Hậu Cung Dạy Dỗ Hàng Ngày

Chương 311:

Trước
NGOẠI TRUYỆN

Lãnh địa của Ngôn Thân Vương phủ.

“Nương nương Người đừng trốn tránh Sau một thời gian sẽ quen thôi ”

“Ta không muốn Ta không muốn Mặc kệ hết đi ”

Thước ma ma và Mộc Lan mỗi người giữ một chân của Ninh Lạc, cố gắng kéo nàng ra khỏi góc giường, Ninh Lạc liều mạng vùng vẫy tránh khỏi vòng tay của họ, liên tục la lên oái oái “Ối, ối, đừng, đừng mà? Các ngươi buông ta ra đi ”

“Nương nương à ~ Nô tỳ cầu xin ngài, phối hợp một chút đi.”

“Hả? Ta không muốn?? Cái này hoàn toàn có thể lấy mạng ta đó ”

Ở ngoài cửa Tiêu Phi Ngôn nghe thấy tiếng khóc vội vàng bước vào phòng, chưa thấy người đến đã nghe giọng vang lên trước “Làm càn Các ngươi đang làm gì thế ”

Mộc Lan và Thước ma ma sợ đến mức lập tức quỳ xuống hành lễ với Vương gia, Tiêu Phi Ngôn không để ý tới bọn họ, đi thẳng đến bên giường, bắt chéo chân dài, rồi bế Ninh Lạc từ sâu trong giường ra.

Trên mặt Ninh Lạc hiện rõ vẻ tủi thân Nàng thật là tội nghiệp Nhìn thấy vị cứu tinh đến, nàng càng khóc lớn hơn, không quên trách móc hai người đã hung dữ với nàng “Gia hu hu Các nàng ta bắt nạt người ta Đầu âm đế của ta sắp thối rồi Hu hu Thần thiếp không đeo nó đâu Hu hu Ta không đeo nó ”

“Ngoan nào đừng khóc nữa nhé Ai dám để đầu âm đế của nàng thối ” Tiêu Phi Ngôn không thể đoán ra toàn bộ câu chuyện từ lời nói của nàng, nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng trấn an lão bà của mình trước.



lão bà vợ

Khi thấy vậy trên đầu Thước ma ma nổi đầy những vạch đen, từ khi theo Tiểu Tước Tử đến Ngôn Thân Vương phủ, cuối cùng bà ấy cũng nhìn thấy sự yêu chiều vô hạn của Vương gia đối với thê tử, điều này khiến nhận thức sống của bà ấy hoàn toàn mới mẻ Nếu Vương phi nương nương tiếp tục đào hố này sâu thêm chút nữa thì bọn họ sẽ chết mất, ánh mắt của Lục gia như muốn ăn bọn họ, nếu không lên tiếng giải thích thì tính mạng nhỏ nhoi của bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.

Thước ma ma vội vàng giải thích “Xin Vương gia thứ tội, tiểu nhân chỉ muốn thay y phục cho Vương phi thôi, không hề có ý xúc phạm người ”

Sau khi ghe lời Thước ma ma nói, Ninh Lạc lập tức nổi giận “Bọn họ dám dùng mảnh vải để trói tiểu huyệt của tiểu thiếp, lại còn phải dùng vải cotton thô, không cho tiểu huyệt làm rớt khi đi đường Hu hu ”

Cuối cùng Tiêu Phi Ngôn cũng hiểu ra sự tình, tiểu yêu tình yếu đuối này

Kể từ khi sau đại hôn, cuộc sống lộ ngực và mông của Ninh Lạc đã chính thức kết thúc, nàng có thể mặc những bộ lễ phục lộng lẫy và đoan trang, nhưng nói theo cách khác, nàng phải mặc chiếc quần đặc biệt của chính thê, nói là quần nhưng nó giống đai lưng, tấm vải lanh rộng chừng ba ngón tay chèn vào giữa khe mông, mà phải mặc càng bó sát càng tốt, ngay cả môi âm hộ cũng không thể khép lại, khi đi bị cọ xát từ từ như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng đủ giết chết Ninh Lạc rồi.

Tiêu Phi Ngôn nhất thời không nói nên lời, có bao nhiêu nữ tử thà gả đến một nhà thấp hèn, còn hơn làm tiểu thiếp của gia tộc quyền quý, chỉ để có thêm chiếc khố che đậy vùng kín. Nhưng nữ nhân này lại quen để lộ, lúc đầu nàng còn thấy xấu hổ, bây giờ khi để lộ ra đến mức thậm chí quên cách viết chữ “xấu hổ” như thế nào.

Hơn nữa, ở chung một thời gian dài, Lục gia cũng phát hiện ra Ninh Lạc thích phơi bày ra hơn, càng dâm đãng tiểu huyệt của nàng càng ướt át, nước còn nhỏ xuống sàn

“Vậy cứ phơi bày tiểu huyệt cho người khác xem không cần mặc quần? Được chứ?”

“Ưm ưm Ta chỉ muốn cho gia xem thôi Chỉ cho gia xem nhé? Nếu không để lộ gia sẽ không thể chơi tiểu huyệt của thần thiếp ”

Sau khi Ninh Lạc cầu xin nài nỉ mới ký được nhiều hiệp ước bất bình đẳng, Lục gia cuối cùng cũng đồng ý với nàng trong ánh mắt bất đắc dĩ, Ninh Lạc có thể tiếp tục sống cuộc trần trụi trong phủ bao nhiêu tùy thích, nhưng khi nàng ra ngoài thì phải mặc trang phục chỉnh tề mặc đai đũng quần, không được ra ngoài làm mất mặt Lục gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước