Chương 34
“Vũ dạng nhân sinh” đối với Vương Lâm Vân chỉ có một điểm khó nhằn, đó là những cảnh nhảy múa chiếm tới một phần ba kịch bản.
Trải qua nửa năm không tập tành, Vương Lâm Vân kinh ngạc phát hiện tứ chi vẫn còn nghe lời hắn như vậy! Hơn nữa biên tập vũ đạo cũng khôn khéo tránh đi những điểm yếu của hắn để thiết kế bài nhảy cho phù hợp. Nửa năm trước nếu có người nói hắn có thể nhảy tốt như vậy, hắn nhất định sẽ tưởng mình bị người ta nói mát.
Quay xong “Vũ dạng nhân sinh”, Vương Lâm Vân bắt đầu tập trung vào “Tuyệt thế tông sư”. Nhìn thấy tạo hình đại hiệp cổ trang của Quách Văn Vĩ tựa như từ trong truyện bước ra, Vương Lâm Vân quay đầu hỏi Vương Tụ: “Tung hoành cửu thiên khi nào khởi quay vậy? Em sốt ruột không chờ nổi muốn thấy A Vĩ hoá thân thành Tạ Thiên.”
“Không vội, còn phải xem tiếng tăm của Tông sư thế nào đã.” Vương Tụ bảo Quách Văn Vĩ xoay mấy vòng như tiểu tiên nữ, vừa lòng vỗ tay bốp bốp, “Người tiếp theo.”
Vương Lâm Vân quay đầu liền ngây ngẩn.
Vương Tụ “eww” một tiếng, cánh tay nổi hết da gà, lắc đầu bỏ trốn khỏi hiện trường.
Vương Tụ tổ chức một cuộc họp báo cho “Tuyệt thế tông sư”. Vương Lâm Vân lúc này đã không còn cảm thấy cần phải giấu giếm thân phận tác giả nữa, liền nhân cơ hội này “tái ra mắt”.
Vương Lâm Vân đứng ở phía sau màn, bình phục chính mình nỗi lòng, chờ đợi người chủ trì gọi lên sân khấu.
“Hồi hộp sao?” Vương Tụ nói.
Vương Lâm Vân cười cười: “Lần đầu tiên de debut cũng không hồi hộp tới mức này.”
Sau lần này hắn không bao giờ phải cố kỵ gì nữa, cũng không cần áy náy, có thể thoải mái trước mặt các fans.
“Cuối cùng, xin một tràng vỗ tay cho tác giả “Tuyệt thế tông sư”, ngài Kim Sinh Thủy!”
Vương Lâm Vân hít sâu một hơi, mỉm cười, chậm rãi lên sân khấu, hy vọng sẽ không làm các fan thất vọng.
Chuyện này lại dấy lên trên mạng một cơn bão. Các fan lúc này không ngại nói thẳng “Vương Lâm Vân về sau mà nói hắn là người ngoài hành tinh thì tôi cũng tin”.
Vừa lúc “Vũ dạng nhân sinh” lên sóng, đúng là được dịp truyền thông miễn phí.
Hắn hiện tại đã hot đến mức không tưởng, lượng fan mấy nhà hợp lại tăng vọt. Huống chi mấy tháng liên tiếp lên hot search, lại thêm làm đại diện thương hiệu và quay tạp chí quảng cáo, danh tiếng Vương Lâm Vân như diều gặp gió, doanh số phòng vé của “Vũ dạng nhân sinh” cũng thực đáng khích lệ.
“Quao!”, Vương Lâm Vân và Quách Văn Vĩ mặc đồ cổ trang tiên khí ngút ngàn, ngồi xổm hóng doanh số của “Vũ dạng nhân sinh” mà cảm thán không ngừng.
“Quao gì đó?” Lục Lăng mặc đồ đạo sĩ ôm bóng rổ chạy qua.
“Tôi cũng trở thành diễn viên hơn trăm triệu doanh thu phòng vé rồi…” Vương Lâm Vân bần thần lẩm bẩm.
Hắn hiện tại chỉ muốn lao ra khỏi đám người, sà vào vòng tay Tiêu Hạo khóc lóc: Phát tài, phát tài rồi!!!
HOÀN
Trải qua nửa năm không tập tành, Vương Lâm Vân kinh ngạc phát hiện tứ chi vẫn còn nghe lời hắn như vậy! Hơn nữa biên tập vũ đạo cũng khôn khéo tránh đi những điểm yếu của hắn để thiết kế bài nhảy cho phù hợp. Nửa năm trước nếu có người nói hắn có thể nhảy tốt như vậy, hắn nhất định sẽ tưởng mình bị người ta nói mát.
Quay xong “Vũ dạng nhân sinh”, Vương Lâm Vân bắt đầu tập trung vào “Tuyệt thế tông sư”. Nhìn thấy tạo hình đại hiệp cổ trang của Quách Văn Vĩ tựa như từ trong truyện bước ra, Vương Lâm Vân quay đầu hỏi Vương Tụ: “Tung hoành cửu thiên khi nào khởi quay vậy? Em sốt ruột không chờ nổi muốn thấy A Vĩ hoá thân thành Tạ Thiên.”
“Không vội, còn phải xem tiếng tăm của Tông sư thế nào đã.” Vương Tụ bảo Quách Văn Vĩ xoay mấy vòng như tiểu tiên nữ, vừa lòng vỗ tay bốp bốp, “Người tiếp theo.”
Vương Lâm Vân quay đầu liền ngây ngẩn.
Vương Tụ “eww” một tiếng, cánh tay nổi hết da gà, lắc đầu bỏ trốn khỏi hiện trường.
Vương Tụ tổ chức một cuộc họp báo cho “Tuyệt thế tông sư”. Vương Lâm Vân lúc này đã không còn cảm thấy cần phải giấu giếm thân phận tác giả nữa, liền nhân cơ hội này “tái ra mắt”.
Vương Lâm Vân đứng ở phía sau màn, bình phục chính mình nỗi lòng, chờ đợi người chủ trì gọi lên sân khấu.
“Hồi hộp sao?” Vương Tụ nói.
Vương Lâm Vân cười cười: “Lần đầu tiên de debut cũng không hồi hộp tới mức này.”
Sau lần này hắn không bao giờ phải cố kỵ gì nữa, cũng không cần áy náy, có thể thoải mái trước mặt các fans.
“Cuối cùng, xin một tràng vỗ tay cho tác giả “Tuyệt thế tông sư”, ngài Kim Sinh Thủy!”
Vương Lâm Vân hít sâu một hơi, mỉm cười, chậm rãi lên sân khấu, hy vọng sẽ không làm các fan thất vọng.
Chuyện này lại dấy lên trên mạng một cơn bão. Các fan lúc này không ngại nói thẳng “Vương Lâm Vân về sau mà nói hắn là người ngoài hành tinh thì tôi cũng tin”.
Vừa lúc “Vũ dạng nhân sinh” lên sóng, đúng là được dịp truyền thông miễn phí.
Hắn hiện tại đã hot đến mức không tưởng, lượng fan mấy nhà hợp lại tăng vọt. Huống chi mấy tháng liên tiếp lên hot search, lại thêm làm đại diện thương hiệu và quay tạp chí quảng cáo, danh tiếng Vương Lâm Vân như diều gặp gió, doanh số phòng vé của “Vũ dạng nhân sinh” cũng thực đáng khích lệ.
“Quao!”, Vương Lâm Vân và Quách Văn Vĩ mặc đồ cổ trang tiên khí ngút ngàn, ngồi xổm hóng doanh số của “Vũ dạng nhân sinh” mà cảm thán không ngừng.
“Quao gì đó?” Lục Lăng mặc đồ đạo sĩ ôm bóng rổ chạy qua.
“Tôi cũng trở thành diễn viên hơn trăm triệu doanh thu phòng vé rồi…” Vương Lâm Vân bần thần lẩm bẩm.
Hắn hiện tại chỉ muốn lao ra khỏi đám người, sà vào vòng tay Tiêu Hạo khóc lóc: Phát tài, phát tài rồi!!!
HOÀN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất