Chương 15
Bánh bao sữa mệt mỏi quá độ, thế nhưng sáng hôm sau lại thức dậy rất sớm.
Trong cơ buồn ngủ mơ màng, cậu cứ nghĩ Kim chủ đã rời giường chạy lấy người từ lâu. Người kia nguyện ý ôm cậu đi tắm, lại còn dịu dàng dỗ cậu ngủ, nhưng phải đến mấy ngày nữa mới lại được gặp lại cơ.
Lúc thức dậy Bánh bao sữa vẫn đang được người ôm trong ngực, cậu không dám động, chỉ lặng lẽ chớp mắt ngắm nhìn gương mặt Kim chủ.
Đôi mày kiếm sắc bén, chiếc mũi cao và sườn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi môi kia… Bánh bao sữa nhìn đôi môi Kim chủ, trong đầu phát lại cảnh bờ môi ấy lưu luyến hôn mình, nháy mắt cả người cậu đỏ ửng.
Người đang ôm cậu khẽ nhúc nhích nhưng không mở mắt, hắn chỉ hơi nhếch môi, giọng nói vừa mới tỉnh ngủ đầy lười biếng: “Thức rồi à?”
Bánh bao sữa "Dạ" một tiếng, giọng cậu hơi khàn, vì ngày hôm qua khóc nhiều quá
Kim chủ buông cậu ra, hắn xoay người ngồi dậy, đến máy lọc nước giữ nhiệt rót cho cậu một ly nước ấm, lúc quay lại thấy Bánh bao sữa đã rời giường, không biết đang suy tư gì mà gục đầu trông hơi ủ rũ.
Kim chủ đưa ly nước cho cậu: “Dậy làm gì?”
Bánh bao sữa kinh ngạc nhìn hắn, ngoan ngoãn nhận ly nước uống mấy ngụm mới ngây ngốc nói: “Em nghĩ là ngài phải đi.”
“Tôi đi đâu?” Kim chủ ngồi lại trên giường, kéo người ôm vào lòng sờ sờ trán cậu xác nhận không có việc gì mới yên tâm: “Hôm nay tôi cũng có thể nghỉ một ngày, ngủ tiếp một lát nhé?”
Bánh bao sữa mơ mơ màng màng chưa hiểu gì, nhưng bị ôm lấy lập tức cuộn mình rúc vào lòng Kim chủ, cậu hơi nghi hoặc hỏi: “Ôm em ngủ sao?”
Kim chủ không nhịn nổi cười, hắn nhét người vào trong chăn, chính mình cũng nằm xuống ôm người vào lòng, ngữ khí vừa phóng túng vừa cưng chiều mà trêu cậu: “Hôm qua không phải ôm cả đêm rồi sao? Dính người thế hả?”
Bánh bao sữa vùi đầu trong ngực Kim chủ, nghe tiếng tim hắn đập mà cậu có cảm giác như mình đang lạc vào giữa nhóm nhạc rock 'n roll, trống Jazz đánh bùm bùm rộn rã.
Cậu quyến luyến nhưng chỉ dám cẩn thận cọ cọ trong ngực Kim chủ, lí nhí xin hắn: “Có thể… Có thể dính một ngày không ạ? Ngài đừng… đừng giận, nha."
Kim chủ cảm thấy có lẽ bé cưng ngốc nghếch đã bỏ qua tin tức quan trọng rồi.
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Bánh bao sữa, đẩy người đang làm ổ trong lòng mình ra, nhìn thẳng vào mắt cậu: “Chỉ dính một ngày?”
Bánh bao sữa không hiểu: “Hở?”
“Chậc.” Kim chủ cười cười “Không phải rất thích làm nũng trong lòng tôi à? Làm sao thế? Chỉ định dính một ngày thôi ư?"
Đúng là thích làm nũng, chỉ hận không thể cuộn mình trong ngực hắn cọ mỗi ngày.
Hắn tốt như vậy, dịu dàng như vậy, chu đáo như vậy.
Bánh bao sữa tủi thân quá trời, cậu xoắn xoắn góc áo của mình hỏi: "Được... Được không ạ?"
Kim chủ nhẹ nhàng xoa đầu bé ngốc này, quyết định rõ ràng một chút: “Không được, ông xã em cũng gọi rồi, phải dính cả đời.”
Bánh bao sữa: “!!!!!”
Bánh bao sữa hoàn toàn choáng váng.
Cậu ngây người nhìn Kim chủ. Tiêu hóa những lời này xong rốt cuộc cũng rõ ràng vì sao hôm qua trong lúc ý loạn tình mê Kim chủ lại muốn cậu gọi hắn như vậy.
Đó không phải cố tình chơi xấu trên giường.
Mà là biến quan hệ của hai người từ bao nuôi trở thành người yêu.
Trong lòng Bánh bao sữa căng tràn, khóe mắt lại nhanh chóng đỏ lên.
Sao tỏ tình cũng chọc người ta đến phát khóc thế này?
Kim chủ buồn cười nhìn người trong lòng mình, hỏi: “Được không? Sau này ngày nào cũng sẽ ôm em ngủ, cho em tha hồ nhõng nhẽo, cho em dính anh, đồng ý không?"
Bánh bao sữa nói không nên lời, chỉ liều mạng gật đầu, cậu hoài nghi bản thân còn chưa tỉnh ngủ, vậy nên ngây ngốc đưa tay nhéo mặt mình một chút.
Động tác ngốc nghếch này hoàn toàn chọc cười Kim chủ.
Cõi lòng Kim chủ mềm đến rối tinh rối mù, hắn ôm người lại gần dịu dàng hôn lên vị trí Bánh bao sữa vừa tự nhéo mình, thật dịu dàng dỗ dành cậu: “Không phải mơ, người đàn ông trước mặt em thật sự đang tỏ tình với em đó."
Hắn dừng một chút, sau đó gọi tên Bánh bao sữa: “Thời Hạnh, anh thích em.”
Bánh bao sữa sửng sốt mất một lát, sau đó ôm chầm lấy Kim chủ cọ cọ chôn mặt trong ngực hắn, như muốn hòa cùng một thể với người mình đang ôm.
Bên ngoài vẫn se se lạnh. Thế giới của cậu lại ấm áp như xuân đến nở đầy hoa.
Kim chủ tùy ý để cậu cọ trong ngực, thế nhưng vẫn thích trêu ghẹo bạn trai nhỏ mới nhậm chức của mình: "Còn cọ nữa là tự gánh hậu quả đấy nhé!"
Bánh bao sữa lúc này mới ngoan ngoãn lại.
Lát sau mới ló đầu ra từ trong lòng Kim chủ đỏ mặt nói: “Em cũng thích ngài, vô cùng, vô cùng thích.”
Kim chủ nói: “Anh biết, nếu không sao hôm qua lại ngủ với em."
Bánh bao sữa ngơ ngác nhìn Kim chủ.
Hắn biết?
Kim chủ tiếp tục nói: “Bé ngốc, không phải vì bao em nên mới muốn em, mà muốn là vì thích em đó. Anh biết em cũng thích anh, chúng ta mới có thể lên giường, hiểu không?”
Bánh bao sữa nghe đến ngơ ngác, mũi lại bắt đầu lên men.
Người cậu thích sao lại có thể tốt như vậy a a a a!!!
Bánh bao sữa gật đầu thật mạnh: “Dạ!”
Lại lặp lại: “Em thích ngài, ngài biết rồi em cũng muốn nói.”
Kim chủ tươi cười, “Ừ” một tiếng, lại nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của người trong lòng: “Ngủ tiếp một lát không? Bạn trai nhỏ của anh?”
Bánh bao sữa quyến luyến vùi mình trong lòng Kim chủ, cậu nghĩ chắc là mình không thể ngủ được.
Sao mà ngủ được chứ, người cậu khổ cực yêu thầm nhiều năm như vậy cuối cùng cũng tỏ lòng mình, mà bây giờ người ta còn ôm cậu, gọi cậu là... Bạn.Trai.Nhỏ!
Ba chữ này quả thật chính là ngôn từ đẹp nhất trên thế gian.
Bánh bao sữa ngước lên, má đỏ hồng hồng, cậu vừa kích động vừa ngại ngùng hỏi: “Có thể... có thể hôn một chút không ạ?”
Kim chủ cười, một tay ôm lấy eo Bánh bao sữa một tay đè sau gáy cậu: "Là lỗi của anh, đã quên mất nụ hôn tỏ tình."
Sau đó trao cho người trong lòng một nụ hôn sâu vô cùng ngọt ngào nóng bỏng.
Hết chương 15
Truyện còn 10 chương và 5 phiên ngoại nữa, mà tui edit còn 3 chương nữa thui. Bây giờ các bà muốn t ngưng mấy bữa edit cho xong luôn rồi đăng một lèo hết hay rải mỗi ngày một chương đây ????
Trong cơ buồn ngủ mơ màng, cậu cứ nghĩ Kim chủ đã rời giường chạy lấy người từ lâu. Người kia nguyện ý ôm cậu đi tắm, lại còn dịu dàng dỗ cậu ngủ, nhưng phải đến mấy ngày nữa mới lại được gặp lại cơ.
Lúc thức dậy Bánh bao sữa vẫn đang được người ôm trong ngực, cậu không dám động, chỉ lặng lẽ chớp mắt ngắm nhìn gương mặt Kim chủ.
Đôi mày kiếm sắc bén, chiếc mũi cao và sườn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi môi kia… Bánh bao sữa nhìn đôi môi Kim chủ, trong đầu phát lại cảnh bờ môi ấy lưu luyến hôn mình, nháy mắt cả người cậu đỏ ửng.
Người đang ôm cậu khẽ nhúc nhích nhưng không mở mắt, hắn chỉ hơi nhếch môi, giọng nói vừa mới tỉnh ngủ đầy lười biếng: “Thức rồi à?”
Bánh bao sữa "Dạ" một tiếng, giọng cậu hơi khàn, vì ngày hôm qua khóc nhiều quá
Kim chủ buông cậu ra, hắn xoay người ngồi dậy, đến máy lọc nước giữ nhiệt rót cho cậu một ly nước ấm, lúc quay lại thấy Bánh bao sữa đã rời giường, không biết đang suy tư gì mà gục đầu trông hơi ủ rũ.
Kim chủ đưa ly nước cho cậu: “Dậy làm gì?”
Bánh bao sữa kinh ngạc nhìn hắn, ngoan ngoãn nhận ly nước uống mấy ngụm mới ngây ngốc nói: “Em nghĩ là ngài phải đi.”
“Tôi đi đâu?” Kim chủ ngồi lại trên giường, kéo người ôm vào lòng sờ sờ trán cậu xác nhận không có việc gì mới yên tâm: “Hôm nay tôi cũng có thể nghỉ một ngày, ngủ tiếp một lát nhé?”
Bánh bao sữa mơ mơ màng màng chưa hiểu gì, nhưng bị ôm lấy lập tức cuộn mình rúc vào lòng Kim chủ, cậu hơi nghi hoặc hỏi: “Ôm em ngủ sao?”
Kim chủ không nhịn nổi cười, hắn nhét người vào trong chăn, chính mình cũng nằm xuống ôm người vào lòng, ngữ khí vừa phóng túng vừa cưng chiều mà trêu cậu: “Hôm qua không phải ôm cả đêm rồi sao? Dính người thế hả?”
Bánh bao sữa vùi đầu trong ngực Kim chủ, nghe tiếng tim hắn đập mà cậu có cảm giác như mình đang lạc vào giữa nhóm nhạc rock 'n roll, trống Jazz đánh bùm bùm rộn rã.
Cậu quyến luyến nhưng chỉ dám cẩn thận cọ cọ trong ngực Kim chủ, lí nhí xin hắn: “Có thể… Có thể dính một ngày không ạ? Ngài đừng… đừng giận, nha."
Kim chủ cảm thấy có lẽ bé cưng ngốc nghếch đã bỏ qua tin tức quan trọng rồi.
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Bánh bao sữa, đẩy người đang làm ổ trong lòng mình ra, nhìn thẳng vào mắt cậu: “Chỉ dính một ngày?”
Bánh bao sữa không hiểu: “Hở?”
“Chậc.” Kim chủ cười cười “Không phải rất thích làm nũng trong lòng tôi à? Làm sao thế? Chỉ định dính một ngày thôi ư?"
Đúng là thích làm nũng, chỉ hận không thể cuộn mình trong ngực hắn cọ mỗi ngày.
Hắn tốt như vậy, dịu dàng như vậy, chu đáo như vậy.
Bánh bao sữa tủi thân quá trời, cậu xoắn xoắn góc áo của mình hỏi: "Được... Được không ạ?"
Kim chủ nhẹ nhàng xoa đầu bé ngốc này, quyết định rõ ràng một chút: “Không được, ông xã em cũng gọi rồi, phải dính cả đời.”
Bánh bao sữa: “!!!!!”
Bánh bao sữa hoàn toàn choáng váng.
Cậu ngây người nhìn Kim chủ. Tiêu hóa những lời này xong rốt cuộc cũng rõ ràng vì sao hôm qua trong lúc ý loạn tình mê Kim chủ lại muốn cậu gọi hắn như vậy.
Đó không phải cố tình chơi xấu trên giường.
Mà là biến quan hệ của hai người từ bao nuôi trở thành người yêu.
Trong lòng Bánh bao sữa căng tràn, khóe mắt lại nhanh chóng đỏ lên.
Sao tỏ tình cũng chọc người ta đến phát khóc thế này?
Kim chủ buồn cười nhìn người trong lòng mình, hỏi: “Được không? Sau này ngày nào cũng sẽ ôm em ngủ, cho em tha hồ nhõng nhẽo, cho em dính anh, đồng ý không?"
Bánh bao sữa nói không nên lời, chỉ liều mạng gật đầu, cậu hoài nghi bản thân còn chưa tỉnh ngủ, vậy nên ngây ngốc đưa tay nhéo mặt mình một chút.
Động tác ngốc nghếch này hoàn toàn chọc cười Kim chủ.
Cõi lòng Kim chủ mềm đến rối tinh rối mù, hắn ôm người lại gần dịu dàng hôn lên vị trí Bánh bao sữa vừa tự nhéo mình, thật dịu dàng dỗ dành cậu: “Không phải mơ, người đàn ông trước mặt em thật sự đang tỏ tình với em đó."
Hắn dừng một chút, sau đó gọi tên Bánh bao sữa: “Thời Hạnh, anh thích em.”
Bánh bao sữa sửng sốt mất một lát, sau đó ôm chầm lấy Kim chủ cọ cọ chôn mặt trong ngực hắn, như muốn hòa cùng một thể với người mình đang ôm.
Bên ngoài vẫn se se lạnh. Thế giới của cậu lại ấm áp như xuân đến nở đầy hoa.
Kim chủ tùy ý để cậu cọ trong ngực, thế nhưng vẫn thích trêu ghẹo bạn trai nhỏ mới nhậm chức của mình: "Còn cọ nữa là tự gánh hậu quả đấy nhé!"
Bánh bao sữa lúc này mới ngoan ngoãn lại.
Lát sau mới ló đầu ra từ trong lòng Kim chủ đỏ mặt nói: “Em cũng thích ngài, vô cùng, vô cùng thích.”
Kim chủ nói: “Anh biết, nếu không sao hôm qua lại ngủ với em."
Bánh bao sữa ngơ ngác nhìn Kim chủ.
Hắn biết?
Kim chủ tiếp tục nói: “Bé ngốc, không phải vì bao em nên mới muốn em, mà muốn là vì thích em đó. Anh biết em cũng thích anh, chúng ta mới có thể lên giường, hiểu không?”
Bánh bao sữa nghe đến ngơ ngác, mũi lại bắt đầu lên men.
Người cậu thích sao lại có thể tốt như vậy a a a a!!!
Bánh bao sữa gật đầu thật mạnh: “Dạ!”
Lại lặp lại: “Em thích ngài, ngài biết rồi em cũng muốn nói.”
Kim chủ tươi cười, “Ừ” một tiếng, lại nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của người trong lòng: “Ngủ tiếp một lát không? Bạn trai nhỏ của anh?”
Bánh bao sữa quyến luyến vùi mình trong lòng Kim chủ, cậu nghĩ chắc là mình không thể ngủ được.
Sao mà ngủ được chứ, người cậu khổ cực yêu thầm nhiều năm như vậy cuối cùng cũng tỏ lòng mình, mà bây giờ người ta còn ôm cậu, gọi cậu là... Bạn.Trai.Nhỏ!
Ba chữ này quả thật chính là ngôn từ đẹp nhất trên thế gian.
Bánh bao sữa ngước lên, má đỏ hồng hồng, cậu vừa kích động vừa ngại ngùng hỏi: “Có thể... có thể hôn một chút không ạ?”
Kim chủ cười, một tay ôm lấy eo Bánh bao sữa một tay đè sau gáy cậu: "Là lỗi của anh, đã quên mất nụ hôn tỏ tình."
Sau đó trao cho người trong lòng một nụ hôn sâu vô cùng ngọt ngào nóng bỏng.
Hết chương 15
Truyện còn 10 chương và 5 phiên ngoại nữa, mà tui edit còn 3 chương nữa thui. Bây giờ các bà muốn t ngưng mấy bữa edit cho xong luôn rồi đăng một lèo hết hay rải mỗi ngày một chương đây ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất