[Harry Potter] – Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
Chương 35: Thịt Xông Khói Và Trà Sữa
Harry Potter là Xà khẩu, giống như người kia! Harry Potter là người thừa kế Slytherin? Đủ loại suy đoán từ ngày đó ở câu lạc bộ quyết đấu mà về sau bắt đầu truyền ra. Kỳ thật mục đích của Harry rất đơn giản, Albus đã sớm biết cậu là Xà khẩu, cậu lại che dấu nữa thì rất không có ý nghĩa rồi.
Sự tình phát triển đến đây, để cho chúng ta nhìn lại một chút cái đêm ở Tháp thiên văn kia. Các vị đoán đã đúng, ngày đó dưới ánh trăng đối thoại không phải ai khác, chính là Albus cùng Lockhart. Harry nhớ lại mỗi chi tiết ba trăm năm trước, xác định là Lockhart kỳ thật luôn biết cậu là Xà khẩu, hơn nữa cũng biết chuyện quyển nhật kí và mật thất bị người mở ra, Lockhart ý đồ dẫn đường cậu đi tìm mật thất tiêu diệt Tử xà và quyển nhật kí.
Việc này suy đoán sau đây, thân phận Lockhart trở nên hết sức khả nghi rồi, bởi vì những điều này đều là chuyện tuyệt mật, hắn là một tác giả bình hoa từ chỗ nào biết chuyện này? Người giật dây Lockhart đến tột cùng là người nào vậy? Vì xác định điểm ấy, Harry cố ý thả ra Tử xà cũng để nó đi qua phòng nghỉ Lockhart. Quả nhiên, Lockhart kinh hoàng. Bởi vì quyển nhật kí đã hủy, người thừa kế đã không có, Tử xà là không thể nào thức tỉnh!
Trong lúc khiếp sợ, Lockhart rốt cục vội vã cùng người lãnh đạo trực tiếp của hắn bàn bạc, vì vậy Harry thấy được cảnh Lockhart cùng Albus mật đàm dưới ánh trăng kia, Albus xem như để lộ là Boss. Cũng đúng, nghĩ cũng biết, trên đời Albus là một trong số ít người biết rõ Harry là hồn khí, cụ cũng biết Harry là Xà khẩu, có thể mở ra mật thất, cụ hoàn toàn có lý do phái tên Lockhart dẫn đường Harry trừ nhật ký diệt xà quái. Hơn nữa, Lockhart vào Hogwarts làm giáo sư, không thông qua Albus tán thành là không thể nào, Albus là người cầm đầu của hắn, lại có mặt ở đây.
Nhưng Harry lại cũng không cho rằng cái này là đáp án cuối cùng... . . . .
Harry bị Nhà khác bài xích, mặc dù đang trong Nhà Slytherin còn không có cảm giác gì, nhưng thời điểm đi học lớp chung, thời điểm hoạt động tập thể, thậm chí thời điểm bình thường dọc theo đường, cũng có thể cảm giác được học trò Nhà khác cô lập cậu, cười nhạt cậu. Loại tình huống này sau khi Justine và Nick bị hóa đá càng thêm rõ ràng. Đúng vậy, tên thứ hai bị hại cũng xuất hiện. Vào thời khắc này, Albus lại tìm Harry.
"Thầy Hiệu trưởng chẳng lẽ lại cho rằng là con làm hay sao?" Harry thái độ nhẹ nhõm hỏi lại.
"Harry, đừng đa nghi, ta cũng không có nói như vậy." Albus vẫn là bộ dạng an tường bình thản kia.
"Hiện tại đa nghi không phải con, hiệu trưởng, có đôi khi người của mình cũng chưa chắc tin được." Lời ấy của Harry dường như ám chỉ.
Albus kỳ thật cũng không xác định người thừa kế là ai, nhưng cụ hoài nghi Harry, căn cứ Lockhart trả lời, bản lĩnh giả ngây giả dại của thiếu niên này so với hắn còn mạnh hơn. Như lúc trước hắn quyết định không hoài nghi đến Harry, nhưng mà ngày đó Lockhart lại nói mật thất một lần nữa được mở ra, nhật kí đã hủy diệt rồi, Harry là Xà khẩu còn sót lại trên đời này, điều này nói lên cái gì? Cụ cũng không có nói rõ cho Lockhart, chỉ là ra hiệu hắn chú ý hành tung Harry nhiều hơn, nhưng mà kế tiếp tựu bùng nổ sự kiện công kích. Cụ tuy nhiên hoài nghi Harry, nhưng cũng chẳng phải xác định, dù sao chỉ dựa vào lời nói một bên của Lockhart thì không cách nào định tội cho Harry.
"Harry, con đang ở đây cảnh cáo ta sao?" Albus cười nói.
"Không, con chỉ là ở nhắc nhở thầy hiệu trưởng, một kẻ dùng nói dối mà sống, là không tin được." Harry nói, xem ra ngay cả Albus đều tin tưởng học trò bị hóa đá là Tử xà gây ra, cũng đúng, Lockhart tất nhiên chắc là không nói ra tình hình thực tế với Albus, bởi vì tuy Albus đa mưu túc trí, lại sẽ không thật sự với học trò ra tay độc ác.
Lockhart làm như vậy đến cùng có chỗ tốt gì? Hắn lừa trên gạt dưới với Albus có thể được cái gì? Harry nảy sinh một ý nghĩ, ý nghĩ này lúc trước cậu đã từng cân nhắc qua, muốn chứng thật hiện tại căn cứ chính xác còn chưa đủ.
"Thầy Hiệu trưởng, cho con một chút thời gian, chuyện hóa đá học sinh cùng mật thất con sẽ cho thầy một câu trả lời thỏa đáng, có lẽ, còn sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu." Harry lộ ra một nụ cười.
Tại bên trong một bầu không khí khẩn trương, lễ Giáng Sinh bất ngờ tới, trong buổi sáng ngày nghỉ hôm ấy, các học sinh cũng giống như chạy trốn thu dọn đồ đạc hướng gia chạy, nhất là rất nhiều học sinh xuất thân Muggle, hoặc là huyết thống không tinh khiết, dường như lo lắng cho mình ngày nào đó lọt vào độc thủ của Harry.
Về phần Harry người gặp người sợ, sáng sớm như vậy, cậu đương nhiên là đang nằm trên giường giáo sư nhà cậu làm mộng đẹp đây này. Lông mi giật giật, Harry mở to mắt, trước mặt là khuôn mặt giáo sư ngủ nghiêm túc, không khỏi cong khóe miệng. Cho nên nói sáng sớm chim chóc có sâu ăn ah ~~( nói đến đây, tác giả đột nhiên vi giáo sư cảm nhận được một tia lo lắng... . . . . )
Harry dùng cánh tay đỡ thân thể, ghé vào bên người Snape, hai tay xấu xa ở trên mặt Snape rà qua rà lại. Giáo sư cười rộ lên là cái hình dạng gì? Harry hiếu kỳ dùng hai ngón tay đẩy khóe miệng Snape lên, tạo thành một dáng cười quỷ dị tới cực điểm.
Ha ha! Harry đem mặt chôn ở bên trong cái gối, nén cười nghẹn đến nội thương. Chỉ như vậy là đủ rồi sao? Đương nhiên không thể, trò đùa dai sau khi chấm dứt, chính là lúc chọc ghẹo.
Harry ngẩng đầu, đến gần bên môi Snape, cậu muốn làm gì? Còn phải nói gì nữa sao... . . . . hôn lên đôi môi có chút tái nhợt kia, nhẹ nhàng ngậm trong miệng mút hôn, nghịch ngợm cắn một cái, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua mỗi một góc cạnh xâm nhập đến mép răng... . . . . .
Nếu như vậy, giáo sư còn không tỉnh mà nói..., vậy cũng không phải là ngủ, là đã chết... ... Đương nhiên, giáo sư còn sống, cho nên dưới sự tra tấn của Harry, anh rốt cục đã tỉnh lại. Cảm giác ngoài miệng tê tê, như là bị con muỗi chích vậy ( Lão Har, cậu và con muỗi cùng cấp bậc rồi... . . ), mở to mắt, Potter phóng đại xuất hiện ở trước mắt.
"Potter!" Ý thức được chuyện Harry đang làm, Snape đột nhiên thoáng một phát ngồi dậy, đẩy ra quỷ khổng lồ ở trên người mình.
"Giáo sư, buổi sáng tốt lành ~~" Harry không chút nào bị sắc mặt âm trầm khủng bố của Snape hù ngã, vẫn cười hì hì chào hỏi
"Tại sao lại làm chuyện như vậy?" Gương mặt lạnh lùng của Snape chất vấn, đúng vậy, đây cũng không phải là lần đầu tiên! Potter hiện tại đã không còn là giới hạn lén hôn, mà luôn tìm cơ hội hôn anh, nói thế nào đều có kết quả!
"Đàn ông buổi sáng lúc thức dậy, là dường như sẽ có cảm giác nha, giáo sư anh ngay tại bên cạnh em, chuyện như vậy rất bình thường á." Vẻ mặt Harry tràn đầy vô tội.
"Đàn ông? Potter, trò cảm thấy chỗ nào của trò được gọi là một người 'Đàn ông' ?" Căn bản chính là thằng nhóc, còn nói cái gì buổi sáng dường như có cảm giác.
" Không phải em, giáo sư luôn có à nha, buổi sáng ngủ dậy rất kích động a? Không bằng để em giúp giáo sư giải quyết một chút á!" Harry liền lấy tư thế nhào tới trên người Snape, dang chân ở trên đùi Snape, mông nhỏ chặt chẽ đặt lên vị trí có thể 'Kích động' vào buổi sáng của đàn ông kia.
Snape nghe lời nói trắng trợn đó..., chứng kiến loại tư thế động tác này, thật sự là trong lòng đã đoán ra, vội vàng tóm Harry qua một bên, đứng dậy xuống giường.
"Potter, khẩn trương rời giường. Hôm nay đã bắt đầu kì nghỉ rồi, trò cũng nên thu dọn đồ đạc rời đi rồi." Snape nói.
"Ta đi chỗ nào à?" Harry hỏi lại.
"Về nhà." Snape thấp giọng nói.
"Nơi nào có giáo sư, chính là nhà em ah... . . . . ." Harry nói đương nhiên, lập tức lại giả vờ đáng thương cúi đầu.
"Giáo sư, chẳng lẽ anh muốn em trở về chỗ Dursley, muốn bọn họ ngược đãi em sao?" Harry cắn môi dưới, hai con ngươi hiện ra ánh nước.
Mặc dù biết tên tiểu quỷ chết tiệt này hoàn toàn không đáng đồng tình, nhưng Snape vừa nghĩ tới cái nhà kia, vẫn hận đến nghiến răng, xúc động muốn đi thiêu nhà bọn hắn.
Snape đột nhiên rất cảm thấy vô lực, hoặc là lại để cho tiểu quỷ kia trở về bị bọn hắn hành hạ, hoặc là cho tiểu quỷ này ở lại hành hạ anh, cái tên site6nra đã bị rất nhiều bi kịch leo thang làm gia tinh sao... ...
"Tốt rồi, đứng lên đi, đừng giả bộ đáng thương, hôm nay chúng ta luyện tập Bả Sói." Snape trong bình tĩnh mang theo một tia bất đắc dĩ, bỏ đo, dù sao anh không bỏ xuống được tiểu quỷ này, thích giày vò như thế nào thì thế nấy đi.
Harry vui mừng nhảy dựng lên, đi theo sau lưng Snape, vui mừng cười vui vẻ.
"Giáo sư, em giúp anh đub nước tắm rửa ha." Hóa thân tiểu người hầu Harry bắt đầu như chó con hiến vật quý rồi.
"Đợi giáo sư tắm rửa xong, thì có cơm ăn rồi, hôm nay ăn Bacon and eggs hay còn sandwich?"
"Potter, dùng giọng điệu nói chuyện bình thường."
"Vậy thì Bacon and eggs tốt rồi, muốn uống trà sữa hay cà phê?"
"... ..." Đến cùng có nghe anh nói hay không?
Kỳ thật, Snape vẫn cảm thấy lúc này cuộc sống được người hầu hạ như dược liệu Độc dược trân quý (? ? Cái ví von gì) cũng rất thoải mái, nhất là tại loại cuộc sống này đã gần một năm, đúng vậy, thói quen thật sự là rất đáng sợ. Lúc đầu anh vốn cảm giác, cảm thấy được Potter ân cần chăm sóc, rất quái dị, nhưng hiện tại đã cảm thấy rất bình thường.
Bị nước ấm vây quanh, Snape suy nghĩ mơ màng. Potter cứ như vậy đường hoàng tiến nhập sinh mệnh của anh, làm cuộc sống của anh biến hóa long trời lỡ đất, Snape đến bây giờ nghĩ lại lại đều có loại cảm giác không rõ ràng. Potter là từng chút từng chút thâm nhập vào cuộc sống của anh, lúc anh còn không kịp phản ứng, cũng đã biến thành như bây giờ rồi, một khi tỉnh lại, như một giấc mộng.
"Giáo sư?" Cái đầu nhỏ thò vào phòng tắm, ánh mắt run rẩy run rẩy.
"Tại sao trò lại vào được?" Snape thấy thế tức giận từ lúc đầu hiện giờ biến thành lơ là bình thường rồi, ngay cả thẩm vấn đều mang theo sắc thái có lệ.
"Cơm đã làm xong, dúng thần chú giữ ấm... . . . En giúp anh gội đầu, được không?" Harry cầm khăn mặt trong tay đi tới.
" Giới Muggle có phương pháp gội đầu mát xa, rất thoải mái, giáo sư có muốn thử một chút hay không?" Harry nhìn thân thể khoẻ mạnh như ẩn như hiện trong nước, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, miên man bất định, oa tắc, cái này dáng người ah dáng người... ... (em mê trai quá)
" Tuỳ ý." Snape thở dài, dù sao cho dù anh nói không muốn, Potter cũng sẽ không buông tha.
Harry cười hì hì chạy tới, loại đối xử phúc lợi này thực ưu việt. Ở lòng bàn tay thoa hương liệu, lực ngón tay trước sau dao động trng tóc Snape. Giúp người yêu gội đầu, đây là trong nội tâm cậu cảm thấy rất lãng mạn. Nghĩ đi nghĩ lại không khỏi cười ra tiếng.
" Cười ngây ngô gì vậy?" Snape nghi hoặc nhìn thoáng qua Potter mặt mũi tràn đầy ngu đần, giúp anh gội đầu vui vẻ như vậy sao?
"Giáo sư, chúng ta giống như vậy không giống vợ chồng à?" Harry không sợ chết cười hỏi.
"Như giáo sư cùng học trò." Snape không hiểu phong tình nói.
'Thôi đi ..., giáo sư và học trò sẽ hôn sao? Sẽ ngủ chung một giường sao? Sẽ cùng nhau tắm rửa sao?" Harry nói rất dõng dạc ah.
"Potter, cho ta nhắc nhở trò, chúng ta không phải cùng nhau tắm rửa, là trò muốn giúp ta tắm rửa." Snape nhắc lại nói.
"Ai nha, kết quả cũng giống nhau á... . . . ."
Vợ chồng? Snape không nhịn được cười.
"Giáo sư, ngày nghỉ không có chuyện gì, em muốn đi một nơi?" Harry nói.
"Trò muốn đi chỗ nào?" Snape cũng không phản đối để cho Potter ra ngoài đi một chút.
" Little Hangleton."
"Nghĩ như thế nào bắt đầu đi chỗ đó?" Little Hangleton có thể không tính là thắng cảnh du lịch phong cảnh đẹp đẽ gì a?
"Em nghĩ đi xem đi nhà cũ Nhà Gaunt, cần lấy một vật."
Snape nghe vậy không hề hỏi nhiều, anh đã biết, ước chừng cùng kế hoạch kỳ quái của Potter kia có quan hệ.
"Ta với trò cùng đi." Snape hờ hững mở miệng nói, ai biết Potter lại sẽ đem mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm gì, còn là đi theo đảm bảo hơn.
Harry nghe vậy trên mặt lộ ra một cái bật cười, giáo sư ah, còn không thừa nhận sao? Anh yêu thích em! Giáo sư sớm muộn là của cậu rồi, chạy đều chạy không thoát... . . . . .
Sự tình phát triển đến đây, để cho chúng ta nhìn lại một chút cái đêm ở Tháp thiên văn kia. Các vị đoán đã đúng, ngày đó dưới ánh trăng đối thoại không phải ai khác, chính là Albus cùng Lockhart. Harry nhớ lại mỗi chi tiết ba trăm năm trước, xác định là Lockhart kỳ thật luôn biết cậu là Xà khẩu, hơn nữa cũng biết chuyện quyển nhật kí và mật thất bị người mở ra, Lockhart ý đồ dẫn đường cậu đi tìm mật thất tiêu diệt Tử xà và quyển nhật kí.
Việc này suy đoán sau đây, thân phận Lockhart trở nên hết sức khả nghi rồi, bởi vì những điều này đều là chuyện tuyệt mật, hắn là một tác giả bình hoa từ chỗ nào biết chuyện này? Người giật dây Lockhart đến tột cùng là người nào vậy? Vì xác định điểm ấy, Harry cố ý thả ra Tử xà cũng để nó đi qua phòng nghỉ Lockhart. Quả nhiên, Lockhart kinh hoàng. Bởi vì quyển nhật kí đã hủy, người thừa kế đã không có, Tử xà là không thể nào thức tỉnh!
Trong lúc khiếp sợ, Lockhart rốt cục vội vã cùng người lãnh đạo trực tiếp của hắn bàn bạc, vì vậy Harry thấy được cảnh Lockhart cùng Albus mật đàm dưới ánh trăng kia, Albus xem như để lộ là Boss. Cũng đúng, nghĩ cũng biết, trên đời Albus là một trong số ít người biết rõ Harry là hồn khí, cụ cũng biết Harry là Xà khẩu, có thể mở ra mật thất, cụ hoàn toàn có lý do phái tên Lockhart dẫn đường Harry trừ nhật ký diệt xà quái. Hơn nữa, Lockhart vào Hogwarts làm giáo sư, không thông qua Albus tán thành là không thể nào, Albus là người cầm đầu của hắn, lại có mặt ở đây.
Nhưng Harry lại cũng không cho rằng cái này là đáp án cuối cùng... . . . .
Harry bị Nhà khác bài xích, mặc dù đang trong Nhà Slytherin còn không có cảm giác gì, nhưng thời điểm đi học lớp chung, thời điểm hoạt động tập thể, thậm chí thời điểm bình thường dọc theo đường, cũng có thể cảm giác được học trò Nhà khác cô lập cậu, cười nhạt cậu. Loại tình huống này sau khi Justine và Nick bị hóa đá càng thêm rõ ràng. Đúng vậy, tên thứ hai bị hại cũng xuất hiện. Vào thời khắc này, Albus lại tìm Harry.
"Thầy Hiệu trưởng chẳng lẽ lại cho rằng là con làm hay sao?" Harry thái độ nhẹ nhõm hỏi lại.
"Harry, đừng đa nghi, ta cũng không có nói như vậy." Albus vẫn là bộ dạng an tường bình thản kia.
"Hiện tại đa nghi không phải con, hiệu trưởng, có đôi khi người của mình cũng chưa chắc tin được." Lời ấy của Harry dường như ám chỉ.
Albus kỳ thật cũng không xác định người thừa kế là ai, nhưng cụ hoài nghi Harry, căn cứ Lockhart trả lời, bản lĩnh giả ngây giả dại của thiếu niên này so với hắn còn mạnh hơn. Như lúc trước hắn quyết định không hoài nghi đến Harry, nhưng mà ngày đó Lockhart lại nói mật thất một lần nữa được mở ra, nhật kí đã hủy diệt rồi, Harry là Xà khẩu còn sót lại trên đời này, điều này nói lên cái gì? Cụ cũng không có nói rõ cho Lockhart, chỉ là ra hiệu hắn chú ý hành tung Harry nhiều hơn, nhưng mà kế tiếp tựu bùng nổ sự kiện công kích. Cụ tuy nhiên hoài nghi Harry, nhưng cũng chẳng phải xác định, dù sao chỉ dựa vào lời nói một bên của Lockhart thì không cách nào định tội cho Harry.
"Harry, con đang ở đây cảnh cáo ta sao?" Albus cười nói.
"Không, con chỉ là ở nhắc nhở thầy hiệu trưởng, một kẻ dùng nói dối mà sống, là không tin được." Harry nói, xem ra ngay cả Albus đều tin tưởng học trò bị hóa đá là Tử xà gây ra, cũng đúng, Lockhart tất nhiên chắc là không nói ra tình hình thực tế với Albus, bởi vì tuy Albus đa mưu túc trí, lại sẽ không thật sự với học trò ra tay độc ác.
Lockhart làm như vậy đến cùng có chỗ tốt gì? Hắn lừa trên gạt dưới với Albus có thể được cái gì? Harry nảy sinh một ý nghĩ, ý nghĩ này lúc trước cậu đã từng cân nhắc qua, muốn chứng thật hiện tại căn cứ chính xác còn chưa đủ.
"Thầy Hiệu trưởng, cho con một chút thời gian, chuyện hóa đá học sinh cùng mật thất con sẽ cho thầy một câu trả lời thỏa đáng, có lẽ, còn sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu." Harry lộ ra một nụ cười.
Tại bên trong một bầu không khí khẩn trương, lễ Giáng Sinh bất ngờ tới, trong buổi sáng ngày nghỉ hôm ấy, các học sinh cũng giống như chạy trốn thu dọn đồ đạc hướng gia chạy, nhất là rất nhiều học sinh xuất thân Muggle, hoặc là huyết thống không tinh khiết, dường như lo lắng cho mình ngày nào đó lọt vào độc thủ của Harry.
Về phần Harry người gặp người sợ, sáng sớm như vậy, cậu đương nhiên là đang nằm trên giường giáo sư nhà cậu làm mộng đẹp đây này. Lông mi giật giật, Harry mở to mắt, trước mặt là khuôn mặt giáo sư ngủ nghiêm túc, không khỏi cong khóe miệng. Cho nên nói sáng sớm chim chóc có sâu ăn ah ~~( nói đến đây, tác giả đột nhiên vi giáo sư cảm nhận được một tia lo lắng... . . . . )
Harry dùng cánh tay đỡ thân thể, ghé vào bên người Snape, hai tay xấu xa ở trên mặt Snape rà qua rà lại. Giáo sư cười rộ lên là cái hình dạng gì? Harry hiếu kỳ dùng hai ngón tay đẩy khóe miệng Snape lên, tạo thành một dáng cười quỷ dị tới cực điểm.
Ha ha! Harry đem mặt chôn ở bên trong cái gối, nén cười nghẹn đến nội thương. Chỉ như vậy là đủ rồi sao? Đương nhiên không thể, trò đùa dai sau khi chấm dứt, chính là lúc chọc ghẹo.
Harry ngẩng đầu, đến gần bên môi Snape, cậu muốn làm gì? Còn phải nói gì nữa sao... . . . . hôn lên đôi môi có chút tái nhợt kia, nhẹ nhàng ngậm trong miệng mút hôn, nghịch ngợm cắn một cái, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua mỗi một góc cạnh xâm nhập đến mép răng... . . . . .
Nếu như vậy, giáo sư còn không tỉnh mà nói..., vậy cũng không phải là ngủ, là đã chết... ... Đương nhiên, giáo sư còn sống, cho nên dưới sự tra tấn của Harry, anh rốt cục đã tỉnh lại. Cảm giác ngoài miệng tê tê, như là bị con muỗi chích vậy ( Lão Har, cậu và con muỗi cùng cấp bậc rồi... . . ), mở to mắt, Potter phóng đại xuất hiện ở trước mắt.
"Potter!" Ý thức được chuyện Harry đang làm, Snape đột nhiên thoáng một phát ngồi dậy, đẩy ra quỷ khổng lồ ở trên người mình.
"Giáo sư, buổi sáng tốt lành ~~" Harry không chút nào bị sắc mặt âm trầm khủng bố của Snape hù ngã, vẫn cười hì hì chào hỏi
"Tại sao lại làm chuyện như vậy?" Gương mặt lạnh lùng của Snape chất vấn, đúng vậy, đây cũng không phải là lần đầu tiên! Potter hiện tại đã không còn là giới hạn lén hôn, mà luôn tìm cơ hội hôn anh, nói thế nào đều có kết quả!
"Đàn ông buổi sáng lúc thức dậy, là dường như sẽ có cảm giác nha, giáo sư anh ngay tại bên cạnh em, chuyện như vậy rất bình thường á." Vẻ mặt Harry tràn đầy vô tội.
"Đàn ông? Potter, trò cảm thấy chỗ nào của trò được gọi là một người 'Đàn ông' ?" Căn bản chính là thằng nhóc, còn nói cái gì buổi sáng dường như có cảm giác.
" Không phải em, giáo sư luôn có à nha, buổi sáng ngủ dậy rất kích động a? Không bằng để em giúp giáo sư giải quyết một chút á!" Harry liền lấy tư thế nhào tới trên người Snape, dang chân ở trên đùi Snape, mông nhỏ chặt chẽ đặt lên vị trí có thể 'Kích động' vào buổi sáng của đàn ông kia.
Snape nghe lời nói trắng trợn đó..., chứng kiến loại tư thế động tác này, thật sự là trong lòng đã đoán ra, vội vàng tóm Harry qua một bên, đứng dậy xuống giường.
"Potter, khẩn trương rời giường. Hôm nay đã bắt đầu kì nghỉ rồi, trò cũng nên thu dọn đồ đạc rời đi rồi." Snape nói.
"Ta đi chỗ nào à?" Harry hỏi lại.
"Về nhà." Snape thấp giọng nói.
"Nơi nào có giáo sư, chính là nhà em ah... . . . . ." Harry nói đương nhiên, lập tức lại giả vờ đáng thương cúi đầu.
"Giáo sư, chẳng lẽ anh muốn em trở về chỗ Dursley, muốn bọn họ ngược đãi em sao?" Harry cắn môi dưới, hai con ngươi hiện ra ánh nước.
Mặc dù biết tên tiểu quỷ chết tiệt này hoàn toàn không đáng đồng tình, nhưng Snape vừa nghĩ tới cái nhà kia, vẫn hận đến nghiến răng, xúc động muốn đi thiêu nhà bọn hắn.
Snape đột nhiên rất cảm thấy vô lực, hoặc là lại để cho tiểu quỷ kia trở về bị bọn hắn hành hạ, hoặc là cho tiểu quỷ này ở lại hành hạ anh, cái tên site6nra đã bị rất nhiều bi kịch leo thang làm gia tinh sao... ...
"Tốt rồi, đứng lên đi, đừng giả bộ đáng thương, hôm nay chúng ta luyện tập Bả Sói." Snape trong bình tĩnh mang theo một tia bất đắc dĩ, bỏ đo, dù sao anh không bỏ xuống được tiểu quỷ này, thích giày vò như thế nào thì thế nấy đi.
Harry vui mừng nhảy dựng lên, đi theo sau lưng Snape, vui mừng cười vui vẻ.
"Giáo sư, em giúp anh đub nước tắm rửa ha." Hóa thân tiểu người hầu Harry bắt đầu như chó con hiến vật quý rồi.
"Đợi giáo sư tắm rửa xong, thì có cơm ăn rồi, hôm nay ăn Bacon and eggs hay còn sandwich?"
"Potter, dùng giọng điệu nói chuyện bình thường."
"Vậy thì Bacon and eggs tốt rồi, muốn uống trà sữa hay cà phê?"
"... ..." Đến cùng có nghe anh nói hay không?
Kỳ thật, Snape vẫn cảm thấy lúc này cuộc sống được người hầu hạ như dược liệu Độc dược trân quý (? ? Cái ví von gì) cũng rất thoải mái, nhất là tại loại cuộc sống này đã gần một năm, đúng vậy, thói quen thật sự là rất đáng sợ. Lúc đầu anh vốn cảm giác, cảm thấy được Potter ân cần chăm sóc, rất quái dị, nhưng hiện tại đã cảm thấy rất bình thường.
Bị nước ấm vây quanh, Snape suy nghĩ mơ màng. Potter cứ như vậy đường hoàng tiến nhập sinh mệnh của anh, làm cuộc sống của anh biến hóa long trời lỡ đất, Snape đến bây giờ nghĩ lại lại đều có loại cảm giác không rõ ràng. Potter là từng chút từng chút thâm nhập vào cuộc sống của anh, lúc anh còn không kịp phản ứng, cũng đã biến thành như bây giờ rồi, một khi tỉnh lại, như một giấc mộng.
"Giáo sư?" Cái đầu nhỏ thò vào phòng tắm, ánh mắt run rẩy run rẩy.
"Tại sao trò lại vào được?" Snape thấy thế tức giận từ lúc đầu hiện giờ biến thành lơ là bình thường rồi, ngay cả thẩm vấn đều mang theo sắc thái có lệ.
"Cơm đã làm xong, dúng thần chú giữ ấm... . . . En giúp anh gội đầu, được không?" Harry cầm khăn mặt trong tay đi tới.
" Giới Muggle có phương pháp gội đầu mát xa, rất thoải mái, giáo sư có muốn thử một chút hay không?" Harry nhìn thân thể khoẻ mạnh như ẩn như hiện trong nước, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, miên man bất định, oa tắc, cái này dáng người ah dáng người... ... (em mê trai quá)
" Tuỳ ý." Snape thở dài, dù sao cho dù anh nói không muốn, Potter cũng sẽ không buông tha.
Harry cười hì hì chạy tới, loại đối xử phúc lợi này thực ưu việt. Ở lòng bàn tay thoa hương liệu, lực ngón tay trước sau dao động trng tóc Snape. Giúp người yêu gội đầu, đây là trong nội tâm cậu cảm thấy rất lãng mạn. Nghĩ đi nghĩ lại không khỏi cười ra tiếng.
" Cười ngây ngô gì vậy?" Snape nghi hoặc nhìn thoáng qua Potter mặt mũi tràn đầy ngu đần, giúp anh gội đầu vui vẻ như vậy sao?
"Giáo sư, chúng ta giống như vậy không giống vợ chồng à?" Harry không sợ chết cười hỏi.
"Như giáo sư cùng học trò." Snape không hiểu phong tình nói.
'Thôi đi ..., giáo sư và học trò sẽ hôn sao? Sẽ ngủ chung một giường sao? Sẽ cùng nhau tắm rửa sao?" Harry nói rất dõng dạc ah.
"Potter, cho ta nhắc nhở trò, chúng ta không phải cùng nhau tắm rửa, là trò muốn giúp ta tắm rửa." Snape nhắc lại nói.
"Ai nha, kết quả cũng giống nhau á... . . . ."
Vợ chồng? Snape không nhịn được cười.
"Giáo sư, ngày nghỉ không có chuyện gì, em muốn đi một nơi?" Harry nói.
"Trò muốn đi chỗ nào?" Snape cũng không phản đối để cho Potter ra ngoài đi một chút.
" Little Hangleton."
"Nghĩ như thế nào bắt đầu đi chỗ đó?" Little Hangleton có thể không tính là thắng cảnh du lịch phong cảnh đẹp đẽ gì a?
"Em nghĩ đi xem đi nhà cũ Nhà Gaunt, cần lấy một vật."
Snape nghe vậy không hề hỏi nhiều, anh đã biết, ước chừng cùng kế hoạch kỳ quái của Potter kia có quan hệ.
"Ta với trò cùng đi." Snape hờ hững mở miệng nói, ai biết Potter lại sẽ đem mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm gì, còn là đi theo đảm bảo hơn.
Harry nghe vậy trên mặt lộ ra một cái bật cười, giáo sư ah, còn không thừa nhận sao? Anh yêu thích em! Giáo sư sớm muộn là của cậu rồi, chạy đều chạy không thoát... . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất