[Harry Potter] Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa

Quyển 3Chương 2: Quyển 3Chương 2

Trước Sau
Gilderoy Lockhart cũng không lặp lại các hành động như trong ký ức của Harry, ông dỡ ngụy trang kẻ ngu ngốc xuống. Trong lớp học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám đã không còn xuất hiện yêu nhí Pixie gây ra hỗn loạn, cũng không có học sinh nào bị gọi lên bục giảng phối hợp biểu diễn những trò ngốc với Lockhart, thậm chí còn không có một học sinh nào bị phạt phải viết thư cho các fan của ông. Năm ngoái, với môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, bọn học sinh chỉ nhớ mỗi mùi tỏi nồng đậm trên người Quirrel. Còn năm nay, Lockhart đã dạy chúng hiểu cái gì gọi là Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

Lúc đầu chỉ có đám con gái chờ mong tiết của Lockhart, nhóm con trai thì chẳng có chút ấn tượng tốt gì với vị thần tượng dùng tươi cười mê hoặc các cô gái kia. Nhưng sau khi bắt đầu môn này, đám con trai nhận ra Lockhart cũng không tệ. Tiết đầu tiên của môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám là học sinh năm 1 đến năm 3 học chung, nội dung về yêu nhí Pixie, nhưng Lockhart chỉ dùng nửa thời gian trong một tiết để giảng dạy cho các học sinh về đặc điểm, đặc tính, thói quen sinh hoạt, hoàn cảnh cùng dùng loại bùa chú gì mới có thể đối phó với loài vật này. Làm trợ giáo, Grindelwald phát hiện cậu thanh niên trẻ tuổi có mái tóc màu vàng giống cụ thật sự không thẹn với xuất thân Ravenclaw của cậu, mọi tin tức về yêu nhí Pixie đều được cậu dùng ngôn từ dễ hiểu đơn giản giảng học sinh hiểu, từ đầu tới đuôi chưa từng liếc sang giáo án lấy một cái. Còn những bùa chú kia, sau khi nhóm học sinh nắm giữ được, yêu tinh Pixie hoàn toàn không thể gây bối rối gì với tụi nó.

Còn nội dung của tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám từ năm 4 đến năm 7, Lockhart dạy cho học sinh nhiều bùa chú có tính phòng ngự và tấn công hơn, hơn nữa còn hợp tác với Grindelwald dẫn đường cho các học sinh nghiên cứu cách chế tạo bùa chú. Đối với những học sinh từ năm 5 đến năm 7, sắp phải đối mặt với hai kỳ thi quan trọng là O.W.L. và N.E.W.T., Lockhart chỉ cho chúng rất nhiều kinh nghiệm thi cử, bao gồm phân loại đề thi và kinh nghiệm trường thi, thậm chí còn cung cấp một đống nội dung bài thi của các năm trước cho các năm sau tham khảo. Lockhart rất nhanh trở thành giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám chân chính, được toàn bộ học sinh trong trường yêu thích.

Nhóm động vật con nghỉ hè ở nhà cũ Black, biết Lockhart theo đuổi Remus phát hiện, da mặt của ông còn dày hơn cả vách tường của lâu đài Hogwarts. Draco còn hài hước trêu, dùng da mặt của Lockhart làm màng bảo vệ thì chẳng cần phải lo Hogwarts bị xâm chiếm rồi.

Vào mỗi buổi sáng, Lockhart luôn cầm một đóa hoa hồng champagne đi đến dãy bàn giáo viên, làm lơ cặp mắt lóe sáng của đám học sinh và các giáo sư trong đại sảnh đường, ông tỏ tình với Remus. Sau đó, mỗi một bé động vật đều có thể thấy, Remus mỉm cười cất đóa hồng đó vào hộp đựng nguyên liệu Độc Dược, rồi nói rất cảm ơn giáo sư Lockhart đã ủng hộ cho môn Độc Dược. Lúc đầu thấy cảnh tượng này, Blaise còn dùng vẻ mặt chưa tỉnh ngủ nói với đám động vật con, hoa hồng champagne mang ý nghĩa "Yêu em là niềm hạnh phúc lớn nhất kiếp này của tôi, nhớ em là nỗi đau khổ ngọt ngào nhất của tôi, ở bên cạnh em là niềm kiêu ngạo của tôi, không có em, tôi giống như du thuyền bị lạc đường. Ngụ ý là tôi chỉ chung tình với một mình em. Đương nhiên, hoa hồng champagne còn được dùng để chế mỹ phẩm cùng với nước hoa." Cả dãy bàn Slytherin vì được Blaise cung cấp kiến thức, hoàn toàn đánh mất ưu nhã và rụt rè đặc trưng của quý tộc. Các cô gái ôm tim thét chói tai mấy câu như "giáo sư Lockhart thật lãng mạn" gì gì đó, còn đám con trai lại dùng ánh mắt đồng tình mịt mờ nhìn về phía Remus.

Chỉ cần Lockhart không có tiết thì sẽ luôn xuất hiện ngay sau khi Remus dạy xong, ông lờ đi hơi lạnh của Severus, hỏi han ân cần Remus, giống như Remus không phải đi dạy học mà đang thám hiểm trong khu rừng không biết tên, tràn ngập nguy hiểm vậy. Remus luôn bình tĩnh vòng qua Lockhart, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng dừng lại trên người đối phương quá một giây, mắt nhìn thẳng, đi về văn phòng của mình. Khi đến lượt Remus tuần tra ban đêm, Lockhart luôn mang theo đồ ăn khuya, tự động xuất hiện ở trước cửa văn phòng Remus, sau đó hóa thân thành kỵ sĩ đi theo bảo vệ ông, cho dù Vua Rắn có lườm chết thì cũng không thể đuổi Lockhart đi. Vào cuối tuần, Remus thường ở trong văn phòng của Severus, Lockhart sẽ luôn không mời mà tự đến, mang theo bánh trái xinh đẹp cùng tài liệu Độc Dược, nghênh ngang bước vào như đang ở nhà. Severus vì tài liệu Độc Dược nên nhượng bộ không đuổi ông đi, còn Remus không chút khách khí sai Lockhart hỗ trợ xử lý mấy tài liệu mà lớp học cần.

Mấy cô bé mê mẩn Lockhart hoàn toàn biến thành người trợ giúp cho ông, bởi vì ánh mắt u buồn tràn ngập tình yêu của ông làm mấy cô bé đó cảm động. Remus thường xuyên bắt gặp chunh quanh mình sẽ xuất hiện mấy học sinh nữ, tay cầm quyển sổ nhỏ không biết đang viết gì, lén lút quan sát ông, ánh mắt và nụ cười cực quỷ dị. Trên tiết Độc Dược, các cô bé vừa nơm nớp lo sợ canh chừng Severus, vừa lớn mật tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ Lockhart với Remus, hơn nữa còn nói lớn Lockhart tuyệt đối chân thành. Năng lực hành động của mấy cô bé này quá kinh người, thậm chí các cô còn tự động theo dõi Remus, giúp Lockhart lúc nào cũng nắm bắt được hướng đi của người trong lòng, cùng với có tình địch tiềm tài hay không. Các cô hỏi Harry sở thích của Remus, sau khi biết được Remus là bạn thân của cha đỡ đầu của Harry, hơn nữa ông cũng rất thương yêu cậu.

Draco cảm thấy Lockhart hoàn toàn lưu lạc thành công nhân lao động cho giáo sư và trợ giáo Độc Dược, đương nhiên đồng thời cũng là người cung ứng tài liệu Độc Dược, hơn nữa còn là miễn phí, cho nên trong trận theo đuổi này, người được lợi nhất chính là cha đỡ đầu nhà hắn. Hermione và Pansy cho rằng cách theo đuổi của Lockhart rất lãng mạn, nhưng hai cô cũng không vì vậy mà phản chiến thành người ủng hộ ông. Hai bà hoàng nhỏ tuổi này cho rằng tình yêu quá dễ dàng có được thì sẽ không biết quý trọng là gì, hiển nhiên Lockhart cần cố gắng hơn nữa. Còn Blaise thì quan sát cẩn thận Ron có phản ứng gì với cách theo đuổi của Lockhart, đại khái chắc muốn mượn lần này để tham khảo cho tương lai theo đuổi y. Đáng tiếc thay, Ron cho rằng Remus không phải phụ nữ, cách lãng mạng như thế hiển nhiên là một loại khiêu khích tôn nghiêm đàn ông của Remus. Neville hoàn toàn từ bỏ lập trường bàng quan, dùng các loại thức vật quý hiếm có thể chế Độc Dược ra làm trao đổi, cậu sẽ có được kiến thức mình muốn, còn Lockhart thì có được nước cờ đầu để được tiến vào văn phòng giáo sư Độc Dược.

(Lily: giao dịch đại khái chắc là thế này. Neville trồng cây đưa cho Lockhart hối lộ Severus, đổi lại Lockhart phải truyền lại tri thức mà cậu muốn.)

Harry luôn cảm thấy, màn theo đuổi của Lockhart khiến Hogwarts đang nhàm chán có trò hay để xem. Cậu phát hiện rất nhiều lần, trên dãy bàn giáo viên, vài nữ giáo sư rõ ràng tươi cười không có ý tốt nhìn Lockhart ăn mệt. Ngay cả Dumbledore và Grindelwald cũng dùng vẻ mặt "tuổi trẻ thật tốt, tình yêu tốt đẹp biết bao", cười tủm tỉm nhìn Lockhart lần lượt bị Remus làm lơ. Thậm chí giáo sư McGonagall sắp xếp người tuần tra ban đêm còn xếp Remus với Lockhart đi cùng nhau, với lý do là màu tóc của Lockhart đủ sáng, có thể đảm bảo Remus sẽ không sơ hở vì trời tối. Giáo sư McGonagall luôn nổi tiếng nghiêm khắc làm Harry hoàn toàn cạn lời, lý do gượng ép như thế chắc chỉ có Lockhart giơ hai tay ủng hộ mà thôi, còn Remus không có cách nào phản đối nữ Nữ Hoàng Sư Tử mạnh mẽ này.

Vì thế Harry rất chờ mong Remus phản kích, nhưng ngoại trừ cặp sinh đôi lần nào cũng thua ra, Lockhart không bị chơi khăm gì. Harry thất vọng ai oán tính xem, có nên bày mưu tính kế cho cặp sinh đôi, tăng thêm một ải chướng ngại cho con đường theo đuổi của Lockhart hay không.

Ngoài Lockhart, suốt một tháng nay, Harry cũng chia lực chú ý cho Grindelwald. Cậu phát hiện gần đây Hiệu Trưởng rõ ràng giảm lượng đồ ngọt xuống, do Grindelwald luôn ngồi cạnh giám sát, thế mà Hiệu Trưởng cũng chịu thỏa hiệp, không hề có biểu hiện không vui gì. Vì thế, giáo sư McGonagall và phu nhân Pomfrey rất vui mừng, cuối cùng đã có người có thể giúp lão Hiệu Trưởng hiểu tầm quan trọng của sức khỏe. Severus cũng vui, vì ông không cần tiếp tục cung cấp một đống thuốc trị sâu răng, giảm bớt lượng công việc, do đó, số lần Vua Rắn mỉa mai Hiệu Trưởng cũng ít đi rõ ràng. Mà làm trợ giáo cho môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, hiển nhiên Grindelwald có tác dụng cực lớn, dù vậy cụ cũng sẽ không để Lockhart mất mặt, đồng thời cũng cố kiên nhẫn và khoan dung với học sinh.

Rất nhiều lần Harry bắt gặp Dumbledore và Gridelwald vai kề vai tản bộ ven Hồ Đen, không khí giữa hai người có vẻ ấm áp và an lành. Cậu nghĩ, nếu họ có thể tiếp tục như thế đến hết quãng đời còn lại thì sẽ hạnh phúc cỡ nào.



Bốn Nhà Sáng Lập chỉ đạo cho các bức tranh và những hồn ma liên tục kiểm tra mấy con đường bí mật trong lâu đài, hy vọng với cách này, họ có thể nhận được tin ngay khi Peter dẫn vợ chồng Bella lẻn vào Hogwarts, nếu chúng dám làm thế. Các giáo viên và học sinh Hogwarts ai ai cũng vui vẻ bình thản, không mấy quan tâm đến đám Tử Thần Thực Tử đang lẩn trốn cùng lũ Giám Ngục bên ngoài lâu đài. Harry cảm thấy bầu không khí như vậy khiến cậu lơi lỏng cảnh giác không ít. Mỗi lần thấy đám Giám Ngục lượn qua lượn lại bên ngoài lâu đài, Harry luôn vì bản thân sa vào yên vui mà thấy tự trách. Nhưng con người luôn yêu thích an nhàn, không phải sao? Mặc kệ bên cạnh có bao nhiều thứ nguy hiểm, chỉ cần có thể làm lơ thì nhất định sẽ mặc kệ bản thân trầm mê trong an nhàn ngắn ngủi, không muốn tỉnh lại.

Lúc nhận được thư của Hiệu Trưởng do Fawkes truyền tới, Harry đang ngồi trong phòng ngủ, thảo luận với Draco về tin tức mới nhận được từ Lucius. Quả nhiên Bella đã đến Gringotts, hơn nữa còn dùng Thuốc Đa Dịch nghênh ngang vào ngân hàng. Tên Yêu Tinh dẫn họ vào hầm tài sản bị trúng Imperio, Crucio, hôn mê mất một tuần mới tỉnh lại được. Các Yêu Tinh phát hiện hầm tài sản nhà Lestrange bị xâm nhập, phần lớn đồ trong nó đã biến mất không tung tích. Vì thế chúng vô cùng tức giận, tuyên bố muốn đám Tử Thần Thực Tử phải trả một cái giá thật lớn.

"Hiệu Trưởng, cụ Grindelwald, chào buổi chiều." Tới phòng Hiệu Trưởng, thấy Grindelwald cũng ở trong phòng, Harry không hề bất ngờ, nếu cụ không ở thì Harry mới thấy kỳ quái.

"Harry, về chuyện vợ chồng Bellatrix lẻn vào Gringotts, con thấy thế nào?"

"Chỉ sợ Voldemort sẽ kiểm tra từng địa điểm giấu Trường Sinh Linh Giá." Tạm dừng, Harry cảm thấy cần phải tính đến trường hợp xấu nhất. "Con cho rằng ngoại trừ nhà cũ Black và Phủ Malfoy, mấy chỗ giấu Trường Sinh Linh Giá khác e là trốn không thoát bị kiểm tra. Mà Hogwarts... Hồn chính đã ở đây suốt một năm, sợ là hắn đã sớm biết chuyện vương miệng. Điều con lo là, hắn sẽ lại chế tạo Trường Sinh Linh Giá mới. Tuy lần trước tụi con đã làm hồn chính bị thương nặng, nếu hắn còn chút lý trí thì sẽ không ra tay với linh hồn của mình lần nữa, nhưng lỡ hắn mất sạch lý trí thì sao, chúng ta cũng đâu có cách nào phỏng đoán suy nghĩ của một tên điên được."

"Ngoài ra, vợ chồng Lestrange lẻn vào Gringotts đã làm các Yêu Tinh thay đổi, loại hành vi này không thể nghi ngờ đã khiêu khích kiêu ngạo của Yêu Tinh, cũng đủ để chúng bị nhục nhã. Có lẽ chúng ta có thể chờ mong một cơ hội thích hợp kéo lũ Yêu Tinh về phe chúng ta. Công nghệ và phép thuật đặc biệt của Yêu Tinh rất có giá trị, tuy chúng cực kỳ tham lam. Con tin nếu bọn chúng quyết định phải đối phó ai, vậy mục tiêu chúng nhắm tới tuyệt đối sẽ xui xẻo vô cùng. Hơn nữa, chiến tranh tiêu hao nhanh nhất chính là tiền tài, nếu không hợp tác với Gringotts sớm, chỉ sợ sau này chúng ta sẽ gặp khó khăn. Dù sao con cũng rất sợ nghèo, con không bao giờ muốn hao tổn tâm trí chỉ vì một đồng Knut nữa."

Nghe suy đoán của Harry, trong mắt Dumbledore lộ ra ý khen ngợi, mà Grindelwald cũng dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đánh giá cậu thiếu niên được cho sẽ trở thành người nối nghiệp của Albus.

"Ta có thể cho phép Gringotts tiến vào giới tài chính của châu Âu, trước kia ta đã từng sai Thánh Đồ cản trở mấy tên Yêu Tinh tham lam đó, cho nên bọn chúng phát triển sự nghiệp ở châu Âu cực chậm và cực gian nan. Mấy chục năm nay Yêu Tinh vẫn luôn ra sức tiến quân vào châu Âu, ta tin điều kiện này đủ để chúng động tâm." Sau một hồi yên lặng ngắn ngủi, Grindelwald tung ra một lợi thế kinh người, Dumbledore ngẩng đầu lên, phức tạp nhìn người bên cạnh. "Albus, thật ra ta vẫn luôn sai Thánh Đồ giám sát hướng đi của Tử Thần Thực Tử, mấy năm nay, tên Tử Thần Thực Tử nào dám tiến vào nước Đức đều đã bị ta giải quyết. Tuy trong nước Anh không có nhiều Thánh Đồ, nhưng nếu chúng có động tác gì lớn, ta vẫn có thể nhận được tin trong khoảng thời gian nhanh nhất."

"Gellert..." Dumbledore không biết nói sao, lòng trở nên lộn xộn. Cụ vẫn luôn cho rằng dù trong nước Anh có Thánh Đồ thì chẳng qua cũng chỉ vì Gellert mưu toan Giới Phù Thủy mà thôi, nhưng hôm nay cụ mới biết, Thánh Đồ đang giám sát Tử Thần Thực Tử... Dumbledore biết rõ, Gellert khinh thường nói ra lời nói dối sứt sẹo như vậy, thế có phải cụ vẫn luôn được Gellert giúp đỡ mà bản thân lại không hề hay biết hay không?

Lần đầu tiên Harry thấy vẻ mặt kiểu vậy trên gương mặt của Dumbledore, cụ có cảm động, có chua xót, đồng thời cũng có mâu thuẫn. Có lẽ chỉ khi nghe đến cái tên Gellert Grindelwald này, Dumbledore mới có thể gỡ xuống danh hiệu "Bạch Phù Thủy vĩ đại nhất" và người lãnh đạo Hội Phượng Hoàng, toát ra cảm xúc như một người bình thường. Để không quấy rầy hai ông lão đối diện, Harry lẳng lặng ngồi tại chỗ, chờ bọn họ bình tĩnh trở lại sau mớ cảm xúc hỗn độn.

"Các con đường bí mật trong lâu đài Hogwarts đều đang bị giám sát, ta tin cho dù Peter có quen thuộc các con đường đó đến đâu thì cũng rất khó lẻn vào mà không bị ai phát hiện. Tuy nhiên, Harry, con vẫn phải cẩn thận, ta không hy vọng con xảy ra chuyện. Về chuyện Yêu Tinh, hiện tại còn chưa phải là thời cơ tốt nhất, nhưng chúng ta có thể ám chỉ một chút. Còn vấn đề Tom có chế tạo Trường Sinh Linh Giá mới hay không, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Tóm lại, nhất định phải bắt lấy đám Peter trước Bộ Pháp Thuật. Ngoài ra, trận thi đấu Quidditch sắp bắt đầu rồi, ta đã nhờ các Chủ Nhiệm dạy Expecto Patronum, giáo sư Lockhart cũng đã hứa sẽ giảng loại bùa chú này cho các học sinh trong tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Thầy Filius cũng đã chuẩn bị Boggart cho học sinh luyện tập, nhưng ta vẫn lo bọn nhỏ sẽ đi chọc Giám Ngục, con cũng biết, tụi nó luôn rất hoạt bác." Dumbledore tạm thời gạt nỗi lòng rối ren sang một bên, nghiêm túc nhắc nhở Harry, cụ thật sự rất lo bọn nhỏ sẽ bị Giám Ngục tấn công.

"Con với Draco đều không được tham gia đội bóng Quidditch, cho dù đội trưởng Slytherin đã rất cố gắng, vì chuyện này mà anh ấy bị cấm túc và lao động chân tay quá trời, nhưng xem ra Chủ Nhiệm sẽ không nhượng bộ đâu. Tuy nhiên lúc thi đấu, tụi con vẫn sẽ tham dự, ít nhất phải đảm bảo nếu thật sự xảy ra chuyện, tụi con cũng có thể hành động ngay lập tức." Nhớ tới sắc mặt trắng bệch cùng thân hình lung lay sắp đổ của Marcus Flint, Harry cười khổ. "Ngoài ra, con tin giáo sư Lockhart rất vui lòng cung cấp cho học sinh một chỗ luyện tập Expecto Patronum, làm vậy thì ít nhất nhóm học sinh sẽ không còn dư thừa thời gian đi nghịch lũ Giám Ngục ở bên ngoài."

"Một ý kiến không tồi, giờ ta đã hoàn toàn tin cậu giống Albus, đều là Sư Tử biến dị, giảo hoạt như hồ ly." Grindelwald cười quỷ dị, đôi mắt liếc qua liếc lại Dumbledore và Harry. "Nhưng ta vẫn rất muốn biết, rốt cuộc cậu từ chỗ nào nhìn ra được người kia là tay sai Thánh Đồ của ta."

"À, thật ra không có gì, chỉ là quý ông kia còn chưa học được cách thay đổi khẩu âm của mình. Giữa tiếng Đức và tiếng Anh vẫn có khác biệt rất lớn, mà cách nói tiếng Anh kiểu người Đức của ông ấy rất dễ gây chú ý. Quan sát thấy cử chỉ của ông ta không giống một người vì cuộc sống khó khăn mà phải rời quê nhà đến một nước xa xôi khác kiếm sống, lễ nghi ưu nhã quý tộc của ông không hợp với thân phận một nhân viên cửa hàng đơn thuần, từ đó ít nhất con có thể đoán ra được ông ấy là quý tộc đến từ nước Đức, vì một nguyên nhân không thể tiết lộ nào đó mới đến làm công trong Hẻm Xéo. Bởi vậy, con đã thử một chút, hy vọng ngài Grindelwald đừng so đo."



Grindelwald bừng tỉnh, quyết định lúc về phải dạy dỗ lại đám tay sai của mình, thế mà bị một thằng nhóc nhỏ tuổi nhìn thấu thân phận, hẳn nên chịu huấn luyện nhiều hơn. "Vì Albus, ta sẽ không so đo với một đứa trẻ. Tuy cậu tính kế ta, nhưng ít nhất ta cũng không thiệt hại gì, còn nhận được kinh hỉ bất ngờ. Ta có lý do cho rằng cậu không quá ngạc nhiên khi thấy ta đến Hogwarts, có phải không, cậu bé Chúa Cứu Thế?"

"Dạ vâng, ngài có năng lực hành động tốt hơn cả trí tưởng tượng của con, con cứ tưởng ngài sẽ tiếp tục duy trì thái độ bàng quan kín đáo. Nhưng con cho rằng ngài tới Hogwarts nhậm chức là một chuyện tốt, về phương diện học sinh, giáo sư hay là với Hiệu Trưởng. Theo con được biết, giáo sư McGonagall, phu nhân Pomfrey cùng với Chủ Nhiệm Nhà con đều rất vui khi cuối cùng cũng có người có thể quản Hiệu Trưởng ăn đồ ngọt, bọn họ không cần tiếp tục lo cho hàm răng và sức khỏe của Hiệu Trưởng nữa. Cho nên, con không ngại để ngài gọi tên thánh của con, xét thấy chúng ta có cùng mục tiêu." Lộ ra nụ cười giả tạo đặc trưng của Slytherin, Harry hoàn toàn không muốn nói chuyện lòng vòng như vậy với vị Chúa Tể Hắc Ám này, cậu âm thầm oán giận khi bắt gặp vẻ mặt xem diễn của Hiệu Trưởng. Chẳng lẽ thấy học sinh của thầy với người yêu thầy lời qua tiếng lại là một chuyện rất thú vị sao? Hay thầy không biết giúp ai mới tốt?

"Đương nhiên, Harry, ta rất vui lòng hợp tác thân thiết với con, vì mục tiêu chung của chúng ta." Tranh thủ đánh quan hệ với người lãnh đạo tương lai của Hội Phượng Hoàng, Grindelwald rất sung sướng, ít nhất không cần lo Albus sẽ bị Hội Phượng Hoàng vướng tay vướng chân, làm kế hoạch của cụ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

"Gellert, ta cảm thấy hình như hai người đang gạt ta cái gì đó thì phải?" Cực kỳ để ý đến mục tiêu chung của Harry và Gellert, Hiệu Trưởng chen vào hỏi, Dumbledore tuyệt đối không thừa nhận, vừa thấy tia sáng chợt lóe trong mắt Gellert là cụ liền có cảm giác bị tính kế. Đặc biệt nội dung đối thoại giữa Gellert và Harry khiến Dumbledore có ảo giác như thấy hai con hồ ly một lớn một nhỏ đang nói chuyện với nhau, lỡ cụ bị họ tính kế thật, không biết cụ có thể thắng được hay không. Nhưng vấn đề ở chỗ, hai con người khác nhau về tính cách, tuổi tác, thậm chí còn chẳng có quan hệ gì với nhau này thì sẽ có mục tiêu chung gì về cụ?

"Yên tâm đi, Albus, chúng ta sẽ không làm ra chuyện xấu gì đâu. Cho dù ngươi không tin ta thì cũng nên tin học trò cưng của ngươi. Chờ đến khi hoàn thành xong mục tiêu của chúng ta, ta đảm bảo sẽ là người đầu tiên báo cho ngươi biết. Đúng rồi, Harry, ta nghĩ con cũng cần thời gian đi đối phó đống bài tập trên trường chứ nhỉ?"

Giật giật khóe mắt, Harry cạn lời đứng lên chào tạm biệt, trên đường về phòng ngủ, cậu vẫn luôn chửi thầm Grindelwald. Vô nghĩa, mục tiêu của cụ còn không phải bắt Hiệu Trưởng về nhà sao, đến lúc đó còn cần cụ nói cho Hiệu Trưởng biết à? Hơn nữa còn lâu mới thực hiện được mục tiêu, giờ đã bắt đầu đuổi người rồi, cụ cho rằng con thích làm bóng đèn chắc? Quấy rầy người yêu đương sẽ bị lừa đá, con đâu có ngốc như vậy.

Còn trong phòng Hiệu Trưởng, Dumbledore thấp thỏm bất an liên tục cố gắng ăn nói khách sáo, đáng tiếc Grindelwald luôn dùng đủ loại đề tài lảng tránh, không chịu lộ ra chút tin tức gì. Dumbledore đột nhiên rất buồn bực, bị người quan trọng nhất trong lòng cùng học trò xuất sắc nhất bắt tay tính kế, cảm giác này rất không dễ chịu. Haizz, vẫn đi xem Lockhart theo đuổi Remus thì hơn, ít nhất thì họ vừa khiến người ta thấy vui vẻ mà vừa không cần phải hao tổn tâm trí.

Marcus Flint hiển nhiên đã từ bỏ ý định thuyết phục Vua Rắn, một đống buổi cấm túc và lao động chân tay đã khiến anh chàng đội trưởng này tiều tụy hết chỗ nói. Mỗi lần chạm mặt nhau trong phòng sinh hoạt chung, anh đều ai oán nhìn chằm chằm Harry và Draco, hại họ nổi da gà không biết bao nhiêu lần. Để trấn an anh đội trưởng đáng thương, Harry và Draco đành phải chấp nhận sẽ bồi luyện với các cầu thủ lúc đội bóng luyện tập. Sau khi Harry trình diễn khả năng làm Tầm Thủ trời sinh của mình, Draco thì cho mọi người thấy kỹ năng bay lượn thành thục của hắn, oán khí của Marcus hóa thành thực chất. Đội trưởng bi phẫn lăn lộn cả đội bóng, tăng huấn luyện cho họ hết lần này đến lần khác, từ đấy các cầu thủ xui xẻo cũng bắt đầu như đội trưởng, dùng ánh mắt u oán lên án hai tên đầu sỏ gây tội kia.

So với đội trưởng đội Slytherin ai oán, hiển nhiên đội trưởng Nhà Gryffindor Wood tràn đầy nhiệt tình, mỗi ngày, sau khi kết thúc huấn luyện, anh luôn khiêu khích Marcus ở đại sảnh đường. Dẫn tới Marcus chuyển toàn bộ bi phẫn ngập lên người Wood, hai vị đội trưởng mỗi ngày đều trình diễn tiết mục "ánh mắt giằng co – đấu võ miệng – rút đũa phép ra khiêu khích – bị thành viên trong đội lôi đi" trên đại sảnh đường. Mà các cầu thủ sau lưng bọn họ - đám Gryffindor bị Wood bắt huấn luyện đến mức đi đường cũng loạng choạng cùng với nhóm Slytherin bị Marcus bắt tập đến ai oán nhưng không có chỗ phát tiết, bắt đầu phát triển tình hữu nghị siêu việt giữa hai Nhà, hai bên đồng bệnh tương liên lướt qua đội trưởng hai bên, tiến hành giao lưu bí mật, an ủi đôi bên. Dumbledore cười ha ha nhìn đám học sinh đầy sức sống, hoàn toàn lơ đi Nữ Hoàng Sư Tử và Vua Rắn dùng mắt giằng co nhau ở hai bên.

Ron và Blaise cũng đã gia nhập đội Quidditch của Nhà, vì thế bọn họ không thể không giảm bớt số lần tập quyết đấu trong Phòng Yêu Cầu. Trong lúc đội trưởng của họ khiêu khích nhau không biết mệt mỏi, hai người đó đứng sau lưng đội trưởng nhà mình, nhe răng trợn mắt, dùng sắc mặt và ánh mắt truyền tin tức gì đó với nhau. Neville gọi đó là liếc mắt đưa tình, Hermione lại nói Blaise đang tương tư đơn phương, còn Pansy khoa trương thở dài biểu đạt nỗi lòng bất đắc dĩ của cô. Thậm chí Harry còn chơi cá cược với Draco, cược xem Ron với Blaise ai sẽ tỏ tình trước, Draco cho rằng Slytherin luôn có tinh thần đạt được mục đích không từ thủ đoạn, hơn nữa theo tình hình trước mắt, Ron chậm hiểu đến bất ngờ, cho nên hắn cược Blaise sẽ là người thổ lộ trước. Nhưng Harry lại cho rằng tuy Ron chậm hiểu, nhưng y có hai người anh trai song sinh chỉ sợ thiên hạ không loạn, Fred và George nhất định vì muốn xem diễn mà đẩy Ron về phía Blaise, hơn nữa, khả năng hành động của Sư Tử đảm bảo Ron nhất định sẽ tỏ tình trước.

Thậm chí Pansy và Neville còn mở bàn cược giữa Slytherin và Hufflepuff, cược xem rốt cuộc Blaise sẽ đè Ron hay Ron sẽ đè Blaise, ngay cả Hermione cũng kéo Ravenclaw vào. Cặp sinh đôi vừa nghe được tin, hoàn toàn không màng tình anh em mà đặt tiền đặt cược lên người Blaise, còn thuyết phục cả em gái Ginny cùng đông đảo Gryffindor khác. Biết được hành động của đám bạn xấu này, Blaise khóc không ra nước mắt, than thở "đúng là kết bạn cẩu thả rồi", sau lại nhờ Draco thay hắn cược mình thắng. Có lẽ chỉ có Ron hoàn toàn chẳng biết chuyện này, mỗi ngày vẫn như cũ trình diễn tiết mục giao lưu ánh mắt với Blaise, trong Phòng Yêu Cầu cũng cãi vui với hắn hoặc cùng hắn cảm thán cách huấn luyện của hai đội trưởng ác ma.

Vốn còn lo Ginny Weasley sau khi nhập học sẽ quấn lấy Harry, nhưng Draco lại phát hiện cô bé tóc đỏ này đã dồn hết chú ý lên người Lockhart và Remus. Ỷ vào quan hệ giữa nhà Weasley và Remus, Ginny thường xuyên đảm đương vai trò hạ hỏa khi những cô gái kia bị Remus phát hiện, cô thường cười tủm tỉm trợ giúp các cô gái khác lui về an toàn, còn giúp nói tốt cho Lockhart. Sau khi biết được giữa Ron và Blaise có chuyện không thể không nói, cô bé này liền hận sắt không thành thép than thở vì sao anh trai mình lại chậm hiểu đến mức độ đó, dưới sự trợ giúp của các bạn nữ, cô vơ vét một đống tiểu thuyết tình yêu đưa cho Ron, hoàn toàn làm lơ sắc mặt mê mang đến dại ra của y. Draco thấy Ron bị Ginny cưỡng ép phải lật đọc mấy quyển truyện tình cảm nhàm chán kia, hắn liền đồng ý lời bình của Harry rằng Ron là người cuồng em gái.

Hogwarts rất hạnh phúc, nhóm Harry và Draco cũng rất sung sướng, có lẽ người không thể sung sướng cũng chỉ có đội bóng Slytherin và Gryffindor, cùng với Ron bị anh trai và em gái bán đứng. Dưới tình huống phần lớn người sung sướng, một phần nhỏ làm lơ, trận thi đấu Quidditch đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau