[Harry Potter] Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa

Quyển 3Chương 16: Quyển 3Chương 16

Trước Sau
Cứ việc Giới Phù Thủy nước Anh còn đang đắm chìm trong niềm vui chiến thắng đánh bại Voldemort, nhưng vẫn có rất nhiều người phát hiện có một loạt thay đổi kỳ lạ. Ví như trong mấy sản nghiệp phúc lợi do các quý tộc sáng lập, các thành viên thường trú của Bộ Pháp Thuật tự dưng không thấy đâu. Ví như Wizengamot và Hội Merlin trước giờ ẩn cư không hỏi thế sự giờ lại thường xuyên xuất hiện trong các hoạt động giao tiếp với các quý tộc. Lại ví như Hội Phượng Hoàng và các quý tộc luôn ở thế bằng mặt không bằng lòng, giờ thường xuyên xuất hiện cùng nhau, hơn nữa còn ở chung hòa hợp. Tuy phần lớn người qua đường không đoán được nguyên nhân, nhưng loạt biến hóa này phảng phất như dự đoán cho sự kiện nào đó, về phần là dấu hiệu tốt hay xấu thì cũng chỉ có thể xem tâm tình của Merlin.

Mà ở Hogwarts, mấy ngày gần đây liên tiếp, Chúa Cứu Thế lần nữa đánh bại Voldemort không thấy bóng người đâu, khiến đám học sinh sôi nổi tưởng tượng đủ thứ chuyện, suy đoán đủ loại nguyên nhân. Giới Phù Thủy biến hóa đối với học sinh quá xa xôi, người bên cạnh có thay đổi mới là chuyện có thể tác động đến dây thần kinh của chúng nhất. Đáng tiếc, trong khoảng thời gian này, cả người cậu chủ bạch kim toát ra hơi thở âm u, khai hỏa toàn bộ khí lạnh gần như sắp đuổi kịp giáo sư Độc Dược, cho nên đám động vật nhỏ dù tò mò thì cũng chỉ dám đánh chủ ý lên người Hermione, Neville, Blaise, Pansy và Ron. Do khí thế nữ hoàng của Hermione và Pansy đã vô cùng mạnh, lực tấn công vật lý từ mấy quyển từ điển dày cộm đã sớm thâm nhập vào lòng người, vì thế, cuối cùng người bị đuổi theo chặn đường dò hỏi tình huống liền biến thành ba cậu bé xui xẻo kia. Nhưng mà ít ra bên cạnh Neville còn có Cedric – hoàng tử Hufflepuff – bảo vệ, vừa hết tiết một cái là người đã được hoàng tử mang đi, hại đám động vật con chỉ có thể than thở nhìn theo bóng hình bọn họ. Blaise đã quen với chuyện vừa hết tiết đã mang theo Ron chạy trốn, dựa theo mấy con đường bí mật mà Harry từng chỉ, tránh đám đông đi. Đương nhiên, đám động vật con không hề biết, năm người này cũng chẳng biết Harry đang ở đâu.

Sirius đã tỉnh, đúng như dự đoán của giáo sư Độc Dược, vừa biết có kẻ mơ ước linh hồn của con đỡ đầu, ông lập tức xù lông ngay tại chỗ. Nếu không phải Remus và Lockhart hợp tác áp chế, e là Severus đã trực tiếp tống Độc Dược cho ông an tĩnh rồi. Chờ đến khi Sirius bình tĩnh lại, ông báo cho Remus một tiếng rồi chạy về nhà cũ Black, yêu cầu Kreacher dẫn ông tới kho sách gia tộc, bắt đầu tìm tòi tài liệu. Sirius tin rằng, nếu mấy phù thủy hắc ám đó thuộc về Bộ Pháp Thuật, vậy gia tộc của ông nhất định sẽ có người biết gì đó. Dù sao, gia tộc Black cũng đủ cổ xưa, hơn nữa còn có rất nhiều thành viên có quan hệ không tồi với Bộ Pháp Thuật. Huống chi nhiều thế hệ của gia tộc Black tôn trọng phép thuật hắc ám, nếu tất cả các thành viên trong tổ chức đó đều là phù thủy hắc ám, vậy gia tộc nhất định sẽ để lại chút manh mối. Cho dù không thể tra ra được tình báo của tổ chức thì biết được loại phép thuật chúng dùng cũng tốt rồi.

Khi Severus bước qua cửa, vừa vào đã thấy chó lớn bị một đống tài liệu vây quanh, đối lập rõ ràng với hình tượng ăn chơi trác táng trong ký ức, làm giáo sư Độc Dược nhất thời không thích ứng nổi.

"Tới đúng lúc quá, tôi cần giúp đỡ, một người xem không xuể." Nhận ra có người khác đang ở, Sirius ngẩng đầu lên trực tiếp mở miệng xin trợ giúp, chỉ vào chồng tài liệu cao chót vót bên cạnh. "Anh xem đống này hộ tôi với, chỉ mong có thể tìm được chút manh mối."

Hoàn toàn không ngờ Chó Ngốc sẽ tự nhiên nói chuyện với mình như vậy, còn không khách khí nhờ mình giúp đỡ, Severus sửng sốt một hồi mới đi qua lật tài liệu lên xem. Vừa nãy ông thấy rất rõ, Chó Ngốc chắc đã tra tài liệu ở chỗ này không biết ngày đêm, vành mắt đen thui, mí mắt cũng hơi sưng, môi cũng đã khô, cằm lởm chởm râu. Đáng chết, chẳng lẽ Chó Ngốc không biết mình vừa mới hồi phục sao! "Chó Ngốc, chẳng lẽ người nhà Black dùng hình tượng này tiếp khách sao?"

Lập tức không biết phản ứng ra sao, Sirius hoàn toàn không hiểu vì sao đối phương tự dưng châm chọc mình. Ngây ngốc nhìn gương mặt càng ngày càng đen của Severus, lúc này ông mới phát hiện người tới là giáo sư Độc Dược, nháy mắt sắc mặt trở nên cực kỳ xuất sắc.

"Đáng chết, anh không biết bản thân bị thương do phép thuật hắc ám cao cấp à? Hay là anh cho rằng Sư Tử ngốc không cần nghỉ ngơi cũng có thể khôi phục hoàn toàn?!" Hoàn toàn không biết phản ứng nhờ giúp lúc đầu của Chó Ngốc hoàn toàn theo phản xạ, Severus chỉ cho rằng đối phương thay đổi sắc mặt là do bị ông châm chọc. Dưới cơn buồn bực, Severus lần đầu tiên nói chuyện mà không nghĩ trước, chờ đến khi ông nhận ra lời ông nói có thể làm Chó Ngốc hiểu được ông xuất phát từ quan tâm, ông liền hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.

Mà phía Sirius đã trực tiếp từ ngây ngốc biến thành hóa đá, ông làm thế nào cũng không nghĩ đến giáo sư Độc Dược sẽ quan tâm đến sức khỏe của mình, huống chi với trình độ tsundere của Snape, thế mà lại trực tiếp biểu đạt ý này, ông thật sự không biết nên phản ứng thế nào. Sau khi nghe đối phương nói xong, mọi tế bào trong não đồng thời bãi công, ngay cả vẻ mặt cũng không khống chế được.

Nhìn Chó Ngốc ngơ ngốc, Severus bất đắc dĩ phát hiện đối phương đang trong trạng thái tắt nguồn, dù sao ông cũng không biết nên nói gì để cứu vãn lời vừa rồi, thà dứt khoát lật tài liệu nghiên cứu đi cho xong. Đáng tiếc, mấy câu chữ trong đó dường như không muốn phối hợp, Severus nhận ra ngay một chữ cũng không vào đầu ông được.

"Cái kia, Snape...." Vất vả lắm bộ não mới chuyển động lại lần nữa, Sirius lén lút nhìn gương mặt hoàn toàn đen thui của đối phương, rụt rè mở miệng, đổi lại cái trừng mắt đầy hung dữ. "Tôi biết mình vừa mới lành, nhưng.... Tôi không thể để Harry xảy ra chuyện được. Giờ tôi không làm được mấy chuyện khác, nhưng vẫn có thể tra cứu tài liệu, nhất định có thể tìm được chút manh mối. Anh cũng biết, nhiều thế hệ nhà Black tôn sùng phép thuật hắc ám, tôi nghĩ chắc chắn sẽ có người biết chút gì đó, dù chỉ là manh mối rất nhỏ cũng được. Tôi chỉ muốn Harry bình an.... Tôi...."

"Được rồi, ngậm miệng của anh lại đi. Nếu anh cho rằng trong đống này sẽ có manh mối, vậy hãy ngậm miệng lại và tiếp tục tìm, trừ phi anh cảm thấy dùng miệng có thể tìm được manh mối trên tấm da dê." Vì đã xem hiểu bất an và sợ hãi trong mắt Chó Ngốc nên Severus cũng từ bỏ ý định quăng một Bùa Hôn Mê, đóng gói Chó Ngốc ném vào phòng ngủ, cưỡng ép nghỉ ngơi. Huống chi, chuyện Chó Ngốc sợ cũng là chuyện ông đang sợ. Nếu Harry xảy ra chuyện, ông nên nói thế nào với Lily dưới suối vàng đây?

Kho sách cuối cùng im ắng trở lại, chỉ còn nghe thấy tiếng lật da dê. Lúc Kreacher bưng trà và bánh vào, suýt nữa bị bầu không khí im ắng bình thản của hai người kia dọa hết hồn. Từ lúc Sirius trở về nhà cũ, chỉ cần giáo sư Độc Dược xuất hiện, y như rằng nhà sẽ đầy những lời châm chọc và bùa chú bay loạn xạ, lần nào cũng làm vị Gia Tinh trung thành này muốn phát điên. Kreacher lặng lẽ đặt đồ xuống, lui ra ngoài, sau đó đi báo cho phu nhân Walburga những gì mình thấy. Kreacher biết chuyện xảy ra giữa Sirius và giáo sư Độc Dược hôm say rượu, dù sao nó là người phát hiện Sirius sốt cao hôn mê và cũng chính nó gọi Harry về chữa trị khẩn cấp. Tuy không hiểu vì sao sẽ xảy ra chuyện như vậy, nhưng Kreacher không cho rằng hai con người như nước với lửa kia sẽ thay đổi vì chuyện đó. Tuy nhiên, hiện tại, Kreacher không còn chắc chắn như trước nữa.

"Tìm được rồi, tìm được rồi! Snape, anh xem này, tôi đã tìm được ghi chép có liên quan đến cái tổ chức phù thủy hắc ám đáng chết kia rồi!"



Sirius vui vẻ phấn chấn vội vàng nhét một quyển tài liệu vào tay Severus, hoàn toàn không để ý người này là ai. Mà Severus cũng vì thành quả này mà không còn dư lực chú ý chia cho Chó Ngốc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nội dung tài liệu.

"Robin, tổ chức phù thủy hắc ám đặc biệt do Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật trực tiếp nắm giữ và quản lý, phụ trách ám sát và làm các nhiệm vụ bí mật. Tổ chức thần bí này do các nguyên lão thành lập, nghe nói thành viên ban đầu hồi ấy là tội phạm chuyên về phép thuật hắc ám. Ngoại trừ Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật, không còn ai biết tư liệu về các thành viên trong tổ chức, những người từng gặp bọn họ phần lớn đều đã chết vì bị ám sát. Ta may mắn biết được một ít thông tin về họ, đương nhiên đây đều nhờ vào quan hệ cá nhân của ta với Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật."

"Các thành viên của Robin đều dùng biệt danh, ngay từ lúc được sinh ra, bọn họ đã là một thành viên của tổ chức, trừ phi là Squib. Bọn họ chỉ học phép thuật hắc ám, cực kỳ am hiểu nguyền rủa. Bọ họ không dùng Lời nguyền không thể tha thứ, vì chúng quá bắt mắt. Bọn họ thích dùng nguyền rủa hoặc các loại phép thuật hắc ám cao cấp giết mục tiêu, bởi vì không có nhiều y bác sĩ có thể chống đỡ hay trị được loại vết thương như thế. Có rất nhiều bùa chú, nguyền rủa hắc ám được cho là thất truyền nhưng thật ra đều được họ nắm giữ. Thậm chí các món đồ chứa phép thuật hắc ám bị Bộ Pháp Thuật đoạt kia, phần lớn đều được chuyển đến tay bọn họ."

"Bình thường cái tổ chức này sẽ không xuất hiện đơn độc, ít nhất phải có ba người hành động cùng nhau, đảm bảo nhiệm vụ thành công. Ta rất muốn biết vì sao các phù thủy hắc ám có thực lực mạnh đến thế lại trở thành quân đội tư nhân của Bộ Pháp Thuật, đáng tiếc đến tận bây giờ ta vẫn chưa tìm ra nguyên nhân. Chuyện duy nhất ta có thể xác định là, Robin là tổ chức bí mật tối cao của mỗi một đời Bộ Pháp Thuật, ngoại trừ Bộ Trưởng đời kế tiếp ra, sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào (ta là ngoại lệ, đương nhiên), ngay cả Bộ Pháp Thuật cũng không biết sự tồn tại của Robin. Có lẽ Wizengamot biết, dù sao Bộ Pháp Thuật và Wizengamot đều tách ra từ nguyên lão mà."

"Ghi chép lại bí mật này là hy vọng con cháu Black biết theo lợi tránh hại. Nên biết phần lớn những phép thuật đã biến mất trong lịch sử gia tộc phù thủy hắc ám đều đang ở trong tay Robin. Chỉ mong sẽ không có Black nào gặp phải họ, đó là một đám sát nhân vô cùng nguy hiểm, họ sẽ không từ thủ đoạn, thậm chí cũng sẽ không để bụng tính mạng của một ai. Hãy nhớ kỹ lời khuyên của ta, nếu chẳng may đụng phải họ, nhất định phải bỏ chạy và lẩn trốn trong khoảng thời gian ngắn nhất. Robin mặc áo choàng màu đen, đỉnh mũ thêu một con dạ oanh màu đỏ, bình thường họ đều dùng mũ choàng che khuất mặt, hoặc đeo mặt nạ."

Khiếp sợ đọc nội dung tài liệu, Sirius và Severus đều thấy lạnh sống lưng. Không ngờ Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật lại có được một quân đội tư nhân nguy hiểm cực độ đến vậy, quả thực vừa nghe đã kinh. Nhưng có tổ chức như vậy tồn tại, vì sao năm đó Voldemort lại dễ dàng lấy được địa vị kia? Chẳng lẽ Voldemort không phạm phải tội cần Robin ra tay? Hay là Robin căn bản là vũ khí cuối cùng để giữ gìn lợi ích cho Bộ Pháp Thuật?

"Nhớ lại, trên quần áo của chúng đúng thật có một con dạ oanh màu đỏ. Tuy rằng hôm đó đã là nửa đêm, nhưng lúc đánh nhau, tôi vẫn có thể nương vào ánh sáng bùa chú thấy được đặc điểm đó. Xem ra tôi ăn may, có thể sống sót."

"Tuy không muốn đả kích anh đâu, nhưng tôi không cho rằng anh sống sót là nhờ may mắn. Nếu không phải trên người anh có pháp trận bảo vệ do Harry lập, đồng thời kịp thời gọi Kreacher, e rằng anh đã chết rồi." Severus ngoài miệng lạnh lùng châm chọc, nhưng trong lòng lại thấy may mắn và ngẫm lại mà sợ, bởi vì Chó Ngốc còn sống. Severus phiền muộn rút tài liệu ra, tức giận tiếp tục phun nọc độc. "Nếu đã tìm được tài liệu rồi, chỉ mong anh sẽ không để con đỡ đầu của mình vừa mới dậy đã phải chăm sóc cha đỡ đầu Chó Ngốc vừa bị thương nặng vừa bị bệnh. Tôi sẽ mang tài liệu về cho Dumbledore đọc, thật không trông cậy vào IQ của anh có thể dựa vào phần tài liệu này cứu được con đỡ đầu của mình, anh tốt nhất đừng tiếp tục gây thêm phiền toái cho chúng tôi."

Nhìn giáo sư Độc Dược nhanh chóng rời đi, Sirius mất hết sức lực, suy sụp nằm liệt giữa chồng tài liệu. Ông biết ý của Snape là ông phải chăm sóc tốt cho bản thân, đừng cậy mạnh nữa, đừng để Harry lo lắng cho ông. Lòng Sirius rất loạn, một phần ông lo Robin sẽ tiếp tục hành động, phần khác lại rối rắm vì Snape dối lòng quan tâm. Rõ ràng ông đã quyết định duy trì quan hệ kẻ thù không đội trời chung với Snape, không làm ra bất kỳ chuyện dư thừa nữa. Chờ Harry tốt nghiệp, ông sẽ an phận xử lý sản nghiệp của gia tộc Black, tìm một người phụ nữ môn đăng hộ đối kết hôn sinh con. Chờ gia tộc Black có thế hệ sau, ông sẽ tìm một nơi yên tĩnh sống hết quãng đời còn lại.

"Severus, đừng quan tâm tôi. Tôi thà rằng anh châm chọc tôi, hay dùng ác chú tấn công tôi như trước kia, còn hơn đi đối mặt với sự quan tâm của anh. Đừng làm tôi dao động, tôi thật sự rất sợ mình sẽ sinh ra vọng tưởng vì được anh quan tâm."

Kreacher biết giáo sư Độc Dược đã đi, đang định vào kho sách dọn dẹp, lại thấy chủ nhân nhà mình nản lòng, đau khổ ngồi trong đó. Tuy nghe không rõ chủ nhân nói gì, nhưng Kreacher khẳng định mình đã nghe thấy chủ nhân gọi tên "Severus", nó dám dùng đầu của mình ra cá chủ nhân tuyệt đối đã gọi tên cúng cơm của giáo sư Độc Dược. Chẳng lẽ chủ nhân và ông Snape đã thân mật đến vậy rồi sao? Kreacher nghi hoặc lui ra ngoài, có lẽ chờ lát nữa vào dọn dẹp thì tốt hơn.

- --

Sau truyền tay nhau đọc tài liệu Sirius tìm được, phòng Hiệu Trưởng im ắng nghiêm túc. Lucius vốn không ngờ Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật có đội quân bí mật đáng sợ đến vậy, thậm chí dám to gan cất giấu phép thuật gia truyền của quý tộc. Nếu có quý tộc nào động chạm đến điểm mấu chốt của Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật, chẳng phải bị ám sát cũng không biết kẻ thù là ai sao? Draco giờ nhớ lại cảnh kiếp trước bị trúng nguyền rủa, khẳng định trên quần áo của những kẻ đó đúng thật có dấu hiệu dạ oanh, hắn lại lần nữa đau lòng và tức giận vì sự hy sinh của Harry.



Điều Dumbledore nghĩ lại khác với cha con Malfoy, giờ cụ mới hiểu được lý do vì sao đến tận bây giờ Wizengamot mới chịu lộ mấy bí mật kia với cụ. Cho dù cụ được người ta gọi là "Bạch phù thủy vĩ đại nhất", nhưng nếu không có quý tộc toàn lực ủng hộ, căn bản không có cách nào lật bài hoàn toàn với Bộ Pháp Thuật, thậm chí có thoát khỏi bị ám sát hay không còn chẳng biết nữa. Có lẽ Wizengamot đã sớm muốn tiêu diệt Robin, nhưng muốn làm được thì cần phải được toàn bộ thế lực ngoài Bộ Pháp Thuật trong Giới Phù Thủy ủng hộ, không có bất kỳ thế lực nào có thể đơn độc chống lại Bộ Pháp Thuật được. Mà đến giờ cụ mới hiểu được điều này. Trước kia, cụ kiên trì bảo vệ Muggle, xóa bỏ lợi ích xung đột giữa quý tộc và bình dân, hiện tại xem ra căn bản không thể thực hiện được ước mơ trong khoảng thời gian ngắn được. Đầu tiên, Bộ Pháp Thuật sẽ không mặc kệ, mà các quý tộc cũng sẽ tự động ủng hộ hành động của Bộ Phép Thuật.

Grindelwald nhận ra Dumbledore sa sút và tự giễu, nhưng cụ cũng chẳng biết làm sao. Bộ Pháp Thuật nước Đức không có chuyện thế này, cho nên cụ cũng không nghĩ tới bí mật của Bộ Pháp Thuật nước Anh lại sâu đến như vậy. Xem ra cụ cần phải dùng hết toàn bộ lực lượng Thánh Đồ trợ giúp cho Albus, sớm giải quyết chuyện phiền lòng này, đồng thời cũng có thể sớm xử lý cho xong vấn đề giữa cụ và Albus. Giới Phù Thủy nước Anh quá phiền phức, mấy chuyện phiền phức kiểu này vẫn nên để thanh niên nhọc lòng đi, Albus nên sống cuộc sống an nhàn thanh thản với cụ thì hơn.

Remus thật sự muốn cảm ơn Merlin, hiển nhiên Harry đã sớm tính đến tổ chức Robin, không thì nó đã không chế một đống trang sức có pháp trận bảo vệ mạnh như vậy cho từng người nó để ý. May mà trước khi hôn mê, Sirius còn nhớ triệu hồi Kreacher, cũng coi như quá may mắn, không thì e là cậu ấy sẽ chết trước mộ của James và Lily mất. Xem ra trước khi tiêu diệt Robin, mọi người tốt nhất không nên hành động đơn độc. Một đám phù thủy hắc ám khủng bố như vậy, trong số những người đang ngồi ở đây, ngoại trừ Dumbledore và Grindelwald, e là không một ai có thể thuận lợi thoát thân.

"Remus, có thể theo tôi về Phủ một chuyến không? Có lẽ nhà tôi cũng có ghi chép liên quan đến Robin, anh cũng biết, Ravenclaw luôn thu thập mọi tình báo, mặc kệ tình báo đấy có quan trọng hay không." Lockhart đột nhiên phá vỡ trầm mặc, nhiệt tình mời mọc người trong lòng.

Liếc sang Lockhart, Remus biết tìm tài liệu chẳng qua chỉ là lấy cớ gãi đúng chỗ ngứa thôi, mời ông đến Phủ mới là mục đích cuối cùng. Nhưng nếu thật sự có thể tìm thêm càng nhiều tài liệu về Robin, cũng coi như là một chuyện tốt. "Được, tôi sẽ đi."

"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau đi thôi." Kéo tay Remus đi, Lockhart trông rất hưng phấn, hoàn toàn đối lập với không khí áp lực buồn rầu trong phòng. "Các vị, xin hãy chờ tin tốt của chúng tôi, thất lễ."

Sau đó, phòng Hiệu Trưởng lại yên tĩnh lần nữa, nhưng bầu không khí ngưng trọng lúc trước đã bị Lockhart xoa tan không ít. Dumbledore quét mắt nhìn sắc mặt khác nhau của mọi người trong phòng, cười tủm tỉm mở miệng. "Hy vọng Remus sẽ mang tin tốt trở về. Như vậy, các vị có tính toán gì chưa?"

Ổn định lại tâm tình, Draco đưa ra ý kiến của mình. "Giờ con đã hiểu vì sao kiếp trước Harry lại cố gắng giấu giếm sự thật, không nói cho bất kỳ ai trong tụi con biết. Bởi vì có sự tồn tại của Robin, cho nên Bộ Pháp Thuật không dễ chịu thua như vậy. Tuy chúng ta không biết yêu cầu thấp nhất để điều động Robin là cái gì, nhưng tất nhiên, khi uy danh và lực ảnh hưởng của Bộ Pháp Thuật suy yếu quá lớn, mà Giới Phù Thủy lại không có mối nguy hiểm như Voldemort tồn tại, vậy Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật nhất định sẽ điều động Robin. Kiếp trước, thành tựu trong chiến tranh của Harry khiến bồ ấy có địa vị lãnh đạo cao hơn Bộ Pháp Thuật, ở trong lòng dân chúng, Harry đáng tin hơn Bộ nhiều."

"Lúc ấy, thế lực quý tộc có thể nói là bị suy yếu tới mức thấp nhất trong lịch sử, dù có liên kết với nhau cũng không thể chống lại Bộ Pháp Thuật. Harry liền biến thành trở ngại duy nhất của Bộ, cho nên chúng mới không từ thủ đoạn ám sát bồ ấy, thậm chí ngay cả người bên cạnh bồ ấy cũng không buông tha. Hiển nhiên Harry đã nhìn ra điểm này, cũng biết bồ ấy không đủ mạnh để đối đầu với Bộ Pháp Thuật, hơn nữa, con cho rằng bồ ấy cũng không hy vọng Giới Phù Thủy khó khăn lắm mới yên ổn lại náo loạn lần nữa. Cho nên khi đó, ngoại trừ chức Hiệu Trưởng Hogwarts ra, Harry từ chối hết các chức vụ bên ngoài, ngay cả cuộc họp đình kỳ của Wizengamot và Hội Merlin cũng không tham gia, khiêm tốn đến mức làm người ta tưởng bồ ấy đã ở ẩn. Nhưng dù đã như thế, chúng vẫn không từ bỏ ám sát."

"Mà hiện tại, Bộ Pháp Thuật ⸺ đặc biệt là danh tiếng của Fudge vốn đã bị hạ thấp vì sự kiện Giám Ngục, sau Voldemort chết ở Hogwarts làm dân chúng tưởng suốt cả cuộc chiến, Bộ Pháp Thuật không làm được gì. Bởi vậy, trên thực tế, quý tộc và Hội Phượng Hoàng đã có uy tín vượt qua Bộ, hình thái Animagus của con và Harry lại khiến người ta cảm thấy tụi con là người thừa kế của Sư Tổ và Xà Tổ, Sirius là người có quan hệ chặt chẽ với cả Hội Phượng Hoàng và quý tộc, đồng thời còn là cha đỡ đầu của Harry, cho nên bị ám sát đầu tiên cũng là điều dễ hiểu. Xem ra, chúng ta cần phải tập hợp đoàn kết hết mọi thế lực có thể có, mới đủ năng lực hoàn toàn cải tổ lại Bộ Pháp Thuật. Fudge cần thiết phải rơi đài, Bộ Trưởng kế tiếp nhất định sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch hành động của Robin, cho nên Bộ Trưởng mới phải là người chúng ta có thể nắm bắt, kêu người đó dừng lại hành động ám sát chúng ta của Robin. Sau đó, chúng ta từ từ tiêu diệt hoặc cải tạo lại cái tổ chức Robin này, ít nhất không thể tiếp tục để nó có tính uy hiếp trí mạng như hiện tại."

"Con suy xét rất có đạo lý." Ngẫm nghĩ một hồi, Dumbledore mới đánh giá ý kiến của Draco. "Ta hy vọng có thể làm một khế ước với cậu Malfoy, khế ước về Hội Phượng Hoàng và quý tộc. Có khế ước này, Wizengamot và Hội Merlin mới chịu toàn lực ủng hộ chúng ta, chứ không phải giấu giếm bí mật với chúng ta nữa. Đương nhiên, ta phải thừa nhận tranh đấu giữa ta và các người trước kia, nói trắng ra là xung đột lợi ích giữa quý tộc và bình dân, chuyện này rất tự nhiên ở bất kỳ địa phương nào trong lịch sử, nó cũng không ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác hiện tại của chúng ta. Hơn nữa, ta thừa nhận, có một vài ý tưởng của ta quá vội vàng, cũng quá lý tưởng hóa, không suy xét đến rất nhiều tình huống thực tế, về chuyện này, ta thật lòng xin lỗi."

"Mặt khác, các quý tộc lớn Ravenclaw và Hufflepuff cũng nên là đối tượng chúng ta cần mượn sức, hai Nhà này có rất nhiều tài nguyên chúng ta không tưởng tượng tới. Các thành viên của Hiệp hội Đại sư Độc Dược cũng có thể mượn sức, vì dù sao Độc Dược vẫn rất hiệu quả với phép thuật hắc ám. Ta với Grindelwald sẽ ra mặt mượn sức chính phủ Muggle, dù thế nào thì một Bộ Pháp Thuật có tính uy hiếp cũng sẽ làm chính phủ Muggle thấy bất an. Mà đối với chúng ta, có rất nhiều đồ vật Muggle mới lạ, trong đó có vài thứ sẽ có hiệu quả kinh hỉ."

Trầm mặc một chút, Lucius tin lão Ong Mật đã đủ thành ý, hơn nữa, với tình hình trước mắt, đồng ý với ý kiến của lão là lựa chọn tốt nhất. "Slytherin trước giờ đều rất thức thời, Malfoy tuyệt đối sẽ không để một tổ chức nguy hiểm như Robin uy hiếp đến quyền lợi sinh tồn của quý tộc. Dumbledore, tôi sẽ thông báo cho các quý tộc Slytherin khác, về chi tiết khế ước, chúng ta có thể từ từ bàn bạc."

"Vậy thì hãy để tôi phụ trách Hiệp hội Đại sư Độc Dược đi, dù sao tôi hiểu đám thành viên đó hơn các người nhiều." Nhớ tới đám hữu danh vô thực gọi là Đại Sư kia, Severus nhịn không được cong môi cười khinh bỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau