[Hạo Lỗi] Thú Một Sừng

Chương 5

Trước Sau
Họ lén gạt mọi người, cứ thế trải qua một tháng còn lại, nhưng cả hai đều không thấy dễ chịu gì.

Đêm nào Lưu Hạo Nhiên cũng chịu nỗi giày vò vì mất ngủ. Nhưng để chắc chắn hơn, vừa không thương tổn Ngô Lỗi vừa có thể bảo vệ cậu, hắn chỉ có thể cam tâm tình nguyện uống thuốc đúng giờ, cơ thể dần gầy đi trông thấy.

Ngô Lỗi cũng an toàn kết thúc phân hóa dưới tác dụng của thuốc ức chế, cũng đã có biểu hiện kháng thuốc. Nhưng về sinh lý, cậu càng ngày càng khao khát tình hương của Alpha. Cũng may có Lưu Hạo Nhiên bên cạnh làm vơi bớt cảm giác khó chịu trong cậu.

Nhưng đây cũng không phải cách lâu dài.

Mùa hè năm 2017, hai diễn viên vô danh hoàn thành tác phẩm đầu tiên của họ. Người đời hoàn toàn không biết con đường phía trước của họ sẽ ra sao, cả họ cũng vậy.

Trong một tháng hoàn thành phim điện ảnh "Xuân triều" này, ngoại trừ phần độc thoại của họ thì chỉ còn một ít phân cảnh cần phối âm và quay bổ sung. Nhưng yêu cầu đối với sự ăn ý của họ lại ngày càng cao, như là ngắt nghỉ trong giọng nói ngữ điệu của câu thoại, biểu cảm khi đọc thoại, bật hơi ra sao, làm thế nào có thể bộc lộ tự nhiên sự khác biệt rất nhỏ trong tình cảm cảm xúc của hai Chi Triều,... Tất cả đều cần họ đồng thời hoàn thành.

Ban đầu, gần như toàn bộ đội ngũ sản xuất phim đều không tin hai diễn viên nhỏ tuổi không hề có kinh nghiệm này có thể làm được, lại càng không tin họ có thể làm tốt.

Chỉ có Chương Y Bình nói: Họ sẽ làm được rất hoàn hảo.

Từ khi bắt đầu quay đến nay, gần như trong mọi tiết trời, hai người đều vùi đầu trong lều quay nghiên cứu lời thoại và luyện phối âm. Họ chỉ cho nhau những chỗ cần chú ý trong diễn xuất, chỉnh sửa lại giọng nói ngữ điệu của nhau, mất ăn mất ngủ hệt như đang chuẩn bị cho một kỳ thi trọng đại.

Tận mắt thấy được những nỗ lực của họ, đội ngũ sản xuất cũng không nghi ngờ nữa. Ngược lại, họ thường xuyên cổ vũ hai người, lắng nghe ý kiến của họ, cải thiện lại các chi tiết trong phim.

Tất cả đều suôn sẻ tốt đẹp.



Ngày 28 tháng 8 năm 2017, trời nóng đến mức khiến người hốt hoảng. Hai người nghênh đón phân cảnh cuối cùng.

Bên ngoài lều, trời chập choạng tối.

Vẫn là bờ biển sóng vỗ kia, nhàn nhạt trăng treo, nhè nhẹ chiếu sáng. Chi Triều tựa như ánh trăng sáng trên không, khao khát, bướng bỉnh, kiên định và dịu dàng.

Thiếu niên mười tám tuổi đi xa tha hương vì thứ mình nhiệt tình yêu thương, vô số lần đứng trên sân khấu, lần lượt đối mặt những ánh mắt nghi ngờ để chứng minh bản thân, bất chấp những năm tháng qua đã trải qua bao nhiêu đêm trắng và chịu đựng bao nhiêu cơn đau khắc vào trong thân thể.

Yêu đến mức dù có ở thời không song song cũng vẫn nhiệt thành.

Chi Triều hai mươi tuổi thì bình thường lớn lên. Khúc vĩ cầm chính là người bạn trung thành nhất của hắn. Đối với hắn, chúng có sinh mệnh, bầu bạn hắn cùng nhau lớn lên không thể nào vứt bỏ.

Ngô Lỗi và Lưu Hạo Nhiên ngồi trước máy quay của riêng mình.

Họ điều chỉnh lại cảm xúc xong, đạo diễn hô bắt đầu, tất cả máy móc đồng thời bắt đầu quay. Không có hành động thừa thãi nào, máy quay phim đặc tả vào vẻ mặt của diễn viên.

"Cậu chính là bạn của tôi. Nhiều năm như vậy, chính cậu đã tạo nên tôi, an ủi tôi, thấu hiểu tôi. Cậu cho tôi tất cả tình yêu nhiệt thành, sự sâu sắc và tài năng."

Một câu có vài chỗ tạm dừng, Ngô Lỗi và Lưu Hạo Nhiên như đã luyện tập vô số lần, hô hấp và ngắt nghỉ không hề mắc lỗi.

Sau đó là vài giây yên lặng. Thủy triều vỗ dịu dàng, ánh mắt Chi Triều ngừng lại ở cát sỏi trên chân mình.



Ngay sau đó hai giọng nói lại lần nữa đồng thời vang lên: "Cậu chính là tôi, tôi chính là cậu, chúng ta sẽ không tách ra."

Giọng Lưu Hạo Nhiên kiên định, giọng Ngô Lỗi hơi run rẩy.

"Trần thế đã không còn đáng cho tôi yêu sâu sắc," Lưu Hạo Nhiên nói xong câu này, phát hiện giọng bên cạnh không đúng lắm. Hắn quay đầu sang xem Ngô Lỗi vốn nên đồng thời nói câu này ra với hắn.

Ngô Lỗi nhìn hắn, sắc mặt thoáng ửng đỏ không bình thường, biểu cảm như đang bi thương khó nén. Trong thoáng chốc đó, một dòng nước mắt lăn dài từ đôi mắt to hoảng hốt kia.

Lưu Hạo Nhiên ngây ra, những vẫn theo phản xạ có điều kiện đã tập luyện trăm ngàn lần nhìn Ngô Lỗi, nói ra câu thoại cuối cùng: "Chỉ còn lại một mình cậu thôi."

Đạo diễn hô ngừng, đóng máy một cách hoàn hảo.

Mọi người dâng cho họ một tràng vỗ tay, tất cả đều tưởng là họ đã lén sáng tạo ra tình tiết cho phim. Hai cậu trai ở hai thế giới song song cuối cùng cũng gặp nhau. Dù sao thì biểu cảm của Ngô Lỗi và lời thoại của Lưu Hạo Nhiên đã thể hiện một cách hoàn hảo chi tiết này.

Sáng tạo tình tiết như vậy khiến phim vừa bình dị lại vừa ẩn chút bất ngờ, còn có hơi hướm kịch tính của điện ảnh.

Nhưng giữa lúc tất cả mọi người đều phấn khích, Lưu Hạo Nhiên đột nhiên lao đến chỗ Ngô Lỗi.

"Lỗi Lỗi!"

[Please don't be in love with someone else, Please don't have somebody waiting on you] – Enchanted – Taylor Swift

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau