[Harry Potter] – Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
Chương 14: Linh Hồn Học
Chuyện thú vị luôn xảy ra vào ban đêm, ánh trăng giống như mặt nước nhẹ nhàng gợn sóng chiếu rọi trên không Nhà Malfoy, đúng vậy, cuộc sống dạo đêm của Harry lại bắt đầu rồi. Một thần chú mở rộng, làm cho ba lô nhỏ trên người Harry biến thành hộp nữ trang, phủ thêm áo tàng hình, Harry bắt đầu ở trong lâu đài này triển khai hoạt động thám hiểm.
Đời trước cậu đã từng đã tới rất nhiều lần, đối với ngõ ngách cũng coi như quen thuộc. Nhưng mà cái mật thất chứa pháp thuật hắc ám kia tại trước cuộc chiến cũng đã tiêu hủy, nguyên nhân là Bộ pháp thuật không điều tra định kỳ lại làm cho Lucius sinh ra cảnh giác, vì vậy tại thời điểm năm thứ hai ông ta liền đem tất cả vật phẩm hắc ám bán ra, về sau cái cuốn nhật ký kia đến tay Ginny.
Đi xuyên qua trên hành lang giống như mê cung, Harry cẩn thận từng li từng tí hạ thấp hô hấp, Nhà Malfoy có rất nhiều không gian ma pháp, giấu ở trong khe hở vách tường, có lẽ cậu có thể từng bước từng bước tìm kiếm, biết đâu mèo mù đụng chuột chết.
Đi qua chỗ góc cua, phía trước là phòng ngủ Lucius rồi, Harry cũng không ý rình coi dung nhan khi ngủ của chủ Nhà Malfoy, chỉ là khe cửa màu đen kia hơi mở ra bất thường, làm Harry chú ý.
"Cậu tìm đến tôi, chỉ vì nói cái này sao?"
"Lucius, tôi không hi vọng đối địch với anh, tôi cũng không phải Albus mà nói khách sáo, trên thực tế chỉ cần anh trung lập sẽ không ảnh hưởng đến Potter, tôi hết sức vui mừng làm một người ngoài đứng xem." Giọng nói lạnh lùng trầm thấp lướt qua bên tai Harry, âm thanh ưu nhã giống như đàn violoncello kia bất quá Harry lại quen thuộc.
Lucius nhìn xem khách quý ít gặp đối diện, nhẹ giọng cười.
"Đứa bé kia thật đúng là có ma lực kỳ quái ah, không chỉ là cậu cùng Albus, cả Draco đều rất thích nó."
Snape nghe nói Harry đến tìm hiểu trang viên Malfoy, lập trường hiện tại của Lucius rất tế nhị, Snape lo lắng ông ta sẽ làm ra một ít nguy hại đến Harry, tại Hogworts thật sự đứng ngồi không yên, vì vậy đêm khuya đến gặp Lucius bàn chuyện.
"Lucius, tôi làm tất cả, không là vì Potter, mà là vì Lily, anh cũng biết." (giáo sư không thật lòng)
"Được rồi, bạn cũ, thả lỏng chút." Lucius trấn an nói.
"Tôi cũng chỉ là muốn thử xem đứa bé kia sâu cạn thế nào mà thôi, tôi sẽ không đem báu vật đặt trên người kẻ yếu." Từ góc độ nào mà nói, Lucius cùng Bellatrix không giống nhau, ông ta cũng không phải là một Death Eaten trung thành, ông ta chỉ đi theo lợi ích, bất kể là Voldemort cũng được, Albus cũng tthế, chỉ cần đối với ông ta có lợi, bất cứ lúc nào ông ta đều có thể thay đổi lập trường.
Kẻ được chọn? Bất quá đáng chỉ là danh hiệu mà thôi, lại để cho Lucius vứt bỏ Voldemort mạnh mẽ chuyển thành ủng hộ một đứa trẻ mười một tuổi, cần một lý do củng cố, đứa bé kia phải có đủ sức mạnh nhận được Lucius đồng ý.
"Tốt nhất như thế, tôi không phản đối cho Potter một chút dạy dỗ nho nhỏ, nhưng hi vọng anh có thể biết chừng mực." Snape vứt ra lời nói.
Harry dựa lưng vào vách tường, vầng sáng lốm đốm lốm từ khe cửa chiếu ra ngoài, rơi trên người của cậu. Tuy nhiên đã sớm biết Snape bảo vệ cậu, chú ý cậu, là vì mẹ Lily, nhưng mà chính tai nghe được vẫn có chút nghẹt thở khó chịu.
Harry nhẹ nhàng thở dài một hơi, Snape vẫn như cũ dùng cái loại âm thanh lạnh lùng này, gọi cậu Potter, cậu làm tất cả đối với Snape mà nói chẳng lẽ không có chút ý nghĩa nào sao? Đả kích trầm trọng, nhưng mà cậu sẽ không từ bỏ! Dù cho hiện nay một chút hi vọng đều không có, cậu cũng sẽ không từ bỏ! Ba trăm năm năm hối hận và tiếc nuối cậu đều chịu đựng đủ rồi, lúc này đây tuyệt đối không buông tay!
Ổn định tâm tình, Harry tìm kiếm một lần đã biết không gian ma pháp phía trong tòa nhà, giằng co hơn nửa đêm, kết quả cũng chẳng bất ngờ, cậu không thu hoạch được gì, Lucius cẩn thận không người thường có thể đạt được.
Trở lại phòng mình, vừa mới chuẩn bị nằm ngủ, lại cảm giác được dưới cái gối hình như có vật gì đó, rất là cộm. Xốc cái gối lên xem xét, Harry trợn tròn mắt.
"WTF?" Harry không khỏi bật cười, cầm lấy vật dưới gối mằm, quả thực quá tốt.
"Thật sự là tìm hoài thì méo thấy, tự nhiên chui tới cửa, được đồ mà chẳng phải trả xu nào ah." Harry suy nghĩ nên làm gì với quyển nhật kí màu đen quen thuộc, thứ này nhất định sẽ không biết tự mình chạy đến dưới gối cậu, định là người nào thừa dịp lúc cậu vừa mới vắng mặt lén lúc để vào, mà người này, có lẽ không cần suy đoán rồi.
Lucius thật sự là tặng cho cậu một món quá lớn ah! Xem ra Lucius là muốn cho cậu và Voldemort tự mình đọ sức một phen, đứng xem, rồi đưa ra quyết định, quả nhiên là cáo già! Bất quá Lucius thông minh nhất định không nghĩ tới, hành động lần này của ông ta cho thấy ý muốn đứng giữa! Thông minh quá sẽ bị thông minh hại ah!
Đem nhật kí cất kỹ, Harry an tâm nằm lại trên giường, lúc này đây đến trang viên Malfoy thu hoạch không nhỏ, những ngày tiếp theo, cậu cần phải chơi đùa cùng Lucius cho tốt.
Đem nhật kí đặt dưới cái gối Harry, chắc chắn là Lucius. Sau khi tiễn Snape, Lucius đã đến mật thất hắc ám, lấy nhật kí ra. Nói thật, sau khi trải qua Snape một phen cảnh cáo, ông ta đối với hành động kế tiếp của mình có một tí do dự, dù sao chọc giận Snape ông ta cũng không có lợi gì. Nhưng cuối cùng nhất, lợi ích cho gia tộc Malfoy cao hơn tất cả, ông ta đem nhật kí lén nhét vào dưới gối Harry!
Lucius không biết chuyện hồn khí, nhưng ông biết rõ Voldemort tuyệt đối sẽ không đem một cuốn nhật kí vô dụng đặt trong tay mình. Thứ này ở lại trang viên Malfoy cũng không an toàn, gần đây người Bộ pháp thuật lại nhiều lần đến kiểm sát đột kích, ông ta không thể không vì an toàn gia tộc Malfoy mà suy tính, mau chóng đem cái cuốn nhật kí này tống ra ngoài. Ông ta vốn ý định chọn đại một tên nhóc Griffindor, nhìn xem cuốn nhật kí này đến cùng có tác dụng gì. Nhưng Harry đột nhiên đến thăm, lại để cho Lucius thay đổi chủ ý, cùng với tùy tiện chọn chọn một thằng quỷ nhỏ sức trâu, hiển nhiên Harry thích hợp hơn với tư cách kẻ thí nghiệm kia.
Để ông ta nhìn xem Harry đến cuối cùng là có năng lực thật sự, vẫn chỉ có một Kẻ được chọn hư danh a!
Sáng sớm ánh sáng mặt trời toả khắp trang viên Malfoy, sắp xếp xong, Harry xuống lầu đi tới phòng ăn, vừa vặn trông thấy Lucius ngồi ở bàn dài dùng bữa sáng.
" Good morning, Mr. Malfoy."
"Mr. Potter thức dậy rất sớm ah, đêm qua ngủ có ngon không?" Ngày hôm qua khi Lucius đến thăm phòng Harry, cũng không có nhìn thấy người, nó đi nơi nào? Lucius không khỏi hiếu kỳ, ông ta cũng không nhận ra tòa nhà khắp nơi lấp đầy thần chú bảo vệ của mình biến thành nơi mặc người ngắm cảnh.
"Đúng vậy Mr, có người tặng cháu món quà làm cho người sung sướng mà ngủ ngon, còn đặc biệt thân thiết đặt ở dưới cái gối của cháu, cho nên đêm qua cháu ngủ được rất yên ổn." Harry ngồi ở trên ghế khách, cầm lấy dao nĩa, bắt đầu tận hưởng điểm tâm sáng cao cấp của trang viên Malfoy.
Ánh mắt Lucius mập mờ, ông ta không nghĩ tới Harry trực tiếp như vậy sẽ đem chuyện cuốn nhật kí nói ra. Là xúc động thiếu kiên nhẫn? Hay còn có... thăm dò khác?
"Ah, làm cho người vui sướng? Nói như vậy, Mr. Potter đối với món quà nhỏ này, có nhận xét đặc biệt gì." Lucius cũng không cho rằng một thằng quỷ nhỏ có thể dễ dàng hiểu rõ bí ẩnVoldemort để lại trong nhật kí đó, ông ta thậm chí cảm thấy được Harry trong thời gian ngắn đều không có thể biết rõ tồn tại quyển nhật kí này.
Có thể sự thật lại hoàn toàn ngược lại.
"Không nói tới nhận xét, vốn dĩ được sở hữu món quà nhỏ này cháu là người cảm thấy hứng thú, hơn nữa nó còn có một chút công dụng đặc biệt làm người kinh ngạc, trên tay những người khác, sợ là sẽ phải gây ra hoảng sợ. Cảm ơn Merlin, nó bây giờ là của cháu." Harry cười cười.
Lucius nghe vậy sắc mặt biến đổi, chẳng lẽ nói thằng quỷ nhỏ này biết chút ít gì sao? Là lão quỷ Albus kia nói cho nó biết hay sao?
"Ta không biết Mr Potter đối với món quà nhỏ kia rất có nghiên cứu, nó có chỗ thần kỳ gì?" Lucius đều đều hỏi.
"Mr. Malfoy đối với linh hồn có nghiên cứu chứ?" Harry đột nhiên đưa ra vấn đề này có vẻ chẳng dính dáng.
Linh hồn học? Lucius khó hiểu Harry làm sao lại đột nhiên đưa vấn đề này.
"Cá nhân cháu đối với linh hồn kỳ thật rất cảm thấy hứng thú." Harry nói tiếp.
" Linh hồn con người là có thể phân tách, thông qua phân tách, có thể đạt được mục đích bất tử, con đường trường sinh này thậm chí so với luyện kim thuật còn đơn giản và nhanh gọn hơn rất nhiều. Rất thú vị, không phải sao?"
"Mr. Potter nói điều này có thâm ý gì sao?"
"Cũng không có gì." Harry tùy ý nhún vai.
"Chỉ là nghĩ rằng, một người, ngay cả linh hồn cũng đều cắt ra, như vậy nhân cách có thể chịu ảnh hưởng hay không? Mr. Malfoy đối với cái này có ý kiến gì không?"
Lucius đối với lời nói của Harry này cảm giác nghi hoặc sâu sắc, nó đột nhiên nhắc đến linh hồn, còn có cái gì chia cắt linh hồn, rốt cuộc rõ ràng muốn nói cái gì?
" Chia cắt linh hồn, nhân cách làm sao có thể không bị ảnh hưởng, vấn đề này rất đơn giản." Lucius trả lời, đối với lí thuyết linh hồn học sơ cấp mọi người đều biết.
"Đúng vậy a, vì đạt được bất tử, mà biến thành kẻ điên, rất thú vị, không phải sao."
Bóng dáng Draco từ nơi không xa đi tới, Harry cùng Lucius rất có ăn ý, ai nấy đều không có tiếp tục đề tài mới vừa rồi. Ba người ngồi cùng nhau, trải qua thời gian bữa sáng vẻ hài hòa ấm áp. Sau đó Draco mời Harry đến chuồng ngựa, thân là Malfoy quý tộc, thuật cưỡi ngựa là một trong các kiểu giải trí.
"Draco, hôm nay là ngày mấy?" Ngồi trên lưng ngựa, Harry lơ đãng hỏi.
" Ngày 28 tháng 12, làm sao vậy?" Draco trả lời.
"Không có gì." Còn 12 ngày.
"Cha đỡ đầu của cậu bình thường ngoại trừ Độc dược, còn có yêu thích gì khác không?"
"Hình như không có, ông ấy là kẻ cuồng Độc dược."
"Như vậy ah." Xem ra vẫn phải là đi rừng cấm một chuyến.
"Ngày mai tôi sẽ trở lại trường học, sau khi tôi đi, đem cái này chuyển cho cha cậu, coi như là quà ra mắt của tôi, đây là một quyển sách rất thú vị, hi vọng ông ấy có thể từ trong này tìm được đáp án." Harry từ trong túi không gian lấy ra một quyển sách bao bì tinh xảo.
Draco nâng lông mày, tại sao Harry lại đem chủ ý chuyển tới trên người cha mình rồi? Một cha đỡ đầu còn chưa đủ, hiện tại ngay cả cha ruột cũng thêm lên?
"Yên tâm đi, món quà này cũng sẽ không ăn thịt người." Harry vỗ bả vai Draco, cậu chỉ là muốn cho Lucius rõ ràng mà thôi, lấy đầu óc thông minh của Lucius, hẳn là rất nhanh có thể hiểu ra lí do cậu tặng món quà cái này rồi.
Harry ở trang viên Malfoy trải qua ngày nghỉ rất tốt đẹp, hưởng thụ đầy đủ đãi ngộ của quý tộc còn lấy được quyển nhật ký. Trước khi đi, Harry suy nghĩ hồi lâu, vẫn quyết định đem trong long nói ra.
"Cảm ơn Mr. Malfoy chiêu đãi mấy ngày qua." Harry lễ phép nói lời cảm ơn.
"Mr. Potter không cần phải khách sáo, ta rất chờ mong lần gặp mặt sau." Lucius đối với Kẻ được chọn này biết thêm một chút, đứa nhỏ này hoàn toàn không giống một thằng bé mười một tuổi, phong thái bình tĩnh cùng với cách nói chuyện nghĩ sâu tính kỹ này, ngược lại là có vài phần tương tự Albus.
"Xét thấy quan hệ giữa cháu với Draco, có câu nói cháu phải muốn nói cho Mr. Malfoy."
"Xin nói."
"Người thông minh cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, nhưng kẻ thông minh thật sự sẽ không bị trượt chân hai lần bởi một tảng đá." Lucius, hi vọng lúc này, ông lại sẽ không chọn sai hàng ngũ.
Lucius nghe vậy nhíu mày, đánh giá một chút vẻ mặt Harry, vẫn là thần sắc tỉnh táo khó tin kia.
" Hẹn gặp lại, Mr. Malfoy." Cỡi cây chổi, Harry thuận gió mà bay lên trời quang xanh thẳm, dần dần rời xa phạm vi tầm mắt Lucius đến khi chỉ còn lại có một điểm đen nho nhỏ.
Draco đi đến bên cha mình, đem món quà của Harry giao cho cha.
"Harry nói, đây là quà ra mắt cậu ta tặng cho cha, hi vọng cha có thể từ bên trong tìm được đáp án." Draco cũng không hiểu đáp án Harry nói là chỉ cái gì, nhưng Harry chưa bao giờ làm chuyện mà không có lý do, tin rằng quyển sách này đối với cha mà nói, rất quan trọng a.
Lucius mang theo một tia nghi hoặc tiếp nhận quyển sách, là «Linh hồn học». Nhớ lại lần nói chuyện trên bàn cơm kia, để cho Lucius có cảm giác sắp đến gần sự thật. Đứa trẻ này... ... .. Ánh mắt Lucius sâu xa nhìn về phía trời quang xa xôi, ông ta là trụ cột gia tộc Malfoy, rất nhiều chuyện không thể do mình lựa chọn. Lucius bỗng nhiên có loại dự cảm, đứa trẻ này xuất hiện sẽ vì Nhà Malfoy mở ra một mới tương lai tươi mới, hi vọng Kẻ được chọn Harry Potter sẽ không để cho ông ta thất vọng.
Đời trước cậu đã từng đã tới rất nhiều lần, đối với ngõ ngách cũng coi như quen thuộc. Nhưng mà cái mật thất chứa pháp thuật hắc ám kia tại trước cuộc chiến cũng đã tiêu hủy, nguyên nhân là Bộ pháp thuật không điều tra định kỳ lại làm cho Lucius sinh ra cảnh giác, vì vậy tại thời điểm năm thứ hai ông ta liền đem tất cả vật phẩm hắc ám bán ra, về sau cái cuốn nhật ký kia đến tay Ginny.
Đi xuyên qua trên hành lang giống như mê cung, Harry cẩn thận từng li từng tí hạ thấp hô hấp, Nhà Malfoy có rất nhiều không gian ma pháp, giấu ở trong khe hở vách tường, có lẽ cậu có thể từng bước từng bước tìm kiếm, biết đâu mèo mù đụng chuột chết.
Đi qua chỗ góc cua, phía trước là phòng ngủ Lucius rồi, Harry cũng không ý rình coi dung nhan khi ngủ của chủ Nhà Malfoy, chỉ là khe cửa màu đen kia hơi mở ra bất thường, làm Harry chú ý.
"Cậu tìm đến tôi, chỉ vì nói cái này sao?"
"Lucius, tôi không hi vọng đối địch với anh, tôi cũng không phải Albus mà nói khách sáo, trên thực tế chỉ cần anh trung lập sẽ không ảnh hưởng đến Potter, tôi hết sức vui mừng làm một người ngoài đứng xem." Giọng nói lạnh lùng trầm thấp lướt qua bên tai Harry, âm thanh ưu nhã giống như đàn violoncello kia bất quá Harry lại quen thuộc.
Lucius nhìn xem khách quý ít gặp đối diện, nhẹ giọng cười.
"Đứa bé kia thật đúng là có ma lực kỳ quái ah, không chỉ là cậu cùng Albus, cả Draco đều rất thích nó."
Snape nghe nói Harry đến tìm hiểu trang viên Malfoy, lập trường hiện tại của Lucius rất tế nhị, Snape lo lắng ông ta sẽ làm ra một ít nguy hại đến Harry, tại Hogworts thật sự đứng ngồi không yên, vì vậy đêm khuya đến gặp Lucius bàn chuyện.
"Lucius, tôi làm tất cả, không là vì Potter, mà là vì Lily, anh cũng biết." (giáo sư không thật lòng)
"Được rồi, bạn cũ, thả lỏng chút." Lucius trấn an nói.
"Tôi cũng chỉ là muốn thử xem đứa bé kia sâu cạn thế nào mà thôi, tôi sẽ không đem báu vật đặt trên người kẻ yếu." Từ góc độ nào mà nói, Lucius cùng Bellatrix không giống nhau, ông ta cũng không phải là một Death Eaten trung thành, ông ta chỉ đi theo lợi ích, bất kể là Voldemort cũng được, Albus cũng tthế, chỉ cần đối với ông ta có lợi, bất cứ lúc nào ông ta đều có thể thay đổi lập trường.
Kẻ được chọn? Bất quá đáng chỉ là danh hiệu mà thôi, lại để cho Lucius vứt bỏ Voldemort mạnh mẽ chuyển thành ủng hộ một đứa trẻ mười một tuổi, cần một lý do củng cố, đứa bé kia phải có đủ sức mạnh nhận được Lucius đồng ý.
"Tốt nhất như thế, tôi không phản đối cho Potter một chút dạy dỗ nho nhỏ, nhưng hi vọng anh có thể biết chừng mực." Snape vứt ra lời nói.
Harry dựa lưng vào vách tường, vầng sáng lốm đốm lốm từ khe cửa chiếu ra ngoài, rơi trên người của cậu. Tuy nhiên đã sớm biết Snape bảo vệ cậu, chú ý cậu, là vì mẹ Lily, nhưng mà chính tai nghe được vẫn có chút nghẹt thở khó chịu.
Harry nhẹ nhàng thở dài một hơi, Snape vẫn như cũ dùng cái loại âm thanh lạnh lùng này, gọi cậu Potter, cậu làm tất cả đối với Snape mà nói chẳng lẽ không có chút ý nghĩa nào sao? Đả kích trầm trọng, nhưng mà cậu sẽ không từ bỏ! Dù cho hiện nay một chút hi vọng đều không có, cậu cũng sẽ không từ bỏ! Ba trăm năm năm hối hận và tiếc nuối cậu đều chịu đựng đủ rồi, lúc này đây tuyệt đối không buông tay!
Ổn định tâm tình, Harry tìm kiếm một lần đã biết không gian ma pháp phía trong tòa nhà, giằng co hơn nửa đêm, kết quả cũng chẳng bất ngờ, cậu không thu hoạch được gì, Lucius cẩn thận không người thường có thể đạt được.
Trở lại phòng mình, vừa mới chuẩn bị nằm ngủ, lại cảm giác được dưới cái gối hình như có vật gì đó, rất là cộm. Xốc cái gối lên xem xét, Harry trợn tròn mắt.
"WTF?" Harry không khỏi bật cười, cầm lấy vật dưới gối mằm, quả thực quá tốt.
"Thật sự là tìm hoài thì méo thấy, tự nhiên chui tới cửa, được đồ mà chẳng phải trả xu nào ah." Harry suy nghĩ nên làm gì với quyển nhật kí màu đen quen thuộc, thứ này nhất định sẽ không biết tự mình chạy đến dưới gối cậu, định là người nào thừa dịp lúc cậu vừa mới vắng mặt lén lúc để vào, mà người này, có lẽ không cần suy đoán rồi.
Lucius thật sự là tặng cho cậu một món quá lớn ah! Xem ra Lucius là muốn cho cậu và Voldemort tự mình đọ sức một phen, đứng xem, rồi đưa ra quyết định, quả nhiên là cáo già! Bất quá Lucius thông minh nhất định không nghĩ tới, hành động lần này của ông ta cho thấy ý muốn đứng giữa! Thông minh quá sẽ bị thông minh hại ah!
Đem nhật kí cất kỹ, Harry an tâm nằm lại trên giường, lúc này đây đến trang viên Malfoy thu hoạch không nhỏ, những ngày tiếp theo, cậu cần phải chơi đùa cùng Lucius cho tốt.
Đem nhật kí đặt dưới cái gối Harry, chắc chắn là Lucius. Sau khi tiễn Snape, Lucius đã đến mật thất hắc ám, lấy nhật kí ra. Nói thật, sau khi trải qua Snape một phen cảnh cáo, ông ta đối với hành động kế tiếp của mình có một tí do dự, dù sao chọc giận Snape ông ta cũng không có lợi gì. Nhưng cuối cùng nhất, lợi ích cho gia tộc Malfoy cao hơn tất cả, ông ta đem nhật kí lén nhét vào dưới gối Harry!
Lucius không biết chuyện hồn khí, nhưng ông biết rõ Voldemort tuyệt đối sẽ không đem một cuốn nhật kí vô dụng đặt trong tay mình. Thứ này ở lại trang viên Malfoy cũng không an toàn, gần đây người Bộ pháp thuật lại nhiều lần đến kiểm sát đột kích, ông ta không thể không vì an toàn gia tộc Malfoy mà suy tính, mau chóng đem cái cuốn nhật kí này tống ra ngoài. Ông ta vốn ý định chọn đại một tên nhóc Griffindor, nhìn xem cuốn nhật kí này đến cùng có tác dụng gì. Nhưng Harry đột nhiên đến thăm, lại để cho Lucius thay đổi chủ ý, cùng với tùy tiện chọn chọn một thằng quỷ nhỏ sức trâu, hiển nhiên Harry thích hợp hơn với tư cách kẻ thí nghiệm kia.
Để ông ta nhìn xem Harry đến cuối cùng là có năng lực thật sự, vẫn chỉ có một Kẻ được chọn hư danh a!
Sáng sớm ánh sáng mặt trời toả khắp trang viên Malfoy, sắp xếp xong, Harry xuống lầu đi tới phòng ăn, vừa vặn trông thấy Lucius ngồi ở bàn dài dùng bữa sáng.
" Good morning, Mr. Malfoy."
"Mr. Potter thức dậy rất sớm ah, đêm qua ngủ có ngon không?" Ngày hôm qua khi Lucius đến thăm phòng Harry, cũng không có nhìn thấy người, nó đi nơi nào? Lucius không khỏi hiếu kỳ, ông ta cũng không nhận ra tòa nhà khắp nơi lấp đầy thần chú bảo vệ của mình biến thành nơi mặc người ngắm cảnh.
"Đúng vậy Mr, có người tặng cháu món quà làm cho người sung sướng mà ngủ ngon, còn đặc biệt thân thiết đặt ở dưới cái gối của cháu, cho nên đêm qua cháu ngủ được rất yên ổn." Harry ngồi ở trên ghế khách, cầm lấy dao nĩa, bắt đầu tận hưởng điểm tâm sáng cao cấp của trang viên Malfoy.
Ánh mắt Lucius mập mờ, ông ta không nghĩ tới Harry trực tiếp như vậy sẽ đem chuyện cuốn nhật kí nói ra. Là xúc động thiếu kiên nhẫn? Hay còn có... thăm dò khác?
"Ah, làm cho người vui sướng? Nói như vậy, Mr. Potter đối với món quà nhỏ này, có nhận xét đặc biệt gì." Lucius cũng không cho rằng một thằng quỷ nhỏ có thể dễ dàng hiểu rõ bí ẩnVoldemort để lại trong nhật kí đó, ông ta thậm chí cảm thấy được Harry trong thời gian ngắn đều không có thể biết rõ tồn tại quyển nhật kí này.
Có thể sự thật lại hoàn toàn ngược lại.
"Không nói tới nhận xét, vốn dĩ được sở hữu món quà nhỏ này cháu là người cảm thấy hứng thú, hơn nữa nó còn có một chút công dụng đặc biệt làm người kinh ngạc, trên tay những người khác, sợ là sẽ phải gây ra hoảng sợ. Cảm ơn Merlin, nó bây giờ là của cháu." Harry cười cười.
Lucius nghe vậy sắc mặt biến đổi, chẳng lẽ nói thằng quỷ nhỏ này biết chút ít gì sao? Là lão quỷ Albus kia nói cho nó biết hay sao?
"Ta không biết Mr Potter đối với món quà nhỏ kia rất có nghiên cứu, nó có chỗ thần kỳ gì?" Lucius đều đều hỏi.
"Mr. Malfoy đối với linh hồn có nghiên cứu chứ?" Harry đột nhiên đưa ra vấn đề này có vẻ chẳng dính dáng.
Linh hồn học? Lucius khó hiểu Harry làm sao lại đột nhiên đưa vấn đề này.
"Cá nhân cháu đối với linh hồn kỳ thật rất cảm thấy hứng thú." Harry nói tiếp.
" Linh hồn con người là có thể phân tách, thông qua phân tách, có thể đạt được mục đích bất tử, con đường trường sinh này thậm chí so với luyện kim thuật còn đơn giản và nhanh gọn hơn rất nhiều. Rất thú vị, không phải sao?"
"Mr. Potter nói điều này có thâm ý gì sao?"
"Cũng không có gì." Harry tùy ý nhún vai.
"Chỉ là nghĩ rằng, một người, ngay cả linh hồn cũng đều cắt ra, như vậy nhân cách có thể chịu ảnh hưởng hay không? Mr. Malfoy đối với cái này có ý kiến gì không?"
Lucius đối với lời nói của Harry này cảm giác nghi hoặc sâu sắc, nó đột nhiên nhắc đến linh hồn, còn có cái gì chia cắt linh hồn, rốt cuộc rõ ràng muốn nói cái gì?
" Chia cắt linh hồn, nhân cách làm sao có thể không bị ảnh hưởng, vấn đề này rất đơn giản." Lucius trả lời, đối với lí thuyết linh hồn học sơ cấp mọi người đều biết.
"Đúng vậy a, vì đạt được bất tử, mà biến thành kẻ điên, rất thú vị, không phải sao."
Bóng dáng Draco từ nơi không xa đi tới, Harry cùng Lucius rất có ăn ý, ai nấy đều không có tiếp tục đề tài mới vừa rồi. Ba người ngồi cùng nhau, trải qua thời gian bữa sáng vẻ hài hòa ấm áp. Sau đó Draco mời Harry đến chuồng ngựa, thân là Malfoy quý tộc, thuật cưỡi ngựa là một trong các kiểu giải trí.
"Draco, hôm nay là ngày mấy?" Ngồi trên lưng ngựa, Harry lơ đãng hỏi.
" Ngày 28 tháng 12, làm sao vậy?" Draco trả lời.
"Không có gì." Còn 12 ngày.
"Cha đỡ đầu của cậu bình thường ngoại trừ Độc dược, còn có yêu thích gì khác không?"
"Hình như không có, ông ấy là kẻ cuồng Độc dược."
"Như vậy ah." Xem ra vẫn phải là đi rừng cấm một chuyến.
"Ngày mai tôi sẽ trở lại trường học, sau khi tôi đi, đem cái này chuyển cho cha cậu, coi như là quà ra mắt của tôi, đây là một quyển sách rất thú vị, hi vọng ông ấy có thể từ trong này tìm được đáp án." Harry từ trong túi không gian lấy ra một quyển sách bao bì tinh xảo.
Draco nâng lông mày, tại sao Harry lại đem chủ ý chuyển tới trên người cha mình rồi? Một cha đỡ đầu còn chưa đủ, hiện tại ngay cả cha ruột cũng thêm lên?
"Yên tâm đi, món quà này cũng sẽ không ăn thịt người." Harry vỗ bả vai Draco, cậu chỉ là muốn cho Lucius rõ ràng mà thôi, lấy đầu óc thông minh của Lucius, hẳn là rất nhanh có thể hiểu ra lí do cậu tặng món quà cái này rồi.
Harry ở trang viên Malfoy trải qua ngày nghỉ rất tốt đẹp, hưởng thụ đầy đủ đãi ngộ của quý tộc còn lấy được quyển nhật ký. Trước khi đi, Harry suy nghĩ hồi lâu, vẫn quyết định đem trong long nói ra.
"Cảm ơn Mr. Malfoy chiêu đãi mấy ngày qua." Harry lễ phép nói lời cảm ơn.
"Mr. Potter không cần phải khách sáo, ta rất chờ mong lần gặp mặt sau." Lucius đối với Kẻ được chọn này biết thêm một chút, đứa nhỏ này hoàn toàn không giống một thằng bé mười một tuổi, phong thái bình tĩnh cùng với cách nói chuyện nghĩ sâu tính kỹ này, ngược lại là có vài phần tương tự Albus.
"Xét thấy quan hệ giữa cháu với Draco, có câu nói cháu phải muốn nói cho Mr. Malfoy."
"Xin nói."
"Người thông minh cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, nhưng kẻ thông minh thật sự sẽ không bị trượt chân hai lần bởi một tảng đá." Lucius, hi vọng lúc này, ông lại sẽ không chọn sai hàng ngũ.
Lucius nghe vậy nhíu mày, đánh giá một chút vẻ mặt Harry, vẫn là thần sắc tỉnh táo khó tin kia.
" Hẹn gặp lại, Mr. Malfoy." Cỡi cây chổi, Harry thuận gió mà bay lên trời quang xanh thẳm, dần dần rời xa phạm vi tầm mắt Lucius đến khi chỉ còn lại có một điểm đen nho nhỏ.
Draco đi đến bên cha mình, đem món quà của Harry giao cho cha.
"Harry nói, đây là quà ra mắt cậu ta tặng cho cha, hi vọng cha có thể từ bên trong tìm được đáp án." Draco cũng không hiểu đáp án Harry nói là chỉ cái gì, nhưng Harry chưa bao giờ làm chuyện mà không có lý do, tin rằng quyển sách này đối với cha mà nói, rất quan trọng a.
Lucius mang theo một tia nghi hoặc tiếp nhận quyển sách, là «Linh hồn học». Nhớ lại lần nói chuyện trên bàn cơm kia, để cho Lucius có cảm giác sắp đến gần sự thật. Đứa trẻ này... ... .. Ánh mắt Lucius sâu xa nhìn về phía trời quang xa xôi, ông ta là trụ cột gia tộc Malfoy, rất nhiều chuyện không thể do mình lựa chọn. Lucius bỗng nhiên có loại dự cảm, đứa trẻ này xuất hiện sẽ vì Nhà Malfoy mở ra một mới tương lai tươi mới, hi vọng Kẻ được chọn Harry Potter sẽ không để cho ông ta thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất