[Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn
Chương 119
Thanh tra tối cao
Editor: Ciel Míp
“BỘ PHÁP THUẬT THEO ĐUỔI CẢI CÁCH GIÁO DỤC
DOLORES UMBRIDGE ĐƯỢC BỔ NHIỆM “THANH TRA TỐI CAO” ĐẦU TIÊN”.
[Nhật Báo Tiên Tri] sáng sớm nay làm Harry chú ý, nhìn qua thì Fudge hình như vẫn còn chưa tuyệt vọng nhỉ.
Draco tò mò đọc xuống dưới: “Trong một diễn tiến bất ngờ vào tối qua, Bộ Pháp Thuật đã thông qua dự luật để ban hành thêm một mức quản lý chưa từng có tiền lệ trước đây tại Trường Phù Thuỷ và Pháp Thuật Hogwarts. Ngài Bộ trưởng ngày càng tỏ ra bất an về những diễn tiến gần đây tại Hogwarts, Trợ lý cấp thấp của Bộ Trưởng, Percy Weasley nói,” Ngài ấy đáp ứng lại những kiến nghị của một số phụ huynh đang lo lắng vì cảm thấy ngôi trường có thể đang hoạt động theo những khuynh hướng không được chấp nhận. Đây không phải là lần đầu tiên trong những tuần gần đây ngài Bộ trưởng, Corneliuss Fudge, đã ban hành những điều luật mới trong nỗ lực cải thiện ngôi trường phù thuỷ này. Gần đây vào ngày 30 tháng Tám, Đạo Luật Giáo Dục Số Hai mươi hai đã được thông qua để đảm bảo rằng nếu xảy ra trường hợp hiệu trưởng đương thời không thể cung cấp được một ứng viên cho một vị trí giáo viên, thì Bộ sẽ chọn người thích hợp cho vị trí này. Đó là lý do vì sao mà bà Dolores Umbridge được chỉ định đến giảng dạy tại Hogwarts.”
“Umbridge? Fudge nghĩ sao mà lại đưa bả tới chỗ này hả trời?” Blaise nhăn mặt, “Mụ này là một kẻ khó chịu đó!”
“Cậu biết bà ta à?” Harry buông tờ báo.
“Tớ cũng từng nghe ba ba nhắc tới bà ta.” Draco nói, “Tóm lại...... Là một kẻ chuyên môn gây khó chịu cho người khác...... Mụ ta vô cùng trung thành với Fudge, chẳng qua làm việc rất là ngu!” Cậu nhóc cười khẩy, “Fudge lại dám tìm ba ba tớ gây phiền toái kìa...... Chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật này của ông hình như không muốn làm nữa hay sao ấy......” Ngài Bộ trưởng ngày càng tỏ ra bất an về những diễn biến gần đây tại Hogwarts? Aha, đây không phải nói chuyện ba ba nhậm chức hay sao!
Harry lại nhanh chóng viết mấy chữ trên giấy, lập tức đưa cho Hedwig, gửi mấy lá thư này ra ngoài.
“Cậu lại có trò quỷ gì nữa hả?” Draco ngửi thấy mùi âm mưu nồng nặc từ khóe miệng cong cong của tên bạn thân.
“A...... Chỉ là gần đây mấy người phóng viên mới tới bên [Nhật Báo Tiên Tri] thật sự là quá thích được nổi bật rồi......” Harry để tờ báo qua một bên, “Tớ nghĩ...... Nữ phóng viên cao cấp Skeeter nhất định là sẽ rất bực bội mà thôi......” Giờ cậu rất gấp muốn xem một màn trình diễn ra trò.
Umbridge nhậm chức thật ra vô cùng vô cùng nhanh, ngay tiệc tối hôm đó, vị Thanh tra Tối Cao mới nhậm chức của Hogwarts này đã xuất hiện trên bàn giáo sư rồi. Khi Harry thấy mụ già đó xuất hiện, cậu vẫn không nhịn nổi mà phun hết ly nước bí đỏ ra: mụ ta ngồi cạnh Dumbledore, mụ ấy nhìn y như đúc bà cô già, mập bè bè, tóc nâu nâu, quăn và ngắn mà bà ta đã gắn lên một dải nơ Alice màu hồng kinh dị rất hợp với cái áo len hồng bằng bông mà bà ta mặc bên ngoài áo choàng. Mụ có khuôn mặt giống như con cóc xanh xao vàng vọt và đôi mắt mọng lồi lên — rõ ràng là một con cóc không hơn không kém, mà còn là một con cóc hồng.
“Bloody hell......” Draco cũng không tốt hơn được bao nhiêu, “Cái áo len chết tiệt của mụ… nó…!”
Bloody hell: địa ngục đẫm máu => câu chửi bậy. Bạn Dra bị ô nhiễm thị giác chịu hết nổi nên loạn ngữ luôn, mọi người thông cảm.
“Thật sự là, bẩn hết mắt tớ rồi, lúc nữa về nhất định phải đi rửa mắt!” Gia tộc Zabini luôn luôn lấy lộng lẫy cao quý làm thẩm mỹ bây giờ làm Blaise hận không thể tự chọc mù mắt mình để khỏi dơ.
Ciel: Bạn nhỏ ơi, đừng làm lố, mình biết bạn sốc mà! Vỗ vai thông cảm
Đám rắn nhỏ Slytherin đều trưng ra cái mặt muốn ói, ba Nhà khác cũng không chịu thua, cái áo len hồng thiếu nữ kia trên người của một bà già thật là làm người ta ăn không vô.
Dumbledore đã bắt đầu giới thiệu vị Thanh Tra Tối Cao này: “...... Bà Umbridge, bà đây sẽ đảm nhiệm chức vụ Thanh Tra Tối Cao ở trường ta......”
Đại Sảnh Đường vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, Harry đã từ bỏ bữa tối của cậu, cậu biết, một khi vị phu nhân này mà lên tiếng, xem ra ngay cả cơm trưa cũng phải ói sạch.
Umbridge cười điệu đà rồi bắt đầu đọc diễn văn: “Ừm, thật là dễ chịu khi trở lại Hogwarts, cô phải nói là như vậy!” bà ta mỉm cười, để lộ hàm răng sắc nhọn, “Và để nhìn những khuôn mặt vui vẻ của các em đang ngước nhìn cô!” Cái giọng của mụ the thé, nghe rõ cả tiếng thở phì phò và còn hơi õng ẹo của thiếu nữ, “Cô đang đang rất muốn biết tất cả các em và cô tin chắc là chúng ta sẽ là những người bạn tốt của nhau!”
Sắc mặt của Draco đã không chỉ tái nhợt mà thôi, thậm chí đã bắt đầu xanh lè. Blaise bắt đầu liên tiếp uống nước, cố đè nén cái cảm giác muốn ói mửa dâng lên không ngừng trong dạ dày. Harry thậm chí còn nhìn thấy, ngay cả cơ mặt của Lucius đã bắt đầu run rẩy. Grindelwald và Dumbledore nhìn qua thì có vẻ là vẫn bình tĩnh lắm, nếu Harry không bỏ qua bàn tay nắm chặt thành đấm của họ. Snape khô cằn ho khan một tiếng, Harry ném cho anh một ánh mắt an ủi.
“Bộ Phép Thuật luôn luôn xem vấn đề giáo dục những phù thuỷ trẻ là một vấn đề quan trọng thiết thực. Những món quà quý hiếm mà các em có được từ lúc sinh ra có thể chẳng mang đến được điều gì nếu như các em không được dạy dỗ và luyện tập một cách cẩn thận. Những kỹ năng cổ xưa độc đáo trong cộng đồng phù thuỷ phải được lưu truyền qua các thế hệ để chúng ta không bao giờ mất chúng. Những kho báu được tìm ra từ kiến thức ma thuật mà tiền nhân của chúng ta tích luỹ được cần phải được bảo tồn, bổ sung và nâng cấp với những ai đang đảm nhận sự nghiệp giáo dục vinh quang......” Umbridge bắt đầu phát biểu cái đoạn nói chuyện quan trọng kia của mụ, Harry không quan tâm ngồi nghe cho có, cậu đang nghĩ một chuyện khác, đó là...... Quả cầu tiên tri ở Bộ Phép Thuật phải làm sao bây giờ?
Mặc cho đầu óc của Voldemort bây giờ hơi có vấn đề một chút, nhưng Harry cũng không cho rằng gã sẽ điên tới mức dẫn Death Eater thâm nhập vào Bộ Phép Thuật mà chém giết, như vậy rất nguy hiểm. Nhưng quả cầu tiên tri lại qua trọng với gã như thế...... Có lẽ...... Cái này sẽ trở thành một điểm đột phá để chấm dứt chiến tranh chăng...... trong đầu Harry lóe lên một tia sáng, cậu có một ý tưởng.
Bắt đầu từ hôm sau, thanh Tra Tối Cao Umbridge đi nhậm chức, mụ ta bắt đầu ra đến vài lớp học, khảo sát mấy giáo sư về tình hình giảng bài của họ. Mụ ta không dám làm gì tới Lucius đành phải lờ đi, Bộ Phép Thuật vẫn vô cùng e ngại Lucius Malfoy. Nhưng mà không ra oai, Fudge lại không thoải mái, tất nhiên như thế, Snape – bạn thân thâm niên của Lucius, ngay lập tức trở thành mục tiêu tấn công của họ.
“Bọn bây hẳn là có để ý thấy......” Vừa lên lớp, Snape dùng giọng khinh miệt trầm thấp mà anh vẫn hay nói, “Hôm nay chúng ta có một vị khách.” Anh chỉ cái xó âm u chỗ Umbridge, mụ đang ngồi đó với tấm bìa kẹp hồ sơ để sẵn trên đầu gối.
Mọi người bắt đầu nghiên cứu Dung Dịch Tăng Lực giữ lại từ chương trình học lần trước, nhưng tất cả mọi người đều vểnh tai, nghe lén Umbridge và Snape nói chuyện.
“Chà, trình độ lớp học dường như hơi cao cho các trò.” Umbridge lách chách nói từ đằng sau lưng Snape, “Tuy nhiên tôi muốn đặt vấn đề là liệu có thích hợp không khi dạy chúng một thứ độc dược như Dung dịch Tăng lực. Tôi nghĩ Bộ Pháp Thuật sẽ hài lòng hơn nếu loại bỏ bài học đó ra khỏi chương trình học và trong cuộc thi Phép Thuật Thường Đẳng.” Snape từ từ đứng thẳng người lên và quay lại nhìn mụ.
“Nào, tính tới giờ... Thầy đã dạy ở trường Hogwarts được mấy năm rồi?” Umbridge hỏi, cây bút lông ngỗng của bà ta đĩnh đạc ngự trên tấm bìa kẹp hồ sơ.
“Mười bốn năm.” Snape trả lời, vẻ mặt anh âm trầm khó hiểu.
“Theo tôi được biết, vị trí lúc đầu thầy muốn xin vào là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám thì phải?” Mụ ta tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy, ” Snape bình tĩnh trả lời.
“Nhưng anh không thành công?”
“Rõ là như vậy.” môi Snape cong lên.
“Thế thầy có biết vì sao mà ông Dumbledore cứ kiên quyết từ chối bổ nhiệm thầy dạy môn đó không?” Umbridge hỏi, “Có lẽ là bởi vì ‘kinh nghiệm’ quá khứ của thầy chăng?”
“Ta đề nghị cô đi hỏi cụ ấy.” Snape vô cùng căm tức cái vấn đề xưa cũ này. Không phải là anh nhất định phải làm giáo sư dạy Lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới được, thật tình anh cũng rất thích môn Độc Dược Học. Chẳng qua nhìn mấy tên quỷ khổng lồ con này phá banh tành tài liệu độc dược làm anh bực bội mà thôi, cho nên anh mới muốn đi dạy môn khác.
“Như vậy...... Với việc ngài Malfoy, người từng là ‘cộng sự’ của thầy trở thành giáo sư dạy Lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, thầy có ý kiến gì không?” trên mặt Umbridge nở một nụ cười ngọt ngào.
“Ta cho rằng cái này không có quan hệ gì với nội dung điều tra?” Snape hỏi, đôi mắt đen của anh lóe lên — lại dám công khai ly gián quan hệ của mình với Lucius......
“A ha ha, đừng lo lắng......” Umbridge vội vàng nói, “Bộ Phép Thuật chỉ...... Ờ xem xét coi các giáo sư có vui vẻ hợp tác hay không thôi......” Mụ ho khan, bắt đầu lảng sang chuyện khác, “Bộ Phép thuật hy vọng, ờ hy vọng có một sự hiểu biết thấu đáo về… ờ… lý lịch của các giáo viên… — tôi có thể hỏi một vài vấn đề cá nhân không?”
“Ta không có quyền cự tuyệt.” Snape cười khẩy, “Xin cứ tự nhiên.”
“Theo tôi được biết...... Quan hệ của thầy và cậu Potter......hình như vượt qua quan hệ thầy trò bình thường?” Umbridge hỏi.
Học sinh trong phòng đột ngột lâm vào cái im lặng đáng sợ, tất cả đều lặng lẽ liếc nhau, hốt hoảng. Quan hệ của Harry Potter với giáo sư Snape...... Trong tin đồn của năm trước, hai đương sự đều tỏ vẻ cam chịu, bình thường mọi người cũng thấy Kẻ Được Chọn thường xuyên chạy tới hầm ở, thậm chí còn có người còn thấy hai người đi mua sắm cuối tuần với nhau ở làng Hogsmeade, bởi thế nên tình cảm của Chúa Cứu Thế với Chủ Nhiệm Nhà Rắn rõ ràng là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng mà Dumbledore lại luôn tỏ vẻ tán thành chuyện này, hơn nữa mặc dù quan hệ thân mật của hai người ra sao, nhưng bình thường Snape ở trên lớp học cũng chưa bao giờ tỏ ra thiên vị Kẻ Được Chọn cả, trong nhiều trường hợp chính thức, bọn họ vẫn như thầy trò bình thường. Hành vi của hai người là công tư phân biệt rõ ràng, không thiếu người tỏ ra tán thành. Bây giờ, Umbridgelại có thể mặc kệ Rắn Chúa đại nhân đang nổi giận, hỏi ra vấn đề này, mọi người đều giấu một nụ cười trên nỗi đau của người khác.
“Theo ta được biết...... trường Hogwarts cũng không có điều lệ chính xác nào quy định rõ, giáo sư không được nói chuyện yêu đương với học trò.” Snape lại vô cùng thẳng thắng mà nói ra.
“Thầy không biết là thầy đang bị nghi ngờ là dụ dỗ trò Potter sao?” câu hỏi của Umbridge trở nên bén nhọn.
“Ta nghĩ trò Potter đã qua tuổi uống sữa rồi, trò ấy có năng lực phân biệt rõ sự thật.” Snape liếc Harry đang khuấy vạc một cái.
“Như vậy...... Quan hệ của trò Potter và thầy là do thầy tính toán trước hả?” Umbridge tiếp tục ghi chép gì đó lia lịa trên bản hồ sơ, “Trò Potter có ý kiến gì khác về quan hệ của hai người hay không?”
“Trò Potter đang ở ngay trong phòng học này, bà có thể trực tiếp hỏi trò ấy, Thanh Tra Umbridge......” Snape liếc đằng sau, ra dấu bọn họ tiếp tục chế tác độc dược, “Gấp gáp hy vọng cái vạc của bọn mi nổ lắm hả?”
Đám động vật nhỏ đồng loạt rùng mình, rồi lại đồng loạt cúi đầu tiếp tục nấu độc dược.
“Ừm! Được rồi......” Umbridge hình như cũng hiểu được không lôi ra được cái gì từ chỗ Snape, mụ đóng tập hồ sơ lại, “Đề nghị của thầy...... Tôi sẽ tiếp thu......” Nói xong, mụ liếc Harry đang ngồi một bên, ra khỏi phòng học.
Harry vốn đang cúi đầu hơi hơi ngóc dậy, ánh mắt dừng trên cái lưng của mụ, cho tới khi Umbridge biết mất ở cửa, cậu mới cúi đầu, tiếp tục động tác trong tay.
Editor: Ciel Míp
“BỘ PHÁP THUẬT THEO ĐUỔI CẢI CÁCH GIÁO DỤC
DOLORES UMBRIDGE ĐƯỢC BỔ NHIỆM “THANH TRA TỐI CAO” ĐẦU TIÊN”.
[Nhật Báo Tiên Tri] sáng sớm nay làm Harry chú ý, nhìn qua thì Fudge hình như vẫn còn chưa tuyệt vọng nhỉ.
Draco tò mò đọc xuống dưới: “Trong một diễn tiến bất ngờ vào tối qua, Bộ Pháp Thuật đã thông qua dự luật để ban hành thêm một mức quản lý chưa từng có tiền lệ trước đây tại Trường Phù Thuỷ và Pháp Thuật Hogwarts. Ngài Bộ trưởng ngày càng tỏ ra bất an về những diễn tiến gần đây tại Hogwarts, Trợ lý cấp thấp của Bộ Trưởng, Percy Weasley nói,” Ngài ấy đáp ứng lại những kiến nghị của một số phụ huynh đang lo lắng vì cảm thấy ngôi trường có thể đang hoạt động theo những khuynh hướng không được chấp nhận. Đây không phải là lần đầu tiên trong những tuần gần đây ngài Bộ trưởng, Corneliuss Fudge, đã ban hành những điều luật mới trong nỗ lực cải thiện ngôi trường phù thuỷ này. Gần đây vào ngày 30 tháng Tám, Đạo Luật Giáo Dục Số Hai mươi hai đã được thông qua để đảm bảo rằng nếu xảy ra trường hợp hiệu trưởng đương thời không thể cung cấp được một ứng viên cho một vị trí giáo viên, thì Bộ sẽ chọn người thích hợp cho vị trí này. Đó là lý do vì sao mà bà Dolores Umbridge được chỉ định đến giảng dạy tại Hogwarts.”
“Umbridge? Fudge nghĩ sao mà lại đưa bả tới chỗ này hả trời?” Blaise nhăn mặt, “Mụ này là một kẻ khó chịu đó!”
“Cậu biết bà ta à?” Harry buông tờ báo.
“Tớ cũng từng nghe ba ba nhắc tới bà ta.” Draco nói, “Tóm lại...... Là một kẻ chuyên môn gây khó chịu cho người khác...... Mụ ta vô cùng trung thành với Fudge, chẳng qua làm việc rất là ngu!” Cậu nhóc cười khẩy, “Fudge lại dám tìm ba ba tớ gây phiền toái kìa...... Chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật này của ông hình như không muốn làm nữa hay sao ấy......” Ngài Bộ trưởng ngày càng tỏ ra bất an về những diễn biến gần đây tại Hogwarts? Aha, đây không phải nói chuyện ba ba nhậm chức hay sao!
Harry lại nhanh chóng viết mấy chữ trên giấy, lập tức đưa cho Hedwig, gửi mấy lá thư này ra ngoài.
“Cậu lại có trò quỷ gì nữa hả?” Draco ngửi thấy mùi âm mưu nồng nặc từ khóe miệng cong cong của tên bạn thân.
“A...... Chỉ là gần đây mấy người phóng viên mới tới bên [Nhật Báo Tiên Tri] thật sự là quá thích được nổi bật rồi......” Harry để tờ báo qua một bên, “Tớ nghĩ...... Nữ phóng viên cao cấp Skeeter nhất định là sẽ rất bực bội mà thôi......” Giờ cậu rất gấp muốn xem một màn trình diễn ra trò.
Umbridge nhậm chức thật ra vô cùng vô cùng nhanh, ngay tiệc tối hôm đó, vị Thanh tra Tối Cao mới nhậm chức của Hogwarts này đã xuất hiện trên bàn giáo sư rồi. Khi Harry thấy mụ già đó xuất hiện, cậu vẫn không nhịn nổi mà phun hết ly nước bí đỏ ra: mụ ta ngồi cạnh Dumbledore, mụ ấy nhìn y như đúc bà cô già, mập bè bè, tóc nâu nâu, quăn và ngắn mà bà ta đã gắn lên một dải nơ Alice màu hồng kinh dị rất hợp với cái áo len hồng bằng bông mà bà ta mặc bên ngoài áo choàng. Mụ có khuôn mặt giống như con cóc xanh xao vàng vọt và đôi mắt mọng lồi lên — rõ ràng là một con cóc không hơn không kém, mà còn là một con cóc hồng.
“Bloody hell......” Draco cũng không tốt hơn được bao nhiêu, “Cái áo len chết tiệt của mụ… nó…!”
Bloody hell: địa ngục đẫm máu => câu chửi bậy. Bạn Dra bị ô nhiễm thị giác chịu hết nổi nên loạn ngữ luôn, mọi người thông cảm.
“Thật sự là, bẩn hết mắt tớ rồi, lúc nữa về nhất định phải đi rửa mắt!” Gia tộc Zabini luôn luôn lấy lộng lẫy cao quý làm thẩm mỹ bây giờ làm Blaise hận không thể tự chọc mù mắt mình để khỏi dơ.
Ciel: Bạn nhỏ ơi, đừng làm lố, mình biết bạn sốc mà! Vỗ vai thông cảm
Đám rắn nhỏ Slytherin đều trưng ra cái mặt muốn ói, ba Nhà khác cũng không chịu thua, cái áo len hồng thiếu nữ kia trên người của một bà già thật là làm người ta ăn không vô.
Dumbledore đã bắt đầu giới thiệu vị Thanh Tra Tối Cao này: “...... Bà Umbridge, bà đây sẽ đảm nhiệm chức vụ Thanh Tra Tối Cao ở trường ta......”
Đại Sảnh Đường vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, Harry đã từ bỏ bữa tối của cậu, cậu biết, một khi vị phu nhân này mà lên tiếng, xem ra ngay cả cơm trưa cũng phải ói sạch.
Umbridge cười điệu đà rồi bắt đầu đọc diễn văn: “Ừm, thật là dễ chịu khi trở lại Hogwarts, cô phải nói là như vậy!” bà ta mỉm cười, để lộ hàm răng sắc nhọn, “Và để nhìn những khuôn mặt vui vẻ của các em đang ngước nhìn cô!” Cái giọng của mụ the thé, nghe rõ cả tiếng thở phì phò và còn hơi õng ẹo của thiếu nữ, “Cô đang đang rất muốn biết tất cả các em và cô tin chắc là chúng ta sẽ là những người bạn tốt của nhau!”
Sắc mặt của Draco đã không chỉ tái nhợt mà thôi, thậm chí đã bắt đầu xanh lè. Blaise bắt đầu liên tiếp uống nước, cố đè nén cái cảm giác muốn ói mửa dâng lên không ngừng trong dạ dày. Harry thậm chí còn nhìn thấy, ngay cả cơ mặt của Lucius đã bắt đầu run rẩy. Grindelwald và Dumbledore nhìn qua thì có vẻ là vẫn bình tĩnh lắm, nếu Harry không bỏ qua bàn tay nắm chặt thành đấm của họ. Snape khô cằn ho khan một tiếng, Harry ném cho anh một ánh mắt an ủi.
“Bộ Phép Thuật luôn luôn xem vấn đề giáo dục những phù thuỷ trẻ là một vấn đề quan trọng thiết thực. Những món quà quý hiếm mà các em có được từ lúc sinh ra có thể chẳng mang đến được điều gì nếu như các em không được dạy dỗ và luyện tập một cách cẩn thận. Những kỹ năng cổ xưa độc đáo trong cộng đồng phù thuỷ phải được lưu truyền qua các thế hệ để chúng ta không bao giờ mất chúng. Những kho báu được tìm ra từ kiến thức ma thuật mà tiền nhân của chúng ta tích luỹ được cần phải được bảo tồn, bổ sung và nâng cấp với những ai đang đảm nhận sự nghiệp giáo dục vinh quang......” Umbridge bắt đầu phát biểu cái đoạn nói chuyện quan trọng kia của mụ, Harry không quan tâm ngồi nghe cho có, cậu đang nghĩ một chuyện khác, đó là...... Quả cầu tiên tri ở Bộ Phép Thuật phải làm sao bây giờ?
Mặc cho đầu óc của Voldemort bây giờ hơi có vấn đề một chút, nhưng Harry cũng không cho rằng gã sẽ điên tới mức dẫn Death Eater thâm nhập vào Bộ Phép Thuật mà chém giết, như vậy rất nguy hiểm. Nhưng quả cầu tiên tri lại qua trọng với gã như thế...... Có lẽ...... Cái này sẽ trở thành một điểm đột phá để chấm dứt chiến tranh chăng...... trong đầu Harry lóe lên một tia sáng, cậu có một ý tưởng.
Bắt đầu từ hôm sau, thanh Tra Tối Cao Umbridge đi nhậm chức, mụ ta bắt đầu ra đến vài lớp học, khảo sát mấy giáo sư về tình hình giảng bài của họ. Mụ ta không dám làm gì tới Lucius đành phải lờ đi, Bộ Phép Thuật vẫn vô cùng e ngại Lucius Malfoy. Nhưng mà không ra oai, Fudge lại không thoải mái, tất nhiên như thế, Snape – bạn thân thâm niên của Lucius, ngay lập tức trở thành mục tiêu tấn công của họ.
“Bọn bây hẳn là có để ý thấy......” Vừa lên lớp, Snape dùng giọng khinh miệt trầm thấp mà anh vẫn hay nói, “Hôm nay chúng ta có một vị khách.” Anh chỉ cái xó âm u chỗ Umbridge, mụ đang ngồi đó với tấm bìa kẹp hồ sơ để sẵn trên đầu gối.
Mọi người bắt đầu nghiên cứu Dung Dịch Tăng Lực giữ lại từ chương trình học lần trước, nhưng tất cả mọi người đều vểnh tai, nghe lén Umbridge và Snape nói chuyện.
“Chà, trình độ lớp học dường như hơi cao cho các trò.” Umbridge lách chách nói từ đằng sau lưng Snape, “Tuy nhiên tôi muốn đặt vấn đề là liệu có thích hợp không khi dạy chúng một thứ độc dược như Dung dịch Tăng lực. Tôi nghĩ Bộ Pháp Thuật sẽ hài lòng hơn nếu loại bỏ bài học đó ra khỏi chương trình học và trong cuộc thi Phép Thuật Thường Đẳng.” Snape từ từ đứng thẳng người lên và quay lại nhìn mụ.
“Nào, tính tới giờ... Thầy đã dạy ở trường Hogwarts được mấy năm rồi?” Umbridge hỏi, cây bút lông ngỗng của bà ta đĩnh đạc ngự trên tấm bìa kẹp hồ sơ.
“Mười bốn năm.” Snape trả lời, vẻ mặt anh âm trầm khó hiểu.
“Theo tôi được biết, vị trí lúc đầu thầy muốn xin vào là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám thì phải?” Mụ ta tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy, ” Snape bình tĩnh trả lời.
“Nhưng anh không thành công?”
“Rõ là như vậy.” môi Snape cong lên.
“Thế thầy có biết vì sao mà ông Dumbledore cứ kiên quyết từ chối bổ nhiệm thầy dạy môn đó không?” Umbridge hỏi, “Có lẽ là bởi vì ‘kinh nghiệm’ quá khứ của thầy chăng?”
“Ta đề nghị cô đi hỏi cụ ấy.” Snape vô cùng căm tức cái vấn đề xưa cũ này. Không phải là anh nhất định phải làm giáo sư dạy Lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới được, thật tình anh cũng rất thích môn Độc Dược Học. Chẳng qua nhìn mấy tên quỷ khổng lồ con này phá banh tành tài liệu độc dược làm anh bực bội mà thôi, cho nên anh mới muốn đi dạy môn khác.
“Như vậy...... Với việc ngài Malfoy, người từng là ‘cộng sự’ của thầy trở thành giáo sư dạy Lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, thầy có ý kiến gì không?” trên mặt Umbridge nở một nụ cười ngọt ngào.
“Ta cho rằng cái này không có quan hệ gì với nội dung điều tra?” Snape hỏi, đôi mắt đen của anh lóe lên — lại dám công khai ly gián quan hệ của mình với Lucius......
“A ha ha, đừng lo lắng......” Umbridge vội vàng nói, “Bộ Phép Thuật chỉ...... Ờ xem xét coi các giáo sư có vui vẻ hợp tác hay không thôi......” Mụ ho khan, bắt đầu lảng sang chuyện khác, “Bộ Phép thuật hy vọng, ờ hy vọng có một sự hiểu biết thấu đáo về… ờ… lý lịch của các giáo viên… — tôi có thể hỏi một vài vấn đề cá nhân không?”
“Ta không có quyền cự tuyệt.” Snape cười khẩy, “Xin cứ tự nhiên.”
“Theo tôi được biết...... Quan hệ của thầy và cậu Potter......hình như vượt qua quan hệ thầy trò bình thường?” Umbridge hỏi.
Học sinh trong phòng đột ngột lâm vào cái im lặng đáng sợ, tất cả đều lặng lẽ liếc nhau, hốt hoảng. Quan hệ của Harry Potter với giáo sư Snape...... Trong tin đồn của năm trước, hai đương sự đều tỏ vẻ cam chịu, bình thường mọi người cũng thấy Kẻ Được Chọn thường xuyên chạy tới hầm ở, thậm chí còn có người còn thấy hai người đi mua sắm cuối tuần với nhau ở làng Hogsmeade, bởi thế nên tình cảm của Chúa Cứu Thế với Chủ Nhiệm Nhà Rắn rõ ràng là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng mà Dumbledore lại luôn tỏ vẻ tán thành chuyện này, hơn nữa mặc dù quan hệ thân mật của hai người ra sao, nhưng bình thường Snape ở trên lớp học cũng chưa bao giờ tỏ ra thiên vị Kẻ Được Chọn cả, trong nhiều trường hợp chính thức, bọn họ vẫn như thầy trò bình thường. Hành vi của hai người là công tư phân biệt rõ ràng, không thiếu người tỏ ra tán thành. Bây giờ, Umbridgelại có thể mặc kệ Rắn Chúa đại nhân đang nổi giận, hỏi ra vấn đề này, mọi người đều giấu một nụ cười trên nỗi đau của người khác.
“Theo ta được biết...... trường Hogwarts cũng không có điều lệ chính xác nào quy định rõ, giáo sư không được nói chuyện yêu đương với học trò.” Snape lại vô cùng thẳng thắng mà nói ra.
“Thầy không biết là thầy đang bị nghi ngờ là dụ dỗ trò Potter sao?” câu hỏi của Umbridge trở nên bén nhọn.
“Ta nghĩ trò Potter đã qua tuổi uống sữa rồi, trò ấy có năng lực phân biệt rõ sự thật.” Snape liếc Harry đang khuấy vạc một cái.
“Như vậy...... Quan hệ của trò Potter và thầy là do thầy tính toán trước hả?” Umbridge tiếp tục ghi chép gì đó lia lịa trên bản hồ sơ, “Trò Potter có ý kiến gì khác về quan hệ của hai người hay không?”
“Trò Potter đang ở ngay trong phòng học này, bà có thể trực tiếp hỏi trò ấy, Thanh Tra Umbridge......” Snape liếc đằng sau, ra dấu bọn họ tiếp tục chế tác độc dược, “Gấp gáp hy vọng cái vạc của bọn mi nổ lắm hả?”
Đám động vật nhỏ đồng loạt rùng mình, rồi lại đồng loạt cúi đầu tiếp tục nấu độc dược.
“Ừm! Được rồi......” Umbridge hình như cũng hiểu được không lôi ra được cái gì từ chỗ Snape, mụ đóng tập hồ sơ lại, “Đề nghị của thầy...... Tôi sẽ tiếp thu......” Nói xong, mụ liếc Harry đang ngồi một bên, ra khỏi phòng học.
Harry vốn đang cúi đầu hơi hơi ngóc dậy, ánh mắt dừng trên cái lưng của mụ, cho tới khi Umbridge biết mất ở cửa, cậu mới cúi đầu, tiếp tục động tác trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất