Gọt Cà Rốt Thành Khối Chưa?

Chương 5

Trước Sau
17.

Buổi tối, tiểu đạo sĩ cùng tiểu thỏ tử ôm nhau ngủ.

Giữa đêm, tiểu đạo sĩ cảm giác có vật gì cưng cứng đâm vào người mình.

Mở mắt ra, thấy mặt tiểu thỏ tử ửng đỏ, miệng rầm rì.

Tiểu đạo sĩ hoảng hốt, tiểu thỏ tử này này này... này là... phát... tình?

Tiểu thỏ tử hơi mở mắt, bên trong tràn đầy sương mù.

Cả người tiểu đạo sĩ run lên, hắn hiểu rõ ánh mắt mơ màng kia nghĩa là gì.

Tiểu thỏ tử: Thanh Trúc, đệ khó chịu.

Tiểu đạo sĩ: Hay là... huynh dùng tay giúp đệ?

Tiểu thỏ tử: Giúp thế nào?

Tiểu đạo sĩ dùng tay thăm dò xuống phía dưới, sờ đến một vật không thể miêu tả, bắt đầu nhẹ nhàng xoa xoa.

Tiểu thỏ tử vùi đầu vào ngực tiểu đạo sĩ, thoải mái đến thần trí không rõ.

18.

Buổi sáng lúc ngủ dậy, tiểu thỏ tử không chịu rời giường.

Tiểu đạo sĩ: Mau dậy, sắp muộn giờ đến lớp rồi.

Tiểu thỏ tử: Huynh xoa xoa cho đệ như tối hôm qua một cái đệ liền rời giường.

Tiểu đạo sĩ đỏ mặt, bỏ lại tiểu thỏ tử, một mình đến lớp.

Tiểu thỏ tử đến muộn, bị sư thúc phạt đứng. Y bẹp bẹp miệng nhỏ, u oán nhìn chằm chằm tiểu đạo sĩ.

Tiểu đạo sĩ cúi đầu đọc sách, quyển sách Đạo gia kinh đáng thương, bì ngoài bị hắn nắm chặt đến nhăn nheo.

Lớp học được nửa buổi, tiểu thỏ tử đột nhiên sốt cao nên xin về phòng nghỉ.

Sư phụ bảo tiểu đạo sĩ đưa y quay về.

Trong phòng,

Tiểu đạo sĩ căng thẳng: Đệ không sao chứ? Có cần huynh vắt cho đệ cái khăn lông ướt không?

Tiểu thỏ tử cười giả dối: Không cần, cái bệnh này bệnh của đệ nha, huynh lấy tay giúp đệ xoa một chút là tốt rồi.



Nói xong, tiểu thỏ tử kéo tay hắn đi tìm vật không thể miêu tả gì đó.

Tiểu đạo sĩ vừa tức vừa thẹn: Đệ giả bệnh gạt huynh!

Tiểu thỏ tử dùng đôi môi đỏ mềm chặn lời tiểu đạo sĩ.

19.

Tiểu thỏ tử cùng tiểu đạo sĩ cãi nhau. Không, nên nói là tiểu thỏ tử đơn phương chiến tranh lạnh.

Nguyên nhân rất đơn giản, tiểu đạo sĩ sau khi trưởng thành liền bắt đầu thay sư phụ chủ trì sự việc trong đạo quán. Nữ khách hành hương chụp trộm góc nghiêng của hắn đăng lên mạng, trong một đêm, Thanh Trúc hồng*, được bình chọn thành "Tiểu đạo sĩ đẹp trai nhất" trên mạng.

*Giống như minh tinh bạo hồng các kiểu á, ý chỉ đột nhiên nổi tiếng.

Nữ khách hành hương từ khắp nơi trong nước đổ đến đạo quán, đến xem tiểu đạo sĩ trong lời đồn có thật là đẹp như vậy không. Kết quả, phát hiện người thật so với ảnh còn đẹp trai hơn nhiều!

Trong nhất thời, hương hỏa của đạo quán cũng vượng lên.

Tiểu thỏ tử nhìn tiểu đạo sĩ bị một đám oanh yến vây quanh, vẻ mặt mất hứng.

Cười! Cư nhiên cùng mấy cổ cười đến vui vẻ như vậy!

Tiểu thỏ tử cảm thấy miệng mình bị nhét vào một quả chanh chua lòm.

Buổi tối, hôn ngủ ngon không có, phân đoạn sư huynh đệ động thủ hỗ trợ cũng không có.

Tiểu đạo sĩ vẻ mặt mộng bức*.

*Mộng bức: không hiểu gì hết (having no idea).

20.

Tiểu đạo sĩ đi tìm sư phụ xin hỗ trợ.

Sư phụ cười trên sự đau khổ của người khác: Lúc trước con chỉ ta dùng môi chặn môi, làm sao đến phiên mình lại rơi vào bế tắc rồi?*

*Nguyên văn "当初教育我小嘴叭叭叭, 怎么轮到自己就没辙了?" (không hiểu lắm nên chém bừa aaaa).

Tiểu đạo sĩ cúi đầu ủ rũ trở về phòng.

Sau đó, hắn sợ ngây người!

Trong phòng, tiểu thỏ tử mặc một thân váy ngũ tơ tằm đỏ thắm của nữ, trước ngực căng phồng, không nhận ra còn tưởng là tiểu cô nương xinh đẹp nhà ai.

Tiểu đạo sĩ thở phì phò đem màn thầu trắng trước ngực y móc ra: Tiểu tiểu niên kỷ, sao lại học theo tiểu cô nương mặc quần áo đỏ vậy?

Tiểu thỏ tử oan ức: Không phải huynh thích nhìn cô nương sao? Đệ giả trang thành cô nương cho huynh nhìn.



Tiểu đạo sĩ: Ai nói với đệ huynh thích tiểu cô nương?

Tiểu thỏ tử: Huynh không thích sao lại cùng với các nàng cười vui vẻ như vậy?

Tiểu đạo sĩ: Nữ khách hành hương đến đạo quán, chẳng lẽ muốn huynh nghiêm mặt dọa người ta chạy đi sao?

Hình như cũng có lý...

Tiểu thỏ tử bĩu môi: Ngược lại chính là đệ có chút không vui.

Tiểu đạo sĩ đến gần cho y một cái hôn ngọt ngào, tiếp đến nghiêng đầu ngậm lấy vành tai tiểu thỏ tử nhẹ nhàng liếm, sau đó dùng hàm răng chậm rãi mài, cố ý đem toàn bộ nhiệt khí đều thổi vào lỗ tai y.

Tiểu thỏ tử bị nhiệt khí xông nổi một tầng da gà.

Tiểu đạo sĩ: Bây giờ thì sao? Vẫn không vui à?

Tiểu thỏ tử mạnh miệng: Cũng được.

Nhưng ý cười trên mặt vẫn là không giấu được.

21.

Sau đó, tiểu thỏ tử bắt đầu theo tiểu đạo sĩ cùng đón tiếp khách hành hương.

Không đến mấy ngày, danh hiệu "Tiểu đạo sĩ đẹp trai nhất" liền bị tiểu thỏ tử cướp đi.

Tiểu thỏ tử vẻ mặt xa cách lạnh lùng bị một tốp nữ khách hành hương vây ở giữa điên cuồng chụp ảnh.

Tiểu đạo sĩ ở phía xa xa nhìn thấy có nữ khách hành hương lén lút thả tờ giấy nhỏ vào trong tay áo của tiểu thỏ tử, bản thân cũng nếm được vị chua.

Buổi tối trở về phòng, tiểu thỏ tử liền bị tiểu đạo sĩ đặt trên tường hung hăng mà hôn.

Chân tiểu thỏ tử nhuyễn đi, chỗ nào trên người cũng nhuyễn đi.

Tiểu đạo sĩ nắm lấy cái eo nhỏ gầy của y, phòng y tuột xuống.

Tiểu thỏ tử vẽ vòng tròn trên ngực tiểu đạo sĩ: Thanh Trúc, đệ muốn huynh giúp đệ xoa xoa.

Tiểu đạo sĩ lau vệt mồ hôi trên chóp mũi y: Tiểu thỏ tử, dễ dàng động tình như vậy sao?

Tiểu thỏ tử dùng giọng mũi hừ một tiếng, nắm lấy tay tiểu đạo sĩ gấp gáp đưa xuống dưới.

Tiểu đạo sĩ không hề đem tay đưa xuống, mà là chậm rãi ngồi xổm xuống.

Tiểu thỏ tử bắt đầu rầm rì, mây hồng bay đầy mặt.

Giờ phút này, tiểu đạo sĩ lại giúp tiểu thỏ tử khai phá thêm một hoạt động tính phúc về đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau