Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ – Đam Mỹ
Chương 57
Edit: Min
Là nhân vật chủ đề của Nghệ đại, video biểu diễn của Quý Lam Xuyên nhanh chóng được người xem truyền lên mạng.
Các fans của "Vân Lam" còn chưa từng thấy streamer nhà mình nhảy múa nam đoàn, nhất thời liền đem đoạn video chỉ có ba phút kia lan truyền tới diện rộng.
Thường xuyên bị cư dân mạng mang ra so sánh, Bạch Thời Niên cũng biết được video "Vân Lam khiêu vũ".
Y nhìn thiếu niên xinh đẹp gần như yêu dị trong ống kính, chỉ cảm thấy đối phương càng ngày càng không giống tên ngu xuẩn tham lam lại thô tục trong trí nhớ của mình.
"Thời niên?"
Lau tóc từ phòng tắm đi ra, Tần Tử Hành gọi người yêu cứng đờ ngồi bên giường một tiếng: "Ngẩn người làm gì đó."
Nhanh chóng tắt video trên điện thoại di động, Bạch Thời Niên quay đầu cười: "Không có gì, Lê Phong tâm tình hắn không tốt, muốn hẹn em ra ngoài uống rượu."
"Lê Phong?"
Nhăn nhăn mày, Tần Tử Hành nửa giỡn nửa nghiêm túc nói: "Nếu không phải biết cậu ta chỉ thích con gái, anh còn tưởng rằng cậu ta thầm mến em đấy."
"Nói bậy cái gì vậy." Trách oán trừng mắt nhìn đối phương một cái, Bạch Thời Niên thấp giọng, "Nghe nói chú Lê gần đây mê một người phụ nữ, sống chết cũng muốn cưới cô ta vào cửa. Lê Phong tức giận đến giậm chân, thiếu chút nữa phá hủy cái nhà mình."
Gia chủ Lê gia Lê Thế Khôn lúc còn trẻ rất phong lưu, cuộc hôn nhân với vợ chỉ là liên hôn thương nghiệp không có cơ sở tình cảm. Khi Lê mẫu mang thai Lê Phong, ông ta liền ngoại tình, về sau lại càng là ăn chơi đàng điếm không biết thu liễm.
Lê mẫu tính tình mềm mại lại đa sầu đa cảm. Sau khi sinh hạ Lê phong, thân thể một ngày không bằng một ngày. Không đợi nhìn thấy con trai trưởng thành, bà liền suy nghĩ thành tật, buồn bực mà chết.
Lúc đó, Lê Phong đã bắt đầu có ký ức, gã biết rõ là những "Tình nhân" cùng "Tiểu tam" được ba dẫn về nhà tức chết mẹ mình.
Lê Thế Khôn đối với hôn nhân không chung thủy nhưng lại rất thương con trai. Dưới sự phản đối kịch liệt của Lê Phong, mặc dù phong lưu không giảm, nhưng không có lấy vợ lần nữa.
Mấy năm nay quan hệ ba con Lê gia hòa hoãn không ít, hơn nữa, Lê Thế Khôn vẫn tuân thủ ước định bất thành văn với con trai. Bây giờ đột nhiên ông ta nói muốn cưới một nữ nhân về nhà, Lê Phong tự nhiên sẽ có cảm giác bị phản bội.
"Cưới vào cửa?"
Lần đầu tiên nghe nói chuyện này, Tần Tử Hành nhướng mày hỏi: "Nữ nhân kia có lai lịch gì? "
"Nghe nói chỉ là người bình thường."
Không ngờ lại nghe được một đáp án như vậy, đáy lòng Tần Tử Hành cũng có vài phần kinh ngạc.
Theo lý thuyết, Lê Thế Khôn sớm đã qua cái tuổi theo đuổi tình yêu đích thực, có thể mê hoặc gia chủ Lê gia đến thần hồn điên đảo, xem ra thủ đoạn của nữ nhân kia rất không đơn giản.
Nghĩ tới đây, trong đầu Tần Tử Hành lại không khỏi nhảy ra bóng dáng Quý Lam.
Sau khi rời khỏi mình, đối phương hình như trưởng thành thành một gốc hoa hồng đỏ thẫm, hoàn toàn khác với Thời Niên.
—— —— Nóng bỏng mà lại mê người, cho dù biết rõ có gai, cũng khiến người ta nhịn không được muốn đưa tay đi hái.
Hoàn toàn không phát hiện bạn trai thất thần, Bạch Thời Niên đang vùi đầu kể khổ với Lê Phong qua Wechat.
Sườn mặt của y cùng Quý Lam cực kỳ giống nhau, nhất thời khiến Tần Tử Hành có chút hoảng hốt.
"Hắt xì."
Nhẹ nhàng hắt hơi một cái, Quý Lam Xuyên hoài nghi lại bị tổng tài ba ba ở sau lưng ngầm chọc chọc nhắc tới mình.
Hôm nay lớp nguyên chủ tổ chức liên hoan bên ngoài, cho nên, cậu không có về nhà bồi cái bình giấm nào đó cùng nhau ăn cơm.
Bởi vì có mấy cô gái muốn nhân cơ hội đi ra "Trông thấy việc đời", đoàn người liền kết bạn đi đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố M. Tiếng hắt hơi bị tiếng nhạc ồn ào che lấp, cũng không có ai chú ý tới Quý Lam Xuyên vừa rồi thất thố.
Tâm tình bình thản, thiếu niên bản chất thiên trạch, cũng không có cùng các bạn học khác đi nhảy múa hi hi ha ha. Cậu lặng yên ngồi ở trước quầy bar xem bartender pha rượu, nhất thời coi như là tự tìm vui vẻ.
Nhưng mà, đối với một số kẻ săn thú trong quán bar mà nói, thiếu niên chính là một tồn tại cực kỳ chói mắt.
Cho dù chỉ có một sườn mặt, đối phương cũng có thể quy*n rũ cả nam lẫn nữ trong quán bar rục rịch.
"Cậu, cậu như thế nào mà tới nhanh như vậy?"
Bả vai bị người vỗ mạnh, một giọng nói say rượu từ phía sau truyền đến.
Quý Lam Xuyên kinh ngạc quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Lê Phong gương mặt đỏ bừng.
Trong tay đối phương mang theo nửa chai rượu mạnh, tựa hồ còn chưa phát hiện mình nhận nhầm người.
Gã tùy ý ngồi xuống bên cạnh thiếu niên, sau đó lại đem chai rượu đặt mạnh lên quầy bar.
"Cậu nói, vì sao ông ấy lại cưới người phụ nữ kia vào cửa chứ?! "
Người phụ nữ này là người phụ nữ nào?
Tránh né đối phương muốn khoác lên vai mình lần nữa, Quý Lam Xuyên lạnh lùng sắc mặt: "Lê thiếu, anh nhận nhầm người. "
Ngũ quan giống nhau, nhưng khí chất của hai người Quý, Bạch lại chênh lệch rất xa. Ý thức được người trước mắt không phải là Thời Niên, mà là "Tiểu tam" chen chân vào tình cảm bạn tốt.
Lê Phong nửa say trong nháy mắt liền thanh tỉnh: "Sao lại là cậu?! "
"Vốn dĩ vẫn là tôi."
Lười để ý đến những công tử đầu có hố này, Quý Lam Xuyên ngữ khí xa cách ngầm đạt lệnh đuổi khách: "Hiện tại, mời anh rời khỏi chỗ ngồi bên cạnh tôi. "
"Cậu tại sao lại ở đây?"
Trực tiếp xem nhẹ lời nói của thiếu niên, Lê Phong khó chịu cầm chai rượu truy vấn.
Thời Niên tựa hồ nói sẽ mang theo Tần Tử Hành đi cùng, chẳng lẽ đối phương cư nhiên còn tà tâm bất tử muốn dây dưa?
Biểu tình khinh bỉ của Lê Phong không che giấu, Quý Lam Xuyên liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đối phương đang bổ não cái gì.
Cậu cảm thấy người này thật sự buồn cười, liền khiêu khích nhếch khóe môi: "Uống rượu, khiêu vũ, săn tìm mỹ nhân, tóm lại sẽ không giống như Lê thiếu thương tâm mua say. "
"Cậu!"
Phẫn nộ dùng chai rượu đặt mạnh xuống mặt bàn, Lê Phong choáng váng, thế nhưng không biết cố gắng mà bị đối phương cười cho bừng tỉnh.
Thấy thiếu niên muốn đi, đầu óc gã co rút, không chút suy nghĩ liền lấy túm cổ tay đối phương: "Cậu không phải là biết xem bói sao? Vậy cậu giúp tôi tính xem, lý do tại sao ông ấy muốn tái hôn! "
Đối phương từ đầu đến cuối đều không nói rõ giới tính và thân phận của "người kia", nhưng Quý Lam Xuyên lại có thể nhìn ra, Lê Phong phiền não là có liên quan đến ba mẹ. Nhớ tới tin đồn liên quan đến thế hệ trước của Lê gia, thiếu niên rất nhanh liền đoán ra đại khái sự tình.
Lần trước ở hội trường đấu giá, cậu từng nói với Tần Chinh "Gia chủ Lê gia sẽ ngã trên người nữ nhân". Vô luận là chân tình hay là giả ý, đoạn tình yêu xế bóng này đối với Lê Thế Khôn mà nói, đều không phải lương duyên.
Nhưng mà, có tính hay không là một chuyện, có nguyện ý nói hay không lại là một chuyện khác.
Không muốn cùng bạn bè của Bạch Thời Niên liên lụy quá nhiều, Quý Lam Xuyên đầu cũng không quay lại mà đi thẳng ra ngoài, nửa điểm cũng không sợ bởi vậy mà đập bảng hiệu của mình.
Nhưng cậu vẫn đánh giá thấp sự cố chấp của một người say rượu, nhanh chóng vứt bỏ chai rượu, Lê Phong bất chấp hình tượng mà dùng hai tay túm chặt thiếu niên: "Cậu nói chuyện! "
Dường như cảm thấy làn da đối phương có xúc cảm không tệ, gã còn vô thức mà vuốt ve hai cái trên cổ tay trần trụi lộ ra của thiếu niên.
Quý Lam Xuyên vô duyên vô cớ bị ăn đậu hũ:.........
Vốn đã bị rất nhiều vị khách trong tối ngoài sáng âm thầm đánh giá, trước mắt bị Lê Phong náo loạn như vậy, thiếu niên trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm chú ý nhất trước quầy bar.
Không muốn so đo với quỷ say, Quý Lam Xuyên bất đắc dĩ quay đầu lại: "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì? "
"Tôi muốn giữ chặt vị trí của mẹ tôi ở Lê gia."
Thấy thiếu niên không có ý chạy trốn nữa, Lê Phong hơi cảm thấy không nỡ buông tay, sau đó ôm chai rượu lại một ngụm mãnh liệt: "Tôi muốn phòng của bà ấy ở, không có thêm người phụ nữ khác. "
Nhớ tới chuyện đối phương cùng Thời Niên đoạt nam nhân, gã lại miệng tiện bổ sung một câu: "Cũng đúng, loại người như cậu làm sao có thể hiểu.......Nấc!"
"Loại người như tôi?"
Tức giận cười ngược lại, Quý Lam Xuyên rất muốn cạy sọ não của Lê Phong ra, xem bên trong có phải là rơm rạ hay không: "Làm ơn, tôi mới là người ta bị cắm sừng. "
Đầu óc xoay chuyển chậm, Lê Phong không tìm được lời phản bác, chỉ có thể yên lặng rót rượu cho mình.
Cũng may gã còn nhớ rõ nguyên nhân mình mua say, vẫn không quên hỏi lại thiếu niên: "Vì sao ông ấy nhất định phải kết hôn với người phụ nữ kia? "
Vô luận mình ầm ĩ thế nào, đối phương đều như trúng tà mà không chịu buông tha. Có một khắc, Lê Phong thậm chí hoài nghi, người đàn ông sống chết đều phải kết hôn trước mắt này, rốt cuộc có phải vẫn là người ba có cầu tất ứng với mình hay không.
Bởi vì ông ta trêu chọc đào hoa sát!
Tức giận liếc mắt nhìn đối phương, Quý Lam Xuyên duỗi tay phải ra, không chút khách khí mở miệng: "Muốn tôi ra tay cũng được, chỉ sợ Lê thiếu không trả nổi thù lao tôi muốn. "
"Không phải là tiền sao?" Mò mẫm lung tung trên người mình, Lê Phong lấy từ trong túi ra một cái ví tiền, "Bổn thiếu gia có rất nhiều tiền, muốn bao nhiêu, cậu nói! "
"Lê Phong?"
Không đợi thiếu niên mổ bụng con dê béo say rượu này, Quý Lam Xuyên đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc
làm cho đầu mình muốn phình to.
Khóe mắt khẽ đảo qua, cậu quả nhiên nhìn thấy nhân vật chính công thụ cách đó không xa.
Ánh mắt hồ nghi đảo quanh giữa hai người, trong lòng Bạch Thời Niên thoáng chốc vang lên báo động: "Quý Lam, cậu sao lại ở đây? "
Đúng vậy, tôi cũng muốn biết tại sao tôi lại gặp xui xẻo ở trong quán bar này.
Vô lực phun tào, Quý Lam Xuyên chỉ có thể cảm khái sức hấp dẫn giữa các nhân vật trong cốt truyện quả thực kỳ diệu.
Cậu vô cùng hối hận vì đêm nay không từ bỏ tụ hội mà bồi tổng tài ba ba ăn cơm.
Thiếu niên trầm mặc không nói, thầm nghĩ phải mau chóng rời khỏi địa giới náo loạn này.
Đúng lúc nhận thấy được Vu Dương khác thường vẫy vẫy tay với cậu. Quý Lam Xuyên dáng người linh hoạt, rất nhanh liền xuyên qua đám người mà biến mất ở giữa sàn nhảy.
Bạch Thời Niên nhìn về phía Lê Phong say khướt cầm ví tiền, ngữ khí ghét bỏ nói: "Cậu sao lại cùng cậu ta trộn lẫn một chỗ. "
"Nấc..."
Nấc một cái thật dài, Lê Phong mơ mơ màng màng nói: "Tôi cho rằng cậu ta là cậu......"
"Đừng lấy tôi so sánh với cậu ta!"
Ngại với kiếp trước trải qua, Bạch Thời Niên chán ghét nhất chính là có người đem y cùng Quý Lam đặt cùng một chỗ so sánh.
Những cư dân mạng không rõ chân tướng trên Weibo còn chưa tính, như thế nào mà ngay cả bạn bè bên cạnh y cũng như vậy.
"...... Thời Niên?"
Mãi đến khi nghe thấy Tần Tử Hành kinh ngạc dò hỏi, Bạch Thời Niên mới giật mình phát hiện, phản ứng của mình quá mức kịch liệt.
Thấy đối phương thập phần không muốn nhắc tới Quý Lam, Lê Phong cũng không nói thêm chuyện bói toán nữa.
Nhưng trong đáy lòng gã vẫn mơ hồ ôm một tia chờ mong với thiếu niên. Bởi vì từ trong miệng tiểu thư phu nhân trong vòng, đối phương sớm đã bị truyền đến vô cùng kì diệu.
"Em không có việc gì, chính là bị dư luận trên mạng làm cho có chút phiền muộn."
Tự nhiên mà gợi lên một nụ cười yếu ớt, Bạch Thời Niên cực lực đè xuống bất mãn quay cuồng trong lòng.
Vô luận như thế nào, y cũng không thể lặp lại vết xe đổ của kiếp trước nữa.
So với Quý Lam, vẫn là nắm chặt A Hành càng quan trọng hơn.
Giơ tay vuốt theo sống lưng đối phương, ánh mắt Tần Tử Hành không tự chủ được mà bay về phía giữa sàn nhảy.
Dưới ánh đèn mê ly, thiếu niên cùng bạn học cười đùa ở một chỗ, so với bất kỳ khoảnh khắc nào hắn từng thấy, thiếu niên dù chỉ chớp mắt cũng rất xinh đẹp.
Nhưng người bên kia ngay cả một cái liếc mắt, cũng không thèm nhìn về phía mình.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tần Tử Hành đột nhiên âm trầm xuống ——
Người đàn ông kia, người có thể làm cho thiếu niên quên mình, rốt cuộc là ai? ( Là ba ba nuôi của anh đó. Hihi)
➖➖➖➖➖
Là nhân vật chủ đề của Nghệ đại, video biểu diễn của Quý Lam Xuyên nhanh chóng được người xem truyền lên mạng.
Các fans của "Vân Lam" còn chưa từng thấy streamer nhà mình nhảy múa nam đoàn, nhất thời liền đem đoạn video chỉ có ba phút kia lan truyền tới diện rộng.
Thường xuyên bị cư dân mạng mang ra so sánh, Bạch Thời Niên cũng biết được video "Vân Lam khiêu vũ".
Y nhìn thiếu niên xinh đẹp gần như yêu dị trong ống kính, chỉ cảm thấy đối phương càng ngày càng không giống tên ngu xuẩn tham lam lại thô tục trong trí nhớ của mình.
"Thời niên?"
Lau tóc từ phòng tắm đi ra, Tần Tử Hành gọi người yêu cứng đờ ngồi bên giường một tiếng: "Ngẩn người làm gì đó."
Nhanh chóng tắt video trên điện thoại di động, Bạch Thời Niên quay đầu cười: "Không có gì, Lê Phong tâm tình hắn không tốt, muốn hẹn em ra ngoài uống rượu."
"Lê Phong?"
Nhăn nhăn mày, Tần Tử Hành nửa giỡn nửa nghiêm túc nói: "Nếu không phải biết cậu ta chỉ thích con gái, anh còn tưởng rằng cậu ta thầm mến em đấy."
"Nói bậy cái gì vậy." Trách oán trừng mắt nhìn đối phương một cái, Bạch Thời Niên thấp giọng, "Nghe nói chú Lê gần đây mê một người phụ nữ, sống chết cũng muốn cưới cô ta vào cửa. Lê Phong tức giận đến giậm chân, thiếu chút nữa phá hủy cái nhà mình."
Gia chủ Lê gia Lê Thế Khôn lúc còn trẻ rất phong lưu, cuộc hôn nhân với vợ chỉ là liên hôn thương nghiệp không có cơ sở tình cảm. Khi Lê mẫu mang thai Lê Phong, ông ta liền ngoại tình, về sau lại càng là ăn chơi đàng điếm không biết thu liễm.
Lê mẫu tính tình mềm mại lại đa sầu đa cảm. Sau khi sinh hạ Lê phong, thân thể một ngày không bằng một ngày. Không đợi nhìn thấy con trai trưởng thành, bà liền suy nghĩ thành tật, buồn bực mà chết.
Lúc đó, Lê Phong đã bắt đầu có ký ức, gã biết rõ là những "Tình nhân" cùng "Tiểu tam" được ba dẫn về nhà tức chết mẹ mình.
Lê Thế Khôn đối với hôn nhân không chung thủy nhưng lại rất thương con trai. Dưới sự phản đối kịch liệt của Lê Phong, mặc dù phong lưu không giảm, nhưng không có lấy vợ lần nữa.
Mấy năm nay quan hệ ba con Lê gia hòa hoãn không ít, hơn nữa, Lê Thế Khôn vẫn tuân thủ ước định bất thành văn với con trai. Bây giờ đột nhiên ông ta nói muốn cưới một nữ nhân về nhà, Lê Phong tự nhiên sẽ có cảm giác bị phản bội.
"Cưới vào cửa?"
Lần đầu tiên nghe nói chuyện này, Tần Tử Hành nhướng mày hỏi: "Nữ nhân kia có lai lịch gì? "
"Nghe nói chỉ là người bình thường."
Không ngờ lại nghe được một đáp án như vậy, đáy lòng Tần Tử Hành cũng có vài phần kinh ngạc.
Theo lý thuyết, Lê Thế Khôn sớm đã qua cái tuổi theo đuổi tình yêu đích thực, có thể mê hoặc gia chủ Lê gia đến thần hồn điên đảo, xem ra thủ đoạn của nữ nhân kia rất không đơn giản.
Nghĩ tới đây, trong đầu Tần Tử Hành lại không khỏi nhảy ra bóng dáng Quý Lam.
Sau khi rời khỏi mình, đối phương hình như trưởng thành thành một gốc hoa hồng đỏ thẫm, hoàn toàn khác với Thời Niên.
—— —— Nóng bỏng mà lại mê người, cho dù biết rõ có gai, cũng khiến người ta nhịn không được muốn đưa tay đi hái.
Hoàn toàn không phát hiện bạn trai thất thần, Bạch Thời Niên đang vùi đầu kể khổ với Lê Phong qua Wechat.
Sườn mặt của y cùng Quý Lam cực kỳ giống nhau, nhất thời khiến Tần Tử Hành có chút hoảng hốt.
"Hắt xì."
Nhẹ nhàng hắt hơi một cái, Quý Lam Xuyên hoài nghi lại bị tổng tài ba ba ở sau lưng ngầm chọc chọc nhắc tới mình.
Hôm nay lớp nguyên chủ tổ chức liên hoan bên ngoài, cho nên, cậu không có về nhà bồi cái bình giấm nào đó cùng nhau ăn cơm.
Bởi vì có mấy cô gái muốn nhân cơ hội đi ra "Trông thấy việc đời", đoàn người liền kết bạn đi đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố M. Tiếng hắt hơi bị tiếng nhạc ồn ào che lấp, cũng không có ai chú ý tới Quý Lam Xuyên vừa rồi thất thố.
Tâm tình bình thản, thiếu niên bản chất thiên trạch, cũng không có cùng các bạn học khác đi nhảy múa hi hi ha ha. Cậu lặng yên ngồi ở trước quầy bar xem bartender pha rượu, nhất thời coi như là tự tìm vui vẻ.
Nhưng mà, đối với một số kẻ săn thú trong quán bar mà nói, thiếu niên chính là một tồn tại cực kỳ chói mắt.
Cho dù chỉ có một sườn mặt, đối phương cũng có thể quy*n rũ cả nam lẫn nữ trong quán bar rục rịch.
"Cậu, cậu như thế nào mà tới nhanh như vậy?"
Bả vai bị người vỗ mạnh, một giọng nói say rượu từ phía sau truyền đến.
Quý Lam Xuyên kinh ngạc quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Lê Phong gương mặt đỏ bừng.
Trong tay đối phương mang theo nửa chai rượu mạnh, tựa hồ còn chưa phát hiện mình nhận nhầm người.
Gã tùy ý ngồi xuống bên cạnh thiếu niên, sau đó lại đem chai rượu đặt mạnh lên quầy bar.
"Cậu nói, vì sao ông ấy lại cưới người phụ nữ kia vào cửa chứ?! "
Người phụ nữ này là người phụ nữ nào?
Tránh né đối phương muốn khoác lên vai mình lần nữa, Quý Lam Xuyên lạnh lùng sắc mặt: "Lê thiếu, anh nhận nhầm người. "
Ngũ quan giống nhau, nhưng khí chất của hai người Quý, Bạch lại chênh lệch rất xa. Ý thức được người trước mắt không phải là Thời Niên, mà là "Tiểu tam" chen chân vào tình cảm bạn tốt.
Lê Phong nửa say trong nháy mắt liền thanh tỉnh: "Sao lại là cậu?! "
"Vốn dĩ vẫn là tôi."
Lười để ý đến những công tử đầu có hố này, Quý Lam Xuyên ngữ khí xa cách ngầm đạt lệnh đuổi khách: "Hiện tại, mời anh rời khỏi chỗ ngồi bên cạnh tôi. "
"Cậu tại sao lại ở đây?"
Trực tiếp xem nhẹ lời nói của thiếu niên, Lê Phong khó chịu cầm chai rượu truy vấn.
Thời Niên tựa hồ nói sẽ mang theo Tần Tử Hành đi cùng, chẳng lẽ đối phương cư nhiên còn tà tâm bất tử muốn dây dưa?
Biểu tình khinh bỉ của Lê Phong không che giấu, Quý Lam Xuyên liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đối phương đang bổ não cái gì.
Cậu cảm thấy người này thật sự buồn cười, liền khiêu khích nhếch khóe môi: "Uống rượu, khiêu vũ, săn tìm mỹ nhân, tóm lại sẽ không giống như Lê thiếu thương tâm mua say. "
"Cậu!"
Phẫn nộ dùng chai rượu đặt mạnh xuống mặt bàn, Lê Phong choáng váng, thế nhưng không biết cố gắng mà bị đối phương cười cho bừng tỉnh.
Thấy thiếu niên muốn đi, đầu óc gã co rút, không chút suy nghĩ liền lấy túm cổ tay đối phương: "Cậu không phải là biết xem bói sao? Vậy cậu giúp tôi tính xem, lý do tại sao ông ấy muốn tái hôn! "
Đối phương từ đầu đến cuối đều không nói rõ giới tính và thân phận của "người kia", nhưng Quý Lam Xuyên lại có thể nhìn ra, Lê Phong phiền não là có liên quan đến ba mẹ. Nhớ tới tin đồn liên quan đến thế hệ trước của Lê gia, thiếu niên rất nhanh liền đoán ra đại khái sự tình.
Lần trước ở hội trường đấu giá, cậu từng nói với Tần Chinh "Gia chủ Lê gia sẽ ngã trên người nữ nhân". Vô luận là chân tình hay là giả ý, đoạn tình yêu xế bóng này đối với Lê Thế Khôn mà nói, đều không phải lương duyên.
Nhưng mà, có tính hay không là một chuyện, có nguyện ý nói hay không lại là một chuyện khác.
Không muốn cùng bạn bè của Bạch Thời Niên liên lụy quá nhiều, Quý Lam Xuyên đầu cũng không quay lại mà đi thẳng ra ngoài, nửa điểm cũng không sợ bởi vậy mà đập bảng hiệu của mình.
Nhưng cậu vẫn đánh giá thấp sự cố chấp của một người say rượu, nhanh chóng vứt bỏ chai rượu, Lê Phong bất chấp hình tượng mà dùng hai tay túm chặt thiếu niên: "Cậu nói chuyện! "
Dường như cảm thấy làn da đối phương có xúc cảm không tệ, gã còn vô thức mà vuốt ve hai cái trên cổ tay trần trụi lộ ra của thiếu niên.
Quý Lam Xuyên vô duyên vô cớ bị ăn đậu hũ:.........
Vốn đã bị rất nhiều vị khách trong tối ngoài sáng âm thầm đánh giá, trước mắt bị Lê Phong náo loạn như vậy, thiếu niên trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm chú ý nhất trước quầy bar.
Không muốn so đo với quỷ say, Quý Lam Xuyên bất đắc dĩ quay đầu lại: "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì? "
"Tôi muốn giữ chặt vị trí của mẹ tôi ở Lê gia."
Thấy thiếu niên không có ý chạy trốn nữa, Lê Phong hơi cảm thấy không nỡ buông tay, sau đó ôm chai rượu lại một ngụm mãnh liệt: "Tôi muốn phòng của bà ấy ở, không có thêm người phụ nữ khác. "
Nhớ tới chuyện đối phương cùng Thời Niên đoạt nam nhân, gã lại miệng tiện bổ sung một câu: "Cũng đúng, loại người như cậu làm sao có thể hiểu.......Nấc!"
"Loại người như tôi?"
Tức giận cười ngược lại, Quý Lam Xuyên rất muốn cạy sọ não của Lê Phong ra, xem bên trong có phải là rơm rạ hay không: "Làm ơn, tôi mới là người ta bị cắm sừng. "
Đầu óc xoay chuyển chậm, Lê Phong không tìm được lời phản bác, chỉ có thể yên lặng rót rượu cho mình.
Cũng may gã còn nhớ rõ nguyên nhân mình mua say, vẫn không quên hỏi lại thiếu niên: "Vì sao ông ấy nhất định phải kết hôn với người phụ nữ kia? "
Vô luận mình ầm ĩ thế nào, đối phương đều như trúng tà mà không chịu buông tha. Có một khắc, Lê Phong thậm chí hoài nghi, người đàn ông sống chết đều phải kết hôn trước mắt này, rốt cuộc có phải vẫn là người ba có cầu tất ứng với mình hay không.
Bởi vì ông ta trêu chọc đào hoa sát!
Tức giận liếc mắt nhìn đối phương, Quý Lam Xuyên duỗi tay phải ra, không chút khách khí mở miệng: "Muốn tôi ra tay cũng được, chỉ sợ Lê thiếu không trả nổi thù lao tôi muốn. "
"Không phải là tiền sao?" Mò mẫm lung tung trên người mình, Lê Phong lấy từ trong túi ra một cái ví tiền, "Bổn thiếu gia có rất nhiều tiền, muốn bao nhiêu, cậu nói! "
"Lê Phong?"
Không đợi thiếu niên mổ bụng con dê béo say rượu này, Quý Lam Xuyên đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc
làm cho đầu mình muốn phình to.
Khóe mắt khẽ đảo qua, cậu quả nhiên nhìn thấy nhân vật chính công thụ cách đó không xa.
Ánh mắt hồ nghi đảo quanh giữa hai người, trong lòng Bạch Thời Niên thoáng chốc vang lên báo động: "Quý Lam, cậu sao lại ở đây? "
Đúng vậy, tôi cũng muốn biết tại sao tôi lại gặp xui xẻo ở trong quán bar này.
Vô lực phun tào, Quý Lam Xuyên chỉ có thể cảm khái sức hấp dẫn giữa các nhân vật trong cốt truyện quả thực kỳ diệu.
Cậu vô cùng hối hận vì đêm nay không từ bỏ tụ hội mà bồi tổng tài ba ba ăn cơm.
Thiếu niên trầm mặc không nói, thầm nghĩ phải mau chóng rời khỏi địa giới náo loạn này.
Đúng lúc nhận thấy được Vu Dương khác thường vẫy vẫy tay với cậu. Quý Lam Xuyên dáng người linh hoạt, rất nhanh liền xuyên qua đám người mà biến mất ở giữa sàn nhảy.
Bạch Thời Niên nhìn về phía Lê Phong say khướt cầm ví tiền, ngữ khí ghét bỏ nói: "Cậu sao lại cùng cậu ta trộn lẫn một chỗ. "
"Nấc..."
Nấc một cái thật dài, Lê Phong mơ mơ màng màng nói: "Tôi cho rằng cậu ta là cậu......"
"Đừng lấy tôi so sánh với cậu ta!"
Ngại với kiếp trước trải qua, Bạch Thời Niên chán ghét nhất chính là có người đem y cùng Quý Lam đặt cùng một chỗ so sánh.
Những cư dân mạng không rõ chân tướng trên Weibo còn chưa tính, như thế nào mà ngay cả bạn bè bên cạnh y cũng như vậy.
"...... Thời Niên?"
Mãi đến khi nghe thấy Tần Tử Hành kinh ngạc dò hỏi, Bạch Thời Niên mới giật mình phát hiện, phản ứng của mình quá mức kịch liệt.
Thấy đối phương thập phần không muốn nhắc tới Quý Lam, Lê Phong cũng không nói thêm chuyện bói toán nữa.
Nhưng trong đáy lòng gã vẫn mơ hồ ôm một tia chờ mong với thiếu niên. Bởi vì từ trong miệng tiểu thư phu nhân trong vòng, đối phương sớm đã bị truyền đến vô cùng kì diệu.
"Em không có việc gì, chính là bị dư luận trên mạng làm cho có chút phiền muộn."
Tự nhiên mà gợi lên một nụ cười yếu ớt, Bạch Thời Niên cực lực đè xuống bất mãn quay cuồng trong lòng.
Vô luận như thế nào, y cũng không thể lặp lại vết xe đổ của kiếp trước nữa.
So với Quý Lam, vẫn là nắm chặt A Hành càng quan trọng hơn.
Giơ tay vuốt theo sống lưng đối phương, ánh mắt Tần Tử Hành không tự chủ được mà bay về phía giữa sàn nhảy.
Dưới ánh đèn mê ly, thiếu niên cùng bạn học cười đùa ở một chỗ, so với bất kỳ khoảnh khắc nào hắn từng thấy, thiếu niên dù chỉ chớp mắt cũng rất xinh đẹp.
Nhưng người bên kia ngay cả một cái liếc mắt, cũng không thèm nhìn về phía mình.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tần Tử Hành đột nhiên âm trầm xuống ——
Người đàn ông kia, người có thể làm cho thiếu niên quên mình, rốt cuộc là ai? ( Là ba ba nuôi của anh đó. Hihi)
➖➖➖➖➖
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất