[Harry Potter] – Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
Chương 46: Giáo Sư Cùng Cha Đỡ Đầu Chiến Tranh
Có thể nói, tại Đường Bàn Xoay trong những ngày kế tiếp, đối với hai đối thủ một mất một còn mà nói quả thực chính là ác mộng, Sirius nói đây quả thực so nụ hôn của Giám Ngục còn khủng bố hơn, Snape nói đây quả thực so vạc thuốc nổ tung còn dọa người.
Như vậy đối với Harry thì sao? Âm thanh Đồng hồ báo thức tí tách nhẹ nhàng truyền đến, chim chóc tại ngoài cửa sổ vui sướng ca hót, Harry cọ xát ghế sô pha mở to mắt, bên người là chú chó mực đang ngủ say ngọt TT.
Đúng vậy a, đêm qua cậu bị đuổi ngủ ở ghế sa lon, giáo sư không thể nào dưới tình huống có Sirius vẫn công khai cùng cậu ngủ chung. Dùng lời giáo sư mà nói chính là: Potter, trò vô sĩ cũng được, đừng kéo theo ta. Bất quá có ghế sô pha ngủ so với ngủ trên sàn nhà cường, giáo sư đối với cậu vẫn còn rất tốt. Tự mình an ủi một phen, Harry thức dậy, hôm nay đã bắt đầu kiếp sống người chồng nhỏ.
Quy tắc người chồng nhỏ, thức dậy luôn sớm nhất, luôn phục vụ tốt nhất.
Đã rất hiểu rõ thói quen sinh hoạt của Snape, Harry đẩy ra cửa đi đến trong sân nhỏ, bắt đầu tưới nước bón phân cho trong sân loại thảo dược ma dược hiếm, bởi vì bình thường giáo sư sau khi tỉnh lại, trong đầu hiện lên chuyện thứ nhất không phải mặc quần áo, không phải rửa mặt, mà là: A! Dược liệu độc dược của ta!
Đại cẩu ngáp liên tục đứng dậy, thời gian vẫn chưa tới sáu giờ sáng. Xuyên qua cửa phòng mở rộng, chứng kiến con đỡ đầu chính mình đứng ở trong sân, không khỏi xúc động, Harry thức dậy cũng quá sớm rồi! Sirius đi qua, chứng kiến Harry đắm chìm ánh sáng mặt trời lấy mới ló, đang vô cùng yêu quý chăm sóc những dược liệu Độc dược Sirius nhìn đến là đau đầu! Phải biết rằng, Sirius trước kia ghét nhất đúng là Lớp Độc dược!
"Sirius sáng sớm tốt lành." Harry vừa giúp black henbane (Hyoscyamus niger) thay đất vừa cười cùng Sirius chào hỏi.
"Harry, chú không biết con còn thích Độc dược học." Đại cẩu khinh thường vòng quanh vườn hoa nhỏ đi qua, quả nhiên là nhà của Snape, nhìn xem cái này cả khu vườn đều có hình thù kỳ quái nha!
"Trước kia không thích, hiện tại rất thích. Con tại Hogwarts học tập chính là Độc dược học, phụ là phòng chống pháp thuật hắc ám, người hướng dẫn là Sev. Trên lý luận mà nói, con đã là học đồ chính thức của Sev." Harry nói.
Răng rắc, sấm sét giữa trời quang, Sirius bị đả kích quá sức, phải biết rằng học đồ giống như đều là quy định cả đời, nói cách khác dù cho Harry tốt nghiệp, kết hôn, sinh con, chết đi đều là học trò Snape, phải nghe lời Snape thậm chí giúp Snape dưỡng lão! Đầu óc Harry không có vấn đề a! Sẽ không phải là khi còn bé bị Voldemort dùng đũa phép đâm đến ngu luôn?
Nghĩ tới đây, Sirius bỗng nhiên nhớ lại một vấn đề rất nghiêm túc!
"Khục khục." Sirius nghiêm mặt hắng giọng một cái, đêm qua cùng Snape đánh nhau đến rối loạn, vậy mà quên hỏi, hôm nay nhất định phải đem chuyện này làm rõ ràng!
"Harry, con cùng Sevrus Snape chỉ là quan hệ đạo sư cùng học đồ, đúng không?" Sirius vạn phần mong đợi hỏi, con của James làm sao có thể cùng Snape ở chung, cảm thấy cái này là một trò đùa chết tiệt của Merlin!
Harry hiện tại đã bắt đầu bón phân cho Sâm độc (Conium maculatum) rồi, nghe vậy giương mắt nhìn cha đỡ đầu một cái, ý Sirius cậu đương nhiên hiểu, dù sao việc này sớm muộn cũng là việc quan trọng với nhiều người, liền rất là nhẹ nhõm nhún vai.
"Không chỉ là đạo sư cùng học đồ, chúng con sống chung rồi." Harry đối với kết cục quan hệ bản thân và Snape định nghĩa là hai người sống cùng nhau, cá nhân cậu thật ra là rất thích hòa bình an ổn. Đương nhiên, Harry cười trộm thoáng một phát, 'cuộc sống vợ chồng' rất hẳn là một phần cuộc sống.
Trước mắt Sirius biến thành màu đen, cơ hồ ngất dĩ nhiên là thật sự! Râu mép Merlin, giám ngục mau tới hôn chết anh đi!
"Harry! Là hắn uy hiếp con?" Sirius không thể tin được.
"Không phải." Từ trước đến nay đều là Harry uy hiếp Snape.
"Đó chính là hắn dụ dỗ con?" Sirius rất là oán giận, nhất định là đúng như vậy! Nếu không con đỡ đầu đơn thuần đáng yêu như vậy của anh làm sao sẽ coi trọng lão dơi già đáng tuổi làm cha nó kia chứ! ( đơn thuần đáng yêu? ==// anh xác định )
"Cũng không phải." Từ trước đến nay đều là Harry dụ dỗ Snape, đồng thời cả cám dỗ lôi kéo rất nhiều chiêu trò.
Sirius sụp đổ, bỗng nhiên nghĩ đến, sẽ không phải là tên Snape âm u kia coi trọng con đỡ đầu của anh, dùng thủ đoạn không quang minh! Nói thí dụ như dung tình dược gì đó, đối vớ) Snape mà nói quả thực dễ như trở bàn tay! Sirius càng nghĩ càng cảm thấy là có chuyện như vậy! ( anh hoàn toàn đã hiểu lầm )
Trong nháy mắt, Sirius cảm giác trên vai mình trọng trách nặng nề trước nay chưa có, anh nhất định phải đem Harry từ nanh vuốt ma quỷ của tên cuồng Độc dược kia giải cứu ra. Harry chỉ xem vẻ mặt cha đỡ đầu chính mình thì biết, cha đỡ đầu chủ nghĩa anh hùng cá nhân lại bạo phát, bất đắc dĩ lắc đầu, cậu còn muốn giúp giáo sư chuẩn bị nước ấm và bữa sáng đây này.
Hiện tại thời gian là buổi sáng bảy giờ, Snape như đồng hồ đúng giờ mở mắt, đối diện một đôi đồng tử xanh lục tràn đầy vui vẻ.
"Sev, cây hoa trong sân đã giúp anh xử lí rồi." Vẻ mặt Harry biểu lộ tranh công xin phần thưởng.
Snape vừa tỉnh lại, thói quen định vuốt đầu Harry, giống như anh mỗi sáng sớm làm như vậy, nhưng mà ngay sau đó, anh cọ thoáng một phát ngồi dậy. Bây giờ trong nhà hiện tại cũng không chỉ anh và Potter! Trong nội tâm bồn chồn, tên Potter này không có ở trước mặt Black làm chuyện kỳ quái gì với anh chứ, sắc mặt âm trầm nhìn đại cẩu quanh quẩn cửa ra vào, ánh mắt giao nhau một khắc này, đốm lửa văng khắp nơi, một ngày đêm chiến tranh đã bắt đầu!
"Đừng ngồi thừ ra đó, rời giường ăn sang đi." Harry rất bình thường dùng đầu ngón tay thân mật vuốt mũi Snape một cái.
Hình ảnh hẳn là rất ấm áp, nhưng liên tưởng đến hai nhân vật chính, Sirius lại chỉ muốn thổ huyết nhìn lại bộ dạng hài long của Snape, đau lòng không thôi! Vì vậy vốn nên là thật là bửa sáng hài hoà trên bàn cơm, bỗng nhiên bị áp suất thấp bao phủ, giáo sư cùng cha đỡ đầu đối diện giằng co, tay Snape cầm dao nĩa rất là trấn định, đại cẩu ngồi dưới đất trong cổ họng phát ra gào rú mơ hồ.
"Snape! Con đỡ đầu của ta vì cái gì phải dậy sớm giúp ngươi sắp xếp những hoa cỏ kia, giúp ngươi nấu nước tắm, giúp ngươi làm bữa sáng!" Chất vấn.
"Ngươi đi hỏi nó." Hờ hững.
"Snape, ngươi rốt cuộc hạ Harry Độc dược gì, lại để cho nó đối với ngươi say mê như vậy!" Nghiến răng nghiến lợi.
"Yên tâm đi, cho dù ta thật sự muốn hạ Độc dược, cũng là cái loại Dược sẽ để cho Potter cách ta thật xa." Chẳng thèm ngó tới.
"Ngươi đừng được lợi còn khoe mã!" Căm giận bất bình.
"Như thế nào? Ngươi không quen nhìn nói có thể ra tay ah!" Cười lạnh một tiếng.
"Đánh thì đánh! Ngươi cho rằng ta sợ ngươi ư!" Giương cung bạt kiếm.
"Đừng cãi nữa." Harry vô lực ngăn cản.
"Ăn sáng!" Harry bất đắc dĩ thở dài, mắt nhìn cha đỡ đầu, lại nhìn nhìn giáo sư, bộ dạng đại cẩu màu đen vận sức chờ phát động, hắc y nam tử rút đũa phép vẻ mặt đề phòng.
"Đây là bàn ăn, không phải đài quyết đấu." Harry hiếm khi uy vũ một chút, băn khoăn đến Harry còn ở bên cạnh, hai người giằng co hơi chút hòa hoãn xuống.
Tại Harry hiếm khi bão nổi, chiến tranh tạm thời ngưng hẳn. Snape ngồi xuống vẫn không quên dùng mắt phóng đao thẳng hướng Sirius, không che dấu chút nào anh đối với Sirius chán ghét! Đương nhiên, Sirius cũng không còn tốt chỗ nàp, đồng tử cực lớn hung dữ chằm chằm vào Snape. Ba người dưới trạng thái quỷ dị như vậy, hoàn thành bữa sáng làm cho người đau dạ dày này.
Như vậy xong rồi sao? Đương nhiên không, đây chỉ là bắt đầu mà thôi. Kế tiếp cả ngày, Harry xem như hiểu rõ cái gì gọi là nước sôi lửa bỏng.
" Tờ báo này là ta trước xem!"
"Đây là tờ báo ở nhà ta! Ta trả Kanon!"
"Ngươi là muốn kiếm chuyện với ta ư!"
"Bây giờ là ngươi đang ở đây kiếm chuyện với ta!"
"Xem ra ngươi muốn ta lại treo ngược ngươi lên mới vui vẻ!"
"Cũng phải nhìn ngươi bây giờ có bản lĩnh hay không!"
Vì vậy, đinh linh leng keng, phòng khách một đống bừa bộn.
"Hai người đủ rồi! Không phải là một tờ báo sao!"
"Chó ngu! Ngươi còn dám đụng ma dược của ta thử xem!"
"Hừ! Ngươi cho rằng đó là đồ quý giá ư!"
"Ngay cả cặn Độc dược đều so ngươi có giá trị!"
"Ngươi là muốn tìm ta đánh nhau đúng hay không!"
"Ngươi nói đi!"
Vì vậy, binh linh bàng lang, phòng thí nghiệm tiêu tùng.
"Hai người có kết thúc hay không! Không phải là một cây bong bóng sao!"
"Cái cookie này là của ta, ta thấy trước!"
"Ngươi thật giống như lại quên rồi, nơi này là nhà của ta!"
"Muốn đánh nhau ư! Vì quyền sở hữu cookie!"
"Đánh thì đánh!"
Vì vậy, liền phòng bếp cũng không thể may mắn thoát khỏi, HarryTT, cậu lo lắng phòng bếp ah!
"Hai người bao tuổi rồi? Ngay cả cookie cũng giành! Cuộc sống này trải qua thế nào!" Thanh âm Harry sụp đổ vô cùng quanh quẩn.
Đừng nói giáo dư căn bản không thích đồ ngọt, mà ngay cả cha đỡ đầu căn bản cũng là không thích ăn bánh ngọt, hai người kia căn bản chính là không có chuyện kiếm chuyện chơi, vì quyết đấu tìm lý do. Harry kiệt sức ngã vào trên ghế sa lon, tiếp tục như vậy cậu sẽ nổi điên, chính cậu bây giờ là một khắc cũng không dám bỏ đi, sợ không cẩn thận một cái, giáo sư cùng cha đỡ đầu một trong số đó vào St. Mungo rồi. Không được, cậu phải tranh thủ thời gian đi tìm Lucius mới được ah, lại để cho hai người kia ở chung một nhà quả thực là cái hiểu lầm to lớn! Tiếp tục như vậy bọn họ sẽ đem đối phương xé nát.
Lợi dụng thời gian rãnh rỗi, lấy bút, tranh thủ thời gian viết thư cho Lucius, nói rõ tình huống một chút. Vốn cậu có ý định tự mình đi một chuyến, nhưng ở loại tình huống này đừng nói đi, cậu đi vệ sinh cũng không dám quá lâu. Chỉ sợ chính mình đi WC một cái, hai người kia sẽ đem ngôi nhà nổ tung rồi. Hay là nhanh chóng đem cha đỡ đầu chuyển dời đến địa điểm an toàn, cậu đều phải phân chia ra!
Hedwig đáng yêu thân mang trọng trách từ Đường Bàn Xoay bay ra, Lucius đang nhàn nhã uống trà, hưởng thụ thời gian buổi chiều. Thấy được cú mèo màu trắng quen thuộc bay đến trước bệ cửa sổ nhà mình, vì vậy gở thư xuống mở ra, vừa nhìn không tới hai hàng, tiếng cười dị thường quỷ dị kèm theo chút hả hê tựu truyền ra. Lucius đập bàn tán dương! Snape cùng Sirius chung sống một nhà, tiết mục hay như vậy, làm sao có thể thiếu được hắn! Đương nhiên mau mau đến xem rồi!
Tâm động không bằng hành động, Lucius thích chuyện bát quái nhanh chóng chờ xuất phát, dùng lò sửa ấy mà!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tác giả tại bên cạnh ghi hành hạ văn, bị quất TT
Ta có chút tinh phân ra bên kia vừa hành hạ được loạn thất bát tao, bên này rất sung sướng, thần mã tình huống cảm xúc chuyển đổi được có chút sụp đổ
Như vậy đối với Harry thì sao? Âm thanh Đồng hồ báo thức tí tách nhẹ nhàng truyền đến, chim chóc tại ngoài cửa sổ vui sướng ca hót, Harry cọ xát ghế sô pha mở to mắt, bên người là chú chó mực đang ngủ say ngọt TT.
Đúng vậy a, đêm qua cậu bị đuổi ngủ ở ghế sa lon, giáo sư không thể nào dưới tình huống có Sirius vẫn công khai cùng cậu ngủ chung. Dùng lời giáo sư mà nói chính là: Potter, trò vô sĩ cũng được, đừng kéo theo ta. Bất quá có ghế sô pha ngủ so với ngủ trên sàn nhà cường, giáo sư đối với cậu vẫn còn rất tốt. Tự mình an ủi một phen, Harry thức dậy, hôm nay đã bắt đầu kiếp sống người chồng nhỏ.
Quy tắc người chồng nhỏ, thức dậy luôn sớm nhất, luôn phục vụ tốt nhất.
Đã rất hiểu rõ thói quen sinh hoạt của Snape, Harry đẩy ra cửa đi đến trong sân nhỏ, bắt đầu tưới nước bón phân cho trong sân loại thảo dược ma dược hiếm, bởi vì bình thường giáo sư sau khi tỉnh lại, trong đầu hiện lên chuyện thứ nhất không phải mặc quần áo, không phải rửa mặt, mà là: A! Dược liệu độc dược của ta!
Đại cẩu ngáp liên tục đứng dậy, thời gian vẫn chưa tới sáu giờ sáng. Xuyên qua cửa phòng mở rộng, chứng kiến con đỡ đầu chính mình đứng ở trong sân, không khỏi xúc động, Harry thức dậy cũng quá sớm rồi! Sirius đi qua, chứng kiến Harry đắm chìm ánh sáng mặt trời lấy mới ló, đang vô cùng yêu quý chăm sóc những dược liệu Độc dược Sirius nhìn đến là đau đầu! Phải biết rằng, Sirius trước kia ghét nhất đúng là Lớp Độc dược!
"Sirius sáng sớm tốt lành." Harry vừa giúp black henbane (Hyoscyamus niger) thay đất vừa cười cùng Sirius chào hỏi.
"Harry, chú không biết con còn thích Độc dược học." Đại cẩu khinh thường vòng quanh vườn hoa nhỏ đi qua, quả nhiên là nhà của Snape, nhìn xem cái này cả khu vườn đều có hình thù kỳ quái nha!
"Trước kia không thích, hiện tại rất thích. Con tại Hogwarts học tập chính là Độc dược học, phụ là phòng chống pháp thuật hắc ám, người hướng dẫn là Sev. Trên lý luận mà nói, con đã là học đồ chính thức của Sev." Harry nói.
Răng rắc, sấm sét giữa trời quang, Sirius bị đả kích quá sức, phải biết rằng học đồ giống như đều là quy định cả đời, nói cách khác dù cho Harry tốt nghiệp, kết hôn, sinh con, chết đi đều là học trò Snape, phải nghe lời Snape thậm chí giúp Snape dưỡng lão! Đầu óc Harry không có vấn đề a! Sẽ không phải là khi còn bé bị Voldemort dùng đũa phép đâm đến ngu luôn?
Nghĩ tới đây, Sirius bỗng nhiên nhớ lại một vấn đề rất nghiêm túc!
"Khục khục." Sirius nghiêm mặt hắng giọng một cái, đêm qua cùng Snape đánh nhau đến rối loạn, vậy mà quên hỏi, hôm nay nhất định phải đem chuyện này làm rõ ràng!
"Harry, con cùng Sevrus Snape chỉ là quan hệ đạo sư cùng học đồ, đúng không?" Sirius vạn phần mong đợi hỏi, con của James làm sao có thể cùng Snape ở chung, cảm thấy cái này là một trò đùa chết tiệt của Merlin!
Harry hiện tại đã bắt đầu bón phân cho Sâm độc (Conium maculatum) rồi, nghe vậy giương mắt nhìn cha đỡ đầu một cái, ý Sirius cậu đương nhiên hiểu, dù sao việc này sớm muộn cũng là việc quan trọng với nhiều người, liền rất là nhẹ nhõm nhún vai.
"Không chỉ là đạo sư cùng học đồ, chúng con sống chung rồi." Harry đối với kết cục quan hệ bản thân và Snape định nghĩa là hai người sống cùng nhau, cá nhân cậu thật ra là rất thích hòa bình an ổn. Đương nhiên, Harry cười trộm thoáng một phát, 'cuộc sống vợ chồng' rất hẳn là một phần cuộc sống.
Trước mắt Sirius biến thành màu đen, cơ hồ ngất dĩ nhiên là thật sự! Râu mép Merlin, giám ngục mau tới hôn chết anh đi!
"Harry! Là hắn uy hiếp con?" Sirius không thể tin được.
"Không phải." Từ trước đến nay đều là Harry uy hiếp Snape.
"Đó chính là hắn dụ dỗ con?" Sirius rất là oán giận, nhất định là đúng như vậy! Nếu không con đỡ đầu đơn thuần đáng yêu như vậy của anh làm sao sẽ coi trọng lão dơi già đáng tuổi làm cha nó kia chứ! ( đơn thuần đáng yêu? ==// anh xác định )
"Cũng không phải." Từ trước đến nay đều là Harry dụ dỗ Snape, đồng thời cả cám dỗ lôi kéo rất nhiều chiêu trò.
Sirius sụp đổ, bỗng nhiên nghĩ đến, sẽ không phải là tên Snape âm u kia coi trọng con đỡ đầu của anh, dùng thủ đoạn không quang minh! Nói thí dụ như dung tình dược gì đó, đối vớ) Snape mà nói quả thực dễ như trở bàn tay! Sirius càng nghĩ càng cảm thấy là có chuyện như vậy! ( anh hoàn toàn đã hiểu lầm )
Trong nháy mắt, Sirius cảm giác trên vai mình trọng trách nặng nề trước nay chưa có, anh nhất định phải đem Harry từ nanh vuốt ma quỷ của tên cuồng Độc dược kia giải cứu ra. Harry chỉ xem vẻ mặt cha đỡ đầu chính mình thì biết, cha đỡ đầu chủ nghĩa anh hùng cá nhân lại bạo phát, bất đắc dĩ lắc đầu, cậu còn muốn giúp giáo sư chuẩn bị nước ấm và bữa sáng đây này.
Hiện tại thời gian là buổi sáng bảy giờ, Snape như đồng hồ đúng giờ mở mắt, đối diện một đôi đồng tử xanh lục tràn đầy vui vẻ.
"Sev, cây hoa trong sân đã giúp anh xử lí rồi." Vẻ mặt Harry biểu lộ tranh công xin phần thưởng.
Snape vừa tỉnh lại, thói quen định vuốt đầu Harry, giống như anh mỗi sáng sớm làm như vậy, nhưng mà ngay sau đó, anh cọ thoáng một phát ngồi dậy. Bây giờ trong nhà hiện tại cũng không chỉ anh và Potter! Trong nội tâm bồn chồn, tên Potter này không có ở trước mặt Black làm chuyện kỳ quái gì với anh chứ, sắc mặt âm trầm nhìn đại cẩu quanh quẩn cửa ra vào, ánh mắt giao nhau một khắc này, đốm lửa văng khắp nơi, một ngày đêm chiến tranh đã bắt đầu!
"Đừng ngồi thừ ra đó, rời giường ăn sang đi." Harry rất bình thường dùng đầu ngón tay thân mật vuốt mũi Snape một cái.
Hình ảnh hẳn là rất ấm áp, nhưng liên tưởng đến hai nhân vật chính, Sirius lại chỉ muốn thổ huyết nhìn lại bộ dạng hài long của Snape, đau lòng không thôi! Vì vậy vốn nên là thật là bửa sáng hài hoà trên bàn cơm, bỗng nhiên bị áp suất thấp bao phủ, giáo sư cùng cha đỡ đầu đối diện giằng co, tay Snape cầm dao nĩa rất là trấn định, đại cẩu ngồi dưới đất trong cổ họng phát ra gào rú mơ hồ.
"Snape! Con đỡ đầu của ta vì cái gì phải dậy sớm giúp ngươi sắp xếp những hoa cỏ kia, giúp ngươi nấu nước tắm, giúp ngươi làm bữa sáng!" Chất vấn.
"Ngươi đi hỏi nó." Hờ hững.
"Snape, ngươi rốt cuộc hạ Harry Độc dược gì, lại để cho nó đối với ngươi say mê như vậy!" Nghiến răng nghiến lợi.
"Yên tâm đi, cho dù ta thật sự muốn hạ Độc dược, cũng là cái loại Dược sẽ để cho Potter cách ta thật xa." Chẳng thèm ngó tới.
"Ngươi đừng được lợi còn khoe mã!" Căm giận bất bình.
"Như thế nào? Ngươi không quen nhìn nói có thể ra tay ah!" Cười lạnh một tiếng.
"Đánh thì đánh! Ngươi cho rằng ta sợ ngươi ư!" Giương cung bạt kiếm.
"Đừng cãi nữa." Harry vô lực ngăn cản.
"Ăn sáng!" Harry bất đắc dĩ thở dài, mắt nhìn cha đỡ đầu, lại nhìn nhìn giáo sư, bộ dạng đại cẩu màu đen vận sức chờ phát động, hắc y nam tử rút đũa phép vẻ mặt đề phòng.
"Đây là bàn ăn, không phải đài quyết đấu." Harry hiếm khi uy vũ một chút, băn khoăn đến Harry còn ở bên cạnh, hai người giằng co hơi chút hòa hoãn xuống.
Tại Harry hiếm khi bão nổi, chiến tranh tạm thời ngưng hẳn. Snape ngồi xuống vẫn không quên dùng mắt phóng đao thẳng hướng Sirius, không che dấu chút nào anh đối với Sirius chán ghét! Đương nhiên, Sirius cũng không còn tốt chỗ nàp, đồng tử cực lớn hung dữ chằm chằm vào Snape. Ba người dưới trạng thái quỷ dị như vậy, hoàn thành bữa sáng làm cho người đau dạ dày này.
Như vậy xong rồi sao? Đương nhiên không, đây chỉ là bắt đầu mà thôi. Kế tiếp cả ngày, Harry xem như hiểu rõ cái gì gọi là nước sôi lửa bỏng.
" Tờ báo này là ta trước xem!"
"Đây là tờ báo ở nhà ta! Ta trả Kanon!"
"Ngươi là muốn kiếm chuyện với ta ư!"
"Bây giờ là ngươi đang ở đây kiếm chuyện với ta!"
"Xem ra ngươi muốn ta lại treo ngược ngươi lên mới vui vẻ!"
"Cũng phải nhìn ngươi bây giờ có bản lĩnh hay không!"
Vì vậy, đinh linh leng keng, phòng khách một đống bừa bộn.
"Hai người đủ rồi! Không phải là một tờ báo sao!"
"Chó ngu! Ngươi còn dám đụng ma dược của ta thử xem!"
"Hừ! Ngươi cho rằng đó là đồ quý giá ư!"
"Ngay cả cặn Độc dược đều so ngươi có giá trị!"
"Ngươi là muốn tìm ta đánh nhau đúng hay không!"
"Ngươi nói đi!"
Vì vậy, binh linh bàng lang, phòng thí nghiệm tiêu tùng.
"Hai người có kết thúc hay không! Không phải là một cây bong bóng sao!"
"Cái cookie này là của ta, ta thấy trước!"
"Ngươi thật giống như lại quên rồi, nơi này là nhà của ta!"
"Muốn đánh nhau ư! Vì quyền sở hữu cookie!"
"Đánh thì đánh!"
Vì vậy, liền phòng bếp cũng không thể may mắn thoát khỏi, HarryTT, cậu lo lắng phòng bếp ah!
"Hai người bao tuổi rồi? Ngay cả cookie cũng giành! Cuộc sống này trải qua thế nào!" Thanh âm Harry sụp đổ vô cùng quanh quẩn.
Đừng nói giáo dư căn bản không thích đồ ngọt, mà ngay cả cha đỡ đầu căn bản cũng là không thích ăn bánh ngọt, hai người kia căn bản chính là không có chuyện kiếm chuyện chơi, vì quyết đấu tìm lý do. Harry kiệt sức ngã vào trên ghế sa lon, tiếp tục như vậy cậu sẽ nổi điên, chính cậu bây giờ là một khắc cũng không dám bỏ đi, sợ không cẩn thận một cái, giáo sư cùng cha đỡ đầu một trong số đó vào St. Mungo rồi. Không được, cậu phải tranh thủ thời gian đi tìm Lucius mới được ah, lại để cho hai người kia ở chung một nhà quả thực là cái hiểu lầm to lớn! Tiếp tục như vậy bọn họ sẽ đem đối phương xé nát.
Lợi dụng thời gian rãnh rỗi, lấy bút, tranh thủ thời gian viết thư cho Lucius, nói rõ tình huống một chút. Vốn cậu có ý định tự mình đi một chuyến, nhưng ở loại tình huống này đừng nói đi, cậu đi vệ sinh cũng không dám quá lâu. Chỉ sợ chính mình đi WC một cái, hai người kia sẽ đem ngôi nhà nổ tung rồi. Hay là nhanh chóng đem cha đỡ đầu chuyển dời đến địa điểm an toàn, cậu đều phải phân chia ra!
Hedwig đáng yêu thân mang trọng trách từ Đường Bàn Xoay bay ra, Lucius đang nhàn nhã uống trà, hưởng thụ thời gian buổi chiều. Thấy được cú mèo màu trắng quen thuộc bay đến trước bệ cửa sổ nhà mình, vì vậy gở thư xuống mở ra, vừa nhìn không tới hai hàng, tiếng cười dị thường quỷ dị kèm theo chút hả hê tựu truyền ra. Lucius đập bàn tán dương! Snape cùng Sirius chung sống một nhà, tiết mục hay như vậy, làm sao có thể thiếu được hắn! Đương nhiên mau mau đến xem rồi!
Tâm động không bằng hành động, Lucius thích chuyện bát quái nhanh chóng chờ xuất phát, dùng lò sửa ấy mà!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tác giả tại bên cạnh ghi hành hạ văn, bị quất TT
Ta có chút tinh phân ra bên kia vừa hành hạ được loạn thất bát tao, bên này rất sung sướng, thần mã tình huống cảm xúc chuyển đổi được có chút sụp đổ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất