[Gia Đấu] Xuyên Thành Thứ Nữ Báo Thù
Chương 45:
Sau khi Lệ thị vào phủ quốc công, Hàn thị ức hiếp thì không cần phải nói, Chu di nương này cũng không ít lần bắt nạt.
“Tiểu thư muốn làm thế nào?” Phồn Tinh nhỏ giọng hỏi.
“Chưa nghĩ ra, để ta nghĩ xem. Làm sao để xử lý chuyện này cho gọn gàng. Lật đổ một chủ mẫu không dễ, lật đổ một thiếp thất thì không khó chứ hả?”
Thẩm Diệc cười, trông tâm trạng rất tốt.
Phồn Tinh nhìn mà thấy xót xa, từ khi phu nhân mất, ít khi thấy tiểu thư vui vẻ như vậy.
“Ta đã nóng lòng chờ đến lúc gặp lại Nhị công tử họ Nguyễn, chuyện hôn sự, rốt cuộc vẫn phải tự mình nỗ lực mới được.” Thẩm Diệc nhận định, Nguyễn Anh Chiêu quả là một vị hôn thê rất thích hợp với cô.
Phủ quốc công thực sự phải náo loạn một thời gian rồi.
Quốc công gia dù thân thể khỏe mạnh, cũng tức đến đau cả gan.
Mặc dù hôn sự đã định, cũng đã ghi tên Ngũ công tử dưới danh nghĩa Hàn thị, nhưng cơn tức này vẫn không thể tiêu tan.
Vẫn cho đánh ngũ công tử hai mươi trượng, nhất thời không thể đứng dậy được.
Tam tiểu thư cũng không thoát tội, Hàn thị trực tiếp phạt nàng ta hai mươi trượng, quỳ ở từ đường mười ngày.
Còn về Chu di nương, một đôi nhi nữ của nàng ta đều bị phạt, nàng ta còn có thể trốn tránh sao?
Vẫn là hai mươi trượng, thêm phạt cấm túc.
Nhất thời, ba mẫu tử đều bị hành hạ thảm hại.
Những chuyện này, lão thái thái cũng không ngăn cản. Thẩm Thanh Thư càng không quản.
Tự nhiên mặc cho Hàn thị hành hạ. Phòng của Chu thị đều bị Hàn thị lục soát, lần này Chu di nương ở thế bị động, cũng không dám nói gì.
May mà chuyện này không phải do nàng ta làm ra.
Thực ra lúc này nên để Hàn thị lục soát ra được thứ gì đó mới tốt, đáng tiếc Thẩm Diệc vốn không có khả năng để an bài chuyện đó.
Tả di nương cũng vậy, thất sủng nhiều năm, sao có thể có năng lực đó?
Cho nên chỉ có thể ngồi nhìn cơ hội tốt này trôi qua.
Nhưng cũng không vội, dù sao cũng còn cơ hội khác.
Trong chuyện này, ba mẫu tử Chu di nương đều rất ấm ức, nhưng dù ấm ức thế nào họ cũng cố gắng cam chịu, cuối cùng người được lợi chính là bọn họ.
Nếu không phải như vậy, chỉ riêng Ngũ công tử thì mãi mãi không thể trở thành đích tử dưới danh nghĩa Hàn thị.
Phải biết rằng, đích tử và thứ xuất sau này chia gia sản sẽ có sự đối xử hoàn toàn khác nhau.
Có một số gia tộc lớn, căn bản không cho thứ tử tư cách chia tài sản.
“Tiểu thư muốn làm thế nào?” Phồn Tinh nhỏ giọng hỏi.
“Chưa nghĩ ra, để ta nghĩ xem. Làm sao để xử lý chuyện này cho gọn gàng. Lật đổ một chủ mẫu không dễ, lật đổ một thiếp thất thì không khó chứ hả?”
Thẩm Diệc cười, trông tâm trạng rất tốt.
Phồn Tinh nhìn mà thấy xót xa, từ khi phu nhân mất, ít khi thấy tiểu thư vui vẻ như vậy.
“Ta đã nóng lòng chờ đến lúc gặp lại Nhị công tử họ Nguyễn, chuyện hôn sự, rốt cuộc vẫn phải tự mình nỗ lực mới được.” Thẩm Diệc nhận định, Nguyễn Anh Chiêu quả là một vị hôn thê rất thích hợp với cô.
Phủ quốc công thực sự phải náo loạn một thời gian rồi.
Quốc công gia dù thân thể khỏe mạnh, cũng tức đến đau cả gan.
Mặc dù hôn sự đã định, cũng đã ghi tên Ngũ công tử dưới danh nghĩa Hàn thị, nhưng cơn tức này vẫn không thể tiêu tan.
Vẫn cho đánh ngũ công tử hai mươi trượng, nhất thời không thể đứng dậy được.
Tam tiểu thư cũng không thoát tội, Hàn thị trực tiếp phạt nàng ta hai mươi trượng, quỳ ở từ đường mười ngày.
Còn về Chu di nương, một đôi nhi nữ của nàng ta đều bị phạt, nàng ta còn có thể trốn tránh sao?
Vẫn là hai mươi trượng, thêm phạt cấm túc.
Nhất thời, ba mẫu tử đều bị hành hạ thảm hại.
Những chuyện này, lão thái thái cũng không ngăn cản. Thẩm Thanh Thư càng không quản.
Tự nhiên mặc cho Hàn thị hành hạ. Phòng của Chu thị đều bị Hàn thị lục soát, lần này Chu di nương ở thế bị động, cũng không dám nói gì.
May mà chuyện này không phải do nàng ta làm ra.
Thực ra lúc này nên để Hàn thị lục soát ra được thứ gì đó mới tốt, đáng tiếc Thẩm Diệc vốn không có khả năng để an bài chuyện đó.
Tả di nương cũng vậy, thất sủng nhiều năm, sao có thể có năng lực đó?
Cho nên chỉ có thể ngồi nhìn cơ hội tốt này trôi qua.
Nhưng cũng không vội, dù sao cũng còn cơ hội khác.
Trong chuyện này, ba mẫu tử Chu di nương đều rất ấm ức, nhưng dù ấm ức thế nào họ cũng cố gắng cam chịu, cuối cùng người được lợi chính là bọn họ.
Nếu không phải như vậy, chỉ riêng Ngũ công tử thì mãi mãi không thể trở thành đích tử dưới danh nghĩa Hàn thị.
Phải biết rằng, đích tử và thứ xuất sau này chia gia sản sẽ có sự đối xử hoàn toàn khác nhau.
Có một số gia tộc lớn, căn bản không cho thứ tử tư cách chia tài sản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất