[Harry Potter][Snarry] Binh Hoang Mã Loạn Đích Ái Tình
Chương 21
Harry cẩn thận đi từng bước nhỏ, bỗng nhiên toàn thân run rẩy, cơ thể cũng tự động cứng lại, bắt đầu từ trái tim đột nhiên như muốn nổ tung, đau đớn nhanh như cơn sóng thần ập đến.
Cùng lúc đó, pháp lực của Harry đột nhiên giảm xuống, không thể phát ra pháp lực.
"Chạm vào" một chút, Harry không khống chế được cơ thể mà ngã xuống đất, âm thanh trên lầu đánh động sáu người đang ở phía dưới.
Ngay sau đó chính là tiếng bước chân dồn dập.
"Hừ" khóe miệng Harry phát ra đau đớn, nghiêng ngả lảo đảo kéo ra ngăn tủ lấy áo tàng hình mặc vào, mồ hôi lạnh ứa ra trên trán.
Cái này gọi là lấy mạng sống trả giá sao, trước giờ Harry không hiểu được, từ lúc khế ước có hiệu lực, chính cậu ngày càng có cảm giác mỏi mệt nhưng mà pháp lực cũng không có giảm.
Vì sao trong giờ phút này thì pháp lực lại xuất hiện vấn đề chứ.
"Merlin chết tiệt!"
Harry thì thầm mắng một cấu, cậu cảm thấy Merlin nhất định là đang đùa dai cậu, lúc này mà khế ước khởi động không phải là muốn hại chết cậu sao?
132
Harry nhanh chóng khoác áo tàng hình, gần như lúc đó cửa lần thứ hai bị mở ra.
Phóng ra mấy bùa chú hiện hình nhưng không phát hiện có cái gì khả nghi thì liền mang theo người rời khỏi phòng.
Harry tránh ở bên một góc tủ, đau đớn cắn môi dưới, không dám phát ra âm thanh, mồ hôi theo gương mặt trắng bệch trượt xuống, gần như toàn thân đều kịch liệt run rẩy.
Khi sáu người rời phòng, trong nháy mắt Harry xụi lơ trên mặt đất, lấy ra dược mà trước đó Snape để lại mở ra uống một ngụm.
Sắc mặt của Harry dường như tốt hơn một chút, cuộn người lại, tay phải nắm đũa phép, tay trái nắm chặt chỗ đau đớn ở ngực.
133
Thái ấp Malfoy
Đang lúc tập trung nghiên cứu, trong nháy mắt khi bùa cảnh giới mà Snape bố trí ở đường Bàn xoay xuất hiện cảnh báo thì Snape liền phát hiện.
Người đàn ông đứng giữa thư viện, nhanh chóng rút ra đũa phép rồi nhíu mày.
Nhanh chóng thông qua lò sưởi về đường Bàn xoay.
Hy vọng con sư tử ngu ngốc kia không xảy ra chuyện gì.
134
Đường Bàn xoay
"Cái tên Snape máu lai đê tiện này, hôm nay chúng ta nhất định không thể buông tha nó"
Sáu người ngồi ở sô pha trong phòng khách, không chớp mắt nhìn chằm chằm lò sưởi âm tường, không chú ý nguy hiểm đang tới gần.
Theo tác dụng của dược ổn định, Harry cảm thấy pháp lực trong cơ thể khôi phục lại một ít, ngay sau đó chậm rãi đi xuống tầng, chờ đợi thời cơ ra tay sau lưng sáu người kia.
Cậu cũng nhìn chăm chú vào lò sưởi trong tường, tùy thời cơ mà hành động.
Harry nhạy bén phát giác ánh lửa của lò sưởi trong tường tựa hồ không giống bình thường mà sáng lập loè một chút, thiếu niên quyết đoán ra tay.
Một ánh sáng xanh hiện lên, một phù thủy hắc ám hét lên rồi ngã xuống, để lại năm người còn lại gần như là cùng lúc công kích, trong lúc nhất thời bùa chú bay loạn xạ.
Cho dù là khoác áo tàng hình, Harry cũng không có chỗ trú ẩn, trong giây lát đã bị một cái Crucio đánh trúng.
"Hắn ở nơi đó!"
Gần như đồng thời tất cả bùa chú đều ném về hướng Harry.
135
Thiếu niên quyết định xốc áo tàng hình, lăn về một góc.
Ngoài dự liệu của nhóm tử thần thực tử thiếu niên không có đánh trả, thậm chí ngay cả đũa phép cũng không rút ra.
Phía sau hình như có tiếng động, khi bọn họ chưa kịp phát hiện thì từng người từng người liên tiếp ngã xuống.
Harry nghe được giọng nói từ trong góc tường thò đầu ra, cười hì hì, ý đồ lừa dối cho qua.
Nhưng mà tất nhiên Snape sẽ không để Harry đạt được như ý.
"Làm thế nào mà loại tập kích căn bản như vậy cũng không tránh được, ngươi làm sao mà sống qua được chiến tranh hay vậy?".
Harry do dự một chút, sau đó vô cùng bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Snape, ánh mắt cực kỳ vô tội.
"Giáo sư, pháp lực của em biến mất."
Snape lập tức nhíu mày, quyết đoán bế thiếu niên lên, trực tiếp đưa về phòng ngủ.
136
"Potter – cái tên Chúa Cứu Thế ngu ngốc này, lúc ta không có ở đây ngươi đã làm chuyện ngu xuẩn gì?".
Snape nghiến răng nghiến lợi "Ta hiện tại thật sự nghi ngờ, làm cách nào Chúa tể hắc ám có thể thua trong tay một con quỷ khổng lồ ngu ngốc như ngươi chứ?".
Harry chỉ có thể cụp mi rũ mắt tạo nên một bộ dáng học trò ngoan ngoãn, nhưng mà Snape tuyệt đối sẽ không bị bộ dáng này đánh lừa đâu!
"Đừng làm ra cái vẻ 'em biết sai rồi' Potter, ta thừa biết ngươi tuyệt đối không biết mình đã làm sai cái gì.
Snape cúi đầu, y cùng thiếu niên chênh lệch chiều cao, thành công tạo ra áp bức vì vậy tiếp tục ra sức dạy bảo.
"Cái đám sư tử ngu xuẩn của Hội Phượng hoàng không phải thay phiên nhau nhảy vào nơi nguy hiểm để cho ngươi ngày nay vì một 'con dơi già Slytherin' mà làm rớt cái mạng nhỏ".
Ánh mắt Snape phức tạp nhìn Harry, nghĩ lại mà sợ, nếu Harry thật sự giống mẹ của em ấy cũng chết, thì cuộc sống của y còn ý nghĩa gì nữa chứ.
Nhìn xem, y lại bắt đầu lấy Lily làm cớ, được rồi, y chính là quá để ý tên nhóc con ngu ngốc Gryffindor.
Harry...... Harry, đến khi nào em mới có thể để ta hoàn toàn an tâm mà sống đây.
"Đừng lo mà, giáo sư."
Harry hiếm khi ngoan ngoãn cười, dường như muốn an ủi, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nếp nhăn giữa hai lông mày, như là muốn làm giãn nếp nhăn kia vậy.
"Em chỉ là...... không muốn mất anh, giáo sư."
137
Snape thật tức giận, xưa nay chưa từng có tức giận như vậy.
"Ta khẩn cầu Chúa Cứu Thế vĩ đại của chúng ta có thể ít nhiều lắng nghe kiến nghị của vị giáo sư hèn mọn này một chút".
"Ngươi thấy người chết còn chưa đủ nhiều sao? Như vậy cũng không thể giúp ngươi hiểu được sự quý giá của sự sống sao. Ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi không thể để đầu óc lẫn lộn, mục đích sống của ngươi không phải là chỉ để cứu một Tử thần Thực tử".
"Đừng nói mình như vậy!"
Gần như Snape vừa dứt lời, Harry liền giận dữ ngồi dậy "Chúng ta rõ ràng cùng nhau đã trải qua nhiều chuyện như vậy, giáo sư, anh làm sao cho rằng em có thể đem anh trở thành một Tử thần Thực tử bình thường chứ?"
"Đây là sự thật." Snape vẫn trưng ra bộ dáng lạnh như băng, giống như mọi việc của y đều không đáng để ý, chính xác là thái độ mặc kệ, điều này làm Harry bốc hỏa cháy lớn.
"Em thừa nhận em lựa chọn theo cảm tính, nhưng mà em tuyệt đối không hối hận."
Thiếu niên dường như cố ý kích thích lửa giận của người đàn ông, cậu nỗ lực chống đỡ thân mình, muốn cho bản thân không cảm thấy bị yếu thế.
"Potter, vậy lăn khỏi đây, ta không muốn lãng phí thuốc cho một kẻ đáng ghét muốn tìm chỗ chết".
138
Harry đột nhiên như bị kiệt sức ngồi ở mép giường, mặt trắng bệch, nói rì rầm trong miệng, giống như đang tự chế nhạo mình.
"Nhìn xem, lại biến thành 'Potter' rồi. Lúc em cứng đầu thì em là tên Potter anh ghét nhất, còn lúc em ngoan ngoãn thì là Harry, con của Lily" đột nhiên Harry ngẩn đầu đối mắt với Snape. Đôi mắt đen kịt kia không kịp dùng bí quan bí thuật không trống rỗng như ngày thường, trong khoảnh khắc lóe lên kinh ngạc làm Harry cảm thấy có chút vui vẻ phục thù thành công.
"Đến khi nào em mới trở thành Harry Potter trong mắt anh vậy?"
"Giáo sư, em không phải là bản sao của bất kì ai"
Harry cảm thấy thật ủy khuất, bất luận cậu cố gắng thể hiện thế nào thì trước sau cũng chỉ là ngu ngốc trong mắt của người đàn ông này, cậu nên nhận sự biết ơn của mọi người sau đó vĩnh viễn sống trong áy náy cho tới chết mới đúng sao?
Chính là Harry làm không được!
Snape xoay người, lảng tránh đôi mắt xanh biếc của Harry "Ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi nấu thuốc cho ngươi, đừng có suy nghĩ linh tinh."
Bị người đàn ông bỏ mặc, Harry không thể nguôi giận, cậu ở phía sau Snape điên cuồng la lớn "Severus Snape, anh là lão già yếu đuối xấu xa".
Trước khi đi khuất Snape đột nhiên khựng lại "Đừng đẩy bản thân xuống địa ngục"
139
Snape mặt lạnh quay về phòng điều chế, thật giống như chưa có từng có việc gì xảy ra, nhóm lửa nấu thuốc.
Chỉ là một con sư tử trúng tình dược nhất thời làm ra mấy hành động ngốc nghếch thôi, đừng để trong lòng.
Snape chăm chú nhìn sự thay đổi màu sắc của chất lỏng trong vạc, sự lạnh nhạt trong mắt dường như chưa từng thay đổi.
"Ầm" một tiếng vang lớn.
Nếu không phải thuốc đang nấu trong vạc vẫn bình thường thì tiếng nổ lớn kia còn khiến cho người khác lầm tưởng là tiếng vạc bị nổ.
Snape hung dữ dừng lại động tác, nhịn xuống việc phun nọc độc.
Được rồi, Snape đương nhiên biết cái tên Gryffindor kia có bao nhiêu cố chấp!
Y chỉ muốn cuộc sống bình yên, ở một bên nhìn Chúa Cứu Thế cưới một cô gái hiền lành xinh đẹp, nhìn cậu sống hạnh phúc, chỉ cần như vậy là tốt rồi.
Ai có thể nói cho Snape biết vì sao sự việc phát triển trở thành như vậy.
140
Khi Snape bình tĩnh cầm thuốc vào phòng ngủ.
Phòng trống, không còn ai.
Harry biến mất làm sợi dây lý trí cuối cùng của Snape bị cắt đứt, khuôn mặt lạnh lẽo giận dữ, hung hăng đập chai độc dược xuống đất. Sau đó hít sâu một cái, dùng một bùa tẩy sạch, xoay người ra cửa..
Dù cho xảy ra chuyện gì, Chúa Cứu Thế không thể dễ dàng chết đâu.
Huống chi, nó vẫn là con của Lily.
Merlin, y thật sự không thể lại lấy Lily làm cái cớ.
Cái loại lý do này, chỉ là y dùng để tự lừa dối bản thân mà thôi.
Sự thật tên này chính là một tên nhóc xấc xược.
Cùng lúc đó, pháp lực của Harry đột nhiên giảm xuống, không thể phát ra pháp lực.
"Chạm vào" một chút, Harry không khống chế được cơ thể mà ngã xuống đất, âm thanh trên lầu đánh động sáu người đang ở phía dưới.
Ngay sau đó chính là tiếng bước chân dồn dập.
"Hừ" khóe miệng Harry phát ra đau đớn, nghiêng ngả lảo đảo kéo ra ngăn tủ lấy áo tàng hình mặc vào, mồ hôi lạnh ứa ra trên trán.
Cái này gọi là lấy mạng sống trả giá sao, trước giờ Harry không hiểu được, từ lúc khế ước có hiệu lực, chính cậu ngày càng có cảm giác mỏi mệt nhưng mà pháp lực cũng không có giảm.
Vì sao trong giờ phút này thì pháp lực lại xuất hiện vấn đề chứ.
"Merlin chết tiệt!"
Harry thì thầm mắng một cấu, cậu cảm thấy Merlin nhất định là đang đùa dai cậu, lúc này mà khế ước khởi động không phải là muốn hại chết cậu sao?
132
Harry nhanh chóng khoác áo tàng hình, gần như lúc đó cửa lần thứ hai bị mở ra.
Phóng ra mấy bùa chú hiện hình nhưng không phát hiện có cái gì khả nghi thì liền mang theo người rời khỏi phòng.
Harry tránh ở bên một góc tủ, đau đớn cắn môi dưới, không dám phát ra âm thanh, mồ hôi theo gương mặt trắng bệch trượt xuống, gần như toàn thân đều kịch liệt run rẩy.
Khi sáu người rời phòng, trong nháy mắt Harry xụi lơ trên mặt đất, lấy ra dược mà trước đó Snape để lại mở ra uống một ngụm.
Sắc mặt của Harry dường như tốt hơn một chút, cuộn người lại, tay phải nắm đũa phép, tay trái nắm chặt chỗ đau đớn ở ngực.
133
Thái ấp Malfoy
Đang lúc tập trung nghiên cứu, trong nháy mắt khi bùa cảnh giới mà Snape bố trí ở đường Bàn xoay xuất hiện cảnh báo thì Snape liền phát hiện.
Người đàn ông đứng giữa thư viện, nhanh chóng rút ra đũa phép rồi nhíu mày.
Nhanh chóng thông qua lò sưởi về đường Bàn xoay.
Hy vọng con sư tử ngu ngốc kia không xảy ra chuyện gì.
134
Đường Bàn xoay
"Cái tên Snape máu lai đê tiện này, hôm nay chúng ta nhất định không thể buông tha nó"
Sáu người ngồi ở sô pha trong phòng khách, không chớp mắt nhìn chằm chằm lò sưởi âm tường, không chú ý nguy hiểm đang tới gần.
Theo tác dụng của dược ổn định, Harry cảm thấy pháp lực trong cơ thể khôi phục lại một ít, ngay sau đó chậm rãi đi xuống tầng, chờ đợi thời cơ ra tay sau lưng sáu người kia.
Cậu cũng nhìn chăm chú vào lò sưởi trong tường, tùy thời cơ mà hành động.
Harry nhạy bén phát giác ánh lửa của lò sưởi trong tường tựa hồ không giống bình thường mà sáng lập loè một chút, thiếu niên quyết đoán ra tay.
Một ánh sáng xanh hiện lên, một phù thủy hắc ám hét lên rồi ngã xuống, để lại năm người còn lại gần như là cùng lúc công kích, trong lúc nhất thời bùa chú bay loạn xạ.
Cho dù là khoác áo tàng hình, Harry cũng không có chỗ trú ẩn, trong giây lát đã bị một cái Crucio đánh trúng.
"Hắn ở nơi đó!"
Gần như đồng thời tất cả bùa chú đều ném về hướng Harry.
135
Thiếu niên quyết định xốc áo tàng hình, lăn về một góc.
Ngoài dự liệu của nhóm tử thần thực tử thiếu niên không có đánh trả, thậm chí ngay cả đũa phép cũng không rút ra.
Phía sau hình như có tiếng động, khi bọn họ chưa kịp phát hiện thì từng người từng người liên tiếp ngã xuống.
Harry nghe được giọng nói từ trong góc tường thò đầu ra, cười hì hì, ý đồ lừa dối cho qua.
Nhưng mà tất nhiên Snape sẽ không để Harry đạt được như ý.
"Làm thế nào mà loại tập kích căn bản như vậy cũng không tránh được, ngươi làm sao mà sống qua được chiến tranh hay vậy?".
Harry do dự một chút, sau đó vô cùng bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Snape, ánh mắt cực kỳ vô tội.
"Giáo sư, pháp lực của em biến mất."
Snape lập tức nhíu mày, quyết đoán bế thiếu niên lên, trực tiếp đưa về phòng ngủ.
136
"Potter – cái tên Chúa Cứu Thế ngu ngốc này, lúc ta không có ở đây ngươi đã làm chuyện ngu xuẩn gì?".
Snape nghiến răng nghiến lợi "Ta hiện tại thật sự nghi ngờ, làm cách nào Chúa tể hắc ám có thể thua trong tay một con quỷ khổng lồ ngu ngốc như ngươi chứ?".
Harry chỉ có thể cụp mi rũ mắt tạo nên một bộ dáng học trò ngoan ngoãn, nhưng mà Snape tuyệt đối sẽ không bị bộ dáng này đánh lừa đâu!
"Đừng làm ra cái vẻ 'em biết sai rồi' Potter, ta thừa biết ngươi tuyệt đối không biết mình đã làm sai cái gì.
Snape cúi đầu, y cùng thiếu niên chênh lệch chiều cao, thành công tạo ra áp bức vì vậy tiếp tục ra sức dạy bảo.
"Cái đám sư tử ngu xuẩn của Hội Phượng hoàng không phải thay phiên nhau nhảy vào nơi nguy hiểm để cho ngươi ngày nay vì một 'con dơi già Slytherin' mà làm rớt cái mạng nhỏ".
Ánh mắt Snape phức tạp nhìn Harry, nghĩ lại mà sợ, nếu Harry thật sự giống mẹ của em ấy cũng chết, thì cuộc sống của y còn ý nghĩa gì nữa chứ.
Nhìn xem, y lại bắt đầu lấy Lily làm cớ, được rồi, y chính là quá để ý tên nhóc con ngu ngốc Gryffindor.
Harry...... Harry, đến khi nào em mới có thể để ta hoàn toàn an tâm mà sống đây.
"Đừng lo mà, giáo sư."
Harry hiếm khi ngoan ngoãn cười, dường như muốn an ủi, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nếp nhăn giữa hai lông mày, như là muốn làm giãn nếp nhăn kia vậy.
"Em chỉ là...... không muốn mất anh, giáo sư."
137
Snape thật tức giận, xưa nay chưa từng có tức giận như vậy.
"Ta khẩn cầu Chúa Cứu Thế vĩ đại của chúng ta có thể ít nhiều lắng nghe kiến nghị của vị giáo sư hèn mọn này một chút".
"Ngươi thấy người chết còn chưa đủ nhiều sao? Như vậy cũng không thể giúp ngươi hiểu được sự quý giá của sự sống sao. Ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi không thể để đầu óc lẫn lộn, mục đích sống của ngươi không phải là chỉ để cứu một Tử thần Thực tử".
"Đừng nói mình như vậy!"
Gần như Snape vừa dứt lời, Harry liền giận dữ ngồi dậy "Chúng ta rõ ràng cùng nhau đã trải qua nhiều chuyện như vậy, giáo sư, anh làm sao cho rằng em có thể đem anh trở thành một Tử thần Thực tử bình thường chứ?"
"Đây là sự thật." Snape vẫn trưng ra bộ dáng lạnh như băng, giống như mọi việc của y đều không đáng để ý, chính xác là thái độ mặc kệ, điều này làm Harry bốc hỏa cháy lớn.
"Em thừa nhận em lựa chọn theo cảm tính, nhưng mà em tuyệt đối không hối hận."
Thiếu niên dường như cố ý kích thích lửa giận của người đàn ông, cậu nỗ lực chống đỡ thân mình, muốn cho bản thân không cảm thấy bị yếu thế.
"Potter, vậy lăn khỏi đây, ta không muốn lãng phí thuốc cho một kẻ đáng ghét muốn tìm chỗ chết".
138
Harry đột nhiên như bị kiệt sức ngồi ở mép giường, mặt trắng bệch, nói rì rầm trong miệng, giống như đang tự chế nhạo mình.
"Nhìn xem, lại biến thành 'Potter' rồi. Lúc em cứng đầu thì em là tên Potter anh ghét nhất, còn lúc em ngoan ngoãn thì là Harry, con của Lily" đột nhiên Harry ngẩn đầu đối mắt với Snape. Đôi mắt đen kịt kia không kịp dùng bí quan bí thuật không trống rỗng như ngày thường, trong khoảnh khắc lóe lên kinh ngạc làm Harry cảm thấy có chút vui vẻ phục thù thành công.
"Đến khi nào em mới trở thành Harry Potter trong mắt anh vậy?"
"Giáo sư, em không phải là bản sao của bất kì ai"
Harry cảm thấy thật ủy khuất, bất luận cậu cố gắng thể hiện thế nào thì trước sau cũng chỉ là ngu ngốc trong mắt của người đàn ông này, cậu nên nhận sự biết ơn của mọi người sau đó vĩnh viễn sống trong áy náy cho tới chết mới đúng sao?
Chính là Harry làm không được!
Snape xoay người, lảng tránh đôi mắt xanh biếc của Harry "Ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi nấu thuốc cho ngươi, đừng có suy nghĩ linh tinh."
Bị người đàn ông bỏ mặc, Harry không thể nguôi giận, cậu ở phía sau Snape điên cuồng la lớn "Severus Snape, anh là lão già yếu đuối xấu xa".
Trước khi đi khuất Snape đột nhiên khựng lại "Đừng đẩy bản thân xuống địa ngục"
139
Snape mặt lạnh quay về phòng điều chế, thật giống như chưa có từng có việc gì xảy ra, nhóm lửa nấu thuốc.
Chỉ là một con sư tử trúng tình dược nhất thời làm ra mấy hành động ngốc nghếch thôi, đừng để trong lòng.
Snape chăm chú nhìn sự thay đổi màu sắc của chất lỏng trong vạc, sự lạnh nhạt trong mắt dường như chưa từng thay đổi.
"Ầm" một tiếng vang lớn.
Nếu không phải thuốc đang nấu trong vạc vẫn bình thường thì tiếng nổ lớn kia còn khiến cho người khác lầm tưởng là tiếng vạc bị nổ.
Snape hung dữ dừng lại động tác, nhịn xuống việc phun nọc độc.
Được rồi, Snape đương nhiên biết cái tên Gryffindor kia có bao nhiêu cố chấp!
Y chỉ muốn cuộc sống bình yên, ở một bên nhìn Chúa Cứu Thế cưới một cô gái hiền lành xinh đẹp, nhìn cậu sống hạnh phúc, chỉ cần như vậy là tốt rồi.
Ai có thể nói cho Snape biết vì sao sự việc phát triển trở thành như vậy.
140
Khi Snape bình tĩnh cầm thuốc vào phòng ngủ.
Phòng trống, không còn ai.
Harry biến mất làm sợi dây lý trí cuối cùng của Snape bị cắt đứt, khuôn mặt lạnh lẽo giận dữ, hung hăng đập chai độc dược xuống đất. Sau đó hít sâu một cái, dùng một bùa tẩy sạch, xoay người ra cửa..
Dù cho xảy ra chuyện gì, Chúa Cứu Thế không thể dễ dàng chết đâu.
Huống chi, nó vẫn là con của Lily.
Merlin, y thật sự không thể lại lấy Lily làm cái cớ.
Cái loại lý do này, chỉ là y dùng để tự lừa dối bản thân mà thôi.
Sự thật tên này chính là một tên nhóc xấc xược.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất