Gặp Được Anh Là Điều May Mắn Của Em
Chương 2: Hợp Đồng
Ngọc Lan đã quyết định gặp lại Ngô Gia Khải để bàn bạc chi tiết hơn về cuộc hôn nhân hợp đồng này. Sáng hôm sau, cô đến tập đoàn TVT , một tòa nhà cao tầng đầy ấn tượng giữa trung tâm thành phố. Cảm giác lo lắng và căng thẳng không ngừng bủa vây cô, nhưng cô vẫn kiên quyết tiến bước.
Ngọc Lan được dẫn vào phòng làm việc của Gia Khải, nơi Gia Khải đang chờ sẵn. Ánh sáng từ những cửa sổ lớn chiếu vào làm nổi bật vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị của anh. Anh ngồi đó, đôi mắt sâu thẳm và sắc lạnh, khiến không khí trở nên ngột ngạt.
Ngô Gia Khải: "Ngồi đi."
Ngọc Lan ngồi xuống, cảm nhận sự căng thẳng đang lan tỏa trong phòng. Cô nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng giữ vững lòng tin của mình.
Ngô Gia Khải: "Tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng. Cô xem có thắc mắc hay điều chỉnh gì không."
Anh đẩy một tập tài liệu về phía Ngọc Lan. Cô cầm lên và bắt đầu đọc qua các điều khoản. Mỗi từ, mỗi điều khoản đều được viết một cách rõ ràng và chính xác, không để lại bất kỳ sự nghi ngờ nào về mục đích của anh.
Ngọc Lan: "Hợp đồng này có hiệu lực trong một năm, và sau đó chúng ta sẽ ly hôn?"
Ngô Gia Khải: "Đúng vậy. Trong suốt thời gian đó, cô sẽ sống tại biệt thự của tôi, đóng vai trò người vợ của tôi trước mặt gia đình và xã hội."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu. Nhưng tôi có một điều kiện."
Ngô Gia Khải: "Nói đi."
Ngọc Lan: "Tôi không muốn mẹ tôi biết về việc này. Tôi muốn giấu mẹ để bà không phải lo lắng."
Ngô Gia Khải nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt anh lạnh lẽo nhưng cũng không kém phần thâm sâu.
Ngô Gia Khải: "Được. Tôi sẽ giúp cô giữ bí mật này. Nhưng cô phải đảm bảo rằng không có bất kỳ thông tin nào lọt ra ngoài."
Ngọc Lan gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm một chút.
Ngọc Lan: "Cảm ơn anh."
Ngô Gia Khải: "Còn một điều nữa. Trong suốt thời gian hợp đồng, cô sẽ phải tuân thủ mọi quy tắc và yêu cầu của tôi. Không có sự thỏa hiệp."
Ngọc Lan: "Tôi đồng ý. Chỉ cần mẹ tôi được chữa trị, tôi sẽ làm mọi thứ."
Ngô Gia Khải: "Tốt. Bây giờ, cô hãy ký vào đây."
Anh đẩy bút và tài liệu về phía cô. Ngọc Lan ký tên mình vào hợp đồng, cảm giác như mình vừa bán một phần cuộc sống cho anh.
Ngô Gia Khải: "Chào mừng cô đến với cuộc sống mới."
Giọng anh lạnh lùng, không một chút cảm xúc, khiến Ngọc Lan rùng mình. Cô biết rằng từ giờ, cuộc sống của cô sẽ không còn như trước nữa.
Ngọc Lan: "Cảm ơn anh."
Ngô Gia Khải: "Tôi sẽ sắp xếp để cô chuyển đến biệt thự vào ngày mai. Mọi thứ sẽ được chuẩn bị sẵn cho cô."
Ngọc Lan: "Được. Tôi sẽ sắp xếp mọi thứ."
Ngô Gia Khải: "Và nhớ, cô phải giữ kín mọi chuyện này. Không được để lộ bất kỳ điều gì."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngô Gia Khải đứng lên, đôi mắt vẫn không thay đổi, vẫn lạnh lùng và sắc bén.
Ngô Gia Khải: "Cô có thể ra về. Tôi sẽ gặp cô vào ngày mai."
Ngọc Lan đứng dậy, cúi chào anh trước khi rời khỏi phòng. Cô biết rằng cuộc sống của mình sẽ thay đổi mãi mãi từ giây phút này.
Chuyển Đến Biệt Thự
Ngày hôm sau, Ngọc Lan chuẩn bị hành lý để chuyển đến biệt thự của Ngô Gia Khải. Cô dặn dò mẹ cẩn thận và nói rằng mình sẽ đi làm xa một thời gian. Mẹ cô không nghi ngờ gì, chỉ chúc cô may mắn và dặn dò giữ gìn sức khỏe.
Bà Mai: "Con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Mẹ luôn tin tưởng vào con."
Ngọc Lan: "Con sẽ trở về sớm thôi, mẹ đừng lo."
Ngọc Lan ôm mẹ lần cuối trước khi bước ra khỏi nhà, lòng trĩu nặng nỗi lo lắng và trách nhiệm.
Khi cô đến biệt thự, Ngô Gia Khải đã chờ sẵn. Biệt thự rộng lớn, sang trọng, nhưng lạnh lẽo như chính chủ nhân của nó. Ngô Gia Khải dẫn cô vào bên trong, chỉ dẫn từng nơi một.
Ngô Gia Khải: "Đây sẽ là phòng của cô. Cô có thể tự do sử dụng mọi thứ trong nhà, nhưng có một số khu vực cấm mà cô không được vào."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngô Gia Khải: "Và nhớ, từ giờ trở đi, cô phải hành động như một người vợ thực sự. Trước mặt gia đình và người khác, chúng ta là vợ chồng."
Ngọc Lan: "Tôi sẽ làm đúng như vậy."
Ngô Gia Khải nhìn cô một lúc, ánh mắt lạnh lẽo nhưng không kém phần quyết đoán.
Ngô Gia Khải: "Tối nay tôi sễ ở nhà. Bữa tối cô có thể nấu được không"
Ngọc Lan cảm thấy lo lắng, nhưng cô biết rằng mình không có sự lựa chọn nào khác.
Ngọc Lan: "Tôi sẽ chuẩn bị."
Ngô Gia Khải: "Tốt. Cô có thể ra ngoài mua sắm nếu cần. Đừng quên vai trò của mình."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngọc Lan bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối, lòng đầy lo lắng nhưng cũng quyết tâm làm tốt vai trò của mình. Cô biết rằng từ giờ, cuộc sống của mình sẽ không còn đơn giản nữa, nhưng vì mẹ, cô sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Ngọc Lan: "Mình phải làm gì để trở thành người vợ tốt nhất?"
Cô tự hỏi, biết rằng câu trả lời sẽ không dễ dàng. Nhưng cô tin rằng, với tình yêu và lòng kiên định, cô sẽ vượt qua được mọi khó khăn.
Ngọc Lan được dẫn vào phòng làm việc của Gia Khải, nơi Gia Khải đang chờ sẵn. Ánh sáng từ những cửa sổ lớn chiếu vào làm nổi bật vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị của anh. Anh ngồi đó, đôi mắt sâu thẳm và sắc lạnh, khiến không khí trở nên ngột ngạt.
Ngô Gia Khải: "Ngồi đi."
Ngọc Lan ngồi xuống, cảm nhận sự căng thẳng đang lan tỏa trong phòng. Cô nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng giữ vững lòng tin của mình.
Ngô Gia Khải: "Tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng. Cô xem có thắc mắc hay điều chỉnh gì không."
Anh đẩy một tập tài liệu về phía Ngọc Lan. Cô cầm lên và bắt đầu đọc qua các điều khoản. Mỗi từ, mỗi điều khoản đều được viết một cách rõ ràng và chính xác, không để lại bất kỳ sự nghi ngờ nào về mục đích của anh.
Ngọc Lan: "Hợp đồng này có hiệu lực trong một năm, và sau đó chúng ta sẽ ly hôn?"
Ngô Gia Khải: "Đúng vậy. Trong suốt thời gian đó, cô sẽ sống tại biệt thự của tôi, đóng vai trò người vợ của tôi trước mặt gia đình và xã hội."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu. Nhưng tôi có một điều kiện."
Ngô Gia Khải: "Nói đi."
Ngọc Lan: "Tôi không muốn mẹ tôi biết về việc này. Tôi muốn giấu mẹ để bà không phải lo lắng."
Ngô Gia Khải nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt anh lạnh lẽo nhưng cũng không kém phần thâm sâu.
Ngô Gia Khải: "Được. Tôi sẽ giúp cô giữ bí mật này. Nhưng cô phải đảm bảo rằng không có bất kỳ thông tin nào lọt ra ngoài."
Ngọc Lan gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm một chút.
Ngọc Lan: "Cảm ơn anh."
Ngô Gia Khải: "Còn một điều nữa. Trong suốt thời gian hợp đồng, cô sẽ phải tuân thủ mọi quy tắc và yêu cầu của tôi. Không có sự thỏa hiệp."
Ngọc Lan: "Tôi đồng ý. Chỉ cần mẹ tôi được chữa trị, tôi sẽ làm mọi thứ."
Ngô Gia Khải: "Tốt. Bây giờ, cô hãy ký vào đây."
Anh đẩy bút và tài liệu về phía cô. Ngọc Lan ký tên mình vào hợp đồng, cảm giác như mình vừa bán một phần cuộc sống cho anh.
Ngô Gia Khải: "Chào mừng cô đến với cuộc sống mới."
Giọng anh lạnh lùng, không một chút cảm xúc, khiến Ngọc Lan rùng mình. Cô biết rằng từ giờ, cuộc sống của cô sẽ không còn như trước nữa.
Ngọc Lan: "Cảm ơn anh."
Ngô Gia Khải: "Tôi sẽ sắp xếp để cô chuyển đến biệt thự vào ngày mai. Mọi thứ sẽ được chuẩn bị sẵn cho cô."
Ngọc Lan: "Được. Tôi sẽ sắp xếp mọi thứ."
Ngô Gia Khải: "Và nhớ, cô phải giữ kín mọi chuyện này. Không được để lộ bất kỳ điều gì."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngô Gia Khải đứng lên, đôi mắt vẫn không thay đổi, vẫn lạnh lùng và sắc bén.
Ngô Gia Khải: "Cô có thể ra về. Tôi sẽ gặp cô vào ngày mai."
Ngọc Lan đứng dậy, cúi chào anh trước khi rời khỏi phòng. Cô biết rằng cuộc sống của mình sẽ thay đổi mãi mãi từ giây phút này.
Chuyển Đến Biệt Thự
Ngày hôm sau, Ngọc Lan chuẩn bị hành lý để chuyển đến biệt thự của Ngô Gia Khải. Cô dặn dò mẹ cẩn thận và nói rằng mình sẽ đi làm xa một thời gian. Mẹ cô không nghi ngờ gì, chỉ chúc cô may mắn và dặn dò giữ gìn sức khỏe.
Bà Mai: "Con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Mẹ luôn tin tưởng vào con."
Ngọc Lan: "Con sẽ trở về sớm thôi, mẹ đừng lo."
Ngọc Lan ôm mẹ lần cuối trước khi bước ra khỏi nhà, lòng trĩu nặng nỗi lo lắng và trách nhiệm.
Khi cô đến biệt thự, Ngô Gia Khải đã chờ sẵn. Biệt thự rộng lớn, sang trọng, nhưng lạnh lẽo như chính chủ nhân của nó. Ngô Gia Khải dẫn cô vào bên trong, chỉ dẫn từng nơi một.
Ngô Gia Khải: "Đây sẽ là phòng của cô. Cô có thể tự do sử dụng mọi thứ trong nhà, nhưng có một số khu vực cấm mà cô không được vào."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngô Gia Khải: "Và nhớ, từ giờ trở đi, cô phải hành động như một người vợ thực sự. Trước mặt gia đình và người khác, chúng ta là vợ chồng."
Ngọc Lan: "Tôi sẽ làm đúng như vậy."
Ngô Gia Khải nhìn cô một lúc, ánh mắt lạnh lẽo nhưng không kém phần quyết đoán.
Ngô Gia Khải: "Tối nay tôi sễ ở nhà. Bữa tối cô có thể nấu được không"
Ngọc Lan cảm thấy lo lắng, nhưng cô biết rằng mình không có sự lựa chọn nào khác.
Ngọc Lan: "Tôi sẽ chuẩn bị."
Ngô Gia Khải: "Tốt. Cô có thể ra ngoài mua sắm nếu cần. Đừng quên vai trò của mình."
Ngọc Lan: "Tôi hiểu."
Ngọc Lan bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối, lòng đầy lo lắng nhưng cũng quyết tâm làm tốt vai trò của mình. Cô biết rằng từ giờ, cuộc sống của mình sẽ không còn đơn giản nữa, nhưng vì mẹ, cô sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Ngọc Lan: "Mình phải làm gì để trở thành người vợ tốt nhất?"
Cô tự hỏi, biết rằng câu trả lời sẽ không dễ dàng. Nhưng cô tin rằng, với tình yêu và lòng kiên định, cô sẽ vượt qua được mọi khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất