Giới Giải Trí Trùng Sinh Chi Boss Sủng Cậu
Chương 41
Ngọt ngọt ngào ngào ăn bánh ga tô xong, Tô Vũ Thần vẻ mặt thỏa mãn tựa vào ghế ngồi.
Tần Hoán Sâm kéo người vào trong ngực mình, Tô Vũ Thần lườm anh một cái liền giật giật người tìm vị trí thoải mái nhất dựa vào.
Tô Vũ Thần vén quần áo lên để lộ ra cái bụng trắng trắng mềm mềm, “Hình như em mập hơn, cái bụng cũng nhô lên rồi.”
Cậu vừa nhéo nhéo bụng mình vừa nhớ đến bánh ga tô dâu tây lúc nãy, mới ăn một miếng, vẫn còn chưa đã nghiền mà.
Tần Hoán Sâm nhìn cái rốn nho nhỏ kia, ánh mắt từ từ tối lại, cố tình Tô Vũ Thần vẫn không ý thức được còn đang chơi đùa cái bụng của mình.
Một bàn tay to phủ lên tay cậu, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, “Bảo bối, em cố ý đúng không.”
“Cái gì?” Tô Vũ Thần có chút không hiểu rõ.
“Em vừa mới ăn no, nhưng anh vẫn còn bị đói đây.” Giọng nói trầm thấp của Tần Hoán Sâm vang lên bên tai Tô Vũ Thần, Tô Vũ Thần vậy mà vẫn như cũ chưa tiếp nhận được tín hiệu cầu – yêu của Tần Hoán Sâm.
“Ai bảo anh không nhiều mua chút?” Nếu như mua nhiều một chút thì cậu có thể ăn đã nghiền rồi.
Có một người yêu luôn phản ứng chậm chạm cũng không hẳn là chuyện tốt đẹp gì, Tần Hoán Sâm bất đắc dĩ nở nụ cười, hai tay ôm lấy Tô Vũ Thần kéo xuống vị trí phía dưới để cậu cảm nhận được nỗi bất đăc dĩ của mình.
“Cái…” Tô Vũ Thần mặt đỏ bừng, chính cậu cũng có, nên cậu hiểu rõ.
Tần Hoán Sâm hôn lên gò má của cậu, “Hiểu chưa?”
Tô Vũ Thần giật giật người muốn rời đi, Tần Hoán Sâm lại đè cậu xuống không cho cậu lộn xộn.
Tô Vũ Thần cảm thấy mặt mình cũng sắp nổ tung rồi, không khỏi thẹn quá hóa giận hỏi: “Sao anh cứ luôn chọn mấy chỗ kỳ kỳ quái quái vậy?”
“Yên tâm, bên ngoài không nhìn thấy đâu.” Tần Hoán Sâm cố nhẫn nại, dịu dàng an ủi mình người yêu bé nhỏ đang lo lắng của anh.
“Vậy cũng không được, xe, xe rung hình như rất kỳ quái.” Tô Vũ Thần nhớ tới đoạn clip lúc trước cậu đã xem, ra sức lắc lắc đầu.
Đột nhiên trong đầu cậu hiện ra mấy thứ kỳ lạ gì đó, đừng nói tên này thích trang phục diễn xuất nha.
Thật là biến thái!
Tô Vũ Thần xoay người cắn một cái lên căm Tần Hoán Sâm, mãi đến khi trong miệng có vị tanh mới đột ngột nhả ra.
Tần Hoán Sâm cảm thấy cằm mình ướt sũng, còn hơi đau, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn người yêu đang giận dỗi của mình.
Tô Vũ Thần có chút chột dạ quay đầu, nhẹ nhàng kéo tay áo Tần Hoán Sâm, ý xin tha thứ trong đó không thể nào rõ ràng hơn.
“Em lấy tay giúp anh có được không?” Tần Hoán Sâm bày ra giọng điệu dò xét.
Dư quang khóe mắt Tô Vũ Thần vẫn đang nhìn một vòng dấu răng trên cằm anh, chiếu theo tình hình này, đoán chừng phải mấy ngày mới có thể biến mất.
“Vậy anh không được làm mấy chuyện kỳ quái nữa.” Tô Vũ Thần chầm chậm nói.
Tần Hoán Sâm gật đầu, vậy thì cũng giúp bảo bối làm không tính là chuyện kỳ quái đâu.
Tô Vũ Thần lần đầu giúp người khác làm chuyện như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn sắp đỏ đến mức không thể tưởng tượng được. Từ lần đầu tiên nằm mơ thấy cái kia thì cậu đã biết bản thân mình không thích phụ nữ, cho nên lúc tiếp xúc với con trai đều chú ý giữ khoảng cách. Bình thường mấy đứa con trai thường hay giúp nhau làm chuyện này, những đối với cậu mà nói đây là trải nghiệm mới lạ lần đầu tiên.
Vì vậy trong sự lúng túng lại mơ hồ mang theo cảm giác hưng phấn, còn có cảm giác tê tê ngứa ngứa khó hiểu, đặc biệt là lúc Tần Hoán Sâm giúp cậu đạt tới cao trào, tuyệt đối tự mình cậu không thể nào cảm nhận hết được.
Hơn nửa ngày sau, Tô Vũ Thần lắc lắc cái tay đã tê dại của mình, ngã quắp trong lòng Tần Hoán Sâm, “Bây giờ hài lòng chưa?”
Làm sao có thể dễ dàng hài lòng như vậy? Thật muốn đến một nơi vẫn chưa đến đây này.
Tất nhiên lời trong lòng không thể nói ra miệng, Tần Hoán Sâm nhẹ nhàng ngửi ngửi mái tóc Tô Vũ Thần, “Thoải mái không?”
Tô Vũ Thần tức giận tát một cái lên cánh tay Tần Hoán Sâm đang vòng qua ôm mình, sớm biết tên này không thể nào thành thật nghe lời cậu nói như vậy, tuy rằng quả thật cũng rất thoải mái.
“Chuyện của Trần Tĩnh Viễn anh biết không?” Tô Vũ Thần chuyển đề tài.
Lông mày Tần Hoán Sâm đang giãn ra lại khe khe nhíu lại, sao mà mới vừa làm xong chuyện thân mật lại bàn luận về người khác chứ?
“Hừ.” Tần Hoán Sâm dùng mũi hừ một tiếng đáp lại, thật ra là đang gián tiếp biểu thị kháng nghị của anh.
“Cậu ta là người tốt mà năng lực diễn xuất cũng được, nhưng lại thiếu cơ hội phát triển, anh tìm người kéo cậu ta vào HY đi.” Tô Vũ Thần lười biếng nói.
“Anh không tốt?” Tần Hoán Sâm không hài lòng hỏi.
“Đừng ăn giấm chua lung tung!” Tô Vũ Thần ngoài miệng thì bực mình, nhưng khóe môi lại vô thức cong lên.
“Chuyện này anh sẽ bảo Phương Viên làm.” Tần Hoán Sâm trầm giọng nói, vẫn cảm thấy có chút vị chua.
Tô Vũ Thần thoả mãn gật đầu, như vậy chắc là Trần Tĩnh Viễn cũng sẽ có một kết cục tốt.
Tần Hoán Sâm lấy ra một phong thư xinh đẹp đưa cho Tô Vũ Thần, Tô Vũ Thần kinh ngạc nhận lấy, “Cho em?”
“Tô gia đưa tới.” Tần Hoán Sâm vừa nói vừa nhíu mày, Tô Vũ Thần đến HY lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Tô gia phái người đến.
Tô Vũ Thần xì một tiếng chậm rãi mở ra, một tấm thiệp hồng thiếp vàng lộ ra.
Kỷ niệm ngày kết hôn? Bọn họ thật đúng là không biết xấu hổ mà.
Nghĩ nghĩ, ánh mắt Tô Vũ Thần rơi vào ngày tổ chức phía dưới, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.
Tô Hằng Nghị ơi Tô Hằng Nghị, ông thật đủ cặn bã!
“Sao vậy?” Tần Hoán Sâm không khỏi ôm cậu chặt hơn.
“Ngày bọn họ tổ chức kỷ niệm lễ kết hôn, chính là ngày giỗ mẹ em.” Tô Vũ Thần bình tĩnh nói.
“Anh có thể khiến bọn họ không mở được bữa tiệc này!” Nhìn thấy bảo bối khó chịu, Tần Hoán Sâm lập tức cho cậu sự ủng hộ lớn nhất của mình, cằm tựa trên đầu Tô Vũ Thần, giọng điệu bình tĩnh nói.
Trong lòng Tô Vũ Thần nháy mắt cảm thấy ấm áp, lời này nói ra từ miệng Tần Hoán Sâm, dù đó cũng chỉ là lời nói mà thôi, nhưng trong lòng cậu biết chỉ cần một cái gật đầu, người kia chắc chắc có thể làm được.
“Không cần đâu.” Tô Vũ Thần dùng cái đầu nhỏ nhỏ cọ cọ cằm Tần Hoán Sâm, “Em tất nhiên phải đi, dù sao mọi người cùng nhau khó chịu sẽ tốt hơn.”
Tần Hoán Sâm sờ đấu cậu không nói gì, nếu bảo bối muốn đi phá đám, vậy anh phải giúp một tay mới được.
Sau khi hai người đi ăn cơm, dưới sự yêu cầu mãnh liệt củaTô Vũ Thần, Tần Hoán Sâm đành phải đưa cậu về căn hộ.
Thế nhưng điều khiến Tô Vũ Thần giật mình là tất cả phóng viên dưới lầu đều không còn!
Tô Vũ Thần quay đầu dùng ánh mắt dò hỏi Tần Hoán Sâm xem có phải anh làm hay không, Tần Hoán Sâm lắc đầu phủ nhận.
Nhất định đã xảy ra chuyện gì đó! Giới giải trí thú vị là ở điểm này, chuyện náo nhiệt không ngừng xuất hiện.
Sau khi tạm biệt Tần Hoán Sâm liền chạy như bay lên lầu mở máy tính ra xem tin tức.
Vẫn chưa kịp tìm kiếm thì một tin tức oanh tạc khác đã nhảy ra.
“Diễn viên Giang Nguyên đang hot bị tra ra đã sử dụng ma túy, bây giờ đang bị giam giữ hình sự “
Tô Vũ Thần lập tức ngạc nhiên đến mức há hốc miệng, cái phắc, mấy thứ này so với cậu tra được còn khủng bố hơn, Giang Nguyên đời này coi như xong rồi.
Đến bệnh viện điều trị vết thương sao lại bị bắt gặp chơi ma túy chứ? Sau lưng là ai ra tay? Tần Hoán Sâm? Không thể nào, nếu là anh làm chắc chắn sẽ nói với cậu, lẽ nào là Hàn Phong?
Tô Vũ Thần đứng ngồi không yên, vừa may trong tay cậu cũng có chút tiền, chi bằng đi điều tra một chút.
Tô Vũ Thần thay quần áo chạy ra ngoài thẳng đến tiệm Internet, cậu có chút kích động mở website thần bí kia lên.
Website đó tên là “Tổ chức R”, tuy rằng nghe vào có chút thần quái, có điều tổ chức này quả thật cũng rất lợi hại.
Tô Vũ Thần biết nó cũng là vì một biến cố lớn ở B thị vào một năm sau, bên trong là do tổ chức R thao túng, lần đó cũng là lần đầu tiên tổ chức R lộ diện trước mặt mọi người, trong khoảng thời gian đó người người nghe thấy đều biến sắc.
Tô Vũ Thần click vào kho thông tin, bên trong chia làm bốn năm cấp bậc SABCD, cấp D là cấp thấp nhất, số tiền phải trả cũng thấp nhất.
Thử thăm dò nhập vào tên Hàn Phong, lại còn là cấp độ B, đau lòng thanh toán khoản phí, không lâu sau nụ cười đã xuất hiện trên khóe môi Tô Vũ Thần.
Rất tốt, số tiền này cuối cùng cũng không uổng phí, sau này ngược lại phải suy nghĩ thật kỹ xem làm sao để thuyết phục hắn hợp tác với mình.
Dạo gần đây cuộc sống của Giang Nguyên thật không tốt, đầu tiên bị một tiểu minh tinh không biết từ đâu nhảy ra làm mất hết cả mặt mũi, sau đó lại bị đàn ông hành hung, trong lúc nằm viện điều trị thì người đại diện của hắn lại bị vạch trần chuyện buôn bán trẻ em phải vào cục cảnh sát điều tra, còn liên lụy hắn lộ ra chuyện bản thân thích đùa giỡn bé gái.
Cũng mày công ty không hề vứt bỏ hắn, lại tích cực giao tiếp với người khác để cứu hắn và Tằng Toàn.
Nhưng chuyện tồi tệ hơn vẫn còn ở phía sau, vào ngày Tằng Toàn bị mang đi thì bác sĩ bảo muốn làm kiểm tra toàn diện cho hắn, hắn đang phiền muộn nên cũng không hỏi nhiều, mơ mơ hồ hồ làm xong một loạt xét nghiệm.
Kết quả hai cảnh sát nhanh chóng đến đây, không nói lời nào bắt hắn áp giải lên xe cảnh sát, nói là trong lúc xét nghiệm phát hiện còn sót lại ma tuý.
Khoảng khác đó trong đầu Giang Nguyên đột nhiên nảy ra một suy nghĩ tại sao lại xui xẻo như vậy, sau này chắc là đủ ngột ngạt rồi.
Mấy năm gần đây hắn hút thứ kia nhiều lắm, người mới nếu muốn nhanh chóng hòa nhập đều phải hút theo, Giang Nguyên không thể tránh được mà rơi vào.
Trên cổ tay bị còng bằng một chiếc còng tay lạnh như băng, nghĩ đến Tằng Toàn xui khiến mình bước vào cái vòng lẩn quẩn kia cũng sẽ ở tù với mình, trong lòng Giang Nguyên không khỏi thoải mái hơn. Nói không chừng Tằng Toàn còn bị nguy hiểm tính mạng, dù sao lợi ích to lớn phía sau vụ buôn bán trẻ em cũng dính dáng đến không ít người.
Lúc đó cũng may hắn không có đầu óc mà không tham gia vào, nếu không khó mà có cơ hội ra ngoài.
Một khi tin Giang Nguyên vào trại giam bị truyền ra, những fan kia cho dù muốn vì hắn mà phất cờ hò reo thì cũng bị người thân kéo về nhà.
Náo loạn gì chứ, theo đuổi minh tinh cũng được, thế nhưng theo đuổi một minh tinh có vấn đề thì thôi đi. Cho dù lớn lên có đẹp trai hay vóc người có tốt thế nào, chỉ cần nhân phẩm có vấn đề, vậy thì hai thứ phía trước không còn ý nghĩa nữa.
Lần này các phóng viên chắc sẽ không còn đuổi theo cậu nữa.
Tô Vũ Thần vui vẻ ra khỏi cửa chuẩn bị đến trường quay đóng phim, nhưng cậu nhanh chóng phát hiện mình thật sự quá ngây thơ rồi!
“Tiểu Tô Tô, xin hỏi cậu đã sớm biết nhân phẩm Giang Nguyên có vấn đề nên mới đánh hắn sao?”
“Xin hỏi cậu có gì muốn nói về chuyện Giang Nguyên vào trại giam hay không?”
“Các minh tinh có mâu thuẫn với cậu lần lượt đều xảy ra chuyện, xin hỏi có phải là người đứng phía sau cậu làm không?”
“Người đứng phía sau tôi là ai?” Tô Vũ Thần hơi nheo mắt lại, nhìn thanh niên trước mặt vẻ mặt gian giảo vừa thấy liền biết không phải là người tốt.
Thanh niên ngừng một chút vừa định nói chuyện thì người quay phim trông lớn tuổi hơn hắn đi bên cạnh liền kéo hắn lại.
“Bọn họ phạm sai lầm đều bởi vì vấn đề của bọn họ, tôi ép anh ta chơi ma túy sao? Không hề! Tôi ép anh ta tìm Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ sao? Cũng không hề! Vậy xin hỏi mấy chuyện này có liên quan gì tới tôi?” Tô Vũ Thần lời lẽ rõ ràng nói thẳng trước camera.
Các phóng viên nháy mắt im lặng, đúng vậy, bọn họ đều có lỗi của mình, Tô Vũ Thần có muốn ép buộc cũng không thể ép buộc bọn họ.
Các phóng viên nhiệt tình bị nhóm vệ sĩ chặn bên ngoài liền lặng lẽ, Tô Vũ Thần nhờ vào thời gian bọn họ đứng ngẩn ra mà xông lên xe.
“Đi mau! Đợi bọn họ phản ứng lại thì càng lộn xộn hơn.” Lúc này Tô Vũ Thần làm gì còn dáng vẻ trầm tĩnh dọa người lúc nãy, vẻ mặt vội vàng bảo tài xế nhanh chóng lái xe, cậu cũng không muốn lại gây thêm mấy loại tin tức đánh phóng viên gì nữa, dù sao đó cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Mãi đến khi chiếc MPV nhanh chóng rời khỏi, các phóng viên mới hoàn hồn, cho dù Tô Vũ Thần không ép buộc bọn họ, nhưng bọn họ đều bị lộ ra vấn đề sau khi gặp Tô Vũ Thần! Trong giới giải trí thiếu gì người phạm tội, nhưng chẳng phải không chỉ sống tốt mà còn càng ngày có càng nhiều fan hay sao?
Ai da, bỏ qua cơ hội đào ra thông tin giật gân rồi!
Các phóng viên đấm ngực giậm chân hối hận, lại bị cậu lừa gạt, Tô Vũ Thần này thật sự quá gian xảo, sau này gặp mặt cậu phải xốc lại mười phần tinh lực mới được.
Không có thông tin giật gân thì làm sao bây giờ? Đến công ty Giang Nguyên tìm đó! Mấy chuyện buôn bán trẻ em này cũng không phải là chuyện nhỏ, cho dù tóm không được cá lớn thì bọn tôm tép nhỏ bé bị đẩy ra trước thế thân cũng đủ bắt mắt rồi.
Vì vậy cả đám người mênh mông thẳng tiến công ty của Giang Nguyên.
Sau khi Tô Vũ Thần tới trường quay lại phát hiện mình bị một đám người bao vây, trong đó còn có hai fan của Giang Nguyên trên tay quấn đầy băng gạc.
Trời ơi, đừng nói là thấy thần tượng của mình quá thảm hại nên mới tới đây trả thù cậu nha.
“Tiểu Tô Tô thật xin lỗi, hôm nay chúng tôi đến đây là để xin lỗi anh về những câu mắng chửi kia.” Fan nhỏ thấy vẻ mặt Tô Vũ Thần có chút không đúng, lập tức nói ra mục đích của mình tới đây.
Tô Vũ Thần không tránh khỏi ngây người, dù sao mắng cũng mắng rồi, cho dù có mắng nhiều hơn nữa thì cậu cũng không để trong lòng, vậy mà lại có người tới xin lỗi?
“Chúng tôi biết đã hiểu lầm anh, gây cho anh nhiều phiền phức như vậy thật sự xin lỗi.” Trên mặt nhóm fan hâm mộ đều mang theo vẻ áy náy, ngẫm lại bọn họ giơ bảng ra oai bắt người ta cút khỏi giới giải trí quả thật có chút quá đáng, rõ ràng là thần tượng của bọn họ đánh người trước, hơn nữa người đánh lại hắn cũng không phải là Tô Vũ Thần.
“Không sao.” Khóe môi Tô Vũ Thần không nhịn được giương lên một độ cong xinh đẹp, cả người đều có vẻ dịu dàng, “Thật ra phải là tôi nói xin lỗi, dù sao người khiến tay bạn bị thương là vì hại tôi mới liên lụy đến bạn.”
“Không có chuyện gì, bác sĩ nói chỉ là chút ngứa phấn mà thôi, thời gian tác dụng qua rồi thì không có hại nữa.” Fan nhỏ lắc lắc cái tay bị bọc kín của mình, nghĩ đến mấy cô bạn phía sau cuối cùng vẫn đến tìm mình, không nhịn được có chút hài lòng, bọn họ cũng không tồi tệ như trong tưởng tượng của mình.
“Tặng hoa cho anh!” Fan nhỏ ngoắc ngoắc tay bảo một fan khác bước ra, tặng một bó hoa lớn cho Tô Vũ Thần, hài hước nói: “Hiện tại chúng em đều từ antifan chuyển thành fan của anh đó.”
Độ cong trên khóe môi Tô Vũ Thần không nhịn được càng cao hơn, phất tay ra hiệu cho các vệ sĩ đang định cản lại, trước tiên tặng cho cô gái kia một cái ôm không chứa bất kỳ tạp chất gì sau đó ôm bó hoa vào lòng.
Không biết tại sao, nhưng cậu có trực giác rằng mấy cô gái khiến cậu tin tưởng trước mặt này sẽ không hại cậu.
Cô gái mặt đỏ bừng rồi thỏa mãn trở về đoàn fan của Giang Nguyên, à không, bây giờ phải gọi là đoàn fan của Tiểu Tô Tô.
Tô Vũ Thần phía sau lại bắt đầu không ngừng hắt xì, nhóm vệ sĩ lập tức vẻ mặt căng thẳng, ánh mắt nhìn mấy cô gái cũng có chút không tốt.
Tô Vũ Thần đưa bó hoa cách xa mũi của mình một chút, lúc này mới ngừng hắt xì.
“Các anh đừng lo lắng, tôi chỉ bị dị ứng phấn hoa mà thôi.” Tô Vũ Thần vừa nói vừa nhận lấy khăn giấy vệ sĩ đưa tới che kín mũi, nhưng vẫn không nỡ lòng bỏ bó hoa xuống, dù sao đây cũng là lần đầu tiên có fan tặng hoa cho cậu đó.
“Vậy lần sau bọn em đều tặng một bó cà rốt là được.” Ngay lúc bầu không khí có chút ngại ngùng, một fan đột nhiên nói chuyện, có người hiểu được chuyện này liền không nhịn được cười lên.
“Bây giờ anh thật sự tin mấy em từ antifan chuyển thành fan của anh rồi.” Tô Vũ Thần bất đắc dĩ đáp lại một câu, sau đó lần lượt ký tên cho mấy cô nàng rồi mới vào trường quay.
Tần Hoán Sâm kéo người vào trong ngực mình, Tô Vũ Thần lườm anh một cái liền giật giật người tìm vị trí thoải mái nhất dựa vào.
Tô Vũ Thần vén quần áo lên để lộ ra cái bụng trắng trắng mềm mềm, “Hình như em mập hơn, cái bụng cũng nhô lên rồi.”
Cậu vừa nhéo nhéo bụng mình vừa nhớ đến bánh ga tô dâu tây lúc nãy, mới ăn một miếng, vẫn còn chưa đã nghiền mà.
Tần Hoán Sâm nhìn cái rốn nho nhỏ kia, ánh mắt từ từ tối lại, cố tình Tô Vũ Thần vẫn không ý thức được còn đang chơi đùa cái bụng của mình.
Một bàn tay to phủ lên tay cậu, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, “Bảo bối, em cố ý đúng không.”
“Cái gì?” Tô Vũ Thần có chút không hiểu rõ.
“Em vừa mới ăn no, nhưng anh vẫn còn bị đói đây.” Giọng nói trầm thấp của Tần Hoán Sâm vang lên bên tai Tô Vũ Thần, Tô Vũ Thần vậy mà vẫn như cũ chưa tiếp nhận được tín hiệu cầu – yêu của Tần Hoán Sâm.
“Ai bảo anh không nhiều mua chút?” Nếu như mua nhiều một chút thì cậu có thể ăn đã nghiền rồi.
Có một người yêu luôn phản ứng chậm chạm cũng không hẳn là chuyện tốt đẹp gì, Tần Hoán Sâm bất đắc dĩ nở nụ cười, hai tay ôm lấy Tô Vũ Thần kéo xuống vị trí phía dưới để cậu cảm nhận được nỗi bất đăc dĩ của mình.
“Cái…” Tô Vũ Thần mặt đỏ bừng, chính cậu cũng có, nên cậu hiểu rõ.
Tần Hoán Sâm hôn lên gò má của cậu, “Hiểu chưa?”
Tô Vũ Thần giật giật người muốn rời đi, Tần Hoán Sâm lại đè cậu xuống không cho cậu lộn xộn.
Tô Vũ Thần cảm thấy mặt mình cũng sắp nổ tung rồi, không khỏi thẹn quá hóa giận hỏi: “Sao anh cứ luôn chọn mấy chỗ kỳ kỳ quái quái vậy?”
“Yên tâm, bên ngoài không nhìn thấy đâu.” Tần Hoán Sâm cố nhẫn nại, dịu dàng an ủi mình người yêu bé nhỏ đang lo lắng của anh.
“Vậy cũng không được, xe, xe rung hình như rất kỳ quái.” Tô Vũ Thần nhớ tới đoạn clip lúc trước cậu đã xem, ra sức lắc lắc đầu.
Đột nhiên trong đầu cậu hiện ra mấy thứ kỳ lạ gì đó, đừng nói tên này thích trang phục diễn xuất nha.
Thật là biến thái!
Tô Vũ Thần xoay người cắn một cái lên căm Tần Hoán Sâm, mãi đến khi trong miệng có vị tanh mới đột ngột nhả ra.
Tần Hoán Sâm cảm thấy cằm mình ướt sũng, còn hơi đau, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn người yêu đang giận dỗi của mình.
Tô Vũ Thần có chút chột dạ quay đầu, nhẹ nhàng kéo tay áo Tần Hoán Sâm, ý xin tha thứ trong đó không thể nào rõ ràng hơn.
“Em lấy tay giúp anh có được không?” Tần Hoán Sâm bày ra giọng điệu dò xét.
Dư quang khóe mắt Tô Vũ Thần vẫn đang nhìn một vòng dấu răng trên cằm anh, chiếu theo tình hình này, đoán chừng phải mấy ngày mới có thể biến mất.
“Vậy anh không được làm mấy chuyện kỳ quái nữa.” Tô Vũ Thần chầm chậm nói.
Tần Hoán Sâm gật đầu, vậy thì cũng giúp bảo bối làm không tính là chuyện kỳ quái đâu.
Tô Vũ Thần lần đầu giúp người khác làm chuyện như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn sắp đỏ đến mức không thể tưởng tượng được. Từ lần đầu tiên nằm mơ thấy cái kia thì cậu đã biết bản thân mình không thích phụ nữ, cho nên lúc tiếp xúc với con trai đều chú ý giữ khoảng cách. Bình thường mấy đứa con trai thường hay giúp nhau làm chuyện này, những đối với cậu mà nói đây là trải nghiệm mới lạ lần đầu tiên.
Vì vậy trong sự lúng túng lại mơ hồ mang theo cảm giác hưng phấn, còn có cảm giác tê tê ngứa ngứa khó hiểu, đặc biệt là lúc Tần Hoán Sâm giúp cậu đạt tới cao trào, tuyệt đối tự mình cậu không thể nào cảm nhận hết được.
Hơn nửa ngày sau, Tô Vũ Thần lắc lắc cái tay đã tê dại của mình, ngã quắp trong lòng Tần Hoán Sâm, “Bây giờ hài lòng chưa?”
Làm sao có thể dễ dàng hài lòng như vậy? Thật muốn đến một nơi vẫn chưa đến đây này.
Tất nhiên lời trong lòng không thể nói ra miệng, Tần Hoán Sâm nhẹ nhàng ngửi ngửi mái tóc Tô Vũ Thần, “Thoải mái không?”
Tô Vũ Thần tức giận tát một cái lên cánh tay Tần Hoán Sâm đang vòng qua ôm mình, sớm biết tên này không thể nào thành thật nghe lời cậu nói như vậy, tuy rằng quả thật cũng rất thoải mái.
“Chuyện của Trần Tĩnh Viễn anh biết không?” Tô Vũ Thần chuyển đề tài.
Lông mày Tần Hoán Sâm đang giãn ra lại khe khe nhíu lại, sao mà mới vừa làm xong chuyện thân mật lại bàn luận về người khác chứ?
“Hừ.” Tần Hoán Sâm dùng mũi hừ một tiếng đáp lại, thật ra là đang gián tiếp biểu thị kháng nghị của anh.
“Cậu ta là người tốt mà năng lực diễn xuất cũng được, nhưng lại thiếu cơ hội phát triển, anh tìm người kéo cậu ta vào HY đi.” Tô Vũ Thần lười biếng nói.
“Anh không tốt?” Tần Hoán Sâm không hài lòng hỏi.
“Đừng ăn giấm chua lung tung!” Tô Vũ Thần ngoài miệng thì bực mình, nhưng khóe môi lại vô thức cong lên.
“Chuyện này anh sẽ bảo Phương Viên làm.” Tần Hoán Sâm trầm giọng nói, vẫn cảm thấy có chút vị chua.
Tô Vũ Thần thoả mãn gật đầu, như vậy chắc là Trần Tĩnh Viễn cũng sẽ có một kết cục tốt.
Tần Hoán Sâm lấy ra một phong thư xinh đẹp đưa cho Tô Vũ Thần, Tô Vũ Thần kinh ngạc nhận lấy, “Cho em?”
“Tô gia đưa tới.” Tần Hoán Sâm vừa nói vừa nhíu mày, Tô Vũ Thần đến HY lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Tô gia phái người đến.
Tô Vũ Thần xì một tiếng chậm rãi mở ra, một tấm thiệp hồng thiếp vàng lộ ra.
Kỷ niệm ngày kết hôn? Bọn họ thật đúng là không biết xấu hổ mà.
Nghĩ nghĩ, ánh mắt Tô Vũ Thần rơi vào ngày tổ chức phía dưới, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.
Tô Hằng Nghị ơi Tô Hằng Nghị, ông thật đủ cặn bã!
“Sao vậy?” Tần Hoán Sâm không khỏi ôm cậu chặt hơn.
“Ngày bọn họ tổ chức kỷ niệm lễ kết hôn, chính là ngày giỗ mẹ em.” Tô Vũ Thần bình tĩnh nói.
“Anh có thể khiến bọn họ không mở được bữa tiệc này!” Nhìn thấy bảo bối khó chịu, Tần Hoán Sâm lập tức cho cậu sự ủng hộ lớn nhất của mình, cằm tựa trên đầu Tô Vũ Thần, giọng điệu bình tĩnh nói.
Trong lòng Tô Vũ Thần nháy mắt cảm thấy ấm áp, lời này nói ra từ miệng Tần Hoán Sâm, dù đó cũng chỉ là lời nói mà thôi, nhưng trong lòng cậu biết chỉ cần một cái gật đầu, người kia chắc chắc có thể làm được.
“Không cần đâu.” Tô Vũ Thần dùng cái đầu nhỏ nhỏ cọ cọ cằm Tần Hoán Sâm, “Em tất nhiên phải đi, dù sao mọi người cùng nhau khó chịu sẽ tốt hơn.”
Tần Hoán Sâm sờ đấu cậu không nói gì, nếu bảo bối muốn đi phá đám, vậy anh phải giúp một tay mới được.
Sau khi hai người đi ăn cơm, dưới sự yêu cầu mãnh liệt củaTô Vũ Thần, Tần Hoán Sâm đành phải đưa cậu về căn hộ.
Thế nhưng điều khiến Tô Vũ Thần giật mình là tất cả phóng viên dưới lầu đều không còn!
Tô Vũ Thần quay đầu dùng ánh mắt dò hỏi Tần Hoán Sâm xem có phải anh làm hay không, Tần Hoán Sâm lắc đầu phủ nhận.
Nhất định đã xảy ra chuyện gì đó! Giới giải trí thú vị là ở điểm này, chuyện náo nhiệt không ngừng xuất hiện.
Sau khi tạm biệt Tần Hoán Sâm liền chạy như bay lên lầu mở máy tính ra xem tin tức.
Vẫn chưa kịp tìm kiếm thì một tin tức oanh tạc khác đã nhảy ra.
“Diễn viên Giang Nguyên đang hot bị tra ra đã sử dụng ma túy, bây giờ đang bị giam giữ hình sự “
Tô Vũ Thần lập tức ngạc nhiên đến mức há hốc miệng, cái phắc, mấy thứ này so với cậu tra được còn khủng bố hơn, Giang Nguyên đời này coi như xong rồi.
Đến bệnh viện điều trị vết thương sao lại bị bắt gặp chơi ma túy chứ? Sau lưng là ai ra tay? Tần Hoán Sâm? Không thể nào, nếu là anh làm chắc chắn sẽ nói với cậu, lẽ nào là Hàn Phong?
Tô Vũ Thần đứng ngồi không yên, vừa may trong tay cậu cũng có chút tiền, chi bằng đi điều tra một chút.
Tô Vũ Thần thay quần áo chạy ra ngoài thẳng đến tiệm Internet, cậu có chút kích động mở website thần bí kia lên.
Website đó tên là “Tổ chức R”, tuy rằng nghe vào có chút thần quái, có điều tổ chức này quả thật cũng rất lợi hại.
Tô Vũ Thần biết nó cũng là vì một biến cố lớn ở B thị vào một năm sau, bên trong là do tổ chức R thao túng, lần đó cũng là lần đầu tiên tổ chức R lộ diện trước mặt mọi người, trong khoảng thời gian đó người người nghe thấy đều biến sắc.
Tô Vũ Thần click vào kho thông tin, bên trong chia làm bốn năm cấp bậc SABCD, cấp D là cấp thấp nhất, số tiền phải trả cũng thấp nhất.
Thử thăm dò nhập vào tên Hàn Phong, lại còn là cấp độ B, đau lòng thanh toán khoản phí, không lâu sau nụ cười đã xuất hiện trên khóe môi Tô Vũ Thần.
Rất tốt, số tiền này cuối cùng cũng không uổng phí, sau này ngược lại phải suy nghĩ thật kỹ xem làm sao để thuyết phục hắn hợp tác với mình.
Dạo gần đây cuộc sống của Giang Nguyên thật không tốt, đầu tiên bị một tiểu minh tinh không biết từ đâu nhảy ra làm mất hết cả mặt mũi, sau đó lại bị đàn ông hành hung, trong lúc nằm viện điều trị thì người đại diện của hắn lại bị vạch trần chuyện buôn bán trẻ em phải vào cục cảnh sát điều tra, còn liên lụy hắn lộ ra chuyện bản thân thích đùa giỡn bé gái.
Cũng mày công ty không hề vứt bỏ hắn, lại tích cực giao tiếp với người khác để cứu hắn và Tằng Toàn.
Nhưng chuyện tồi tệ hơn vẫn còn ở phía sau, vào ngày Tằng Toàn bị mang đi thì bác sĩ bảo muốn làm kiểm tra toàn diện cho hắn, hắn đang phiền muộn nên cũng không hỏi nhiều, mơ mơ hồ hồ làm xong một loạt xét nghiệm.
Kết quả hai cảnh sát nhanh chóng đến đây, không nói lời nào bắt hắn áp giải lên xe cảnh sát, nói là trong lúc xét nghiệm phát hiện còn sót lại ma tuý.
Khoảng khác đó trong đầu Giang Nguyên đột nhiên nảy ra một suy nghĩ tại sao lại xui xẻo như vậy, sau này chắc là đủ ngột ngạt rồi.
Mấy năm gần đây hắn hút thứ kia nhiều lắm, người mới nếu muốn nhanh chóng hòa nhập đều phải hút theo, Giang Nguyên không thể tránh được mà rơi vào.
Trên cổ tay bị còng bằng một chiếc còng tay lạnh như băng, nghĩ đến Tằng Toàn xui khiến mình bước vào cái vòng lẩn quẩn kia cũng sẽ ở tù với mình, trong lòng Giang Nguyên không khỏi thoải mái hơn. Nói không chừng Tằng Toàn còn bị nguy hiểm tính mạng, dù sao lợi ích to lớn phía sau vụ buôn bán trẻ em cũng dính dáng đến không ít người.
Lúc đó cũng may hắn không có đầu óc mà không tham gia vào, nếu không khó mà có cơ hội ra ngoài.
Một khi tin Giang Nguyên vào trại giam bị truyền ra, những fan kia cho dù muốn vì hắn mà phất cờ hò reo thì cũng bị người thân kéo về nhà.
Náo loạn gì chứ, theo đuổi minh tinh cũng được, thế nhưng theo đuổi một minh tinh có vấn đề thì thôi đi. Cho dù lớn lên có đẹp trai hay vóc người có tốt thế nào, chỉ cần nhân phẩm có vấn đề, vậy thì hai thứ phía trước không còn ý nghĩa nữa.
Lần này các phóng viên chắc sẽ không còn đuổi theo cậu nữa.
Tô Vũ Thần vui vẻ ra khỏi cửa chuẩn bị đến trường quay đóng phim, nhưng cậu nhanh chóng phát hiện mình thật sự quá ngây thơ rồi!
“Tiểu Tô Tô, xin hỏi cậu đã sớm biết nhân phẩm Giang Nguyên có vấn đề nên mới đánh hắn sao?”
“Xin hỏi cậu có gì muốn nói về chuyện Giang Nguyên vào trại giam hay không?”
“Các minh tinh có mâu thuẫn với cậu lần lượt đều xảy ra chuyện, xin hỏi có phải là người đứng phía sau cậu làm không?”
“Người đứng phía sau tôi là ai?” Tô Vũ Thần hơi nheo mắt lại, nhìn thanh niên trước mặt vẻ mặt gian giảo vừa thấy liền biết không phải là người tốt.
Thanh niên ngừng một chút vừa định nói chuyện thì người quay phim trông lớn tuổi hơn hắn đi bên cạnh liền kéo hắn lại.
“Bọn họ phạm sai lầm đều bởi vì vấn đề của bọn họ, tôi ép anh ta chơi ma túy sao? Không hề! Tôi ép anh ta tìm Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ sao? Cũng không hề! Vậy xin hỏi mấy chuyện này có liên quan gì tới tôi?” Tô Vũ Thần lời lẽ rõ ràng nói thẳng trước camera.
Các phóng viên nháy mắt im lặng, đúng vậy, bọn họ đều có lỗi của mình, Tô Vũ Thần có muốn ép buộc cũng không thể ép buộc bọn họ.
Các phóng viên nhiệt tình bị nhóm vệ sĩ chặn bên ngoài liền lặng lẽ, Tô Vũ Thần nhờ vào thời gian bọn họ đứng ngẩn ra mà xông lên xe.
“Đi mau! Đợi bọn họ phản ứng lại thì càng lộn xộn hơn.” Lúc này Tô Vũ Thần làm gì còn dáng vẻ trầm tĩnh dọa người lúc nãy, vẻ mặt vội vàng bảo tài xế nhanh chóng lái xe, cậu cũng không muốn lại gây thêm mấy loại tin tức đánh phóng viên gì nữa, dù sao đó cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Mãi đến khi chiếc MPV nhanh chóng rời khỏi, các phóng viên mới hoàn hồn, cho dù Tô Vũ Thần không ép buộc bọn họ, nhưng bọn họ đều bị lộ ra vấn đề sau khi gặp Tô Vũ Thần! Trong giới giải trí thiếu gì người phạm tội, nhưng chẳng phải không chỉ sống tốt mà còn càng ngày có càng nhiều fan hay sao?
Ai da, bỏ qua cơ hội đào ra thông tin giật gân rồi!
Các phóng viên đấm ngực giậm chân hối hận, lại bị cậu lừa gạt, Tô Vũ Thần này thật sự quá gian xảo, sau này gặp mặt cậu phải xốc lại mười phần tinh lực mới được.
Không có thông tin giật gân thì làm sao bây giờ? Đến công ty Giang Nguyên tìm đó! Mấy chuyện buôn bán trẻ em này cũng không phải là chuyện nhỏ, cho dù tóm không được cá lớn thì bọn tôm tép nhỏ bé bị đẩy ra trước thế thân cũng đủ bắt mắt rồi.
Vì vậy cả đám người mênh mông thẳng tiến công ty của Giang Nguyên.
Sau khi Tô Vũ Thần tới trường quay lại phát hiện mình bị một đám người bao vây, trong đó còn có hai fan của Giang Nguyên trên tay quấn đầy băng gạc.
Trời ơi, đừng nói là thấy thần tượng của mình quá thảm hại nên mới tới đây trả thù cậu nha.
“Tiểu Tô Tô thật xin lỗi, hôm nay chúng tôi đến đây là để xin lỗi anh về những câu mắng chửi kia.” Fan nhỏ thấy vẻ mặt Tô Vũ Thần có chút không đúng, lập tức nói ra mục đích của mình tới đây.
Tô Vũ Thần không tránh khỏi ngây người, dù sao mắng cũng mắng rồi, cho dù có mắng nhiều hơn nữa thì cậu cũng không để trong lòng, vậy mà lại có người tới xin lỗi?
“Chúng tôi biết đã hiểu lầm anh, gây cho anh nhiều phiền phức như vậy thật sự xin lỗi.” Trên mặt nhóm fan hâm mộ đều mang theo vẻ áy náy, ngẫm lại bọn họ giơ bảng ra oai bắt người ta cút khỏi giới giải trí quả thật có chút quá đáng, rõ ràng là thần tượng của bọn họ đánh người trước, hơn nữa người đánh lại hắn cũng không phải là Tô Vũ Thần.
“Không sao.” Khóe môi Tô Vũ Thần không nhịn được giương lên một độ cong xinh đẹp, cả người đều có vẻ dịu dàng, “Thật ra phải là tôi nói xin lỗi, dù sao người khiến tay bạn bị thương là vì hại tôi mới liên lụy đến bạn.”
“Không có chuyện gì, bác sĩ nói chỉ là chút ngứa phấn mà thôi, thời gian tác dụng qua rồi thì không có hại nữa.” Fan nhỏ lắc lắc cái tay bị bọc kín của mình, nghĩ đến mấy cô bạn phía sau cuối cùng vẫn đến tìm mình, không nhịn được có chút hài lòng, bọn họ cũng không tồi tệ như trong tưởng tượng của mình.
“Tặng hoa cho anh!” Fan nhỏ ngoắc ngoắc tay bảo một fan khác bước ra, tặng một bó hoa lớn cho Tô Vũ Thần, hài hước nói: “Hiện tại chúng em đều từ antifan chuyển thành fan của anh đó.”
Độ cong trên khóe môi Tô Vũ Thần không nhịn được càng cao hơn, phất tay ra hiệu cho các vệ sĩ đang định cản lại, trước tiên tặng cho cô gái kia một cái ôm không chứa bất kỳ tạp chất gì sau đó ôm bó hoa vào lòng.
Không biết tại sao, nhưng cậu có trực giác rằng mấy cô gái khiến cậu tin tưởng trước mặt này sẽ không hại cậu.
Cô gái mặt đỏ bừng rồi thỏa mãn trở về đoàn fan của Giang Nguyên, à không, bây giờ phải gọi là đoàn fan của Tiểu Tô Tô.
Tô Vũ Thần phía sau lại bắt đầu không ngừng hắt xì, nhóm vệ sĩ lập tức vẻ mặt căng thẳng, ánh mắt nhìn mấy cô gái cũng có chút không tốt.
Tô Vũ Thần đưa bó hoa cách xa mũi của mình một chút, lúc này mới ngừng hắt xì.
“Các anh đừng lo lắng, tôi chỉ bị dị ứng phấn hoa mà thôi.” Tô Vũ Thần vừa nói vừa nhận lấy khăn giấy vệ sĩ đưa tới che kín mũi, nhưng vẫn không nỡ lòng bỏ bó hoa xuống, dù sao đây cũng là lần đầu tiên có fan tặng hoa cho cậu đó.
“Vậy lần sau bọn em đều tặng một bó cà rốt là được.” Ngay lúc bầu không khí có chút ngại ngùng, một fan đột nhiên nói chuyện, có người hiểu được chuyện này liền không nhịn được cười lên.
“Bây giờ anh thật sự tin mấy em từ antifan chuyển thành fan của anh rồi.” Tô Vũ Thần bất đắc dĩ đáp lại một câu, sau đó lần lượt ký tên cho mấy cô nàng rồi mới vào trường quay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất