Chương 63: Malfoy phản chiến
Bởi vì 2 chiến dịch liên tiếp xảy ra, nhất là trận chiến ở Hẻm Xéo, tin tức “Voldemort trở lại” lập tức lan khắp thế giới phù thủy.
Không còn ai dám hoài nghi sự thật là Voldemort đã sống lại, thậm chí có người còn lật lại báo Kẻ Lý Sự từng có một kỳ phỏng vấn Fudge lúc đó đã rớt đài cùng với Nhật báo Tiên tri lúc ấy phê phán Dumbledore và Cứu thế chủ, phân tích, cho ra kết luận ‘Voldemort có lẽ đã trở về từ lâu, ẩn náu tính toán thống trị thế giới phù thủy’.
Những lời đồn thêu dệt đủ kiểu khiến lòng người hoảng sợ, rất nhiều phụ huynh học sinh ở Hogwarts cũng bởi vậy mà tính toán đón con mình về nhà, tránh cho bị cuốn vào trận chiến của Cậu bé cứu thế và Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Bọn họ không có hào quang nhân vật chính, bọn họ chỉ là người qua đường, lớ ngớ không cẩn thận bị thuận tay giết chết thì cũng quá oan uổng rồi!
Vào lúc rất nhiều học sinh chuẩn bị rời khỏi trường học, những học sinh quyết định ở lại trường liền biến thành tâm điểm chú ý. Hermione không muốn liên lụy đến cha mẹ mình nên tự nguyện ở lại, còn Ron thì cả nhà đều tham gia chiến đấu, cũng muốn ở lại cùng Hermione nên khỏi rời đi luôn.
Nhưng có một người, kẻ mà bọn họ cho rằng một khi khai chiến sẽ lập tức chạy về nhà thì lại vẫn công khai lưu lại đại bản doanh của kẻ địch mà đi qua đi lại.
Draco Malfoy, tuy rằng nhìn qua thì nó có vẻ cũng đã có tính toán rời khỏi trường, nhưng tốc độ rời đi thì lại khiến người ta phải nghi ngờ.
Bởi vậy, Hermione và Ron liền quyết định theo dõi Draco.
Draco thực ra gần đây cũng không sống tốt lắm.
Cho dù ba nó có nói cho nó biết là lực lượng của Chúa Tể Hắc Ám đang ngày càng cường đại, tình thế hiện tại cũng đang nghiêng về phe họ, từ Bộ trưởng Bộ phép thuật đổ xuống, gần hết các chức vị quan trọng đều đang ở trong tay Tử Thần Thực Tử, thì cũng không thể làm dịu đi tâm tình hậm hực, sợ hãi trong lòng nó.
Một loạt tin tức mới không ngừng ào ào truyền về Hogwarts, cho dù là tân sinh năm nhất cũng biết là chiến tranh đã bùng nổ, cùng với hai phe chính – tà bên nào đang chiếm ưu thế. Huống chi trường học đang tạm cho nghỉ, bọn học sinh rảnh rỗi tự nhiên cũng sẽ tụ tập thảo luận tình thế hiện giờ.
Đại bộ phận Slytherin đều đứng về phía Chúa Tể Hắc Ám, bởi vậy ở lại Hogwarts liền bị đối xử tệ đến không chịu nổi, rất nhiều đứa đã về nhà ngay trong đêm.
Nhưng Draco vẫn không thể đi, bởi vì Chúa Tể Hắc Ám lệnh nó phải ở lại đây một thời gian để làm nội ứng. Dùng Tủ biến mất trong Phòng yêu cầu mà Harry đã không cẩn thận quên béng mất, dẫn đường cho một bộ phận Tử Thần Thực Tử vào Hogwarts, khống chế toàn bộ trường học.
Draco cực kì rõ ràng nếu đem Tử Thần Thực Tử vào trường học thì sẽ phát sinh chuyện gì.
Giết chóc, trừ bỏ giết chóc thì vẫn là giết chóc.
Học sinh lưu lại Hogwarts đại bộ phận có cha mẹ là Muggle hoặc là trong nhà có nguyên nhân đặc biệt nào đó nên không thể trở về nhưng mặc kệ là lý do nào thì đa phần đều là phù thủy không thuần huyết. Tuy Draco bình thường cũng sẽ dùng mấy tính từ vũ nhục để gọi bọn họ, bởi vì huyết thống mà khinh thường bọn họ, chính là nó cảm thấy bản thân vẫn không thể tiếp nhận được cảnh bọn họ bị giết trước mặt mình.
Chỉ cần nghĩ tới hình ảnh đó, nó đã cảm thấy cả người run rẩy.
Nó thậm chí từng nghĩ đến việc đi nói sự tình cho Snape, vị giáo sư này dù sao cũng có quan hệ tốt với ba nó. Nhưng mà nó không dám, bởi vì ba mẹ nó đang chiến đấu cho Chúa Tể Hắc Ám, giả sử nó làm phản, ba mẹ nó nhất định sẽ bị Chúa Tể Hắc Ám trừng phạt nghiêm khắc.
Cho nên nó chỉ có thể nhịn xuống, nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ Voldemort giao cho mình.
Ngay tại hôm nay, khi Draco giả vờ bình tĩnh kì thực đang lén lút muốn đi tìm hiểu chút tin tức, nó phát hiện mình bị theo dõi. Kẻ theo dõi nó không ai khác chính là hai đứa Gryffindor lúc nào cũng kè kè bên cạnh Potter.
Trong nháy mắt bị phát hiện đang theo dõi, Hermione cùng Ron đồng loạt đứng dậy chặn Draco lại.
Draco không phải lần đầu tiên làm chuyện xấu bị người theo dõi bắt được, huống chi từ lúc nhập học đến giờ nó vẫn luôn đối đầu với nhóm ba người Cứu thế chủ. Quen thuộc bày ra bộ dạng lừa dối như bình thường, Draco vênh váo tự đắc mỉa mai Ron và Hermione.
“Granger, Weasley, chúng mày đừng có đắc ý, Chúa Tể Hắc Ám nhất định sẽ xử lý hết cả đám tụi bay.”
Cho dù những lời này cũng là kiểu uy hiếp như thường ngày nhưng hôm nay nói câu đó xong, mặt Draco lại hơi trắng bệch. Nó giống như thật sự thấy được thi thể của Ron và Hermione nằm trước mặt mình, mới mẻ, nóng hổi, trên mặt vẫn còn biểu tình hoảng sợ.
Mà hung thủ gián tiếp giết người chính là nó.
Trong nháy mắt, Draco cảm giác thân thể mình bắt đầu lạnh run.
Nó cố gắng khắc chế cảm giác sợ hãi, xoay người muốn nhanh chóng rời đi nhưng Ron và Hermione làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nó như thế.
Hai người túm lấy Draco, kéo nó đến văn phòng của Đại diện Hiệu trưởng hiện tại, Snape.
Snape đối với đứa con trai của bạn thân cũng không tệ, mặc kệ việc lão và Lucius giờ phút này đang bị vây tại hai trận doanh. Lão đưa cho Draco một ly ca cao nóng an thần và một miếng bánh ngọt.
Draco ngồi trên đất, tựa lưng lên ghế salon, vẻ mặt có chút ngẩn người.
Hermione và Ron bị Snape đuổi ra ngoài. Nếu để hai đứa nó ở đây sẽ gây bất lợi cho việc khai thác thông tin của lão. Quả nhiên, sau khi Hermione và Ron rời khỏi, bả vai cứng ngắc của Draco rõ ràng thả lỏng một chút.
Ca cao nóng trên bàn dần nguội, mạt khói lượn lờ trên miệng cốc biến mất, trong lúc đó Snape cũng không nói bất luận một câu gì, lão chỉ lẳng lặng ngồi ở một góc khác của sô pha, nhìn Draco từ lúc bắt đầu vẻ mặt dại ra, sau đó từ từ dấm dứt khóc, đến cuối cùng là nức nở đến cả người phát run.
Sau một lát, Draco đã bình tĩnh lại, Snape rốt cuộc mở miệng.
“Draco,” Lão gọi tên của tiểu Malfoy, “Ta và ba trò thuộc về những trận doanh khác nhau, nhưng chúng ta đã là bạn thân nhiều năm, chỉ bằng điều này, nếu trò có vấn đề gì, ta cũng không thể mặc kệ bỏ qua.” Ánh mắt đen nhánh nhìn thẳng vào đôi mắt màu lam nhạt vẫn còn ngấn lệ, Snape ngưng một chút lại tiếp tục nói, “Ta biết trò đang làm một nhiệm vụ cho Chúa Tể Hắc Ám. Nếu trò không thể đảm đương nổi thì có thể nói cho ta biết, chỉ cần trò còn ở lại Hogwarts, ta có thể cam đoan bảo vệ an toàn cho trò.”
“Vậy thầy sẽ nói cho Dumbledore sao?” Draco chần chừ một chút, hỏi.
“Ta sẽ.” Snape thực rõ ràng thừa nhận.
“Vậy thì cho dù em có an toàn, ba mẹ em cũng sẽ vì em phản bội mà bị Chúa Tể Hắc Ám giết chết!” Draco gào lên, vẻ mặt có chút kích động, “Huống chi em không thể chịu được việc em và ba mẹ lại nằm ở hai chiến tuyến khác nhau, em và bọn họ cũng không phải loại quan hệ bạn bè đơn giản, bọn em là gia đình!”
“Ba mẹ trò vĩnh viễn sẽ lựa chọn đứng về phe trò.”
“Nhưng mà bọn họ sẽ chết!”
“Không, không nhất định là như vậy,” Snape phủ định, “Ba mẹ của trò sẽ luôn lưu lại đường lui cho mình.” Snape và Lucius là bạn tốt nhiều năm, lão hiểu tính cách của Lucius. Người bạn này cho dù nhìn qua thì có vẻ hoàn toàn thần phục Chúa Tể Hắc Ám nhưng tuyệt đối cũng đã tính toán một đường lui để đề phòng vạn nhất. Nếu không, hắn đã không thể trong 10 năm Chúa Tể Hắc Ám biến mất vẫn chiếm cứ vị trí trọng yếu tại thế giới phép thuật.
Sau đó, Snape lại cùng Draco phân tích và nói chuyện thêm một hồi, phòng tuyến trong lòng Draco từ từ bị giật đổ. Cuối cùng, nó bị thuyết phục, nhưng Snape biết trong lòng nó vẫn còn do dự.
Nhưng chút trở ngại này không làm khó lão được.
Draco suy sụp tựa vào ghế salon, hỏi câu cuối cùng, “Giáo sư Snape, thầy cho rằng cuối cùng ai sẽ thắng?”
“Phe Dumbledore.” Snape nói chắc như đinh đóng cột.
*****
Cuối cùng, Snape thông qua phương thức bí mật liên hệ với gia đình Malfoy, Lucius trầm mặc một hồi, nói mình cần suy xét một chút. Mười mấy phút sau, Lucius liên hệ với Snape, mà câu trả lời của ông ta cũng cho Draco một viên thuốc an thần.
Phần an tâm này cũng với cảm giác nặng nề từ mệnh lệnh của Voldemort khiến Draco cuối cùng chịu giao phần ký ức của mình cho Snape. Phần ký ức này bao gồm hết thảy nội dung bắt đầu từ lúc nó hỗ trợ Voldemort lấy lại cái vương miện đến khi nhận được mệnh lệnh của Chúa Tể Hắc Ám.
Snape báo tin tốt cho Dumbledore, cũng dưới sự đồng ý của Draco, giao phần ký ức này cho cụ.
Từ phần ký ức của Draco, bọn họ chiếm được tin tức về hai cái Trường Sinh Linh Giá nữa.
Bọn họ đã có thể khẳng định Voldemort đã dung hợp lại với mảnh linh hồn trong vương miện của Ravenclaw. Về phần Cốc vàng, trong trí nhớ của Draco có một đoạn gặp lại Bellatrix ở nhà Malfoy, lúc đó, Bellatrix dùng giọng điệu khoe khoang nói Chúa Tể Hắc Ám đã cử ả tới Ngân hàng Gringotts để thu hồi một đồ vật trọng yếu.
Tuy rằng Bella không nói rõ nhưng căn cứ vào việc Voldemort đang đi thu hồi lại các Trường Sinh Linh Giá cùng với miêu tả của Bella, họ có thể đoán ra đó là Cốc vàng của Hufflepuff. Mảnh Trường Sinh Linh Giá này Voldemort hẳn cũng đã dung hợp trở về.
Để bảo vệ an toàn cho nhà Malfoy, chuyện này chỉ có một vài người biết.
Còn tin tức Voldemort muốn chiếm cứ Hogwarts thì đến thời điểm họp Hội Phượng Hoàng mới đươc thông báo ra.
Đến giờ họp, Sirius và Lupin cũng đã trở lại. Mặc dù có bị vài vết thương nhưng uống mấy bình ma dược, lại trải qua ma pháp trị liệu, đều đã hồi phục vui vẻ, nhất là Sirius.
Giờ phút này, sau khi cùng mọi người thảo luận một phen khí thế ngất trời, Sirius vỗ vỗ người bên cạnh, ý bảo người ta ủng hộ mình.
“Cậu nói xem, tôi nói có đúng không, Lanci?” Sirius vừa nói vừa vỗ lên lưng người bên cạnh, Lanci suýt nữa thì bị chú vỗ đến thổ huyết. Lanci cũng là hội viên Hội Phượng Hoàng. Tóc nâu, mắt sắc, bình thường tương đối trầm mặc, tính cách cũng coi như ôn hòa, nhưng ở trên chiến trường thì tuyệt không thua kém ai.
Lúc này, Lanci vậy mà lại có chút thất thần, “… Cái gì?”
Hắn có chút mê mang nhìn Sirius. Sirius nhìn thấu nghi ngờ của hắn, chú nhìn theo phương hướng Lanci đang nhìn, nơi hắn đang nhìn, chính là mề đay của Slytherin được đem về từ trong sơn động.
=============================
------oOo------
Chương 65
Nguồn: EbookTruyen.VN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất