Hậu Cung Hoa Phi Trọng Sinh (Dịch)
Chương 43: Thang Tuyền Cung Tắm Rửa
Chân Hoàn thở dài nói: "Thần thiếp có chút hiểu được nương nương."
"Muội sao có thể thông cảm cho sự không dễ của bản cung năm đó."
Niên Thế Lan cố ý nói: "Tuy nói muội chưa thị tẩm đã được phong, long sủng có hơi nặng, nhưng cũng may bây giờ muội không phải người tài nhất. Huệ quý nhân và muội giao hảo, nàng ấy cũng coi như rất được thánh ý, còn có Cát quý nhân, tuy nói không có qua lại gì với muội, nhưng nghe nói nàng ta luôn không thích giao tiếp với người khác, cho nên muội cũng coi như tốt hơn một chút."
"Nhưng thần thiếp cũng luôn sợ một chút."
Thật ra Chân Hoàn sợ nhất là sinh ra với Thẩm Mi Trang, tuy nàng chưa nói ra nhưng Niên Thế Lan đã hiểu tâm ý của nàng.
"Muội yên tâm đi, Huệ Quý nhân ở đó sẽ không có việc gì đâu. Nhưng mà An Lăng Dung này đồng ý ở cùng Thuần Thường tại, bản cung có ý tốt, khuyên muội lúc ở chung không nên quá chân thành."
Niên Thế Lan suy nghĩ một chút rồi gọi Tụng Chi vào: "Bản cung phái người đưa tới sơn sâm tốt nhất cho bản cung, là thứ bổ thân thể tốt nhất, muội bồi bổ cho tốt, thân thể tốt cũng nhanh một chút. Đợi đến khi muội có thể thị tẩm, thân phận của muội cũng không cho phép người ngoài xen vào."
"Thần thiếp đa tạ nương nương đã lên kế hoạch cho thần thiếp."
Chân Hoàn hiểu rõ, Niên Thế Lan đang trải đường cho nàng thị tẩm.
Dù sao hiện tại Chân Hoàn đang dưỡng bệnh, nếu như vẫn không thể thị tẩm, như vậy ai biết Hoàng Thượng yêu thích có thể có mấy phần? Nhưng nếu như nàng khỏi bệnh, như vậy gặp mặt ba phần tình cảm, thường thường cùng Hoàng Thượng gặp nhau, chung quy sẽ lưu lại một chút tình nghĩa.
"Muội hiểu dụng tâm của bản cung là tốt nhất, nhưng muội cũng không cần quá để trong lòng. Bản cung đối tốt với muội, cũng không phải hoàn toàn không có mục đích."
Niên Thế Lan biết một khi Chân Hoàn thừa hưởng, như vậy sau này nàng sẽ càng ngày càng khôn khéo, mình cũng không có gì phải giấu nàng.
"Trước mắt Niên gia ta thánh quyến đang nồng đậm, ta cũng coi như được sủng ái, nhưng mà tỷ muội hoàng cung này nhiều như vậy, nói không chừng có một ngày, ta sẽ không bảo vệ được Niên gia. Ta hi vọng nếu như có một ngày như vậy, muội có thể giúp ta nói mấy câu, coi như cứu không được Niên gia ta, cũng phải lưu cho Niên gia ta một tia cốt nhục."
Niên Thế Lan nghĩ đến kiếp trước cả nhà không còn một người, trong lòng không ngừng đau, đến mức bây giờ nói ra, vẻ mặt thống khổ khiến người ta nhìn mà đau lòng.
Chân Hoàn nghe Niên Thế Lan nói, trong lòng lại có chút sợ hãi.
Cho dù hiện tại Niên Thế Lan đối xử với mình không giống với lời đồn trước đó, nhưng nàng cũng tin tưởng với mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành của Niên Thế Lan nhất định là thật.
Niên gia lại có quân công hiển hách, Niên Thế Lan có vốn để kiêu ngạo như vậy.
Nhưng từ khi mình tiến cung đến nay, nhìn thấy lại là một người hoàn toàn khác với những gì mình nghe được trước đó.
Bây giờ Niên Thế Lan lại nói ra lời như vậy, Chân Hoàn suy đoán hẳn là đã xảy ra chuyện gì đó không muốn người khác biết, mới khiến Hoa Phi nương nương từng khiến người ta nghe được tên cũng sợ hãi không thể không thu liễm phong mang của bản thân.
Chỉ trong nháy mắt, trong lòng Chân Hoàn đã nghĩ tới chính bản thân mình.
Nếu như Chân Hoàn cũng được Hoàng thượng sủng ái, như vậy Chân thị nhất tộc mình có thể theo gót Niên thị hay không?
"Nương nương, hiện giờ người thịnh sủng không ngừng, tuyệt đối sẽ không có ngày đó."
Chân Hàn kéo tay Niên Thế Lan nói: "Nếu thật sự có ngày đó, thần thiếp và Mi tỷ tỷ chỉ cần có thể nói chuyện, đương nhiên sẽ không để cho nhà nương nương gặp nạn này, chắc chắn sẽ làm hết sức. Nhưng thần thiếp thật lòng hy vọng ngày nào đó người không dùng tới thần thiếp. Tuy rằng hiện tại thần thiếp không biết nương nương đã trải qua chuyện gì mới có thể nói ra lời thương tâm này, nhưng hôm nay, đến chỗ thần thiếp, sẽ chặt đứt, người anh minh thần đoán, tất nhiên là hiểu được ý nghĩa của những lời này."
Niên Thế Lan biết bước thổ lộ tình cảm này của mình không sai, hơn nữa Niên Thế Lan cũng thật lòng thật dạ giúp Chân Hoàn, cho nên cũng coi như là đôi bên cùng có lợi.
"Tất nhiên là ta biết."
Niên Thế Lan cũng kéo Chân Hoàn lại nói: "Ta biết bây giờ muội đang là Thánh sủng, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy lời ta nói chói tai, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở muội, gần vua như gần cọp, lời này xưa nay không phải là trò đùa. Hơn nữa, tuyệt đối không thể để người nhà muội, phụ thân muội có nhược điểm gì để lại cho người khác."
"Nương nương nhắc nhở, thần thiếp vô cùng cảm kích."
Niên Thế Lan nhìn bộ dạng của Chân Hoàn, cũng không biết nàng có nghe lọt hay không, nhưng không sao, chỉ cần Niên Thế Lan không ngã, nàng cũng có thể bảo vệ Chân Hoàn, Mi Trang. Dù sao Chân Hoàn là Thái hậu, nàng ấy cũng không ngốc đến mức đó.
"Muội sao có thể thông cảm cho sự không dễ của bản cung năm đó."
Niên Thế Lan cố ý nói: "Tuy nói muội chưa thị tẩm đã được phong, long sủng có hơi nặng, nhưng cũng may bây giờ muội không phải người tài nhất. Huệ quý nhân và muội giao hảo, nàng ấy cũng coi như rất được thánh ý, còn có Cát quý nhân, tuy nói không có qua lại gì với muội, nhưng nghe nói nàng ta luôn không thích giao tiếp với người khác, cho nên muội cũng coi như tốt hơn một chút."
"Nhưng thần thiếp cũng luôn sợ một chút."
Thật ra Chân Hoàn sợ nhất là sinh ra với Thẩm Mi Trang, tuy nàng chưa nói ra nhưng Niên Thế Lan đã hiểu tâm ý của nàng.
"Muội yên tâm đi, Huệ Quý nhân ở đó sẽ không có việc gì đâu. Nhưng mà An Lăng Dung này đồng ý ở cùng Thuần Thường tại, bản cung có ý tốt, khuyên muội lúc ở chung không nên quá chân thành."
Niên Thế Lan suy nghĩ một chút rồi gọi Tụng Chi vào: "Bản cung phái người đưa tới sơn sâm tốt nhất cho bản cung, là thứ bổ thân thể tốt nhất, muội bồi bổ cho tốt, thân thể tốt cũng nhanh một chút. Đợi đến khi muội có thể thị tẩm, thân phận của muội cũng không cho phép người ngoài xen vào."
"Thần thiếp đa tạ nương nương đã lên kế hoạch cho thần thiếp."
Chân Hoàn hiểu rõ, Niên Thế Lan đang trải đường cho nàng thị tẩm.
Dù sao hiện tại Chân Hoàn đang dưỡng bệnh, nếu như vẫn không thể thị tẩm, như vậy ai biết Hoàng Thượng yêu thích có thể có mấy phần? Nhưng nếu như nàng khỏi bệnh, như vậy gặp mặt ba phần tình cảm, thường thường cùng Hoàng Thượng gặp nhau, chung quy sẽ lưu lại một chút tình nghĩa.
"Muội hiểu dụng tâm của bản cung là tốt nhất, nhưng muội cũng không cần quá để trong lòng. Bản cung đối tốt với muội, cũng không phải hoàn toàn không có mục đích."
Niên Thế Lan biết một khi Chân Hoàn thừa hưởng, như vậy sau này nàng sẽ càng ngày càng khôn khéo, mình cũng không có gì phải giấu nàng.
"Trước mắt Niên gia ta thánh quyến đang nồng đậm, ta cũng coi như được sủng ái, nhưng mà tỷ muội hoàng cung này nhiều như vậy, nói không chừng có một ngày, ta sẽ không bảo vệ được Niên gia. Ta hi vọng nếu như có một ngày như vậy, muội có thể giúp ta nói mấy câu, coi như cứu không được Niên gia ta, cũng phải lưu cho Niên gia ta một tia cốt nhục."
Niên Thế Lan nghĩ đến kiếp trước cả nhà không còn một người, trong lòng không ngừng đau, đến mức bây giờ nói ra, vẻ mặt thống khổ khiến người ta nhìn mà đau lòng.
Chân Hoàn nghe Niên Thế Lan nói, trong lòng lại có chút sợ hãi.
Cho dù hiện tại Niên Thế Lan đối xử với mình không giống với lời đồn trước đó, nhưng nàng cũng tin tưởng với mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành của Niên Thế Lan nhất định là thật.
Niên gia lại có quân công hiển hách, Niên Thế Lan có vốn để kiêu ngạo như vậy.
Nhưng từ khi mình tiến cung đến nay, nhìn thấy lại là một người hoàn toàn khác với những gì mình nghe được trước đó.
Bây giờ Niên Thế Lan lại nói ra lời như vậy, Chân Hoàn suy đoán hẳn là đã xảy ra chuyện gì đó không muốn người khác biết, mới khiến Hoa Phi nương nương từng khiến người ta nghe được tên cũng sợ hãi không thể không thu liễm phong mang của bản thân.
Chỉ trong nháy mắt, trong lòng Chân Hoàn đã nghĩ tới chính bản thân mình.
Nếu như Chân Hoàn cũng được Hoàng thượng sủng ái, như vậy Chân thị nhất tộc mình có thể theo gót Niên thị hay không?
"Nương nương, hiện giờ người thịnh sủng không ngừng, tuyệt đối sẽ không có ngày đó."
Chân Hàn kéo tay Niên Thế Lan nói: "Nếu thật sự có ngày đó, thần thiếp và Mi tỷ tỷ chỉ cần có thể nói chuyện, đương nhiên sẽ không để cho nhà nương nương gặp nạn này, chắc chắn sẽ làm hết sức. Nhưng thần thiếp thật lòng hy vọng ngày nào đó người không dùng tới thần thiếp. Tuy rằng hiện tại thần thiếp không biết nương nương đã trải qua chuyện gì mới có thể nói ra lời thương tâm này, nhưng hôm nay, đến chỗ thần thiếp, sẽ chặt đứt, người anh minh thần đoán, tất nhiên là hiểu được ý nghĩa của những lời này."
Niên Thế Lan biết bước thổ lộ tình cảm này của mình không sai, hơn nữa Niên Thế Lan cũng thật lòng thật dạ giúp Chân Hoàn, cho nên cũng coi như là đôi bên cùng có lợi.
"Tất nhiên là ta biết."
Niên Thế Lan cũng kéo Chân Hoàn lại nói: "Ta biết bây giờ muội đang là Thánh sủng, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy lời ta nói chói tai, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở muội, gần vua như gần cọp, lời này xưa nay không phải là trò đùa. Hơn nữa, tuyệt đối không thể để người nhà muội, phụ thân muội có nhược điểm gì để lại cho người khác."
"Nương nương nhắc nhở, thần thiếp vô cùng cảm kích."
Niên Thế Lan nhìn bộ dạng của Chân Hoàn, cũng không biết nàng có nghe lọt hay không, nhưng không sao, chỉ cần Niên Thế Lan không ngã, nàng cũng có thể bảo vệ Chân Hoàn, Mi Trang. Dù sao Chân Hoàn là Thái hậu, nàng ấy cũng không ngốc đến mức đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất