Chương 17: Ôm lấy em vào lòng.
Người Thanh Nguyệt như có một dòng điện chạy qua, tâm trí trống rỗng mơ màng, kẹo ngọt trong miệng lan tỏa vị mật. Hơi thở ra cũng dần nóng hơn, truyền đến bên tai cô là giọng nói của anh:
"Khó chịu chỗ nào? Tôi giúp em."
Thanh Nguyệt nhíu mày, khẽ lắc đầu:
"Không... không."
Đôi tay bắt đầu di chuyển, xoa nắn vật nhấp nhô mềm mại, đầu ngón tay không ngừng trêu chọc đỉnh hoa. Một bên tay kia của Tư Hành di chuyển trên từng cúc áo của cô, chậm rãi cởi bỏ từng chiếc cúc một, đôi bò gồng mềm mại căng tròn trắng nõn được phơi bày.
Áo nhỏ màu trắng có ren mỏng cũng bị anh thuần thục cởi bỏ.
Tư Hành cúi xuống, để lại dấu hôn trên cổ, nụ hôn di chuyển đến bả vai. Từng nơi từng chỗ trên người Thanh Nguyệt đều rất nóng, cả người cô như bị phủ lên một lớp phấn hồng mỏng nhẹ, càng khiến cho anh thêm thèm khát, cổ họng Tư Hành nóng rát.
Anh luồn tay xuống, xâm nhập vào nơi tư mật bên dưới.
Ngón tay thon dài trượt qua nơi cánh hoa sau một lớp vải mỏng, Tư Hành trêu chọc bên ngoài nơi tư mật ẩm ướt, cánh hoa bị ngón tay miết lên miết xuống, đại não Thanh Nguyệt bị làm cho kích thích. Đầu ngón tay dừng lại một lúc, bên dưới liền cảm thấy trống vắng khó chịu, nóng lên trong từng giây từng phút, bất chợt đầu ngón tay anh ấn mạnh vào giữa nụ hoa.
Thân thể cô theo tự nhiên mà phản ứng lại, thanh âm không kịp kiềm lại mà phát ra:
"A..."
Phòng lớn vô thanh, giờ đây lại vang vọng một tiếng nỉ non mềm mại, Tư Hành len qua lớp vải mỏng che chắn nơi tư mật. Anh đưa một ngón vào nơi nụ hoa ẩm ướt hồng hào, đầu óc Thanh Nguyệt trống rỗng, giống như bị chính những cảm xúc khoái cảm ăn sạch lí trí. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng trượt vào, khuấy động bên trong một khoảng thời gian, mật ngọt từ nụ hoa ẩm ướt tiết ra.
Ngón tay thon dài của Tư Hành bị làm cho ướt mật, anh từ từ trượt ra, nhẹ nhàng để một ngón nữa đi vào. Nhẹ nhàng dịu dàng, ra rồi lại vào, không nhanh mà chậm rãi, mật tiết ra ngày một nhiều. Thanh Nguyệt như mất đi lý trí, mê man chìm trong khoái cảm, nhịp thở cô rất đều rất ấm.
Nơi tư mật trở nên trơn hơn, mật ngọt nơi nụ hoa tiết ra nhiều khiến việc di chuyển trở nên rất dễ dàng. Ngón tay thon dài hoạt động liên tục, tiếp xúc với bên trong ấm nóng, ngón tay Tư Hành như bị nuốt trọn, thịt non mềm mại ăn lấy ngón tay anh không buông.
Thanh âm dây dưa nơi tư mật vang lên, uyển chuyển lọt vào tai Tư Hành, yết hầu anh trượt xuống. Thứ này cũng quá kích thích rồi.
Bên dưới lại càng ngày càng nhanh hơn, tốc độ được tăng lên, những thanh âm chứa tà cũng nghe ngày một rõ ràng hơn. Cả người Thanh Nguyệt run lên, mắt khép hờ nhìn mọi thứ một cách mơ màng, thân thể cô hứng lấy khoái cảm, ngón tay thon dài bắt nạt nụ hoa liên tục.
Thanh Nguyệt bị kích thích, thật sự tâm trí không còn nghĩ được gì, vô thức phát ra những tiếng nỉ non:
"A... ưm... a..."
Thời gian cứ vậy mà chầm chậm trôi qua, Tư Hành vẫn không dừng lại, lúc cần nhanh thì nhanh, cần chậm thì chậm. Thân thể này đã ra không biết bao nhiêu lần, đến mức cô như sắp kiệt sức, sinh khí như bị hút cạn, thân thể trở nên mềm mại vô lực, nhưng anh vẫn không dừng lại.
Cứ vậy mà tiếp túc, cứ liên tiếp bắt nạt nơi tư mật đã ẩm ướt, vải mỏng che chắn cũng đã ướt đẫm nước mật. Những tiếng nỉ non cứ vang vọng trong phòng, không biết đã trải qua bao lâu, Thanh Nguyệt đã mệt đến mức khép mi, chìm vào giấc mộng riêng tư.
Tư Hành thấy người đã ngủ, anh chưa được thỏa mãn thứ trong lòng, lại chỉ có thể dồn nén lại. Ngón tay thon dài trượt ra ngoài, Tư Hành bế cô lên, nhẹ nhàng nhất có thể, đặt Thanh Nguyệt xuống giường, anh cởi bỏ đồ trên người Thanh Nguyệt.
Giờ đây cô ngay trước mắt Tư Hành không mảnh vải che thân, một thân trắng nõn nà tựa như muốn hòa mình vào làn tuyết ngoài kia. Anh phủ chăn lông lên người Thanh Nguyệt, rời giường lấy khăn ấm và quần áo, Tư Hành trở về, lau đi những dấu vết ẩm ướt trên người cô, giúp người đang ngủ có thể thoải mái hơn.
Anh mặc đồ mới cho Thanh Nguyệt, váy hai dây mỏng được Tư Hành cẩn thận mặc lên thân thể cô, xong hết mọi chuyện anh đi tắm. Nơi đó không được giải tỏa rất khó chịu, Tư Hành ngâm mình trong nước lạnh một khoảng thời gian dài, anh mặc trên mình áo tắm sắc đen trở về phòng.
Tư Hành leo lên giường, nhìn dáng vẻ say giấc của Thanh Nguyệt, cúi xuống hôn lên mắt phải của cô. Anh ngả lưng ra nệm, nằm sát ngay bên cạnh Thanh Nguyệt, kéo cô vào trong lòng mình mà ôm chặt, Tư Hành đặt môi lên bả vai Thanh Nguyệt, tự đưa mình vào giấc mộng.
.
.
.
Cô tỉnh giấc sau một giấc mộng dài, cả người vẫn còn rất mệt mỏi, cảm nhận được rõ ràng hơi ấm ngay trên vai mình. Thanh Nguyệt bị ôm chặt, gói gọn trong, lòng anh, Tư Hành ôm sát cô từ phía sau, Thanh Nguyệt nhận ra vật cứng đụng phải mình từ phía sau là gì.
"Khó chịu chỗ nào? Tôi giúp em."
Thanh Nguyệt nhíu mày, khẽ lắc đầu:
"Không... không."
Đôi tay bắt đầu di chuyển, xoa nắn vật nhấp nhô mềm mại, đầu ngón tay không ngừng trêu chọc đỉnh hoa. Một bên tay kia của Tư Hành di chuyển trên từng cúc áo của cô, chậm rãi cởi bỏ từng chiếc cúc một, đôi bò gồng mềm mại căng tròn trắng nõn được phơi bày.
Áo nhỏ màu trắng có ren mỏng cũng bị anh thuần thục cởi bỏ.
Tư Hành cúi xuống, để lại dấu hôn trên cổ, nụ hôn di chuyển đến bả vai. Từng nơi từng chỗ trên người Thanh Nguyệt đều rất nóng, cả người cô như bị phủ lên một lớp phấn hồng mỏng nhẹ, càng khiến cho anh thêm thèm khát, cổ họng Tư Hành nóng rát.
Anh luồn tay xuống, xâm nhập vào nơi tư mật bên dưới.
Ngón tay thon dài trượt qua nơi cánh hoa sau một lớp vải mỏng, Tư Hành trêu chọc bên ngoài nơi tư mật ẩm ướt, cánh hoa bị ngón tay miết lên miết xuống, đại não Thanh Nguyệt bị làm cho kích thích. Đầu ngón tay dừng lại một lúc, bên dưới liền cảm thấy trống vắng khó chịu, nóng lên trong từng giây từng phút, bất chợt đầu ngón tay anh ấn mạnh vào giữa nụ hoa.
Thân thể cô theo tự nhiên mà phản ứng lại, thanh âm không kịp kiềm lại mà phát ra:
"A..."
Phòng lớn vô thanh, giờ đây lại vang vọng một tiếng nỉ non mềm mại, Tư Hành len qua lớp vải mỏng che chắn nơi tư mật. Anh đưa một ngón vào nơi nụ hoa ẩm ướt hồng hào, đầu óc Thanh Nguyệt trống rỗng, giống như bị chính những cảm xúc khoái cảm ăn sạch lí trí. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng trượt vào, khuấy động bên trong một khoảng thời gian, mật ngọt từ nụ hoa ẩm ướt tiết ra.
Ngón tay thon dài của Tư Hành bị làm cho ướt mật, anh từ từ trượt ra, nhẹ nhàng để một ngón nữa đi vào. Nhẹ nhàng dịu dàng, ra rồi lại vào, không nhanh mà chậm rãi, mật tiết ra ngày một nhiều. Thanh Nguyệt như mất đi lý trí, mê man chìm trong khoái cảm, nhịp thở cô rất đều rất ấm.
Nơi tư mật trở nên trơn hơn, mật ngọt nơi nụ hoa tiết ra nhiều khiến việc di chuyển trở nên rất dễ dàng. Ngón tay thon dài hoạt động liên tục, tiếp xúc với bên trong ấm nóng, ngón tay Tư Hành như bị nuốt trọn, thịt non mềm mại ăn lấy ngón tay anh không buông.
Thanh âm dây dưa nơi tư mật vang lên, uyển chuyển lọt vào tai Tư Hành, yết hầu anh trượt xuống. Thứ này cũng quá kích thích rồi.
Bên dưới lại càng ngày càng nhanh hơn, tốc độ được tăng lên, những thanh âm chứa tà cũng nghe ngày một rõ ràng hơn. Cả người Thanh Nguyệt run lên, mắt khép hờ nhìn mọi thứ một cách mơ màng, thân thể cô hứng lấy khoái cảm, ngón tay thon dài bắt nạt nụ hoa liên tục.
Thanh Nguyệt bị kích thích, thật sự tâm trí không còn nghĩ được gì, vô thức phát ra những tiếng nỉ non:
"A... ưm... a..."
Thời gian cứ vậy mà chầm chậm trôi qua, Tư Hành vẫn không dừng lại, lúc cần nhanh thì nhanh, cần chậm thì chậm. Thân thể này đã ra không biết bao nhiêu lần, đến mức cô như sắp kiệt sức, sinh khí như bị hút cạn, thân thể trở nên mềm mại vô lực, nhưng anh vẫn không dừng lại.
Cứ vậy mà tiếp túc, cứ liên tiếp bắt nạt nơi tư mật đã ẩm ướt, vải mỏng che chắn cũng đã ướt đẫm nước mật. Những tiếng nỉ non cứ vang vọng trong phòng, không biết đã trải qua bao lâu, Thanh Nguyệt đã mệt đến mức khép mi, chìm vào giấc mộng riêng tư.
Tư Hành thấy người đã ngủ, anh chưa được thỏa mãn thứ trong lòng, lại chỉ có thể dồn nén lại. Ngón tay thon dài trượt ra ngoài, Tư Hành bế cô lên, nhẹ nhàng nhất có thể, đặt Thanh Nguyệt xuống giường, anh cởi bỏ đồ trên người Thanh Nguyệt.
Giờ đây cô ngay trước mắt Tư Hành không mảnh vải che thân, một thân trắng nõn nà tựa như muốn hòa mình vào làn tuyết ngoài kia. Anh phủ chăn lông lên người Thanh Nguyệt, rời giường lấy khăn ấm và quần áo, Tư Hành trở về, lau đi những dấu vết ẩm ướt trên người cô, giúp người đang ngủ có thể thoải mái hơn.
Anh mặc đồ mới cho Thanh Nguyệt, váy hai dây mỏng được Tư Hành cẩn thận mặc lên thân thể cô, xong hết mọi chuyện anh đi tắm. Nơi đó không được giải tỏa rất khó chịu, Tư Hành ngâm mình trong nước lạnh một khoảng thời gian dài, anh mặc trên mình áo tắm sắc đen trở về phòng.
Tư Hành leo lên giường, nhìn dáng vẻ say giấc của Thanh Nguyệt, cúi xuống hôn lên mắt phải của cô. Anh ngả lưng ra nệm, nằm sát ngay bên cạnh Thanh Nguyệt, kéo cô vào trong lòng mình mà ôm chặt, Tư Hành đặt môi lên bả vai Thanh Nguyệt, tự đưa mình vào giấc mộng.
.
.
.
Cô tỉnh giấc sau một giấc mộng dài, cả người vẫn còn rất mệt mỏi, cảm nhận được rõ ràng hơi ấm ngay trên vai mình. Thanh Nguyệt bị ôm chặt, gói gọn trong, lòng anh, Tư Hành ôm sát cô từ phía sau, Thanh Nguyệt nhận ra vật cứng đụng phải mình từ phía sau là gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất