trở thành kẻ vô gia cư!. Làm thì làm!
Các bạn biết rồi đó, Good không được hoạt bát lắm... thế nên...
Dẫu là có bị hôn trộm một chút vào má... hay...
Bị sờ mất miếng ti đi!
Thì tới khi kịp phản ứng lại, Face đã nhởn nhơ cách xa cả chục mét rồi!
Lại còn nữa,
Hôm trước, tại bể bơi của trường.Không hiểu bằng cách nào mà tên mặt dày đó lại lẻn được hẳn vào khu thay đồ nha!.
Trời đất ạ. Khỏi phải nói Good đã vô tư thay hết đồ ra như thế nào cho đến khi một bàn tay lành lạnh chạm tới hai bờ mông cong của mình mà xoa nắn. Còn nói cái gì mà: dụ thụ?. trời ạ!.
Tên đểu cáng đó còn cưỡng... cưỡng... cưỡng... hôn!..
Good phải vội vàng tóm ngay cái khăn tắm quấn đại lên người mà chạy trối chết!
Chỉ một tý nữa là Good ngất!!
Thiệt thòi mà!
Quá là thiệt thòi!
Good không ngủ nổi mấy hôm nay rồi,
Không khéo, thì cong mất!
Cong rồi lấy gì mà vuốt cho thẳng!
Lại nữa, nghĩ đến đã sợ. Có những hôm thằng Can hay P"No nghỉ học tận ba ngày!.
Nghe nói... nghe nói... đau lắm a!
Không muốn, thực sự là không muốn đâu!
Chuồn thôi!.
Phải chuồn thôi!
Mất cái trinh môi thì còn được đi
Mất cái trinh đầu ti thì cũng... cũng.. cũng con mẹ nó còn được đi!
Cơ mà không thể nào để cái trinh cúc hoa cũng rơi vào tay mặt dày kia được!
Good vận dụng hết mưu mẹo mà mình có để tránh cái xe chết tiệt hàng ngày bâu trước cửa nhà, trốn đến nhà thằng Can.
Nghe nói hôm nay bố mẹ em gái nó đều về quê cả,
Phải tới đó, nói cho nó rõ mọi chuyện rồi còn tìm cách chứ!
Gọi cả P"no, P"type nữa!
Đúng!. nhất định phải gom đủ thành phần mới được!
Phải nói cho tất cả mọi người cùng biết Face chính xác là một kẻ mặt dày nha!.
Chứ như bây giờ, Can rồi còn P"No, cứ là khen hắn khen lấy khen để thôi!
Mưu mẹo gì?
Haiz. Chẳng qua đối với Face nó chỉ là một con muỗi!
**********************
Trước cửa nhà Can.
Thấy tiếng chuông cửa, Can tung bay phi xuống. Cứ nghĩ là Good tới, ai dè, lại là một người khác:
- P"Face?
- Chào em, Can. Anh có thể vào nhà không?
- A. dĩ nhiên là được rồi!
Gì chứ đối với P"Face thì Can quá là yêu thích đi.
Không phải chứ, ngoại trừ Can đen đủi dính vào Tin, còn Kla hay P"Face đều là những người vô cùng tốt nha!.
Giữ trên mình một nụ cười vô cùng ôn hòa, Face đợi Can ngồi xuống, rồi chân thành, hỏi:
Em có người yêu không?
Có!
Em có hạnh phúc không?
Có!
Vậy em có muốn Good được hạnh phúc không?
Có!
Vậy nếu anh sẽ là người đem lại hạnh phúc cho Good,em có đồng ý giúp anh không?
Có!
_______
Rồi, đến tận khi báo hủy hẹn cho P"No và P"Type.
Bản thân thì lắc lư phi xe tới gặp Tin đi.
Can vẫn chưa hiểu mình đã làm sai chuyện gì.
Còn vô cùng hào hứng mà khoe với Tin:
- Này nha!. Hôm nay tôi đã làm một việc tốt!
- Việc tốt?
- Đúng rồi đó, cậu còn nhớ P"Face không? Đã nói rồi!. Anh ấy là người tốt đó. Anh ấy nói, vô tình làm Good giận và hiểu lầm, nên mượn lại căn phòng của tôi đêm nay đó!
- Rồi sao?
- Đồng ý!. dĩ nhiên là đồng ý!
- ...........!!!!!!!!!!
- Còn nữa, P"Face còn tặng Good một sợi dây chuyền nha!
- .............
- Còn nữa, P"Face còn tặng Good...
- Can?
- Hử?
- Còn tôi. Còn tôi, tôi tặng cả bản thân mình cho cậu.
- Có ý gì?
- Nào, lại đây!
- Á????? Không phải lại lên cơn rồi chứ????
************
Nhà của Can.
Good tới nơi mà thấy cổng đã mở sẵn, chẳng cần bấm chuông chờ đợi, mừng húm như bắt được vàng,
Nhanh nhanh chậm chậm mà bước tới phòng Can.Ai nha Can cũng tốt quá đi còn không đóng cửa phòng nữa mà!.
Vừa thò đầu vào. Đã bị một bàn tay mạnh mẽ chụp lấy eo, kéo sát vào lòng...
- Can... mày... bị... gì vậy?
Tiếng cười quen thuộc khiến Good bỗng dưng sởn hết tóc gáy:
- Là... anh... sao?
- Good. Phải cảm ơn bạn em nhiều một chút mới được!
- Anh... anh...
Xoay người Good lại, đối diện với khuôn mặt mình. Face cẩn trọng mà nói ra:
- Good, anh thực sự rất thích em!
- Nhưng... nhưng... mà tôi... tôi... không... không... thích anh!
- Nhưng mà tôi vẫn thích em!
- Vậy... vậy... vậy... có... liên quan... sao?
- Liên quan chứ!. Vì người tôi thích- chính là em!
- A???
Face hôn xuống đôi môi ngọt ngào của Good.
Good thật muốn dùng sức mà thoát khỏi vòng tay rắn chắc này...
Nhưng...
Nhưng...
Một mùi thơm dịu nhẹ trong không khí truyền tới...
Phải rồi... từ lúc bước vào đã thấy có chút mùi thơm kỳ lạ...
Good cảm thấy đầu óc có vẻ không được tỉnh táo lắm..
Ưm,... Không thể thoát khỏi nụ hôn này....
Cơ thể dần như mất sức...
Chỉ một lát sau, Good gần như xụi lơ trong vòng tay kẻ nào đó....
Face mỉm cười, hài lòng, nâng nhẹ Good đặt xuống giường...
Muốn có được người yêu: không những phải mặt dày, mà còn phải có chút tâm cơ!
Face bắt đầu cởi từng nút áo trên người của Good,
Từ cái ngày ở trong bể bơi ấy, thấy được thân thể trần trụi mềm nhẵn như một cục bông của Good... thật sự..... xứng đáng...
Face có mất bao nhiêu tiền để đi mua thứ hương kia..., lại kỳ công uống chút thuốc để khỏi trúng thứ mùi thơm đó.. quả là... cây cỏ là nguồn cội của mọi hoan lạc trên đời!
Face hôn xuống đôi mắt đang lim dim kia...
Hôn lên đôi môi đỏ đang mấp máy... mút lấy... ngọt quá.... Good...
Lại dời một chút xuống yết hầu...
Hai trái thù du trước ngực như mời gọi... cũng không thể nào bỏ qua được, Face thèm khát mà mút cho tới khi sưng đỏ mới nhay thêm một chút mà nhả ra..
Chậm rãi luồn tay xuống dưới cạp quần Good... chạm tới đám lông mềm mượt kia... Chạm lấy cậu em nhỏ đang ngủ say của Good. Good trong cơn nửa tỉnh nửa mê mà rên lên:
- Ưm... hư... khô...ng...
Good... Đêm nay.. anh nhất định bẻ cong em!
======================//======================
Bao nhiêu đứa đòi viết Gút: hơn 120 thím!
Thế tại sao: Viết rồi: Đéo voi. Đéo com mèn?. Đéo share?
Người đâu. Mang ra ngoài: TRẢM LẬP QUYẾT!
Ấu dề. Thế đéo nào là phê? Ngồi bổ 15 quả bưởi xong 13h về đến nhà ngồi viết đến giờ này cho các thím gần 6 ngàn chữ!. Giức đầu giức vai méo chịu nổi ý!
Thế mà đéo khen cho 1 câu!. Ta GHIM!!!!!!
================================
Face: TÂM CƠ MẶT DÀY CÔNG
Good: ĐƠN THUẦN NGÂY NGÔ THỤ
Ngữ cảnh Fict 33: Là sự tiếp nối của Fict 32.
Fict này có thể đọc riêng thành 1 cháp riêng lẻ.
Trong Fict này của mình. Good là thụ
Face: Sự kết hợp một chút mặt dày của Bum, một chút mưu mẹo của Kla.
Đây là Face mà mình xây dựng.
**********************
Phát súng đầu tiên: Va chạm.
Good: Chậm thì sao? đáng yêu là được! Good cũng nhận được biết bao nhiêu là trái tim to nhỏ nha!
Chỉ có điều, đang ôm bó hoa to đó, thực muốn trả lại cho Tin, thì lại bị đám người nhốn nháo trước mặt xem trò vui của cặp Tin Can đó, mà xô Good ngã trúng lồng ngực của một kẻ đẹp trai a!
- Em có sao không?
- Không... sao...
Kẻ đẹp trai ấy thế mà lại mỉm cười. đôi mắt xếch lóe lên vài tia đánh giá, sau đó, đỡ lấy cánh tay của Good:
- Em tên gì?
- Em.. Good, Good..
- À... Good,
- Anh tên Face, có thể làm quen với em được không?
- Làm..làm... quen.. sao?
***********
Các bạn định nghĩa như thế nào về " nhất kiến chung tình? "
Chỉ một cái nhìn thoáng qua lại khiến ta ngỡ ngàng mà yêu mến đến thế?
Chỉ mới lướt qua bờ vai nhau lại làm trái tim ta day dứt biết bao nhiêu ngày?
Trên đời âu cũng là lắm chuyện lạ kỳ,
Người cầu thì không được
Người có được ngay khi chẳng cầu,
Hò hẹn nhau tám vạn năm trăm năm, lại chẳng thấy trái tim mình rung động,
Mới vừa gặp nhau có một khắc, liền ghi nhớ nhau một đời!
Good chậm chạp ấy thế mà cũng chẳng bao giờ nghĩ được rằng,vài cánh hoa hồng rơi trên áo, cái lắc đầu làm bay bay làn tóc mềm mại nhu hương của mình,
Lại khiến cuộc đời mình mọc ra một cái đuôi lớn, không thể tách rời.
Face cũng không thể nào biết được, ông chủ của một chuỗi nhà hàng cây xanh phong thủy, vì đến nghiên cứu địa hình cho đơn đặt hàng của trường đại học X, lại vô tình va phải một cục bông mềm... Giây phút chạm vào cánh tay của cậu bé đó, những xúc cảm mang lại còn vấn vương tới nỗi liền vác cái mặt vốn dầy của mình đến phòng hồ sơ.
Búng tay lên bìa hồ sơ có dán gương mặt ảnh thẻ của Good, Face đưa chiếc lưỡi nhỏ, liếm qua đôi môi dày dặn của mình một chút. Được lắm, đúng là very, very Good!
**********************
Ngay buổi chiều tối Valentine hôm đó,
Good thất thểu dắt bước chân ra khỏi cổng trường...
Nói sao cho rõ nhỉ... Cái cảm giác chạnh lòng không thể nào là không có!.
Dù trên ngực có biết bao trái tim được dán đỏ chót đi... Nhưng...
Mọi năm chí ít còn có Can bên cạnh, hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng,ít ra Valentine sẽ không cô đơn, bây giờ lại không thể thế được!.Nhìn cái mặt Tin – bạn trai Can ý, lúc nào cũng hằm hằm hè hè. Mình sợ lắm!. Mình không dám ôm Can, thậm chí kể cả bám vào tay Can cũng phải nhìn trước ngó sau xem có Tin ở đó không nữa!
Good thở dài, thực sự không muốn buồn đâu, nhưng hôm nay cả đội bóng không ai rảnh để đi chơi với mình hết... thôi... ai bảo chi? Ngày lễ này chỉ dành cho những kẻ yêu nhau... Còn mình.. vẫn chưa có bạn gái mà? Bạn gái sao, nhắc mới nhớ, cả cái đội bóng toàn là có bạn trai...sao chúng nó cứ cong veo hết lên thế nhỉ... Mình tuy chậm một chút mà tốt nga!. Dẫu sao vẫn còn thẳng...
- Ái!!!!
Cái ngày xui xẻo gì vậy! Tận hai lần đập trúng người khác a!
Ơ!... Good ngẩng mặt lên.. tận hai lần đập trúng mà lại trúng có một người!
Face nở một nụ cười vô cùng ngọt ngào:
- Chào Good!
- Ơ... ơ,... P"Face?
- Đúng rồi, bé ngoan nhận ra anh sao? Làm anh vui mừng không kịp nha!
- Bé... bé... ngoan?Em.. sao?
- Đúng vậy!
Face lợi dụng sự lúng túng của Good mà đưa tay lên, tranh thủ xoa thử mái tóc mềm mại kia. Oa! Quả con mẹ nó đúng là mát hết cả tay!. Thích thích thích!.
Good còn đang ngơ ngác, Face liền đặt một bó hoa hồng to y như bó hồng của Tin vào trong tay Good:
- Cái này là anh sai do đã va phải em, anh thấy áy náy quá nên đã cố tình chờ em ở đây để tặng trả lại cho em đó!
- Ơ... không... em không.. thể.. nhận.. được!
- Vì sao?
- Chỉ.. yêu... nhau.. mới nhận.. hoa... hồng thôi...
- Thế vì sao sáng nay em lại cầm hoa hồng của bạn?
- Đó... không.. phải... là... là nhầm... nhầm...
- Good, em không nhận hoa cũng được, hay là... chúng ta đi dạo cùng nhau một chút đi? chứ không là anh cảm thấy có lỗi lắm á?
- Dạo.. dạo...
Good thật sự có chút chậm chạp.Face thì trước giờ cũng chẳng quan tâm tới mặt mình dày mỏng ra sao, liền một đường kéo Good lên xe...
*****************************
Phát súng thứ hai: gương mặt.
Sau khi ăn tối, dưới sự hào hứng của Face và sự khó hiểu của Good, Good thật sự không biết tại sao mình là người va phải P"Face, mà rút cuộc P"Face lại là người xin lỗi.
Còn nữa, P"Face tỏ ra vô cùng thân thiện, thực sự rất muốn làm bạn với mình đó.
Thực ra, trong một ngày lễ như thế này, cái không khí nhộn nhịp vui tươi tràn ngập hương vị của tình yêu, cũng khiến trái tim con người ta thực sự bất giác mà muốn vui vẻ.
Ban đầu còn ngượng một chút, nhưng sau khi đi dạo vòng quanh ở Siam, Trong lòng Good thật sự cảm thấy P"Face cũng không tệ một chút nào nha!.
Thấy Good liên tục đưa tay ra gạt chút tóc mái đang lòa xòa trước mắt.
Face lập tức nảy ra một ý định trong lòng:
- Good, anh có một người bạn mở tiệm cắt tóc ở gần đây, hay là anh đưa em tới đó nhé?
- Sao... tóc.. ạ?
- Đúng vậy, tóc em cũng dài rồi, mà gần lắm, tiện anh ghé thăm bạn luôn?
- À... vậy.. tốt.. quá... vì.. em... cũng.. định..cắt...
Good một khi đã có thiện cảm với ai, thì thật sự cũng chẳng câu nệ mà cứ cười tít mắt thôi. Trong lòng Good giờ đây cảm giác buồn bã tủi thân thực sự bay biến hết! P"Face đúng là người tốt tốt lắm lắm vậy đó! Thật may mắn khi va phải P"Face nha. Nếu không giờ này chắc chắn sẽ đang ngồi thu lu một góc trong nhà đó!.
Tới tiệm.
Face dẫn Good bước vào trong:
- Good, em chờ ở đây một chút nhé, anh vào chào bạn anh trước đã.
- Dạ...
Trong khi Good vô cùng gật gù mà khen nơi này, đẹp, đẹp quá nha! Sang trọng quá nha!. Cũng chỉ là cắt mái tóc thôi, mà Good cũng chưa từng nghĩ sẽ tới mấy nơi như này, trước giờ, chưa úp cái tô lên đầu mà cắt theo viền tô, cũng đã là tốt rồi!
Sâu trong tiệm, chủ tiệm là một anh bóng lộ, đang lựa lựa vài bộ quần áo, thấy khách quen bước vào, liền ra đon đả:
- Ây chộ ôi. Sao thế? Face? Nhớ em hả?
Face không gỡ đôi tay sơn xanh đỏ ra khỏi người mình, mà chỉ tay lên màn hình camera:
- Thấy cậu nhóc mặc đồng phục kia không?
Thím tiệm lập tức nhìn lên màn hình, rồi như nhặt được bảo bối:
- Ây gu!. trời đất ơi, hàng ngon hàng ngon. Mình xin mình xin. Đúng là bạn tốt á nha!
Thấy dường như thím này sắp rớt nước miếng tới nơi, Face liền trừng mắt cảnh cáo:
- Đừng có rụng trứng sai người!. Bảo bối đó là của tôi!
- À... ha?
Thím chủ quán cũng chưa thôi:
- Cũng chưa từng thấy mang tới đây làm đẹp mua sắm khi nào?!. cạnh tranh là phải công bằng nha!
- Này, chế, em ấy cũng nằm dưới đó!.Chế tính cạnh tranh với tôi rồi về sơn móng tay cho nhau à?
- Xí!....
Thím chủ quán bĩu cái môi sơn đỏ choét ra, vừa ấm ức vừa gắt:
- Chưa thử sao biết chỉ có thể nằm dưới chứ?. xí, nói, tóm lại có chuyện gì?
- Cắt tóc cho cậu ấy đi, đẹp nhất có thể đó.
- Rồi, bộ còn không tin tưởng vào tay nghề tôi sao?
Nói rồi, thím chủ quán định nguẩy mông đi, thì Face liền giữ lại, thì thầm vào tai vài câu gì đó, khiến mặt thím chủ quán khẽ nhăn lại, chửi nhỏ: cái tên chết bằm này, đồ mặt dày!
Trong khi thím chủ quán đích thân ra cắt tóc mần đẹp cho Good, Good thực sự có chút ngạc nhiên:
- P" Face... đâu.. ạ?
- Ời... ra ngoài cửa hàng bên cạnh... mua ít đồ để câu trai rồi....
- Câu... trai...
- Ừm, nói là phải mua để câu trai... à lộn lộn... lộn, chế lộn chế lộn, là mua quà sinh nhật cho em trai ảnh.
- Mà.. rồi... cắt tóc... sao lại còn... soi da... tẩy trang... là...s..ao..?
- Ở đây đó, khi tới cắt tóc còn khuyến mại thêm làm đẹp da mặt nữa...
- Ồ... vậy... sao... quán.. tốt... tốt.. quá...!
- Ờ... hơ, tốt, quán này của chế là nổi tiếng cho dân Gay mà sao không tốt được?.
- Gay... sao?
- Thì đúng rồ..i ồi. Lỗi mồm lỗi mồm. Ý chế là thẳng. thẳng -thẳng.
Mẹ nó, tại cái cậu nhóc ngây thơ này cứ nói chậm chậm là, làm mình bị nhịu theo. Tý nữa thì lộ hết cả, tốt nhất là dán mồm lại thôi!.Nghĩ rồi thím chủ quán đem luôn cái lược ghim vào mồm.
Khi Face quay trở lại. Good đã được " chỉnh hình" xong.
Thím chủ quán cười đắc chí, xoay ghế ngồi về phía Face.
Đẹp... đẹp trai quá... làn da trắng cứ như một cục bông thật mềm thật mềm vậy....
Face thực sự đứng hình, mấy túi đồ trong tay rớt bịch xuống đất:
- Trời ạ!. Good!, là em đây sao?
Gần như không thể tin vào mắt mình, cũng là một người thôi, mà sau khi thay đổi kiểu tóc, làm sáng da lên, lại có thể... thay đổi tới hoàn hảo như vậy!
Phát súng thứ 2 bắn cái bòm vào trong trái tim Face,
Không rỉ ra máu, mà rỉ ra một đống nước miếng!
Nước miếng của Face bây giờ cũng suýt đủ nhấn chìm cả Băng Kốc luôn rồi!
Good!. Con mẹ nó đúng là quá Good rồi!.
Lựa chọn của mình, đặc biệt đúng!
Tới khi trả tiền, dù Good có năn nỉ ra sao, Face cũng nhất mực không cho trả. Lý do là, Face là người đã đi làm, còn Good chỉ là học sinh...và ở đây " rẻ lắm"
Sâu trong tiệm, Face móc ra cả xấp tiền đập vô ngực thím chủ quán:
- Làm tốt, xứng đáng, bo!
- Ây gu, ây gu, cảm ơn cảm ơn... lần sau nếu như em ấy cần wax lông mọi chỗ. a hí hí, nhất định đưa tới đây nhé, chế sẽ nhẹ nhàng mà... sờ... à nhầm... mà wax
- Ê chế, muốn tôi lấy lại tiền đúng không?
- Ai nha, cũng keo kiệt quá đó. Mà hàng thượng hạng đó nha! Tôi xem liệu anh bẻ cong cậu nhỏ kiểu gì?. Lại còn nữa, nói cho mà biết!. Cái lũ khách ra vào quán ai ai nhìn thấy hàng nhỏ đó, đều muốn đớp một phát chui thẳng vào bụng:
- Crap!. Liệu mà trông chừng!
Face trước khi bước khỏi cửa phòng, nở ra một nụ cười chuẩn mặt dày công:
- Lì là cái gì cũng có!
- Nhưng, diện mạo, chưa bao giờ là tất cả!. Để xem trái tim của em có bao nhiêu đáng yêu nữa, giống như vẻ ngoài của em vậy.
Good. Anh muốn làm một phép thử.
************************************
Phát súng thứ ba: tâm hồn.
Tâm sự của Can
Dạo này Can bận yêu lắm,
Tin thì suốt ngày đổ dấm khắp nơi.
Khiến Can chẳng gần gũi Good được như xưa nữa luôn!
Cầm tay cũng không được!
Đi ăn chung thì Tin đòi đi theo!
Đi theo thì thôi đi, cứ nhìn chằm chằm vào Good, khiến Good run tới mức đánh rớt cái thìa tới 4 lần trong một bữa ăn!
Can giận lắm, Can tính cách phải chơi lớn!. Tin dẫu có là người yêu đi, thì cũng không thể để Good cô đơn quá!
Thế mà Good bảo Good không hề cô đơn nha!.
Good có một anh bạn làm tại cửa hàng cây xanh,
Tên Face á!.
Can cũng gặp qua mấy lần rồi, đúng là người tốt nha!
Can thật sự muốn cảm ơn anh Face lắm lắm luôn. Vì dù như thế nào, Can cũng bớt biết bao nhiêu là áy náy.
Good cũng đã quen P"Face cũng gần 2 tháng rồi chứ bộ!
Good còn kể, rảnh một cái là anh ấy lại tới chở Good đi chơi.
Rảnh một cái là Good cũng đạp xe tới cửa hàng cây xanh phụ anh ấy nha.
Thậm chí hôm nay, P"Face đã chính thức cầm hồ sơ gốc của Good đưa lên cửa hàng để xin việc cho Good cơ đấy!
Thật may mắn quá đi! Good lại tìm được công việc làm thêm mùa hè nhanh tới vậy!
Good đã gần như nhảy lên ôm lấy cổ P"Face vì quá đỗi vui mừng đó!.
Can xem cảnh đó mà cảm động hơn cả phim đờ ram ma Hàn Quốc chiếu lúc 21h nha!.
Nhưng... cái tên người yêu mặt lạnh làm Can thật cụt hứng hết cả:
Can cười nói hớn hở kể chuyện vui cho Tin.
Tin chỉ cười bằng nửa cái miệng, hỏi lại:
- Vậy ra, tên Good đó với cậu đều không cần dùng tới não?
- Á? Sao... sao cơ?
Tin chép miệng:
- Cái xe đó bao nhiêu tiền?
- Hả? xe ư?
- Nhân viên một công ty cây xanh có nhổ cả chậu đem đi bán cũng không đủ tiền lái chiếc xe đó!.
- Ái? Thật tức chết mà!
Trả lời như thế là cái nghĩa gì cơ chứ?
Bực hết cả bội!
Nhưng mà dẫu sao thì Tin nói cũng đúng nga. Không biết được hoàn cảnh của P"Face thì cũng đáng lo cho Good quá. Nếu gặp phải một người đáng yêu như Kla thì may mắn quá, nhưng nếu gặp phải một Tin thối tha nữa thì đúng khổ!
À mà... sao tự nhiên mình lại nghĩ xa vậy nè?
Không phải là bạn thôi sao?
Mà bạn cũng cần điều tra lý lịch nha!
Thế nên, ngay sáng hôm sau, Can đem chuyện này đến nói với Good.
Good không đáp lại, chỉ lấy môi trên bặm xuống môi dưới mà thôi!
**************
Good đã tới cửa hàng này làm thêm được 2 ngày rồi, vẫn không thấy bóng dáng Face.
Nghe mọi người nói Face thường xuyên phải đi các nơi thăm nắm địa hình để quyết định số lượng và chủng loại cây trồng,
Nhưng khi hỏi về gia đình của Face thì lại chẳng ai biết cả.
Thế nên, Hôm nay khi vừa thấy Face tới đón trước cửa nhà,
Good nhất định phải hỏi cho rõ.
Good vừa ngồi vào xe,
Face đã nhận thấy có gì không ổn.
- Em sao vậy, Good?
- P"Face... em hỏi.. chuyện này....
- Đều đã là anh em cả, có chuyện gì em cứ nói ra nha?
- Em... gia đình anh... rất... giàu... đúng không?
Hơi thoáng giật mình, nhưng ngay lập tức Face lấy lại bình tĩnh:
- Sao em lại nghĩ vậy?
- Xe này... xe này.... Đắt.. tiền...
Ra là vậy. Face đủng đỉnh:
- Đây là xe của cửa hàng cấp cho, em cũng biết cửa hàng này là cả một chuỗi các cửa hàng cây xanh, đá phong thủy, hòn non bộ rất nhiều rất nhiều, đúng không?. Làm sao có thể để một người nhân viên chuyên đi gặp khách hàng lại đi cái xe quá tệ được!.
- Vậy... là.. vậy sao?
Thấy Good có vẻ gật gù. Face lại bồi thêm:
- Gia đình anh, thật ra rất... nghèo... anh đi làm cũng không được bao nhiêu hết. Em thấy đó, anh toàn ăn mì ăn liền không hà?
- Ừm... đúng ha?...
Good lập tức như tỉnh ra, ai nha, đúng là P"Face nghèo thật, mấy hôm đầu tới, cứ thấy P"Face vừa vội vàng xem vừa ăn mì không à!. Cậu còn xót ruột nên có mấy lần đã làm cơm cuộn từ nhà mang đi cho nữa cơ!.
Good liền cảm thấy cái lý do của Tin thật vớ vẩn!.
Cái người gì đâu đáng sợ thì thôi đi, phán ra cũng toàn những chuyện vô lý. Thế cho nên Good liền hỏi lại:
- Gia... đình... anh... nghèo... lắm... sao?
- Ừ thì đó, anh còn nợ tiền học đại học đã trả hết đâu?
Good tròn xoe mắt:
- Thật... thật....?
- Thật!. Anh đáng thương lắm a!.
- Vậy... vậy... chờ em... một lát nha...
Lại thêm một chút giật mình, một chút buồn cười, Face cũng thực sự không hiểu cái con người đang co giò chạy ngược vào nhà kia, định làm gì nữa.
Nhưng, như vậy cũng là tốt đi.
Face cũng thực sự muốn biết,
Good có thực tâm thực tâm là một người ngây thơ vô tư lự như mình nghĩ hay không?
Còn Good,vừa chạy vào nhà, vừa cảm thán, thảo nào a, mấy nhân viên ở đó thương cảm P"Face tới mức không dám nói tới gia cảnh anh ấy luôn!
Good bước tới, do đi nhanh lên hơi thở đã mạnh hơn một chút, khi ngồi lại vào xe, trên trán đã có chút mồ hôi.
Face chỉ kịp để ý tới gương mặt ấy, mà lại không để ý thứ trên tay Good vừa đưa tới: Một con heo đất????
- P"Face...
- Cái này....
- P"Face... không... không...không nhiều.. lắm.. nhưng... tấm... lòng...
- Anh....
- P"Face... cũng không... ít... lắm... anh.. đừng... chê...
- .................!!!
Thực sự, có treo ngược não, Face cũng không thể nghĩ ra nổi... cái thứ tình tiết chỉ có trong phim này!....
Good.... Anh thực sự... gục ngã rồi...
Phát súng thứ ba này lại bắn tới bòm thêm phát nữa vào tim, thực sự... khiến Face chết không lối thoát!
Trong khi Good loay hoay moi tiền ra khỏi con heo thông qua vết đập khá lớn.
Trái tim của Face vẫn chưa kịp được bơm máu đầy đủ.
Nhìn sang đôi môi phớt đỏ của Good,
Lại nhìn sang những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Good, Face lập tức ghé lại gần:
- Good, anh cảm thấy rất thích em.
- Thích... sao? Em cũng... rất thích... anh.. nha? Anh.. rất.. tốt bụng...!
- Không, Good, ý anh là thích theo kiểu khác kia...
- Kiểu... kiểu.. khác?
Face đưa tay lên vuốt nhẹ lên má Good, khiến Good hơi giật mình, tạm ngưng đếm tiền, ngẩng mặt lên,
- Làm bạn trai anh, được không?
- Hả???
- Làm bạn trai anh, nhé?
- Em... cũng... đâu... phải.. con... gái! Dĩ.. nhiên... là... bạn.. trai.. rồi...
- Vậy... làm người yêu của anh, được chứ?
- Cái đó..,.
- Sao nào?
- Ơ.... thì...thì.... không...được!
- ............?
- Em... em... em... là... trai... thẳng... nga!!!!!!!
Sau khi dùng não phân tích một xíu, Good dùng hết sức bình sinh, gạt tay Face ra khỏi má mình, vội vàng bỏ cả chú heo đất trong tay mà phi ra khỏi xe.Tốc độ đạt lên Level max như khi chạy bóng ngoài sân!
Đáng yêu,
Good.
Anh nhất định bẻ cong em!
Đôi môi khẽ câu lên một nụ cười: Mặt dày là cái gì cũng phải có!
***********************
Trong lớp học.
Cả lớp vô cùng xốn xang khi có một anh chàng đẹp trai lịch lãm tiến tới,
Dáng người khá đậm đà với làn da nâu khỏe mạnh như hút hết tất cả mọi vật xung quanh:
- Ối, xỉu xỉu, sao lớp của mình cứ có duyên đón toàn hốt boi không a?
- Đỡ tao, đỡ tao.
- Kìa, Xim, không dẹo nữa hả? ha ha ha ha
Chàng đẹp trai cũng chẳng ngại ngần gì mà thả ra một nụ cười mê hồn, đã thế lại còn cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ nữa chứ. Khiến đứa nào cũng phải một phen nhẩm lại ngày sinh tháng đẻ của mình xem có trúng sinh nhật không.
Chỉ riêng có Good là giờ đây mặc kệ hết tất cả! Kể cả Bố Tin giờ đây cũng không thể ngăn cản được Good dính chặt lấy Can. Can lập tức nhận ra P"Face. Liền vui vẻ mà hét lên:
- P"Face! ở đây, ở đây nè!
- Ớ?...
Good thật muốn che miệng Can lại, nhưng không kịp rồi...
Mặt Good xanh lét, trong khi Face coi mọi người là không khí hết. chào sơ qua Can một câu, rồi chẳng nói chẳng rằng, mở chiếc hộp trong tay ra, khiến Can lập tức hét lên:
- Một chiếc dây chuyền nha!
Cả bọn trong lớp chỉ hận không thể nhào lên mà xem, bản chất hóng hớt tăng không phanh!
Face lấy sợi dây chuyền ra, đeo lên cổ Good:
- Kỷ niệm ngày đầu tiên yêu nhau!
- Yêu... yêu... ai... ai...?
Good gần như là bị bất động. cố gắng mở mắt tròn xoe, dỏng tai lên xem có nghe nhầm hay không?
Face nở một nụ cười rồi nhân cơ hội mà đặt lên má Good một nụ hôn:
- Chóc!
Tiếng hú hét khắp lớp vang lên trong tiếng giày quay gót đi của Face.
Can thì liên tục liên tục lắc vai Good tới muốn gãy.
Xong rồi xong rồi! Thế này cả trường đều nghĩ mình là gay mất!
Thế rồi, chẳng để Good có thời gian mà suy nghĩ tới chuyện từ chối.
Face lập tức trồng cây si trước cửa nhà Good.
Sáng đón, chiều đưa, không thiếu một hôm nào!
Lại nữa, Good không muốn lên xe. Hắn bảo: nếu không lên xe, hắn sẽ đè Good ra hôn ngay tại giữa cổng nhà!. Trời đất ạ!. Good cũng còn chưa muốn ba mẹ nghĩ mình là gay nha! Lên xe thì lên xe!
Lại nữa, Good không muốn đeo cái vòng chết tiệt đó. Hắn bảo: nếu không đeo, hắn lập tức mua thêm 10 cái nhẫn, cho Good đeo đủ 10 ngón tay!. Trời đất ạ, Good cũng còn chưa muốn cả trường nghĩ mình là kẻ biến thái a!. Đeo thì đeo!.
Lại nữa, Good không muốn tới cửa hàng cây xanh làm việc chung với hắn nữa. Hắn bảo: nếu không tới đây nữa, hắn sẽ đốt trụi bộ hồ sơ gốc của mình. Trời đất ạ, Good cũng còn chưa muốn vì mất toàn bộ giấy tờ mà trở thành kẻ vô gia cư!. Làm thì làm!
Các bạn biết rồi đó, Good không được hoạt bát lắm... thế nên...
Dẫu là có bị hôn trộm một chút vào má... hay...
Bị sờ mất miếng ti đi!
Thì tới khi kịp phản ứng lại, Face đã nhởn nhơ cách xa cả chục mét rồi!
Lại còn nữa,
Hôm trước, tại bể bơi của trường.Không hiểu bằng cách nào mà tên mặt dày đó lại lẻn được hẳn vào khu thay đồ nha!.
Trời đất ạ. Khỏi phải nói Good đã vô tư thay hết đồ ra như thế nào cho đến khi một bàn tay lành lạnh chạm tới hai bờ mông cong của mình mà xoa nắn. Còn nói cái gì mà: dụ thụ?. trời ạ!.
Tên đểu cáng đó còn cưỡng... cưỡng... cưỡng... hôn!..
Good phải vội vàng tóm ngay cái khăn tắm quấn đại lên người mà chạy trối chết!
Chỉ một tý nữa là Good ngất!!
Thiệt thòi mà!
Quá là thiệt thòi!
Good không ngủ nổi mấy hôm nay rồi,
Không khéo, thì cong mất!
Cong rồi lấy gì mà vuốt cho thẳng!
Lại nữa, nghĩ đến đã sợ. Có những hôm thằng Can hay P"No nghỉ học tận ba ngày!.
Nghe nói... nghe nói... đau lắm a!
Không muốn, thực sự là không muốn đâu!
Chuồn thôi!.
Phải chuồn thôi!
Mất cái trinh môi thì còn được đi
Mất cái trinh đầu ti thì cũng... cũng.. cũng con mẹ nó còn được đi!
Cơ mà không thể nào để cái trinh cúc hoa cũng rơi vào tay mặt dày kia được!
Good vận dụng hết mưu mẹo mà mình có để tránh cái xe chết tiệt hàng ngày bâu trước cửa nhà, trốn đến nhà thằng Can.
Nghe nói hôm nay bố mẹ em gái nó đều về quê cả,
Phải tới đó, nói cho nó rõ mọi chuyện rồi còn tìm cách chứ!
Gọi cả P"no, P"type nữa!
Đúng!. nhất định phải gom đủ thành phần mới được!
Phải nói cho tất cả mọi người cùng biết Face chính xác là một kẻ mặt dày nha!.
Chứ như bây giờ, Can rồi còn P"No, cứ là khen hắn khen lấy khen để thôi!
Mưu mẹo gì?
Haiz. Chẳng qua đối với Face nó chỉ là một con muỗi!
**********************
Trước cửa nhà Can.
Thấy tiếng chuông cửa, Can tung bay phi xuống. Cứ nghĩ là Good tới, ai dè, lại là một người khác:
- P"Face?
- Chào em, Can. Anh có thể vào nhà không?
- A. dĩ nhiên là được rồi!
Gì chứ đối với P"Face thì Can quá là yêu thích đi.
Không phải chứ, ngoại trừ Can đen đủi dính vào Tin, còn Kla hay P"Face đều là những người vô cùng tốt nha!.
Giữ trên mình một nụ cười vô cùng ôn hòa, Face đợi Can ngồi xuống, rồi chân thành, hỏi:
Em có người yêu không?
Có!
Em có hạnh phúc không?
Có!
Vậy em có muốn Good được hạnh phúc không?
Có!
Vậy nếu anh sẽ là người đem lại hạnh phúc cho Good,em có đồng ý giúp anh không?
Có!
_______
Rồi, đến tận khi báo hủy hẹn cho P"No và P"Type.
Bản thân thì lắc lư phi xe tới gặp Tin đi.
Can vẫn chưa hiểu mình đã làm sai chuyện gì.
Còn vô cùng hào hứng mà khoe với Tin:
- Này nha!. Hôm nay tôi đã làm một việc tốt!
- Việc tốt?
- Đúng rồi đó, cậu còn nhớ P"Face không? Đã nói rồi!. Anh ấy là người tốt đó. Anh ấy nói, vô tình làm Good giận và hiểu lầm, nên mượn lại căn phòng của tôi đêm nay đó!
- Rồi sao?
- Đồng ý!. dĩ nhiên là đồng ý!
- ...........!!!!!!!!!!
- Còn nữa, P"Face còn tặng Good một sợi dây chuyền nha!
- .............
- Còn nữa, P"Face còn tặng Good...
- Can?
- Hử?
- Còn tôi. Còn tôi, tôi tặng cả bản thân mình cho cậu.
- Có ý gì?
- Nào, lại đây!
- Á????? Không phải lại lên cơn rồi chứ????
************
Nhà của Can.
Good tới nơi mà thấy cổng đã mở sẵn, chẳng cần bấm chuông chờ đợi, mừng húm như bắt được vàng,
Nhanh nhanh chậm chậm mà bước tới phòng Can.Ai nha Can cũng tốt quá đi còn không đóng cửa phòng nữa mà!.
Vừa thò đầu vào. Đã bị một bàn tay mạnh mẽ chụp lấy eo, kéo sát vào lòng...
- Can... mày... bị... gì vậy?
Tiếng cười quen thuộc khiến Good bỗng dưng sởn hết tóc gáy:
- Là... anh... sao?
- Good. Phải cảm ơn bạn em nhiều một chút mới được!
- Anh... anh...
Xoay người Good lại, đối diện với khuôn mặt mình. Face cẩn trọng mà nói ra:
- Good, anh thực sự rất thích em!
- Nhưng... nhưng... mà tôi... tôi... không... không... thích anh!
- Nhưng mà tôi vẫn thích em!
- Vậy... vậy... vậy... có... liên quan... sao?
- Liên quan chứ!. Vì người tôi thích- chính là em!
- A???
Face hôn xuống đôi môi ngọt ngào của Good.
Good thật muốn dùng sức mà thoát khỏi vòng tay rắn chắc này...
Nhưng...
Nhưng...
Một mùi thơm dịu nhẹ trong không khí truyền tới...
Phải rồi... từ lúc bước vào đã thấy có chút mùi thơm kỳ lạ...
Good cảm thấy đầu óc có vẻ không được tỉnh táo lắm..
Ưm,... Không thể thoát khỏi nụ hôn này....
Cơ thể dần như mất sức...
Chỉ một lát sau, Good gần như xụi lơ trong vòng tay kẻ nào đó....
Face mỉm cười, hài lòng, nâng nhẹ Good đặt xuống giường...
Muốn có được người yêu: không những phải mặt dày, mà còn phải có chút tâm cơ!
Face bắt đầu cởi từng nút áo trên người của Good,
Từ cái ngày ở trong bể bơi ấy, thấy được thân thể trần trụi mềm nhẵn như một cục bông của Good... thật sự..... xứng đáng...
Face có mất bao nhiêu tiền để đi mua thứ hương kia..., lại kỳ công uống chút thuốc để khỏi trúng thứ mùi thơm đó.. quả là... cây cỏ là nguồn cội của mọi hoan lạc trên đời!
Face hôn xuống đôi mắt đang lim dim kia...
Hôn lên đôi môi đỏ đang mấp máy... mút lấy... ngọt quá.... Good...
Lại dời một chút xuống yết hầu...
Hai trái thù du trước ngực như mời gọi... cũng không thể nào bỏ qua được, Face thèm khát mà mút cho tới khi sưng đỏ mới nhay thêm một chút mà nhả ra..
Chậm rãi luồn tay xuống dưới cạp quần Good... chạm tới đám lông mềm mượt kia... Chạm lấy cậu em nhỏ đang ngủ say của Good. Good trong cơn nửa tỉnh nửa mê mà rên lên:
- Ưm... hư... khô...ng...
Good... Đêm nay.. anh nhất định bẻ cong em!
======================//======================
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất