[Harry Potter] Trò Đùa Dai Của Harry

Chương 14: Sân ga 2

Trước
Harry ngồi đối diện Ron, thấy Ron luôn len lén nhìn mình. Harry ở trong lòng cười trộm. Giống y như trước đây vậy!

Harry nâng lên khuôn mặt tươi cười về phía Ron: "Chào cậu! Tớ là Harry Potter, năm nay 11 tuổi, là học sinh mới của Hogwarts. Cậu có thể gọi tớ Harry. Còn cậu?"

Mặt Ron thoáng cái đỏ lên, lắp ba lắp bắp nói "Tớ, tớ là Ron Weasley, cậu có thể gọi là Ron."

Đồng thời, Ron cũng cực kì hiếu kì.

Harry gật đầu, "Cậu biết không? Lúc tớ vừa mới tới suýt nữa bị hù chết! Tớ còn tưởng rằng tớ sẽ lên không được xe lửa, bị muộn rồi chứ!"

Ron tò mò hỏi "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?"

Harry bĩu môi "Người nhiều quá, chen tới chen lui! Thật nhiều cánh tay hướng về phía tớ đẩy đẩy một chút sờ sờ một cái!" Harry một bộ biểu tình tủi thân sắp khóc.

"Cái gì!" Ron lớn tiếng rống, sau đó thấy trong mắt Harry tràn đầy sương mù do bị kinh sợ, lập tức nhỏ giọng xin lỗi "A, xin lỗi, tớ chẳng qua cảm thấy bọn họ hơi quá đáng! Thật sự! Cậu đừng có khóc!"

Harry lập tức nở nụ cười: "Không có gì! Tớ không trách cậu, thật đó, cảm ơn cậu đã quan tâm tới tớ."

Harry chân thành nói cám ơn làm mặt Ron đỏ y chang như tóc mình vậy.

(Chết tiệt! Những người đó thế mà dám làm vậy với Harry, có hơi quá đáng đó! Ôi, Harry rất thiện lương, mình nhất định sẽ bảo vệ cậu ấy thật tốt!)

'Harry rốt cục cũng thành công lừa gạt Ron, chỉ là hiệu quả có hơi tốt quá mức'

Ron lập tức nhớ tới nam sinh mang Harry tới "Vậy làm sao cậu qua được? Còn có, nam sinh mang cậu qua đây là ai vậy? Ảnh có bắt nạt cậu không?"

Trong lòng Harry cho mình một thủ thế thắng lợi, một chút cũng không ý thức được ý niệm bảo vệ của Ron đối với mình lớn dường nào!

Harry ngoan ngoãn trả lời "Là Cedric Diggory. Anh ấy là huynh trưởng năm ba của Hufflepuff. Anh ấy từ chỗ đó mang tớ ra ngoài. May là có anh ấy ở đó nha."

Ron cau mày một cái quyết định, nhất định phải quan sát người tên Cedric Diggory kia thật tốt.

Harry nói tiếp "Tớ ban đầu muốn đi..."

Bỗng nhiên, cửa mở ra "Các cậu có thấy con mèo của Neville không?"

Một cô bé tóc dài tiến vào cùng một cậu bé mặt tròn vương đầy vệt nước mắt, giọng nói mang theo chút cao ngạo, sau khi nhìn đến Harry liền phát ra tiếng thét chói tai, "A! Là cậu bé mới vừa rồi! Thật là đáng yêu! Cậu tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Có bạn trai chưa? Nếu chưa, có muốn tớ giúp cậu một tay tìm một người không?"

Hermione vừa nói vừa nhào tới.

Cậu bé mặt tròn tên Neville kia trợn mắt hốc mồm nhìn, nói cũng không nói được.

Ron trong chốc lát không ngăn cản, tức khắc thấy tay Hermione đang hướng về phía Harry với ý định sờ soạng.

Harry ngơ ngác, cậu biết Hermione đối với tất cả thứ đáng yêu đều không có sức chống cự, thế nhưng không biết lại nghiêm trọng như vậy!

Ron dại ra mấy giây, khi nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Harry, bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại "Buông Harry ra! Con nhỏ hung dữ không có lễ phép này!

Hermione thét chói tai "Cái gì! Tớ tuyệt đối không cho phép tên sư tử tóc đỏ ngu xuẩn cậu đây tới gần Harry của tớ!"

Neville không biết nên kéo ai, cấp bách nói không ra lời "Các cậu đừng..."



Ron kéo tay Hermione không ra bắt đầu nóng nảy "Cậu mới là sư tử ngu xuẩn á! Harry để tớ bảo vệ! Harry..."

"Két..." Cửa phòng mở ra một chút, cậu bé tóc bạch kim đứng ngoài cửa, sắc mặt lạnh lẽo, chính là Draco Malfoy. Đứng phía sau anh là hai cậu bé cao lớn.

"Draco..." Harry hô một tiếng, tránh tay ra nhào về phía Draco. 'Được cứu rồi... '

Draco ôm lấy Harry, dùng giọng nói lạnh băng hỏi Harry "Cậu không phải là muốn tự mình chơi một chút sao? Bây giờ còn muốn chơi một chút nữa không?"

Thanh âm lạnh như băng làm Hermione cùng Ron phục hồi tinh thần lại, hai người liếc nhau quyết định, tạm thời buông thành kiến.

Harry đem đầu chôn vùi vào lòng Draco, lắc đầu, dùng thanh âm nghẹn ngào trả lời "Không cần. Sau này tớ không bao giờ tự mình chơi nữa." (lòng dạ hẹp hòi!)

Draco nói với hai cậu bé phía sau "Goyle, Crabbe các cậu đi về trước đi, một hồi nữa tôi sẽ trở lại."

Hai cậu bé đáp lời, đóng cửa lại.

Ron áy náy nhìn Harry, mà Hermione hiển nhiên có chút xấu hổ.

Neville rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Draco ôm lấy Harry ngồi bên cạnh cửa sổ, vỗ nhẹ lưng của Harry. "Được rồi, không sao. Nói cho tớ biết vì sao nhất định phải tự mình chạy đến? Còn bọn họ là ai?"

Draco dùng ánh mắt dò xét nhìn vài người trước mặt

Ron có chút chán ghét nhìn Draco, thế nhưng, khi nhìn thấy Harry từ trong lòng Draco ngẩng đầu Ron tận lực làm chính mình bình tĩnh hòa nhã trở lại.

Hermione tiến lên từng bước, có chút áy náy nói "Tớ là Hermione Granger. Xin lỗi, bởi vì Harry rất đáng yêu, tớ nhất thời không có khống chế được bản thân."

Draco nhướng cao chân mày mình "Cậu dọa Harry hoảng sợ, hy vọng cậu sẽ không cho là chỉ cần nói áy náy là xong."

Hermione kiên định nói với Harry "Harry, xin lỗi! Từ hôm nay trở đi, tớ sẽ bảo vệ cậu! Sau này, ai muốn bắt nạt cậu, đều phải bước qua xác của tớ!"

Harry cả người đều dại ra.

Draco hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Neville."Tớ, tớ là Neville Longbottom, tớ cùng Hermione tới tìm mèo của tớ." Neville lắp ba lắp bắp nói

Thấy Draco nhìn về phía Ron, Harry tiếp lời nói "Draco, đó là Ron Weasley, bạn mới của tớ. Ron, đây là bạn của tớ, Draco Malfoy."

Ron nhìn ánh mắt mong chờ của Harry, hít sâu một hơi, đưa tay ra "Tớ là Ron Weasley,..."

Draco ý vị thâm trường nhìn Harry, nói với Ron "Harry coi cậu là bạn, thế mà chỉ có việc bảo vệ cậu ấy cậu cũng làm không được!"

Sắc mặt của Ron trong nháy mắt thay đổi giống như mái tóc đỏ của mình, "Cậu! Tớ chỉ là không cẩn thận thôi!"

Draco châm chọc nói "Lần này không cẩn thận hù dọa Harry! Lần sau thì sao?"

Ron giận dữ "Malfoy! Cậu không cần phải quá đáng như vậy!

Harry kéo kéo Draco, Draco ngừng lại ý muốn mở miệng châm chọc, nhíu mày nói với Harry

"Harry! Cậu cần phải suy nghĩ cẩn thận! Cả nhà Weasley đều là Gryffindor! Cậu muốn vào Slytherin! Đến lúc đó tên nhóc đó sẽ mắng cậu là Slytherin tà ác!"

Harry lập tức dừng lại, lo lắng nhìn Ron.



Ron hoảng sợ "Harry!Cậu muốn đi Slytherin á! Đấy chính là chỗ chuyên cho rời phù thủy Hắc ám! Chúa tể Hắc ám chính là từ chỗ đó mà ra đấy."

Harry thất vọng nhìn Ron, "Kẻ giết người ở giới Muggle đều dùng dao gọt hoa quả với dao làm bếp, thế nhưng chưa từng có ai không cần chúng nó để cắt thức ăn cắt hoa quả..."

Ron cứng họng nhìn Harry.

Draco đắc ý nói "Harry, đừng đau lòng, đám sư tử ngu xuẩn của Gryffindor bởi vì có người ăn đến no bụng mà chết, cho nên họ cũng sẽ không ăn! Cậu nghìn vạn lần không được học theo nha!"

Hermione tán đồng gật đầu, "Giới Muggle chúng ta còn biết chữa bệnh còn có khả năng sẽ chết trong quá trình trị! Nhưng có bệnh vẫn phải chữa. Lần trước tớ tới Hẻm Xéo mua đồ, có người nói với tớ, Gryffindor cho ra lò đều là mấy người bị bệnh tâm thần với động kinh! Harry, theo tớ tra trong sách, Dumbledore của Gryffindor, thì ra có ham mê đáng sợ! Thích mặc quần áo giống như ông già Noel, còn thích đồ ngọt ngọt tới đắng mề! Nghe nói các vĩ nhân đều có một chút sở thích mà người thường không thể hiểu!! Tớ thà rằng vào nhà Hufflepuff chuyên cho ra mấy người ngốc ngốc trong truyền thuyết! Tớ cũng nhất định không muốn vào Gryffindor!"

Neville gật đầu "Tớ cũng không muốn vào Gryffindor! Bà nội của tớ cũng đã nói, nhà nào cũng chọn được, nhưng không cho phép vào Gryffindor! Bà nội nói, tuy bà kỳ vọng rất cao vào tớ, thế nhưng bà không hy vọng tớ không vui. Ba mẹ tớ chính là Gryffindor thế nhưng hiện tại lại nằm ở St.Mungo. Bà nội cho rằng có lẽ lời đồn Gryffindor đều có bệnh tâm thần với động kinh kia là một loại nguyền rủa. Bà nội nói chỉ cần có thể, bà không muốn tớ đi Gryffindor."

Ron nghe ngẩn tò te, "Neville, có lẽ là giả..."

Hermione phát điên: "Nhìn Neville kìa! Ôi! Trời ạ! Harry, tớ vẫn nên vào Ravenclaw thôi!"

Harry ôn hòa an ủi Hermione "Ừ, được đó! Nhưng mà Hermione, nghe nói người tốt nghiệp từ Slytherin đều tiến vào Bộ Pháp thuật! Còn làm buôn bán nữa, dù làm ở lĩnh vực nào, họ đều là nhân vật đứng đầu! Cậu vào đó với tớ không? Nếu như các cậu không ở bên cạnh tớ, tớ sẽ sợ hãi." Harry nói xong lời cuối trong mắt đã nổi lên ánh nước.

Ron như đã đưa ra quyết định lớn nhất đời mình nói "Harry! Tớ muốn vào Slytherin! Không có chuyện gì! Cho dù xảy ra chuyện gì, tớ cũng sẽ bảo vệ cậu!"

Ron nói xong sắc mặt tái nhợt.

Harry ngạc nhiên nhìn Ron "Được. Thế nhưng, thật sự không sao chứ?"

Ron nhanh chóng nói "Ừm, không có gì đâu, nếu như tớ vào Gryffindor, theo tình huống hiện tại rất có thể tớ sẽ không gặp cậu được! Vậy làm sao bảo vệ cậu được chứ? Trừ khi chúng ta vẫn luôn đi cùng nhau! Hơn nữa, cậu cũng đã nói, người xuất thân từ Slytherin, dù làm cái gì cũng rất xuất sắc! Yên tâm đi! Mẹ tớ nhất định sẽ đáp ứng!"

Neville vui vẻ nói "Như vậy chúng ta có thể luôn ở cùng nhau rồi! Dù tớ vào nhà nào, chỉ cần không phải Gryffindor, đều có thể thường xuyên tìm các cậu chơi"

Draco đưa tay "Tớ là Draco Malfoy. Cậu cứ gọi tớ là Draco là được rồi."

Ron kinh ngạc nhìn về phía Draco, Harry vui vẻ giải thích "Ron, Draco chấp nhận cậu đó! Tình bạn của Slytherin là cả cuộc đời, sẽ không vì bất kỳ lực tác động từ bên ngoài nào mà rạn nứt!"

Ron kinh ngạc nghe xong, nhìn bàn tay trắng trước mắt, trịnh trọng cầm lên "Tôi là Ron — Weasley. Cậu có thể gọi tớ là Ron!"

Cậu bé tóc đỏ bắt tay cậu bé tóc bạch kim, ánh tà dương hoàng hôn soi rọi cả hai người, rất lâu sau khung cảnh trở thành một bức tranh xinh đẹp làm người ta hít thở không thông.

"Meo meo..." Ngoài cửa truyền đến một tiếng mèo kêu.

Neville vui vẻ nói "Là Nono!"

Cửa mở, một con mèo trắng đi đến, Neville ôm lấy con mèo, vui vẻ hỏi "Nono, mày đã đi đâu mất vậy?"

Hermione bỗng nhiên kêu lên sợ hãi "Ôi, tớ quên mất thời gian! Nhanh lên, chúng ta có thể sắp tới rồi! Harry, Ron, các cậu may lập tức thay quần áo! Bọn tớ đi về trước, lát nữa gặp! Ron, Harry giao cho cậu, tớ đi trước đây!"

Draco cau mày "Không có việc gì, quần áo của Harry ở chỗ tớ, khi nào xuống xe bọn tớ đi tìm các cậu! Harry đi thôi "

Draco bảo vệ Harry trong ngực, vội vã trở về toa.

Bên trong buồng xe, Draco nhìn Harry thay quần áo mà hung hăng nguyền rủa, ôi, Merlin ơi, mình không nên vì trêu chọc cậu ấy mà ở lại!

Áo sơmi lướt qua xương quai xanh mê người của Harry, xuyên thấy qua lớp vải thấy được vòng eo tinh tế, hỏa khí của Draco thẳng tắp bay lên, khẽ nguyền rủa một tiếng quay đầu lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước