Hai Giới Đầu Cơ Thương

Chương 125: Hành trình đi thiên hải thành

Trước Sau
Sở Phong cùng Elijah đi tìm Lam Hồ.

"Đi Thiên Hải Thành sao?" Lam Hồ có chút ngoài ý muốn nói.

Sở Phong gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, ta cùng Elijah lấy thân phận tùy tùng của ngươi đi qua."

Sở Phong cùng Elijah hai người thân phận đều không thể quang minh chính đại ra bên ngoài hành tẩu nhưng trở thành Lam Hồ hộ vệ liền bất đồng, Lam Hồ tuy phế nhưng sau lưng có mai đức tư gia tộc, bên ngoài hành tẩu là người đều phải cho hắn hai phần mặt mũi.

Lam Hồ mặt một lúc trắng, một lúc xanh khiếp sợ nói: “Các ngươi làm tùy tùng cho ta a!"

Hắn có tài đức gì a!

Sở Phong nhìn Lam Hồ biểu tình nghĩ thầm: Cần thiết kinh ngạc như vậy sao?

"Chỉ là trên danh nghĩa."

Trên thực tế Lam Hồ vẫn là tù binh.

Lam Hồ:"... "

Liền tính chỉ là trên danh nghĩa cũng thực khó lường a!

"Đây không tốt lắm đâu?" Lam Hồ có chút khó xử chà xát tay.

Sở Phong nghiêng đầu, nói: “Có cái gì không tiện sao?"

Lam Hồ gãi gãi đầu, nói:" Ta thật ra không có gì không tiện bất quá đây là không phải sợ ủy khuất lão bản ngài sao? "

Lão bản chính là tình nhân trong mộng của rất nhiều người ở Nguyệt Nha thôn xóm a! Nguyệt Nha thôn xóm người biết Sở Phong làm tùy tùng cho hắn còn không sẽ làm khó dễ hắn sao?

Sở Phong nhàn nhạt nói: “Ta bên này không có vấn đề gì ".

Lam Hồ có chút khó xử nói: “Chúng ta làm sao đi qua."

“Ta mang ngươi đi qua.“ Sở Phong nói.

Sở Phong đã làm thực nghiệm mang con thỏ xuyên qua hai giới sẽ chết nhưng chỉ ở một thế giới sẽ không có vấn đề lớn. Mặt khác người của mai anh đức tư gia tộc tựa hồ đang tìm kiếm Lam Hồ nếu Lam Hồ đi Thiên Hải Thành hẳn là có thể đem ánh mắt đối phương dẫn dắt rời đi.

"Lần này ra ngoài nếu thuận lợi có thể cho ngươi 300 công phiếu". Elijah nói.

Lam Hồ đôi mắt sáng ngời không chút do dự gật gật đầu, nói: “Hảo a! Ta nhất định tận lực".

Sở Phong:"…."

Có tiền có thể sai sử quỷ ma, hắn tựa hồ đem đạo lý đơn giản nhất quên mất.

....................

Ba người chuẩn bị qua loa một chút xuất hiện ở bên ngoài Thiên Hải Thành. Thiên Hải Thành gần bờ biển nhưng lại cách vương thành thập phần xa, Lam Hồ rời nhà trốn đi thời điểm liền nghĩ tới muốn tới Thiên Hải Thành nhìn xem nhưng bởi vì đường đi quá mức xa xôi nên từ bỏ. Lam Hồ không nghĩ tới trời xui đất khiến hắn cư nhiên lấy phương thức này tới Thiên Hải Thành.

Lam Hồ nghĩ thầm: Sở Phong năng lực cũng quá dùng tốt, có năng lực này liền không cần lặn lội đường xa, ăn gió nằm sương, chỉ cần tâm niệm vừa động liền hảo.

"Sở lão đại, chúng ta hiện tại vào thành sao?” Lam Hồ hỏi.

Sở Phong gật gật đầu, nói: "Vào thành đi, từ giờ trở đi ngươi chính là thiếu gia, không cần mọi chuyện đều dò hỏi ý kiến của chúng ta."

Lam Hồ gật gật đầu, khí phách hăng hái nói: "Vậy đi thôi".

Mấy người đi đến cửa thành bị thủ vệ binh lính ngăn cản, Lam Hồ lấy ra lệnh bài thân phận của chính mình.

Lam Hồ trên người đồ vật đều bị cướp đi rồi bất quá thân phận bài còn lưu lại. Đỉnh cấp quý tộc đều có lệnh bài độc thuộc thân phận về chính mình, lệnh bài thân phận rất khó phỏng chế, là thân phận tượng trưng. Lam Hồ thân phận bài sáng ngời mấy thủ vệ lập tức đại kinh thất sắc cúi người cho đi. Lam Hồ lưng đeo xuống tay hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang vào thành.

Sở Phong nhìn bộ dáng của Lam Hồ nghĩ thầm: Lam Hồ cuối cùng là có chút bộ dáng của quý tộc.

Lam Hồ nhìn Sở Phong liếc mắt một cái thấp giọng hỏi nói: "Lão đại, ngươi mang theo bao nhiêu tiền a!"

"Tám vạn bạc".

Lam Hồ có chút tò mò nói: "Tám vạn sao? Ngươi nơi nào tới nhiều tiền như vậy a!"



"Đại bộ phận đều là Gia không ràng buộc cung cấp".

Lam Hồ có chút vui sướng khi người gặp họa nói: "Thì ra là thế a!”

Lam Hồ nghĩ thầm: Gia cư nhiên có tiền như vậy, hắn từ hoàng đô ra tới thời điểm trên người chỉ mang theo một vạn đồng vàng, Gia cư nhiên mang theo tám vạn kim tệ, tiểu bạch kiểm này vì tán gái thật đúng là bỏ vốn gốc. Đáng tiếc mang nhiều tiền ra tới cũng vô dụng, bây giờ đều biến thành tiền của người khác.

Thiên Hải Thành người đến người đi náo nhiệt phi phàm. Nhân tộc, Thú tộc cái gì cần có đều có.

Hồ nữ ăn mặc giợi cảm phe phẩy đuôi to ở trước cửa tiệm ôm khách.

Mấy người trên thân có vài cá đang bán trân châu.

Mấy Hổ tộc bán các loại răng thú, da thú.

"Thiên Hải Thành thật đúng là chủng tộc khách nhân gì đều có a! "Sở Phong có chút cảm thán nói.

Lam Hồ gật gật đầu, nói:"Đúng."

Thiên Hải Thành mở cửa làm buôn bán hỉ nghênh bát phương khách, ai đến cũng không cự tuyệt.

Sở Phong cùng Elijah đi dược liệu thị trường. Sở Phong nhìn thấy rất nhiều dược liệu hiếm lạ cổ quái.

Elijah bỏ ra một ngàn đồng vàng mua ba viên trái cây bích sắc.

“Đây là linh quả sao?"

Sở Phong nhìn Elijah mua trở về bích tinh quả âm thầm líu lưỡi, bích tinh quả lớn lên thập phần kỳ quái, giống như thủy tinh trong suốt cũng không biết làm sao mọc ra được.

“Thật sự có thể ăn sao?”

Elijah lắc lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết bất quá loại trái cây này có thể ủ trăm quả nhưỡng. "

Sở Phong chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Tư tế đại nhân trăm quả nhưỡng chính là tuyệt phẩm a! Có thể mua nhiều một chút.

Sở Phong nhìn Lam Hồ liếc mắt một cái, nói: “Loại trái cây này ngươi ăn qua sao?"

Lam Hồ điểm trán nói: “Ăn qua, ngươi đừng nhìn loại trái cây này lớn lên đẹp, kỳ thật có chút chua, hương vị không phải thực hảo."

Sau khi mua bích tinh quả Elijah lại tìm được vài loại trái cây hình thù kỳ quái, Elijah mở ra mua mua mua hình thức giây lát gian liền hoa một vạn.

"Lam Hồ, ngươi cư nhiên ở chỗ này."

Một thiếu niên mũ gấm áo cừu đi lại đây.

"Kỳ, ngươi làm sao ở chỗ này?" Lam Hồ ngạc nhiên nói.

Kỳ nhàn nhạt nói: “Ta lại đây nhìn xem, lần này ta vận khí không sai mua được một viên hỏa diễm thạch."

Lam Hồ nghe đến hỏa diễm thạch khóe miệng trừu động một chút. Chuyện Lam Hồ năm đó cùng phụ thân muốn hỏa diễm thạch không có kết quả đã sớm ở kinh đô truyền ra, Lam Hồ năm đó cũng bị rất nhiều người chê cười. Trước mắt đã bắt đầu mùa đông hỏa diễm thạch giá trị con người cũng là nước lên thì thuyền lên.

“Vậy chúc mừng ngươi a! "

Lam Hồ đã tranh thủ được một phòng ký túc xá công nhân có điều hòa liền không còn ham thích hỏa diễm thạch nữa.

"Không nghĩ tới ngươi cũng tới nơi này, lần trước nghe nói ngươi mất tích ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện đâu." Kỳ nửa đùa giỡn nói.

Sở Phong nhướng mày thầm nghĩ: Lam Hồ cùng người này quan hệ tựa hồ không tốt lắm a! Vương đô ba đại gia tộc là quan hệ cạnh tranh, bọn họ quan hệ không hảo cũng bình thường.

Lam Hồ có chút đắc ý nói: “Bổn thiếu gia cát nhân tự có thiên tướng, nào có dễ dàng chết như vậy a! "

“Ta cũng cảm thấy ngươi là tai họa sẽ không dễ dàng chết như vậy, đúng rồi ta đường ca mang Lệ Kỳ Nhã đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy, ngươi biết không?" Kỳ hỏi.

Lam Hồ cười cười nói:"Vậy sao? "

Kỳ nhìn Lam Hồ thần sắc thong dong tựa hồ không có bị đả kích, có chút thất vọng.

"Đường ca cùng Lệ Kỳ Nhã quan hệ nhanh chóng tăng lên nghe nói sang năm mùa xuân sẽ thành hôn, ngươi muốn cùng ta cùng nhau trở về tham gia hôn lễ của bọn họ sao? "



Lam Hồ cười cười, nói: “Không cần."

Gia cùng Lệ Kỳ Nhã bây giờ đang ở Nguyệt Nha thôn xóm làm nô ɭệ đâu, muốn ở sang năm mùa xuân thành hôn đó là chuyện không có khả năng.

Kỳ nhìn Lam Hồ, có chút đồng tình nói: “Lam Hồ, ngươi còn không quên được Lệ Kỳ Nhã sao?”

Lam Hồ cắm eo có chút khó chịu nói: “Ai nói ta không quên được nàng, lão tử sớm 800 năm liền không đem nàng đương hồi sự kỳ thật Lệ Kỳ Nhã lớn lên cũng liền như vậy."

Kỳ có chút trào phúng nhìn Lam Hồ cảm thấy đối phương là ở đánh sưng mặt sung mập mạp.

"Lam Hồ, không bỏ xuống được chính là không bỏ xuống được, hà tất khẩu thị tâm phi đâu".

Lam Hồ mắt trợn trắng, nói: “Ai khẩu thị tâm phi".

Kỳ ánh mắt chuyển dời đến trên người Elijah lộ ra biểu tình hiểu rõ, nói: "Nguyên lai, ngươi có mục tiêu mới a!"

Lam Hồ nhìn Kỳ nghĩ thầm: Kỳ tên ngu ngốc này đây là muốn hại chết hắn a! Cho hắn mười cái lá gan hắn cũng không dám đánh chủ ý với Elijah a! Đối phương chính là người của Sở Phong, hơn nữa thủ đoạn rất hung tàn a!

Lam Hồ không muốn nghe Kỳ nói chuyện li kinh phản đạo nữa liền mang Elijah cùng Sở Phong rời đi.

"Người nọ là Gia thân thích sao? “Sở Phong hỏi.

Lam Hồ gật gật đầu, nói: “Đúng."

Sở Phong lắc lắc đầu, đối với Elijah nói: “Quý tộc thật chán ghét a! Khó trách ngươi chán ghét quý tộc."

Elijah gật gật đầu “Ân" một tiếng.

Lam Hồ:"... "

Có thể không cần luôn ở trước mặt hắn nói loại lời nói này hay không a! Quý tộc tuy rằng phần lớn không phải thứ tốt nhưng cũng có ngoại lệ a!

Sở Phong nguyên bản cho rằng Thiên Hải Thành không có gì thứ tốt sau khi lại đây mới phát hiện Thiên Hải Thành thứ tốt rất nhiều, có trân châu to bằng bàn tay trẻ con, trân châu đen, trân châu trắng, trân châu xanb, có đủ loại san hô, có hỏa diễm thạch, cũng có hỏa băng thạch những cái đó đều là giá trên trời. Sở Phong nguyên bản còn cảm thấy tám vạn ngân phiếu không ít nhưng tới Thiên Hải Thành lúc sau bỗng nhiên phát hiện có chút không đủ xài.

Trước khi bọn họ tới nơi này Thu La hiến tế đưa cho bọn họ một tờ danh sách. Trong danh sách tất cả đều là các loại linh dược giá trị xa xỉ. Theo như lời Elijah hiến tế danh sách linh dược hẳn là có chút tế tự chính mình cũng chưa gặp qua, là lịch đại vu sư bút ký lưu lại.

Sở Phong cảm thấy tư tế đại nhân thật là trướng a! Có tám vạn đồng vàng liền dám viết một danh sách nhiều như vậy.

Hiến tế danh sách đồ vật rất nhiều chỉ có ở một ít đặc thù cửa hàng bán ra, còn phải là cao cấp hội viên mới có tư cách mua, lúc này Lam Hồ tác dụng liền thể hiện ra tới, tên mập chết tiệt này tuy rằng là túng bao nhưng đối phương thân phận thực sự dùng tốt.

Đám người ở Thiên Hải Thành mua một lượng lớn đồ vật, vì để hàng hóa Lam Hồ còn mua một chiếc xe ngựa.

Vài ngày sau Sở Phong đem tám vạn ngân phiếu hoa thất thất bát bát quyết định dẹp đường hồi phủ. Sở Phong, Elijah mang theo một xe đồ vật trở lại Nguyệt Nha thôn xóm không khiến cho phản ứng lớn gì.

Sở Phong mang lại đây đồ vật quá nhiều thôn xóm người đã sớm chết lặng. Nguyệt Nha thôn xóm người cũng không biết Sở Phong kỳ thật là đi Thiên Hải Thành còn tưởng rằng là cùng từ trước giống nhau trở về hải bên kia.

Thu La hiến tế nhìn thấy mấy người mang về tới linh dược tràn đầy khiếp sợ.

"Không nghĩ tới mua nhiều như vậy." Thu La hiến tế nói.

Elijah gật gật đầu, nói: “Ta cũng không nghĩ tới ".

Thiên Hải Thành quả nhiên là một tòa đại thành a! Các loại linh dược cái gì cần có đều có. Phía trước Elijah tiến vào Nhân tộc thành thị luôn là che che dấu dấu, lần này nhờ Lam Hồ thân phận cáo mượn oai hùm, một ít nơi Elijah nguyên bản không thể đi cũng đi hết. Elijah cảm thấy Lam Hồ vẫn là có chút tác dụng.

Thu La hiến tế nhìn một gốc cây linh dược, nói: “Đây là thiên mạch sao?"

Elijah gật gật đầu, nói: “Người bán nói là thiên mạch, hiến tế ngài không quen biết sao?"

Thu La hiến tế xấu hổ cười cười, dược liệu này hắn chỉ ở thư thượng nhìn thấy qua trong hiện thực còn không có nhìn thấy qua.

Sở Phong tràn đầy tò mò nói: “Thiên mạch có tác dụng gì a!”

Thu La hiến tế nhìn Sở Phong liếc mắt một cái, nói: “Có thể trị liệu kinh mạch rèn luyện ".

Sở Phong gật gật đầu "À" một tiếng.

Thu La hiến tế hoàn toàn hưng phấn sa vào trong nghiên cứu các loại linh dược.

Sở Phong cùng Elijah ở một hồi liền rời đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau