Chương 16: Ngày mới bắt đầu
Jinna cả ngày chẳng về nhà vì trời tối dần và khuya hơn nên Nhã Uyên kêu em đi về nghỉ ngơi để sáng còn chạy sang đón nàng đi dạy.
“Cún, sao em chưa về nữa. Về đi mai còn sang đón tôi”
“Em lo cho cô nên không định về”
“Tôi đỡ hơn rồi, ngoan đi về nghỉ ngơi đi nha. Ở đây sáng không có đồ đi học ấy”
Thấy nàng nói như vậy cũng đúng và dù sao chân nàng không nặng mà đỡ hơn rất nhiều nên em ấy cũng yên tâm.
“Được rồi, em về nha không cần tiễn em đâu. Cô ở đây ngủ đi, đưa chìa khóa nhà cho em đi, sáng mai em sang em mở cửa đón cô đi”
Riết tưởng ngôi nhà thứ hai của Jinna không đó, nói mướt rượt luôn cơ mà nhưng mà cũng đúng vì chân nàng đau nên hạn chế di chuyển lại.
“Đây, giữ đi nha xuống nhà khóa cửa cẩn thận”
Và thế là Jinna tạm biệt nữ thần của mình mà trở về nhà, còn nàng khi thấy Jinna rời đi vì lo lắng nên vội vàng đi đến cửa sổ nhìn qua khe cửa vì sợ em ấy thấy được rồi lại la nàng nữa.
“Không cho tiễn thì người ta đứng trên này quan sát”
Đúng là yêu vào rồi cái lo lắng cho người ta hẳn, nhìn qua góc cửa sổ này thấy em dắt xe và khóa cửa cẩn thận rời đi thì mới yên tâm trở lại giường.
“Đúng thật, tình yêu đến bất cứ lúc nào. Đôi khi mình cảm thấy bản thân mình rất đơn giản, chỉ cần được chăm sóc và yêu thương, mình rung động với những điều đơn giản từ em ấy thì được gọi là yêu rồi”
Jinna bên này không khác gì nàng, trên đường chạy xe luôn cười suốt không thôi. Em ấy đã được crush của mình đáp lại tình cảm ấy thì dĩ nhiên sẽ vui không thể nào diễn tả được rồi, và thế nên Jinna phải thật sự cố gắng hơn để bù đắp và đến chữa lành tất cả mọi thứ cho nàng.
“Em không biết sẽ yêu cô nhiều như thế nào hay yêu cô cỡ bao lâu, nhưng nhất định khi yêu em, em sẽ không để có bất cứ chuyện gì xảy ra với cô”
...----------------...
Vừa đến nhà, thấy Thục Nghi ngồi ở phòng khách soạn thảo và làm việc cật lực hơn bao giờ hết, thấy em gái mình trở về nhưng vì còn giận việc đi đâu chẳng thông báo cho chị một tiếng nên không thèm để mắt đến luôn.
“Chị ơi em về rồi đây”
“Tưởng cái nhà này không phải nhà của cô nữa chứ, muốn đi là đi muốn về là về không biết nói ai hay thông báo cho đỡ lo à”
“Thôi mà em xin lỗi, mai mốt đi đâu em sẽ báo cho chị ngay nhá”
Vừa nói vừa xà vào lòng của Thục Nghi, dùng ánh mắt long lanh để được tha thứ. Thục Nghi cũng vì chiều em mình nên nhìn như vậy sao mà kiềm lòng cho đặng.
“Lên phòng tắm rửa đi, khuya rồi sáng còn đi học”
“Yêu chị hai nhất”
Biết chị nói như vậy là đã bỏ qua rồi đấy nên vui vẻ tung tăng lên phòng tắm rửa và nghỉ ngơi, vì sợ nàng lo nên em cũng đã nhắn tin đã đến nhà cho nàng yên tâm.
Đầu dây bên kia cũng nhận được tin nhắn bất giác mỉm cười, đi đến đâu làm gì cũng báo cho nàng biết như thế dĩ nhiên làm sao có chuyện mà không yêu hay không chân thành được cơ chứ.
*Nhóc con ngủ ngon nha, tôi yêu em*
Chỉ từng ấy chữ được gửi đi thôi mà đã khiến Jinna phải gọi là chết trong sung sướng và những lời đường mật ấy.
“Cô ấy suy cho cùng cũng ấm áp thật”
......................
Sáng ngày tiếp theo, báo thức của Jinna reo inh ỏi cả lên đánh thức em dậy. Người như Jinna mà thức dậy được giờ này là trời cũng đổ mưa ào ào luôn cơ đấy, thức dậy làm mọi thứ xong xuôi, dầu thơm đầy người cứ ngỡ đi date với người yêu không ấy.
“Làm cái gì mà dầu thơm đầy người vậy Jinna, ở ngoài chị còn nghe mùi luôn ấy”
“Em xịt có một chút thôi”
Chút xíu của Jinna chắc phải là nửa chai dầu thơm ấy chứ, nhìn đứa em gái của mình có chút thay đổi tích cực hơn cũng mừng nhưng chị nhận ra được một số điều chỉ có những lúc Jinna thích ai yêu ai mới trở nên như vậy thôi.
“Này em có người yêu rồi hả?”
“Làm gì có trời, em còn độc thân nhé”
“Tôi là thấy cô đang yêu đời và thay đổi tích cực lắm đấy nhá, hồi lần quen Thùy Anh cũng thay đổi y chang vậy đó”
Mặc dù Jinna quen con gái nhưng người chị như Thục Nghi vẫn yêu thương bảo bọc em, chỉ cần em mình hạnh phúc dù trai hay gái vẫn được.
“Em không có mà, chừng nào có thì em báo cho chị hay”
“Chừng nào chắc chắn là sẽ đi cùng nhau lâu dài thì hẳn giới thiệu cho chị”
Vì Thục Nghi không muốn em mình cứ lở dỡ với nhưng người mà không đáng, nên chị mới nói ra câu đấy với em.
“Rồi biết rồi, giờ em đi học đây”
Tranh thủ đến nhà Nhã Uyên nữa cơ vì sợ nàng không có đồ ăn sáng và lại phải tự làm mọi thứ nữa, nên nhanh chân đến trong tầm 15 phút.
Đến nhà, mở khóa cửa và đi vào bên trong thì đã thấy nàng chuẩn bị mọi thứ đã xong rồi. Hôm nay, nàng diện cho mình một chiếc quần ống suông kết hợp với một chiếc sơ mi xanh làm tôn dáng nàng và trông nàng như một người phụ nữ trưởng thành vậy, bước vào bên trong thấy nàng như thế Jinna cũng phải ngắm nhìn không chớp mắt.
“Cô Trịnh đây sao nhìn tôi lắm vậy, mất đi miếng thịt nào của tôi thì sao?”
“Mất miếng nào em đền miếng đó cho, kiểu gì cũng là của em cơ mà”
Nàng đứng dậy tiến đến gần Jinna hơn, chỉ vào mũi của em ấy.
“Nhóc con lắm lời quá cơ, đi thôi nào”
“Cô đã ăn và uống thuốc chưa?”
Vẫn không quên nhắc nhở nàng dù là chuyện nhỏ nhất.
“Tôi ăn rồi uống rồi luôn cơ”
“Quá giỏi, xứng đáng có được Jinna rồi nhá”
“Hay quá ha”
Hai người thân hơn bao giờ hết, Jinna dìu nàng ra xe của mình, cẩn thận bất gác chân mọi thứ. Tuy những điều này đơn giản và có thể ai làm cũng được, nhưng với nàng nó đặc biệt lắm và thương Jinna lắm.
“Ngồi ôm em chặt vào nha, kẻo té”
“Lợi dụng vậy kêu tôi ôm liền ha”
Trách yêu như thế đấy nhưng tay vẫn choàng qua ôm vào eo của Jinna ngay. Người Jinna giờ như có dòng điện chạy qua vậy đó, thích đến cỡ đấy cơ mà.
“Nay dạy lớp em hai tiết đúng không?”
“Ra chơi vào tôi mới dạy lớp em”
“Vâng”
Cả hai đến gần trường cũng vội giữ khoảng cách lại, vì trường có thể cho phép yêu nam nữ với nhau nhưng chỉ sợ không chấp nhận cho giáo viên và học sinh có tình cảm với nhau đâu.
“Được rồi, tôi lên lớp dạy luôn đây. Em không cần dìu đâu”
Đến trường là tự động bật mood lạnh lùng à, xung quanh ai nấy cũng nhìn họ nhưng cũng chẳng để tâm lắm. Vì biết quy định trường này nên chẳng ai dám nói gì, chỉ nghĩ là gần nhau nên chở đi học cùng nhau mà thôi.
“Vậy cô đi cẩn thận nha, em lên lớp tí nữa gặp”
“Cún, sao em chưa về nữa. Về đi mai còn sang đón tôi”
“Em lo cho cô nên không định về”
“Tôi đỡ hơn rồi, ngoan đi về nghỉ ngơi đi nha. Ở đây sáng không có đồ đi học ấy”
Thấy nàng nói như vậy cũng đúng và dù sao chân nàng không nặng mà đỡ hơn rất nhiều nên em ấy cũng yên tâm.
“Được rồi, em về nha không cần tiễn em đâu. Cô ở đây ngủ đi, đưa chìa khóa nhà cho em đi, sáng mai em sang em mở cửa đón cô đi”
Riết tưởng ngôi nhà thứ hai của Jinna không đó, nói mướt rượt luôn cơ mà nhưng mà cũng đúng vì chân nàng đau nên hạn chế di chuyển lại.
“Đây, giữ đi nha xuống nhà khóa cửa cẩn thận”
Và thế là Jinna tạm biệt nữ thần của mình mà trở về nhà, còn nàng khi thấy Jinna rời đi vì lo lắng nên vội vàng đi đến cửa sổ nhìn qua khe cửa vì sợ em ấy thấy được rồi lại la nàng nữa.
“Không cho tiễn thì người ta đứng trên này quan sát”
Đúng là yêu vào rồi cái lo lắng cho người ta hẳn, nhìn qua góc cửa sổ này thấy em dắt xe và khóa cửa cẩn thận rời đi thì mới yên tâm trở lại giường.
“Đúng thật, tình yêu đến bất cứ lúc nào. Đôi khi mình cảm thấy bản thân mình rất đơn giản, chỉ cần được chăm sóc và yêu thương, mình rung động với những điều đơn giản từ em ấy thì được gọi là yêu rồi”
Jinna bên này không khác gì nàng, trên đường chạy xe luôn cười suốt không thôi. Em ấy đã được crush của mình đáp lại tình cảm ấy thì dĩ nhiên sẽ vui không thể nào diễn tả được rồi, và thế nên Jinna phải thật sự cố gắng hơn để bù đắp và đến chữa lành tất cả mọi thứ cho nàng.
“Em không biết sẽ yêu cô nhiều như thế nào hay yêu cô cỡ bao lâu, nhưng nhất định khi yêu em, em sẽ không để có bất cứ chuyện gì xảy ra với cô”
...----------------...
Vừa đến nhà, thấy Thục Nghi ngồi ở phòng khách soạn thảo và làm việc cật lực hơn bao giờ hết, thấy em gái mình trở về nhưng vì còn giận việc đi đâu chẳng thông báo cho chị một tiếng nên không thèm để mắt đến luôn.
“Chị ơi em về rồi đây”
“Tưởng cái nhà này không phải nhà của cô nữa chứ, muốn đi là đi muốn về là về không biết nói ai hay thông báo cho đỡ lo à”
“Thôi mà em xin lỗi, mai mốt đi đâu em sẽ báo cho chị ngay nhá”
Vừa nói vừa xà vào lòng của Thục Nghi, dùng ánh mắt long lanh để được tha thứ. Thục Nghi cũng vì chiều em mình nên nhìn như vậy sao mà kiềm lòng cho đặng.
“Lên phòng tắm rửa đi, khuya rồi sáng còn đi học”
“Yêu chị hai nhất”
Biết chị nói như vậy là đã bỏ qua rồi đấy nên vui vẻ tung tăng lên phòng tắm rửa và nghỉ ngơi, vì sợ nàng lo nên em cũng đã nhắn tin đã đến nhà cho nàng yên tâm.
Đầu dây bên kia cũng nhận được tin nhắn bất giác mỉm cười, đi đến đâu làm gì cũng báo cho nàng biết như thế dĩ nhiên làm sao có chuyện mà không yêu hay không chân thành được cơ chứ.
*Nhóc con ngủ ngon nha, tôi yêu em*
Chỉ từng ấy chữ được gửi đi thôi mà đã khiến Jinna phải gọi là chết trong sung sướng và những lời đường mật ấy.
“Cô ấy suy cho cùng cũng ấm áp thật”
......................
Sáng ngày tiếp theo, báo thức của Jinna reo inh ỏi cả lên đánh thức em dậy. Người như Jinna mà thức dậy được giờ này là trời cũng đổ mưa ào ào luôn cơ đấy, thức dậy làm mọi thứ xong xuôi, dầu thơm đầy người cứ ngỡ đi date với người yêu không ấy.
“Làm cái gì mà dầu thơm đầy người vậy Jinna, ở ngoài chị còn nghe mùi luôn ấy”
“Em xịt có một chút thôi”
Chút xíu của Jinna chắc phải là nửa chai dầu thơm ấy chứ, nhìn đứa em gái của mình có chút thay đổi tích cực hơn cũng mừng nhưng chị nhận ra được một số điều chỉ có những lúc Jinna thích ai yêu ai mới trở nên như vậy thôi.
“Này em có người yêu rồi hả?”
“Làm gì có trời, em còn độc thân nhé”
“Tôi là thấy cô đang yêu đời và thay đổi tích cực lắm đấy nhá, hồi lần quen Thùy Anh cũng thay đổi y chang vậy đó”
Mặc dù Jinna quen con gái nhưng người chị như Thục Nghi vẫn yêu thương bảo bọc em, chỉ cần em mình hạnh phúc dù trai hay gái vẫn được.
“Em không có mà, chừng nào có thì em báo cho chị hay”
“Chừng nào chắc chắn là sẽ đi cùng nhau lâu dài thì hẳn giới thiệu cho chị”
Vì Thục Nghi không muốn em mình cứ lở dỡ với nhưng người mà không đáng, nên chị mới nói ra câu đấy với em.
“Rồi biết rồi, giờ em đi học đây”
Tranh thủ đến nhà Nhã Uyên nữa cơ vì sợ nàng không có đồ ăn sáng và lại phải tự làm mọi thứ nữa, nên nhanh chân đến trong tầm 15 phút.
Đến nhà, mở khóa cửa và đi vào bên trong thì đã thấy nàng chuẩn bị mọi thứ đã xong rồi. Hôm nay, nàng diện cho mình một chiếc quần ống suông kết hợp với một chiếc sơ mi xanh làm tôn dáng nàng và trông nàng như một người phụ nữ trưởng thành vậy, bước vào bên trong thấy nàng như thế Jinna cũng phải ngắm nhìn không chớp mắt.
“Cô Trịnh đây sao nhìn tôi lắm vậy, mất đi miếng thịt nào của tôi thì sao?”
“Mất miếng nào em đền miếng đó cho, kiểu gì cũng là của em cơ mà”
Nàng đứng dậy tiến đến gần Jinna hơn, chỉ vào mũi của em ấy.
“Nhóc con lắm lời quá cơ, đi thôi nào”
“Cô đã ăn và uống thuốc chưa?”
Vẫn không quên nhắc nhở nàng dù là chuyện nhỏ nhất.
“Tôi ăn rồi uống rồi luôn cơ”
“Quá giỏi, xứng đáng có được Jinna rồi nhá”
“Hay quá ha”
Hai người thân hơn bao giờ hết, Jinna dìu nàng ra xe của mình, cẩn thận bất gác chân mọi thứ. Tuy những điều này đơn giản và có thể ai làm cũng được, nhưng với nàng nó đặc biệt lắm và thương Jinna lắm.
“Ngồi ôm em chặt vào nha, kẻo té”
“Lợi dụng vậy kêu tôi ôm liền ha”
Trách yêu như thế đấy nhưng tay vẫn choàng qua ôm vào eo của Jinna ngay. Người Jinna giờ như có dòng điện chạy qua vậy đó, thích đến cỡ đấy cơ mà.
“Nay dạy lớp em hai tiết đúng không?”
“Ra chơi vào tôi mới dạy lớp em”
“Vâng”
Cả hai đến gần trường cũng vội giữ khoảng cách lại, vì trường có thể cho phép yêu nam nữ với nhau nhưng chỉ sợ không chấp nhận cho giáo viên và học sinh có tình cảm với nhau đâu.
“Được rồi, tôi lên lớp dạy luôn đây. Em không cần dìu đâu”
Đến trường là tự động bật mood lạnh lùng à, xung quanh ai nấy cũng nhìn họ nhưng cũng chẳng để tâm lắm. Vì biết quy định trường này nên chẳng ai dám nói gì, chỉ nghĩ là gần nhau nên chở đi học cùng nhau mà thôi.
“Vậy cô đi cẩn thận nha, em lên lớp tí nữa gặp”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất