Chương 25
Phần 25
Sau hai ngày mê man ở nhà, cuối cùng Trương Dương cũng lấy lại được chút tỉnh táo. Điều đầu tiên cô làm là đi làm lại sim điện thoại.
Cả điện thoại của cô và Mina đều được để trong chiếc túi Chanel mà Mina cho cô mượn, sau đó chúng đã biến mất trong lúc hỗn loạn. Vốn mang điện thoại di động vào là vi phạm quy định rồi nên Trương Dương cũng không trông cậy vào việc có thể lấy lại điện thoại di động, cũng không dám đi hỏi. Cũng may là trong điện thoại di động cũng không có thứ gì quan trọng, cô không dám để ảnh của Kha Vũ và Kha Nghiêu trong điện thoại để đề phòng mất trộm.
Cô phát hiện ra một chiếc điện thoại di động cũ đã lỗi thời không thể tách rời khỏi ổ cắm điện nên dùng tạm nó trước, sau khi đăng nhập vào WeChat, cô thấy Mina cũng vẫn chưa tìm mình, trong lòng càng thêm lo lắng bất an.
Mina không tìm cô là do chị Bối không định đòi cô bồi thường, hay là đang ủ mưu gì đó?
Đến lúc này Trương Dương mới bắt đầu sợ hãi. Cô đã giết người, cô đã đắc tội chị Bối, điều gì sẽ xảy ra với cô đây? Suy nghĩ hồi lâu, cô lại tự giễu mình, bây giờ mới sợ thì có ích gì? Cô cũng đã làm tất cả những chuyện không thể thay đổi được rồi, cô đã… cô thật sự không thể quay đầu lại được rồi.
Trương Dương cầm lấy điện thoại thả lỏng một hồi, sau đó chợt nhớ tới hai ngày nay Kha Nghiêu còn im lặng hơn cả cô. Hắn vẫn luôn ngủ trong phòng khách và không nói chuyện với cô, có lúc ngủ mờ mịt trong phòng, cô còn nghi ngờ Kha Nghiêu căn bản không có ở nhà, nhưng cô thậm chí còn không có hứng thú đứng dậy để xác nhận.
Trương Dương đi ra khỏi phòng và nhìn thấy Kha Nghiêu đang nghịch điện thoại trên sofa. Kha Nghiêu bây giờ cũng giống như cô, hầu như chỉ cần tỉnh thì điện thoại sẽ không rời khỏi tay.
“Anh không hỏi một chút xem mấy ngày này em thế nào sao?” Trương Dương ngồi sang một bên, uể oải nhìn Kha Nghiêu, cô nhận thấy sự khác thường của Kha Nghiêu, nhưng cô không có khí lực để thăm dò nguyên nhân.
Kha Nghiêu trầm mặc một chút: “Em bị ốm sao?”
Trương Dương lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi lại gật đầu, cô chỉ vào trái tim mình, khuôn mặt tuy còn trẻ nhưng vẻ mặt lại rất già nua: “Chỗ này bị bệnh rồi.”
Kha Nghiêu lại im lặng.
“Hôm đó anh đã nói chuyện gì với Kha Vũ?” Nghĩ đến Kha Vũ, trái tim không lành lặn của cô lại bắt đầu đau đớn đập dữ dội, nếu cho cô một cơ hội nữa liệu cô có còn dũng khí đó nữa không? Liệu cô có còn tự mình cướp đi mạng sống của người mình yêu nữa không? Cô không biết, cô chỉ biết rằng trái tim của cô đã chết theo Kha Vũ rồi.
Trong mắt Kha Nghiêu lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng Trương Dương cũng không có nhìn thấy. Hắn cúi đầu, bình thản nói: “Giống như lúc trước.”
“… Mấy ngày nay có phải anh đã ra ngoài hay không?”
“Không có.” Kha Nghiêu không vội vàng giải thích như mọi khi, mà thật giống như bây giờ Trương Dương có phản ứng như nào thì cũng không còn quan trọng với hắn nữa.
Trương Dương cũng lười tra hỏi, đại khái chính là chán nản.
Kể từ lần đầu tiên cô phát hiện ra Kha Nghiêu đã bí mật đi ra ngoài rồi bộc phát tức giận xong thì giữa hai người đã có một vách ngăn, bây giờ là vì Kha Vũ, cô lại càng không biết phải đối mặt với Kha Nghiêu như thế nào. Cô sinh ra rất nhiều mâu thuẫn và tâm lý vặn vẹo đối với Kha Nghiêu, một mặt cô cảm thấy tội lỗi và áy náy vì đã giết em trai hắn, mặt khác cô lại oán hận, oán hận tất cả mọi thứ đều là do hắn mà ra, nhưng cô cũng không đủ tàn nhẫn để kết thúc mọi thứ với hắn.
Nếu lúc đó, cô nói với chị Bối là sẽ dùng Kha Nghiêu đổi lấy Kha Vũ thì liệu tất cả mọi chuyện có khác không?
Ở trên người Kha Nghiêu, cô nhìn thấy quá nhiều chữ “Nếu như”. Đằng sau mỗi từ “Nếu như” cũng đều là những lựa chọn khác nhau, nhưng cô đã chọn sai hết lần này đến lần khác, cô trách Kha Nghiêu đã dùng khuôn mặt này để đầu độc cô, khiến cô vạn kiếp bất phục.
———
Mặc dù Mina không tìm Trương Dương nhưng những fan trong fandom lại liên lạc với cô qua WeChat, chủ yếu là do cô đã không đăng gì lên Weibo trong một tuần.
Thời điểm cuồng nhiệt theo đuổi ngôi sao nhất, Trương Dương đã trà trộn vào tất cả các cứ điểm của fan Thịnh Thế. Ở giai đoạn đầu, cô đã tạo được cảm giác tồn tại bằng cách có được sự quen mặt khi không ngừng lăn lộn, sự nhiệt tình không hề giảm đi trong ba năm qua, vì vậy một tuần mà không đăng gì cũng đã rất khác thường.
Vì vậy Trương Dương đăng nhập Weibo, giải thích rằng mình bị bệnh nhẹ nên đã nhập viện, hiện tại đã bình phục, mọi người không cần lo lắng. Fan của cô rối rít ân cần hỏi han trong phần bình luận, hầu hết họ đều để avatar là hình của Thịnh Thế, bao gồm cả chính họ.
Tại sao một gương mặt đã từng khiến cô mê mẩn đến mất trí giờ đây lại đột nhiên trở nên không cách nào nhìn thẳng vào vậy chứ? Cô bấm vào tấm ảnh đại diện to tướng của mình, vẫn là vẻ ngoài ưa nhìn, vẫn là vẻ đẹp tuyệt vời thống trị làng giải trí – Thịnh Thế, nhưng lại có gì đó không đúng, cái gì cũng không đúng nữa rồi. Cô muốn thay đổi hình đại diện của mình, nhưng lại sợ bị thuyết âm mưu, vì vậy sau khi do dự cô đã không đổi hình khác.
Cô tự cảnh cáo mình trong lòng rằng sẽ không bao giờ vì Kha Nghiêu mà giảm bớt tình yêu với Thịnh Thế, Ca Ca là vô tội, càng là thời khắc càng đen tối như này thì cô càng cần Ca Ca và tình yêu đã thấm vào linh hồn không thể xóa nhòa được đến chống đỡ cô khi cô đang đi xuống. Nếu không, cô còn lại gì nữa đây?
——-
Cuộc sống dường như trở lại bình thường, Mina cũng không còn tới tìm Trương Dương nữa, nhưng tảng đá trong lòng Trương Dương thì vẫn mãi không thể rơi xuống được, nhưng cô cũng không dám đi tìm Mina. Hiện tại cô đang bị chứng mất ngủ, cô thường xuyên bị đánh thức bởi những cơn ác mộng vào nửa đêm. Khuôn mặt dữ tợn đáng sợ của Kha Vũ trước khi chết cùng với tội lỗi khi giết người và nỗi sợ hãi trước cái chết của Kha Vũ cứ luôn lặp đi lặp lại tra tấn cô, mặt ngoài bình tĩnh chỉ là mặt nạ để ngụy trang, cô rõ ràng “nhìn thấy” linh hồn của chính mình đang tan vỡ từng chút từng chút một.
Cô và Kha Nghiêu cũng ngày càng xa lánh nhau, Kha Nghiêu vẫn luôn ngủ ở phòng khách, cô nghi ngờ rằng Kha Nghiêu đã biết chuyện về Kha Vũ, nhưng lại cảm thấy điều đó là không quá có thể, mặc dù Mina trông có vẻ không đáng tin cậy nhưng cô nàng sẽ không làm ra chuyện khiến mình có thể bị uy hiếp được. Nhưng sự thờ ơ lạnh nhạt của Kha Nghiêu đối với cô dường như không phải chỉ vì cô không cho hắn ra khỏi cửa.
Ở bên ngoài bận rộn một ngày, về nhà lại còn phải cảm nhận không khí áp lực khiến ai cũng không vui vẻ nổi, mấy lần Trương Dương đều muốn hòa hoãn với Kha Nghiêu một chút, nhưng Kha Nghiêu đều sẽ im lặng kháng cự, càng không cần phải nói đến chuyện sẽ tiến thêm một bước thân mật nào. Nhưng hắn vẫn sẽ làm hết việc nhà, vẫn sẽ nghe theo lời của Trương Dương như cũ, khiến cho Trương Dương không thể moi ra được gì để chỉ trích hắn, ngược lại càng thêm tức giận.
Nhận thấy Tuần lễ vàng tháng 11 đang đến gần, Trương Dương định lên kế hoạch đưa Kha Nghiêu đi chơi để thư giãn. Mặc dù cô nợ chủ nhà hơn mười ngàn nhưng cô vừa mới được trả lương nên tính hai đêm ở nhà nghỉ ở ngoại thành thì cũng vẫn kham được, tiếp tục ở trong căn nhà trọ rộng một tấc vuông này thì chỉ càng khiến cho hai người càng không chịu nổi mà thôi.
Trương Dương cũng nhân cơ hội này để giải tỏa căng thẳng giữa cô và Kha Nghiêu, dù sao thì cũng là người mà cô phải dùng toàn bộ tiền bạc mua về, dựa vào cái gì cô phải nhìn sắc mặt mà sống chứ?
Mấy ngày nay trên mạng cũng không yên ổn, đã xảy ra hai chuyện gây bất lợi đối với các cô.
Một là phim truyền hình đang đợi quảng bá của Thịnh Thế đã bị anti fan tóm cổ đưa lên đài phát thanh truyền hình với lý do xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ anh hùng dân tộc, kết quả là bị hoãn chiếu, kết hợp với dư âm của chuyện lần trước của Thịnh Thế nên hiện đang lan truyền khắp nơi trên mạng là bộ phim này phải được nhà đài quay lại. Bộ phim này được sản xuất tốt và có đội ngũ đáng tin cậy, đây là cơ hội để Thịnh Thế xoay mình, một khi bỏ lỡ thì Thịnh Thế có thể thật sự sẽ chưa thể gượng dậy nổi.
Một chuyện khác chính là cuộc chiến giành vị trí trong một sự kiện thời trang, lần này có những người nổi tiếng có thâm niên và không có ai tranh giành vị trí Center, thế nhưng fan vẫn bất mãn với hiện trường chụp chung lúc Thịnh Thế bị dồn sang phía ngoài. Bị bắt nạt như vậy dĩ nhiên không thể nhẫn nhịn được, Đại fan lập tức thống lĩnh fan chinh chiến Weibo của ban tổ chức, khống bình để khoe các thành tích thời trang khác nhau, yêu cầu ban tổ chức đứng ra giải thích và nói lời xin lỗi.
Thật ra thì gần đây trong fandom cũng vô cùng hỗn loạn, sau khi trải qua một trận anti quy mô lớn thì fandom đã đón nhận một lần lễ rửa tội, trong quá trình lọc fan thì fan cũ và fan ngược đương nhiên sẽ không thiếu được màn đấu võ mồm, vì thế mà fan của Thịnh Thế cũng trôi mất không ít. Cuộc tấn công từ bên ngoài lần này thực chất là một hành động bột phát do Đại fan lên kế hoạch cho fan cũ hành động, muốn yên ổn bên trong thì phải xử lý bên ngoài trước đã, đó là chân lý có được qua vô số lần thực chiến mà ra, mục tiêu đồng lòng giết địch ngoài lập tức sẽ đoàn kết được fan trong fandom, thậm chí còn có thể kéo lại được fan đã thoát fan hoặc do dự thoát fan.
Sau khi náo loạn một trận không lớn không nhỏ như vậy thì ban tổ chức cũng đã đứng ra xin lỗi, các cô củng cố lại fan cũ, coi như là một trận thắng nhỏ, Trương Dương cũng nhờ lần chiến đấu này mà trở lại trạng thái sống động.
Nhưng chưa kịp đắc ý mấy ngày thì lại xảy ra chuyện lớn hơn, chuyện này không phải là do Thịnh Thế, nhưng lại là do Thịnh Thế mà bùng nổ, cũng khiến cô bị ném vào chảo dầu mà rán – tổ chức từ thiện mà cô đã hợp tác làm việc đã xảy ra chuyện.
Việc tổ chức từ thiện bị phanh phui trong những năm gần đây không phải là điều mới mẻ, tổ chức có tên Tiểu Hòa Miêu này vẫn luôn tập trung vào lĩnh vực hỗ trợ học sinh, nhưng mới đây lại bị một giáo viên ở trường tiểu học nghèo phanh phui là số tiền thực nhận được chỉ bằng một phần mười số tiền quyên góp được công bố. Phòng học được sửa chữa nửa chừng buộc phải đình công, phụ huynh học sinh tố cáo nhà trường biển thủ tiền đóng góp, đánh hiệu trưởng đến mức phải nhập viện, giờ lại ép giáo viên nôn tiền ra, trong lúc tuyệt vọng vì bị ép, hai giáo viên duy nhất của trường tiểu học này đã đứng lên báo cáo lên cơ quan chức năng.
Kiểu bóc lột này không hề hiếm thấy, trong lĩnh vực từ thiện thì người bỏ tiền ra chính là đại gia, nếu nhà trường không chấp nhận kiểu tổ chức như xã hội đen này thì một xu cũng đừng mong có. Mấu chốt là con đường quyên góp đều rõ ràng và hợp pháp, sau khi tổ chức gửi toàn bộ tiền quyên góp cho trường xong thì trường sẽ tiêu tiền theo những cách khác và trả lại khoản khấu trừ bằng các giao dịch tiền mặt mà không để lại dấu vết. Nhà trường không có bằng chứng thuyết phục nào cho thấy các khấu trừ quyên góp đã được trao cho các cá nhân, nhưng một trong những giáo viên đã chú ý và ghi lại một đoạn âm thanh, đoạn ghi âm này có thể không được sử dụng làm bằng chứng pháp lý nhưng cũng đủ để buộc dư luận phải thẩm tra.
Ngay sau khi sự việc được đưa ra ánh sáng, nhất thời đưa đến một số tài khoản giấu tên đã đứng lên, Tiểu Hòa Miêu bị đào ra rất nhiều trường hợp lạm dụng tiền quyên góp và công khai không rõ ràng, điều này đã gây ra một làn sóng, và cơ quan giám sát bắt đầu can thiệp vào cuộc điều tra.
Rất nhanh đã có người nhận ra rằng một phần số tiền do các fan của Thịnh Thế lúc bấy giờ quyên góp đã được chuyển đến tay Tiểu Hòa Miêu, hơn nữa còn bổ sung vào một đoạn Trương Dương tự ý biển thủ tiền quyên góp để mua các sản phẩm quản lý tài sản. Loại tài liệu đen này đương nhiên sẽ có người không buông tha, lập tức có người báo cáo cơ quan giám sát.
Cả ngày Trương Dương đều mất hồn mất vía, không biết mình sẽ bị dính líu đến mức nào, những lời tố cáo trên mạng vẫn tiếp tục không ngừng và cô đã trở thành một phần của nghi vấn. Rất nhiều kẻ thù nhân cơ hội này sẽ giẫm lên, mà fan cũng không muốn cô liên lụy đến Thịnh Thế, vì thế mà trong lúc nhất thời thật khó để phân biệt người trong bình luận yêu cầu cô đưa ra bằng chứng là anti fan hay là fan nữa.
Lúc đầu cô nói là dùng để mua quỹ, nhưng đó chỉ là cái cớ vụng về trong trường hợp khẩn cấp mà thôi, thứ nhất là vì tiền không mất, thứ hai là có Nấm và dàn Đại fan đã giúp cô vượt qua một cách mơ hồ, vì thế mà mới không bị phanh phui ra, nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác, không còn ai có thể giúp được cô nữa.
Tất nhiên cô không thể trưng ra bằng chứng để mua quỹ nên nhất thời chỉ có thể giả chết.
Nhĩ Quan và Tĩnh Y Y đều đến nói chuyện với cô, nói rằng bọn họ đã sớm đoán được cô nói dối, nhất định là phải có chỗ cần tiền gấp nên mới không tiết lộ sự thật, bảo cô nói sự thật với bọn họ rồi nàng cùng nhau nghĩ biện pháp.
Trương Dương rất cảm động, nhưng vẫn không cách nào nói ra sự thật được, chỉ nói lúc đó thực sự cần tiền, lý do thì khó nói lắm, đó là chuyện xấu trong nhà cô.
Sau khi thảo luận tới lui thì bọn họ đề nghị Trương Dương nên thay đổi lý do cần tiền gấp thành một điều gì đó có thể khiến cho mọi người thông cảm như là người nhà bị ốm hoặc mắc nợ cờ bạc, sau đó nói xin lỗi, dù sao cô cũng đã lấp lại số tiền mà không gây ra tổn thất đáng kể nào, cửa ải này còn có thể vượt qua được.
Trương Dương đã sớm có ý định này, nhưng đáng tiếc là thứ khiến cô thực sự lo lắng không phải là hai trăm nghìn mà cô chuyển đi, mà là hai trăm nghìn tiền hoa hồng mà cô đã thương lượng và lấy được từ Tiểu Hòa Miêu. Việc Tiểu Hòa Miêu ham ô tài trợ và việc gây quỹ trái phép của fan Thịnh Thế đều là sự kiện nóng, không chỉ cách nhau không xa mà còn có liên quan đến nhau, rất có thể sẽ rút cả củ cà rốt ra khỏi bùn, cô làm sao có thể không sợ được chứ.
Cô soạn một bài đăng đáng thương và đăng lên Weibo, giải thích rằng cô không còn lựa chọn nào khác nên đành phải biển thủ số tiền quyên góp, sau đó xin lỗi fan và Thịnh Thế, cũng đồng thời nói rằng cô sẽ tạm thời rút lui và suy nghĩ lại.
Trong mấy ngày đó, Trương Dương lo lắng muốn chết. Khi cô ngủ thì sẽ mơ thấy cái chết thương tâm của Kha Vũ, khi tỉnh dậy thì lại bị con dao treo trên đầu đe dọa, cô sút tận 6kg chỉ trong vòng một tuần, trên mặt chẳng còn chút khí sắc tươi tắn nào cả, như thể bệnh nặng chưa lành.
Nhưng bàn tay số phận đùa giỡn với cô thế mà vẫn còn chưa chịu bỏ qua cho cô, mấy ngày sau cô nhận được điện thoại của cơ quan giám sát đề nghị hợp tác điều tra, theo lời họ nói thì bên kia đã biết về vụ hai trăm nghìn hoa hồng nhưng chỉ là không có bằng chứng mà thôi.
Mà những chuyện này lại không biết là đã thông qua đường dây nào và do ai phát tán trên mạng. Vốn là sau khi cô nói xin lỗi thì là có thể kết thúc được chuyện rồi, nhưng lại có một cơn sóng gió khác nổi lên nói cô một kẻ độc ác đầy dối trá, biển thủ công quỹ và ăn hoa hồng bẩn thỉu. Khi vụ việc Tiểu Hòa Miêu đang bùng phát, cô cũng bị trói cùng với nó và bước lên trên hot seach.
Ngay lúc đó Trương Dương mới biết rằng sự chìm xuống của cô vẫn còn chưa đến hồi kết
Sau hai ngày mê man ở nhà, cuối cùng Trương Dương cũng lấy lại được chút tỉnh táo. Điều đầu tiên cô làm là đi làm lại sim điện thoại.
Cả điện thoại của cô và Mina đều được để trong chiếc túi Chanel mà Mina cho cô mượn, sau đó chúng đã biến mất trong lúc hỗn loạn. Vốn mang điện thoại di động vào là vi phạm quy định rồi nên Trương Dương cũng không trông cậy vào việc có thể lấy lại điện thoại di động, cũng không dám đi hỏi. Cũng may là trong điện thoại di động cũng không có thứ gì quan trọng, cô không dám để ảnh của Kha Vũ và Kha Nghiêu trong điện thoại để đề phòng mất trộm.
Cô phát hiện ra một chiếc điện thoại di động cũ đã lỗi thời không thể tách rời khỏi ổ cắm điện nên dùng tạm nó trước, sau khi đăng nhập vào WeChat, cô thấy Mina cũng vẫn chưa tìm mình, trong lòng càng thêm lo lắng bất an.
Mina không tìm cô là do chị Bối không định đòi cô bồi thường, hay là đang ủ mưu gì đó?
Đến lúc này Trương Dương mới bắt đầu sợ hãi. Cô đã giết người, cô đã đắc tội chị Bối, điều gì sẽ xảy ra với cô đây? Suy nghĩ hồi lâu, cô lại tự giễu mình, bây giờ mới sợ thì có ích gì? Cô cũng đã làm tất cả những chuyện không thể thay đổi được rồi, cô đã… cô thật sự không thể quay đầu lại được rồi.
Trương Dương cầm lấy điện thoại thả lỏng một hồi, sau đó chợt nhớ tới hai ngày nay Kha Nghiêu còn im lặng hơn cả cô. Hắn vẫn luôn ngủ trong phòng khách và không nói chuyện với cô, có lúc ngủ mờ mịt trong phòng, cô còn nghi ngờ Kha Nghiêu căn bản không có ở nhà, nhưng cô thậm chí còn không có hứng thú đứng dậy để xác nhận.
Trương Dương đi ra khỏi phòng và nhìn thấy Kha Nghiêu đang nghịch điện thoại trên sofa. Kha Nghiêu bây giờ cũng giống như cô, hầu như chỉ cần tỉnh thì điện thoại sẽ không rời khỏi tay.
“Anh không hỏi một chút xem mấy ngày này em thế nào sao?” Trương Dương ngồi sang một bên, uể oải nhìn Kha Nghiêu, cô nhận thấy sự khác thường của Kha Nghiêu, nhưng cô không có khí lực để thăm dò nguyên nhân.
Kha Nghiêu trầm mặc một chút: “Em bị ốm sao?”
Trương Dương lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi lại gật đầu, cô chỉ vào trái tim mình, khuôn mặt tuy còn trẻ nhưng vẻ mặt lại rất già nua: “Chỗ này bị bệnh rồi.”
Kha Nghiêu lại im lặng.
“Hôm đó anh đã nói chuyện gì với Kha Vũ?” Nghĩ đến Kha Vũ, trái tim không lành lặn của cô lại bắt đầu đau đớn đập dữ dội, nếu cho cô một cơ hội nữa liệu cô có còn dũng khí đó nữa không? Liệu cô có còn tự mình cướp đi mạng sống của người mình yêu nữa không? Cô không biết, cô chỉ biết rằng trái tim của cô đã chết theo Kha Vũ rồi.
Trong mắt Kha Nghiêu lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng Trương Dương cũng không có nhìn thấy. Hắn cúi đầu, bình thản nói: “Giống như lúc trước.”
“… Mấy ngày nay có phải anh đã ra ngoài hay không?”
“Không có.” Kha Nghiêu không vội vàng giải thích như mọi khi, mà thật giống như bây giờ Trương Dương có phản ứng như nào thì cũng không còn quan trọng với hắn nữa.
Trương Dương cũng lười tra hỏi, đại khái chính là chán nản.
Kể từ lần đầu tiên cô phát hiện ra Kha Nghiêu đã bí mật đi ra ngoài rồi bộc phát tức giận xong thì giữa hai người đã có một vách ngăn, bây giờ là vì Kha Vũ, cô lại càng không biết phải đối mặt với Kha Nghiêu như thế nào. Cô sinh ra rất nhiều mâu thuẫn và tâm lý vặn vẹo đối với Kha Nghiêu, một mặt cô cảm thấy tội lỗi và áy náy vì đã giết em trai hắn, mặt khác cô lại oán hận, oán hận tất cả mọi thứ đều là do hắn mà ra, nhưng cô cũng không đủ tàn nhẫn để kết thúc mọi thứ với hắn.
Nếu lúc đó, cô nói với chị Bối là sẽ dùng Kha Nghiêu đổi lấy Kha Vũ thì liệu tất cả mọi chuyện có khác không?
Ở trên người Kha Nghiêu, cô nhìn thấy quá nhiều chữ “Nếu như”. Đằng sau mỗi từ “Nếu như” cũng đều là những lựa chọn khác nhau, nhưng cô đã chọn sai hết lần này đến lần khác, cô trách Kha Nghiêu đã dùng khuôn mặt này để đầu độc cô, khiến cô vạn kiếp bất phục.
———
Mặc dù Mina không tìm Trương Dương nhưng những fan trong fandom lại liên lạc với cô qua WeChat, chủ yếu là do cô đã không đăng gì lên Weibo trong một tuần.
Thời điểm cuồng nhiệt theo đuổi ngôi sao nhất, Trương Dương đã trà trộn vào tất cả các cứ điểm của fan Thịnh Thế. Ở giai đoạn đầu, cô đã tạo được cảm giác tồn tại bằng cách có được sự quen mặt khi không ngừng lăn lộn, sự nhiệt tình không hề giảm đi trong ba năm qua, vì vậy một tuần mà không đăng gì cũng đã rất khác thường.
Vì vậy Trương Dương đăng nhập Weibo, giải thích rằng mình bị bệnh nhẹ nên đã nhập viện, hiện tại đã bình phục, mọi người không cần lo lắng. Fan của cô rối rít ân cần hỏi han trong phần bình luận, hầu hết họ đều để avatar là hình của Thịnh Thế, bao gồm cả chính họ.
Tại sao một gương mặt đã từng khiến cô mê mẩn đến mất trí giờ đây lại đột nhiên trở nên không cách nào nhìn thẳng vào vậy chứ? Cô bấm vào tấm ảnh đại diện to tướng của mình, vẫn là vẻ ngoài ưa nhìn, vẫn là vẻ đẹp tuyệt vời thống trị làng giải trí – Thịnh Thế, nhưng lại có gì đó không đúng, cái gì cũng không đúng nữa rồi. Cô muốn thay đổi hình đại diện của mình, nhưng lại sợ bị thuyết âm mưu, vì vậy sau khi do dự cô đã không đổi hình khác.
Cô tự cảnh cáo mình trong lòng rằng sẽ không bao giờ vì Kha Nghiêu mà giảm bớt tình yêu với Thịnh Thế, Ca Ca là vô tội, càng là thời khắc càng đen tối như này thì cô càng cần Ca Ca và tình yêu đã thấm vào linh hồn không thể xóa nhòa được đến chống đỡ cô khi cô đang đi xuống. Nếu không, cô còn lại gì nữa đây?
——-
Cuộc sống dường như trở lại bình thường, Mina cũng không còn tới tìm Trương Dương nữa, nhưng tảng đá trong lòng Trương Dương thì vẫn mãi không thể rơi xuống được, nhưng cô cũng không dám đi tìm Mina. Hiện tại cô đang bị chứng mất ngủ, cô thường xuyên bị đánh thức bởi những cơn ác mộng vào nửa đêm. Khuôn mặt dữ tợn đáng sợ của Kha Vũ trước khi chết cùng với tội lỗi khi giết người và nỗi sợ hãi trước cái chết của Kha Vũ cứ luôn lặp đi lặp lại tra tấn cô, mặt ngoài bình tĩnh chỉ là mặt nạ để ngụy trang, cô rõ ràng “nhìn thấy” linh hồn của chính mình đang tan vỡ từng chút từng chút một.
Cô và Kha Nghiêu cũng ngày càng xa lánh nhau, Kha Nghiêu vẫn luôn ngủ ở phòng khách, cô nghi ngờ rằng Kha Nghiêu đã biết chuyện về Kha Vũ, nhưng lại cảm thấy điều đó là không quá có thể, mặc dù Mina trông có vẻ không đáng tin cậy nhưng cô nàng sẽ không làm ra chuyện khiến mình có thể bị uy hiếp được. Nhưng sự thờ ơ lạnh nhạt của Kha Nghiêu đối với cô dường như không phải chỉ vì cô không cho hắn ra khỏi cửa.
Ở bên ngoài bận rộn một ngày, về nhà lại còn phải cảm nhận không khí áp lực khiến ai cũng không vui vẻ nổi, mấy lần Trương Dương đều muốn hòa hoãn với Kha Nghiêu một chút, nhưng Kha Nghiêu đều sẽ im lặng kháng cự, càng không cần phải nói đến chuyện sẽ tiến thêm một bước thân mật nào. Nhưng hắn vẫn sẽ làm hết việc nhà, vẫn sẽ nghe theo lời của Trương Dương như cũ, khiến cho Trương Dương không thể moi ra được gì để chỉ trích hắn, ngược lại càng thêm tức giận.
Nhận thấy Tuần lễ vàng tháng 11 đang đến gần, Trương Dương định lên kế hoạch đưa Kha Nghiêu đi chơi để thư giãn. Mặc dù cô nợ chủ nhà hơn mười ngàn nhưng cô vừa mới được trả lương nên tính hai đêm ở nhà nghỉ ở ngoại thành thì cũng vẫn kham được, tiếp tục ở trong căn nhà trọ rộng một tấc vuông này thì chỉ càng khiến cho hai người càng không chịu nổi mà thôi.
Trương Dương cũng nhân cơ hội này để giải tỏa căng thẳng giữa cô và Kha Nghiêu, dù sao thì cũng là người mà cô phải dùng toàn bộ tiền bạc mua về, dựa vào cái gì cô phải nhìn sắc mặt mà sống chứ?
Mấy ngày nay trên mạng cũng không yên ổn, đã xảy ra hai chuyện gây bất lợi đối với các cô.
Một là phim truyền hình đang đợi quảng bá của Thịnh Thế đã bị anti fan tóm cổ đưa lên đài phát thanh truyền hình với lý do xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ anh hùng dân tộc, kết quả là bị hoãn chiếu, kết hợp với dư âm của chuyện lần trước của Thịnh Thế nên hiện đang lan truyền khắp nơi trên mạng là bộ phim này phải được nhà đài quay lại. Bộ phim này được sản xuất tốt và có đội ngũ đáng tin cậy, đây là cơ hội để Thịnh Thế xoay mình, một khi bỏ lỡ thì Thịnh Thế có thể thật sự sẽ chưa thể gượng dậy nổi.
Một chuyện khác chính là cuộc chiến giành vị trí trong một sự kiện thời trang, lần này có những người nổi tiếng có thâm niên và không có ai tranh giành vị trí Center, thế nhưng fan vẫn bất mãn với hiện trường chụp chung lúc Thịnh Thế bị dồn sang phía ngoài. Bị bắt nạt như vậy dĩ nhiên không thể nhẫn nhịn được, Đại fan lập tức thống lĩnh fan chinh chiến Weibo của ban tổ chức, khống bình để khoe các thành tích thời trang khác nhau, yêu cầu ban tổ chức đứng ra giải thích và nói lời xin lỗi.
Thật ra thì gần đây trong fandom cũng vô cùng hỗn loạn, sau khi trải qua một trận anti quy mô lớn thì fandom đã đón nhận một lần lễ rửa tội, trong quá trình lọc fan thì fan cũ và fan ngược đương nhiên sẽ không thiếu được màn đấu võ mồm, vì thế mà fan của Thịnh Thế cũng trôi mất không ít. Cuộc tấn công từ bên ngoài lần này thực chất là một hành động bột phát do Đại fan lên kế hoạch cho fan cũ hành động, muốn yên ổn bên trong thì phải xử lý bên ngoài trước đã, đó là chân lý có được qua vô số lần thực chiến mà ra, mục tiêu đồng lòng giết địch ngoài lập tức sẽ đoàn kết được fan trong fandom, thậm chí còn có thể kéo lại được fan đã thoát fan hoặc do dự thoát fan.
Sau khi náo loạn một trận không lớn không nhỏ như vậy thì ban tổ chức cũng đã đứng ra xin lỗi, các cô củng cố lại fan cũ, coi như là một trận thắng nhỏ, Trương Dương cũng nhờ lần chiến đấu này mà trở lại trạng thái sống động.
Nhưng chưa kịp đắc ý mấy ngày thì lại xảy ra chuyện lớn hơn, chuyện này không phải là do Thịnh Thế, nhưng lại là do Thịnh Thế mà bùng nổ, cũng khiến cô bị ném vào chảo dầu mà rán – tổ chức từ thiện mà cô đã hợp tác làm việc đã xảy ra chuyện.
Việc tổ chức từ thiện bị phanh phui trong những năm gần đây không phải là điều mới mẻ, tổ chức có tên Tiểu Hòa Miêu này vẫn luôn tập trung vào lĩnh vực hỗ trợ học sinh, nhưng mới đây lại bị một giáo viên ở trường tiểu học nghèo phanh phui là số tiền thực nhận được chỉ bằng một phần mười số tiền quyên góp được công bố. Phòng học được sửa chữa nửa chừng buộc phải đình công, phụ huynh học sinh tố cáo nhà trường biển thủ tiền đóng góp, đánh hiệu trưởng đến mức phải nhập viện, giờ lại ép giáo viên nôn tiền ra, trong lúc tuyệt vọng vì bị ép, hai giáo viên duy nhất của trường tiểu học này đã đứng lên báo cáo lên cơ quan chức năng.
Kiểu bóc lột này không hề hiếm thấy, trong lĩnh vực từ thiện thì người bỏ tiền ra chính là đại gia, nếu nhà trường không chấp nhận kiểu tổ chức như xã hội đen này thì một xu cũng đừng mong có. Mấu chốt là con đường quyên góp đều rõ ràng và hợp pháp, sau khi tổ chức gửi toàn bộ tiền quyên góp cho trường xong thì trường sẽ tiêu tiền theo những cách khác và trả lại khoản khấu trừ bằng các giao dịch tiền mặt mà không để lại dấu vết. Nhà trường không có bằng chứng thuyết phục nào cho thấy các khấu trừ quyên góp đã được trao cho các cá nhân, nhưng một trong những giáo viên đã chú ý và ghi lại một đoạn âm thanh, đoạn ghi âm này có thể không được sử dụng làm bằng chứng pháp lý nhưng cũng đủ để buộc dư luận phải thẩm tra.
Ngay sau khi sự việc được đưa ra ánh sáng, nhất thời đưa đến một số tài khoản giấu tên đã đứng lên, Tiểu Hòa Miêu bị đào ra rất nhiều trường hợp lạm dụng tiền quyên góp và công khai không rõ ràng, điều này đã gây ra một làn sóng, và cơ quan giám sát bắt đầu can thiệp vào cuộc điều tra.
Rất nhanh đã có người nhận ra rằng một phần số tiền do các fan của Thịnh Thế lúc bấy giờ quyên góp đã được chuyển đến tay Tiểu Hòa Miêu, hơn nữa còn bổ sung vào một đoạn Trương Dương tự ý biển thủ tiền quyên góp để mua các sản phẩm quản lý tài sản. Loại tài liệu đen này đương nhiên sẽ có người không buông tha, lập tức có người báo cáo cơ quan giám sát.
Cả ngày Trương Dương đều mất hồn mất vía, không biết mình sẽ bị dính líu đến mức nào, những lời tố cáo trên mạng vẫn tiếp tục không ngừng và cô đã trở thành một phần của nghi vấn. Rất nhiều kẻ thù nhân cơ hội này sẽ giẫm lên, mà fan cũng không muốn cô liên lụy đến Thịnh Thế, vì thế mà trong lúc nhất thời thật khó để phân biệt người trong bình luận yêu cầu cô đưa ra bằng chứng là anti fan hay là fan nữa.
Lúc đầu cô nói là dùng để mua quỹ, nhưng đó chỉ là cái cớ vụng về trong trường hợp khẩn cấp mà thôi, thứ nhất là vì tiền không mất, thứ hai là có Nấm và dàn Đại fan đã giúp cô vượt qua một cách mơ hồ, vì thế mà mới không bị phanh phui ra, nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác, không còn ai có thể giúp được cô nữa.
Tất nhiên cô không thể trưng ra bằng chứng để mua quỹ nên nhất thời chỉ có thể giả chết.
Nhĩ Quan và Tĩnh Y Y đều đến nói chuyện với cô, nói rằng bọn họ đã sớm đoán được cô nói dối, nhất định là phải có chỗ cần tiền gấp nên mới không tiết lộ sự thật, bảo cô nói sự thật với bọn họ rồi nàng cùng nhau nghĩ biện pháp.
Trương Dương rất cảm động, nhưng vẫn không cách nào nói ra sự thật được, chỉ nói lúc đó thực sự cần tiền, lý do thì khó nói lắm, đó là chuyện xấu trong nhà cô.
Sau khi thảo luận tới lui thì bọn họ đề nghị Trương Dương nên thay đổi lý do cần tiền gấp thành một điều gì đó có thể khiến cho mọi người thông cảm như là người nhà bị ốm hoặc mắc nợ cờ bạc, sau đó nói xin lỗi, dù sao cô cũng đã lấp lại số tiền mà không gây ra tổn thất đáng kể nào, cửa ải này còn có thể vượt qua được.
Trương Dương đã sớm có ý định này, nhưng đáng tiếc là thứ khiến cô thực sự lo lắng không phải là hai trăm nghìn mà cô chuyển đi, mà là hai trăm nghìn tiền hoa hồng mà cô đã thương lượng và lấy được từ Tiểu Hòa Miêu. Việc Tiểu Hòa Miêu ham ô tài trợ và việc gây quỹ trái phép của fan Thịnh Thế đều là sự kiện nóng, không chỉ cách nhau không xa mà còn có liên quan đến nhau, rất có thể sẽ rút cả củ cà rốt ra khỏi bùn, cô làm sao có thể không sợ được chứ.
Cô soạn một bài đăng đáng thương và đăng lên Weibo, giải thích rằng cô không còn lựa chọn nào khác nên đành phải biển thủ số tiền quyên góp, sau đó xin lỗi fan và Thịnh Thế, cũng đồng thời nói rằng cô sẽ tạm thời rút lui và suy nghĩ lại.
Trong mấy ngày đó, Trương Dương lo lắng muốn chết. Khi cô ngủ thì sẽ mơ thấy cái chết thương tâm của Kha Vũ, khi tỉnh dậy thì lại bị con dao treo trên đầu đe dọa, cô sút tận 6kg chỉ trong vòng một tuần, trên mặt chẳng còn chút khí sắc tươi tắn nào cả, như thể bệnh nặng chưa lành.
Nhưng bàn tay số phận đùa giỡn với cô thế mà vẫn còn chưa chịu bỏ qua cho cô, mấy ngày sau cô nhận được điện thoại của cơ quan giám sát đề nghị hợp tác điều tra, theo lời họ nói thì bên kia đã biết về vụ hai trăm nghìn hoa hồng nhưng chỉ là không có bằng chứng mà thôi.
Mà những chuyện này lại không biết là đã thông qua đường dây nào và do ai phát tán trên mạng. Vốn là sau khi cô nói xin lỗi thì là có thể kết thúc được chuyện rồi, nhưng lại có một cơn sóng gió khác nổi lên nói cô một kẻ độc ác đầy dối trá, biển thủ công quỹ và ăn hoa hồng bẩn thỉu. Khi vụ việc Tiểu Hòa Miêu đang bùng phát, cô cũng bị trói cùng với nó và bước lên trên hot seach.
Ngay lúc đó Trương Dương mới biết rằng sự chìm xuống của cô vẫn còn chưa đến hồi kết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất