Gia Tộc Bị Lưu Đày? Ta Dựa Vào Trồng Trọt Trở Thành Triệu Phú
Chương 49: Nàng Là Đồ Ngốc, Ngươi Cũng Vậy Sao? 3
Sắc mặt Tôn Phồn thay đổi.
Hắn ta không phải là người mới, đương nhiên cũng hiểu rõ.
Đừng thấy đám nha dịch này bây giờ đều vây quanh hắn ta, nhưng nếu chuyến đi này không ai kiếm được lợi gì.
E rằng đến lúc đó đám người này sẽ là những kẻ ra tay với hắn ta đầu tiên.
"Được, không thành vấn đề! Đều là huynh đệ cả, ta đâu thể ăn một mình được." Tôn Phồn cười giả lả nói.
Trương Tử Vi liếc hắn ta một cái, không nói gì, chủ động đi trước.
Đám nha dịch bắt đầu phát lương khô.
Trương Tử Vi đứng tại chỗ gõ trống một cái: "Tất cả nghe ta nói! Lương thực của chúng ta không đủ, cho nên hôm nay không có lương khô, đợi đến huyện nha tiếp theo mới có đồ ăn, mấy ngày này các ngươi tự nghĩ cách đi."
Vừa dứt lời, đám người như ong vỡ tổ.
Buổi tối nay nghỉ ngơi vốn đã không thể bổ sung nước, kết quả bây giờ ngay cả lương khô cũng không có.
Khát nước mà cũng không có cơ hội được uống nước.
"Bắt đầu từ bây giờ, vẫn như cũ, mỗi nhà một người ra ngoài tìm đồ ăn! Buổi tối điểm danh, nhà nào thiếu người thì hậu quả các ngươi cũng biết đấy!"
Trương Tử Vi phân phó xong, một đám nha dịch theo sát bọn họ.
"Quan gia! Không có nước không có lương thực, ngày mai chúng ta không thể lên đường được!"
"Đúng vậy, bây giờ cả ngày chúng ta toàn dựa vào chút lương khô này mà chống đỡ, ngài nhìn ta xem, trên người đã chẳng còn mấy lạng thịt."
"Quan gia..."
"Quan gia..."
Đám người vây quanh nha dịch, người nói chen ngang người nói dọc, bày tỏ sự không tình nguyện của mình.
Đám nha dịch bị vây quanh cũng không tức giận, lớn tiếng nói: "Thức ăn mà đầu bếp của chúng ta làm, ai có nhu cầu có thể mua một ít."
Bây giờ mấy người này đều là thần tài gia gia!
Nếu chỉ là chuyện nhỏ thì khoan hãy đánh roi.
Nghe vậy, đám người nhất thời im bặt.
Nha dịch cười khẩy một tiếng: "Những ai không cần thì tránh ra, đừng ở đây cản trở, nếu không roi sẽ không nương tay đâu."
Từ khi Trương Tử Vi nói hôm nay không có lương khô, Quý Trường Anh đã xung phong đi tìm đồ ăn rồi.
Vì những biểu hiện mấy ngày nay của nàng, cả nhà đều không phản đối gì.
Nàng đeo theo nhỏ của mình, chui thẳng vào trong rừng.
Hoa quả rau dưa mỗi ngày không thể thiếu, nàng lấy một ít rau xanh và nho rừng bỏ vào trong gói.
Đang chuẩn bị đi săn chút thú rừng thì đột nhiên nghe thấy gần đó có tiếng hét thất thanh truyền đến.
Nàng dùng dị năng nhìn thoáng qua rồi lập tức chạy tới.
Cách chỗ nàng không xa, Quý Nhược Lâm gặp phải một con lợn nái mẹ và ba con lợn rừng con đang tìm kiếm thức ăn ở bên ngoài.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hắn ta không phải là người mới, đương nhiên cũng hiểu rõ.
Đừng thấy đám nha dịch này bây giờ đều vây quanh hắn ta, nhưng nếu chuyến đi này không ai kiếm được lợi gì.
E rằng đến lúc đó đám người này sẽ là những kẻ ra tay với hắn ta đầu tiên.
"Được, không thành vấn đề! Đều là huynh đệ cả, ta đâu thể ăn một mình được." Tôn Phồn cười giả lả nói.
Trương Tử Vi liếc hắn ta một cái, không nói gì, chủ động đi trước.
Đám nha dịch bắt đầu phát lương khô.
Trương Tử Vi đứng tại chỗ gõ trống một cái: "Tất cả nghe ta nói! Lương thực của chúng ta không đủ, cho nên hôm nay không có lương khô, đợi đến huyện nha tiếp theo mới có đồ ăn, mấy ngày này các ngươi tự nghĩ cách đi."
Vừa dứt lời, đám người như ong vỡ tổ.
Buổi tối nay nghỉ ngơi vốn đã không thể bổ sung nước, kết quả bây giờ ngay cả lương khô cũng không có.
Khát nước mà cũng không có cơ hội được uống nước.
"Bắt đầu từ bây giờ, vẫn như cũ, mỗi nhà một người ra ngoài tìm đồ ăn! Buổi tối điểm danh, nhà nào thiếu người thì hậu quả các ngươi cũng biết đấy!"
Trương Tử Vi phân phó xong, một đám nha dịch theo sát bọn họ.
"Quan gia! Không có nước không có lương thực, ngày mai chúng ta không thể lên đường được!"
"Đúng vậy, bây giờ cả ngày chúng ta toàn dựa vào chút lương khô này mà chống đỡ, ngài nhìn ta xem, trên người đã chẳng còn mấy lạng thịt."
"Quan gia..."
"Quan gia..."
Đám người vây quanh nha dịch, người nói chen ngang người nói dọc, bày tỏ sự không tình nguyện của mình.
Đám nha dịch bị vây quanh cũng không tức giận, lớn tiếng nói: "Thức ăn mà đầu bếp của chúng ta làm, ai có nhu cầu có thể mua một ít."
Bây giờ mấy người này đều là thần tài gia gia!
Nếu chỉ là chuyện nhỏ thì khoan hãy đánh roi.
Nghe vậy, đám người nhất thời im bặt.
Nha dịch cười khẩy một tiếng: "Những ai không cần thì tránh ra, đừng ở đây cản trở, nếu không roi sẽ không nương tay đâu."
Từ khi Trương Tử Vi nói hôm nay không có lương khô, Quý Trường Anh đã xung phong đi tìm đồ ăn rồi.
Vì những biểu hiện mấy ngày nay của nàng, cả nhà đều không phản đối gì.
Nàng đeo theo nhỏ của mình, chui thẳng vào trong rừng.
Hoa quả rau dưa mỗi ngày không thể thiếu, nàng lấy một ít rau xanh và nho rừng bỏ vào trong gói.
Đang chuẩn bị đi săn chút thú rừng thì đột nhiên nghe thấy gần đó có tiếng hét thất thanh truyền đến.
Nàng dùng dị năng nhìn thoáng qua rồi lập tức chạy tới.
Cách chỗ nàng không xa, Quý Nhược Lâm gặp phải một con lợn nái mẹ và ba con lợn rừng con đang tìm kiếm thức ăn ở bên ngoài.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất