[Harry Potter] Nhóm Người Theo Đuổi Harry
Chương 5: Giáo sư Kurt Gaunt
Editor: Rosaline
Beta: Rosaline
Harry hướng Harris giới thiệu Ron cùng Hermione, mọi người cũng không có bởi vì không phải là cùng một năm mà ở chung lúng túng, trái lại trò chuyện rất vui vẻ.
Trưa hôm nay, tổ ba người dứt khoát lôi kéo Harris cùng nhau dùng bữa.
"Chị thấy tri thức Harris học được hoàn toàn có thể nhảy lớp, nếu không em trực tiếp nhảy đến năm bốn bọn chị đi." Hermione tích cực cổ vũ Harris nhảy lớp.
Trên trán Harris toát ra một mồ hôi lạnh, "Thế nhưng Hermione em cũng không muốn nhảy lớp, em cảm thấy hiện tại tốt vô cùng." Hơn nữa ta cũng không phải học bá* nha!
*学霸 = chăm chỉ học cho nên điểm cao [Ros: tui không biết để lảm sao cho thuần Việt hết nên chịu]
Harry cũng thay Harris giải vây, "Hermione, cũng không phải người người đều muốn trở thành học bá, em ấy còn nhỏ liền đừng làm khó em ấy."
"Đúng nha! Học nhiều như vậy có ích lợi gì, Harris hiện tại cần chính là phát triển chiều cao." Ron tiếp cận vui vẻ mà hướng trong cái dĩa của Harris thả hai cái đùi gà, "Ăn nhiều một chút mà, người sẽ cao lên."
Tuy rằng được giải vây, nhưng Harris lại cảm thấy rất xấu hổ. May là tin tức mới nhất của anh em cặp song sinh, để cho nó đem xấu hổ ném qua một bên.
"Tin tức mới nhất, học viện Durmstrang."
"Học viện pháp thuật Beauxbatons."
"Đầu tháng 10 sẽ đến Hogwarts tham gia cuộc thi Tam pháp thuật."
"Đến lúc đó sẽ có thi đấu đặc sắc xem, còn có thể có trai xinh gái đẹp ngắm nữa."
"Có vui vẻ hay không, có vui sướng hay không, đến lúc đó đừng quên ủng hộ đồ chơi nhỏ chúng ta mới nghiên cứu ra gần đây." George cùng Fred một xướng một họa.
Những người khác cũng lập tức nghị luận ầm ĩ.
Harris chậm rãi đưa ánh mắt thụ lại trên người của Cedric của Hufflepuff, thẳng đến bị người ngăn cản đường nhìn. Nó vừa nhấc con ngươi mắt, thấy Draco đứng ở bên cạnh của Harry, trong tay còn cầm một cái hộp quà đóng gói tinh mỹ.
Harry có chút bất đắc dĩ, "Malfoy mày lại muốn làm cái gì?"
"Em đừng nóng giận Harry, anh là tới đưa quà tặng xin lỗi."
"Đem quà tặng lấy đi, tao không cần."
Draco không để ý ánh mắt những người khác, hướng bên người Harry tiếp cận qua, hầu như muốn dán lên."Vậy em nói muốn như thế nào mới bằng lòng tha thứ anh."
Xung quanh vang lên hít hơi tiếng, Harry không muốn cùng Draco cùng nhau mất mặt, thẳng thắn đưa qua hộp quà phóng tới trong lòng của Harris."Mày hẳn là hướng Harris xin lỗi, quà tặng tao thay Harris nhận."
Draco nhìn hướng Harris, đã thấy nó cúi đầu nhìn hộp quà. "Được rồi! Anh đây coi như là tha thứ anh, ở phòng học gặp sau." Nói xong, xoay người đi.
Hermione thấy Harris sau khi mở hộp quà có chút run rẩy, không khỏi hỏi hắn, "Làm sao vậy Harris? Lẽ nào bên trong hộp quà quà tặng có vấn đề?"
"Không có vấn đề." Mới là vấn đề lớn.
Vì sao Draco sẽ biết Harry thích gì, bọn họ hiện tại mới năm bốn, chính là lúc nước lửa bất dung. Trừ phi...
"Không có khả năng." Harris "Ba" mà đậy nắp hộp lại. Có thể tưởng tượng đến thay đổi gần nhất của Draco thay đổi, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
...
Đầu tháng 10, học sinh của học viện Durmstrang cùng học viện pháp thuật Beauxbatons đến Hogwarts
Ngày kế. Lễ đường của Hogwarts dị thường náo nhiệt, các nữ học sinh của học viện pháp thuật Beauxbatons biểu diễn vẫn là rất đẹp mắt.
Thế nhưng chờ các nam sinh của học viện Durmstrang biểu diễn xong, lúc hiệu trưởng Karkaroff đi vào lễ đường, các giáo sư trên chỗ ngồi giáo sư đều đứng lên.
Bởi vì bên người Karkaroff còn theo một cái người đàn ông thân hình cao lớn, ngũ quan anh tuấn. Ngoại trừ màu sắc ánh mắt không giống nhau, cái chỗ khác đều giống như đã từng là Tom Marvolo Riddle, cũng chính là Chúa tể Hắc Ám đời thứ hai giới pháp thuật đến nay nói tên biến sắc, Voldemort.
Snape sau lưng nắm chặt nắm tay, liếc mắt nhìn Harry một cái, lại rất mau thu hồi đường nhìn.
Dumbledore nỗ lực bảo trì mỉm cười trên mặt, "Karkaroff hiệu trưởng, vị này chính là..."
Karkaroff trịnh trọng giới thiệu, "Vị này chính là giáo sư ma văn học, Kurt Gaunt."
Các giáo sư hai mặt nhìn nhau, Gaunt cái họ này rất đặc biệt, hơn nữa mẹ của Chúa tể Hắc Ám họ Gaunt, chẳng lẽ là thân thích, nhưng dáng dấp quá giống.
Con ngươi giả của Moody liên tiếp chuyển động, còn kém đem con ngươi trừng ra ngoài.
"Xin chào, hiệu trưởng Dumbledore." Nụ cười Kurt Gaunt cười ôn hòa, "Kỳ thực ta rất thích Hogwarts, chỉ là vẫn không có cơ hội đến Hogwarts nhận chức thôi."
Karkaroff vội vàng nói: "Kỳ nhậm chức của giáo sư Gaunt Chúng ta sắp hết, hiệu trưởng Dumbledore có thể cân nhắc mời thuê một chút."
Dumbledore nháy mắt, "Nhưng danh ngạch giáo sư nhậm chức của chúng ta đã đầy, ngoại trừ Muggle học mới mở còn không có giáo sư thích hợp."
Nụ cười Kurt Gaunt như trước, "Vậy thì thật là tốt, ta thích Muggle học."
Dumbledore mặc dù cảm thấy bị nghẹn một chút, nhưng vẫn là cười ha hả đáp ứng. Dù sao ở dưới mí mắt chịu giám thị của cụ, dù sao vẫn so với không cách nào nắm trong tay tốt hơn.
Ngoại trừ đoạn nhạc đệm này, hoan nghênh vẫn là rất thuận lợi.
Draco mặc dù nghi hoặc phản ứng của các giáo sư, nhưng không có suy nghĩ nhiều. Dù sao anh chỉ gặp qua dáng vẻ của Chúa tể Hắc Ám mặt rắn, Tom Marvolo Riddle bên trong quyển nhật ký, anh cũng vốn chưa thấy qua.
Nhưng Harry gặp qua, Harry có chút khẩn trương của nhìn về phía Kurt Gaunt, người này lớn lên rất giống Chúa tể Hắc Ám. Đột nhiên, Kurt Gaunt chuyển con ngươi trong nháy mắt, đường nhìn nhìn chăm chú về phía Harry.
Hô hấp Harry cứng lại, có loại cảm giác bị mãnh thú nhìn thẳng. "Harry." Harris đứng dậy ngăn cản đường nhìn của Kurt Gaunt, "Hogwarts có hiệu trưởng Dumbledore ở không có việc gì đâu."
Harry nhìn ánh mắt kiên định của Harris, cậu đương nhiên tin tưởng hiệu trưởng Dumbledore.
Sau khi dùng xong bữa ăn, dưới sự hướng dẫn của huynh trưởng các viện học sinh đều về tới ký túc xá. Harry ở phòng nghỉ chung viết xong bài tập trở về đến phòng ngủ nghỉ ngơi.
Cũng không biết ngủ bao lâu, Harry lần thứ hai rơi vào trong ác mộng, bị khí tức tử vong, tâm tình tuyệt vọng bao quanh.
Harry bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, ngực kịch liệt phập phòng, chợt cảm thấy gương mặt có chút ướt, lấy tay lau một cái, phát hiện mình khóc.
"Làm sao vậy Harry?" Đối diện trên giường vang lên thanh âm mơ hồ không rõ của Ron, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ.
"Không có chuyện gì." Harry dùng đồ ngủ qua quýt mà lau mặt, liền vừa nằm xuống. "Ngủ đi! Ron, trời còn chưa sáng mà!"
"Ừ." Ron hàm hồ lên tiếng, rất nhanh đã gáy khò khè.
Harry nhưng ở cũng không ngủ được, thẳng đến hừng đông mới rửa mặt, đem vành mắt đen đi ra khỏi phòng ngủ.
Ngồi phòng nghỉ chung đọc sách Harris thấy cậu như vậy, vội vàng quan tâm hỏi: "Anh không có chuyện gì chứ? Harry?"
"Không có chuyện gì, chỉ là hôm qua ngủ muộn ngủ không ngon." Harry Harry đẩy Harris ngồi xuống, thấy hắn cầm trong tay một quyển sách vở cổ xưa.", đây là sách gì? Cảm giác rất thâm ảo."
Harris chậm rãi khép sách lại, "Kỳ thực ta cũng xem không hiểu, chẳng qua là cảm thấy hay nên mời xem xem."
Lúc này, bên trong phòng nghỉ chung lục tục nhiều người hơn.
Ron lấy tay đè ép tóc đỏ nhếch lên, hướng Harry, Harris chào hỏi, liền lôi kéo hai người đi ăn điểm tâm.
"Ron. Weasley." Hermione thở phì phò đem một quyển sách thật dày đánh tới trên người Ron.
"Sao... Làm sao vậy?" Ron có chút há hốc mồm, hắn lại đắc tội Hermione chỗ nào?
"Ngày hôm qua không phải nói đợi tớ cùng nhau dùng bữa sáng sao? Bồ thế nào không đợi tớ." Mệt cho cô còn chuẩn bị đồ trang sức trang nhã.
"Có chuyện này sao?" Lập tức Ron trợn tròn mắt, thật đúng là có chuyện này mà, chẳng qua là hắn đã quên mất.
"Tớ chỉ biết bồ lại quên, lẽ nào trong đầu của bồ trồng cỏ lác sao?" Hermione biểu thị rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
"Xin lỗi Hermione, tớ biết sai rồi, bồ tha thứ cho tớ đi!"
"Không có một tháng kẹo, bồ đừng hòng tớ tha thứ cho bồ."
Ron có chút vò đầu, một tháng kẹo, cho dù hắn tiết kiệm để mua, cũng phải mười mấy Galleon vàng, nhưng hắn đừng nói Galleon vàng, ngay cả Sickle bạc đều không có mấy đồng.
"Hermione, bồ không phải là phải bảo vệ hàm răng không có thể ăn kẹo sao? Bồ xem mua khác có thể chứ?" Ron nỗ lực cùng Hermione thương lượng.
"Không được, phải là kẹo, cho dù không ăn cũng có thể nhìn." Hermione thực sự bị chọc tức, đây đã không biết là lần thứ mấy Ron thả bồ câu với cô, cho nên phải cho hắn một bài học.
Ron có chút quẫn bách, "Nhưng tớ không có nhiều tiền như vậy." Hắn vừa dứt lời, cặp song sinh liền tiến đến bên cạnh hắn.
"Ron bé bỏng em không có tiền sao?"
"Đừng lo, nếu muốn làm giàu phá tài mà nhanh 1 chút làm công cho bọn anh đi."
"Giúp bọn anh làm việc đó."
"Chúng ta bảo đảm em rất nhanh thì có thể kiếm được tiền."
Cảm ơn, các anh thực sự là anh trai ruột.
Ron liếc mắt, không phải là muốn bóc lột hắn sao? Đừng tưởng rằng hắn không biết.
"Harry."
Harry vốn đang đang nhìn náo nhiệt của Ron, không nghĩ tới chỉ chớp mắt liền biến thành người khác nhìn náo nhiệt của cậu.
"Malfoy mày lại muốn làm gì?" Harry có chút đau đầu.
Draco cười vô tội, đem một hộp bánh gato đặt vào trước mặt Harry. "Ưng trong nhà đưa tới, em mau nếm thử, đây là tay nghề của mẹ anh làm ra."
"Draco, " Harry nghiêm túc lặp lại lần nữa nói: "Chúng ta không thân chẳng quen, mày không cần đưa đồ cho tao hướng về tao lấy lòng."
Draco hướng bên người Harry tiếp cận đến, "Nhưng anh muốn cùng em làm bạn nha! Nếu như em còn đang bất mãn hành vi trước kia của anh, có thể đánh anh vài cái để hả giận một chút."
Blaise nguyên bản còn đang nhìn Draco náo nhiệt yên lặng quay đầu, hắn cảm thấy không mặt mũi nhìn, bộ dáng Draco như vậy quá hèn hạ.
Học sinh Slytherin khác cũng lặng lẽ cúi đầu, vương tử của bọn họ thật sự là thật mất thể diện.
Mà học sinh của Gryffindor lại bắt đầu hoài nghi các loại, Malfoy lập kế hoạch âm mưu gì, Malfoy uống lộn thuốc, Malfoy bị nguyền rủa đoạt hồn...
Mấy động vật nhỏ của hai cái học viện lại biểu thị, loại rumor* này càng nhiều càng tốt, bọn họ thích ăn.
*nguyên văn QT là dưa, "Dưa" theo thuật ngữ CBIZ là chỉ những tin đồn (rumor). Nếu tin đồn có độ tin cậy thấp hoặc không trở thành sự thật thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở, ngược lại thì gọi là dưa ngọt.
Harry nhịn xuống xung động đánh Draco, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, "Cảm ơn, bất quá tao không thích bánh gato vị ô mai, cho nên ngươi sau này vẫn là đừng tặng, bằng không thì tao còn phải đưa bánh ga-tô cho người khác." Nói rồi, đem bánh gato giao cho Harris đang ăn bò bít-tết.
Harris cắm đầu ăn bò bít-tết, nhìn cũng không nhìn Draco.
"Được rồi! Vậy em tiếp tục dùng bữa đi!" Không ăn bánh g-tô, còn có tart trứng, bánh chocolate, bánh quy nướng, vừa lúc anh có thể giống nhau đổi lại cái khác rồi đưa tới.
Draco cũng không tin, Harry có thể nhịn được đều không ăn như vậy, tay nghề của mẹ anh vẫn là rất tuyệt, ngay cả gia tinh cũng không sánh bằng.
Harris vừa ăn bò bít-tết, vừa liếc trộm hộp bánh gato.
"Ăn đi! Bánh gato này thuộc về em á Harris." Từ lúc phát hiện Harris thích đồ Malfoy đưa tới, Harry liền đem tất cả mọi thứ Malfoy đưa tới đều cho Harris.
"Cảm ơn." Harris ăn hết bò bít-tết một ngụm cuối cùng, không kịp chờ đợi mở hộp bánh gato ăn.
Hermione nhìn bánh gato một chút, con ngươi chuyển động nhìn hướng Harry, "Tớ thế nào cảm giác Malfoy đang theo đuổi bồ."
Harry đang uống bí đỏ nước nghe được Hermione nói, "Phốc!" Một tiếng văng bí đỏ nước."Khụ khụ, Hermione bồ đừng làm tớ sợ."
May là Hermione thấp giọng, mọi người lại bắt đầu một lần nữa dùng bữa, cho nên ngoại trừ vài người bên người, những người khác đều không có nghe được, bằng không thì liền bùng nổ, thực sự là vạn hạnh trong bất hạnh.
Beta: Rosaline
Harry hướng Harris giới thiệu Ron cùng Hermione, mọi người cũng không có bởi vì không phải là cùng một năm mà ở chung lúng túng, trái lại trò chuyện rất vui vẻ.
Trưa hôm nay, tổ ba người dứt khoát lôi kéo Harris cùng nhau dùng bữa.
"Chị thấy tri thức Harris học được hoàn toàn có thể nhảy lớp, nếu không em trực tiếp nhảy đến năm bốn bọn chị đi." Hermione tích cực cổ vũ Harris nhảy lớp.
Trên trán Harris toát ra một mồ hôi lạnh, "Thế nhưng Hermione em cũng không muốn nhảy lớp, em cảm thấy hiện tại tốt vô cùng." Hơn nữa ta cũng không phải học bá* nha!
*学霸 = chăm chỉ học cho nên điểm cao [Ros: tui không biết để lảm sao cho thuần Việt hết nên chịu]
Harry cũng thay Harris giải vây, "Hermione, cũng không phải người người đều muốn trở thành học bá, em ấy còn nhỏ liền đừng làm khó em ấy."
"Đúng nha! Học nhiều như vậy có ích lợi gì, Harris hiện tại cần chính là phát triển chiều cao." Ron tiếp cận vui vẻ mà hướng trong cái dĩa của Harris thả hai cái đùi gà, "Ăn nhiều một chút mà, người sẽ cao lên."
Tuy rằng được giải vây, nhưng Harris lại cảm thấy rất xấu hổ. May là tin tức mới nhất của anh em cặp song sinh, để cho nó đem xấu hổ ném qua một bên.
"Tin tức mới nhất, học viện Durmstrang."
"Học viện pháp thuật Beauxbatons."
"Đầu tháng 10 sẽ đến Hogwarts tham gia cuộc thi Tam pháp thuật."
"Đến lúc đó sẽ có thi đấu đặc sắc xem, còn có thể có trai xinh gái đẹp ngắm nữa."
"Có vui vẻ hay không, có vui sướng hay không, đến lúc đó đừng quên ủng hộ đồ chơi nhỏ chúng ta mới nghiên cứu ra gần đây." George cùng Fred một xướng một họa.
Những người khác cũng lập tức nghị luận ầm ĩ.
Harris chậm rãi đưa ánh mắt thụ lại trên người của Cedric của Hufflepuff, thẳng đến bị người ngăn cản đường nhìn. Nó vừa nhấc con ngươi mắt, thấy Draco đứng ở bên cạnh của Harry, trong tay còn cầm một cái hộp quà đóng gói tinh mỹ.
Harry có chút bất đắc dĩ, "Malfoy mày lại muốn làm cái gì?"
"Em đừng nóng giận Harry, anh là tới đưa quà tặng xin lỗi."
"Đem quà tặng lấy đi, tao không cần."
Draco không để ý ánh mắt những người khác, hướng bên người Harry tiếp cận qua, hầu như muốn dán lên."Vậy em nói muốn như thế nào mới bằng lòng tha thứ anh."
Xung quanh vang lên hít hơi tiếng, Harry không muốn cùng Draco cùng nhau mất mặt, thẳng thắn đưa qua hộp quà phóng tới trong lòng của Harris."Mày hẳn là hướng Harris xin lỗi, quà tặng tao thay Harris nhận."
Draco nhìn hướng Harris, đã thấy nó cúi đầu nhìn hộp quà. "Được rồi! Anh đây coi như là tha thứ anh, ở phòng học gặp sau." Nói xong, xoay người đi.
Hermione thấy Harris sau khi mở hộp quà có chút run rẩy, không khỏi hỏi hắn, "Làm sao vậy Harris? Lẽ nào bên trong hộp quà quà tặng có vấn đề?"
"Không có vấn đề." Mới là vấn đề lớn.
Vì sao Draco sẽ biết Harry thích gì, bọn họ hiện tại mới năm bốn, chính là lúc nước lửa bất dung. Trừ phi...
"Không có khả năng." Harris "Ba" mà đậy nắp hộp lại. Có thể tưởng tượng đến thay đổi gần nhất của Draco thay đổi, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
...
Đầu tháng 10, học sinh của học viện Durmstrang cùng học viện pháp thuật Beauxbatons đến Hogwarts
Ngày kế. Lễ đường của Hogwarts dị thường náo nhiệt, các nữ học sinh của học viện pháp thuật Beauxbatons biểu diễn vẫn là rất đẹp mắt.
Thế nhưng chờ các nam sinh của học viện Durmstrang biểu diễn xong, lúc hiệu trưởng Karkaroff đi vào lễ đường, các giáo sư trên chỗ ngồi giáo sư đều đứng lên.
Bởi vì bên người Karkaroff còn theo một cái người đàn ông thân hình cao lớn, ngũ quan anh tuấn. Ngoại trừ màu sắc ánh mắt không giống nhau, cái chỗ khác đều giống như đã từng là Tom Marvolo Riddle, cũng chính là Chúa tể Hắc Ám đời thứ hai giới pháp thuật đến nay nói tên biến sắc, Voldemort.
Snape sau lưng nắm chặt nắm tay, liếc mắt nhìn Harry một cái, lại rất mau thu hồi đường nhìn.
Dumbledore nỗ lực bảo trì mỉm cười trên mặt, "Karkaroff hiệu trưởng, vị này chính là..."
Karkaroff trịnh trọng giới thiệu, "Vị này chính là giáo sư ma văn học, Kurt Gaunt."
Các giáo sư hai mặt nhìn nhau, Gaunt cái họ này rất đặc biệt, hơn nữa mẹ của Chúa tể Hắc Ám họ Gaunt, chẳng lẽ là thân thích, nhưng dáng dấp quá giống.
Con ngươi giả của Moody liên tiếp chuyển động, còn kém đem con ngươi trừng ra ngoài.
"Xin chào, hiệu trưởng Dumbledore." Nụ cười Kurt Gaunt cười ôn hòa, "Kỳ thực ta rất thích Hogwarts, chỉ là vẫn không có cơ hội đến Hogwarts nhận chức thôi."
Karkaroff vội vàng nói: "Kỳ nhậm chức của giáo sư Gaunt Chúng ta sắp hết, hiệu trưởng Dumbledore có thể cân nhắc mời thuê một chút."
Dumbledore nháy mắt, "Nhưng danh ngạch giáo sư nhậm chức của chúng ta đã đầy, ngoại trừ Muggle học mới mở còn không có giáo sư thích hợp."
Nụ cười Kurt Gaunt như trước, "Vậy thì thật là tốt, ta thích Muggle học."
Dumbledore mặc dù cảm thấy bị nghẹn một chút, nhưng vẫn là cười ha hả đáp ứng. Dù sao ở dưới mí mắt chịu giám thị của cụ, dù sao vẫn so với không cách nào nắm trong tay tốt hơn.
Ngoại trừ đoạn nhạc đệm này, hoan nghênh vẫn là rất thuận lợi.
Draco mặc dù nghi hoặc phản ứng của các giáo sư, nhưng không có suy nghĩ nhiều. Dù sao anh chỉ gặp qua dáng vẻ của Chúa tể Hắc Ám mặt rắn, Tom Marvolo Riddle bên trong quyển nhật ký, anh cũng vốn chưa thấy qua.
Nhưng Harry gặp qua, Harry có chút khẩn trương của nhìn về phía Kurt Gaunt, người này lớn lên rất giống Chúa tể Hắc Ám. Đột nhiên, Kurt Gaunt chuyển con ngươi trong nháy mắt, đường nhìn nhìn chăm chú về phía Harry.
Hô hấp Harry cứng lại, có loại cảm giác bị mãnh thú nhìn thẳng. "Harry." Harris đứng dậy ngăn cản đường nhìn của Kurt Gaunt, "Hogwarts có hiệu trưởng Dumbledore ở không có việc gì đâu."
Harry nhìn ánh mắt kiên định của Harris, cậu đương nhiên tin tưởng hiệu trưởng Dumbledore.
Sau khi dùng xong bữa ăn, dưới sự hướng dẫn của huynh trưởng các viện học sinh đều về tới ký túc xá. Harry ở phòng nghỉ chung viết xong bài tập trở về đến phòng ngủ nghỉ ngơi.
Cũng không biết ngủ bao lâu, Harry lần thứ hai rơi vào trong ác mộng, bị khí tức tử vong, tâm tình tuyệt vọng bao quanh.
Harry bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, ngực kịch liệt phập phòng, chợt cảm thấy gương mặt có chút ướt, lấy tay lau một cái, phát hiện mình khóc.
"Làm sao vậy Harry?" Đối diện trên giường vang lên thanh âm mơ hồ không rõ của Ron, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ.
"Không có chuyện gì." Harry dùng đồ ngủ qua quýt mà lau mặt, liền vừa nằm xuống. "Ngủ đi! Ron, trời còn chưa sáng mà!"
"Ừ." Ron hàm hồ lên tiếng, rất nhanh đã gáy khò khè.
Harry nhưng ở cũng không ngủ được, thẳng đến hừng đông mới rửa mặt, đem vành mắt đen đi ra khỏi phòng ngủ.
Ngồi phòng nghỉ chung đọc sách Harris thấy cậu như vậy, vội vàng quan tâm hỏi: "Anh không có chuyện gì chứ? Harry?"
"Không có chuyện gì, chỉ là hôm qua ngủ muộn ngủ không ngon." Harry Harry đẩy Harris ngồi xuống, thấy hắn cầm trong tay một quyển sách vở cổ xưa.", đây là sách gì? Cảm giác rất thâm ảo."
Harris chậm rãi khép sách lại, "Kỳ thực ta cũng xem không hiểu, chẳng qua là cảm thấy hay nên mời xem xem."
Lúc này, bên trong phòng nghỉ chung lục tục nhiều người hơn.
Ron lấy tay đè ép tóc đỏ nhếch lên, hướng Harry, Harris chào hỏi, liền lôi kéo hai người đi ăn điểm tâm.
"Ron. Weasley." Hermione thở phì phò đem một quyển sách thật dày đánh tới trên người Ron.
"Sao... Làm sao vậy?" Ron có chút há hốc mồm, hắn lại đắc tội Hermione chỗ nào?
"Ngày hôm qua không phải nói đợi tớ cùng nhau dùng bữa sáng sao? Bồ thế nào không đợi tớ." Mệt cho cô còn chuẩn bị đồ trang sức trang nhã.
"Có chuyện này sao?" Lập tức Ron trợn tròn mắt, thật đúng là có chuyện này mà, chẳng qua là hắn đã quên mất.
"Tớ chỉ biết bồ lại quên, lẽ nào trong đầu của bồ trồng cỏ lác sao?" Hermione biểu thị rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
"Xin lỗi Hermione, tớ biết sai rồi, bồ tha thứ cho tớ đi!"
"Không có một tháng kẹo, bồ đừng hòng tớ tha thứ cho bồ."
Ron có chút vò đầu, một tháng kẹo, cho dù hắn tiết kiệm để mua, cũng phải mười mấy Galleon vàng, nhưng hắn đừng nói Galleon vàng, ngay cả Sickle bạc đều không có mấy đồng.
"Hermione, bồ không phải là phải bảo vệ hàm răng không có thể ăn kẹo sao? Bồ xem mua khác có thể chứ?" Ron nỗ lực cùng Hermione thương lượng.
"Không được, phải là kẹo, cho dù không ăn cũng có thể nhìn." Hermione thực sự bị chọc tức, đây đã không biết là lần thứ mấy Ron thả bồ câu với cô, cho nên phải cho hắn một bài học.
Ron có chút quẫn bách, "Nhưng tớ không có nhiều tiền như vậy." Hắn vừa dứt lời, cặp song sinh liền tiến đến bên cạnh hắn.
"Ron bé bỏng em không có tiền sao?"
"Đừng lo, nếu muốn làm giàu phá tài mà nhanh 1 chút làm công cho bọn anh đi."
"Giúp bọn anh làm việc đó."
"Chúng ta bảo đảm em rất nhanh thì có thể kiếm được tiền."
Cảm ơn, các anh thực sự là anh trai ruột.
Ron liếc mắt, không phải là muốn bóc lột hắn sao? Đừng tưởng rằng hắn không biết.
"Harry."
Harry vốn đang đang nhìn náo nhiệt của Ron, không nghĩ tới chỉ chớp mắt liền biến thành người khác nhìn náo nhiệt của cậu.
"Malfoy mày lại muốn làm gì?" Harry có chút đau đầu.
Draco cười vô tội, đem một hộp bánh gato đặt vào trước mặt Harry. "Ưng trong nhà đưa tới, em mau nếm thử, đây là tay nghề của mẹ anh làm ra."
"Draco, " Harry nghiêm túc lặp lại lần nữa nói: "Chúng ta không thân chẳng quen, mày không cần đưa đồ cho tao hướng về tao lấy lòng."
Draco hướng bên người Harry tiếp cận đến, "Nhưng anh muốn cùng em làm bạn nha! Nếu như em còn đang bất mãn hành vi trước kia của anh, có thể đánh anh vài cái để hả giận một chút."
Blaise nguyên bản còn đang nhìn Draco náo nhiệt yên lặng quay đầu, hắn cảm thấy không mặt mũi nhìn, bộ dáng Draco như vậy quá hèn hạ.
Học sinh Slytherin khác cũng lặng lẽ cúi đầu, vương tử của bọn họ thật sự là thật mất thể diện.
Mà học sinh của Gryffindor lại bắt đầu hoài nghi các loại, Malfoy lập kế hoạch âm mưu gì, Malfoy uống lộn thuốc, Malfoy bị nguyền rủa đoạt hồn...
Mấy động vật nhỏ của hai cái học viện lại biểu thị, loại rumor* này càng nhiều càng tốt, bọn họ thích ăn.
*nguyên văn QT là dưa, "Dưa" theo thuật ngữ CBIZ là chỉ những tin đồn (rumor). Nếu tin đồn có độ tin cậy thấp hoặc không trở thành sự thật thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở, ngược lại thì gọi là dưa ngọt.
Harry nhịn xuống xung động đánh Draco, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, "Cảm ơn, bất quá tao không thích bánh gato vị ô mai, cho nên ngươi sau này vẫn là đừng tặng, bằng không thì tao còn phải đưa bánh ga-tô cho người khác." Nói rồi, đem bánh gato giao cho Harris đang ăn bò bít-tết.
Harris cắm đầu ăn bò bít-tết, nhìn cũng không nhìn Draco.
"Được rồi! Vậy em tiếp tục dùng bữa đi!" Không ăn bánh g-tô, còn có tart trứng, bánh chocolate, bánh quy nướng, vừa lúc anh có thể giống nhau đổi lại cái khác rồi đưa tới.
Draco cũng không tin, Harry có thể nhịn được đều không ăn như vậy, tay nghề của mẹ anh vẫn là rất tuyệt, ngay cả gia tinh cũng không sánh bằng.
Harris vừa ăn bò bít-tết, vừa liếc trộm hộp bánh gato.
"Ăn đi! Bánh gato này thuộc về em á Harris." Từ lúc phát hiện Harris thích đồ Malfoy đưa tới, Harry liền đem tất cả mọi thứ Malfoy đưa tới đều cho Harris.
"Cảm ơn." Harris ăn hết bò bít-tết một ngụm cuối cùng, không kịp chờ đợi mở hộp bánh gato ăn.
Hermione nhìn bánh gato một chút, con ngươi chuyển động nhìn hướng Harry, "Tớ thế nào cảm giác Malfoy đang theo đuổi bồ."
Harry đang uống bí đỏ nước nghe được Hermione nói, "Phốc!" Một tiếng văng bí đỏ nước."Khụ khụ, Hermione bồ đừng làm tớ sợ."
May là Hermione thấp giọng, mọi người lại bắt đầu một lần nữa dùng bữa, cho nên ngoại trừ vài người bên người, những người khác đều không có nghe được, bằng không thì liền bùng nổ, thực sự là vạn hạnh trong bất hạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất