Gặp Mặt Offline Gặp Trúng Boss Phải Làm Sao

Chương 28

Trước Sau
Sau khi KTX công ty thực tập ổn định Triệu Bằng liền mang máy tính đến KTX, như vậy khi tan tầm anh sẽ có cơ hội chơi game. Dưới sự trợ giúp của anh, Tần Chiêu và Chu Minh Sinh, cấp bậc Lộ Dương nhanh chóng tăng vọt, kỹ năng sinh hoạt cũng được vững vàng nâng cao, duy không hoàn mỹ chính là kỹ xảo PK chẳng tiến bộ là bao, bất quá cái này không phải trong thời gian ngắn là có thể luyện được.

Lộ Dương hiện tại ngoại trừ cùng người bang phái tổ đội thăng cấp, thời gian còn lại đều dùng để học nhưỡng rượu và chế tạo vũ khí, phần lớn rượu cậu nhưỡng đều cống hiến cho bang phái, thế nên điểm cống hiến bang phái tích được rất nhiều.

[NPC]  [A Trì Trì]: Cái gọi là danh sư xuất cao đồ, chúc mừng kỹ năng nhưỡng rượu của ngài thăng lên cấp năm O(≧▽≦)O

Hệ thống “Đinh —” hai tiếng, Lộ Dương sau khi rượu nhưỡng tốt, cấp bậc kỹ năng cũng tăng lên một bậc.

Thuộc tính rượu càng tốt, số lượng nhưỡng ra càng ít, nhìn một vò [Tùng Hoa Giang] nho nhỏ Lộ Dương hơi tiếc nuối, nếu như nhiều hơn là ổn rồi, cậu đem rượu chia vào vài bình nhỏ cho bọn Tần Chiêu, còn dư lại một bình, cẩn thận đóng kính, cất vào thương khố, chờ Quân Lâm onl sẽ đưa cho anh.

Từ ngày bắt sủng vật Quân Lâm logout đến giờ, liên tục vài ngày đều không thấy đối phương onl nữa, cậu có hỏi Diêu Tri Cúc Hoa Hương, biết được Quân Lâm đã ra ngoài công tác, công việc khá bề bộn.

Lộ Dương từ trong bạn tốt tìm Cúc Hoa Hương, hỏi toạ độ, sau khi mang rượu tặng anh xong liền chạy đến Khô Lâm.

Cảnh vật Khô Lâm rất đẹp, so với các loại tràng cảnh vách núi sa mạc đầy trong Sư Môn Quật, nơi này khó được thanh sơn lục thủy, giữa núi còn có thể thấy được cỏ xanh hồng hoa, trong hệ thống thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng chim hót.

Nhưng lúc này Lộ Dương nào có tâm tư thưởng thức hoa thơm chim hót trước mặt, cậu lại kéo kéo danh sách bạn tốt lần nữa, không thấy Quân Lâm onl, đứng ở chỗ cũ một hồi, cảm thấy có phần vô vị.

Không biết đại thần đang làm gì, có phải đang tăng ca không, đã mấy ngày không thấy anh onl, sớm biết lần trước cứ mặt dày mày dạng tiếp tục hỏi anh số QQ thì tốt rồi.

Lộ Dương lung tung suy nghĩ, ngơ ngác đứng một hồi lâu trên tảng đá, quyết định trở về thành rồi tính.

Trên đường trở về Lộ Dương đụng phải một ít người chơi xoát hằng ngày đánh quái, nhận được vài lời mời thêm bạn tốt hoặc tổ đội, nhưng cậu đều không để ý, từ chối tiếp tiếp tục về thành.

Lần trước từ Khô Lâm đi đánh có đại thần làm bạn, tuấn mã của đại thần, khi đi Cửu Diệu Sơn bắt sủng vật lại có tiểu sư tử nhà đại thần, lúc về lại chỉ một mình một người, đối lập quá mạnh mẽ, Lộ Dương có chút cảm thán.

Nhờ tọa kỵ Tần Chiêu đưa, Lộ Dương không tốn bao lâu thời gian liền trở về trước cửa thành.

Ba chữ to [Thành Từ Châu]  treo ở bầu trời, mang theo khí phách không người nào có thể sao lãng, Lộ Dương xuống tọa kỵ, chuẩn bị vào thành, mới vừa bước một bước, trên giao diện thông báo bản thân đang rớt máu.

Lộ Dương chỉ sửng sốt một giây, vội vàng chuyển một phương hướng chạy đi, sau khi rời khỏi vị trí cũ, lượng máu vẫn giảm như cũ, cậu theo bản năng mở xem nhắc nhở.

[Hệ thống nhắc nhở]: Giang hồ to lớn, phần lớn đều là kẻ vô sỉ, ngài đã tiến vào trạng thái bị ám sát, xin làm tốt phòng ngự.

Lộ Dương lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, cậu chuyển góc nhìn muốn tìm ra kẻ mở PK với mình, tìm xung quanh hai vòng ngoại trừ hai NPC và một số người chơi di chuyển thì không thấy người chơi nào khác động thủ.

Phán đoán đầu tiên của cậu chính là Ma Ẩn, trong năm đại môn phái ở [Đế Thích], Ma Ẩn am hiểu cơ quan, ám khí, các loại kỹ năng, về phương diện khinh công cũng là số một, ở trong tối giết người lại càng đứng hàng đệ nhất.

Lộ Dương lần đầu chơi trò chơi, hơn nữa thời gian không lâu sau, gần đây do luyện kỹ năng sinh hoạt, khoản PK vẫn chưa có bao nhiêu tiến bộ, đừng nói là ám toán, cho dù đối phương xuất hiện ở trước mặt cậu cũng không nhất định có thể đánh thắng được.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Có bản lãnh đi ra đánh một trận, ngấm ngầm ám toán người khác có gì hay?  yoyo130

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Cậu là Ma Ẩn? Tôi với cậu có ân oán gì?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi thấy cậu rồi, cậu mau xuống đây đi.

Lộ Dương đánh hết ba câu, lượng máu một mực giảm đột nhiên ngừng lại, trên cái cây cách đó không xa nhảy xuống một người, thoăn thoắt vài bước, đối phương đã đứng trước mặt cậu.

Mái tóc đen dài tuỳ ý buộc bởi một miếng vải, hắc y đơn giản cùng giày, từ cánh tay tới ngón tay đều dùng vải băng màu trắng quấn lấy, nụ cười trên mặt như có như không.

Lộ Dương không đoán sai, đúng là Ma Ẩn, cấp 98.

Mấy ngày nay Tần Chiêu và Triệu Bằng thay phiên giúp cậu luyện cấp, cậu cũng đã lên tới cấp 88.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Là cậu mở PK?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Không phải cô nói thấy tôi rồi sao?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi nói đại thôi, cậu tin thật à   yoyo64

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Sao cô có thể nham hiểm như vậy!!

Lộ Dương thấy câu này vui vẻ không ít, ai mới nham hiểm đây, rõ ràng là người này ám toán mình trước, bây giờ ngược lại thành mình nham hiểm.



[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Vậy lúc cậu ám toán tôi sao không nói mình nham hiểm?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cái này sao mà giống chứ, tôi chơi là Ma Ẩn, không ám toán cô chẳng lẽ đánh cô còn phải báo trước à?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Cậu nói thật có đạo lý, tôi cư nhiên vô lực phản bác.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Đương nhiên rồi.

Lộ Dương thấy người này không đánh mình nữa liền ngồi tĩnh tọa dưới tàng cây hồi huyết.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Này, cô chơi bao lâu rồi, sao yếu như vậy.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Cậu còn quan tâm người mình ám toán?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Tôi vốn chơi kiểu này a, cô không cảm thấy Ma Ấn rất đẹp trai sao?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Ok, cậu đẹp trai cậu đúng, tôi lần đầu chơi game, không biết PK lắm.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Thảo nào, tôi vừa mới chuyển server, ngứa tay muốn đánh người, đúng lúc cô ngang qua liền thử tay luôn.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Cậu nói cứ như đúng rồi.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Việc này có gì phải giấu giếm sao? Với lại tôi cũng không có ý định giết cô, giỡn chút cho vui ấy mà, nào biết cô dễ thái như thế.

Không sai, cậu đẹp trai cậu có lý. Lộ Dương một trận ngoạ tào, song không thể phủ nhận cậu ta nói là sự thật, vẻ ngoài Ma Ẩn quả thật không tệ, một thân hắc y mặc dù đơn giản, thế nhưng tạo cảm giác tiêu sái ngang ngạnh, ngay cả hệ thống cũng ngầm thừa nhận đây là nhân vật có tạo hình ngũ quan điển trai nhất.

Hai người cứ như vậy ngồi dưới tàng cây trò chuyện một hồi, thêm bạn tốt lẫn nhau, Lộ Dương được biết trước đây đối phương ở server [Thương Khung Loan], mới mua một acc chơi lại.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Haizz, ngồi không thật buồn chán, chúng ta đi giết người đi.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tuổi còn trẻ không nên tàn bạo như vậy, chúng ta phải lấy đức phục người.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cô thật nhiều lời, không giết thường dân, giết hồng danh được chưa, có đi không?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Đi.

Kỳ thực Lộ Dương không mấy hứng thú với việc giết người, thế nhưng chơi game mà, đi cho biết đó biết đây cũng tốt, dù sao cậu hiện tại cũng rất buồn chán.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cô thật không có lập trường, chúng ta chạy xa một chút, không lát nữa bị tóm, tôi không cứu nổi cô đâu.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Bị bắt có người cứu tôi, không cứu cậu.

Lần này mà bị bắt để đại thần đến thăm mình. Lộ Dương thầm nghĩ, cùng Sách Mã Trường Ca đi về hướng ngược cổng thành, hai người bắt đầu tìm kiếm mục tiêu, Sách Mã Trường Ca đầu tiên nhắm trúng một acc nữ đang tẩy hồng.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Người kia đi, cô chờ tôi đánh cô ta trước, đợi lát nữa thì cô xông tới.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Đánh acc nữ có tốt không?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Có sao đâu, ban nãy không phải tôi cũng đánh cô đó sao, vả lại acc nữ ở Sư Môn 2/3 đã là nhân yêu, ể.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Nói mới nhớ, cô không phải là nhân yếu đấy chứ?

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Cậu thấy tôi giống vậy à?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Không giống, cô yếu xìu.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Yếu cùng giới tính có quan hệ gì? Cậu đây là kì thị giới tính, nữ thì không thể lợi hại sao?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cũng không hẳn, có thể rất lợi hại.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Thí dụ như?



[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Ví dụ như Tiêu Dao nữ thần trong top 10.

Tiêu Dao nữ thần trong top 10, Lộ Dương biết người này muốn nói đến Tần Chiêu, trừ Tần Chiêu ra không có acc nữ nào lọt vào bảng xếp hạng mười người cả, cậu đột nhiên rất muốn thông báo với Chiêu Chiêu một câu – ở đây có fan cuồng của cậu nè.

Hai người tán gẫu mấy câu lúc quay đầu lại phát hiện acc nữ tẩy hồng ban nãy biến mất tăm, đoán chừng là phơi xong đi về hoặc là đổi địa điểm phơi đi, bọn họ chỉ có thể tiếp tục tìm đối tượng khác.

Đi về trước một đoạn thì gặp một acc nam đứng ở bờ sông, Lộ Dương từ trang phục kiểu Nhật của đối phương nhận ra y cùng môn phái với mình, đều là Minh Tà, nhanh chóng ngăn cản Sách Mã Trường Ca tiến lên.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Chúng ta đổi người khác đi, không giết đồng môn, hơn nữa y cũng không phải hồng danh.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cô đúng là lắm quy củ, không thì vậy đi, cô lên đánh y trước, chờ đánh không sai biệt lắm tôi thay cô giết, như vậy không coi là cô giết đồng môn rồi, điểm tội ác tính cho tôi.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: … Biện pháp thất đức như vậy mệt cậu nghĩ ra được.

Khóe mắt Lộ Dương co rút, thế cũng được? Đúng là không có phẩm hạnh.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Quên đi không giết, cô thật không thú vị, chúng ta tới PK đi.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Được.

Lộ Dương vốn cũng không muốn giết người, sau khi quyết định không giết người, cả hai tìm một chỗ trống trải tiến hành luận bàn, nhìn từ thao tác thủ pháp của Sách Mã Trường Ca, Lộ Dương đoán người này chắc hẳn là tay chơi lão luyện, khổ thân mình lại bị hành hạ một phen.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Cô yếu thật đấy, cô phải tập trung chú ý hành tung của tôi chứ, cô không biết khinh công trong sách võ à? Đừng chỉ mãi chém a, trọng điểm Ma Ấn và Minh Tà các cô đều là Bộ pháp, cô nắm được hướng đi Bộ pháp liền có thể chém tôi!!

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi lần đầu chơi, cậu đừng giục tôi, còn nữa, có ai giống cậu dạy người khác giết mình không?

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: Dù dạy cũng sợ cô không được.

Sau khi kết thúc ba trận PK, hai người ngồi dưới đất đối diện nhau, Sách Mã Trường Ca chỉ tiếc rèn sắt không thành thép dạy Lộ Dương cách PK Ma Ấn, Lộ Dương chuyên tâm nhớ kỹ, nghỉ ngơi chốc lát, cả hai lại tiếp tục, vừa bắt đầu di động Lộ Dương đặt bên cạnh đổ chuông, Lộ Dương tạm ngừng.

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Chờ một chút, tôi nghe điện thoại.

[Lân cận]  [Sách Mã Trường Ca]: À.

Gọi tới là đàn em nhỏ hơn cậu một tuổi, có đem một ít đặc sản từ quê hôm nay mới lên nói Lộ Dương xuống lấy, Lộ Dương báo một tiếng cho Sách Mã Trường Ca liền chạy xuống lầu.

Trở lại KTX Lộ Dương đem quà đặt xuống, tiếp tục tìm Sách Mã Trường Ca chơi đùa, nào biết vừa ngồi xuống nhìn, acc cậu cư nhiên đổ máu nằm trên đất, nhìn tình hình đã chết được một lúc.

Lẽ nào ban nãy bản thân không ở Sách Mã Trường Ca giết mình? Lộ Dương hơi chút sửng sốt, cảm thấy không thể nào,  Sách Mã Trường Ca muốn giết mình cũng không cần thừa dịp cậu vắng mặt.

Lộ Dương điểm phục sinh tại chỗ, sau đó tìm kiếm ghi chép tin tức hệ thống.

[Hệ thống nhắc nhở]: Người lăn lộn trong giang hồ, có ai mà không bị chém, ngài đã bị [Lâm Gia Tam Thiếu] kích sát, xin mời chọn phục sinh tại chỗ hoặc trở về điểm phục sinh.

Lâm Gia Tam Thiếu? Lộ Dương nghiền ngẫm, tên có chút quen mắt nhưng một lúc không nhớ nổi, chẳng lẽ lại thêm một tên muốn luyện tay giết mình? Quả nhiên người lăn lộn trong giang hồ, không ai không bị chém.

Nhân lúc thời gian hồi huyết, cậu lật bạn tốt tìm Sách Mã Trường Ca phát một tin cho y.

[Hảo hữu]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi vừa bị người giết, cậu bây giờ ở đâu?

Tin vừa gửi vẫn chưa nhận được hồi âm, Lộ Dương hồi máu xong đối phương mới trả lời, nhưng nội dung tin nhắn lại có phần không khớp với những gì cậu nghĩ.

[Hảo hữu]  [Sách Mã Trường Ca]: Tôi đương nhiên biết cô bị người giết, tôi cũng bị giết, bây giờ đang chạy trốn, thằng kia còn mở báo thù với ông đây.

[Hảo hữu]  [Nhất Lộ Du Dương]: Chuyện gì?

[Hảo hữu]  [Sách Mã Trường Ca]: Tôi không biết, ban nãy lúc cô đi cái thằng ngu Lâm Tam Gia liền đến giết cô, tôi dưới cơn nóng giận thừa dịp nó không phòng bị hạp dược giết nó, lúc sau nó hồi sinh, lại tới thêm một thằng ngu Lâm Nhị Gia gì đó thêm cừu hận tôi, thằng đó đại hào, tôi đánh không lại nó.

[Hảo hữu]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi sát! Cậu bây giờ ở đâu, tôi qua tìm cậu.

[Hảo hữu]  [Sách Mã Trường Ca]: Cô vẫn là đừng tới, cô cộng thêm tôi cũng đánh không lại đâu, ngốc*bức đếch hiểu xảy ra chuyện gì, hình như tưởng tôi là người bang phái Anh hùng gì đó, nói cái gì đối địch bang phái blabla.

… Tôi cũng vô cùng muốn biết chuyện gì xảy ra. Lộ Dương đỡ trán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau