Giao Dịch Với Anh Trai Của Bạn Cùng Phòng
Chương 5: Làm Nền (1)
Địa điểm ăn lẩu ngay ở gần trường đại học, việc buôn bán của cửa hàng đó rất tốt, bởi vì mùi vị của phần lớn đồ ăn đều không tồi, giá tiền còn rẻ nên rất được sinh viên đại học ở xung quanh ưu ái.
Lúc đám người ll đến cũng không còn chỗ trống, bên ngoài còn có rất nhiều người đang xếp hàng. Sự kiên trì của yt không được tốt lắm, lúc đang không muốn chờ nữa thì có một nữ sinh vẫy tay với bọn họ, cười híp mắt nhìn yt: "Học trưởng, có muốn ăn cùng không?"
Chỉ có ba nữ sinh, xếp hàng ở bên trên, xem ra không đến vài phút là có thể tới lượt.
Mấy nam sinh trong ký túc xá nhìn thấy nữ sinh lập tức cảm thấy sôi trào nhiệt huyết, huống hồ mới chỉ chỉ qua thì vài nữ sinh kia đã rất không tệ, trong đó có một người còn vô cùng xinh đẹp.
yt nhếch môi nở nụ cười: "Được."
Tổng cộng có tám người, muốn một bàn lớn, chọn nồi lẩu uyên ương, lại rất nhanh quét mã gọi món ăn, sau đó bắt đầu tự giới thiệu bản thân mình.
ll không quá để ý, từ trước tới nay y vẫn luôn rất lạnh nhạt đối với những chuyện xã giao như thế nay, huống chi bên đối phương chỉ có ba nữ sinh, chỉ riêng mấy nam sinh khác trong kí túc xá chia ra cũng không đủ, làm gì có vị trí nào để cho y chui vào chỗ trống.
Vì lẽ đó y yên lặng ở bên cạnh lau phần bát đũa của yt, lại dùng trà nóng tráng qua lần nữa, sau khi rửa sạch mới lau của mình.
Đối với hành vi của y, tất cả mọi người cũng tập mãi thành thói quen, yt lại càng rất quen thuộc, y còn nhét điện thoại di động vẫn luôn vang lên của mình vào trong tay ll: "Trả lời tin nhắn giúp tớ."
ll yên lặng nhận lấy, y chẳng muốn nhập password, chỉ quơ quơ màn hình trước mặt yt để mở khóa, sau đó mở WeChat ra.
Một dải màu đỏ hiện lên, tất cả đều là tin nhắn chưa được trả lời.
ll rất nghi ngờ trong điện thoại di động của yt tập hợp đủ tài khoản WeChat của hết thảy các cô gái xinh đẹp xung quanh học viện, vừa nhìn ảnh đại diện thì toàn là người đẹp.
Có vài người là nói chuyện phiếm, rõ ràng còn có người chưa tiếp xúc quá sâu, có vài người thì là đã chia tay, cái tài khoản có nhiều tin nhắn kia là của một người bạn gái gần đây, ll nhìn tin nhắn mới biết thì ra bọn họ vừa mới chia tay ngày hôm qua.
Mới qua lại có nửa tháng thôi nhỉ? Ba ngày trước còn đi thuê phòng mà, giờ đã chia tay rồi, tên khốn!
ll oán thầm một câu, nhưng chờ khi kéo lịch sử trò chuyện nhìn thấy thông tin giao dịch mà yt chuyển khoản cho đối phương, trong nháy mắt đã cảm thấy yt không khốn nạn rồi.
Nửa tháng đã chuyển sáu vạn sáu thì cũng quá hào phóng rồi?
Nhìn chằm chằm chuỗi con số này, ll ước ao đến mức con mắt sắp bốc ra ánh sáng màu xanh, lại không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng. Thật vất vả mới đè được suy nghĩ đang ngo ngoe muốn động trong lòng xuống, ll nghiêm túc nhìn tin nhắn đối phương gửi đến.
Đơn giản là không muốn không hiểu lý do mà cứ chia tay như vậy, vì lẽ đó nên vẫn một mực hỏi dò.
Giọng điều của cô gái có chút vô cùng đáng thương.
--- Ngày hôm qua em chọc giận anh là em không đúng, nhưng lúc đó em thật sự không có ý đó, em cho là anh có thể hiểu rõ em chỉ đang nói đùa.
--- Em biết hai người là bạn rất thân, là em nói sai, em xin lỗi.
--- Lần sau em thật sự sẽ không như vậy nữa, chúng ta làm lành có được không?
--- Em không nỡ bỏ anh, em thật sự rất thích anh.
--- Em ở bên anh không phải vì tiền của anh, em thật sự rất yêu thích anh.
Không phải vì tiền thì đừng nhận sáu vạn sáu này đi.
Trong lòng ll trả lời một câu, bởi vì không tìm được đầu đuôi câu chuyện, vì lẽ đó nên có chút không biết trả lời thế nào. Y do dự một chút, không thể không đánh gãy cuộc trò chuyện vui vẻ giữa yt và nữ sinh: "Ngày hôm qua cô ấy chọc giận cậu kiểu gì?"
yt quét màn hình một chút: "Không phải mấy ngày nay cậu đang trốn tớ sao?"
ll phản bác: "Tớ không trốn cậu."
yt nói: "Tớ tưởng vậy, vì lẽ đó nên hôm qua lúc hẹn cô ấy đi ăn cơm, tâm trạng tớ không tốt, cô ấy nhìn thấy thì nói có phải giữa tớ với cậu có vấn đề hay không nên tớ cáu. Cô ấy mù hay sao? Không thấy tớ và cậu đều là đàn ông à? Có thể có vấn đề gì được?"
Xung quanh rất ồn ào, âm thanh của bọn họ lại không lớn, nên người bên ngoài cũng không nghe được.
ll có chút chột dạ, nhưng trên mặt lại không hiện ra chút gì, còn nói chuyện thay nữ sinh đó: "Người ta chỉ đùa một chút thôi."
"Đùa giỡn cũng phải có mức độ, tớ rất không thích loại chuyện cười này, vì lẽ đó nên đã đề cập đến chuyện chia tay với cô ấy. Có phải cô ấy không đồng ý không? Cậu cũng chớ xía vào, nếu không chấp nhận thì kéo vào danh sách đen là được." yt cười hì hì: "Có điều tớ đã cẩn thận suy nghĩ một chút cũng không sai, nếu như cậu là nữ thì làm gì tới lượt mấy người đó."
Khuôn mặt ll không chút cảm xúc nhìn cậu: "Cậu cút xéo đi."
Y dứt khoát không trả lời tin nhắn của nữ sinh này nữa, chỉ trả lời những bạn học khác. Chậm rãi kéo xuống, lúc thấy tấm ảnh đại diện của một người trong đó, đầu ngón tay ll hơi dừng một chút, trái tim không khống chế được co rút một trận.
Là yv.
Sở dĩ biết là anh, là bởi vì anh dùng ảnh của mình để làm ảnh đại diện, tên trong WeChat không biết là tên do yt ghi chú hay vốn là tên của anh, vô cùng dễ phân biệt.
Trên màn hình điện thoại hiện ra tin nhắn cuối cùng, nội dung là "ăn cơm ngon miệng", cũng không biết là ai gửi cho ai.
Tuy ll người này không có ranh giới gì nhưng lại biết tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Đọc những tin nhắn của vài cô bạn gái kia là đã nhận được sự cho phép của yt, nhưng ghi chép nói chuyện với anh của cậu thì lại không được cho phép, vì lẽ đó y vẫn nhịn không bấm vào, nhưng lại không nhịn được mở trang cá nhân của đối phương ra.
Là một tấm ảnh thẻ nửa người rất chuyên nghiệp, mặc bộ tây trang màu đen, đeo cà vạt, tóc đã được cẩn thận chải chuốt, để lộ ra cái trán trơn bóng và ngũ quan anh tuấn, nét mặt không biểu tình có chút nghiêm túc thái quá, trông còn già hơn vài tuổi so với thực tế, có loại cảm giác khiến người ta tin cậy.
Rõ ràng là chỉ bị bức ảnh của anh nhìn chằm chằm, nhưng trong đáy lòng ll lại run lên, bất giác nghĩ tới sự căm ghét ngày đó của anh đối với mình, lập tức không nhịn được mà có chút khó chịu.
Mở thông tin của dối phương ra, lại mở vòng kết nối bạn bè. Vòng kết nối bạn bè của yv không giới hạn, toàn bộ đều được hiển thị cho người khác xem, nhưng nội dung dăng lên lại rất ít, những tin tức liên quan đến cuộc sống sinh hoạt thì lại càng là không có một cái, tất cả không phải là bài chia sẻ thì cũng là nội dung về nghề nghiệp.
ll tùy tiện lướt qua lướt lại, tầm mắt lại trở về bức ảnh đại diện của đối phương.
Lúc đám người ll đến cũng không còn chỗ trống, bên ngoài còn có rất nhiều người đang xếp hàng. Sự kiên trì của yt không được tốt lắm, lúc đang không muốn chờ nữa thì có một nữ sinh vẫy tay với bọn họ, cười híp mắt nhìn yt: "Học trưởng, có muốn ăn cùng không?"
Chỉ có ba nữ sinh, xếp hàng ở bên trên, xem ra không đến vài phút là có thể tới lượt.
Mấy nam sinh trong ký túc xá nhìn thấy nữ sinh lập tức cảm thấy sôi trào nhiệt huyết, huống hồ mới chỉ chỉ qua thì vài nữ sinh kia đã rất không tệ, trong đó có một người còn vô cùng xinh đẹp.
yt nhếch môi nở nụ cười: "Được."
Tổng cộng có tám người, muốn một bàn lớn, chọn nồi lẩu uyên ương, lại rất nhanh quét mã gọi món ăn, sau đó bắt đầu tự giới thiệu bản thân mình.
ll không quá để ý, từ trước tới nay y vẫn luôn rất lạnh nhạt đối với những chuyện xã giao như thế nay, huống chi bên đối phương chỉ có ba nữ sinh, chỉ riêng mấy nam sinh khác trong kí túc xá chia ra cũng không đủ, làm gì có vị trí nào để cho y chui vào chỗ trống.
Vì lẽ đó y yên lặng ở bên cạnh lau phần bát đũa của yt, lại dùng trà nóng tráng qua lần nữa, sau khi rửa sạch mới lau của mình.
Đối với hành vi của y, tất cả mọi người cũng tập mãi thành thói quen, yt lại càng rất quen thuộc, y còn nhét điện thoại di động vẫn luôn vang lên của mình vào trong tay ll: "Trả lời tin nhắn giúp tớ."
ll yên lặng nhận lấy, y chẳng muốn nhập password, chỉ quơ quơ màn hình trước mặt yt để mở khóa, sau đó mở WeChat ra.
Một dải màu đỏ hiện lên, tất cả đều là tin nhắn chưa được trả lời.
ll rất nghi ngờ trong điện thoại di động của yt tập hợp đủ tài khoản WeChat của hết thảy các cô gái xinh đẹp xung quanh học viện, vừa nhìn ảnh đại diện thì toàn là người đẹp.
Có vài người là nói chuyện phiếm, rõ ràng còn có người chưa tiếp xúc quá sâu, có vài người thì là đã chia tay, cái tài khoản có nhiều tin nhắn kia là của một người bạn gái gần đây, ll nhìn tin nhắn mới biết thì ra bọn họ vừa mới chia tay ngày hôm qua.
Mới qua lại có nửa tháng thôi nhỉ? Ba ngày trước còn đi thuê phòng mà, giờ đã chia tay rồi, tên khốn!
ll oán thầm một câu, nhưng chờ khi kéo lịch sử trò chuyện nhìn thấy thông tin giao dịch mà yt chuyển khoản cho đối phương, trong nháy mắt đã cảm thấy yt không khốn nạn rồi.
Nửa tháng đã chuyển sáu vạn sáu thì cũng quá hào phóng rồi?
Nhìn chằm chằm chuỗi con số này, ll ước ao đến mức con mắt sắp bốc ra ánh sáng màu xanh, lại không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng. Thật vất vả mới đè được suy nghĩ đang ngo ngoe muốn động trong lòng xuống, ll nghiêm túc nhìn tin nhắn đối phương gửi đến.
Đơn giản là không muốn không hiểu lý do mà cứ chia tay như vậy, vì lẽ đó nên vẫn một mực hỏi dò.
Giọng điều của cô gái có chút vô cùng đáng thương.
--- Ngày hôm qua em chọc giận anh là em không đúng, nhưng lúc đó em thật sự không có ý đó, em cho là anh có thể hiểu rõ em chỉ đang nói đùa.
--- Em biết hai người là bạn rất thân, là em nói sai, em xin lỗi.
--- Lần sau em thật sự sẽ không như vậy nữa, chúng ta làm lành có được không?
--- Em không nỡ bỏ anh, em thật sự rất thích anh.
--- Em ở bên anh không phải vì tiền của anh, em thật sự rất yêu thích anh.
Không phải vì tiền thì đừng nhận sáu vạn sáu này đi.
Trong lòng ll trả lời một câu, bởi vì không tìm được đầu đuôi câu chuyện, vì lẽ đó nên có chút không biết trả lời thế nào. Y do dự một chút, không thể không đánh gãy cuộc trò chuyện vui vẻ giữa yt và nữ sinh: "Ngày hôm qua cô ấy chọc giận cậu kiểu gì?"
yt quét màn hình một chút: "Không phải mấy ngày nay cậu đang trốn tớ sao?"
ll phản bác: "Tớ không trốn cậu."
yt nói: "Tớ tưởng vậy, vì lẽ đó nên hôm qua lúc hẹn cô ấy đi ăn cơm, tâm trạng tớ không tốt, cô ấy nhìn thấy thì nói có phải giữa tớ với cậu có vấn đề hay không nên tớ cáu. Cô ấy mù hay sao? Không thấy tớ và cậu đều là đàn ông à? Có thể có vấn đề gì được?"
Xung quanh rất ồn ào, âm thanh của bọn họ lại không lớn, nên người bên ngoài cũng không nghe được.
ll có chút chột dạ, nhưng trên mặt lại không hiện ra chút gì, còn nói chuyện thay nữ sinh đó: "Người ta chỉ đùa một chút thôi."
"Đùa giỡn cũng phải có mức độ, tớ rất không thích loại chuyện cười này, vì lẽ đó nên đã đề cập đến chuyện chia tay với cô ấy. Có phải cô ấy không đồng ý không? Cậu cũng chớ xía vào, nếu không chấp nhận thì kéo vào danh sách đen là được." yt cười hì hì: "Có điều tớ đã cẩn thận suy nghĩ một chút cũng không sai, nếu như cậu là nữ thì làm gì tới lượt mấy người đó."
Khuôn mặt ll không chút cảm xúc nhìn cậu: "Cậu cút xéo đi."
Y dứt khoát không trả lời tin nhắn của nữ sinh này nữa, chỉ trả lời những bạn học khác. Chậm rãi kéo xuống, lúc thấy tấm ảnh đại diện của một người trong đó, đầu ngón tay ll hơi dừng một chút, trái tim không khống chế được co rút một trận.
Là yv.
Sở dĩ biết là anh, là bởi vì anh dùng ảnh của mình để làm ảnh đại diện, tên trong WeChat không biết là tên do yt ghi chú hay vốn là tên của anh, vô cùng dễ phân biệt.
Trên màn hình điện thoại hiện ra tin nhắn cuối cùng, nội dung là "ăn cơm ngon miệng", cũng không biết là ai gửi cho ai.
Tuy ll người này không có ranh giới gì nhưng lại biết tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Đọc những tin nhắn của vài cô bạn gái kia là đã nhận được sự cho phép của yt, nhưng ghi chép nói chuyện với anh của cậu thì lại không được cho phép, vì lẽ đó y vẫn nhịn không bấm vào, nhưng lại không nhịn được mở trang cá nhân của đối phương ra.
Là một tấm ảnh thẻ nửa người rất chuyên nghiệp, mặc bộ tây trang màu đen, đeo cà vạt, tóc đã được cẩn thận chải chuốt, để lộ ra cái trán trơn bóng và ngũ quan anh tuấn, nét mặt không biểu tình có chút nghiêm túc thái quá, trông còn già hơn vài tuổi so với thực tế, có loại cảm giác khiến người ta tin cậy.
Rõ ràng là chỉ bị bức ảnh của anh nhìn chằm chằm, nhưng trong đáy lòng ll lại run lên, bất giác nghĩ tới sự căm ghét ngày đó của anh đối với mình, lập tức không nhịn được mà có chút khó chịu.
Mở thông tin của dối phương ra, lại mở vòng kết nối bạn bè. Vòng kết nối bạn bè của yv không giới hạn, toàn bộ đều được hiển thị cho người khác xem, nhưng nội dung dăng lên lại rất ít, những tin tức liên quan đến cuộc sống sinh hoạt thì lại càng là không có một cái, tất cả không phải là bài chia sẻ thì cũng là nội dung về nghề nghiệp.
ll tùy tiện lướt qua lướt lại, tầm mắt lại trở về bức ảnh đại diện của đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất