Chương 13
Ánh đèn vàng trong phòng quá đỗi ấm áp, trong không khí tràn đầy nhu tình mật ý như muốn nhấn chìm cả hai.
Gương mặt nhỏ nhắn của Bánh bao sữa đỏ bừng, ánh mắt phủ một tầng hơi nước long lanh. Cậu vừa vui vẻ vừa thẹn thùng, ngoan ngoãn vùi mình trong lòng Kim chủ, thầm tính xem số tiền tiết kiệm của mình có đủ để xử lý chuyện này không.
Cậu không dám mang mối quan hệ của mình và Kim chủ ra thử trò mạo hiểm.
Kim chủ hôn người trong lòng đến khi cậu ngoan ngoãn không quấy nữa mới thôi, hắn đã thỏa mãn nhưng vẫn còn muốn chơi xấu.
Kim chủ bắt đầu tính sổ: “Có chuyện tai tiếng rồi à? Tính làm sao bây giờ đây?”
Phản ứng đầu tiên của Bánh bao sữa là thì ra Kim chủ vẫn chưa hả giận, cậu nhỏ giọng giải thích lấy lòng: “Em sẽ xử lý ổn cả, ngài bao em, em sẽ không làm ngài… phải mất mặt.”
Kim chủ nhéo nhéo má cậu: “Xử lý làm sao, hửm?”
Bánh bao sữa bày tỏ thành ý: “Em mua lại bài, em cũng đóng phim được mấy năm rồi, thù lao cũng tạm đủ, bình thường em ít tiêu xài, chắc là xử lý được.”
Kim chủ bị cậu chọc tức chết mất, hắn vòng tay ôm người vào lòng: “Mới vừa nãy còn nhớ là được tôi bao, xảy ra chuyện không nhớ rõ đi tìm Kim chủ ba ba của em mà còn muốn tự bỏ tiền túi hả?”
Bánh bao sữa ngẩn ngơ nhìn hắn, bị bốn chữ “Kim chủ ba ba” chọc cho đỏ bừng cả mặt.
Xưng hô thế này… Quá… Quá trời mắc cỡ luôn á.
Cậu lắp bắp hỏi: “Ngài… Ngài muốn giúp em ạ?”
“Không thì sao?”
Kim chủ xoa xoa đầu bánh bao sữa, sau đó lập tức đổi giọng: "Thật ra gây chút tai tiếng cũng không sao, xem như lăng xê cho đoàn phim, sau đó ít lâu lên bài thanh minh. Không chừng nhờ vậy phim lần này của em lại có thể nổi tiếng"
Bánh bao sữa vừa mới bị Kim chủ trêu đến mức mặt đỏ tai hồng, thế mà nghe xong câu này cả người lạnh toát.
Cậu ấm ức nghĩ, dù có tai tiếng người ta cũng chẳng thèm để ý kia kìa, thế mà mình cứ ảo tưởng cái gì đâu không.
Trong lòng ấm ức, gan cũng lớn hẳn, hôm nay cậu dám cãi lại Kim chủ, dường như đang giận dỗi: "Dù sao... Dù sao em cũng sẽ không để có scandal với cô ấy."
Kim chủ vẫn không ngừng làm khó cậu: "Ai nói muốn giúp tôi kiếm thêm chút tiền ấy nhỉ? Tạo chút scandal hâm nóng tên tuổi mà cũng không chịu à?"
Bánh bao sữa lại héo ngay lập tức.
Cậu dùng cả tay và chân bò ra khỏi cái ôm trong lòng Kim chủ, cúi đầu ngồi bên cạnh hắn thành thật nói: "Ngài... bảo em làm... vậy thì... em... em sẽ nghe theo."
Thế nhưng trong lòng thì tủi thân muốn chết.
Kim chủ tùy ý để người bò ra từ trong lòng mình, sau đó lại ép cậu vào sô pha, nhìn thất khóe mắt cậu ửng đỏ, cuối cùng lương tâm cũng trỗi dậy: “Tủi thân à?”
Bánh bao sữa lắc đầu, rầu rĩ đáp: “Dạ không.”
Kim chủ định đùa chút để nghe bé con ngọt ngào kiên quyết nói sẽ vì hắn mà không chịu tạo tai tiếng với người khác, thế nhưng không ngờ lại chọc người ta đến phát khóc.
Kim chủ xoa xoa đầu Bánh bao sữa, lại cúi người hôn hôn hắn lên trán cậu: “Đùa em thôi, trông có ngốc không này. Ai mà có mặt mũi đến mức dám ăn theo người của tôi để đánh bóng tên tuổi chứ?"
Bánh bao sữa bị Kim chủ đùa như thế bỗng thấy có có chút khó tin. Cậu bị đè dưới người hắn không dám động đậy, đáng thương cầu xin: "Ngài... Ngài đừng đem chuyện này ra đùa em mà."
Kim chủ trêu người quá đáng, bây giờ dỗ dành lại phá lệ hào phóng. Hắn vừa hôn bên má cậu vừa đáp ứng: “Được, sau này sẽ không trêu em vậy nữa, không khó chịu nữa, nhé?”
Bánh bao sữa rầu rĩ "Dạ" một tiếng, nhưng lại nói thêm như muốn giải thích: "Em... Không phải là em không muốn nghe lời ngài... Chỉ là... Em không muốn dây dưa với người khác thôi."
Chà, bị hắn ép đến mức gần như nói ra lời bày tỏ đấy nhỉ.
Kim chủ cười cười: “Tôi biết, không trách em.”
Hắn hôn hôn mấy cái lên môi Bánh bao sữa, nhỏ nhẹ dỗ dành bên tai cậu: "Bé ngốc, chẳng có ai ngoan được bằng em luôn đấy. Chuyện tai tiếng lần này em không cần phải lo, Kim chủ ba ba đây chưa đến mức để em phải tự bỏ tiền ra đâu."
Bánh bao sữa quyến luyến cọ cọ môi Kim chủ, cuối cùng cũng thả lỏng cơ thể.
Kim chủ đè Bánh bao sữa trên sô pha hôn một lát, vừa định tách ra để nói rõ "quan hệ bao nuôi" thì cảm giác được người trong lồng ngực thật cẩn thận vươn cánh tay ôm cổ hắn.
Kim chủ: “…”
Vẫn chưa bị "bắt nạt" đủ đây mà.
Người trong ngực thật sự quá ngoan.
Kim chủ ác liệt nghĩ, bỗng nhiên không muốn giải trừ quan hệ bao nuôi nhanh như vậy.
Kim chủ cười khẽ, dung túng để người trong ngực ôm hắn, cùng hắn hôn môi.
Có lẽ điều hòa bị hỏng rồi, nhiệt độ ổn định 26 độ mà độ ấm trong không khí lại không ngừng tăng vọt, thân thể hai người đều có chút nóng lên.
Kim chủ dời nụ hôn khỏi môi Bánh bao sữa, hôn lên mi mắt đang run rẩy của cậu, ngón tay thon dài cũng mở vạt áo sơ mi chậm rãi tiến vào.
Làn da ấm áp bỗng nhiên tiếp xúc với không khí hơi lạnh, Bánh bao sữa mở mắt theo bản năng, ánh mắt hoảng loạn như đang sợ hãi thế nhưng lại không hề có ý định trốn tránh.
Kim chủ cười cười, vén vạt áo của Bánh bao sữa lên cao, vòng qua eo thon ôm lấy người cậu, vuốt ve sau lưng người trong lòng mình trấn an: “Đừng sợ, ngoan nào.”
Bánh bao sữa dịu ngoan thả lỏng thân thể, hơi ngẩng đầu nhìn hắn.
Kim chủ lại trêu cậu: “Muốn hôn hửm?”
Gương mặt Bánh bao sữa xấu hổ đỏ bừng, đôi mắt long lanh ngấn nước, nhưng vẫn ngoan ngoãn hỏi: “Ngài… Ngài hôn hôn em một chút được không?”
Kim chủ bị cậu ghẹo đến lồng ngực nóng rựa như thiêu như đốt nhưng vẫn không ngừng trêu cậu: “Sao lại dính người thế?”
Từ vành tai đến cổ Bánh bao sữa đều đỏ rực. Cậu gian nan trốn đi, nhưng cánh môi lại bị chiếm lấy.
Kim chủ dịu dàng hôn cậu thật lâu, lát sau mới khàn giọng hỏi: "Ngày mai diễn nhiều không?"
Bánh bao sữa liều mạng: “Dạ không… Không nhiều lắm, em... em không có nhiều việc đâu.”
Kim chủ tức giận trừng cậu, nếu hắn không xem trước lịch trình của nhóc con này thì cũng không biết hôm nay cậu dám gạt hắn.
Kim chủ cốc đầu cậu: “Quay cả ngày mà dám nói không nhiều lắm?”
Bánh bao sữa bị tình cảm ngượng ngùng và ham muốn tra tấn sắp khóc đến nơi, lắp bắp cầu xin: “Em xin nghỉ một ngày, được không ạ?”
Kim chủ im lặng một chút, cười: “Ừ, chính xác là phải xin nghỉ cả ngày."
Hắn cường điệu “Cả ngày”, thành công dọa người trong ngực sợ tới mức run rẩy mới ôm cậu lên: "Ôm em đi tắm, nhé?"
Hết chương 13
Chiều tui edit xong chương 20 thì tui sẽ đăng thêm chương 14 =))))
Gương mặt nhỏ nhắn của Bánh bao sữa đỏ bừng, ánh mắt phủ một tầng hơi nước long lanh. Cậu vừa vui vẻ vừa thẹn thùng, ngoan ngoãn vùi mình trong lòng Kim chủ, thầm tính xem số tiền tiết kiệm của mình có đủ để xử lý chuyện này không.
Cậu không dám mang mối quan hệ của mình và Kim chủ ra thử trò mạo hiểm.
Kim chủ hôn người trong lòng đến khi cậu ngoan ngoãn không quấy nữa mới thôi, hắn đã thỏa mãn nhưng vẫn còn muốn chơi xấu.
Kim chủ bắt đầu tính sổ: “Có chuyện tai tiếng rồi à? Tính làm sao bây giờ đây?”
Phản ứng đầu tiên của Bánh bao sữa là thì ra Kim chủ vẫn chưa hả giận, cậu nhỏ giọng giải thích lấy lòng: “Em sẽ xử lý ổn cả, ngài bao em, em sẽ không làm ngài… phải mất mặt.”
Kim chủ nhéo nhéo má cậu: “Xử lý làm sao, hửm?”
Bánh bao sữa bày tỏ thành ý: “Em mua lại bài, em cũng đóng phim được mấy năm rồi, thù lao cũng tạm đủ, bình thường em ít tiêu xài, chắc là xử lý được.”
Kim chủ bị cậu chọc tức chết mất, hắn vòng tay ôm người vào lòng: “Mới vừa nãy còn nhớ là được tôi bao, xảy ra chuyện không nhớ rõ đi tìm Kim chủ ba ba của em mà còn muốn tự bỏ tiền túi hả?”
Bánh bao sữa ngẩn ngơ nhìn hắn, bị bốn chữ “Kim chủ ba ba” chọc cho đỏ bừng cả mặt.
Xưng hô thế này… Quá… Quá trời mắc cỡ luôn á.
Cậu lắp bắp hỏi: “Ngài… Ngài muốn giúp em ạ?”
“Không thì sao?”
Kim chủ xoa xoa đầu bánh bao sữa, sau đó lập tức đổi giọng: "Thật ra gây chút tai tiếng cũng không sao, xem như lăng xê cho đoàn phim, sau đó ít lâu lên bài thanh minh. Không chừng nhờ vậy phim lần này của em lại có thể nổi tiếng"
Bánh bao sữa vừa mới bị Kim chủ trêu đến mức mặt đỏ tai hồng, thế mà nghe xong câu này cả người lạnh toát.
Cậu ấm ức nghĩ, dù có tai tiếng người ta cũng chẳng thèm để ý kia kìa, thế mà mình cứ ảo tưởng cái gì đâu không.
Trong lòng ấm ức, gan cũng lớn hẳn, hôm nay cậu dám cãi lại Kim chủ, dường như đang giận dỗi: "Dù sao... Dù sao em cũng sẽ không để có scandal với cô ấy."
Kim chủ vẫn không ngừng làm khó cậu: "Ai nói muốn giúp tôi kiếm thêm chút tiền ấy nhỉ? Tạo chút scandal hâm nóng tên tuổi mà cũng không chịu à?"
Bánh bao sữa lại héo ngay lập tức.
Cậu dùng cả tay và chân bò ra khỏi cái ôm trong lòng Kim chủ, cúi đầu ngồi bên cạnh hắn thành thật nói: "Ngài... bảo em làm... vậy thì... em... em sẽ nghe theo."
Thế nhưng trong lòng thì tủi thân muốn chết.
Kim chủ tùy ý để người bò ra từ trong lòng mình, sau đó lại ép cậu vào sô pha, nhìn thất khóe mắt cậu ửng đỏ, cuối cùng lương tâm cũng trỗi dậy: “Tủi thân à?”
Bánh bao sữa lắc đầu, rầu rĩ đáp: “Dạ không.”
Kim chủ định đùa chút để nghe bé con ngọt ngào kiên quyết nói sẽ vì hắn mà không chịu tạo tai tiếng với người khác, thế nhưng không ngờ lại chọc người ta đến phát khóc.
Kim chủ xoa xoa đầu Bánh bao sữa, lại cúi người hôn hôn hắn lên trán cậu: “Đùa em thôi, trông có ngốc không này. Ai mà có mặt mũi đến mức dám ăn theo người của tôi để đánh bóng tên tuổi chứ?"
Bánh bao sữa bị Kim chủ đùa như thế bỗng thấy có có chút khó tin. Cậu bị đè dưới người hắn không dám động đậy, đáng thương cầu xin: "Ngài... Ngài đừng đem chuyện này ra đùa em mà."
Kim chủ trêu người quá đáng, bây giờ dỗ dành lại phá lệ hào phóng. Hắn vừa hôn bên má cậu vừa đáp ứng: “Được, sau này sẽ không trêu em vậy nữa, không khó chịu nữa, nhé?”
Bánh bao sữa rầu rĩ "Dạ" một tiếng, nhưng lại nói thêm như muốn giải thích: "Em... Không phải là em không muốn nghe lời ngài... Chỉ là... Em không muốn dây dưa với người khác thôi."
Chà, bị hắn ép đến mức gần như nói ra lời bày tỏ đấy nhỉ.
Kim chủ cười cười: “Tôi biết, không trách em.”
Hắn hôn hôn mấy cái lên môi Bánh bao sữa, nhỏ nhẹ dỗ dành bên tai cậu: "Bé ngốc, chẳng có ai ngoan được bằng em luôn đấy. Chuyện tai tiếng lần này em không cần phải lo, Kim chủ ba ba đây chưa đến mức để em phải tự bỏ tiền ra đâu."
Bánh bao sữa quyến luyến cọ cọ môi Kim chủ, cuối cùng cũng thả lỏng cơ thể.
Kim chủ đè Bánh bao sữa trên sô pha hôn một lát, vừa định tách ra để nói rõ "quan hệ bao nuôi" thì cảm giác được người trong lồng ngực thật cẩn thận vươn cánh tay ôm cổ hắn.
Kim chủ: “…”
Vẫn chưa bị "bắt nạt" đủ đây mà.
Người trong ngực thật sự quá ngoan.
Kim chủ ác liệt nghĩ, bỗng nhiên không muốn giải trừ quan hệ bao nuôi nhanh như vậy.
Kim chủ cười khẽ, dung túng để người trong ngực ôm hắn, cùng hắn hôn môi.
Có lẽ điều hòa bị hỏng rồi, nhiệt độ ổn định 26 độ mà độ ấm trong không khí lại không ngừng tăng vọt, thân thể hai người đều có chút nóng lên.
Kim chủ dời nụ hôn khỏi môi Bánh bao sữa, hôn lên mi mắt đang run rẩy của cậu, ngón tay thon dài cũng mở vạt áo sơ mi chậm rãi tiến vào.
Làn da ấm áp bỗng nhiên tiếp xúc với không khí hơi lạnh, Bánh bao sữa mở mắt theo bản năng, ánh mắt hoảng loạn như đang sợ hãi thế nhưng lại không hề có ý định trốn tránh.
Kim chủ cười cười, vén vạt áo của Bánh bao sữa lên cao, vòng qua eo thon ôm lấy người cậu, vuốt ve sau lưng người trong lòng mình trấn an: “Đừng sợ, ngoan nào.”
Bánh bao sữa dịu ngoan thả lỏng thân thể, hơi ngẩng đầu nhìn hắn.
Kim chủ lại trêu cậu: “Muốn hôn hửm?”
Gương mặt Bánh bao sữa xấu hổ đỏ bừng, đôi mắt long lanh ngấn nước, nhưng vẫn ngoan ngoãn hỏi: “Ngài… Ngài hôn hôn em một chút được không?”
Kim chủ bị cậu ghẹo đến lồng ngực nóng rựa như thiêu như đốt nhưng vẫn không ngừng trêu cậu: “Sao lại dính người thế?”
Từ vành tai đến cổ Bánh bao sữa đều đỏ rực. Cậu gian nan trốn đi, nhưng cánh môi lại bị chiếm lấy.
Kim chủ dịu dàng hôn cậu thật lâu, lát sau mới khàn giọng hỏi: "Ngày mai diễn nhiều không?"
Bánh bao sữa liều mạng: “Dạ không… Không nhiều lắm, em... em không có nhiều việc đâu.”
Kim chủ tức giận trừng cậu, nếu hắn không xem trước lịch trình của nhóc con này thì cũng không biết hôm nay cậu dám gạt hắn.
Kim chủ cốc đầu cậu: “Quay cả ngày mà dám nói không nhiều lắm?”
Bánh bao sữa bị tình cảm ngượng ngùng và ham muốn tra tấn sắp khóc đến nơi, lắp bắp cầu xin: “Em xin nghỉ một ngày, được không ạ?”
Kim chủ im lặng một chút, cười: “Ừ, chính xác là phải xin nghỉ cả ngày."
Hắn cường điệu “Cả ngày”, thành công dọa người trong ngực sợ tới mức run rẩy mới ôm cậu lên: "Ôm em đi tắm, nhé?"
Hết chương 13
Chiều tui edit xong chương 20 thì tui sẽ đăng thêm chương 14 =))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất