Hậu Cung Hoa Phi Trọng Sinh (Dịch)

Chương 2: Tỉnh Mộng Hay Trọng Sinh? (2)

Trước Sau
Tụng Chi vừa nghe Niên Thế Lan nói, như được đại xá, vội vàng đứng dậy đi tìm quần áo.

Đợi đến khi Tụng Chi lấy quần áo ra thay thay, Niên Thế Lan nhẹ nhàng mở miệng nói: "Ngươi là nha hoàn hồi môn của bản cung, cũng là cung nữ chưởng sự của Phong Khôn cung này, sau này những chuyện nhỏ này ngươi có thể an bài những người khác đi làm, không cần mọi chuyện đều tự mình làm nữa."

Tụng Chi từ nhỏ đã đi theo Niên Thế Lan, đột nhiên nghe thấy lời này của Niên Thế Lan, trong lòng có chút cảm động.

"Không có việc gì, nô tỳ hầu hạ nương nương đã quen, sợ những tiểu cung nữ kia làm việc không cẩn thận. Chuyện hầu cận nương nương vẫn là nô tỳ tự mình an bài mới yên tâm."

Niên Thế Lan nhìn Tụng Chi, trong lòng cảm động không ít hơn Tụng Chi, Hoàng thượng đời trước còn coi trọng Tụng Chi, tuy rằng Niên Thế Lan vì Niên gia mà tặng Tụng Chi cho Hoàng thượng, nhưng nàng biết đó cũng chỉ là kế hoạch của Hoàng thượng.

Đời này, nàng phải cho Tụng Chi một kết cục tốt.

"Đúng vậy, từ nhỏ ngươi đã ở bên cạnh bản cung, chỉ chớp mắt đã lớn như vậy."

Niên Thế Lan nhẹ nhàng nói: "Tuổi của ngươi cũng xấp xỉ đến tuổi có thể kết hôn rồi, ngươi yên tâm, mặc kệ ngươi muốn xuất cung hay là muốn tiếp tục ở lại trong cung, bản cung đều sẽ cho ngươi một kết cục tốt."

Tụng Chi vừa nghe Hoa phi nói vậy, kích động vội vàng quỳ xuống: "Đa tạ nương nương. Nhưng nô tỳ không muốn xuất cung, chỉ muốn ở cùng nương nương."

"Đứng lên đi, chỉ có hai người chúng ta, ngươi không cần cứ một chút lại quỳ."

Niên Thế Lan đỡ Tụng Chi đứng dậy nói: "Bản cung đương nhiên cũng không muốn để ngươi đi, nhưng bản cung nhất định sẽ tìm cho ngươi một người tốt."

"Đa tạ nương nương."

"Khởi bẩm nương nương, Giang công công trong cung hoàng hậu tới hỏi người có dậy không, nếu như tỉnh dậy muốn mời người đi Cảnh Nhân Cung một chuyến."

Thanh âm Chu Ninh Hải bên ngoài vang lên, hỏi dò.

"Biết rồi, bản cung lập tức đi ngay."



Niên Thế Lan sửa sang lại quần áo một chút, rồi được Tụng Chi đỡ đi ra ngoài.

"Lúc này để muội muội đến, quấy rầy giấc ngủ trưa của muội muội rồi."

Hoàng hậu ngồi ở vị trí trên cao, vẫn nói giống kiếp trước.

Niên Thế Lan thản nhiên nhìn, nhưng không trả lời giống như trước.

"Không có gì đáng kể, chỉ là không biết nương nương gọi muội tới có chuyện gì quan trọng không?"

Giọng điệu của Niên Thế Lan tuy không thể nói là cung kính, nhưng so với trước đó thì đã tốt hơn rất nhiều.

"Tuyển Tú sắp đến vòng tuyển chọn cuối cùng, muội muội chuẩn bị thế nào rồi?"

Hoàng hậu cười hỏi.

"Nương nương yên tâm, cũng không phải muội chuẩn bị, đều là phủ nội vụ quản lý, muội chẳng qua là mượn thanh danh mà thôi. Buổi chiều Hoàng Quy Toàn nói qua nói lại, cũng đã thỏa đáng, theo ý chỉ của Hoàng Thượng, kho bạc trống rỗng, hết thảy lấy tiết kiệm làm chủ."

Niên Thế Lan nghĩ tới lời kiếp trước của mình, chuyển đề tài, nhưng cũng nói, tất cả đều là tiết kiệm làm chủ, không phải là chủ ý của mình.

"Làm phiền muội muội rồi!"

Hoàng hậu chỉ cảm thấy Hoa phi hôm nay có chút không đúng, nhưng cũng không biết là nguyên nhân gì.

"Đúng rồi, bản cung mời người làm một ít điểm tâm mới, muốn mời muội nếm thử cái mới, nhưng sợ là muội cũng ăn chán rồi."

Bên cạnh Tiễn Thu nghe Hoàng Hậu nói, vội vàng gọi người bưng điểm tâm tới.

"Muội muội tự chọn đi, thích cái nào thì lấy cái đó."



Hoàng hậu nhìn dáng vẻ của Niên Thế Lan, vừa định nói gì đó, Niên Thế Lan nhìn nhìn, cười nói: "Thần thiếp thấy quyển mẫu đơn này rất tốt, cảm ơn hoàng hậu nương nương."

Niên Thế Lan mở miệng muốn, Tụng Chi nhận từ trong tay của Hội Xuân một cách tự nhiên.

Sắc mặt hoàng hậu thay đổi, không ngờ Niên Thế Lan lại thuận lợi nhận được đồ như vậy, còn muốn nói gì đó, nhưng Niên Thế Lan căn bản không cho nàng cơ hội.

"Nương nương nếu không có chuyện gì khác, muội xin cáo lui trước."

Hiện tại Niên Thế Lan muốn thay đổi, nhưng cũng không thể một lần là xong, cho nên cũng không quá để ý hoàng hậu, đứng lên là đi ngay.

Còn chưa ra ngoài đã nghe thấy hoàng hậu vẫn giống kiếp trước, cố ý nói cái gì mà hậu cung nên thêm mấy người mới, cố ý kéo dài chữ cuối khiến trong lòng Niên Thế Lan tức giận.

Nhưng nàng chỉ cười nhạt, xem như không nghe thấy, trực tiếp rời đi.

"Nương nương, chúng ta cứ thế hồi cung sao?"

Tụng Chi nhìn Niên Thế Lan sắc mặt cũng không tệ lắm, nghĩ vừa rồi nương nương nói với Hoàng Quy Toàn không khỏe, nên muốn nhanh chóng để nương nương trở về nghỉ ngơi.

"Không cần, chúng ta đi Thể Nguyên Điện xem một chút đi."

Kiếp trước Niên Thế Lan vì đợt tuyển tú này mà trả giá không ít tiền bạc, nhưng cuối cùng cũng không được hoàng thượng tán thưởng, hiện tại xem ra nàng vẫn thật ngốc.

Tụng Chi tuy rằng không biết Niên Thế Lan có ý gì, nhưng vẫn phân phó người đi về phía Thể Nguyên điện.

Hoàng Quy Toàn đang nói gì đó với mấy cung nhân thì thấy cỗ kiệu của Niên Thế Lan đi tới, vội vàng nghênh đón.

"Thỉnh an nương nương, sao người lại đích thân tới đây?"

Hoàng Quy Toàn nghĩ đến lúc nãy khi gặp, không phải Hoa phi nói thân thể mình không khỏe sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau