[Harry Potter] – Bạn Qua Thư Thần Kỳ

Chương 10: Một Mình Dò Xét

Trước Sau
“Để tôi đoán, có thể làm thầy thay đổi, chỉ có thể là Lily. Có thể nói Chúa tể hắc ám muốn giết cô ấy? Thầy không có đi cầu xin sao? Thầy đi cầu xin cho người yêu, Lily nhất định sẽ trở thành phần thưởng cho thầy. Có lẽ tốt nhất là giết James, để thầy có thể đạt được toàn bộ tình yêu của Lily? Tình dược thầy nhất định rất am hiểu.”

“Lily là người bạn duy nhất của tôi.” Severus lặp lại. “Tôi không thể nhìn cô ấy chết đi hoặc không hạnh phúc.”

“Như vậy là thầy có tình báo gì đến nói cho tôi biết?” Dumbledore sâu sắc hỏi.

“Đúng vậy, một tuần sau tại hôn lễ của Lily chúng ta sẽ phát động tấn công.” Severus thẳng thắn nói, cho dù Dumbledore lập tức liền giết chết anh cũng được, ít nhất có tin tức này, Lily có thể bình an.

“Thầy muốn bảo vệ Lily sao Severu?” Dumbledore ánh mắt sâu thẳm.

“Phải.”

“Tôi tin tưởng thầy.” Hiệu trưởng cao thấp xem kỹ Severus thanh niên đã trưởng thành, “Nhưng Lily thoát được qua lúc này, cũng không nhất định có thể thoát được lúc sau, mà đến lúc đó tôi không biết mình còn có thể tin tưởng hai tay đầy máu tươi của thầy.”

“Tôi làm điều tôi có thể làm, cụ làm điều cụ muốn làm.” Severus tỏ thái độ, chấp thuận tiếp nhận chú ngữ của hiệu trưởng, thần chú khế ước, cho dù bội ước cũng không chết, nhưng anh sẽ không bội ước.

“Tôi sẽ tự mình nói cho Lily thân phận gián điệp của thầy. Nhưng là trong mắt những người khác, thầy chỉ đơn thuần là một Tử thần thực tử.” Dumbledore thận trọng cảnh báo.

“Vậy là đủ rồi.” Severus nhớ tới nụ cười của bạn tốt sáng lạn giống như cảnh sắc tươi đẹp, độn thổ rời đi.

“Giáo sư, con hoàn thành.” Harry có chút kỳ quái đứng ở tại chỗ, vừa rồi bắt đầu, trên người đàn ông thật giống như quanh quẩn một vòng bi thương, cậu nhìn bìa cuốn sách, chẳng lẽ có nguyên liệu Độc dược gì tuyệt tích ?

Lúc Severus lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy cặp mắt trong trẻo kia có chút lo lắng nhìn anh, màu ngọc bích quen thuộc lại xa lạ khiến tâm trạng anh rung động.

Vẫy đũa phép nhìn thời gian, người đàn ông bắt đầu kiểm tra thành quả của Harry, “Miễn cưỡng đạt tiêu chuển.” Làm bộ như không chú ý tới biểu tình thằng nhóc thả lỏng, Severus nói cho cậu có thể rời đi ăn trưa, buổi chiều một chút tiếp tục đi văn phòng anh báo danh.

Harry vui mừng rời khỏi phòng học, không chú ý tới chính mình thuận tay cầm theo sách, mãi cho đến ngồi ở bàn ăn, mới bắt đầu do dự muốn hay không lập tức trở về, tránh cho lại bị trừ điểm.

“Harry, buổi sáng trôi qua thế nào?” Ron ngạc nhiên mừng rỡ phát hiện bạn tốt cũng không có thiếu tay thiếu chân.

“Cũng không tệ lắm, luyện tập vô thanh chú đến trưa.”

“Thế nào? Thành công sao?” Hermione nhanh chóng hỏi, cô mấy ngày nay lén vẫn luyện tập, nhưng không nắm được bí quyết.



Harry lộ ra nụ cười nhỏ gật đầu.

“Wow, cậu hôm nay đổi bùa hộ mệnh sao?” Ron trêu đùa hỏi, Harry gần đây vẫn ôm sách Độc dược bị cậu đặt tên ‘Hoàng tử lai, Prince’.

“Đây là buổi sáng thời điểm mình không bắt được trọng điểm, giáo sư Snape cho mình mượn xem.” Harry nói xong liền cảm giác đúng lý hợp tình, sách là Snape cho cậu xem, cũng không có yêu cầu, cho nên cậu đã quên còn không phải lỗi của cậu! Đúng, chính là như vậy.

Nếu Snape bởi vì cái này trừ điểm, cậu liền cố gắng lý lẽ, quyết không thỏa hiệp !

“Giáo sư Snape?!” Thanh âm Hermione hưng phấn đánh gãy suy nghĩ Harry, sau đó không đợi cậu trả lời, cô gái liền nhanh chóng ăn hai ổ bánh mỳ, rửa tay lau khô sau đó liền lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai từ trong tay Harry đoạt lấy sách bắt đầu lật, hơn nữa miệng vẫn nhắc tới. “Cơ hội khó có được.”

Harry và Ron liếc nhau, đồng thời liếc trắng mắt nghiêm túc ăn cơm, cũng cố gắng giảm bớt cảm xúc tồn tại của chính mình.

“Hermione, mình muốn đi tiếp tục cấm túc, sách…… sách.” Harry yếu ớt mở miệng, Hermione ôm sách không buông khí thế thật sự là quá mạnh mẽ, không thấy được Ron đã rất muốn né tránh ra xa.

“A không……” Hermione buồn rầu nói, “Vì cái gì không thể dùng thần chú sao chép!”

Harry không dám đáp lại, cầm sách liền bắt đầu chạy, đến muộn khẳng định sẽ bị trừng phạt. Cho nên cậu hoàn toàn không có chú ý tới câu kia phía sau, “Harry, cố gắng buổi tối cũng phải mượn!” Hoặc là nói nghe được cũng sẽ làm bộ như không nghe thấy mới đúng.

Thở hổn hển chạy đến cửa văn phòng quen thuộc, gõ cửa sau đó nghênh đón Harry chính là Snape sau bữa cơm.

“Đem quyển sách vô thanh chú này xem chương 1: , sau đó hoàn thành luận văn 5 thước Anh, nộp trước 6 giờ. Hy vọng không có trò Granger kiểm tra, trò vẫn có thể được đến đạt điểm tiêu chuẩn trở lên. Đừng ta nhắc nhở, lỗi chính tả cũng sẽ bị trừ điểm.”

Harry ngồi xuống bàn rõ ràng là cố ý vì cậu chuẩn bị bài, lúc đầu danh nghĩa là cấm túc, nhưng trên thực tế thành là học bổ túc mấy giờ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thời điểm Harry bất tri bất giác viết xong luận văn, thời gian đã muốn hơn 4 giờ. Mà Severus nhiệt tình yêu thương Độc dược vẻ mặt lại vẫn vừa lòng đứng ở trước vạc, thỉnh thoảng quấy hai vòng, cho vào một ít tài liệu.

Harry hoàn toàn không thể nhận ra tài liệu này là cái gì, cũng xem không hiểu bên trong vạc bốc khói lam sắc trong suốt là Độc dược gì, cậu chỉ là nhìn chằm chằm Snape, nhìn vẻ mặt anh cùng Slughorn chỗ ảnh chụp giống nhau, chuyên chú, nghiêm túc, tràn ngập cảm tình.

Động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động giống như thời điểm anh vẫy đũa phép, không giống như Lockhart tư thế màu mè, cảm giác rõ ràng tràn ngập năng lực, bộ dáng rõ ràng thoạt nhìn là gầy yếu như vậy, hơn nữa cả ngày đứng ở phòng điều chế Độc dược, thấy thế nào so với người cha nhiệt tình yêu thích Quidditch sẽ càng thêm tin cậy? Có lẽ là vì anh trước sau đều thẳng lưng? Thậm chí là mái tóc bóng nhẫy kia?

Harry đột nhiên ý thức được chính mình suy nghĩ lung tung, cậu vội vàng lắc đầu, muốn đem suy nghĩ hỗn loạn đá văng ra.

“Trên người có rận sao Potter?” Severus bị ý nghĩ quấy rầy, tính tình không tốt mở miệng. “Đem luận văn và sách đều để lại, trò có thể xéo.”



Harry không dám ngẩng đầu nhìn biểu tình người đàn ông, đem đồ vật dọn xong ngăn nấp sau đó nhanh như chớp cúi đầu chạy.

Severus nhíu mày, Độc dược đến thời khắc mấu chốt, anh cũng lười phỏng đoán lý do Harry lại bắt đầu động kinh, tiếp tục điều chế.

Mãi cho đến Độc dược vô lọ, giáo sư Độc dược tiền nhiệm mới nhớ tới tính toán lúc đầu của mình, anh vốn là muốn kiểm tra Harry có thể chú ý tới phương pháp cá nhân độc đáo của anh, sau đó chứng minh Harry này chính là cậu nhóc cùng anh nối liền qua tấm da dê gần hai năm. Chỉ là hiện tại xem ra, loại kiểm tra này, hoàn toàn không có hiệu quả, hơn nữa cũng không có ý nghĩa.

Lúc này Severus còn không có phát hiện, cho dù Harry không phải bạn qua thư cùng anh thổ lộ tình cảm kia, anh cũng đã thay đổi thái độ đối đãi ‘Con kẻ thù`, có đôi khi thay đổi chính là bắt đầu từ từng chút một, mà thay đổi đã muốn xảy ra thì sẽ không ngừng lại, chỉ biết…… Càng đổi càng nhanh.

Mà khi khôi phục lại sau giờ học Harry hoàn toàn không chú ý tới giáo sư khó tính hai lần dò xét, giải thích với Hermione một phen sau đó lại âu yếm ôm Hoàng tử Prince bắt đầu nhiệm vụ giải quyết bài tập nặng nề.

Đương nhiên trải qua Hermione nhắc nhở, cậu nhóc thiếu chút nữa đã quên ăn cơm, điền đầy bụng sau đó thu thập thỏa đáng đi tới văn phòng Dumbledore, cậu có một loại dự cảm, tối nay sẽ sinh ra một ít thay đổi không thể biết trước.

Trên đường đụng phải giáo sư tiên tri học nhất định lôi kéo muốn tiên đóan mệnh cậu, Harry dung cớ phải vội vàng đi chỗ Độc dược giáo sư cấm túc mới thoát được, hiện tại cậu đã có thể phân rõ nữ giáo sư khi nào thì là tiên tri thật sự mà khi nào thì chỉ là cố làm ra vẻ huyền bí, cho nên hoàn toàn không để ý đối phương nói ‘Mây mù hắc ám bắt đầu xoay tròn, trong đó tối đen va chạm gây ra tia lửa’.

Bước nhanh vào quái thú đầu đá trước mặt, Harry nói xong mật khẩu nước chanh, cảm thấy từ cầu thang hình xoắn ốc đi lên.

“Hoan nghênh trò Harry, ta còn nghĩ đến trò sẽ bởi vì Severus cấm túc mà mệt quên cuộc hẹn của chúng ta.” Dumbledore nghịch ngợm chớp mắt, hoàn toàn không biết là biểu hiện này không phù hợp tuổi của mình.

“Giáo sư Snape cấm túc kết thúc sớm hơn.” Harry không biết mình vì cái gì phải biện giải, “Hơn nữa con tuyệt đối sẽ không quên thời gian thầy hẹn.”

“Đứa trẻ ngoan, xem ra học kỳ này trò cùng Severus ở chung không tệ.” Dumbledore đầy mặt vui mừng nói, “Ta nghĩ trò đã từ chỗ Slughorn biết mẹ trò cùng thầy ấy là bạn?”

“Dạ.” Nhớ tới Lily, biểu tình Harry rõ ràng nhu hòa, “Những năm gần đây thầy vẫn muốn con tin tưởng thầy ấy, từ đầu đến cuối con lại không biết nguyên nhân, rất nhiều thứ hiểu lầm càng làm cho con chán ghét thầy ấy, bất quá hiện tại cuối cùng hiểu được . Nhưng là vì cái gì từ đầu thầy không nói cho con biết?”

“A, cậu bé của ta.” Dumbledore già nua nói, “Trò phải biết rằng, Severus là cậu nhóc không được tự nhiên, thầy ấy với cha trò quan hệ không tốt, lại là bạn của mẹ trò. Ta nghĩ thầy ấy tình cảm phức tạp như vậy không biết phải đối đãi trò như thế nào. Cho nên cố ý làm ra bộ dáng người xấu, cho trò lựa chọn.”

“Thì ra……” Harry cẩn thận suy nghĩ, mới vừa cùng khi hiểu giáo sư Độc dược, đối phươngnêu câu hỏi làm khó dễ, hơn nữa còn dáng vẻ như khảo nghiệm. Khi cậu không thể trả lời vấn đề, còn phẫn nộ đáp lại, giống như đối phương lập tức liền đem thái độ cố định ở nơi khiến người chán ghét kia. Chỉ là, nghĩ đến Dumbledore đánh giá ‘Cậu nhóc không được tự nhiên’, Harry nhịn không được xì một tiếng nở nụ cười.

“Bây giờ còn có cái gì nghi vấn không? Trước khi chình thức bắt đầu phụ đạo, chúng ta còn có thời gian nhất định.” Dumbledore hòa ái nhìn cậu nhóc đột nhiên trưởng thành, trong lòng mặt vì cậu trưởng thành mà đau lòng.

“Đã không có.” Harry thản nhiên đáp, tay trái vuốt ve cái trán, ánh mắt sáng quắc, “Xin bắt đầu huấn luyện con đi, con sẽ không trốn tránh, từ lúc vết sẹo ở nơi này bắt đầu, vận mệnh của con liền xác định.”

Dumbledore nhìn ánh mắt cậu nhóc lấp lánh, sau đó chậm rãi mở miệng. “Từ khi trò năm nhất đã trải qua chiến đấu kia bắt đầu, trò vẫn muốn biết tất cả chân tướng.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau