[Harry Potter][Tomhar] Cơn Khát
Chương 8
07
Kể từ cái chết của hoàng thất đời trước, xã hội chính thức bước vào thời kỳ nghị viện độc quyền quản lý dưới sự lãnh đạo của Dumbledore và phái Tân Thực do ông lãnh đạo. Hoàng thất chết sạch, vua trở thành thùng rỗng kêu to. Phái Bảo Thủ chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm hoàng thất thất lạc bên ngoài, thứ duy nhất bọn họ quan tâm là khôi phục thời kỳ vinh quang khi xưa. Nhưng theo mớ tin tức về sự kiện huyết sát khi xưa mà Harry nghe ngóng được, bọn họ tìm kiếm hoàng thất là vì nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu loạn. Cho nên anh mới một mực giấu diếm thân phận của Tom, hi vọng hắn sẽ tránh xa mấy tranh chấp này….
“Harry, em có thể mời bạn của mình không?” Tom tranh thủ lúc anh thất thần mà hỏi.
Harry lấy lại tinh thần, anh đang lập danh sách khách mời cho lễ trưởng thành của Tom.
“Đương nhiên.” Anh thoáng cười “Quan hệ của mấy đứa tốt như vậy, nhất định phải mời bọn họ đến chứ.”
Thực tế không tốt hơn chút nào.
Làm thủ lĩnh của phái Tân Thực, Harry thường sẽ bận rộn không về nhà được, Tom cũng không về nhà mà ở lại chơi chung với nhóm quý tộc trong trường.
Có một lần Harry về nhà, nhưng Tom lại không có ở đó, hỏi mấy nhà cũng chẳng có chút tin tức gì, xém nữa đã huy động đội hộ vệ của thượng viện đi tìm hắn. Sau đó, Tom trở về.
Harry hỏi hắn làm gì, hắn không trả lời, chỉ chôn mặt trong cổ anh ngửi ngửi.
Biểm cảm kìm nén đó, như muốn hút máu tươi vậy.
Kể từ cái chết của hoàng thất đời trước, xã hội chính thức bước vào thời kỳ nghị viện độc quyền quản lý dưới sự lãnh đạo của Dumbledore và phái Tân Thực do ông lãnh đạo. Hoàng thất chết sạch, vua trở thành thùng rỗng kêu to. Phái Bảo Thủ chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm hoàng thất thất lạc bên ngoài, thứ duy nhất bọn họ quan tâm là khôi phục thời kỳ vinh quang khi xưa. Nhưng theo mớ tin tức về sự kiện huyết sát khi xưa mà Harry nghe ngóng được, bọn họ tìm kiếm hoàng thất là vì nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu loạn. Cho nên anh mới một mực giấu diếm thân phận của Tom, hi vọng hắn sẽ tránh xa mấy tranh chấp này….
“Harry, em có thể mời bạn của mình không?” Tom tranh thủ lúc anh thất thần mà hỏi.
Harry lấy lại tinh thần, anh đang lập danh sách khách mời cho lễ trưởng thành của Tom.
“Đương nhiên.” Anh thoáng cười “Quan hệ của mấy đứa tốt như vậy, nhất định phải mời bọn họ đến chứ.”
Thực tế không tốt hơn chút nào.
Làm thủ lĩnh của phái Tân Thực, Harry thường sẽ bận rộn không về nhà được, Tom cũng không về nhà mà ở lại chơi chung với nhóm quý tộc trong trường.
Có một lần Harry về nhà, nhưng Tom lại không có ở đó, hỏi mấy nhà cũng chẳng có chút tin tức gì, xém nữa đã huy động đội hộ vệ của thượng viện đi tìm hắn. Sau đó, Tom trở về.
Harry hỏi hắn làm gì, hắn không trả lời, chỉ chôn mặt trong cổ anh ngửi ngửi.
Biểm cảm kìm nén đó, như muốn hút máu tươi vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất