Hệ Thống Buộc Ta Thân Đối Thủ Một Mất Một Còn Giáo Thảo
Chương 20
edit: tiểu khê
Không biết tại sao, có Giang Chấp ở bên cạnh, bộ phim vốn đáng sợ liền có cảm giác không có khủng bố như vậy nữa.
Hạ Duẫn hơi chuyển mắt là có thể nhìn thấy sống mũi cao thẳng của Giang Chấp, mắt của hắn là mắt phượng hơi câu lên, phảng phất có thể câu mất lòng người, lông mi dày đen nhánh tạo nên một vệt bóng trên gò má.
Cậu xuất thần nhìn hắn, mãi đến lúc đụng phải ánh mắt Giang Chấp.
"Làm sao vậy?"
Hạ Duẫn không biết làm sao có chút hoảng loạn, "A? Không có gì."
Giang Chấp nhìn cậu thêm một lần, sau đó cụp mắt tiếp tục xem phim, Hạ Duẫn thở phào nhẹ nhõm, đem lực chú ý lên bộ phim.
Qua một lúc cậu cảm thấy không đúng lắm.
Vừa nhấc mắt, chỉ thấy Giang Chấp bình tĩnh nhìn cậu.
"Làm sao vậy?" Hạ Duẫn bị hắn nhìn mà sợ hãi.
Giang Chấp trong mắt mang theo ý cười, "Không có gì."
"Ồ." Hạ Duẫn cúi đầu, sau đó đột nhiên nhận ra Giang Chấp đang cố nói theo cậu!
Hạ Duẫn lườm hắn một cái, nhịn không được nhéo lên tay Giang Chấp một cái.
Giang Chấp tùy ý cậu nhéo, chờ cậu buông tay sau cười nói, "Được rồi, chúng ta tiếp tục xem đi!"
Nụ cười của hắn rất dễ nhìn, rất khác với bộ dáng lạnh lùng lúc thường của hắn, giống như băng tuyết đang tan ra, Hạ Duẫn bị nụ cười của hắn làm hết cơn giận, nggoan ngoãn cúi đầu xem phim.
Vương Chiêu Tuyết buồn ngủ không chịu được, trước khi ngủ cũng không quên quay đầu nhìn tình hình trong xe, kết quả thấy hai đầu chụm lại của Giang Chấp và Hạ Duẫn.
Mẹ ơi!
Nhỏ kích động lấy lại tinh thần trong nháy mắt, nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp một tấm.
"Quả nhiên, đẹp trai thì tiện tay chụp cũng đẹp, cũng quá xứng rồi!" Nhỏ nhỏ giọng lầm bầm, sau đó đăng trong diễn đàn.
Đầu khỉ bên cạnh không nhìn nổi, đầy mặt bất đắc dĩ, "Chiêu Tuyết à, sao em cứ muốn để bạn của anh làm gay thế?"
Vương Chiêu Tuyết bị gã nói mà giật mình run tay, "Anh có thể nói chuyện uyển chuyển một chút hay không?"
Gã có chút oan ức, "Nhưng mà vẻ mặt của em không hề có tí uyển chuyển nào nha, miệng cười còn rộng hơn khi nhìn thấy anh đấy, sao mấy em lại muốn ghép Hạ Duẫn thành một đôi với Giang Chấp chứ?"
"Anh không thấy hia người bọn họ rất xứng đôi sao? Bà mai trong em rục rịch muốn trỗi dậy rồi."
Đầu khỉ nhún vai, "Em nghĩ quá rồi, không thấy hai người bọn họ giống sói xám và tiểu bạch thỏ sao? Hạ Duẫn cũng chỉ có thể khoa môi múa mép mà thôi chứ chẳng có tâm nhãn nào cả, nếu ở cùng thì với đẳng cấp của Giang Chấp có thể đùa chết cậu ta đấy."
Vương Chiêu Tuyết trợn mắt lên, "Hình như thật là vậy."
Đầu khỉ có chút vui mừng, đang muốn khuyên nữa, liền nghe nhỏ hưng phấn nói, "Như vậy càng manh hơn!"
Đầu khỉ nghẹ một ngụm máu suýt thì phun ra, "Nhìn Hạ Duẫn thẳng nam sắt thép như vậy, không thể nào mà thích con trai được."
"Hừ, em biết chứ." Vương Chiêu Tuyết bĩu môi, "Vậy nên bọn em chỉ âm thầm bàn luận với nhau thôi đó? CŨng đâu có ồn ào ép hai người bọn họ đâu."
Nhỏ ngoài miệng cùng đầu khỉ nói chuyện, trên tay lại nhanh chóng đem bức ảnh đăng lên diễn đàn.
"ĐM! Đây là tấm ảnh thần tiên gì đây! Tấm này quá trân quý rồi!"
"Tư thế hai mặt gần nhau như vậy là thật sao? Tui không hoa mắt chứ!"
"A a a ship chết tui rồi! Quá gần rồi! Cảm giác bọn họ như sắp hôn luôn rồi!"
"Cảm tạ lâu chủ khổ cực phát ảnh! Về sau cũng xin đăng nhiều như vậy nhá!"
"Chỉ có tui phát hiện hai người bọn họ đang xem phim sao? Cp bé nhỏ cùng xem phim, như thế quá ngọt rồi! Nếu đang trong rạp chiếu phim không chừng đã sớm hôn rồi."
"Đm, tỷ muội quá lợi hại rồi!"
"Tui không biết, tui dựa vào những gì tui thấy, hai người chính là đang hôn!"
"Chỉ là ở trên xe đã ngọt như vậy, đến lúc đi chơi chắc chắn còn nhiều đường hơn nữa!"
"Khóc, thật hâm mộ lâu chủ có thể tận mắt thấy được hình ảnh này!"
Vương Chiêu Tuyết cười híp mắt trả lời bình luận, bày tỏ mình sẽ tiếp tục chụp nữa.
Không thể không nói năm tiếng thật sự quá dài, Hạ Duẫn xem xong phim mà mới qua được nửa quãng đường, sáng sớm cậu không ăn cơm nên giờ có hơi say xe, mơ mơ màng màng muốn ngủ.
Hạ Duẫn vốn đã rất trắng, lúc này ngồi trong ánh mắt trời làn da gần như trắng đến trong suốt, cả người ủ rũ không có chút khí lực, đôi môi không còn huyết sắc, cảm giác như muốn tan biến vậy.
Nhìn thấy Hạ Duẫn khó chịu, Giang Chấp đoán được cậu bị say xe, đứng dậy đi về phía sau lấy thức ăn cho cậu.
Dung Linh thấy hắn đi cũng đi theo.
Đằng sau có mấy bao lớn, trong đó có trang bị đầy đủ các loại đồ ăn thức uống, Giang Chấp đang do dự lấy cái gì, Dung Linh liền đứng ở bên cạnh hắn nhỏ giọng nói: "Giang Chấp, tớ có chút say xe, cậu có thể giúp tớ ít đồ không?"
Giang Chấp không ngẩng đầu, "Cậu muốn cái gì?"
Nghe được sự lạnh nhạt trong giọng của hắn, Dung Linh âm thầm cắn răng, "Nước khoáng là được rồi."
Giang Chấp thật sự chỉ đưa cho nhỏ một chai nước khoáng.
Ngón tay cầm chai nước thon dài, trắng nõn, móng tay được cắt rất gọn gàng sạch sẽ, trông như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Dung Linh giận hắn không biết phong tình, lại nhìn tay hắn đến ngẩn ngơ, không thể làm gì liền bất đắc dĩ nhận lấy chai nước rồi về chỗ ngồi.
Có điều dù sao đây cũng là chai nước do Giang Chấp tự tay đưa cho, nhỏ không nỡ uống, cầm trong tay lén nhìn Giang Chấp ở phía sau.
Giang Chấp cầm lấy hai chai nước khoáng, một túi thịt bò khô và một túi bánh mì, trở lại chỗ ngồi liền đưa hết đồ ăn cho Hạ Duẫn, còn tự tay mở chai nước khoáng đưa tới trước miệng cậu.
Bởi vì Giang Chấp cao, hơn nữa Hạ Duẫn vì khó chịu mà co người lại, khiến nhìn qua giống như Giang Chấp đang ôm lấy Hạ Duẫn vào trong góc, quây lại thế giới hai người ai cũng không chen vào được.
Xem cảnh này Dung Linh tức đến muốn khóc.
Hạ Duẫn vừa mở mắt liền thấy trước mặt là cahi nước khoáng, "Cảm ơn" cậu nhận lấy uống vào mấy ngụm, cảm giác tốt hơn nhiều.
Lại nhìn đồ ăn Giang Chấp lấy cho cậu, đều là thứ cậu bình thường hay ăn, Hạ Duẫn không khỏi có chút cảm động, "Cậu đói không? Cùng ăn đi!"
Giang Chấp lắc đầu một cái, "Tôi không đói bụng, muốn ăn cái gì tôi lấy cho cậu."
Hạ Duẫn nở nụ cười, "Nếu ai có thể làm bạn gái cậu thì người đó thật là có phúc."
Giang Chấp chống tay lên ghế, nghiêm túc hỏi cậu, "Cậu cảm thấy tôi sẽ cùng ai chứ?"
Đẩy lại vấn đề cho Hạ Duẫn.
Cậu nhìn quanh một vòng, nhỏ giọng hỏi, "Vậy là cậu có người thích rồi? Nhỏ ấy cũng trên xe sao?"
Vốn nghĩ Giang Chấp sẽ không thừa nhận, kết quả hắn lại gật đầu, nói nghiêm túc, "Đúng, cậu ấy ở trên xe."
Hạ Duẫn kinh ngạc đến hai mắt đều trợn tròn.
Má ơi Giang Chấp thế mà lại thích một nhỏ trong nhóm này! Tin tức động trời đó!
Thấy dáng vẻ đầy chấn động của cậu, Giang Chấp liền nở nụ cười rồi không nói nữa, còn Hạ Duẫn vẫn không ngừng soi xét trong xe.
Trong xe sáu nam sáu nữ, con trai đều loại hết, con gái Dung Linh, Thượng Vũ Tình, Vương Chiêu Tuyết, còn lại ba người cậu chưa từng thấy qua, nhưng đều trông rất xinh.
Má ơi trong này có ai là người Giang Chấp thích mà không dám nói sao?
Thế mà có thê khiến cho Giang Chấp thầm mến, người này thật thú vị!
Hạ Duẫn ăn một chút liền càng có tinh thần, không ngừng cân nhắc trong lòng, bây giờ cậu thấy ai cũng có khả năng, lại cảm thấy ai cũng không giống người có thể làm cho Giang Chấp thích thầm.
Chẳng lẽ người hắn thích có bạn trai, cho nên hắn mới không dám nói!
Nghĩ tới đây Hạ Duẫn liền nhìn về phía Vương Chiêu Tuyết.
Không có khả năng... Hai người hoàn toàn không có giao tiếp nào.
Có điều dung mạo Vương Chiêu Tuyết rất thanh thuần, người cũng hoạt bát hào phóng, không chừng Giang Chấp thích loại hình này, cho nên lúc nhiều người mời Giang Chấp đều không đồng ý đi, Vương Chiêu Tuyết vừa vào lớp bọn họ hắn liền đồng ý.
Nghĩ tới đây cậu khiếp sợ nhìn chằm chằm Giang Chấp, lại nhìn đầu khỉ, thật sự cảm thấy nếu hai bên tranh nhau, có đối thủ cạnh tranh rất mạnh là Giang Chấp, cậu đoán chắc có lẽ đầu khỉ phải thấp thỏm lo sợ rồi.
Có điều cũng chưa chắc đúng, trong ba nữ sinh cậu không quen, không chừng lại là một trong ba người ấy thì sao.
Hạ Duẫn vừa trắng lại xanh, chốc thì kinh ngạc, chốc lại thoải mái, khiến Thượng Vũ Tình cũng không nhịn được quay lại hỏi cậu, "cậu làm sao vậy?"
Hạ Duẫn ho khan một tiếng, "Không có chuyện gì, do xem phim kinh dị bị hù thôi."
Không biết tại sao, có Giang Chấp ở bên cạnh, bộ phim vốn đáng sợ liền có cảm giác không có khủng bố như vậy nữa.
Hạ Duẫn hơi chuyển mắt là có thể nhìn thấy sống mũi cao thẳng của Giang Chấp, mắt của hắn là mắt phượng hơi câu lên, phảng phất có thể câu mất lòng người, lông mi dày đen nhánh tạo nên một vệt bóng trên gò má.
Cậu xuất thần nhìn hắn, mãi đến lúc đụng phải ánh mắt Giang Chấp.
"Làm sao vậy?"
Hạ Duẫn không biết làm sao có chút hoảng loạn, "A? Không có gì."
Giang Chấp nhìn cậu thêm một lần, sau đó cụp mắt tiếp tục xem phim, Hạ Duẫn thở phào nhẹ nhõm, đem lực chú ý lên bộ phim.
Qua một lúc cậu cảm thấy không đúng lắm.
Vừa nhấc mắt, chỉ thấy Giang Chấp bình tĩnh nhìn cậu.
"Làm sao vậy?" Hạ Duẫn bị hắn nhìn mà sợ hãi.
Giang Chấp trong mắt mang theo ý cười, "Không có gì."
"Ồ." Hạ Duẫn cúi đầu, sau đó đột nhiên nhận ra Giang Chấp đang cố nói theo cậu!
Hạ Duẫn lườm hắn một cái, nhịn không được nhéo lên tay Giang Chấp một cái.
Giang Chấp tùy ý cậu nhéo, chờ cậu buông tay sau cười nói, "Được rồi, chúng ta tiếp tục xem đi!"
Nụ cười của hắn rất dễ nhìn, rất khác với bộ dáng lạnh lùng lúc thường của hắn, giống như băng tuyết đang tan ra, Hạ Duẫn bị nụ cười của hắn làm hết cơn giận, nggoan ngoãn cúi đầu xem phim.
Vương Chiêu Tuyết buồn ngủ không chịu được, trước khi ngủ cũng không quên quay đầu nhìn tình hình trong xe, kết quả thấy hai đầu chụm lại của Giang Chấp và Hạ Duẫn.
Mẹ ơi!
Nhỏ kích động lấy lại tinh thần trong nháy mắt, nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp một tấm.
"Quả nhiên, đẹp trai thì tiện tay chụp cũng đẹp, cũng quá xứng rồi!" Nhỏ nhỏ giọng lầm bầm, sau đó đăng trong diễn đàn.
Đầu khỉ bên cạnh không nhìn nổi, đầy mặt bất đắc dĩ, "Chiêu Tuyết à, sao em cứ muốn để bạn của anh làm gay thế?"
Vương Chiêu Tuyết bị gã nói mà giật mình run tay, "Anh có thể nói chuyện uyển chuyển một chút hay không?"
Gã có chút oan ức, "Nhưng mà vẻ mặt của em không hề có tí uyển chuyển nào nha, miệng cười còn rộng hơn khi nhìn thấy anh đấy, sao mấy em lại muốn ghép Hạ Duẫn thành một đôi với Giang Chấp chứ?"
"Anh không thấy hia người bọn họ rất xứng đôi sao? Bà mai trong em rục rịch muốn trỗi dậy rồi."
Đầu khỉ nhún vai, "Em nghĩ quá rồi, không thấy hai người bọn họ giống sói xám và tiểu bạch thỏ sao? Hạ Duẫn cũng chỉ có thể khoa môi múa mép mà thôi chứ chẳng có tâm nhãn nào cả, nếu ở cùng thì với đẳng cấp của Giang Chấp có thể đùa chết cậu ta đấy."
Vương Chiêu Tuyết trợn mắt lên, "Hình như thật là vậy."
Đầu khỉ có chút vui mừng, đang muốn khuyên nữa, liền nghe nhỏ hưng phấn nói, "Như vậy càng manh hơn!"
Đầu khỉ nghẹ một ngụm máu suýt thì phun ra, "Nhìn Hạ Duẫn thẳng nam sắt thép như vậy, không thể nào mà thích con trai được."
"Hừ, em biết chứ." Vương Chiêu Tuyết bĩu môi, "Vậy nên bọn em chỉ âm thầm bàn luận với nhau thôi đó? CŨng đâu có ồn ào ép hai người bọn họ đâu."
Nhỏ ngoài miệng cùng đầu khỉ nói chuyện, trên tay lại nhanh chóng đem bức ảnh đăng lên diễn đàn.
"ĐM! Đây là tấm ảnh thần tiên gì đây! Tấm này quá trân quý rồi!"
"Tư thế hai mặt gần nhau như vậy là thật sao? Tui không hoa mắt chứ!"
"A a a ship chết tui rồi! Quá gần rồi! Cảm giác bọn họ như sắp hôn luôn rồi!"
"Cảm tạ lâu chủ khổ cực phát ảnh! Về sau cũng xin đăng nhiều như vậy nhá!"
"Chỉ có tui phát hiện hai người bọn họ đang xem phim sao? Cp bé nhỏ cùng xem phim, như thế quá ngọt rồi! Nếu đang trong rạp chiếu phim không chừng đã sớm hôn rồi."
"Đm, tỷ muội quá lợi hại rồi!"
"Tui không biết, tui dựa vào những gì tui thấy, hai người chính là đang hôn!"
"Chỉ là ở trên xe đã ngọt như vậy, đến lúc đi chơi chắc chắn còn nhiều đường hơn nữa!"
"Khóc, thật hâm mộ lâu chủ có thể tận mắt thấy được hình ảnh này!"
Vương Chiêu Tuyết cười híp mắt trả lời bình luận, bày tỏ mình sẽ tiếp tục chụp nữa.
Không thể không nói năm tiếng thật sự quá dài, Hạ Duẫn xem xong phim mà mới qua được nửa quãng đường, sáng sớm cậu không ăn cơm nên giờ có hơi say xe, mơ mơ màng màng muốn ngủ.
Hạ Duẫn vốn đã rất trắng, lúc này ngồi trong ánh mắt trời làn da gần như trắng đến trong suốt, cả người ủ rũ không có chút khí lực, đôi môi không còn huyết sắc, cảm giác như muốn tan biến vậy.
Nhìn thấy Hạ Duẫn khó chịu, Giang Chấp đoán được cậu bị say xe, đứng dậy đi về phía sau lấy thức ăn cho cậu.
Dung Linh thấy hắn đi cũng đi theo.
Đằng sau có mấy bao lớn, trong đó có trang bị đầy đủ các loại đồ ăn thức uống, Giang Chấp đang do dự lấy cái gì, Dung Linh liền đứng ở bên cạnh hắn nhỏ giọng nói: "Giang Chấp, tớ có chút say xe, cậu có thể giúp tớ ít đồ không?"
Giang Chấp không ngẩng đầu, "Cậu muốn cái gì?"
Nghe được sự lạnh nhạt trong giọng của hắn, Dung Linh âm thầm cắn răng, "Nước khoáng là được rồi."
Giang Chấp thật sự chỉ đưa cho nhỏ một chai nước khoáng.
Ngón tay cầm chai nước thon dài, trắng nõn, móng tay được cắt rất gọn gàng sạch sẽ, trông như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Dung Linh giận hắn không biết phong tình, lại nhìn tay hắn đến ngẩn ngơ, không thể làm gì liền bất đắc dĩ nhận lấy chai nước rồi về chỗ ngồi.
Có điều dù sao đây cũng là chai nước do Giang Chấp tự tay đưa cho, nhỏ không nỡ uống, cầm trong tay lén nhìn Giang Chấp ở phía sau.
Giang Chấp cầm lấy hai chai nước khoáng, một túi thịt bò khô và một túi bánh mì, trở lại chỗ ngồi liền đưa hết đồ ăn cho Hạ Duẫn, còn tự tay mở chai nước khoáng đưa tới trước miệng cậu.
Bởi vì Giang Chấp cao, hơn nữa Hạ Duẫn vì khó chịu mà co người lại, khiến nhìn qua giống như Giang Chấp đang ôm lấy Hạ Duẫn vào trong góc, quây lại thế giới hai người ai cũng không chen vào được.
Xem cảnh này Dung Linh tức đến muốn khóc.
Hạ Duẫn vừa mở mắt liền thấy trước mặt là cahi nước khoáng, "Cảm ơn" cậu nhận lấy uống vào mấy ngụm, cảm giác tốt hơn nhiều.
Lại nhìn đồ ăn Giang Chấp lấy cho cậu, đều là thứ cậu bình thường hay ăn, Hạ Duẫn không khỏi có chút cảm động, "Cậu đói không? Cùng ăn đi!"
Giang Chấp lắc đầu một cái, "Tôi không đói bụng, muốn ăn cái gì tôi lấy cho cậu."
Hạ Duẫn nở nụ cười, "Nếu ai có thể làm bạn gái cậu thì người đó thật là có phúc."
Giang Chấp chống tay lên ghế, nghiêm túc hỏi cậu, "Cậu cảm thấy tôi sẽ cùng ai chứ?"
Đẩy lại vấn đề cho Hạ Duẫn.
Cậu nhìn quanh một vòng, nhỏ giọng hỏi, "Vậy là cậu có người thích rồi? Nhỏ ấy cũng trên xe sao?"
Vốn nghĩ Giang Chấp sẽ không thừa nhận, kết quả hắn lại gật đầu, nói nghiêm túc, "Đúng, cậu ấy ở trên xe."
Hạ Duẫn kinh ngạc đến hai mắt đều trợn tròn.
Má ơi Giang Chấp thế mà lại thích một nhỏ trong nhóm này! Tin tức động trời đó!
Thấy dáng vẻ đầy chấn động của cậu, Giang Chấp liền nở nụ cười rồi không nói nữa, còn Hạ Duẫn vẫn không ngừng soi xét trong xe.
Trong xe sáu nam sáu nữ, con trai đều loại hết, con gái Dung Linh, Thượng Vũ Tình, Vương Chiêu Tuyết, còn lại ba người cậu chưa từng thấy qua, nhưng đều trông rất xinh.
Má ơi trong này có ai là người Giang Chấp thích mà không dám nói sao?
Thế mà có thê khiến cho Giang Chấp thầm mến, người này thật thú vị!
Hạ Duẫn ăn một chút liền càng có tinh thần, không ngừng cân nhắc trong lòng, bây giờ cậu thấy ai cũng có khả năng, lại cảm thấy ai cũng không giống người có thể làm cho Giang Chấp thích thầm.
Chẳng lẽ người hắn thích có bạn trai, cho nên hắn mới không dám nói!
Nghĩ tới đây Hạ Duẫn liền nhìn về phía Vương Chiêu Tuyết.
Không có khả năng... Hai người hoàn toàn không có giao tiếp nào.
Có điều dung mạo Vương Chiêu Tuyết rất thanh thuần, người cũng hoạt bát hào phóng, không chừng Giang Chấp thích loại hình này, cho nên lúc nhiều người mời Giang Chấp đều không đồng ý đi, Vương Chiêu Tuyết vừa vào lớp bọn họ hắn liền đồng ý.
Nghĩ tới đây cậu khiếp sợ nhìn chằm chằm Giang Chấp, lại nhìn đầu khỉ, thật sự cảm thấy nếu hai bên tranh nhau, có đối thủ cạnh tranh rất mạnh là Giang Chấp, cậu đoán chắc có lẽ đầu khỉ phải thấp thỏm lo sợ rồi.
Có điều cũng chưa chắc đúng, trong ba nữ sinh cậu không quen, không chừng lại là một trong ba người ấy thì sao.
Hạ Duẫn vừa trắng lại xanh, chốc thì kinh ngạc, chốc lại thoải mái, khiến Thượng Vũ Tình cũng không nhịn được quay lại hỏi cậu, "cậu làm sao vậy?"
Hạ Duẫn ho khan một tiếng, "Không có chuyện gì, do xem phim kinh dị bị hù thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất