[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 44: Eileen Prince

Trước Sau
EDITOR: PARK HOONWOO

Beta: Yuna

- o0o-

Ngươi là một Slytherin, điều đầu tiên của thủ tục Slytherin: Phải thật tao nhã mọi lúc mọi nơi... Điều thứ 24 của thủ tục Slytherin: Không đem mình đặt vào nơi nguy hiểm... Điều thứ 36 của thủ tục Slytherin: Sửa chữa lỗi lầm trước khi mọi việc đi đến bước không thể cứu chữa... Điều thứ 37 của thủ tục Slytherin: Phải giữ gìn tôn nghiêm của một phù thuỷ... Điều thứ 53 của thủ tục Slytherin: Phải cẩn thận trong tình yêu...

Ngươi là một người mẹ... Yêu thương con trai của mình chính là trách nhiệm của ngươi...

Ngươi là một cô gái... Gia tộc của ngươi đã cung cấp cho ngươi môi trường và tài nguyên tốt nhất để ngươi trưởng thành, cho nên ngươi có nghĩa vụ phải trả hồi báo lại cho gia tộc tất cả những thứ đó...

Ngươi là người phụ nữ...Yêu người khác cũng chính là yêu chính mình.

Ngươi,

Hogair Slytherin

Eileen Snape, trước khi gả cho Tobias Snape, là một người rất kiệm lời, sau khi gả cho Tobias nàng cuối cùng cũng biết hạnh phúc là gì. Cho dù cái hạnh phúc này cũng chỉ duy trì được tám năm ngắn ngủi, nàng vẫn chưa bao giờ hối hận với quyết định rời khỏi thế giới phép thuật của mình, cho dù nàng đã từ bỏ tôn nghiêm phù thuỷ của mình. Nhưng mà, sau khi nhận được bức thư này, nàng đã không còn cách nào để chối bỏ cuộc sống của mình bây giờ được nữa, nàng chỉ còn cách đối diện với nó và thoả hiệp, tất cả là vì Severus Snape, kết tinh tình yêu của nàng và Tobias. Nó là con trai của Merlin – nó là một phù thuỷ, chắc chắn cuối cùng nó cũng sẽ trở lại thế giới phù thuỷ, vậy thì nàng thân là mẫu thân của nó, nàng phải lựa chọn nơi thích hợp nhất để nó trưởng thành.

"Mụ đàn bà quái vật, cút ngay cho ta!" Tobias lại lần nữa trở về nhà trong tình trạng say khướt, hắn vừa bước vào cửa đã xô mạnh vợ mình và quát lớn, nghiêng ngả lảo đảo vài bước nữa thì nhìn thấy con trai giống mình tám chín phần, đầu óc hắn thanh tỉnh lại một chút nhưng rất nhanh sau đó lại mơ màng trở lại, vung cánh tay táng thật mạnh vào người con trai ruột của mình, trong miệng chửi rửa:"Quái vật, con trai ta là một quái vật..."

"Mẹ ơi?" Severus chật vật bò dậy, thấp giọng gọi một tiếng, sau đó trầm mặc mà nhìn mẹ của mình, đôi mắt đen như bầu trời đêm của hắn thật tĩnh mịch.

Eileen mở miệng, nàng đau lòng nhìn chồng mình. Nàng vẫn còn yêu hắn rất nhiều, về sau chắc chắn cũng sẽ tiếp tục như vậy, nhưng thế giới của hắn không bao giờ có mình trong đó nữa, hắn không yêu nàng... Nàng nắm tay thật chặt, móng tay đâm vào lòng bàn tay đến mức muốn rướm máu, hít một hơi thật sâu, nàng đã có quyết định của mình.

"Severus, chúng ta đi thôi." Thanh âm run rẩy của Eileen vang lên.

"Chúng ta đi đâu?" Severus hỏi, mẹ nó cuối cùng cũng quyết định mang nó rời khỏi nơi này rồi sao? Nó không thích người ba lúc nào cũng đánh nó chút nào, ba của nó nhất định sẽ mua bánh kem cho nó, sẽ luôn luôn cười mỗi khi nhìn nó...

"Trở về nơi chúng ta thuộc về!" Giọng nói của Eileen mang theo một tia kích động.

Nửa tháng sau, Tạp chí phù thuỷ đăng tải một tin tức động trời, người đã rời gia tộc nhiều năm Eileen Prince trở về gia tộc, kế thừa Prince, nàng không về một mình mà còn mang theo người thừa kế của mình trở về. Nhưng gia tộc có qua lại với Prince đều biết, năm đó Eileen Prince là bị lão Prince đuổi ra khỏi gia tộc, sau đó liền hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới. Sau đó ông ta lại bệnh nặng, Prince lúc đó được giao lại cho con trai mình Karl Prince, nhưng rất tiếc khi gia chủ đương nhiệm Prince lúc đó lại không may mà qua đời trong một sự cố độc dược, lão Prince lại phải đứng lên gánh vác gia tộc lại một lần nữa. Nhưng tình hình của gia tộc Prince lại càng ngày càng thụt lùi, tất cả cửa hàng độc dược của Prince đã bị giảm xuống gần hai phần ba, nếu như lão Prince chết đi mà không có ai đứng ra thừa kế gia tộc thì tất cả sản nghiệp của Prince sẽ bị bộ pháp thuật thu hồi, cuối cùng Prince sẽ trở thành lịch sử.

"Làm không tồi, Henry!" Hogair nói với thanh niên đứng đối diện mình, ánh mắt đảo vài vòng trên người thanh niên đó sau đó lại nói:"Có phải dạo này bận quá không? Nhóc ốm xuống rồi."

"Không thưa ngài, tôi rất khoẻ. Cảm ơn lời khen của ngài, tôi sẽ tiếp tục cố gắng." Thanh niên nghiêm túc nói.

"Henry, nhóc thật sự là giống y chang cái con người đang ở Đức kia! Ngày xưa lúc nào cũng ca ca ơi ca ca ới, lớn lên lại thành ra như vầy, quá xa cách!" Hogair bất mãn nói.

Henry im lặng không nói gì làm Hogair đành phải không vui mà nói lảng sang chuyện khác:"Tình hình đặt mua của Tập san phù thuỷ sao rồi?"



Vừa nhắc đến công việc Henry đã vội vàng trả lời:"Tuy lượng đặt trước vẫn kém hơn Nhật báo tiên tri, nhưng nó đã đánh bại tất cả những tờ báo khác, trở thành tờ báo có lượng đặt mua nhiều thứ hai, nó hiện tại đã đứng đầu trong các số báo phát hành hàng tuần."

"Kết quả như vậy cũng không tồi. Hogwarts thì sao? Số lượng đặt mua có nhiều không?" Tập san phù thuỷ là một tập san chuyên nói về các sự kiện đời thường của phù thuỷ, do Hogair thành lập 3 năm trước, mỗi tuần sẽ ra một số báo mới. Nội dung bao gồm các tin tức về phù thuỷ, phép thuật cần thiết trong cuộc sống hằng ngày, cập nhật tình hình của các trận đấu Quidditch (chuyên nói về các trận đấu Quidditch cấp thế giới, các cầu thủ Quidditch cũng như là tình hình các trận đấu Quidditch ở Hogwarts), bàn luận đôi chút về những phù thuỷ nam hay phù thuỷ nữ tao nhã, tình yêu giữa các phù thuỷ, quảng cáo mua bán, ký gửi hàng hoá, v.v. Nội dung của Tập san phù thuỷ rất rộng, xuất phát từ nhu cầu nắm bắt tin tức hiện hành của các phù thuỷ, phục vụ cho tất cả mọi phù thuỷ, không cấn biết là nam hay nữ phù thuỷ, những tiểu phù thuỷ hay các lão phù thuỷ, thậm chí những tiểu phù thuỷ vẫn còn đang đi học ở Hogwarts vẫn có thể mua tập san dễ dàng, bọn họ chắc chắn có thể tìm được bất kì nội dung nào mình muốn trên nó.

"Đúng vậy, từ khi chúng ta đồng ý chấp nhận các bản thảo được gửi đến từ Hogwarts thì số lượng bản thảo vẫn tăng chứ không hề giảm, kể cả số lượng đặt trước hàng tuần cũng vậy."

Hogair gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục hỏi:"Tobias Snape đâu?"

"Sau khi nữ sĩ Prince rời khỏi, Tobias Snape liền mất đi toàn bộ ký ức về vợ của mình cũng như con trai, chỉ nhớ mình phá sản, trong một lần sau rượu đã rời khỏi Đường Bàn Xoay. Bên Oxford có tin tức chuyển đến, bọn họ nói hắn ta dọn về quê sống với ba mẹ." Henry đẩy đẩy mắt kính, sau khi Prince nữ sĩ rời khỏi cậu vẫn tiếp tục cho người chú ý đến Snape.

"Thì ra là như thế sao?" Sau khi điều tra rõ mọi chuyện từ sau khi Eileen rời khỏi Prince thì Hogair đã gửi cho nàng một lá thư, nếu nàng chủ động trở về sau khi đọc bức thư đó thì hắn sẽ không cần phải đích thân đi khuyên bảo. Nhìn kết quả như hiện tại, hắn biết là ít ra nàng còn nhớ đến tôn nghiêm phù huỷ của mình cũng như trách nhiệm làm mẹ của mình. Mặc kệ nàng cuối cùng vì lí do gì, nhưng kết quả cuối cùng lại không tệ lắm, hoàng tử lai Severus sẽ không có một cái tuổi thơ tràn ngập khổ cực cùng đau khổ, mà trở về gia tộc Prince cũng có thể giúp cậu ta có thể trở thành một độc dược sư vĩ đại, không giống như kiếp trước của hắn, là cậu phải đi một đường vòng rất dài. Chỉ là, cậu có khả năng sẽ mất đi tình bạn với Lily. Lily không hề đem cậu là ánh sáng duy nhất của cuộc đời mình, cậu cũng không cần vì thế mà đứng trong bóng tối nhìn mặt trời mà âm thầm rơi lệ.

"Đúng vậy thưa ngài." Henry trả lời.

Lúc này một con đại bàng đen bay đến và đậu ở cửa sổ, Henry đi qua gỡ lá thư cột trên chân nó xuống, đọc:"Thưa ngài, Prince nữ sĩ muốn bái phỏng."

"Khi nào?" Hogair kinh ngạc hỏi.

"Ba giờ chiều mai." Henry đọc kỹ lại bức thư một lần nữa sau đó trả lời.

"Được, ta đã biết, nhóc giúp ta viết thư trả lời đi!" Hogair gật đầu nói.

Ngày hôm sau, Lucius đến trang viên Slytherin tìm Hogair.

"Ba con về rồi." Lucius cầm đũa phép, một bên cố gắng luyện tập thuật biến hình một bên nói.

"Tuyệt, đúng lúc ta có việc tìm cậu ta." Hogair sửa lại tư thế của Lucius một chút sau đó nói:"Cánh tay cao quá, tập trung vào."

"Chú Ayer, hôm nay chú có khách hả?" Lucius đánh giá xung quanh hỏi.

"Tại sao con lại nói như vậy?" Hogair nhướn mày hỏi, khả năng quan sát của Lucius tốt như vậy sao.

"Ánh sáng trong phòng sáng hơn một chút, với lại màu của sofa cũng thay đổi rồi." Lucius nói.

"Một chút nữa khách sẽ đến. Đoán xem ai nào?" Hogair khẳng định suy nghĩ của Lucius thuận tiện hỏi y đoán xem vị khách sắp đến là ai.

"Là một vị nữ sĩ, hình như là có một đứa nhỏ nữa." Lucius lại cẩn thận nhìn một chút sau đó mới nói.

"Nói lý do của con."



"Có mùi hoa thoang thoảng trong không khí, cái mùi hương ngọt ngào này hẳn các nữ sĩ sẽ rất thích, mà trên sofa lại nhiều thêm một cái đệm dựa nhỏ." Lucius đắc ý nói.

"Thật là thông minh! Nếu con rảnh thì có thể giúp ta chiêu đãi vị khách nhỏ kia được không?"

"Đương nhiên ạ, con rất vui khi có thể giúp người." Lucius đáp ứng, người có thể làm cho chú Ayer tự mình chiêu đãi cũng không nhiều, y muốn nhìn một chút xem rốt cuộc là ai có thể làm cho chú Ayer đích thân tiếp đón.

Buổi chiều, người đã sửa lại họ của mình Eileen Prince mang theo con trai của mình là Severus Snape Prince đi vào trang viên Slytherin.

"Severus, lát nữa con không được thất lễ." Eileen dặn dò nói.

Severus gật đầu, trầm mặc nhìn trang viên Slytherin xa hoa tráng lệ trước mắt.

"Hai vị, xin mời vào." Henry nói, cậu ta từ sau khi tốt nghiệp ở Hogwarts liền ở lại trang viên SLytherin làm việc cho Hogair, hắn là ngươi nuôi nấng cậu lớn lên, cậu tất nhiên phải báo đáp đầy đủ cho hắn, nhưng mà cái duy nhất hiện tại cậu có thể làm đó chính là giúp đỡ hắn giảm bớt gánh nặng, làm cánh tay phải đắc lực của hắn. Cậu khi còn nhỏ không hiểu chuyện, lúc nào cũng gọi Hogair là "Tom ca ca", sau khi đến Hogwarts mới biết được ý nghĩa của cái tên Hogair Slytherin đối với thế giới phép thuật, đặc biệt là lúc đó Hogwarts vẫn còn lưu truyền cái truyền thuyết về Slytherin. Lúc sau cậu ta liền sửa lại xưng hô của mình, lúc đầu Hogair rất không vui với các xưng hô này nhưng sau đó liền tuỳ cậu.

"Cảm ơn." Eileen gật đầu, nắm tay Severus đi vào bên trong.

Hogair đem địa điểm gặp mặt an bài trong nhà, Lucius đứng bên cạnh hắn, tò mò nhìn một lớn một nhỏ đang từ từ tiến vào, người lớn thì mặc một bộ trường bào đen của nữ, bên cạnh là một nam hài cũng mặc một bộ đồ đen thui y chang, mũi của nhóc con đó rất lớn, mái tóc đen của nó che khuất hết một con mắt, mẹ con hai người tạo cho một cảm giác âm trầm. Lucius nhận ra vị này, người này chính là nữ sĩ đã trở về gia tộc Prince để gánh vác trách nhiệm gia chủ của mình.

"Xin lỗi đã quấy rầy Slytherin tiên sinh! Đây là con trai của ta, Severus Prince." Eileen chào hỏi với Hogair trước sau đó lại giới thiệu con trai của mình.

"Prince học muội, không cần khách khí vậy đâu. Chào tiểu Prince, một buổi chiều tốt lành! Đây là con trai của Abraxas Malfoy, Lucius Malfoy." Hogair đáp lại sau đó giới thiệu Lucius đứng bên cạnh mình.

"Buổi chiều tốt lành, tiểu Malfoy!" Eileen gật đầu nói, giao hảo của Slytherin và Malfoy là điều mà bất cứ ai trong thế giới phép thuật cũng biết.

"Buổi chiều tốt lành, Prince nữ sĩ." Lucius trở lại bộ dáng thân sĩ của mình, lại quay sang chào Severus nói:"Buổi chiều tốt lành, tiểu Prince, không ngại anh gọi em là Severus chứ?"

"Ngài Slytherin, con rất vui khi được gặp ngài!" Severus dùng lễ nghi mình không quá quen thuộc nói, bộ dáng ngoan ngoãn kia của nhóc làm hắn ý thức được đây không phải là vị giáo sư độc dược khủng bố hắn đã từng học kiếp trước, "Ngài Malfoy, buổi chiều tốt lành." Severus không đáp ứng Lucius gọi tên thánh của mình.

"Severus!" Eileen ý thức được vấn đề này, nàng thấp giọng giáo huấn.

"Được rồi Prince học muội, cho hai đứa nhỏ đi chơi đi! Không cần quá nghiêm khắc với mấy đứa nhỏ đâu." Hogair cười nói.

Thấy Hogair nói vậy, Irene gật đầu, cho Lucius và Severus đi chơi, nàng bắt đầu nói chuyện phiếm với Hogair, lúc đầu là nói về những chuyện xưa ở Hogwarts, sau đó lại nói về bức thư, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn của mình.

"Phi thường cảm tạ ngài, học trưởng, nếu không phải ngài nhắc nhở, ta chắc chắn sẽ không ý thức được mình đã phạm vào sai lầm lớn bao nhiêu. Hiện tại ta chỉ nghĩ đến vấn đề làm sao để có thể nuôi nấng Severus bình an lớn lên, không quan tâm đến những vấn đề khác." Eileen xưng hô với Hogair như hồi mình còn ở Hogwarts.

"Quay đầu trước khi mọi thứ không thể sửa chữa được nữa là được, tất cả mọi thứ đều không hề muộn, Severus chắc chắn sẽ trở thành một Prince ưu tú." Hogair an ủi nói, cách làm của Eileen hắn không ủng hộ, nhưng Slytherin thì lúc nào cũng kiên trì với lựa chọn của chính mình, mà Prince lại càng cố chấp hơn nữa. Xuất phát từ lợi ích cũng như tình cảm, Hogair rất vui lòng trở thành người "Đánh đòn cảnh cáo" (????)

"Đúng vậy, Severus rất có thiên phú ở phương diện độc dược, nó nhất định sẽ là một Prince ưu tú." Eileen hồng hốc mắt nói, nàng nghĩ đến chồng của mình, nhưng nàng lại không hề hối hận với quyết định của mình bây giờ.

HẾT CHƯƠNG 44

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau