[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng
Chương 50: Trong Cái Rủi Có Cái May
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
- o0o-
Địa điểm xảy ra chuyện là sân Quidditch, hôm đó là ngày tuyển chọn thành viên mới cho đội, Hogair vì muốn sửa bài tập nên mới không đi xem, mà Lucius lại cùng Ryan đến để xem buổi tuyển chọn. Học sinh năm nhất không được mang theo chổi riêng tất nhiên là cũng không được tham gia tuyển chọn Quidditch, cho nên giờ đây bọn họ chỉ có thể ra sân nhìn người ta tuyển chọn cho đỡ thèm, cố gắng chờ đến năm sau tham gia.
Mỗi nhà đã chiếm một góc sân bóng ngay từ đầu, không ai quan tâm ai mà bắt đầu buổi tuyển chọn. Nhưng rốt cục không biết nhà nào đã đoạt banh của nhà khác, nhà kia liền đánh trả, sau đó lại không biết vì sao mà lan ra thành hỗn chiến, phù thuỷ này phóng thần chú lên chổi của người kia, người xem bên dưới cũng vì bị vạ lây nên cũng bắt đầu phản kích. Lucius cũng bị trúng một bùa, mái tóc xinh đẹp bị cháy xém, Lucius cảm thấy cực kỳ phẫn nộ nên cũng phóng ra vài thần chú trả thù, đối phương rơi thẳng từ trên trời xuống đất, nằm luôn không động đậy. Mà mấy người khác khi hỗn chiến diễn ra cũng sử dụng sở trường của mình, bị thương sau đó đánh trả, làm người khác bị thương xong bị người ta phản kích, nếu đũa phép rơi thì trực tiếp đánh tay. Lần tham gia tuyển chọn này có đủ phù thuỷ từ năm hai đến năm bốn, còn người xem thì năm nào cũng có, bởi vậy lần hỗn chiến này đã ảnh hưởng đến một phần ba phù thuỷ của toàn trường, sân Quidditch rất nhanh bị đâm thủng vài lỗ, mà rất nhiều học sinh trên người có vết máu, vết bùn, quần áo trên người cũng rách tung toé, mà những người nằm trên đất không động đậy chín phần mười là gãy xương.
Lúc ấy, Hogair đang ở trong văn phòng của mình sửa bài tập, căn phòng của hắn nằm trên tầng năm, cho nên từ đây nhìn ra chắc chắn có thể nhìn thấy sân Quidditch, mà cách vách lại có một cửa sổ nhìn ra hồ Đen, hắn rất thích căn phòng này, bởi vì tầm nhìn bao quát. Khi sửa bài tập mệt mỏi, hắn sẽ ngừng tay mà đứng trước cửa sổ, nhớ đến Lucius có nói cho mình chuyện tuyển chọn thành viên mới cho đội Quidditch, vì thế mới nhìn ra ngoài cửa sổ, kết quả thấy một cuộc hỗn chiến phạm vi lớn, bao gồm không ít học sinh, thậm chí học sinh năm thứ bảy.
Hogair khuếch đại âm thanh hô: "Tất cả đều dừng lại cho thầy!" Thanh âm uy nghiêm truyền đến sân Quidditch, nhóm Slytherin nhận ra đây là giọng chủ nhiệm của mình nên đã bắt đầu dừng tấn công mà chuyển sang phòng thủ, tại sao chuyển sang phòng thủ ư, rất đơn giản, bởi vì các nhà khác vẫn không ngừng tấn công.
Hắn nhìn sân Quidditch bây giờ đã loạn như ong vỡ tổ, có vài người vẫn còn đang đánh nhau, hắn phẫn nộ biến to cửa sổ, sau đó cho mình một bùa trôi nổi và nhẹ tênh, từ tầng năm nhảy đến sân Quidditch, bất cứ ai nhìn thấy hắn lúc này chắc chắn sẽ bị sốc bởi hành động nguy hiểm nhưng cực kỳ nhanh gọn này.
"Tất cả, Petrificus Totalus Tria!" Một bùa chú phạm vi lớn ngay lập tức bao trùm toàn bộ sân Quidditch, sau đó toàn bộ những người đang chiến đấu hăng say nãy giờ đều bị hoá đá.
"Tất cả các nhà trừ 200 điểm!" Hogair nhẹ giọng 'khụ' một tiếng, sử dụng thần chú phạm vi lớn một lần như vậy làm ma lực của hắn bây giờ rất không xong, hắn đang cảm thấy rất không ổn!
"Ayer, có chuyện gì vậy?" Nghe âm thanh khuếch đại cực kỳ lớn của Hogair truyền khắp Hogwarts, Dumbledore đã rất nhanh chạy đến xem chuyện gì, kết quả vừa đến liền thấy khắp sân Quidditch có mấy trăm học sinh bị hoá đá. Hiệu trưởng Dippet hôm nay không ở trường, chỉ có một mình phó hiệu trưởng Dumbledore xuất hiện.
"Mấy học sinh này đánh nhau trong trường. Tôi không thể dùng lời nói ngăn bọn họ lại được đành phải hoá đá bọn họ một chút." Hogair giải thích nói, sau đó hạ đũa phép, giải trừ thần chú của mình, rất nhiều người đang đứng trên sân vô lực ngã xuống. "Hơn nữa, bọn họ còn huỷ hoại công trình công cộng, bây giờ sân Quidditch đã nát đến như vậy, nếu không nhanh chóng sửa chữa chỉ sợ mùa giải Quidditch năm nay chỉ còn cách trì hoãn."
"Thì ra là thế sao. Hiện tại vẫn là nên mang mấy đứa nhỏ bị thương nghiêm trọng đến bệnh thất, trừng phạt để sau rồi tính." Dumbledore sờ râu của mình, không ha hả cười như mọi khi mà chỉ bình tĩnh giải quyết mọi thứ.
"Được." Hogair trôi nổi mấy học sinh bị thương nghiêm trọng đến bệnh thất, người nào bị thương nhẹ thì tự đi.
"Chú Ayer?" Lucius sau khi khôi phục trạng thái bình thường, cùng với đầu tóc rối bù và áo choàng dính bùn, chạy đến bên cạnh Hogair, thấp giọng nói.
Hogair đau lòng cùng tức giận nhìn bộ dáng bây giờ của Lucius, Lucius thế mà cũng là một thành viên trong cái đám đánh nhau đó! Hắn lạnh lùng nhìn Lucius nói: "Trò Malfoy, chuyện này thầy sẽ báo cho ba của trò." Nói xong liền bỏ đi.
Lucius mắt đỏ hoe, hướng ký túc xá của mình chạy về, bộ dáng chật vật của y làm cho mấy người không biết sân Quidditch xảy ra hỗn chiến nghi hoặc, dù sao không phải ai cũng có gan chọc đến Malfoy.
Hogair đem học sinh bị thương đưa đến bệnh thất, nữ bác sĩ trong bệnh thất thật sự rất tức giận, bởi vì nhiều bệnh nhân như thế, nàng tuy tức giận nhưng cũng nhanh tay nhanh chân xử lý vết miệng vết thương cho mấy phù thuỷ. Những người nào gãy xương đều được đưa đến phòng bệnh, còn ai ngoại thương đều chỉ đưa độc dược cho họ tự uống.
"Ayer, xin hãy theo tôi." Dumbledore đi đến cửa bệnh thất, lại gần gọi Hogair.
Hogair gật gật đầu, theo Dumbledore đến phòng hiệu trưởng.
"Sự tình hôm nay thầy xử lý rất tốt, nếu thầy đến không kịp thì mọi việc có thể sẽ nghiêm trọng hơn nữa. Điều này rất tốt, dù sao thầy là một giáo sư, nghĩa vụ của thầy là phải bảo vệ học sinh! Nhưng tôi không thể không nói, sử dụng Petrificus Totalus Tria với học sinh nếu bị người ngoài biết thì chắc chắn phụ huynh của bọn họ sẽ có ý kiến."
"Xin lỗi, lúc đó cách này là nhanh nhất." Hogair biết nếu mình thi chú với học sinh sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng, nhưng sự việc thật sự nước sôi lửa bỏng, hắn không thể không dùng biện pháp này để ngăn chặn mọi thứ trước khi phát sinh thêm cái gì đó kinh khủng hơn nữa.
"Đúng vậy, cái này đúng là biện pháp hữu hiệu nhất lúc đó. Động tác thầy nhảy từ tầng năm xuống cũng rất lưu loát, nhưng có thể sẽ là cái gương để mấy đứa nhỏ làm theo." Nghĩ đến cái động tác nhảy cực kỳ lưu loát của Hogair kia, Dumbledore vỗ tay tán thưởng trong lòng nhưng mặt lại không có biểu cảm gì. Là Gryffindor, cụ rất hưởng ứng cái phương pháp giải quyết nhanh gọn lẹ này, nhưng thân là phó hiệu trưởng thì Dumbledore không thể không phê bình Hogair.
"Tôi đã biết, về sau sẽ không làm như vậy nữa." Hogair bảo đảm nói, mấy sự việc như vậy phát sinh một lần là được rồi. "Những học sinh đó thầy định phạt thế nào?"
"Phạt bọn họ sửa chữa sân Quidditch là được rồi, dù sao thầy cũng đã trừ điểm. Chúng ta phải cho bọn nhỏ nhận thức được sai lầm của mình, nhưng cũng không được quá nghiêm khắc."
"Nếu thầy đã muốn như thế thì tôi không ý kiến." Hogair gật đầu nói
Đến tối, hiệu trưởng Dippet cuối cùng cũng đã trở về, sau khi nghe chuyện phát sinh ở trường, cách ông xử lý cũng giống với Dumbledore, đều phạt tất cả phù thuỷ tham gia hỗn chiến sửa sân Quidditch, nhưng nguyên nhân xảy ra hỗn chiến cũng phải được điều tra rõ ràng, Hogair được giao nhiệm vụ này.
Buổi tối, Hogair bước vào ký túc xá Slytherin, nói chủ nhiệm gọi tất cả học sinh Slytherin ra ngoài.
Hắn cầm đũa phép tức giận chỉ thẳng vào bức tường có khắc hành vi thủ tục Slytherin nói: "Thầy thật sự tức giận với chuyện hôm nay xảy ra. Nhìn nội dung trên tường đi, nghĩ lại hành vi hôm nay của mấy đứa, có cái nào có thể mang đến vinh quang cho Slytherin không? Không, hoàn toàn không, hành vi hôm nay của các trò hoàn toàn bôi nhọ vinh quang của Slytherin!" Khi nói chuyện, hắn vô thức thêm ma lực của mình vào lời nói, áp lực khổng lồ đó làm cho mấy tiểu xà đứng phía dưới phát run.
Thân là học sinh của Slytherin, vì học viện tăng thêm vinh quang là mục tiêu lớn nhất trong lòng mấy tiểu xà phía dưới, nhưng cuối cùng bọn họ lại bị Slytherin cho rằng chính tay bọn họ đã bôi nhọ vinh quang của Slytherin. Chuyện này làm mấy tiểu xà thật thương tâm, cũng rất hổ thẹn.
"Green, rốt cục tại sao hôm nay lại xảy ra hỗn chiến?" Hogair hỏi đội trưởng đội Quidditch.
"Lúc đầu là một Hufflepuff đoạt bóng của một Gryffindor nào đó, sao đó cái Gryffindor đó, hình như cậu ta tên là Perdo đánh nát Bludger của Slytherin, tụi con tìm cậu ta tính sổ, sau đó hai bên bắt đầu đánh nhau, cuối cùng thì Ravenclaw cũng bị kéo vào......... Sau đó thì thầy cũng biết rồi đấy, tình hình trở nên hoàn toàn mất khống chế." Một nam sinh tóc nâu đứng ra, trên mặt còn có một vết thương, hẳn là vết thương có khi tham gia hỗn chiến hồi chiều.
"Có trò nào muốn thêm gì không?" Hogair tiếp tục hỏi.
Sau đó, những người có mặt ở hiện trường cũng bổ sung vài câu, Lucius vẫn đứng im không nhúc nhích, mớ tóc bị thiêu cháy hồi chiều đã được dùng dược mà mọc ra trở lại, cũng đã thay một bộ đồng phục khác, nhưng mà vết thương trên người lại không xử lý.
Hogair lơ đãng nhìn về phía Lucius, đứa nhỏ này đang giận hắn phải không?
Sau khi biết nguyên nhân phát sinh hỗn chiến, tuy Hogair biết rõ ràng là mấy tiểu xà này còn giấu hắn gì đó nhưng bây giờ hắn lười quản. Vốn dĩ thành lập nhóm nhỏ để học tập cũng đã cải thiện được một chút quan hệ giữa các nhà với nhau, nhưng quan hệ của Gryffindor và Slytherin vẫn như nước với lửa như cũ, bởi vì khi phân nhóm, trong nhóm của Slytherin chắc chắn không thấy Gryffindor mà trong nhóm Gryffindor cũng chắc chắn không thấy Slytherin. Sự cố lần này có thể nói là do Slytherin và Gryffindor gây ra, bọn họ đem một chuyện nhỏ phát sinh thành hỗn chiến. Hai nhà Gryffindor và Slytherin chính là như thế này, lúc nào cũng đánh nhau đến một mất một còn, nếu bọn họ mà biết được quan hệ thực sự của Slytherin và Gryffindor thì phải chăng quan hệ giữa hai nhà sẽ tốt hơn?
Biết thế thì hắn không nên đem trang viên Gryffindor đổi thành trang viên Slytherin, nếu vậy thì chuyện hắn là hậu duệ của Gryffindor cả thế giới phép thuật chắc chắn sẽ biết, hiện tại mọi người chỉ biết hắn là hậu duệ Slytherin, không ai biết thực ra hắn cũng là hậu duệ Gryffindor nữa! Hogair trong lòng tức giận nghĩ.
Tuy rằng Slytherin không nhất thiết phải chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng xử phạt thì nhất định phải làm.
"Thầy mặc kệ mấy đứa có bao nhiêu lý do thân bất do kỷ, nhưng đánh nhau ở trong phạm vi trường học, đả thương bạn học, phá hoại tài sản của trường, tất cả những việc này mấy đứa tham gia một việc cũng không thiếu. Cho nên, tất cả những ai tham gia việc này, mỗi người năm mươi lần Hành vi thủ tục Slytherin cho thầy, đều bị cấm túc! Bắt đầu từ năm bảy và năm nhất, tuần tới sẽ là năm hai, tiếp theo từ năm ba đến năm sáu cấm túc." Lần này học sinh năm hai tham gia nhiều nhất, bởi vì bọn họ vừa đủ tuổi tham gia Quidditch, còn năm bảy và năm nhất chủ yếu là đến xem cho nên cũng không quá nhiều người.
* Thân bất do kỷ: Không thể không làm
Nói xong quyết định của mình, Hogair nghĩ chút rồi bổ sung: "Chúng ta là Slytherin, Slytherin phải nghĩ trước rồi mới làm, thầy hy vọng tất cả các trò có thể nhớ kỹ giáo huấn lần này. Trước khi làm gì, nhớ nghĩ đến hậu quả! Cái gì nên làm, cái gì không nên, nên làm thì làm, không nên thì đừng làm, suy xét cẩn thận trước."
Hogair nói tình hình nhà mình cho hiệu trưởng, sau đó hắn và phu nhân Hooch cùng nhau giám sát mấy học sinh đánh nhau sửa chữa sân Quidditch.
"Lần này là tôi sai, lẽ ra tôi nên sắp xếp mỗi nhà một ngày, không nghĩ đến cuối cùng lại thành ra như thế này." Phu nhân Hooch nói với Hogair.
"Mọi chuyện đã qua rồi, chuyện này cũng có thể mang đến một vài kết quả tốt, cô nhìn xem!" Hogair nhìn một nam sinh giúp một nam sinh khác trôi nổi mớ đá chồng chất trên mặt đất.
"Có lẽ trong cái rủi có cái may chăng!" Phu nhân Hooch cười cười, nàng rất yêu Hogwarts, cũng rất yêu mấy đứa nhỏ trong Hogwarts, trẻ con đánh nhau thì không phải chuyện lớn, nhưng đánh nhau thành ra như vầy thì không tốt.
Trong khi Hogair vội vàng xử lý hậu sự của trận hỗn chiến này, hắn bỗng ý thức được Lucius đã mấy ngày không đến tìm hắn, thậm chí trốn tránh hắn. Hắn biết lời nói lúc trước của mình đã làm y tức giận, nhưng lại không nghĩ Lucius lại giận lâu thế. Đúng là một đứa nhỏ thích để bụng! Hogair trong lòng sủng nịch nghĩ.
Bất quá, nên đi an ủi Lucius càng sớm càng tốt! Nếu không, y giận càng lâu càng khó dỗ, dù sao Lucius cũng không thể cách hắn quá xa, nếu cách linh hồn bạn lữ của mình quá xa thì sức lực sẽ ngày càng yếu, Lucius chắc chắn cũng đang cảm thấy không khỏe.
HẾT CHƯƠNG 50
BETA: BĂNG
- o0o-
Địa điểm xảy ra chuyện là sân Quidditch, hôm đó là ngày tuyển chọn thành viên mới cho đội, Hogair vì muốn sửa bài tập nên mới không đi xem, mà Lucius lại cùng Ryan đến để xem buổi tuyển chọn. Học sinh năm nhất không được mang theo chổi riêng tất nhiên là cũng không được tham gia tuyển chọn Quidditch, cho nên giờ đây bọn họ chỉ có thể ra sân nhìn người ta tuyển chọn cho đỡ thèm, cố gắng chờ đến năm sau tham gia.
Mỗi nhà đã chiếm một góc sân bóng ngay từ đầu, không ai quan tâm ai mà bắt đầu buổi tuyển chọn. Nhưng rốt cục không biết nhà nào đã đoạt banh của nhà khác, nhà kia liền đánh trả, sau đó lại không biết vì sao mà lan ra thành hỗn chiến, phù thuỷ này phóng thần chú lên chổi của người kia, người xem bên dưới cũng vì bị vạ lây nên cũng bắt đầu phản kích. Lucius cũng bị trúng một bùa, mái tóc xinh đẹp bị cháy xém, Lucius cảm thấy cực kỳ phẫn nộ nên cũng phóng ra vài thần chú trả thù, đối phương rơi thẳng từ trên trời xuống đất, nằm luôn không động đậy. Mà mấy người khác khi hỗn chiến diễn ra cũng sử dụng sở trường của mình, bị thương sau đó đánh trả, làm người khác bị thương xong bị người ta phản kích, nếu đũa phép rơi thì trực tiếp đánh tay. Lần tham gia tuyển chọn này có đủ phù thuỷ từ năm hai đến năm bốn, còn người xem thì năm nào cũng có, bởi vậy lần hỗn chiến này đã ảnh hưởng đến một phần ba phù thuỷ của toàn trường, sân Quidditch rất nhanh bị đâm thủng vài lỗ, mà rất nhiều học sinh trên người có vết máu, vết bùn, quần áo trên người cũng rách tung toé, mà những người nằm trên đất không động đậy chín phần mười là gãy xương.
Lúc ấy, Hogair đang ở trong văn phòng của mình sửa bài tập, căn phòng của hắn nằm trên tầng năm, cho nên từ đây nhìn ra chắc chắn có thể nhìn thấy sân Quidditch, mà cách vách lại có một cửa sổ nhìn ra hồ Đen, hắn rất thích căn phòng này, bởi vì tầm nhìn bao quát. Khi sửa bài tập mệt mỏi, hắn sẽ ngừng tay mà đứng trước cửa sổ, nhớ đến Lucius có nói cho mình chuyện tuyển chọn thành viên mới cho đội Quidditch, vì thế mới nhìn ra ngoài cửa sổ, kết quả thấy một cuộc hỗn chiến phạm vi lớn, bao gồm không ít học sinh, thậm chí học sinh năm thứ bảy.
Hogair khuếch đại âm thanh hô: "Tất cả đều dừng lại cho thầy!" Thanh âm uy nghiêm truyền đến sân Quidditch, nhóm Slytherin nhận ra đây là giọng chủ nhiệm của mình nên đã bắt đầu dừng tấn công mà chuyển sang phòng thủ, tại sao chuyển sang phòng thủ ư, rất đơn giản, bởi vì các nhà khác vẫn không ngừng tấn công.
Hắn nhìn sân Quidditch bây giờ đã loạn như ong vỡ tổ, có vài người vẫn còn đang đánh nhau, hắn phẫn nộ biến to cửa sổ, sau đó cho mình một bùa trôi nổi và nhẹ tênh, từ tầng năm nhảy đến sân Quidditch, bất cứ ai nhìn thấy hắn lúc này chắc chắn sẽ bị sốc bởi hành động nguy hiểm nhưng cực kỳ nhanh gọn này.
"Tất cả, Petrificus Totalus Tria!" Một bùa chú phạm vi lớn ngay lập tức bao trùm toàn bộ sân Quidditch, sau đó toàn bộ những người đang chiến đấu hăng say nãy giờ đều bị hoá đá.
"Tất cả các nhà trừ 200 điểm!" Hogair nhẹ giọng 'khụ' một tiếng, sử dụng thần chú phạm vi lớn một lần như vậy làm ma lực của hắn bây giờ rất không xong, hắn đang cảm thấy rất không ổn!
"Ayer, có chuyện gì vậy?" Nghe âm thanh khuếch đại cực kỳ lớn của Hogair truyền khắp Hogwarts, Dumbledore đã rất nhanh chạy đến xem chuyện gì, kết quả vừa đến liền thấy khắp sân Quidditch có mấy trăm học sinh bị hoá đá. Hiệu trưởng Dippet hôm nay không ở trường, chỉ có một mình phó hiệu trưởng Dumbledore xuất hiện.
"Mấy học sinh này đánh nhau trong trường. Tôi không thể dùng lời nói ngăn bọn họ lại được đành phải hoá đá bọn họ một chút." Hogair giải thích nói, sau đó hạ đũa phép, giải trừ thần chú của mình, rất nhiều người đang đứng trên sân vô lực ngã xuống. "Hơn nữa, bọn họ còn huỷ hoại công trình công cộng, bây giờ sân Quidditch đã nát đến như vậy, nếu không nhanh chóng sửa chữa chỉ sợ mùa giải Quidditch năm nay chỉ còn cách trì hoãn."
"Thì ra là thế sao. Hiện tại vẫn là nên mang mấy đứa nhỏ bị thương nghiêm trọng đến bệnh thất, trừng phạt để sau rồi tính." Dumbledore sờ râu của mình, không ha hả cười như mọi khi mà chỉ bình tĩnh giải quyết mọi thứ.
"Được." Hogair trôi nổi mấy học sinh bị thương nghiêm trọng đến bệnh thất, người nào bị thương nhẹ thì tự đi.
"Chú Ayer?" Lucius sau khi khôi phục trạng thái bình thường, cùng với đầu tóc rối bù và áo choàng dính bùn, chạy đến bên cạnh Hogair, thấp giọng nói.
Hogair đau lòng cùng tức giận nhìn bộ dáng bây giờ của Lucius, Lucius thế mà cũng là một thành viên trong cái đám đánh nhau đó! Hắn lạnh lùng nhìn Lucius nói: "Trò Malfoy, chuyện này thầy sẽ báo cho ba của trò." Nói xong liền bỏ đi.
Lucius mắt đỏ hoe, hướng ký túc xá của mình chạy về, bộ dáng chật vật của y làm cho mấy người không biết sân Quidditch xảy ra hỗn chiến nghi hoặc, dù sao không phải ai cũng có gan chọc đến Malfoy.
Hogair đem học sinh bị thương đưa đến bệnh thất, nữ bác sĩ trong bệnh thất thật sự rất tức giận, bởi vì nhiều bệnh nhân như thế, nàng tuy tức giận nhưng cũng nhanh tay nhanh chân xử lý vết miệng vết thương cho mấy phù thuỷ. Những người nào gãy xương đều được đưa đến phòng bệnh, còn ai ngoại thương đều chỉ đưa độc dược cho họ tự uống.
"Ayer, xin hãy theo tôi." Dumbledore đi đến cửa bệnh thất, lại gần gọi Hogair.
Hogair gật gật đầu, theo Dumbledore đến phòng hiệu trưởng.
"Sự tình hôm nay thầy xử lý rất tốt, nếu thầy đến không kịp thì mọi việc có thể sẽ nghiêm trọng hơn nữa. Điều này rất tốt, dù sao thầy là một giáo sư, nghĩa vụ của thầy là phải bảo vệ học sinh! Nhưng tôi không thể không nói, sử dụng Petrificus Totalus Tria với học sinh nếu bị người ngoài biết thì chắc chắn phụ huynh của bọn họ sẽ có ý kiến."
"Xin lỗi, lúc đó cách này là nhanh nhất." Hogair biết nếu mình thi chú với học sinh sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng, nhưng sự việc thật sự nước sôi lửa bỏng, hắn không thể không dùng biện pháp này để ngăn chặn mọi thứ trước khi phát sinh thêm cái gì đó kinh khủng hơn nữa.
"Đúng vậy, cái này đúng là biện pháp hữu hiệu nhất lúc đó. Động tác thầy nhảy từ tầng năm xuống cũng rất lưu loát, nhưng có thể sẽ là cái gương để mấy đứa nhỏ làm theo." Nghĩ đến cái động tác nhảy cực kỳ lưu loát của Hogair kia, Dumbledore vỗ tay tán thưởng trong lòng nhưng mặt lại không có biểu cảm gì. Là Gryffindor, cụ rất hưởng ứng cái phương pháp giải quyết nhanh gọn lẹ này, nhưng thân là phó hiệu trưởng thì Dumbledore không thể không phê bình Hogair.
"Tôi đã biết, về sau sẽ không làm như vậy nữa." Hogair bảo đảm nói, mấy sự việc như vậy phát sinh một lần là được rồi. "Những học sinh đó thầy định phạt thế nào?"
"Phạt bọn họ sửa chữa sân Quidditch là được rồi, dù sao thầy cũng đã trừ điểm. Chúng ta phải cho bọn nhỏ nhận thức được sai lầm của mình, nhưng cũng không được quá nghiêm khắc."
"Nếu thầy đã muốn như thế thì tôi không ý kiến." Hogair gật đầu nói
Đến tối, hiệu trưởng Dippet cuối cùng cũng đã trở về, sau khi nghe chuyện phát sinh ở trường, cách ông xử lý cũng giống với Dumbledore, đều phạt tất cả phù thuỷ tham gia hỗn chiến sửa sân Quidditch, nhưng nguyên nhân xảy ra hỗn chiến cũng phải được điều tra rõ ràng, Hogair được giao nhiệm vụ này.
Buổi tối, Hogair bước vào ký túc xá Slytherin, nói chủ nhiệm gọi tất cả học sinh Slytherin ra ngoài.
Hắn cầm đũa phép tức giận chỉ thẳng vào bức tường có khắc hành vi thủ tục Slytherin nói: "Thầy thật sự tức giận với chuyện hôm nay xảy ra. Nhìn nội dung trên tường đi, nghĩ lại hành vi hôm nay của mấy đứa, có cái nào có thể mang đến vinh quang cho Slytherin không? Không, hoàn toàn không, hành vi hôm nay của các trò hoàn toàn bôi nhọ vinh quang của Slytherin!" Khi nói chuyện, hắn vô thức thêm ma lực của mình vào lời nói, áp lực khổng lồ đó làm cho mấy tiểu xà đứng phía dưới phát run.
Thân là học sinh của Slytherin, vì học viện tăng thêm vinh quang là mục tiêu lớn nhất trong lòng mấy tiểu xà phía dưới, nhưng cuối cùng bọn họ lại bị Slytherin cho rằng chính tay bọn họ đã bôi nhọ vinh quang của Slytherin. Chuyện này làm mấy tiểu xà thật thương tâm, cũng rất hổ thẹn.
"Green, rốt cục tại sao hôm nay lại xảy ra hỗn chiến?" Hogair hỏi đội trưởng đội Quidditch.
"Lúc đầu là một Hufflepuff đoạt bóng của một Gryffindor nào đó, sao đó cái Gryffindor đó, hình như cậu ta tên là Perdo đánh nát Bludger của Slytherin, tụi con tìm cậu ta tính sổ, sau đó hai bên bắt đầu đánh nhau, cuối cùng thì Ravenclaw cũng bị kéo vào......... Sau đó thì thầy cũng biết rồi đấy, tình hình trở nên hoàn toàn mất khống chế." Một nam sinh tóc nâu đứng ra, trên mặt còn có một vết thương, hẳn là vết thương có khi tham gia hỗn chiến hồi chiều.
"Có trò nào muốn thêm gì không?" Hogair tiếp tục hỏi.
Sau đó, những người có mặt ở hiện trường cũng bổ sung vài câu, Lucius vẫn đứng im không nhúc nhích, mớ tóc bị thiêu cháy hồi chiều đã được dùng dược mà mọc ra trở lại, cũng đã thay một bộ đồng phục khác, nhưng mà vết thương trên người lại không xử lý.
Hogair lơ đãng nhìn về phía Lucius, đứa nhỏ này đang giận hắn phải không?
Sau khi biết nguyên nhân phát sinh hỗn chiến, tuy Hogair biết rõ ràng là mấy tiểu xà này còn giấu hắn gì đó nhưng bây giờ hắn lười quản. Vốn dĩ thành lập nhóm nhỏ để học tập cũng đã cải thiện được một chút quan hệ giữa các nhà với nhau, nhưng quan hệ của Gryffindor và Slytherin vẫn như nước với lửa như cũ, bởi vì khi phân nhóm, trong nhóm của Slytherin chắc chắn không thấy Gryffindor mà trong nhóm Gryffindor cũng chắc chắn không thấy Slytherin. Sự cố lần này có thể nói là do Slytherin và Gryffindor gây ra, bọn họ đem một chuyện nhỏ phát sinh thành hỗn chiến. Hai nhà Gryffindor và Slytherin chính là như thế này, lúc nào cũng đánh nhau đến một mất một còn, nếu bọn họ mà biết được quan hệ thực sự của Slytherin và Gryffindor thì phải chăng quan hệ giữa hai nhà sẽ tốt hơn?
Biết thế thì hắn không nên đem trang viên Gryffindor đổi thành trang viên Slytherin, nếu vậy thì chuyện hắn là hậu duệ của Gryffindor cả thế giới phép thuật chắc chắn sẽ biết, hiện tại mọi người chỉ biết hắn là hậu duệ Slytherin, không ai biết thực ra hắn cũng là hậu duệ Gryffindor nữa! Hogair trong lòng tức giận nghĩ.
Tuy rằng Slytherin không nhất thiết phải chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng xử phạt thì nhất định phải làm.
"Thầy mặc kệ mấy đứa có bao nhiêu lý do thân bất do kỷ, nhưng đánh nhau ở trong phạm vi trường học, đả thương bạn học, phá hoại tài sản của trường, tất cả những việc này mấy đứa tham gia một việc cũng không thiếu. Cho nên, tất cả những ai tham gia việc này, mỗi người năm mươi lần Hành vi thủ tục Slytherin cho thầy, đều bị cấm túc! Bắt đầu từ năm bảy và năm nhất, tuần tới sẽ là năm hai, tiếp theo từ năm ba đến năm sáu cấm túc." Lần này học sinh năm hai tham gia nhiều nhất, bởi vì bọn họ vừa đủ tuổi tham gia Quidditch, còn năm bảy và năm nhất chủ yếu là đến xem cho nên cũng không quá nhiều người.
* Thân bất do kỷ: Không thể không làm
Nói xong quyết định của mình, Hogair nghĩ chút rồi bổ sung: "Chúng ta là Slytherin, Slytherin phải nghĩ trước rồi mới làm, thầy hy vọng tất cả các trò có thể nhớ kỹ giáo huấn lần này. Trước khi làm gì, nhớ nghĩ đến hậu quả! Cái gì nên làm, cái gì không nên, nên làm thì làm, không nên thì đừng làm, suy xét cẩn thận trước."
Hogair nói tình hình nhà mình cho hiệu trưởng, sau đó hắn và phu nhân Hooch cùng nhau giám sát mấy học sinh đánh nhau sửa chữa sân Quidditch.
"Lần này là tôi sai, lẽ ra tôi nên sắp xếp mỗi nhà một ngày, không nghĩ đến cuối cùng lại thành ra như thế này." Phu nhân Hooch nói với Hogair.
"Mọi chuyện đã qua rồi, chuyện này cũng có thể mang đến một vài kết quả tốt, cô nhìn xem!" Hogair nhìn một nam sinh giúp một nam sinh khác trôi nổi mớ đá chồng chất trên mặt đất.
"Có lẽ trong cái rủi có cái may chăng!" Phu nhân Hooch cười cười, nàng rất yêu Hogwarts, cũng rất yêu mấy đứa nhỏ trong Hogwarts, trẻ con đánh nhau thì không phải chuyện lớn, nhưng đánh nhau thành ra như vầy thì không tốt.
Trong khi Hogair vội vàng xử lý hậu sự của trận hỗn chiến này, hắn bỗng ý thức được Lucius đã mấy ngày không đến tìm hắn, thậm chí trốn tránh hắn. Hắn biết lời nói lúc trước của mình đã làm y tức giận, nhưng lại không nghĩ Lucius lại giận lâu thế. Đúng là một đứa nhỏ thích để bụng! Hogair trong lòng sủng nịch nghĩ.
Bất quá, nên đi an ủi Lucius càng sớm càng tốt! Nếu không, y giận càng lâu càng khó dỗ, dù sao Lucius cũng không thể cách hắn quá xa, nếu cách linh hồn bạn lữ của mình quá xa thì sức lực sẽ ngày càng yếu, Lucius chắc chắn cũng đang cảm thấy không khỏe.
HẾT CHƯƠNG 50
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất