Fanfict Love By Chance – Tình Cờ Yêu
Chương 51: Fict 51: KlaTechnoLà SE hay là HE?
Fict 51: KlaTechno – Là SE hay là HE?
Ngữ cảnh fict 51:
Là sự tiếp nối của các fict trước về cặp Kla + Techno
Trước ngữ cảnh này, Techno vẫn không hề biết Kla là một con sói nhỏ, vẫn luôn tin tưởng Kla chỉ là một " đứa trẻ" vô cùng đáng yêu.
Vậy, nếu khi thực sự Techno biết được sự thật, Cậu có thể tha thứ cho Kla hay không? Hay, sẽ lựa chọn bước đi một con đường mới, mà chú sói nhỏ hoàn toàn không thể chạm tay tới nữa?
Mời cả nhà cùng nhảy sexy dance bản " nào mình cùng rơi hố "với mình nha
*************************//***********
Hôm nay, Techno phải đi " coi mắt"
Đối tượng là một cô bé năm nhất khá xinh xắn, dễ thương- Lamb.
Tâm trạng của mọi người khi biết mình sắp đi coi mắt, sẽ thế nào nhỉ?
Hân hoan?
Hồi hộp?
Bạn sẽ chỉnh vuốt lại cái cổ áo tới tám lần chứ?
Hay, sẽ thử đi thử lại chục bộ váy xinh xinh?
Tâm trạng của Techno bây giờ, thế mà lại giống hệt như một người sắp ra pháp trường tới nơi. Thực sự nguy to.
Cậu thậm chí, còn không thèm chải đầu, liên tục đưa tay lên làm lược, bới tung mái tóc ngả vàng.
Nic ngồi trên giường, cười như nắc nẻ:
- Vui quá xá! Ha ha ha. chết anh chưa?
- Nic. cứu anh đi?
- Cứu sao giờ?
- Em đi thay anh! Nha nha?
Nic bĩu môi dài thườn thượt:
- Tự nhiên hôm nay thông minh thế?. Không có cửa đâu!. Kla nó mà biết anh đi coi mắt, cùng lắm thì ba ngày không xuống giường được. Chứ nếu Bum mà biết em đi, chắc em trai của anh đây sẽ ngồi xe lăn luôn!
Techno vẫn chưa chịu thôi, liên tục nhăn nhó:
- Nic, hay mày xuống nói với ba mẹ đi. Nói.. nói anh bị tiêu chảy!
Nic chán ngán:
- Chiêu này anh đã dùng mấy lần rồi?
- Nic...
Techno còn đang muốn nói, tiếng của Ba Techno đã vang lên:
- Techno!. Con tự xuống hay ba lên kéo xuống đây?
- Dạ....
Techno chán nản cùng cực, trước khi miễn cưỡng bước chân xuống lầu, với lại phía Nic:
- Đừng có nói cho Kla biết đấy, nếu không...
Techno ra hiệu đưa hai tay lên cổ làm chữ X.
Nic chép miệng:
- Biết rồi, khổ quá nói mãi.
Thấy Techno ăn mặc chẳng ra sao, combo áo đen quần đen giày hầm hố cộng thêm cái quả mũ lưỡi trai chụp lên đầu nữa. Ba mẹ Techno muốn gắt luôn, nhưng nhìn đồng hồ chẳng còn sớm, đã hơn 9h sáng, đành chép miệng mà đi.
Lại nói.
Thấy Techno học năm ba rồi, mà chẳng có mảnh tình vắt vai, bố mẹ Techno đứng ngồi không yên, hỏi bao nhiêu lần, cậu cứ bảo chưa tính chưa tính. Thế nên nhân dịp được nghỉ công tác này vài ngày, bố mẹ cậu liền tóm cổ bắt cậu đi xem mắt.
Đã là 4,5 ngày, ngày thì đau bụng ngày thì đau chân ngày thì đau mông. Tóm lại là Techno tìm đủ mọi lý do để trốn. Nhưng đến hôm nay, thì không được.
Con gái người ta cũng đã mang cùng tới nhà hàng.
Sống chết gì cũng phải vác được Techno mang theo. Thế cho nên, mới có nghịch cảnh ngày hôm nay.
Techno cố tình ăn mặc bụi bặm, ra vẻ " đại ca ta đây coi trời bằng cái nắp vung". Để hi vọng thoát được ánh mắt của vị cu nhang nhà kia.
Ấy thế mà vừa tới nơi,
Chạm mông xuống cái ghế.
Bốn vị phụ huynh.
Hai kẻ đi xem mắt,
Lại đã có một kẻ mắt đã long lanh mà mỉm cười.
Techno nhìn nhìn, phải làm sao cho cô bé kia ghét thặc ghét mình bây giờ?
Techno hất hất cằm, gác ngược một chân lên chân còn lại, ngửa mình ra ghế. Đập cái menu tới bốp lên trên bàn:
- Phục vụ! khách đến như thế rồi còn chưa có ai? Làm ăn chẳng ra cái gì sất!
Bố mẹ Techno và cả hai vị phụ huynh nhà gái – ba mẹ của Lamb giật nảy người.
Thế mà vị cu nhang kia lại như nhảy vọt lên, đập lại cái bàn phía bên này cũng tới bốp một phát khiến Techno giật cả mình:
- Ây Gu! Cool ngầu nha!. Đúng gu của con!
- ???.....!!!!!
Bố mẹ Lamb như ngay lập tức,kéo đứa con gái này của mình lại.
Techno nhăn nhở cười trừ.
Lamb là một cô bé ngoại hình vô cùng dễ thương, phải cái tính cách... hơi nở hoa. Thế cho nên tính tới bây giờ là năm nhất rồi, cũng chưa có một mẩu tình vắt vai.
Nói qua thì phải nói lại.
Theo suy luận của hai vị phụ huynh, hai đứa ế như thế mà gắn được vào nhau, âu cũng là bớt nợ đời.
Cho nên quyết định thả hai đứa đi riêng với nhau, còn các vị phụ huynh ngồi lại tâm sự.
Techno ù hết hai tai.
Lamb như một chú sóc nhỏ mà chạy qua chạy lại bên cậu, chỉ cái này, trỏ cái kia.Techno vừa nhận được 1 tin nhắn của Kla hỏi ở đâu., sợ vã cả mồ hôi lạnh chẳng nói được gì.
Ấy thế mà Lamb lại cho rằng đó chính là biểu hiện của Cool ngầu kiệm lời băng lãnh. Khiến cô nàng cứ phải gọi là sướng như bắt được vàng.
Hình mẫu lý tưởng trước giờ của cô nàng vẫn là các chàng hoàng tử lạnh lùng rồi một ngày sẽ xuất hiện trước mắt. Xem ra P"No đúng là hình mẫu lý tưởng nha!.
- P"No, em muốn ăn cái này...
- Ơ... Lamb, buông tay, buông tay anh tự đi!
- P"no! anh lạnh lùng quá nha!Ta thích!
Techno bị Lamb kéo vào một quán kem.
Lamb gọi cho Techno hẳn một thố kem lạnh vị bạc hà.
Techno nhăn nhở cười.
Lamb nói, các hoàng tử băng giá ăn kem vị bạc hà mới là chuẩn chất cool ngầu.
Còn Techno chỉ lo Kla phát hiện ra mình vừa nói dối. Lòng như có một đoàn diễu binh đang bước đều bước.
**********
Dĩ nhiên, là Kla biết. Techno nói dối.
Kla không phải là thầy bói, chắc chắn không thể nào là bói ra.
Sau vụ của Phan. Kla vô cùng cảnh giác.
Nhân lúc Techno đã vo tròn ngủ say,
Kla đã gắn một con chip nhỏ vào điện thoại của Techno.
Vị trí của Techno, chỉ cần Kla mở điện thoại là có thể biết được.
Tối hôm qua, khi Kla nói muốn đến nhà chơi, Techno đã tìm đủ lý do để thoái thác.
Kla đã ngửi thấy mùi không đúng.
Nhưng hôm nay, khi nhận được tin của Techno báo rằng mình đang có việc ở sân bóng, thì Kla đã biết, Techno đích thị muốn che dấu điều gì đó.
Gõ nhịp ngón tay lên chiếc bàn học, nơi đã từng " dạy sinh học" cho nhau, Kla nhíu mày:
- P"no, anh đá bóng trong khu mua sắm sao?. Hừ.
Kla đứng dậy, với tay lên lấy chiếc áo khoác,
Chiếc xe lăn bánh,
Kla thẳng tiến, tới nhà Nic.
*********************
Techno thực sự cạn lời với Lamb.
Có một sự thật là, vị bạc hà trên thố kem này quá nồng,
So với vị bạc hà nhẹ nhàng trên đôi môi của Kla,đúng là chẳng có gì đáng để so sánh.
Lamb vừa khuất bóng, Techno liền giở chiếc điện thoại ra.
Lamb từ nhà vệ sinh ra, thấy Techno chăm chú nhìn vào màn hình, liền muốn trêu ghẹo một chút, từ đằng sau, hù tới:
- Hù!.
- Cạch!
Techno vì giật mình mà làm rớt bung chiếc điện thoại xuống đất,
Pin và màn hình trong phút giây chưa kịp hôn tạm biệt nhau thì đã cùng giơ mỏ hôn đất.. Mặt Techno xám xịt, cậu đang chờ tin nhắn của Kla mà,
Techno vội vàng cúi xuống, nhặt chiếc điện thoại lên.
Lamb luống cuống xin lỗi, rồi cũng cúi xuống phụ, bỗng nhiên, như nhặt được cái gì đó. Lamb giơ lên:
- P"no, cái này, là chip định vị nè? Phải không?
- Ừ.
Techno chẳng buồn ngó, đang sốt ruột lắp lại cái điện thoại, xem có lên nguồn lại không. Lamb lập tức chìa ra trước mặt Techno:
- Cái này nha, là chip định vị nè. Sao máy anh lại lắp cái này?
Techno lúc này mới ngẩng lên, nhìn Lamb:
- Sao em biết đây là chip định vị, với lại máy anh không có!
- Còn không sao? Anh quên à, nhà em kinh doanh hàng điện tử mà, mấy cái này em thấy hoài. Vợ chồng không tin tưởng nhau, đối tác làm ăn muốn theo dõi nhau, mua hoài chứ gì?
Techno nhăn mặt:
- Lamb, máy anh không lên nguồn, chắc anh phải về trước!
Techno muốn đứng dậy, Lamb liền túm lại tay:
- P"No, để em xem máy anh một chút.
Techno sắp bị phiền chết, thế nhưng Lamb đã mau chóng túm lấy cái điện thoại:
- Úi, P"No. Xem này, con chip này vừa vặn nhét vô chỗ này khít luôn. Anh xem. Chính là ở điện thoại của anh!
- .....!
Techno hơi cau mày, nhìn tới. Lamb tròn mắt:
- Eo!. P"no, anh làm gì mà để người ta theo dõi thế này?
- Theo dõi sao?
- Đúng vậy! chỉ cần gắn con chip này vào, thì bất cứ khi nào, đối phương đều có thể biết anh ở đâu...
Đều có thể biết anh ở đâu sao....
Techno bất chợt nhớ tới câu nói này của Type...
Type đã từng hỏi Techno rất nhiều lần, vì sao Kla luôn vô tình mà tới những nơi Techno đang có mặt, có phải, là vì bất cứ khi nào Techno ở đâu, Kla đều nắm rõ hay không?
Techno những lúc đó, luôn cố gắng giải thích cho Type hiểu..
Nhưng giờ đây... con chip này..
Điện thoại, Techno luôn mang theo, cũng chẳng có đứa nào mượn bao giờ. Nếu là để gắn con chip này vào, trừ phi khi chính Techno đang ngủ nên mới không biết.
Cái tên đầu tiên mà Techno nghĩ ra được, là Nic.
Techno không tin, Kla không bao giờ làm những trò như vậy.
Không chào qua Lamb lấy một tiếng, Techno lập tức phi khỏi cửa
Nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
**************
Kla đã tới nhà Nic,
Không thèm gõ cửa, liền bước vào.
Một màn đau mắt.
Bum đặt Nic lên đùi, đang từ đằng sau mơn trớn mà hôn lên cần cổ của Nic, xem ra, là sắp sửa hành sự tới nơi.
- Hai người bớt tởm đi được không?
- Bum và Nic thấy Kla bước vào, Nic đang muốn kéo cổ áo lại thoát ra khỏi lòng Bum. Nhưng Bum lại ghìm tay giữ lại. đối Kla cười:
- Sao? Em có hứng thú lấy thêm ít kinh nghiệm không?
- Kla, sao không gõ cửa?
- Buông nhau ra trước đi!
Kla bày ra vẻ mặt chán ghét. Khiến Bum cũng chẳng còn tí hứng nào. Liền để Nic rời khỏi lòng.
Bum kéo lại chiếc thắt lưng đã cởi lỏng. Hỏi Kla:
- Sao vậy?
Kla không thèm trả lời. Quay sang Nic:
- Câu này tôi cũng đang tính hỏi nam sủng của anh đây.
Nic cau mặt:
- Hôm nay mày ăn phải cái gì đó? Nam sủng gì?
- Đừng nhảm nữa. P"no đâu?
- P"No? Sao mày không hỏi cái con chip ngàn đô của mày ấy hỏi tao làm gì?
Bum nghe thấy thú vị, liền chêm vào:
- Ai nha, gắn cả chip định vị vào máy anh rể cơ à?
- Nic: Anh còn không rõ sao? thằng em trai kia của anh có biết bao nhiêu thủ đoạn? Chỉ có tội cho P"No của em thôi. Ngu ngơ hết phần thiên hạ. Bị nó gắn chip vào theo dõi còn không biết.
- Kla: đừng xàm nữa. P"No đi đâu?
- Nic: Đi xem mắt!
- Mày nói cái gì cơ?
- Tao nói P"No đi xem mắt!.Mà mày cũng đừng kích động quá, anh ấy cũng là bị ép đi mà thôi. Đã thoái thác cả chục lần rồi nhưng bố mẹ tao bắt đi!
Kla thở một hơi dài. Nic đứng dậy, tiến tới:
- Có cái gì mà khó? Mày đã xử biết bao nhiêu người muốn giành P"No của mày rồi. Ngay cả P"Good hiền như đất thế mày cũng đã dịch bậy bạ cho mông ảnh nở hoa rồi. Một cái chị Lamb thì có là cái gì?
- Còn nữa, có việc gì mà mày chưa từng làm qua? Giả ốm, giả ngây thơ. Chỉ có P"no của tao, e rằng suốt đời này vẫn ngây ngốc tin mày thôi!đúng là đồ sói già!
Techno đẩy cửa, bước vào:
- Cám ơn em. Nic. nhưng anh sẽ không ngây thơ mãi đâu.
- P"No?
Cả ba người trong phòng, cùng hoảng hốt,nhìn ra phía ngoài..
Kla muốn tiến tới, nhưng Techno đã đứng sững trước mặt.
- Bốp!
Một cú đấm giáng thẳng giữa mặt Kla,
Techno rút điện thoại ra. Quăng thẳng xuống giữa nhà:
- Chip định vị? Giả vờ ốm? Xử lý Good? Những chuyện đó là sao? Là sao? Kla! Là sao! Kla, Anh đã tin em.Là anh đã mù!
- Không!
Kla ôm chầm lấy Techno:
- P"No, P"No, nghe em nói. Nghe em nói!
- Buông ra. Cút đi, từ nay, vĩnh viễn đừng có tới đây!
- Em xin anh bình tĩnh lại, nghe em nói!
Techno không giãy dụa nữa, cả cơ thể như nhũn ra, tựa lên Kla. Khóc.
- Kla, anh đã tin em... tại sao...
- P"No.. Em không cố ý, tất cả, tất cả chỉ vì, em quá yêu anh...
- Không, Kla.
Nic nháy mắt, ra hiệu Bum chuồn mau.
Nhưng Bum lại tỉnh bơ trơ mặt mà xông tới. Tách hai người họ ra,đẩy Techno sang một bên rồi xông vào đấm giúp, vừa đấm vừa chửi:
- Bụp, bốp! Thằng này láo quá! Lại dám làm thế với anh rể tao.!
- Đáng đời! Tao sẽ đánh cho mày phế luôn!
- Hự...
Kla ngã dúi dụi trên mặt đất, bị đánh bất ngờ, đau đớn đến co tay lên ôm bụng.
Sau khi thụi Kla tới nhăn nhó, Bum lại ra vẻ trượng nghĩa mà nhìn Techno:
- Em sẽ giúp anh trả thù, hôm nay, em đánh chết nó trả nhục cho anh!
- ......!!!!!!
Techno đang khóc, cũng hoảng hốt mà tịt khóc luôn. Nic cũng tròn xoe mắt. Lướt qua khuôn mặt của Techno. Bum giơ chân, không nương tình đạp xuống bụng Kla một phát thật mạnh:
- Thụp!
- Hự.. ư..
Trên miệng Kla lập tức nhểu máu. Co người thành một cụm dưới sàn.
Techno chết lặng,
Khi Bum ngồi đè lên Kla, giơ tay tới định cho thêm phát tát bồi nữa.
Techno liền xông tới, giữ chặt tay Bum lại:
- Bum! Cậu điên rồi sao? Sao lại đánh Kla ra nông nỗi này?
- Ủa? em có làm gì sai sao? Nó láo như vậy. dám lừa anh, em chỉ..
- Không liên quan tới cậu!
Techno ôm Kla đặt lên lòng mình:
- Kla, em không sao chứ?
- P"no.. Khụ..
Một chút máu từ cuống họng trào ra, Kla ho liền mấy hơi. Techno đưa tay lên, run run lau.... xót tới tận tim, nhìn Bum:
- Cậu ấy dù có xấu cũng là người yêu của tôi. Không khiến cậu phải đánh!
- Kla.. Kla.. em có sao không?
Kla thực sự đau, đau đến không thở nổi, vẫn là nhăn mặt không ra hơi. Thằng cha Bum chết tiệt ra tay quá mạnh. Kla không cần phải diễn mà chính là đang đau tới lệch hết ruột gan..
Techno dìu Kla lên trên giường.Kla dường như không thể bước lên nổi.
Techno liền gào lên:
- Còn không mau lại đỡ!
- À.... vâng vâng... thưa anh rể..
Sau khi Nic bị phân phó đi mua thuốc trị thương. Thì Bum lại bày ra vẻ mặt tiếc nuối:
- Anh rể à. Em nói thật, Kla như vậy là không được. Em giận thay anh. Hay là để em đấm cho nó vài phát nữa..
- Câm mồm đi!
Techno hiếm khi nào chửi bậy. Mà giờ đây, nhìn Kla mê man trên giường, đôi mày rậm nhíu chặt, đôi bàn tay xinh đẹp túm lấy một phần ga giường, chịu đau. Rên rỉ.
Techno vội vàng đón lấy bàn tay ấy, ủ trong tay mình.
- Kla, chịu khó một chút, Một lát thôi, một lát thôi.
Bum chép chép miệng:
- Thế này sao mà được?Anh làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho nó được?
Techno tức điên người, buông tay Kla, đứng bật dậy:
- Bum! Dù Kla có xấu đến như thế nào tôi cũng chưa có nói rằng sẽ chia tay cậu ấy. Cậu đừng có đứng ở đây nói những lời chia rẽ chúng tôi. Tôi sẽ không bao giờ buông bỏ đâu!
- Nhưng em thấy, Kla lừa dối anh..
- Nếu như vậy, là tự trách bản thân tôi quá ngốc, ở trong vòng tròn mà chính cậu ấy vẽ ra lại vẫn vui vẻ. Đã như thế, thì cứ như thế đi!
- Cậu ta chính là một con sói!
- Cậu ấy yêu tôi!
- Cậu ta lừa dối anh!
- Cậu ấy muốn bảo vệ tôi!
Bum lắc lắc đầu, thở dài thầm nhủ. Chiêu này quả là muôn đời hữu ích, Nhìn Kla nhăn nhó trên giường. Bum 5 phần đắc chí, 5 phần còn lại, vẫn là đắc chí. Một công đôi việc, một nửa thì giải quyết triệt để được cái ông anh rể cứng miệng mềm lòng kia.Một nửa thì sướng cái tay. Kla lúc nào cũng vênh vênh váo váo trước mặt cậu. Nay được đấm đá túi bụi. Quả là thoải mái mười phần!
Nic bước vào,
Techno vừa muốn lao ra đón lấy bịch thuốc.
Nhưng hai vị phụ huynh lại đính kèm sau lưng Nic. Khiến Techno ngay lập tức chùn bước.
Ba của Techno hoang mang nhìn căn phòng bốn đứa hỗn độn cả. Thậm chí bạn của Nic – Kla lại đang nằm nhăn nhó trên giường:
- Này là sao?
Sau đó, chỉ tay về phía Techno:
- Ta nói con đó Techno! Con bỏ Lamb ở lại đó một mình, bỏ buổi xem mắt chạy biệt tăm về nhà để đánh nhau với Kla? Con bao nhiêu tuổi rồi? Còn ra cái thể thống gì nữa?
- Ưm...
Kla thấy tiếng ồn, liền muốn ngồi dậy. Vết đau từ bụng lập tức truyền lên, khiến cậu không khỏi bật ra tiếng rên.
Techno nhìn thấy, vội vàng mặc kệ hết. Tiến tới bên Nic, cầm lấy túi thuốc,
Mở nắp lọ tiêu sưng tan bầm, tựa người Kla lên ngực mình, kéo áo lên bôi cho Kla ngay trước mắt phụ huynh.:
- Anh sẽ xoa nhẹ một chút, đau thì nói anh nhé?
- P"No..
Ba của Techno hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, nhìn sang vợ, nhìn sang Nic, nhìn qua cả Bum. Lắp bắp chỉ tay:
- Này này này....
Nic chép miệng,:
- Đấy, đi xem mắt đấy. Về rồi lựa luôn được thằng bạn con!
Ba của Nic:
- Là sao?
Techno hơi cúi gằm mặt, nhưng chỉ một vài giây sau. Liền đối với ba mẹ mình. Hít một hơi rồi chắc chắn:
- Ba, mẹ, giới thiệu với ba mẹ. Đây là Kla. Bạn trai con.
- .....!!!!!!
- ....!!!!!!
Một bầu không khí u ám ở đâu bỗng như kéo tới. Nic và Bum cảm nhận được mắt của hai vị phụ huynh sắp rớt khỏi tròng.
Liền nháy nhau mà cùng dìu 2 vị ra ngoài.
Trong phòng ồn ào, bỗng chốc chỉ còn lại hai người.
Techno xoa thuốc xong, muốn vào lấy chiếc khăn mặt lau vết máu khô trên miệng Kla.
Kla dùng sức, kéo lại.
- Sao vậy? Em còn đau?
- P"no, chuyện của ba mẹ anh...
Techno khẽ mỉm cười:
- Không phải em là sói sao? Còn sợ?
- .....!!!!
************
Không dễ một chút nào,
Dù là ở Thái Lan đi chăng nữa, thì việc để cho phụ huynh chấp nhận việc con mình là Gay cũng thực sự là một điều khó khăn.
Kla và Techno dường như đã phải quỳ tới xém rách gối quần,
Tuy nhiên,
Techno cũng phải công nhận,
Có người yêu khôn khéo, và chân thành như Kla. Không có gì mà không tốt cả.
Cả hai đều hi vọng, rồi sẽ có một ngày, gia đình Techno sẽ chấp nhận cậu.
- Kla này!.
- Sao vậy P"No?
- Anh vẫn chưa rõ lắm, chuyện của Good. Là sao vậy?
- Cái này... hay là để sau đi!
=======================//============
- Bum. Nếu như cha mẹ anh biết anh là Gay thì sao?
- Thì sao?
- Thì sao đó! Anh tính làm gì?
- Cần quái gì phải làm gì?
- Hả?
- Có cái gì to tát đâu!. Là gay thì gay có cái gì mà phải quan trọng?
- Anh không ngại chút nào sao?
- Việc gì phải ngại?
- Thì, ví dụ như mọi người dè bỉu chẳng hạn?
- Đứa nào dè bỉu? Tôi lập tức đem nó xuống thông 500 hiệp!
**************************//****************
Trong Fanfict của mình. Techno đã yêu Kla.
Khác so với bản gốc là tất cả các tình huống này Techno đều chưa có tình cảm gì với Kla cả.
Cho nên, các chi tiết bên trên truyện vui lòng không thắc mắc. ố dề.
Đấy nhé, là He hay Se, em để open E. để mọi người ta hồ mà tưởng tượng nha. ố dề
***********************
Ngữ cảnh fict 51:
Là sự tiếp nối của các fict trước về cặp Kla + Techno
Trước ngữ cảnh này, Techno vẫn không hề biết Kla là một con sói nhỏ, vẫn luôn tin tưởng Kla chỉ là một " đứa trẻ" vô cùng đáng yêu.
Vậy, nếu khi thực sự Techno biết được sự thật, Cậu có thể tha thứ cho Kla hay không? Hay, sẽ lựa chọn bước đi một con đường mới, mà chú sói nhỏ hoàn toàn không thể chạm tay tới nữa?
Mời cả nhà cùng nhảy sexy dance bản " nào mình cùng rơi hố "với mình nha
*************************//***********
Hôm nay, Techno phải đi " coi mắt"
Đối tượng là một cô bé năm nhất khá xinh xắn, dễ thương- Lamb.
Tâm trạng của mọi người khi biết mình sắp đi coi mắt, sẽ thế nào nhỉ?
Hân hoan?
Hồi hộp?
Bạn sẽ chỉnh vuốt lại cái cổ áo tới tám lần chứ?
Hay, sẽ thử đi thử lại chục bộ váy xinh xinh?
Tâm trạng của Techno bây giờ, thế mà lại giống hệt như một người sắp ra pháp trường tới nơi. Thực sự nguy to.
Cậu thậm chí, còn không thèm chải đầu, liên tục đưa tay lên làm lược, bới tung mái tóc ngả vàng.
Nic ngồi trên giường, cười như nắc nẻ:
- Vui quá xá! Ha ha ha. chết anh chưa?
- Nic. cứu anh đi?
- Cứu sao giờ?
- Em đi thay anh! Nha nha?
Nic bĩu môi dài thườn thượt:
- Tự nhiên hôm nay thông minh thế?. Không có cửa đâu!. Kla nó mà biết anh đi coi mắt, cùng lắm thì ba ngày không xuống giường được. Chứ nếu Bum mà biết em đi, chắc em trai của anh đây sẽ ngồi xe lăn luôn!
Techno vẫn chưa chịu thôi, liên tục nhăn nhó:
- Nic, hay mày xuống nói với ba mẹ đi. Nói.. nói anh bị tiêu chảy!
Nic chán ngán:
- Chiêu này anh đã dùng mấy lần rồi?
- Nic...
Techno còn đang muốn nói, tiếng của Ba Techno đã vang lên:
- Techno!. Con tự xuống hay ba lên kéo xuống đây?
- Dạ....
Techno chán nản cùng cực, trước khi miễn cưỡng bước chân xuống lầu, với lại phía Nic:
- Đừng có nói cho Kla biết đấy, nếu không...
Techno ra hiệu đưa hai tay lên cổ làm chữ X.
Nic chép miệng:
- Biết rồi, khổ quá nói mãi.
Thấy Techno ăn mặc chẳng ra sao, combo áo đen quần đen giày hầm hố cộng thêm cái quả mũ lưỡi trai chụp lên đầu nữa. Ba mẹ Techno muốn gắt luôn, nhưng nhìn đồng hồ chẳng còn sớm, đã hơn 9h sáng, đành chép miệng mà đi.
Lại nói.
Thấy Techno học năm ba rồi, mà chẳng có mảnh tình vắt vai, bố mẹ Techno đứng ngồi không yên, hỏi bao nhiêu lần, cậu cứ bảo chưa tính chưa tính. Thế nên nhân dịp được nghỉ công tác này vài ngày, bố mẹ cậu liền tóm cổ bắt cậu đi xem mắt.
Đã là 4,5 ngày, ngày thì đau bụng ngày thì đau chân ngày thì đau mông. Tóm lại là Techno tìm đủ mọi lý do để trốn. Nhưng đến hôm nay, thì không được.
Con gái người ta cũng đã mang cùng tới nhà hàng.
Sống chết gì cũng phải vác được Techno mang theo. Thế cho nên, mới có nghịch cảnh ngày hôm nay.
Techno cố tình ăn mặc bụi bặm, ra vẻ " đại ca ta đây coi trời bằng cái nắp vung". Để hi vọng thoát được ánh mắt của vị cu nhang nhà kia.
Ấy thế mà vừa tới nơi,
Chạm mông xuống cái ghế.
Bốn vị phụ huynh.
Hai kẻ đi xem mắt,
Lại đã có một kẻ mắt đã long lanh mà mỉm cười.
Techno nhìn nhìn, phải làm sao cho cô bé kia ghét thặc ghét mình bây giờ?
Techno hất hất cằm, gác ngược một chân lên chân còn lại, ngửa mình ra ghế. Đập cái menu tới bốp lên trên bàn:
- Phục vụ! khách đến như thế rồi còn chưa có ai? Làm ăn chẳng ra cái gì sất!
Bố mẹ Techno và cả hai vị phụ huynh nhà gái – ba mẹ của Lamb giật nảy người.
Thế mà vị cu nhang kia lại như nhảy vọt lên, đập lại cái bàn phía bên này cũng tới bốp một phát khiến Techno giật cả mình:
- Ây Gu! Cool ngầu nha!. Đúng gu của con!
- ???.....!!!!!
Bố mẹ Lamb như ngay lập tức,kéo đứa con gái này của mình lại.
Techno nhăn nhở cười trừ.
Lamb là một cô bé ngoại hình vô cùng dễ thương, phải cái tính cách... hơi nở hoa. Thế cho nên tính tới bây giờ là năm nhất rồi, cũng chưa có một mẩu tình vắt vai.
Nói qua thì phải nói lại.
Theo suy luận của hai vị phụ huynh, hai đứa ế như thế mà gắn được vào nhau, âu cũng là bớt nợ đời.
Cho nên quyết định thả hai đứa đi riêng với nhau, còn các vị phụ huynh ngồi lại tâm sự.
Techno ù hết hai tai.
Lamb như một chú sóc nhỏ mà chạy qua chạy lại bên cậu, chỉ cái này, trỏ cái kia.Techno vừa nhận được 1 tin nhắn của Kla hỏi ở đâu., sợ vã cả mồ hôi lạnh chẳng nói được gì.
Ấy thế mà Lamb lại cho rằng đó chính là biểu hiện của Cool ngầu kiệm lời băng lãnh. Khiến cô nàng cứ phải gọi là sướng như bắt được vàng.
Hình mẫu lý tưởng trước giờ của cô nàng vẫn là các chàng hoàng tử lạnh lùng rồi một ngày sẽ xuất hiện trước mắt. Xem ra P"No đúng là hình mẫu lý tưởng nha!.
- P"No, em muốn ăn cái này...
- Ơ... Lamb, buông tay, buông tay anh tự đi!
- P"no! anh lạnh lùng quá nha!Ta thích!
Techno bị Lamb kéo vào một quán kem.
Lamb gọi cho Techno hẳn một thố kem lạnh vị bạc hà.
Techno nhăn nhở cười.
Lamb nói, các hoàng tử băng giá ăn kem vị bạc hà mới là chuẩn chất cool ngầu.
Còn Techno chỉ lo Kla phát hiện ra mình vừa nói dối. Lòng như có một đoàn diễu binh đang bước đều bước.
**********
Dĩ nhiên, là Kla biết. Techno nói dối.
Kla không phải là thầy bói, chắc chắn không thể nào là bói ra.
Sau vụ của Phan. Kla vô cùng cảnh giác.
Nhân lúc Techno đã vo tròn ngủ say,
Kla đã gắn một con chip nhỏ vào điện thoại của Techno.
Vị trí của Techno, chỉ cần Kla mở điện thoại là có thể biết được.
Tối hôm qua, khi Kla nói muốn đến nhà chơi, Techno đã tìm đủ lý do để thoái thác.
Kla đã ngửi thấy mùi không đúng.
Nhưng hôm nay, khi nhận được tin của Techno báo rằng mình đang có việc ở sân bóng, thì Kla đã biết, Techno đích thị muốn che dấu điều gì đó.
Gõ nhịp ngón tay lên chiếc bàn học, nơi đã từng " dạy sinh học" cho nhau, Kla nhíu mày:
- P"no, anh đá bóng trong khu mua sắm sao?. Hừ.
Kla đứng dậy, với tay lên lấy chiếc áo khoác,
Chiếc xe lăn bánh,
Kla thẳng tiến, tới nhà Nic.
*********************
Techno thực sự cạn lời với Lamb.
Có một sự thật là, vị bạc hà trên thố kem này quá nồng,
So với vị bạc hà nhẹ nhàng trên đôi môi của Kla,đúng là chẳng có gì đáng để so sánh.
Lamb vừa khuất bóng, Techno liền giở chiếc điện thoại ra.
Lamb từ nhà vệ sinh ra, thấy Techno chăm chú nhìn vào màn hình, liền muốn trêu ghẹo một chút, từ đằng sau, hù tới:
- Hù!.
- Cạch!
Techno vì giật mình mà làm rớt bung chiếc điện thoại xuống đất,
Pin và màn hình trong phút giây chưa kịp hôn tạm biệt nhau thì đã cùng giơ mỏ hôn đất.. Mặt Techno xám xịt, cậu đang chờ tin nhắn của Kla mà,
Techno vội vàng cúi xuống, nhặt chiếc điện thoại lên.
Lamb luống cuống xin lỗi, rồi cũng cúi xuống phụ, bỗng nhiên, như nhặt được cái gì đó. Lamb giơ lên:
- P"no, cái này, là chip định vị nè? Phải không?
- Ừ.
Techno chẳng buồn ngó, đang sốt ruột lắp lại cái điện thoại, xem có lên nguồn lại không. Lamb lập tức chìa ra trước mặt Techno:
- Cái này nha, là chip định vị nè. Sao máy anh lại lắp cái này?
Techno lúc này mới ngẩng lên, nhìn Lamb:
- Sao em biết đây là chip định vị, với lại máy anh không có!
- Còn không sao? Anh quên à, nhà em kinh doanh hàng điện tử mà, mấy cái này em thấy hoài. Vợ chồng không tin tưởng nhau, đối tác làm ăn muốn theo dõi nhau, mua hoài chứ gì?
Techno nhăn mặt:
- Lamb, máy anh không lên nguồn, chắc anh phải về trước!
Techno muốn đứng dậy, Lamb liền túm lại tay:
- P"No, để em xem máy anh một chút.
Techno sắp bị phiền chết, thế nhưng Lamb đã mau chóng túm lấy cái điện thoại:
- Úi, P"No. Xem này, con chip này vừa vặn nhét vô chỗ này khít luôn. Anh xem. Chính là ở điện thoại của anh!
- .....!
Techno hơi cau mày, nhìn tới. Lamb tròn mắt:
- Eo!. P"no, anh làm gì mà để người ta theo dõi thế này?
- Theo dõi sao?
- Đúng vậy! chỉ cần gắn con chip này vào, thì bất cứ khi nào, đối phương đều có thể biết anh ở đâu...
Đều có thể biết anh ở đâu sao....
Techno bất chợt nhớ tới câu nói này của Type...
Type đã từng hỏi Techno rất nhiều lần, vì sao Kla luôn vô tình mà tới những nơi Techno đang có mặt, có phải, là vì bất cứ khi nào Techno ở đâu, Kla đều nắm rõ hay không?
Techno những lúc đó, luôn cố gắng giải thích cho Type hiểu..
Nhưng giờ đây... con chip này..
Điện thoại, Techno luôn mang theo, cũng chẳng có đứa nào mượn bao giờ. Nếu là để gắn con chip này vào, trừ phi khi chính Techno đang ngủ nên mới không biết.
Cái tên đầu tiên mà Techno nghĩ ra được, là Nic.
Techno không tin, Kla không bao giờ làm những trò như vậy.
Không chào qua Lamb lấy một tiếng, Techno lập tức phi khỏi cửa
Nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
**************
Kla đã tới nhà Nic,
Không thèm gõ cửa, liền bước vào.
Một màn đau mắt.
Bum đặt Nic lên đùi, đang từ đằng sau mơn trớn mà hôn lên cần cổ của Nic, xem ra, là sắp sửa hành sự tới nơi.
- Hai người bớt tởm đi được không?
- Bum và Nic thấy Kla bước vào, Nic đang muốn kéo cổ áo lại thoát ra khỏi lòng Bum. Nhưng Bum lại ghìm tay giữ lại. đối Kla cười:
- Sao? Em có hứng thú lấy thêm ít kinh nghiệm không?
- Kla, sao không gõ cửa?
- Buông nhau ra trước đi!
Kla bày ra vẻ mặt chán ghét. Khiến Bum cũng chẳng còn tí hứng nào. Liền để Nic rời khỏi lòng.
Bum kéo lại chiếc thắt lưng đã cởi lỏng. Hỏi Kla:
- Sao vậy?
Kla không thèm trả lời. Quay sang Nic:
- Câu này tôi cũng đang tính hỏi nam sủng của anh đây.
Nic cau mặt:
- Hôm nay mày ăn phải cái gì đó? Nam sủng gì?
- Đừng nhảm nữa. P"no đâu?
- P"No? Sao mày không hỏi cái con chip ngàn đô của mày ấy hỏi tao làm gì?
Bum nghe thấy thú vị, liền chêm vào:
- Ai nha, gắn cả chip định vị vào máy anh rể cơ à?
- Nic: Anh còn không rõ sao? thằng em trai kia của anh có biết bao nhiêu thủ đoạn? Chỉ có tội cho P"No của em thôi. Ngu ngơ hết phần thiên hạ. Bị nó gắn chip vào theo dõi còn không biết.
- Kla: đừng xàm nữa. P"No đi đâu?
- Nic: Đi xem mắt!
- Mày nói cái gì cơ?
- Tao nói P"No đi xem mắt!.Mà mày cũng đừng kích động quá, anh ấy cũng là bị ép đi mà thôi. Đã thoái thác cả chục lần rồi nhưng bố mẹ tao bắt đi!
Kla thở một hơi dài. Nic đứng dậy, tiến tới:
- Có cái gì mà khó? Mày đã xử biết bao nhiêu người muốn giành P"No của mày rồi. Ngay cả P"Good hiền như đất thế mày cũng đã dịch bậy bạ cho mông ảnh nở hoa rồi. Một cái chị Lamb thì có là cái gì?
- Còn nữa, có việc gì mà mày chưa từng làm qua? Giả ốm, giả ngây thơ. Chỉ có P"no của tao, e rằng suốt đời này vẫn ngây ngốc tin mày thôi!đúng là đồ sói già!
Techno đẩy cửa, bước vào:
- Cám ơn em. Nic. nhưng anh sẽ không ngây thơ mãi đâu.
- P"No?
Cả ba người trong phòng, cùng hoảng hốt,nhìn ra phía ngoài..
Kla muốn tiến tới, nhưng Techno đã đứng sững trước mặt.
- Bốp!
Một cú đấm giáng thẳng giữa mặt Kla,
Techno rút điện thoại ra. Quăng thẳng xuống giữa nhà:
- Chip định vị? Giả vờ ốm? Xử lý Good? Những chuyện đó là sao? Là sao? Kla! Là sao! Kla, Anh đã tin em.Là anh đã mù!
- Không!
Kla ôm chầm lấy Techno:
- P"No, P"No, nghe em nói. Nghe em nói!
- Buông ra. Cút đi, từ nay, vĩnh viễn đừng có tới đây!
- Em xin anh bình tĩnh lại, nghe em nói!
Techno không giãy dụa nữa, cả cơ thể như nhũn ra, tựa lên Kla. Khóc.
- Kla, anh đã tin em... tại sao...
- P"No.. Em không cố ý, tất cả, tất cả chỉ vì, em quá yêu anh...
- Không, Kla.
Nic nháy mắt, ra hiệu Bum chuồn mau.
Nhưng Bum lại tỉnh bơ trơ mặt mà xông tới. Tách hai người họ ra,đẩy Techno sang một bên rồi xông vào đấm giúp, vừa đấm vừa chửi:
- Bụp, bốp! Thằng này láo quá! Lại dám làm thế với anh rể tao.!
- Đáng đời! Tao sẽ đánh cho mày phế luôn!
- Hự...
Kla ngã dúi dụi trên mặt đất, bị đánh bất ngờ, đau đớn đến co tay lên ôm bụng.
Sau khi thụi Kla tới nhăn nhó, Bum lại ra vẻ trượng nghĩa mà nhìn Techno:
- Em sẽ giúp anh trả thù, hôm nay, em đánh chết nó trả nhục cho anh!
- ......!!!!!!
Techno đang khóc, cũng hoảng hốt mà tịt khóc luôn. Nic cũng tròn xoe mắt. Lướt qua khuôn mặt của Techno. Bum giơ chân, không nương tình đạp xuống bụng Kla một phát thật mạnh:
- Thụp!
- Hự.. ư..
Trên miệng Kla lập tức nhểu máu. Co người thành một cụm dưới sàn.
Techno chết lặng,
Khi Bum ngồi đè lên Kla, giơ tay tới định cho thêm phát tát bồi nữa.
Techno liền xông tới, giữ chặt tay Bum lại:
- Bum! Cậu điên rồi sao? Sao lại đánh Kla ra nông nỗi này?
- Ủa? em có làm gì sai sao? Nó láo như vậy. dám lừa anh, em chỉ..
- Không liên quan tới cậu!
Techno ôm Kla đặt lên lòng mình:
- Kla, em không sao chứ?
- P"no.. Khụ..
Một chút máu từ cuống họng trào ra, Kla ho liền mấy hơi. Techno đưa tay lên, run run lau.... xót tới tận tim, nhìn Bum:
- Cậu ấy dù có xấu cũng là người yêu của tôi. Không khiến cậu phải đánh!
- Kla.. Kla.. em có sao không?
Kla thực sự đau, đau đến không thở nổi, vẫn là nhăn mặt không ra hơi. Thằng cha Bum chết tiệt ra tay quá mạnh. Kla không cần phải diễn mà chính là đang đau tới lệch hết ruột gan..
Techno dìu Kla lên trên giường.Kla dường như không thể bước lên nổi.
Techno liền gào lên:
- Còn không mau lại đỡ!
- À.... vâng vâng... thưa anh rể..
Sau khi Nic bị phân phó đi mua thuốc trị thương. Thì Bum lại bày ra vẻ mặt tiếc nuối:
- Anh rể à. Em nói thật, Kla như vậy là không được. Em giận thay anh. Hay là để em đấm cho nó vài phát nữa..
- Câm mồm đi!
Techno hiếm khi nào chửi bậy. Mà giờ đây, nhìn Kla mê man trên giường, đôi mày rậm nhíu chặt, đôi bàn tay xinh đẹp túm lấy một phần ga giường, chịu đau. Rên rỉ.
Techno vội vàng đón lấy bàn tay ấy, ủ trong tay mình.
- Kla, chịu khó một chút, Một lát thôi, một lát thôi.
Bum chép chép miệng:
- Thế này sao mà được?Anh làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho nó được?
Techno tức điên người, buông tay Kla, đứng bật dậy:
- Bum! Dù Kla có xấu đến như thế nào tôi cũng chưa có nói rằng sẽ chia tay cậu ấy. Cậu đừng có đứng ở đây nói những lời chia rẽ chúng tôi. Tôi sẽ không bao giờ buông bỏ đâu!
- Nhưng em thấy, Kla lừa dối anh..
- Nếu như vậy, là tự trách bản thân tôi quá ngốc, ở trong vòng tròn mà chính cậu ấy vẽ ra lại vẫn vui vẻ. Đã như thế, thì cứ như thế đi!
- Cậu ta chính là một con sói!
- Cậu ấy yêu tôi!
- Cậu ta lừa dối anh!
- Cậu ấy muốn bảo vệ tôi!
Bum lắc lắc đầu, thở dài thầm nhủ. Chiêu này quả là muôn đời hữu ích, Nhìn Kla nhăn nhó trên giường. Bum 5 phần đắc chí, 5 phần còn lại, vẫn là đắc chí. Một công đôi việc, một nửa thì giải quyết triệt để được cái ông anh rể cứng miệng mềm lòng kia.Một nửa thì sướng cái tay. Kla lúc nào cũng vênh vênh váo váo trước mặt cậu. Nay được đấm đá túi bụi. Quả là thoải mái mười phần!
Nic bước vào,
Techno vừa muốn lao ra đón lấy bịch thuốc.
Nhưng hai vị phụ huynh lại đính kèm sau lưng Nic. Khiến Techno ngay lập tức chùn bước.
Ba của Techno hoang mang nhìn căn phòng bốn đứa hỗn độn cả. Thậm chí bạn của Nic – Kla lại đang nằm nhăn nhó trên giường:
- Này là sao?
Sau đó, chỉ tay về phía Techno:
- Ta nói con đó Techno! Con bỏ Lamb ở lại đó một mình, bỏ buổi xem mắt chạy biệt tăm về nhà để đánh nhau với Kla? Con bao nhiêu tuổi rồi? Còn ra cái thể thống gì nữa?
- Ưm...
Kla thấy tiếng ồn, liền muốn ngồi dậy. Vết đau từ bụng lập tức truyền lên, khiến cậu không khỏi bật ra tiếng rên.
Techno nhìn thấy, vội vàng mặc kệ hết. Tiến tới bên Nic, cầm lấy túi thuốc,
Mở nắp lọ tiêu sưng tan bầm, tựa người Kla lên ngực mình, kéo áo lên bôi cho Kla ngay trước mắt phụ huynh.:
- Anh sẽ xoa nhẹ một chút, đau thì nói anh nhé?
- P"No..
Ba của Techno hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, nhìn sang vợ, nhìn sang Nic, nhìn qua cả Bum. Lắp bắp chỉ tay:
- Này này này....
Nic chép miệng,:
- Đấy, đi xem mắt đấy. Về rồi lựa luôn được thằng bạn con!
Ba của Nic:
- Là sao?
Techno hơi cúi gằm mặt, nhưng chỉ một vài giây sau. Liền đối với ba mẹ mình. Hít một hơi rồi chắc chắn:
- Ba, mẹ, giới thiệu với ba mẹ. Đây là Kla. Bạn trai con.
- .....!!!!!!
- ....!!!!!!
Một bầu không khí u ám ở đâu bỗng như kéo tới. Nic và Bum cảm nhận được mắt của hai vị phụ huynh sắp rớt khỏi tròng.
Liền nháy nhau mà cùng dìu 2 vị ra ngoài.
Trong phòng ồn ào, bỗng chốc chỉ còn lại hai người.
Techno xoa thuốc xong, muốn vào lấy chiếc khăn mặt lau vết máu khô trên miệng Kla.
Kla dùng sức, kéo lại.
- Sao vậy? Em còn đau?
- P"no, chuyện của ba mẹ anh...
Techno khẽ mỉm cười:
- Không phải em là sói sao? Còn sợ?
- .....!!!!
************
Không dễ một chút nào,
Dù là ở Thái Lan đi chăng nữa, thì việc để cho phụ huynh chấp nhận việc con mình là Gay cũng thực sự là một điều khó khăn.
Kla và Techno dường như đã phải quỳ tới xém rách gối quần,
Tuy nhiên,
Techno cũng phải công nhận,
Có người yêu khôn khéo, và chân thành như Kla. Không có gì mà không tốt cả.
Cả hai đều hi vọng, rồi sẽ có một ngày, gia đình Techno sẽ chấp nhận cậu.
- Kla này!.
- Sao vậy P"No?
- Anh vẫn chưa rõ lắm, chuyện của Good. Là sao vậy?
- Cái này... hay là để sau đi!
=======================//============
- Bum. Nếu như cha mẹ anh biết anh là Gay thì sao?
- Thì sao?
- Thì sao đó! Anh tính làm gì?
- Cần quái gì phải làm gì?
- Hả?
- Có cái gì to tát đâu!. Là gay thì gay có cái gì mà phải quan trọng?
- Anh không ngại chút nào sao?
- Việc gì phải ngại?
- Thì, ví dụ như mọi người dè bỉu chẳng hạn?
- Đứa nào dè bỉu? Tôi lập tức đem nó xuống thông 500 hiệp!
**************************//****************
Trong Fanfict của mình. Techno đã yêu Kla.
Khác so với bản gốc là tất cả các tình huống này Techno đều chưa có tình cảm gì với Kla cả.
Cho nên, các chi tiết bên trên truyện vui lòng không thắc mắc. ố dề.
Đấy nhé, là He hay Se, em để open E. để mọi người ta hồ mà tưởng tượng nha. ố dề
***********************
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất